Chương 24: Lấn Yếu Sợ Mạnh
Lưu Huỳnh Chúc Ảnh
18/07/2023
"Đúng vậy, mình thấy gần đây Trì Thư Nhan hơi thay đổi, cậu ta còn bị đưa đến cục cảnh sát thẩm vấn, liệu việc này có liên quan tới cậu ta hay không?"
"Chuyện này không có khả năng, Ngô Văn Vân mang theo một đám đàn em du côn, mười mấy người bọn họ chỉ đối phó với một mình cậu ta thôi."
"Cũng phải, mà Trì Thư Nhan cũng thật xui xẻo. Cậu ta bị người khác chặn trong nhà vệ sinh bắt nạt, bây giờ còn bị gọi đến đồn cảnh sát để thẩm vấn."
Một nữ sinh khác nói: "Nhưng như vậy thì càng kỳ quái hơn, nếu không phải là Trì Thư Nhan, vậy thì là ai? Chẳng lẽ bọn họ xảy ra nội chiến?"
"Mình lại cảm thấy chuyện này không đơn giản, các cậu nói xem, có khi nào nhà vệ sinh trên tầng hai thực sự có thứ gì đó không sạch sẽ?"
Một nữ sinh khác nói: "Bạn của mình có nói, là nhà vệ sinh ở tầng hai thực sự có người chết, hình như là nữ sinh."
"Mình cũng có nghe nói, thật ra nữ sinh kia bị các bạn cùng lớp tẩy chay, mà còn bị một đám người học sinh cá biệt trong trường bắt nạt nữa. Họ bồi thường cho ba mẹ cậu ấy một ít tiền nên chuyện này cũng cho qua.”
Tiêu Mẫn và Tăng Ngọc Như nghe thấy các bạn trong lớp tám chuyện, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy lạnh lẽo, nghĩ lại có hơi sợ. Nếu ngày hôm qua các cô vẫn ở lại đó, nói không chừng ngày hôm nay người nằm trong bệnh viện chính là các cô.
….
Cục cảnh sát.
Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi ăn mặc sang trọng, khuôn mặt được bảo dưỡng kĩ lưỡng đang tức giận hét lớn với những cảnh sát:
"Các người đúng là đồ vô dụng! Ngay cả một chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, con gái tôi bây giờ vẫn còn nằm ở trong bệnh viện, cũng không biết lúc nào mới tỉnh lại, mà các người cứ mặc kệ hung thủ nhởn nhơ bên ngoài như vậy sao? Không phải là công bộc* của dân sao? Vậy thì tôi muốn bắt cô ta, tôi không tin con gái tôi hôn mê mà không liên quan gì đến cô ta."
*Nghĩa 2 từ này hơi dài, mọi người muốn biết chi tiết thì tra trên gg nhé, nghĩa đơn giản là lo cho dân, làm cho dân.
"Ngô phu nhân, bà bình tĩnh một chút, cảnh sát chúng tôi vẫn đang điều tra vụ việc."
Một viên cảnh sát hơn bốn mươi tuổi cũng có chút không kiên nhẫn, ông đã giải thích với bà ta rất nhiều lần, nhưng căn bản người phụ nữ này không nghe.
Nếu không phải kiêng kỵ thế lực sau lưng bà ta ở Phủ Châu, thì ông đã sớm chửi ầm lên rồi.
"Được, tôi cho các người ba ngày nhưng người này hiềm nghi rất lớn, tôi yêu cầu phải tạm giam cô ta lại để điều tra cẩn thận."
Dương Ngọc Trân không chút khách khí chỉ vào Trì Thư Nhan đang ngồi ở một bên nói.
"Chuyện này không có khả năng, Ngô Văn Vân mang theo một đám đàn em du côn, mười mấy người bọn họ chỉ đối phó với một mình cậu ta thôi."
"Cũng phải, mà Trì Thư Nhan cũng thật xui xẻo. Cậu ta bị người khác chặn trong nhà vệ sinh bắt nạt, bây giờ còn bị gọi đến đồn cảnh sát để thẩm vấn."
Một nữ sinh khác nói: "Nhưng như vậy thì càng kỳ quái hơn, nếu không phải là Trì Thư Nhan, vậy thì là ai? Chẳng lẽ bọn họ xảy ra nội chiến?"
"Mình lại cảm thấy chuyện này không đơn giản, các cậu nói xem, có khi nào nhà vệ sinh trên tầng hai thực sự có thứ gì đó không sạch sẽ?"
Một nữ sinh khác nói: "Bạn của mình có nói, là nhà vệ sinh ở tầng hai thực sự có người chết, hình như là nữ sinh."
"Mình cũng có nghe nói, thật ra nữ sinh kia bị các bạn cùng lớp tẩy chay, mà còn bị một đám người học sinh cá biệt trong trường bắt nạt nữa. Họ bồi thường cho ba mẹ cậu ấy một ít tiền nên chuyện này cũng cho qua.”
Tiêu Mẫn và Tăng Ngọc Như nghe thấy các bạn trong lớp tám chuyện, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy lạnh lẽo, nghĩ lại có hơi sợ. Nếu ngày hôm qua các cô vẫn ở lại đó, nói không chừng ngày hôm nay người nằm trong bệnh viện chính là các cô.
….
Cục cảnh sát.
Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi ăn mặc sang trọng, khuôn mặt được bảo dưỡng kĩ lưỡng đang tức giận hét lớn với những cảnh sát:
"Các người đúng là đồ vô dụng! Ngay cả một chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, con gái tôi bây giờ vẫn còn nằm ở trong bệnh viện, cũng không biết lúc nào mới tỉnh lại, mà các người cứ mặc kệ hung thủ nhởn nhơ bên ngoài như vậy sao? Không phải là công bộc* của dân sao? Vậy thì tôi muốn bắt cô ta, tôi không tin con gái tôi hôn mê mà không liên quan gì đến cô ta."
*Nghĩa 2 từ này hơi dài, mọi người muốn biết chi tiết thì tra trên gg nhé, nghĩa đơn giản là lo cho dân, làm cho dân.
"Ngô phu nhân, bà bình tĩnh một chút, cảnh sát chúng tôi vẫn đang điều tra vụ việc."
Một viên cảnh sát hơn bốn mươi tuổi cũng có chút không kiên nhẫn, ông đã giải thích với bà ta rất nhiều lần, nhưng căn bản người phụ nữ này không nghe.
Nếu không phải kiêng kỵ thế lực sau lưng bà ta ở Phủ Châu, thì ông đã sớm chửi ầm lên rồi.
"Được, tôi cho các người ba ngày nhưng người này hiềm nghi rất lớn, tôi yêu cầu phải tạm giam cô ta lại để điều tra cẩn thận."
Dương Ngọc Trân không chút khách khí chỉ vào Trì Thư Nhan đang ngồi ở một bên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.