Trọng Sinh Thành Mẹ Kẻ Thù

Chương 2: Bí mật của Tô Uyển Uyển

Ô Nguyệt Lượng

07/01/2025

“Về rồi à.”

 

Vừa bước vào nhà, một người đàn ông từ phía sau ôm lấy tôi, hơi thở ấm áp phả vào tai khiến tôi thấy nhột nhột.

 

Cậu ta là ai? Chẳng phải ba của Tô Uyển Uyển đã mất từ năm ngoái rồi sao?

 

Có lẽ cơ thể tôi quá cứng đờ, người đàn ông cảm thấy có gì đó không đúng, bàn tay thon dài với những khớp xương rõ ràng siết chặt cổ tôi, cảm giác nghẹt thở lập tức bao trùm toàn thân.

 

“Cô là ai?”

 

Người đàn ông nheo mắt, ánh mắt sắc bén như rắn độc nhìn chằm chằm con mồi.

 

“Chú Dương Khả, chú làm mẹ đau đấy.”

Dương Khả, người đứng đầu Dương thị sau này, sao lại có liên quan đến mẹ con Tô Tình?

 

“Buông tôi ra.” Mặt tôi đỏ bừng vì nghẹt thở, khóe mắt rưng rưng, trông có vẻ đáng thương.

 

Dương Khả buông tay, tôi uất ức nói: “Cậu làm tôi đau…”

Kiếp trước tôi cứ mãi theo đuổi Vương Bá, chưa từng yêu đương, cũng không biết làm nũng, chỉ có thể cố gắng nói bằng giọng ngọt ngào nhất có thể.

 

Sự thật chứng minh, tôi vẫn rất có năng khiếu, chỉ thấy Dương Khả sững người một lúc, sau đó nở nụ cười cưng chiều, xoa đầu tôi nói: “Được rồi, vợ yêu.”

Vợ yêu? Hai người này tiến triển nhanh vậy sao?

 

Tôi cứng đờ đặt lồng thỏ xuống phòng khách, quay người vào bếp chuẩn bị cơm tối cho Tô Uyển Uyển.

 

Tôi làm theo hướng dẫn trên mạng, làm bốn món mặn một món canh, cà chua xào trứng, xào ngót củ sen, thịt xào ớt xanh, khoai tây xào dấm, canh cải thảo.

 

Sau khi dọn thức ăn lên bàn, tôi định ra ngoài gọi hai người kia vào ăn cơm.

 

Họ, mỗi người cầm một con /d.a.o/  nhỏ, m.á.u của con thỏ trên thảm đã không còn lan rộng nữa, hoàn toàn khác với vẻ mặt kinh hãi của xác con thỏ là nụ cười trên mặt Tô Uyển Uyển.



 

“Hai người đang làm gì vậy?”

Tôi vội vàng chạy tới, bế Tô Uyển Uyển nhỏ xíu lên, kéo ra xa khỏi Dương Khả.

 

Nhận thấy sự thù địch của tôi,  Dương Khả bất đắc dĩ xòe hai tay: “Là Uyển Uyển muốn chơi.”

 

Tôi không dám tin, quay sang nhìn Tô Uyển Uyển đang đứng xem kịch, biểu cảm của con bé thay đổi rất nhanh, đôi mắt ngấn lệ vì tủi thân, ôm cổ tôi, thút thít: “Mẹ ơi, chú ấy nói dối.”

 

Kiếp trước, tôi hầm canh cho Vương Bá, mang đến công ty cho cậu ta.

Tô Uyển Uyển đi ngang qua tôi, hất đổ bát canh nóng, toàn bộ đổ lên chân cô ta.

 

Tôi nói muốn đưa cô ta đi khám bác sĩ, nhưng cô ta lại giả vờ sợ hãi, trong mắt cũng đẫm lệ, như thể tôi cố ý hất canh lên người cô ta, vì vậy, Vương Bá đã điên cuồng nhắm vào gia đình tôi mà chèn ép công việc kinh doanh.

 

Rõ ràng Tô Uyển Uyển vu oan giá họa không hề cao tay, nhưng Vương Bá lại sẵn lòng chiều chuộng cô ta, tôi liền trở thành vật cản trở tình yêu của họ.

Bọn họ thật ti tiện, nhưng tôi không thể biểu hiện sự ghê tởm của mình.

Tôi có một bí mật, bí mật không thể nói ra, đó là, tôi đã ràng buộc với một hệ thống.

 

Nó đã giúp tôi cứu cha tôi trong vụ tai nạn xe hơi, đổi lại, tôi phải diễn hết vở kịch thuộc về nam nữ chính, nếu phản kháng thì chỉ có con đường chết.

 

Tôi đã vô số lần nghĩ đến việc tự sát, cuối cùng lại bị sự hèn nhát của mình kéo lại, lý trí khuyên tôi diễn hết vai để đổi lấy sự giải thoát, nhưng không ai nói cho tôi biết, kết cục của tôi vẫn là cái chết.

 

“Tô Uyển Uyển, vừa rồi mẹ thấy con đang cười trộm, sao con lại đáng ghét như vậy, còn nhỏ mà đã học được cách nói dối rồi?”

Tôi đặt Tô Uyển Uyển xuống, trong lòng chỉ còn lại sự tức giận.

 

Dương Khả khuyên tôi chỉ cần dạy dỗ vài câu là được rồi, điều này càng khiến tôi tức giận, liền tát cậu ta một cái.

Tô Uyển Uyển sau này trở thành đóa bạch liên hoa lòng dạ hiểm độc như vậy, chắc chắn có liên quan đến tên khốn này.

 

“Con gái của tôi, tôi sẽ dạy dỗ, không đến lượt cậu lên tiếng. Cậu biết con bé m.ổ x.ẻ xác động vật, tại sao không nói cho tôi biết, còn cùng con bé làm loạn?”

 

Tô Uyển Uyển đang khóc lập tức nín khóc, chạy về phòng, nói tôi không yêu cô bé.

 



Dương Khả bị tôi chất vấn đến mức không còn gì để nói, nhỏ giọng biện minh: “Trước đây chị có quản đâu, hơn nữa hồi nhỏ tôi cũng chơi như vậy mà.”

 

Nghe vậy, dây thần kinh căng thẳng trong đầu tôi đứt phựt, không thể tin nổi: “Người nhà cậu không quản cậu sao?”

 

“Tôi là trẻ mồ côi.” Dương Khả cúi đầu, có chút tủi thân, hoàn toàn khác với bộ dạng tàn nhẫn, khát m.á.u của cậu ta sau này.

Cậu ta bước tới, muốn nắm tay tôi xin lỗi, bị tôi né tránh, càng trở nên lúng túng.

 

Ánh chiều tà xuyên qua cửa sổ, kéo dài bóng của tôi và Dương Khả, chàng trai vốn trắng trẻo cũng nhuốm một tầng ánh sáng màu cam vàng, chiếc đồng hồ trong phòng khách, kim giây quay hết vòng này đến vòng khác.

 

“Đi, gọi con bé trong phòng ra ăn cơm.”

Vừa dứt lời, cửa phòng Tô Uyển Uyển hé mở một khe hở: “Con sợ làm chú Dương Khả mệt, không cần chú ấy bắt con nữa.”

 

Tô Uyển Uyển đã thay quần áo, trên người cũng không còn vết máu, tự mình dọn dẹp trong phòng.

Đợi Dương Khả dọn dẹp xong, ba người chúng tôi mới ngồi vào bàn ăn cơm.

 

Tô Uyển Uyển múc một thìa trứng hơi nguội, vừa ăn một miếng, mắt đã mở to: “Mẹ ơi, ngon quá, là món ngon nhất con từng ăn.”

 

Ngay cả Dương Khả cũng liên tục gật đầu.

 

Tôi có chút bất lực, Tô Uyển Uyển ở tuổi này đã biết ứng xử khéo léo đến mức này, ngay cả với mẹ ruột của mình cũng nịnh nọt không ngừng, có lẽ là chuyện tốt.

 

Tôi gắp một miếng thịt, bảo cô bé ngậm miệng lại.

Tô Uyển Uyển nhìn miếng thịt trong bát, có chút do dự: “Mẹ ơi, hôm nay không phải ngày ăn thịt.”

“Ý con là sao?”

 

Lúc này tôi mới biết, Tô Tình trước đây làm việc ba ngày nghỉ hai ngày, trong nhà thường xuyên túng thiếu, thêm vào đó Tô Uyển Uyển đi học mẫu giáo, chi tiêu rất nhiều, nghiêm trọng nhất là, Tô Tình say rượu sẽ đánh người.

 

“Vậy Dương Khả, cậu cũng không đi làm?”

“Tôi là người không có hộ khẩu, không ai nhận tôi cả.”

Tô Tình cưu mang Dương Khả, chỉ là muốn có một người giúp việc miễn phí chăm sóc Tô Uyển Uyển, còn Tô Uyển Uyển bị một số thói xấu của cậu ta ảnh hưởng, cộng thêm bóng ma của bạo lực, lớn lên liền trở thành nữ chính vô tâm vô phế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Mẹ Kẻ Thù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook