Chương 35: TÍNH KẾ (3)
Tô Châu
27/08/2019
Do nhà của ông Quang gần nhà thương Y Đức nên ông Tùng không về Ngô gia mà sang nhà bạn nghỉ ngơi để chiều tiện đường đến thăm Ngọc Nhi. Sau khi ông Tùng và ông Quang vào nhà, Minh Hoàng tiếp tục chở Mỹ Nhạn qua quán Thuyền Viên để mua cháo.
Không biết hôm nay là ngày gì mà quán Thuyền Viên hôm nay rất đông khách. Khi Mỹ Nhạn bước vào, trông thấy một hàng dài người đang xếp hàng chờ lấy món ăn đem đi, cơn nóng giận của ả càng thêm bùng phát.
Lúc nãy, khi ả cùng ông Tùng, ông Quang chờ Minh Hoàng đi lấy xe tại cửa nhà thương thì ba người tình cờ gặp Đức Bình đem theo một giỏ trái cây, đi vào. Mỹ Nhạn không cần hỏi cũng biết Đức Bình đến đây là để thăm Ngọc Nhi.
Ông Tùng biết Đức Bình là giám đốc hãng phim Bạch Yến nơi Ngọc Nhi đang thực tập nên ông tiện thể hỏi han một chút về tình hình của cô. Trước mặt ông Tùng, Đức Bình hết lời khen ngợi Ngọc Nhi.
Nào là cô chăm chỉ, chịu khó, kiên nhẫn và hoà đồng với tất cả đồng nghiệp. Nào là cô thân thiện với mọi người. Mỹ Nhạn nghe mà thấy ghen tị với Ngọc Nhi.
Nhưng điều khiến Mỹ Nhạn càng thêm căm ghét cô là khi ông Tùng có ý cho ả vào Bạch Yến thực tập sau này thì Đức Bình không hề do dự mà thẳng thừng từ chối với lý do rằng Bạch Yến hiện tại đang thiếu diễn viên chuyên nghiệp có thể dẫn dắt lớp đàn em.
Nếu Đức Bình nhận Mỹ Nhạn vào Bạch Yến thì anh ta không thể sắp xếp vị trí trợ lý riêng tốt cho ả như Ngọc Nhi. Không những vậy, Đức Bình còn quá đáng hơn khi đưa ra lời đề nghị giới thiệu ả đến Hãng phim Hải Ý.
Ai trong giới điện ảnh mà không biết Hải Ý là hãng phim hạng II. Đó là nơi dành cho những người có đam mê với ngành điện ảnh nhưng không hề có tài diễn xuất.
Để xin vào Hải Ý để thực tập thì rất dễ nhưng để nổi tiếng thì rất khó. Các hãng phim lớn nếu chọn diễn viên từ Hải Ý cho bộ phim của họ thì người giỏi nhất cao lắm chỉ được xếp ở vai thứ ba.
Đức Bình giới thiệu ả đến đó chẳng khác gì muốn triệt đường thăng tiến của ả. Tất nhiên, Mỹ Nhạn không muốn điều đó nên ả đã không chấp nhận lời mời này.
Rõ ràng ai cũng thiên vị Ngọc Nhi hơn ả. Đối với mọi người, Ngọc Nhi là đẹp nhất, tốt nhất, thông minh nhất. Tóm lại, cô ta trên thế giới này là một viên minh châu không tì vết.
Mỹ Nhạn ả không cam tâm. Ả không muốn thua Ngọc Nhi. Lần này, ả không lấy được vai nữ chính thì Ngọc Nhi cũng đừng mong có được.
Trong khi chờ đến lượt mình, Mỹ Nhạn suy nghĩ cách khiến Ngọc Nhi không thể tham gia bộ phim này thì ả tự nhiên trông thấy Gia Kiệt cầm trên tay một hủ cháo đi ngược lại với hàng người đang đứng chờ và hướng ra khỏi cửa. Ngay lập tức, Mỹ Nhạn nảy ra một mưu kế.
Sau khi xác định phòng 407 không còn người của Ngô gia, Gia Kiệt mới lặng lẽ mở cửa bước vào. Nhẹ nhàng để hủ cháo trên bàn xong, Gia Kiệt không đi ngay mà ngồi xuống chiếc ghế inox gần đó ngắm nhìn Ngọc Nhi.
Trông thấy vết bầm tím hiện rõ trên trán của cô, Gia Kiệt chợt thấy xót xa, đau lòng. Một lần nữa, Gia Kiệt lại nói với Ngọc Nhi lời xin lỗi mặc dù cậu biết rõ cô không thể nào nghe được. Hiện tại, điều Gia Kiệt mong muốn nhất là Ngọc Nhi nhanh chóng khoẻ lại.
Gia Kiệt không biết chừng nào Thanh Tùng sẽ trở lại đây nên cậu chỉ ở lại với Ngọc Nhi chừng năm phút rồi ra ngoài. Lúc Gia Kiệt vừa đứng dậy, chuẩn bị đi thì Ngọc Nhi bất chợt nhăn mày, miệng lẩm bẩm:
- Đừng… Đừng mà. Tôi xin anh. Tha cho tôi đi.
Nghe Ngọc Nhi nói mớ, Gia Kiệt biết ngay cô lại gặp cơn ác mộng đó. Nhưng bây giờ cậu không thể đánh thức cô như hôm trước. Lỡ như Thanh Tùng đột ngột đi vào và trông thấy cảnh này, ông ta chắc chắn cho rằng cậu muốn hãm hại Ngọc Nhi.
Trong khi bản thân đang rối bời, không biết xử lý ra sao thì Gia Kiệt sực nhớ lại hồi còn nhỏ những lúc bị bệnh vì không quen khí hậu tại Việt Nam, mẹ cậu thường hay hôn nhẹ lên trán cậu. Thậm chí vào những đêm mưa lớn, Ngọc Nhi cũng thường làm y như vậy để trấn an cậu.
Vì muốn Ngọc Nhi thoát khỏi cơn ác mộng kia, Gia Kiệt không do dự mà cúi người xuống, hôn nhẹ lên trán Ngọc Nhi. Nào ngờ lúc môi cậu sắp chạm vào phần trán thì Ngọc Nhi tự nhiên xoay đầu làm đôi môi bạc rơi xuống khoé miệng của cô.
Còn vài tháng nữa, Gia Kiệt sẽ bước sang tuổi 15. Tất nhiên, cậu hiểu mấy việc môi chạm nhau hay chuyện nam nữ ân ái, tình cảm như thế nào. Biết mình suýt chút “cướp đi nụ hôn đầu” của người chị mà cậu quý trọng, Gia Kiệt không khỏi đỏ mặt vì xấu hổ cũng như ngay tức khắc dâng lên cảm giác tội lỗi.
Có vẻ hành động của Gia Kiệt đã thành công. Ngọc Nhi từ từ dãn lông mày ra và tiếp tục nhịp thở đều đều, không còn mở miệng xin tha nữa. Nhưng Gia Kiệt không hề trông thấy điều thay đổi đó bởi vì cậu đã nhanh chóng chạy ra khỏi phòng sau khi vô tình làm ra loại hành động mà cậu nghĩ là loạn luân.
Gia Kiệt chạy đi không được bao lâu thì Mỹ Nhạn đem theo một hủ cháo trở về. Ngay khi nhìn thấy hủ cháo có cái nắp màu xanh dương trên bàn, Mỹ Nhạn không kiềm được mà nhếch môi cười. Quả nhiên ông trời có ý giúp ả.
Đầu tiên, Mỹ Nhạn đến bên giường bệnh xem Ngọc Nhi có còn ngủ hay không. Nhìn thấy Ngọc Nhi ngủ ngon đến nỗi không hề biết trời trăng, Mỹ Nhạn nhanh tay hoán đổi hai nắp cháo của ả và Gia Kiệt. Cuối cùng, ả rời khỏi phòng bệnh cùng hủ cháo của Gia Kiệt.
Phi tan hủ cháo kia vào thùng rác xong, Mỹ Nhạn vừa ra chỗ hẹn với Minh Hoàng mà mừng thầm trong lòng. Ngọc Nhi à! Cô đừng trách tôi bỉ ổi. Có trách thì trách cô quá được nhiều người quý mến.
Nhưng Mỹ Nhạn không biết rằng ngay từ đầu Ngọc Nhi không hề ngủ sâu. Trong cơn mơ màng, Ngọc Nhi lần nữa lại mơ thấy mình bị Leon lên cơn điên mà đè cô xuống giường, định cưỡng hiếp.
Trong khi cố vùng vẫy khỏi tay Leon thì Ngọc Nhi ngửi được mùi hương bạc hà đồng thời cảm nhận được độ ấm bên khoé miệng nên cô đã tỉnh lại. Ngọc Nhi mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt Gia Kiệt đỏ ửng quay sang hướng khác, tay che miệng thì lấy làm lạ.
Ngọc Nhi ngồi dậy, chưa kịp hỏi Gia Kiệt đã xảy ra chuyện gì thì cậu đã bỏ chạy. Trong lúc Ngọc Nhi không hiểu nguyên nhân tại sao Gia Kiệt lại như người tội phạm chạy trốn cảnh sát, cô chợt nhìn thấy hủ cháo có nắp màu xanh dương ở bàn bên cạnh.
Ngọc Nhi đưa tay định lấy hủ cháo kiểm tra thử thì bên ngoài xuất hiện tiếng mở cửa. Ngọc Nhi ước tính có thể Mỹ Nhạn đem cháo đến nên cô giả bộ như còn đang ngủ say. Chờ Mỹ Nhạn đi rồi, Ngọc Nhi nghi ngờ mở nắp hủ cháo ra và ngửi thử mùi vị. Quả nhiên là cháo gà.
Quán Thuyền Viên là chỗ bán cả đồ chay và mặn. Những món ăn chay đem về ở Thuyền Viên được chủ quán quy định là hộp đựng có nắp đậy là màu xanh dương còn đối với món mặn là màu đó.
Ngọc Nhi không biết hủ cháo chay kia là do ai đem đến nhưng cô chắc chắn một điều là Mỹ Nhạn rõ ràng cố tình đánh tráo nó để hại cô. Lý do khỏi cần động não, Ngọc Nhi cũng biết chắc chắn là vì ả đã không lấy được vai diễn trong bộ phim mới của hãng Bạch Yến.
Mỹ Nhạn ơi là Mỹ Nhạn. Cô đã muốn chơi sớm như vậy. Vậy thì Tôi sẽ chiều theo ý cô.
Không biết hôm nay là ngày gì mà quán Thuyền Viên hôm nay rất đông khách. Khi Mỹ Nhạn bước vào, trông thấy một hàng dài người đang xếp hàng chờ lấy món ăn đem đi, cơn nóng giận của ả càng thêm bùng phát.
Lúc nãy, khi ả cùng ông Tùng, ông Quang chờ Minh Hoàng đi lấy xe tại cửa nhà thương thì ba người tình cờ gặp Đức Bình đem theo một giỏ trái cây, đi vào. Mỹ Nhạn không cần hỏi cũng biết Đức Bình đến đây là để thăm Ngọc Nhi.
Ông Tùng biết Đức Bình là giám đốc hãng phim Bạch Yến nơi Ngọc Nhi đang thực tập nên ông tiện thể hỏi han một chút về tình hình của cô. Trước mặt ông Tùng, Đức Bình hết lời khen ngợi Ngọc Nhi.
Nào là cô chăm chỉ, chịu khó, kiên nhẫn và hoà đồng với tất cả đồng nghiệp. Nào là cô thân thiện với mọi người. Mỹ Nhạn nghe mà thấy ghen tị với Ngọc Nhi.
Nhưng điều khiến Mỹ Nhạn càng thêm căm ghét cô là khi ông Tùng có ý cho ả vào Bạch Yến thực tập sau này thì Đức Bình không hề do dự mà thẳng thừng từ chối với lý do rằng Bạch Yến hiện tại đang thiếu diễn viên chuyên nghiệp có thể dẫn dắt lớp đàn em.
Nếu Đức Bình nhận Mỹ Nhạn vào Bạch Yến thì anh ta không thể sắp xếp vị trí trợ lý riêng tốt cho ả như Ngọc Nhi. Không những vậy, Đức Bình còn quá đáng hơn khi đưa ra lời đề nghị giới thiệu ả đến Hãng phim Hải Ý.
Ai trong giới điện ảnh mà không biết Hải Ý là hãng phim hạng II. Đó là nơi dành cho những người có đam mê với ngành điện ảnh nhưng không hề có tài diễn xuất.
Để xin vào Hải Ý để thực tập thì rất dễ nhưng để nổi tiếng thì rất khó. Các hãng phim lớn nếu chọn diễn viên từ Hải Ý cho bộ phim của họ thì người giỏi nhất cao lắm chỉ được xếp ở vai thứ ba.
Đức Bình giới thiệu ả đến đó chẳng khác gì muốn triệt đường thăng tiến của ả. Tất nhiên, Mỹ Nhạn không muốn điều đó nên ả đã không chấp nhận lời mời này.
Rõ ràng ai cũng thiên vị Ngọc Nhi hơn ả. Đối với mọi người, Ngọc Nhi là đẹp nhất, tốt nhất, thông minh nhất. Tóm lại, cô ta trên thế giới này là một viên minh châu không tì vết.
Mỹ Nhạn ả không cam tâm. Ả không muốn thua Ngọc Nhi. Lần này, ả không lấy được vai nữ chính thì Ngọc Nhi cũng đừng mong có được.
Trong khi chờ đến lượt mình, Mỹ Nhạn suy nghĩ cách khiến Ngọc Nhi không thể tham gia bộ phim này thì ả tự nhiên trông thấy Gia Kiệt cầm trên tay một hủ cháo đi ngược lại với hàng người đang đứng chờ và hướng ra khỏi cửa. Ngay lập tức, Mỹ Nhạn nảy ra một mưu kế.
Sau khi xác định phòng 407 không còn người của Ngô gia, Gia Kiệt mới lặng lẽ mở cửa bước vào. Nhẹ nhàng để hủ cháo trên bàn xong, Gia Kiệt không đi ngay mà ngồi xuống chiếc ghế inox gần đó ngắm nhìn Ngọc Nhi.
Trông thấy vết bầm tím hiện rõ trên trán của cô, Gia Kiệt chợt thấy xót xa, đau lòng. Một lần nữa, Gia Kiệt lại nói với Ngọc Nhi lời xin lỗi mặc dù cậu biết rõ cô không thể nào nghe được. Hiện tại, điều Gia Kiệt mong muốn nhất là Ngọc Nhi nhanh chóng khoẻ lại.
Gia Kiệt không biết chừng nào Thanh Tùng sẽ trở lại đây nên cậu chỉ ở lại với Ngọc Nhi chừng năm phút rồi ra ngoài. Lúc Gia Kiệt vừa đứng dậy, chuẩn bị đi thì Ngọc Nhi bất chợt nhăn mày, miệng lẩm bẩm:
- Đừng… Đừng mà. Tôi xin anh. Tha cho tôi đi.
Nghe Ngọc Nhi nói mớ, Gia Kiệt biết ngay cô lại gặp cơn ác mộng đó. Nhưng bây giờ cậu không thể đánh thức cô như hôm trước. Lỡ như Thanh Tùng đột ngột đi vào và trông thấy cảnh này, ông ta chắc chắn cho rằng cậu muốn hãm hại Ngọc Nhi.
Trong khi bản thân đang rối bời, không biết xử lý ra sao thì Gia Kiệt sực nhớ lại hồi còn nhỏ những lúc bị bệnh vì không quen khí hậu tại Việt Nam, mẹ cậu thường hay hôn nhẹ lên trán cậu. Thậm chí vào những đêm mưa lớn, Ngọc Nhi cũng thường làm y như vậy để trấn an cậu.
Vì muốn Ngọc Nhi thoát khỏi cơn ác mộng kia, Gia Kiệt không do dự mà cúi người xuống, hôn nhẹ lên trán Ngọc Nhi. Nào ngờ lúc môi cậu sắp chạm vào phần trán thì Ngọc Nhi tự nhiên xoay đầu làm đôi môi bạc rơi xuống khoé miệng của cô.
Còn vài tháng nữa, Gia Kiệt sẽ bước sang tuổi 15. Tất nhiên, cậu hiểu mấy việc môi chạm nhau hay chuyện nam nữ ân ái, tình cảm như thế nào. Biết mình suýt chút “cướp đi nụ hôn đầu” của người chị mà cậu quý trọng, Gia Kiệt không khỏi đỏ mặt vì xấu hổ cũng như ngay tức khắc dâng lên cảm giác tội lỗi.
Có vẻ hành động của Gia Kiệt đã thành công. Ngọc Nhi từ từ dãn lông mày ra và tiếp tục nhịp thở đều đều, không còn mở miệng xin tha nữa. Nhưng Gia Kiệt không hề trông thấy điều thay đổi đó bởi vì cậu đã nhanh chóng chạy ra khỏi phòng sau khi vô tình làm ra loại hành động mà cậu nghĩ là loạn luân.
Gia Kiệt chạy đi không được bao lâu thì Mỹ Nhạn đem theo một hủ cháo trở về. Ngay khi nhìn thấy hủ cháo có cái nắp màu xanh dương trên bàn, Mỹ Nhạn không kiềm được mà nhếch môi cười. Quả nhiên ông trời có ý giúp ả.
Đầu tiên, Mỹ Nhạn đến bên giường bệnh xem Ngọc Nhi có còn ngủ hay không. Nhìn thấy Ngọc Nhi ngủ ngon đến nỗi không hề biết trời trăng, Mỹ Nhạn nhanh tay hoán đổi hai nắp cháo của ả và Gia Kiệt. Cuối cùng, ả rời khỏi phòng bệnh cùng hủ cháo của Gia Kiệt.
Phi tan hủ cháo kia vào thùng rác xong, Mỹ Nhạn vừa ra chỗ hẹn với Minh Hoàng mà mừng thầm trong lòng. Ngọc Nhi à! Cô đừng trách tôi bỉ ổi. Có trách thì trách cô quá được nhiều người quý mến.
Nhưng Mỹ Nhạn không biết rằng ngay từ đầu Ngọc Nhi không hề ngủ sâu. Trong cơn mơ màng, Ngọc Nhi lần nữa lại mơ thấy mình bị Leon lên cơn điên mà đè cô xuống giường, định cưỡng hiếp.
Trong khi cố vùng vẫy khỏi tay Leon thì Ngọc Nhi ngửi được mùi hương bạc hà đồng thời cảm nhận được độ ấm bên khoé miệng nên cô đã tỉnh lại. Ngọc Nhi mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt Gia Kiệt đỏ ửng quay sang hướng khác, tay che miệng thì lấy làm lạ.
Ngọc Nhi ngồi dậy, chưa kịp hỏi Gia Kiệt đã xảy ra chuyện gì thì cậu đã bỏ chạy. Trong lúc Ngọc Nhi không hiểu nguyên nhân tại sao Gia Kiệt lại như người tội phạm chạy trốn cảnh sát, cô chợt nhìn thấy hủ cháo có nắp màu xanh dương ở bàn bên cạnh.
Ngọc Nhi đưa tay định lấy hủ cháo kiểm tra thử thì bên ngoài xuất hiện tiếng mở cửa. Ngọc Nhi ước tính có thể Mỹ Nhạn đem cháo đến nên cô giả bộ như còn đang ngủ say. Chờ Mỹ Nhạn đi rồi, Ngọc Nhi nghi ngờ mở nắp hủ cháo ra và ngửi thử mùi vị. Quả nhiên là cháo gà.
Quán Thuyền Viên là chỗ bán cả đồ chay và mặn. Những món ăn chay đem về ở Thuyền Viên được chủ quán quy định là hộp đựng có nắp đậy là màu xanh dương còn đối với món mặn là màu đó.
Ngọc Nhi không biết hủ cháo chay kia là do ai đem đến nhưng cô chắc chắn một điều là Mỹ Nhạn rõ ràng cố tình đánh tráo nó để hại cô. Lý do khỏi cần động não, Ngọc Nhi cũng biết chắc chắn là vì ả đã không lấy được vai diễn trong bộ phim mới của hãng Bạch Yến.
Mỹ Nhạn ơi là Mỹ Nhạn. Cô đã muốn chơi sớm như vậy. Vậy thì Tôi sẽ chiều theo ý cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.