Chương 36: PHẢN TÁC DỤNG
Tô Châu
27/08/2019
Ông Tùng ở Phạm gia mà tâm trạng cứ lo lắng, không yên; làm việc gì cũng lơ đãng. Lúc ăn cơm trưa thì cầm ngược đũa. Lúc uống nước trà thì không để ý trà có nóng hay không mà ông Tùng đã đưa lên miệng. May có ông Quang nhắc kịp thời nếu không Anh Khoa lại có thêm một ca bị phỏng miệng.
Ông Quang ngày thường bắt đầu nghỉ trưa lúc một giờ đến bốn giờ chiều mới dậy. Nhưng hôm nay, đồng hồ đã điểm hai giờ, ông Quang vẫn chưa thể đi ngủ vì ông Tùng cứ ngồi mãi mà không chịu nghỉ ngơi mặc cho ông nói hết lời thế nào.
Đến khi ông Quang không còn cách nào khác là lấy vẻ mặt Ngọc Nhi không vui khi thấy ông ngoại không chịu nghĩ đến sức khoẻ ra để thuyết phục thì ông Tùng mới chịu nghe lời ông.
Ông Quang biết việc Ngô Tuyết Vân mất đi là bóng ma trong lòng của bạn mình. Ông Tùng luôn tự trách bản thân vì quá tin người mà giao trứng cho ác để rồi vô tình đẩy con gái vào chỗ chết.
Bây giờ đối với Ngọc Nhi, ông Tùng không muốn lặp lại điều này một lần nữa nên ông luôn cố gắng dùng toàn bộ quyền lực để bảo vệ con bé. Kể cả chuyện chọn chồng cho Ngọc Nhi, ông Quang sợ rằng bạn mình đã có sẵn đối tượng.
Gần đây, giới kinh doanh về lĩnh vực mặt hàng điện tử mới có thêm một nhân tài trẻ tuổi. Ông Quang không nhớ tên của cậu ta là gì. Ông chỉ nhớ mang máng rằng cậu ta là CEO cùa tổng công ty Thịnh Phát.
Trên các bản tin tức gần đây, cậu ta cũng thường hay xuất hiện và thái độ của ông Tùng đối với chàng trai trẻ này rất hài lòng. Tất nhiên, ông Quang vì không muốn mất đi đứa cháu dâu quý như Ngọc Nhi nên ông có ý không ủng hộ chuyện này.
Có lần khi ông Tùng nói với ông ý định muốn sắp xếp thời gian để hai đứa gặp mặt, ông đã lấy lý do khoảng cách tuổi quá xa để khuyên bạn từ bỏ. Cậu ta bây giờ cách con số 30 chỉ còn mấy tháng mà Ngọc Nhi chuẩn bị sang độ tuổi 20 rực rỡ.
Tình huống chồng già vợ trẻ cách nhau tận 10 tuổi nghĩ đến thôi cũng có thể tưởng tượng được cảnh người vợ trẻ đẹp bị ông chồng già, hay ghen tuông canh giữ 24/24 trong tương lai.
Huống chi, tính cách phóng khoáng, hoà đồng, ai gặp cũng mến, cũng thích của Ngọc Nhi cộng thêm chuyện con bé kết bạn không phân biệt giới tính kia thế nào cũng dễ xảy ra tranh cãi không đáng với chồng.
Vì vậy, ông Quang đã góp ý với ông Tùng rằng chồng của Ngọc Nhi nên là người bằng tuổi với con bé. Hai đứa dễ thấu hiểu nhau hơn. Tất nhiên, cháu trai của ông là đối tượng sáng giá nhất.
Nhưng ông Tùng lại từ chối. Ông Tùng nói với ông rằng Minh Hoàng và Ngọc Nhi không hợp. Tương lai, người khổ sẽ là Ngọc Nhi. Hơn nữa, đối với tiêu chí của ông Tùng, ngoài chuyện thật tâm yêu thương con bé, chồng của Ngọc Nhi phải là người không chỉ yêu thích hoặc đam mê về công nghệ mà còn am hiểu về kinh doanh.
Như vậy, ông có thể yên tâm giao Tân Lập lại cho người đó. Do đó, ông Tùng mới ưng ý cậu CEO trẻ tuổi của Thịnh Phát.
Về việc Ngọc Nhi nói cô đã có người trong lòng, ông Tùng vẫn cho rằng cô nói dối chọc tức Minh Hoàng. Hiện tại chờ Ngọc Nhi khoẻ lại, ông Tùng sẽ nghĩ cách để hai đứa gặp mặt, làm quen, trau dồi tình cảm.
Ông Quang nghe bạn nói có lý như vậy đành phải dập tắt hi vọng cuối củng. Ông Quang yêu thương Ngọc Nhi như cháu ruột của mình nên ông cũng không muốn con bé phải chịu khổ vì sự ích kỉ của mình.
Nếu có trách thì trách ông Quang không có phước để hưởng. Thôi thì chuyện tình cảm của bọn trẻ, ông Quang không nhúng tay vào nữa mà cứ để mặc cho tự nhiên.
Đúng 5 giờ chiều, Minh Hoàng về Phạm gia chở ông Tùng và ông Quang đến nhà thương Y Đức thăm Ngọc Nhi. Lúc cả ba người đến phòng 407 thì Ngọc Nhi đang vui vẻ nói chuyện với Mỹ Nhạn.
Trông thấy nét mặt hồng hào, có khởi sắc của cháu gái, ông Tùng có thể vui mừng và yên tâm. Hiện tại, mọi người còn chờ Anh Khoa đến khám tổng quát cho Ngọc Nhi một lần nữa. Nếu không có vấn đề gì, cô sẽ được xuất viện ngay.
Nhưng khi Anh Khoa vừa bước vào phòng, Ngọc Nhi tự nhiên ôm bụng kêu đau làm mọi người đặc biệt là ông Tùng hoảng hốt. Ngay lập tức, Anh Khoa bảo bốn người ông Tùng ra ngoài và bắt đầu khám cho Ngọc Nhi.
Một lát sau, ông Tùng nhìn thấy Anh Khoa ra khỏi phòng bệnh, liền cố hết sức chống nhanh cây gậy đến chỗ anh mà lo lắng hỏi:
- Khoa. Con Nhi sao rồi?
- Cho con hỏi. Lúc trưa, ai là người mua cháo cho Ngọc Nhi?
- Là Mỹ Nhạn. Có chuyện gì sao?
- Mỹ Nhạn. Tôi thật không hiểu nổi. Cô thân với Ngọc Nhi lâu năm như vậy mà không biết con bé không thể ăn đồ mặn hay sao? ¬_ Nghe ông Tùng trả lời xong, Anh Khoa liền đưa ánh mắt tức giận về phía Mỹ Nhạn mà chất vấn.
- Chú Khoa, chú nói gì vậy? Rõ ràng cháu mua cho Ngọc Nhi cháo nấm thập cẩm mà. _ Mỹ Nhạn bề ngoài tỏ vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi của Anh Khoa nhưng trong lòng ả thì vui mừng.
- Cô còn nói dối. Triệu chứng của Ngọc Nhi là do ăn phải đồ mặn. Lúc nãy, tôi đã hỏi kỹ Ngọc Nhi. Ngoài ăn trái cây do Đức Bình đem tới và cháo của cô, con bé không hề ăn gì khác. Rõ ràng cháo cô mua cho con bé có vấn đề.
- Nhạn. Chuyện này là thế nào? Con mau nói rõ cho ông. _ mặc dù ông Tùng yêu thương ả không khác gì Ngọc Nhi nhưng nếu ả có dã tâm hại con bé thì ông Tùng chắc chắn không bỏ qua dễ dàng.
- Rõ ràng con mua cho Nhi cháo nấm thập cẩm mà. Minh Hoàng có thể làm chứng cho con.
- Nhạn không bao giờ làm chuyện đó. Chính con chở cô ấy đi mua. _ Minh Hoàng thấy Mỹ Nhạn bị mọi người đổ oan, liền lên tiếng bênh vực ngay.
- Vậy cô giải thích thế nào về chuyện này? Ngọc Nhi không hề dị ứng với bất kỳ loại trái cây nào. Hơn nữa, con bé sẽ không ăn uống tuỳ tiện trong tình trạng còn nằm ở phòng bệnh. _ Anh Khoa không hề để lời giải thích của Minh Hoàng vào tai mà nhất quyết chỉa thẳng nghi ngờ vể phía Mỹ Nhạn.
- Gia Kiệt. Chính là nó. Sau khi đem cháo cho Nhi xong, trên đường đến cửa nhà thương, con có gặp Gia Kiệt. Con nhớ nó có cầm theo hủ cháo đậy nắp đỏ của Thuyền Viên. Lúc đó, con cứ nghĩ là nó mua về ăn nên không nghi ngờ. Không tin được. Nó lại….
Mỹ Nhạn nói tới đây thì dừng lại, bật khóc. Minh Hoàng thấy vậy, ôm ả vào lòng mà nói tiếp:
- Mọi chuyện rõ ràng là do thằng nghiệt chủng đó gây ra. Sao mọi người khi không lại đổ oan cho Nhạn? Cô ấy với Ngọc Nhi là bạn thân. Làm sao cô ấy có thể hại Ngọc Nhi được.
Ông Tùng nghe xong ngay lập tức nổi giận đến đỏ cả mặt. Ông không nói tiếng nào mà quay người đi thẳng. Mặc dù tuổi đã lớn, đi đứng phải có gậy chống nhưng ông vẫn cố gắng lết cái thân này đi gặp thằng nghiệt chủng để tính sổ. Không cần hỏi, ông Tùng chắc chắn nó hiện đang ở trong phòng của tên lang băm kia.
Ông Quang lần đầu tiên sau nhiều năm nhìn thấy ông Tùng nóng đến như vậy nên liền cố sức đuổi theo. Ông Quang cũng không thích gì Gia Kiệt nhưng cũng không đến mức căm thù thằng bé như bạn mình. Ông phải mau chóng ngăn ông Tùng lại nếu không trong nhà thương sẽ có án mạng.
Mỹ Nhạn núp trong lòng của Minh Hoàng mà hé mắt trông thấy cảnh tượng này thì miệng không khỏi nhếch môi cười nhẹ. Song ả vẫn giả vờ tỏ vẻ uỷ khuyất, mèo khóc chuột.
Ngoài mặt thì sợ hãi nói Minh Hoàng cùng mình mau theo sau ông Tùng xem tính hình như thế nào để còn kịp thời can thiệp. Bên trong thì hả dạ vì chiêu “một mũi tên trúng hai con nhạn” của ả.
Chỉ cần hành động tráo đổi đơn giản, ả có thể loại bỏ Ngọc Nhi ra khỏi vai diễn đồng thời trả thù được vụ Gia Kiệt phá hoại ước mơ diễn viên của ả. Đức Bình tự nhiên giới thiệu ả vào hãng phim hạng II chắc chắn là do Yến Vy đã nói gì với anh ta.
Mỹ Nhạn chỉ cần liếc sơ cũng biết Yến Vy có cảm tình với Gia Kiệt và việc ả cố tình bêu xấu thằng nghiệt chủng đó trước mặt mọi người làm con bé nhìn ả không vừa mắt
Sau khi mọi người đều đi hết, Anh Khoa liền quay mặt, bước nhanh chân vào phòng 407 báo tin cho Ngọc Nhi. Ngọc Nhi lúc này đang nằm nhàn nhã trên giường bệnh, dựa lưng vào gối như không hề bị đau gì cả. Cô vừa trông thấy Anh Khoa liền nở nụ cười tươi, hỏi ngay:
- Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch, phải không chú Khoa?
- Ừ. Nhưng mà lần này con chơi hơi ác. Ông ngoại con bây giờ đang tức đỏ mặt đi tìm thằng bé kìa. Không biết ông Tùng định làm gì nó nữa.
- Chú nói cái gì? Ông ngoại con đi tìm Gia Kiệt sao? _ Nụ cười của cô tắt hẳn thay bằng vẻ hoảng hốt, gương mặt cũng tái đi.
- Không phải đúng như ý con muốn sao? Còn hốt hoảng cái gì? Nè. Con chạy đi đâu vậy? Chú còn chưa khám cho con xong mà.
Ngọc Nhi không hề trả lời Anh Khoa mà nhanh chóng xuống giường, chạy ra ngoài phòng, bỏ mặt Anh Khoa ngơ ngác, không hiểu chuyện gì nhìn theo bóng lưng cô. Chẳng lẽ con bé… Chắc không có chuyện đó đâu. Ngọc Nhi đâu dễ thay đổi tính tình như vậy.
Ông Quang ngày thường bắt đầu nghỉ trưa lúc một giờ đến bốn giờ chiều mới dậy. Nhưng hôm nay, đồng hồ đã điểm hai giờ, ông Quang vẫn chưa thể đi ngủ vì ông Tùng cứ ngồi mãi mà không chịu nghỉ ngơi mặc cho ông nói hết lời thế nào.
Đến khi ông Quang không còn cách nào khác là lấy vẻ mặt Ngọc Nhi không vui khi thấy ông ngoại không chịu nghĩ đến sức khoẻ ra để thuyết phục thì ông Tùng mới chịu nghe lời ông.
Ông Quang biết việc Ngô Tuyết Vân mất đi là bóng ma trong lòng của bạn mình. Ông Tùng luôn tự trách bản thân vì quá tin người mà giao trứng cho ác để rồi vô tình đẩy con gái vào chỗ chết.
Bây giờ đối với Ngọc Nhi, ông Tùng không muốn lặp lại điều này một lần nữa nên ông luôn cố gắng dùng toàn bộ quyền lực để bảo vệ con bé. Kể cả chuyện chọn chồng cho Ngọc Nhi, ông Quang sợ rằng bạn mình đã có sẵn đối tượng.
Gần đây, giới kinh doanh về lĩnh vực mặt hàng điện tử mới có thêm một nhân tài trẻ tuổi. Ông Quang không nhớ tên của cậu ta là gì. Ông chỉ nhớ mang máng rằng cậu ta là CEO cùa tổng công ty Thịnh Phát.
Trên các bản tin tức gần đây, cậu ta cũng thường hay xuất hiện và thái độ của ông Tùng đối với chàng trai trẻ này rất hài lòng. Tất nhiên, ông Quang vì không muốn mất đi đứa cháu dâu quý như Ngọc Nhi nên ông có ý không ủng hộ chuyện này.
Có lần khi ông Tùng nói với ông ý định muốn sắp xếp thời gian để hai đứa gặp mặt, ông đã lấy lý do khoảng cách tuổi quá xa để khuyên bạn từ bỏ. Cậu ta bây giờ cách con số 30 chỉ còn mấy tháng mà Ngọc Nhi chuẩn bị sang độ tuổi 20 rực rỡ.
Tình huống chồng già vợ trẻ cách nhau tận 10 tuổi nghĩ đến thôi cũng có thể tưởng tượng được cảnh người vợ trẻ đẹp bị ông chồng già, hay ghen tuông canh giữ 24/24 trong tương lai.
Huống chi, tính cách phóng khoáng, hoà đồng, ai gặp cũng mến, cũng thích của Ngọc Nhi cộng thêm chuyện con bé kết bạn không phân biệt giới tính kia thế nào cũng dễ xảy ra tranh cãi không đáng với chồng.
Vì vậy, ông Quang đã góp ý với ông Tùng rằng chồng của Ngọc Nhi nên là người bằng tuổi với con bé. Hai đứa dễ thấu hiểu nhau hơn. Tất nhiên, cháu trai của ông là đối tượng sáng giá nhất.
Nhưng ông Tùng lại từ chối. Ông Tùng nói với ông rằng Minh Hoàng và Ngọc Nhi không hợp. Tương lai, người khổ sẽ là Ngọc Nhi. Hơn nữa, đối với tiêu chí của ông Tùng, ngoài chuyện thật tâm yêu thương con bé, chồng của Ngọc Nhi phải là người không chỉ yêu thích hoặc đam mê về công nghệ mà còn am hiểu về kinh doanh.
Như vậy, ông có thể yên tâm giao Tân Lập lại cho người đó. Do đó, ông Tùng mới ưng ý cậu CEO trẻ tuổi của Thịnh Phát.
Về việc Ngọc Nhi nói cô đã có người trong lòng, ông Tùng vẫn cho rằng cô nói dối chọc tức Minh Hoàng. Hiện tại chờ Ngọc Nhi khoẻ lại, ông Tùng sẽ nghĩ cách để hai đứa gặp mặt, làm quen, trau dồi tình cảm.
Ông Quang nghe bạn nói có lý như vậy đành phải dập tắt hi vọng cuối củng. Ông Quang yêu thương Ngọc Nhi như cháu ruột của mình nên ông cũng không muốn con bé phải chịu khổ vì sự ích kỉ của mình.
Nếu có trách thì trách ông Quang không có phước để hưởng. Thôi thì chuyện tình cảm của bọn trẻ, ông Quang không nhúng tay vào nữa mà cứ để mặc cho tự nhiên.
Đúng 5 giờ chiều, Minh Hoàng về Phạm gia chở ông Tùng và ông Quang đến nhà thương Y Đức thăm Ngọc Nhi. Lúc cả ba người đến phòng 407 thì Ngọc Nhi đang vui vẻ nói chuyện với Mỹ Nhạn.
Trông thấy nét mặt hồng hào, có khởi sắc của cháu gái, ông Tùng có thể vui mừng và yên tâm. Hiện tại, mọi người còn chờ Anh Khoa đến khám tổng quát cho Ngọc Nhi một lần nữa. Nếu không có vấn đề gì, cô sẽ được xuất viện ngay.
Nhưng khi Anh Khoa vừa bước vào phòng, Ngọc Nhi tự nhiên ôm bụng kêu đau làm mọi người đặc biệt là ông Tùng hoảng hốt. Ngay lập tức, Anh Khoa bảo bốn người ông Tùng ra ngoài và bắt đầu khám cho Ngọc Nhi.
Một lát sau, ông Tùng nhìn thấy Anh Khoa ra khỏi phòng bệnh, liền cố hết sức chống nhanh cây gậy đến chỗ anh mà lo lắng hỏi:
- Khoa. Con Nhi sao rồi?
- Cho con hỏi. Lúc trưa, ai là người mua cháo cho Ngọc Nhi?
- Là Mỹ Nhạn. Có chuyện gì sao?
- Mỹ Nhạn. Tôi thật không hiểu nổi. Cô thân với Ngọc Nhi lâu năm như vậy mà không biết con bé không thể ăn đồ mặn hay sao? ¬_ Nghe ông Tùng trả lời xong, Anh Khoa liền đưa ánh mắt tức giận về phía Mỹ Nhạn mà chất vấn.
- Chú Khoa, chú nói gì vậy? Rõ ràng cháu mua cho Ngọc Nhi cháo nấm thập cẩm mà. _ Mỹ Nhạn bề ngoài tỏ vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi của Anh Khoa nhưng trong lòng ả thì vui mừng.
- Cô còn nói dối. Triệu chứng của Ngọc Nhi là do ăn phải đồ mặn. Lúc nãy, tôi đã hỏi kỹ Ngọc Nhi. Ngoài ăn trái cây do Đức Bình đem tới và cháo của cô, con bé không hề ăn gì khác. Rõ ràng cháo cô mua cho con bé có vấn đề.
- Nhạn. Chuyện này là thế nào? Con mau nói rõ cho ông. _ mặc dù ông Tùng yêu thương ả không khác gì Ngọc Nhi nhưng nếu ả có dã tâm hại con bé thì ông Tùng chắc chắn không bỏ qua dễ dàng.
- Rõ ràng con mua cho Nhi cháo nấm thập cẩm mà. Minh Hoàng có thể làm chứng cho con.
- Nhạn không bao giờ làm chuyện đó. Chính con chở cô ấy đi mua. _ Minh Hoàng thấy Mỹ Nhạn bị mọi người đổ oan, liền lên tiếng bênh vực ngay.
- Vậy cô giải thích thế nào về chuyện này? Ngọc Nhi không hề dị ứng với bất kỳ loại trái cây nào. Hơn nữa, con bé sẽ không ăn uống tuỳ tiện trong tình trạng còn nằm ở phòng bệnh. _ Anh Khoa không hề để lời giải thích của Minh Hoàng vào tai mà nhất quyết chỉa thẳng nghi ngờ vể phía Mỹ Nhạn.
- Gia Kiệt. Chính là nó. Sau khi đem cháo cho Nhi xong, trên đường đến cửa nhà thương, con có gặp Gia Kiệt. Con nhớ nó có cầm theo hủ cháo đậy nắp đỏ của Thuyền Viên. Lúc đó, con cứ nghĩ là nó mua về ăn nên không nghi ngờ. Không tin được. Nó lại….
Mỹ Nhạn nói tới đây thì dừng lại, bật khóc. Minh Hoàng thấy vậy, ôm ả vào lòng mà nói tiếp:
- Mọi chuyện rõ ràng là do thằng nghiệt chủng đó gây ra. Sao mọi người khi không lại đổ oan cho Nhạn? Cô ấy với Ngọc Nhi là bạn thân. Làm sao cô ấy có thể hại Ngọc Nhi được.
Ông Tùng nghe xong ngay lập tức nổi giận đến đỏ cả mặt. Ông không nói tiếng nào mà quay người đi thẳng. Mặc dù tuổi đã lớn, đi đứng phải có gậy chống nhưng ông vẫn cố gắng lết cái thân này đi gặp thằng nghiệt chủng để tính sổ. Không cần hỏi, ông Tùng chắc chắn nó hiện đang ở trong phòng của tên lang băm kia.
Ông Quang lần đầu tiên sau nhiều năm nhìn thấy ông Tùng nóng đến như vậy nên liền cố sức đuổi theo. Ông Quang cũng không thích gì Gia Kiệt nhưng cũng không đến mức căm thù thằng bé như bạn mình. Ông phải mau chóng ngăn ông Tùng lại nếu không trong nhà thương sẽ có án mạng.
Mỹ Nhạn núp trong lòng của Minh Hoàng mà hé mắt trông thấy cảnh tượng này thì miệng không khỏi nhếch môi cười nhẹ. Song ả vẫn giả vờ tỏ vẻ uỷ khuyất, mèo khóc chuột.
Ngoài mặt thì sợ hãi nói Minh Hoàng cùng mình mau theo sau ông Tùng xem tính hình như thế nào để còn kịp thời can thiệp. Bên trong thì hả dạ vì chiêu “một mũi tên trúng hai con nhạn” của ả.
Chỉ cần hành động tráo đổi đơn giản, ả có thể loại bỏ Ngọc Nhi ra khỏi vai diễn đồng thời trả thù được vụ Gia Kiệt phá hoại ước mơ diễn viên của ả. Đức Bình tự nhiên giới thiệu ả vào hãng phim hạng II chắc chắn là do Yến Vy đã nói gì với anh ta.
Mỹ Nhạn chỉ cần liếc sơ cũng biết Yến Vy có cảm tình với Gia Kiệt và việc ả cố tình bêu xấu thằng nghiệt chủng đó trước mặt mọi người làm con bé nhìn ả không vừa mắt
Sau khi mọi người đều đi hết, Anh Khoa liền quay mặt, bước nhanh chân vào phòng 407 báo tin cho Ngọc Nhi. Ngọc Nhi lúc này đang nằm nhàn nhã trên giường bệnh, dựa lưng vào gối như không hề bị đau gì cả. Cô vừa trông thấy Anh Khoa liền nở nụ cười tươi, hỏi ngay:
- Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch, phải không chú Khoa?
- Ừ. Nhưng mà lần này con chơi hơi ác. Ông ngoại con bây giờ đang tức đỏ mặt đi tìm thằng bé kìa. Không biết ông Tùng định làm gì nó nữa.
- Chú nói cái gì? Ông ngoại con đi tìm Gia Kiệt sao? _ Nụ cười của cô tắt hẳn thay bằng vẻ hoảng hốt, gương mặt cũng tái đi.
- Không phải đúng như ý con muốn sao? Còn hốt hoảng cái gì? Nè. Con chạy đi đâu vậy? Chú còn chưa khám cho con xong mà.
Ngọc Nhi không hề trả lời Anh Khoa mà nhanh chóng xuống giường, chạy ra ngoài phòng, bỏ mặt Anh Khoa ngơ ngác, không hiểu chuyện gì nhìn theo bóng lưng cô. Chẳng lẽ con bé… Chắc không có chuyện đó đâu. Ngọc Nhi đâu dễ thay đổi tính tình như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.