Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Chương 12:

Tiểu Tiểu Đích Hiểu

11/08/2024

“Chuyện gì?”, Khương Nhã theo phản xạ buột miệng hỏi, vừa dứt lời Khương Nhã đã hận không thể tự tát mình một cái, sao cái miệng nhanh hơn não thế này.

“Người nhà tôi đều quên mất tôi rồi, cô nói với cha tôi đốt cho tôi ít tiền xuống, tôi ở dưới đó không có tiền rất khó sống, cô giúp tôi nói một câu, tôi cầu xin cô.”

Chưa đợi Khương Nhã trả lời, hồn ma kia đã từ cửa sổ bay ra ngoài.

Chờ đã, cô tự nhiên bảo nhà họ Ngô đốt giấy cho người con gái đã mất 30 năm, như vậy chẳng phải cô sẽ bị nhà họ Ngô coi là kẻ điên sao!

Không phải có thể, mà là chắc chắn.

“Khương Nhã, khuya rồi còn lẩm bẩm gì đó, em làm chị tỉnh giấc rồi này.” Khương Cầm lơ mơ nói một câu, trở mình rồi lại ngủ tiếp.

Trải qua một phen náo loạn, Khương Nhã chỉ cảm thấy lưng lạnh toát, làm sao ngủ được nữa chứ…

Sáng sớm hôm sau, một tiếng gà trống gáy vang lên, kéo màn cho một ngày mới bắt đầu.

Khương Nhã đeo hai quầng thâm mắt bò dậy khỏi giường, hôm nay là Chủ nhật, không cần đến trường, Khương Nhã cầm gáo múc nửa gáo nước, ngồi xổm trước rãnh nước nhỏ trước cửa bắt đầu đánh răng, ánh nắng chói chang chiếu lên người Khương Nhã, khiến cô rốt cuộc cảm thấy có chút ấm áp.

Thật sự là bị chuyện tối hôm qua làm cho cả đêm không ngủ được.

Trong bếp, Dương Quý Mai bưng hai bát mì đặt lên bàn, nhìn thấy cô con gái thứ hai Khương Nhã đang ngồi xổm trước cửa, ngẩng đầu nhìn lên trời.



Khương Nhã vô tình liếc thấy động tác nhỏ của mẹ, lên tiếng: “Mẹ, mẹ đang nhìn gì vậy?”

“Mẹ xem thử hôm nay mặt trời mọc đằng nào, con vậy mà lại là người dậy sớm nhất, chuyện này không bình thường nha, còn nữa sắc mặt con là sao vậy?”, sao lại kém như thế.

Nghe mẹ nói, Khương Nhã đảo mắt, đáp: “Không có gì, tối qua con ngủ không ngon thôi.”

Qua nửa tiếng đồng hồ, Khương Cầm và Khương Tùng mới thức dậy, cha Khương Hán Sinh thì sáng sớm tinh mơ đã ra ruộng “canh nước” rồi, gần đây mưa nhiều, nước ruộng nhiều quá, mỗi sáng Khương Hán Sinh đều phải ra ruộng xả bớt nước ra.

Đợi đến khi ăn sáng xong, Khương Nhã bắt đầu rối rắm, rốt cuộc nên nói với nhà họ Ngô chuyện đốt tiền giấy như thế nào đây.

Từ chối lời mời cùng em trai lên núi chơi, Khương Nhã đến trước sân nhà họ Ngô.

Nghe nói hôm qua mấy thầy chùa tụng kinh đã về rồi, cho nên hôm nay nhà họ Ngô yên tĩnh hẳn.

Nhà họ Ngô mấy năm nay coi như phất lên, trở thành nhà giàu có nhất nhì trong thôn, cái sân này lớn lắm, trong sân còn trồng không ít cây ăn quả, nào là mận, hồng, bưởi, sơn trà còn có cả một cây dương mai to đùng. Mỗi năm, đến mùa thu hoạch, quả trong sân này khiến đám trẻ con trong thôn thèm nhỏ dãi.

“Gâu gâu… Gâu… Gâu gâu gâu…” Một tràng tiếng chó sủa vang lên.

Người sợ chó như Khương Nhã vừa nghe tiếng chó sủa thì theo phản xạ muốn bỏ chạy, dù sao chó cũng không hiểu tiếng người, bị cắn một cái, thật sự rất đau, còn phải tốn tiền đi tiêm phòng dại nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook