Trọng Sinh Thành Mẹ Kẻ Thù

Chương 7: Uông Châu Vận và nỗi lòng

Ô Nguyệt Lượng

07/01/2025

Uông Châu Vận đến ngay trong đêm, Dương Khả đang đi công tác nước ngoài, thật sự không thể bỏ việc được.

 

Cô ấy biết quá khứ của tôi và Dương Khả, nhưng cô ấy vẫn rộng lượng chấp nhận việc Dương Khả chăm sóc tôi và Tô Uyển Uyển.

 

Tôi từng hỏi cô ấy: “Cô không để ý chuyện của tôi và Dương Khả sao?”

 

Cô ấy mỉm cười nắm tay tôi: “Nói không quan tâm là giả, nhưng quen biết chị cũng lâu rồi, em biết, chị là kiểu người một khi buông tay sẽ không luyến tiếc nữa.”

 

“Nếu không có chị đưa Dương Khả trở về, bố em đã gả em cho đứa con riêng đó rồi, đó là một tên công tử bột, em không thể chấp nhận được.”

 

Cô ấy luôn dịu dàng, đối với tôi và Tô Uyển Uyển có thể nói là vô cùng chu đáo.

 

Tô Uyển Uyển không chỉ một lần nói rằng hy vọng Uông Châu Vận cũng là mẹ của mình, bởi vì con bé tham lam, vừa muốn một người mẹ nghiêm khắc, lại vừa muốn một người mẹ dịu dàng.



 

Nhiều lần tôi muốn nói cho con bé biết chuyện tôi sắp chết, nhưng lời đến bên miệng, lại không biết nói như thế nào, cuối cùng chỉ có thể nuốt xuống.

 

Hãy để con bé vô tư thêm một thời gian nữa.

Có Uông Châu Vận chăm sóc tôi, con bé cũng không cần phải xin nghỉ học chạy qua chạy lại giữa trường học và bệnh viện vào buổi tối.

 

“Đứa trẻ này, càng ngày càng cao, sau này e rằng sẽ cao đến một mét bảy mươi lăm.”

 

“Cao một chút thì tốt, trông xinh đẹp biết bao.” Tôi mỉm cười nhìn Uông Châu Vận, phát hiện cô ấy lại cúi đầu khóc.

 

“Sao vậy?” Tôi muốn lau nước mắt cho cô ấy, cuối cùng lại hụt.

 



Cô ấy đứng dậy, quay lưng về phía tôi: “Em xin chị, đừng an ủi em, chị đừng tốt như vậy, nếu em không kết hôn với Dương Khả, bây giờ hai người nhất định đã ở bên nhau, chị cũng không cần phải một mình nuôi con vất vả đến mức sinh bệnh.”

 

Lời nói của Uông Châu Vận, nằm trong dự đoán của tôi, cô ấy lớn lên dưới bàn tay của mẹ kế, có mẹ kế thì bố cũng chỉ là bố dượng, từ nhỏ cô ấy đã phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.

 

Nhạy cảm, yếu đuối, tự dày vò bản thân, suy nghĩ nhiều.

 

Nhưng cô ấy lại rất chu đáo và dịu dàng, tôi luôn không hiểu, một người tốt đẹp như vậy, sao lại có người nỡ lòng đối xử tệ bạc với cô ấy.

 

“Châu Vận, có một số việc không phải chúng ta có thể quyết định, cho dù không có em, chị và Dương Khả cũng không thể nào, chị có thể nhìn ra, Dương Khả yêu em, tình yêu của cậu ấy luôn thể hiện qua ánh mắt.”

 

“Em có khúc mắc gì, phải chủ động nói với cậu ấy, đừng giữ trong lòng, tâm trạng thoải mái mới là quan trọng nhất.”

 

“Em là Uông Châu Vận, cô gái tốt nhất mà chị quen biết, em xứng đáng được mọi người yêu thương.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Mẹ Kẻ Thù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook