Chương 5: Biển đêm rạo rực (Thịt)
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
15/03/2024
"Ưm!!"
Nhưng thứ khiến cô phát ra những âm thanh tiêu hồn lại là mấy ngón tay thon dài hữu lực mang theo vết chai đặc hữu tập kích nơi tư mật mất hồn giữa hai chân cô của người đàn ông.
Người con gái không nhịn được cong lưng ưỡn ngực rên lớn.
Khoái cảm quá mức rạo rực và xa lạ khiến cho thần trí lúc không tỉnh táo của cô nhất thời không thể lý giải được, chỉ biết nương theo bản năng mà đuổi theo.
Cũng chỉ là những hành động nhỏ tưởng chừng như không có, những cái rên rĩ, những cái cọ sát từ gót chân một cách khó nhịn cùng mị thịt co rút như hưởng ứng... Đều có thể kích thích người ta điên cuồng.
Ánh mắt người đàn ông trở nên thâm trầm giữa lấy gáy cô kéo xuống, dữ dội hôn lên.
"Ô..."
Nhìn người con gái chủ động ôm cổ mình đáp lại, so với anh lại còn gấp gáp hơn, đáy mắt anh càng sâu. Bên trong lập lòe ánh lửa khiếp người. Trong lúc nhất thời anh cũng không thể khống chế được mà gấp gáp đòi hỏi càng nhiều hơn từ trên thân thể trắng mịn nóng rực không biết vì cái gì của người con gái.
"Hức a!"
"Hừ!"
Thời điểm xông thẳng vào lối đi thần bí kia, mĩ cảm tuyệt vời khiến anh không nhịn được hừ nặng một tiếng đầy quyến rũ.
So với anh thì người con gái lần đầu bị phá thân lại đau đớn đến nhăn tít cả mặt mày, biểu tình đáng thương khiến người đau lòng mà không nỡ tổn hại cô nữa.
"Đừng sợ. Thả lỏng."
Mục Thanh chẳng hề ý thức được cử chỉ của mình dịu dàng cỡ nào mà cẩn thận đặt lên người cô từng cái hôn tràn ngập nhu tình. Những ngón tay ra sức đốt lửa, kích thích những điểm mẫn cảm trên người cô, khiến cô nhanh chóng lọt vào trầm luân.
"Ôm..."
Người con gái được anh yêu thương rốt cuộc động tình, biểu tình lại có vẻ đáng thương đến mức đáng yêu vừa liều mạng ôm anh vừa nức nở. Cho dù là lúc mơ hồ sự ôn nhu chân thực khó có được của người đàn ông đều khiến cho người con gái đã chịu nhiều đau khổ quyến luyến, nổ lực mà đòi hỏi. Đến làm nũng cô cũng theo bản năng mang ra...
Mục Thanh đương nhiên không từ chối, mà anh còn làm nhiều hơn.
"A hức!... Ưm ưm..."
Dưới những cái thúc hông như bão táp của anh, những tiếng rên ám muội nhanh chóng tràn ngập căn phòng.
Giữa hai con người xa lạ lại vô tình xảy ra những đụng chạm thân mật nhất, thuần túy nhất. Là do duyên phân hay sao.
Người đàn ông giống như bị tuột dây xích, liều chết rong ruổi trên thân người con gái.
Nơi tư mật của họ hết khai lại hợp, ái dịch d.âm mĩ tràn lan dính nhớp, không gian tràn ngập mùi vị nhục dục ám muội khiến người nhiệt huyết sôi trào.
Lẵng chân trắng nõn đong đưa theo từng cú thúc vừa sâu vừa mạnh, ngón chân non mịn cuộn tròn ửng hồng e thẹn. Vậy mà hành động lại lớn mật phóng đãng liều mạng đuổi theo từng cái đỉnh lộng của người đàn ông.
Đôi mắt Mục Thanh đỏ rực, đôi môi ác liệt để lại trên người cô bao nhiêu là dấu vết ám muội kích tình, eo hông thế nhưng chưa từng ngừng lại một giây nào.
...
Bên ngoài bầu trời đã tối đen, người không ngủ được lại không hề ít. Nhưng có thể vui vẻ mà tận hưởng một đêm này lại khó mà nói rõ được. Cũng chỉ có bản thân họ mới biết.
...
"Sếp, hiện tại đi luôn sao?"
Trợ lý Giang đứng ở ngoài cửa như vô tình hay cố ý đánh mắt nhìn vào bên trong tỏ vẻ.
Người đàn ông lạnh lùng tiếp nhận, nhưng anh cũng chỉ nhìn vào trong một cái rồi lãnh đạm đi ra ngoài, vừa nói: "Đi thôi."
"Cho người điều tra xem hôm qua có khách nhân nào mất tích không?"
"Vâng, sếp."
Trợ lý Giang chuyên nghiệp đáp.
Cứ ngỡ là xong rồi, ai ngờ lại còn nghe anh nói: "Để người không cần làm phiền căn phòng này."
Trợ lý Giang trong lòng nhấp nháy vài cái, ngoài miệng vẫn đáp lại một cách cung kính, đồng thời theo Mục Thanh đi ra ngoài.
Lúc sắp xuống khỏi du thuyền Mục Thanh như quyết định cái gì mà nói thêm: "Đợi người rời đi thì bám theo, tìm hiểu xem."
Tuy không nói rõ nhưng trợ lý Giang vẫn hiểu, mặc dù so với hiểu hắn còn để ý đến chuyện sếp mình coi trọng một cô gái xa lạ anh vớt được dưới biển lên hơn.
Đêm qua xảy ra chuyện gì sau đó hắn dùng đầu ngón chân cũng rõ ràng, mặc dù rất kinh ngạc nhưng bát quát nhiều hơn. Ít nhất ở trong suy nghĩ của hắn, người như sếp bình thường chẳng có hứng thú gì với phụ nữ lại xảy ra quan hệ với một người không rõ lai lịch thật sự là quá thú vị. Hắn đương nhiên sẽ hết lòng vì sếp rồi, sẵn tiện hóng hớt luôn.
Thế nhưng họ lại không biết rằng giây trước họ rời khỏi phòng, giây sau người vốn nghĩ nên mệt chết, chưa tới chiều sẽ không tỉnh lại trên giường đã mở mắt ra. Ánh mắt vẫn còn nhuốm màu tình dục nhưng thanh minh thấu triệt. Bên trong nó còn chớp động thứ ánh sáng khó hiểu, lóe lên không ngừng như đang tính toán.
Nhưng thứ khiến cô phát ra những âm thanh tiêu hồn lại là mấy ngón tay thon dài hữu lực mang theo vết chai đặc hữu tập kích nơi tư mật mất hồn giữa hai chân cô của người đàn ông.
Người con gái không nhịn được cong lưng ưỡn ngực rên lớn.
Khoái cảm quá mức rạo rực và xa lạ khiến cho thần trí lúc không tỉnh táo của cô nhất thời không thể lý giải được, chỉ biết nương theo bản năng mà đuổi theo.
Cũng chỉ là những hành động nhỏ tưởng chừng như không có, những cái rên rĩ, những cái cọ sát từ gót chân một cách khó nhịn cùng mị thịt co rút như hưởng ứng... Đều có thể kích thích người ta điên cuồng.
Ánh mắt người đàn ông trở nên thâm trầm giữa lấy gáy cô kéo xuống, dữ dội hôn lên.
"Ô..."
Nhìn người con gái chủ động ôm cổ mình đáp lại, so với anh lại còn gấp gáp hơn, đáy mắt anh càng sâu. Bên trong lập lòe ánh lửa khiếp người. Trong lúc nhất thời anh cũng không thể khống chế được mà gấp gáp đòi hỏi càng nhiều hơn từ trên thân thể trắng mịn nóng rực không biết vì cái gì của người con gái.
"Hức a!"
"Hừ!"
Thời điểm xông thẳng vào lối đi thần bí kia, mĩ cảm tuyệt vời khiến anh không nhịn được hừ nặng một tiếng đầy quyến rũ.
So với anh thì người con gái lần đầu bị phá thân lại đau đớn đến nhăn tít cả mặt mày, biểu tình đáng thương khiến người đau lòng mà không nỡ tổn hại cô nữa.
"Đừng sợ. Thả lỏng."
Mục Thanh chẳng hề ý thức được cử chỉ của mình dịu dàng cỡ nào mà cẩn thận đặt lên người cô từng cái hôn tràn ngập nhu tình. Những ngón tay ra sức đốt lửa, kích thích những điểm mẫn cảm trên người cô, khiến cô nhanh chóng lọt vào trầm luân.
"Ôm..."
Người con gái được anh yêu thương rốt cuộc động tình, biểu tình lại có vẻ đáng thương đến mức đáng yêu vừa liều mạng ôm anh vừa nức nở. Cho dù là lúc mơ hồ sự ôn nhu chân thực khó có được của người đàn ông đều khiến cho người con gái đã chịu nhiều đau khổ quyến luyến, nổ lực mà đòi hỏi. Đến làm nũng cô cũng theo bản năng mang ra...
Mục Thanh đương nhiên không từ chối, mà anh còn làm nhiều hơn.
"A hức!... Ưm ưm..."
Dưới những cái thúc hông như bão táp của anh, những tiếng rên ám muội nhanh chóng tràn ngập căn phòng.
Giữa hai con người xa lạ lại vô tình xảy ra những đụng chạm thân mật nhất, thuần túy nhất. Là do duyên phân hay sao.
Người đàn ông giống như bị tuột dây xích, liều chết rong ruổi trên thân người con gái.
Nơi tư mật của họ hết khai lại hợp, ái dịch d.âm mĩ tràn lan dính nhớp, không gian tràn ngập mùi vị nhục dục ám muội khiến người nhiệt huyết sôi trào.
Lẵng chân trắng nõn đong đưa theo từng cú thúc vừa sâu vừa mạnh, ngón chân non mịn cuộn tròn ửng hồng e thẹn. Vậy mà hành động lại lớn mật phóng đãng liều mạng đuổi theo từng cái đỉnh lộng của người đàn ông.
Đôi mắt Mục Thanh đỏ rực, đôi môi ác liệt để lại trên người cô bao nhiêu là dấu vết ám muội kích tình, eo hông thế nhưng chưa từng ngừng lại một giây nào.
...
Bên ngoài bầu trời đã tối đen, người không ngủ được lại không hề ít. Nhưng có thể vui vẻ mà tận hưởng một đêm này lại khó mà nói rõ được. Cũng chỉ có bản thân họ mới biết.
...
"Sếp, hiện tại đi luôn sao?"
Trợ lý Giang đứng ở ngoài cửa như vô tình hay cố ý đánh mắt nhìn vào bên trong tỏ vẻ.
Người đàn ông lạnh lùng tiếp nhận, nhưng anh cũng chỉ nhìn vào trong một cái rồi lãnh đạm đi ra ngoài, vừa nói: "Đi thôi."
"Cho người điều tra xem hôm qua có khách nhân nào mất tích không?"
"Vâng, sếp."
Trợ lý Giang chuyên nghiệp đáp.
Cứ ngỡ là xong rồi, ai ngờ lại còn nghe anh nói: "Để người không cần làm phiền căn phòng này."
Trợ lý Giang trong lòng nhấp nháy vài cái, ngoài miệng vẫn đáp lại một cách cung kính, đồng thời theo Mục Thanh đi ra ngoài.
Lúc sắp xuống khỏi du thuyền Mục Thanh như quyết định cái gì mà nói thêm: "Đợi người rời đi thì bám theo, tìm hiểu xem."
Tuy không nói rõ nhưng trợ lý Giang vẫn hiểu, mặc dù so với hiểu hắn còn để ý đến chuyện sếp mình coi trọng một cô gái xa lạ anh vớt được dưới biển lên hơn.
Đêm qua xảy ra chuyện gì sau đó hắn dùng đầu ngón chân cũng rõ ràng, mặc dù rất kinh ngạc nhưng bát quát nhiều hơn. Ít nhất ở trong suy nghĩ của hắn, người như sếp bình thường chẳng có hứng thú gì với phụ nữ lại xảy ra quan hệ với một người không rõ lai lịch thật sự là quá thú vị. Hắn đương nhiên sẽ hết lòng vì sếp rồi, sẵn tiện hóng hớt luôn.
Thế nhưng họ lại không biết rằng giây trước họ rời khỏi phòng, giây sau người vốn nghĩ nên mệt chết, chưa tới chiều sẽ không tỉnh lại trên giường đã mở mắt ra. Ánh mắt vẫn còn nhuốm màu tình dục nhưng thanh minh thấu triệt. Bên trong nó còn chớp động thứ ánh sáng khó hiểu, lóe lên không ngừng như đang tính toán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.