Trọng Sinh Năm 70: Cưới Kẻ Thù Của Chồng Cũ

Chương 4:

Tửu Trừng

01/08/2024

Câu nói còn chưa nói hết của cô ta, lượng thông tin chứa đựng còn nhiều hơn cả khi nói hết. Lâm Sương cảm thấy kiếp trước mình đúng là mù mắt rồi, mới không nhìn ra được ánh sáng trong mắt cô ta lúc này, còn ngốc nghếch coi cô ta là chị em tốt.

Hiệp Duy Cần nghe vậy, lúc này mới cẩn thận quan sát bộ quần áo trên người Lâm Sương, một bộ quần áo vải màu xanh đậm, rõ ràng không phải quần áo của cô.

Anh ta nhìn Lâm Sương với vẻ mặt phức tạp, có đau buồn, có thương hại, còn có cả sự không cam lòng và khinh thường mà kiếp trước Lâm Sương đã bỏ qua, anh ta bước tới bên giường hai bước, nhìn cô nói: "Sương Sương, chỉ cần em nói em trong sạch, anh sẽ tin em!"

Lâm Sương nghe vậy, chỉ thấy buồn cười vô cùng.

Cô ngước mắt nhìn Thẩm Khoát, vừa lúc anh cũng nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung.

Nếu không sợ người khác coi cô là yêu quái, cô đã muốn nói với anh rằng, anh cứ nói là sẽ chịu trách nhiệm với em đi, tối nay anh có thể ôm người đẹp về nhà.

Thẩm Khoát nhận được ánh mắt tha thiết của cô, ngay sau đó liền quay đầu đi, nhàn nhạt nói: "Tôi chỉ cứu người, không có gì vượt quá giới hạn."

"..." Lâm Sương tức đến muốn ngất xỉu vì cái đầu gỗ này, cô cố sức giơ tay lên, sau đó vươn tay nắm lấy tay anh.

Cảm nhận được xúc giác mát lạnh trên tay, Thẩm Khoát cúi đầu nhìn, người ngẩn ra.



Tất cả mọi người có mặt đều ngây người trước cảnh này, chưa kịp định thần thì đã nghe Lâm Sương tủi thân nói: "Tối qua lúc anh ôm em hôn, anh đã hứa sẽ cưới em mà?"

Thẩm Khoát: ???

Kiếp trước, Thẩm Khoát vì để giữ gìn danh tiết cho Lâm Sương nên không nói ra chuyện mình đã hô hấp nhân tạo cho cô.

Trong thời đại nam nữ đại phòng của những năm 70, chỉ cần ôm nhau cũng có thể bị kết án "Tử hình", huống chi là hôn môi. Lâm Sương sợ Hiệp Duy Cần để bụng nên đương nhiên cũng không nói nhiều.

Sống lại đời này, cô không quan tâm đến suy nghĩ của Hiệp Duy Cần nữa, dù sao thì chuyện này thật hay giả cũng không quan trọng, trong lòng anh ta, cô đã là một người không trong sạch.

Bởi vậy mới vội vã đi Cảng Thành, hóa ra là trong lòng khó chịu, còn nói đạo mạo là muốn cho cô cuộc sống tốt hơn, bây giờ nghĩ lại chỉ thấy buồn nôn.

Thẩm Khoát không ngờ Lâm Sương lại nói như vậy, theo phản xạ có điều kiện liền nói: "Tôi làm vậy là để cứu cô."

Vừa dứt lời, anh đã thấy mình tự vả vào miệng, muốn giải thích nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Năm 70: Cưới Kẻ Thù Của Chồng Cũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook