Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Chương 17:

Tiểu Tiểu Đích Hiểu

11/08/2024

Khương Nhã ngẫm nghĩ, bữa tối mọi người đều ăn giống nhau, ba chị em cô đều không thấy trong người khó chịu, sao mẹ lại cứ chạy vào nhà vệ sinh mãi thế?

Bỗng nhiên, trong đầu Khương Nhã lóe lên tia sáng, cô chợt nghĩ đến bát nước bùa mà mẹ cô đã bưng đến vào buổi chiều, thầm nghĩ, không phải là mẹ đã tự mình uống đấy chứ?

Không biết thứ nước bùa đó được vẽ bằng thứ gì, chuyện nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nghĩ đến đây, Khương Nhã đi giày ra khỏi phòng, đi đến ngoài nhà vệ sinh, lên tiếng hỏi mẹ đang ở bên trong: “Mẹ, mẹ có phải chiều nay đã uống bát nước bùa đó không?”

Đang ngồi xổm trong nhà vệ sinh, nghe Khương Nhã nói, Dương Quý Mai mới sực nhớ ra, chẳng lẽ thật sự là do bát nước bùa kia gây nên, bây giờ bà cảm thấy cả người sắp mất sạch nước rồi.

"Còm không phải do mẹ tiếc tiền sao? Bát nước bùa đó mẹ bỏ ra 5 tệ đấy, đổ đi thì tiếc lắm!" Dương Quý Mai đáp lại.

Mấy phút sau, Dương Quý Mai đi ra khỏi nhà vệ sinh, thấy Khương Nhã vẫn còn đứng đợi ở ngoài, liền khó hiểu hỏi: “Sao con còn ở đây? Đã 9 giờ rồi, sao con không đi ngủ mà còn đứng canh ở cửa nhà vệ sinh làm gì?”

"Mẹ, chúng ta đến nhà chú Mãn Lâm đi, mẹ cứ như vậy cũng không phải là cách, chuyện đau bụng có thể lớn có thể nhỏ, nhanh lên, con đi cùng mẹ." Khương Nhã nói xong liền bước lên hai bước, đưa tay đỡ lấy cánh tay Dương Quý Mai.



Nghe nói muốn đi tìm Mãn Lâm, Dương Quý Mai cau mày nói: "Không có gì to tát đâu, lát nữa là khỏi thôi, giờ cũng muộn rồi, chú Mãn Lâm chắc đã ngủ rồi, giờ chúng ta qua đó, bất tiện lắm?”

“Mẹ, đừng tiếc tiền nữa, chiều nay bát nước bùa đó cũng tốn kha khá đấy, mẹ còn không tiếc, giờ đến lượt bản thân lại tiếc thế?”

Là cha mẹ, vì con cái, cái gì cũng có thể làm được, đừng nói là 5 tệ một lá bùa, chỉ cần có hiệu quả, thì 10 tệ Dương Quý Mai cũng sẽ không chớp mắt mà móc tiền ra. Thế nhưng phải dùng tiền cho bản thân, bà lại có chút không nỡ.

Thế nhưng Dương Quý Mai đã chạy vào nhà vệ sinh hơn chục lần, cơ thể thật sự không còn sức lực để vùng vẫy nữa, bị ba đứa con dìu ra khỏi cửa.

Đến nhà Mãn Lâm trong thôn, quả nhiên trong sân đã không còn ánh lửa, Dương Quý Mai nhìn ngôi nhà tối om của Mãn Lâm, nói: “Đã bảo là người ta ngủ rồi còn gì, chúng ta về thôi, đừng làm phiền người ta nữa.”

Khương Nhã bảo Khương Cầm ở bên cạnh dìu Dương Quý Mai, bước lên hai bước, giơ tay gõ cửa. Một lúc sau, trong nhà mới vang lên giọng phụ nữ, Khương Nhã nghe một cái đã nhận ra, đây là vợ của chú Mãn Lâm.

Mấy phút sau, vợ Mãn Lâm ra mở cửa, nhìn thấy Khương Nhã bọn họ đang đứng ở ngoài cửa, đặc biệt là khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Dương Quý Mai, lập tức bước lên hai bước tiếp lấy tay Khương Cầm, dìu Dương Quý Mai vào trong sân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Thành Quân Tẩu Thần Côn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook