Trọng Sinh Tối Cường Thanh Tiên Tôn
Chương 3: Tu luyện [Kim Liên Tâm Kinh]
Tà Liên
17/12/2021
Trong phòng
Diệp Thanh thanh trong trạng thái ngồi xếp bằng trên giường, dương quang từ cửa sổ chiếu vào thân thể hắn làm hắn như đang phát sáng vậy.
Lúc này đây, ngay trong thức hải của bản thân, Diệp Thanh trong trạng thái linh thức đang suy nghĩ xem bản thân hắn nên tu luyện tâm pháp để nhập môn trong thời gian nhanh nhất, với thiên phú của cơ thể gốc nên hắn biết được bản thân tuy có khả năng tu luyện nhưng con đường Tiên Lộ lại quá hẹp, tư chất chỉ như những đệ tử ngoại môn tại kiếp trước khi hắn xuyên không lần đầu tiên.
"Bản thân cơ thể này có tư chất quá bình thường, tuy rằng hiện tại bổn tọa chưa bước qua tuổi 16 nhưng ở độ tuổi 15 này vẫn còn một sợi Tiên Thiên Chi Khí trong người, một sợi này chắc chắn còn sót lại kể từ khi ta được sinh ra và lớn lên cho đến hiện tại nhưng khi qua 16 tuổi thì sợi khí này cũng biến mất. Có phải hay không đây chính là một trong những nguyên nhân ta trọng sinh lần này."
Trong khi đang suy nghĩ thì vô tình Diệp Thanh lướt qua một cuốn tâm pháp trong vô số cuốn công pháp hay tâm pháp mà bản thân hắn tích lũy trong suốt hơn 10 vạn năm tu luyện ở tiên tông và tinh không vũ trụ.
"Đây là..."
Diệp Thanh nhìn qua tên trên cuốn tâm pháp, đây là cuốn 【Kim Liên Tâm Kinh】. Đây là cuốn tâm pháp mà lúc đó hắn chỉ đọc lướt qua trong quá trình sưu tập công pháp khắp mọi nơi, tuy rằng cuốn tâm pháp này không bằng cuốn tâm pháp mà hắn tu luyện lúc xuyên không lần đầu là 【Thiên Đạo Tâm Kinh】vì cách giảng giải trong 【Kim Liên Tâm Kinh】chủ yếu khuyên người tu luyện trước khi bước vào Tiên Thiên Cảnh nên dùng chân khí có trong cơ thể tạo nên đài liên hư hư thực thực để khi bản thân tu sĩ bước vào Tiên Thiên Cảnh thì khi đó đài liên cũng đã có hình dạng nhất định nhằm tạo căn cơ cho Kết Anh Cảnh tu sĩ. Lý do cuốn tâm pháp này kém hơn 【Thiên Đạo Tâm Kinh】vì 【Thiên Đạo Tâm Kinh】thay đổi chân nguyên của Tiên Thiên Cảnh tu sĩ thành các cấp bậc khác nhau bao gồm 3 cấp độ là Lam cấp, Tử cấp, Kim cấp. Cấp bậc càng cao thì chân nguyên càng hùng hậu nhưng điều này phải tùy thuộc vào tư chất của mỗi người tu luyện, còn 【Kim Liên Tâm Kinh】có thể nói là nó chỉ xếp vào Lam cấp chân nguyên.
"Tại thời điểm đó ta được các trưởng lão đo được ta có thể ngưng ra được 7 Đạo Đài, điều này chứng minh bản thân ta lúc đó có tư chất thiên tài tu luyện, cũng như lúc đó ta ngưng ra được chân nguyên Tử cấp nên mới được sư tôn kì vọng cao, giờ nhìn lại bản thân ta hiện giờ xem, tư chất cơ thể này bình thường đến nỗi có khi ta cố gắng lắm cũng chỉ có thể tạo ra 2 Đạo Đài cũng như chân nguyên Lam cấp mà thôi...ài."
Diệp Thanh hắn thở dài một hơi, hắn trước kia hắn được thế nhân kính trọng, tuy không phải thế nhân cúi đầu quỳ lạy hay xưng bá xưng đế nhưng hắn vẫn có được sự kính tọng từ các bậc tiền bối đi trước hắn.
"Thôi, quá khứ là quá khứ, không nên nuối tiếc những quá khứ đó nữa, giờ đây mục tiêu của ta trước hết hãy mạnh lên rồi sau đó hãy suy nghĩ tiếp."
Diệp Thanh hắn nói với bản thân mình cũng như mở cuốn 【Kim Liên Tâm Kinh】rồi bắt đầu tu luyện cuốn tâm pháp này.
...
Sau 1 canh giờ
Diệp Thanh từ nhập định tu luyện bắt đầu mở mắt ra, hai con mắt hắn lóe lên một tia sáng nhẹ nhưng rồi cũng vụt tắt. Diệp Thanh hắn mở miệng thở ra một ngụm trọc khí màu xám nhẹ, lượng trọc khí này chính là những tạp khí có trong cơ thể hắn trước khi sợi Tiên Thiên Chi Khí biến mất vào năm sinh nhật 16 tuổi của hắn.
Diệp Thanh nhìn đồng hồ ngay cạnh đầu giường, hắn phát hiện ra đã 2 tiếng đồng hồ trôi qua, lúc này sắc trời đã trong, tia nắng không còn chói mắt như trước nữa, bầu trời nay xanh thẳm kèm theo vài đám mây trôi theo gió trời.
"Ân, cũng không tệ, chỉ mới qua 1 canh giờ nhưng đã bước vào Dẫn Khí Cảnh nhất tầng, cánh hoa sen đầu tiên cũng đã tạo nên khuôn mẫu rồi, mỗi tiểu cảnh giới của Dẫn Khí Cảnh tương ứng với một cánh sen, đến khi đạt Dẫn Khí Cảnh viên mãn thì đủ 10 cánh sen để tạo nên nền móng cho đài liên khi vào Tiên Thiên Cảnh. Tuy rằng linh khí khá ít nhưng cũng không đến mức mạt pháp hay khô cạn đến nỗi chỉ có mấy cái hồ hay hoa viên thì linh khí mới dồi dào."
Hiện tại, Diệp Thanh hắn trong lòng không biết có nên đi ra mấy cái hồ hay công viên nào đó gần nhà hay không, dù sao nơi hắn sống cũng không phải khu giàu có hay là khu nghèo gì cả. Nơi Diệp Thanh sống là một căn chung cư khá gần với chỗ mẹ nuôi hắn làm việc, xung quanh cũng chỉ có một cái công viên nhưng để tìm một cái hồ nào đó thì ít nhất cũng phải đi bộ đến hơn 20 phút mới có thể tìm thấy một cái hồ.
"Nếu ta chạy ra ngoài và làm theo sáo lộ thì chắc chắn lại có một lão đầu dẫn theo một tên vệ sĩ cũng như nha đầu nào đó lại đi dạo trong trong công viên hay gần bờ hồ ngắm cảnh để dưỡng thương hay gì đó. Sáo lộ này quá nguy hiểm, khi đó ta lại bị dính vào mấy cái linh tinh nhưng rồi lại bị dẫn dắt thành đánh mặt trang bức theo kiểu khinh thường và cái kết, cái này tuy hơi khó chịu nhưng vẫn có cách ứng phó. Ân, chỉ có nước liều thôi, như một tiền bối nào đó lúc tu luyện chỉ toàn cầu phú quý trong nguy hiểm và toàn tự tìm đường chết."
Suy nghĩ xong, Diệp Thanh quyết định ra khỏi nhà, hắn trước tiên nói với mẹ hắn đang ngồi xem tivi để hắn có thể ra ngoài đi dạo một lát, dù sao hắn cũng chỉ mới 15 tuổi, vẫn chưa qua tuổi 16 nên hắn vẫn phải xin phép mới có thể ra ngoài được.
Ngay khi Diệp Thanh ra khỏi cửa nhà, trong lòng hắn chỉ có một ý niệm duy nhất là 'đã đến lúc cuộc vui bắt đầu rồi' với một nụ cười trên mặt.
Diệp Thanh thanh trong trạng thái ngồi xếp bằng trên giường, dương quang từ cửa sổ chiếu vào thân thể hắn làm hắn như đang phát sáng vậy.
Lúc này đây, ngay trong thức hải của bản thân, Diệp Thanh trong trạng thái linh thức đang suy nghĩ xem bản thân hắn nên tu luyện tâm pháp để nhập môn trong thời gian nhanh nhất, với thiên phú của cơ thể gốc nên hắn biết được bản thân tuy có khả năng tu luyện nhưng con đường Tiên Lộ lại quá hẹp, tư chất chỉ như những đệ tử ngoại môn tại kiếp trước khi hắn xuyên không lần đầu tiên.
"Bản thân cơ thể này có tư chất quá bình thường, tuy rằng hiện tại bổn tọa chưa bước qua tuổi 16 nhưng ở độ tuổi 15 này vẫn còn một sợi Tiên Thiên Chi Khí trong người, một sợi này chắc chắn còn sót lại kể từ khi ta được sinh ra và lớn lên cho đến hiện tại nhưng khi qua 16 tuổi thì sợi khí này cũng biến mất. Có phải hay không đây chính là một trong những nguyên nhân ta trọng sinh lần này."
Trong khi đang suy nghĩ thì vô tình Diệp Thanh lướt qua một cuốn tâm pháp trong vô số cuốn công pháp hay tâm pháp mà bản thân hắn tích lũy trong suốt hơn 10 vạn năm tu luyện ở tiên tông và tinh không vũ trụ.
"Đây là..."
Diệp Thanh nhìn qua tên trên cuốn tâm pháp, đây là cuốn 【Kim Liên Tâm Kinh】. Đây là cuốn tâm pháp mà lúc đó hắn chỉ đọc lướt qua trong quá trình sưu tập công pháp khắp mọi nơi, tuy rằng cuốn tâm pháp này không bằng cuốn tâm pháp mà hắn tu luyện lúc xuyên không lần đầu là 【Thiên Đạo Tâm Kinh】vì cách giảng giải trong 【Kim Liên Tâm Kinh】chủ yếu khuyên người tu luyện trước khi bước vào Tiên Thiên Cảnh nên dùng chân khí có trong cơ thể tạo nên đài liên hư hư thực thực để khi bản thân tu sĩ bước vào Tiên Thiên Cảnh thì khi đó đài liên cũng đã có hình dạng nhất định nhằm tạo căn cơ cho Kết Anh Cảnh tu sĩ. Lý do cuốn tâm pháp này kém hơn 【Thiên Đạo Tâm Kinh】vì 【Thiên Đạo Tâm Kinh】thay đổi chân nguyên của Tiên Thiên Cảnh tu sĩ thành các cấp bậc khác nhau bao gồm 3 cấp độ là Lam cấp, Tử cấp, Kim cấp. Cấp bậc càng cao thì chân nguyên càng hùng hậu nhưng điều này phải tùy thuộc vào tư chất của mỗi người tu luyện, còn 【Kim Liên Tâm Kinh】có thể nói là nó chỉ xếp vào Lam cấp chân nguyên.
"Tại thời điểm đó ta được các trưởng lão đo được ta có thể ngưng ra được 7 Đạo Đài, điều này chứng minh bản thân ta lúc đó có tư chất thiên tài tu luyện, cũng như lúc đó ta ngưng ra được chân nguyên Tử cấp nên mới được sư tôn kì vọng cao, giờ nhìn lại bản thân ta hiện giờ xem, tư chất cơ thể này bình thường đến nỗi có khi ta cố gắng lắm cũng chỉ có thể tạo ra 2 Đạo Đài cũng như chân nguyên Lam cấp mà thôi...ài."
Diệp Thanh hắn thở dài một hơi, hắn trước kia hắn được thế nhân kính trọng, tuy không phải thế nhân cúi đầu quỳ lạy hay xưng bá xưng đế nhưng hắn vẫn có được sự kính tọng từ các bậc tiền bối đi trước hắn.
"Thôi, quá khứ là quá khứ, không nên nuối tiếc những quá khứ đó nữa, giờ đây mục tiêu của ta trước hết hãy mạnh lên rồi sau đó hãy suy nghĩ tiếp."
Diệp Thanh hắn nói với bản thân mình cũng như mở cuốn 【Kim Liên Tâm Kinh】rồi bắt đầu tu luyện cuốn tâm pháp này.
...
Sau 1 canh giờ
Diệp Thanh từ nhập định tu luyện bắt đầu mở mắt ra, hai con mắt hắn lóe lên một tia sáng nhẹ nhưng rồi cũng vụt tắt. Diệp Thanh hắn mở miệng thở ra một ngụm trọc khí màu xám nhẹ, lượng trọc khí này chính là những tạp khí có trong cơ thể hắn trước khi sợi Tiên Thiên Chi Khí biến mất vào năm sinh nhật 16 tuổi của hắn.
Diệp Thanh nhìn đồng hồ ngay cạnh đầu giường, hắn phát hiện ra đã 2 tiếng đồng hồ trôi qua, lúc này sắc trời đã trong, tia nắng không còn chói mắt như trước nữa, bầu trời nay xanh thẳm kèm theo vài đám mây trôi theo gió trời.
"Ân, cũng không tệ, chỉ mới qua 1 canh giờ nhưng đã bước vào Dẫn Khí Cảnh nhất tầng, cánh hoa sen đầu tiên cũng đã tạo nên khuôn mẫu rồi, mỗi tiểu cảnh giới của Dẫn Khí Cảnh tương ứng với một cánh sen, đến khi đạt Dẫn Khí Cảnh viên mãn thì đủ 10 cánh sen để tạo nên nền móng cho đài liên khi vào Tiên Thiên Cảnh. Tuy rằng linh khí khá ít nhưng cũng không đến mức mạt pháp hay khô cạn đến nỗi chỉ có mấy cái hồ hay hoa viên thì linh khí mới dồi dào."
Hiện tại, Diệp Thanh hắn trong lòng không biết có nên đi ra mấy cái hồ hay công viên nào đó gần nhà hay không, dù sao nơi hắn sống cũng không phải khu giàu có hay là khu nghèo gì cả. Nơi Diệp Thanh sống là một căn chung cư khá gần với chỗ mẹ nuôi hắn làm việc, xung quanh cũng chỉ có một cái công viên nhưng để tìm một cái hồ nào đó thì ít nhất cũng phải đi bộ đến hơn 20 phút mới có thể tìm thấy một cái hồ.
"Nếu ta chạy ra ngoài và làm theo sáo lộ thì chắc chắn lại có một lão đầu dẫn theo một tên vệ sĩ cũng như nha đầu nào đó lại đi dạo trong trong công viên hay gần bờ hồ ngắm cảnh để dưỡng thương hay gì đó. Sáo lộ này quá nguy hiểm, khi đó ta lại bị dính vào mấy cái linh tinh nhưng rồi lại bị dẫn dắt thành đánh mặt trang bức theo kiểu khinh thường và cái kết, cái này tuy hơi khó chịu nhưng vẫn có cách ứng phó. Ân, chỉ có nước liều thôi, như một tiền bối nào đó lúc tu luyện chỉ toàn cầu phú quý trong nguy hiểm và toàn tự tìm đường chết."
Suy nghĩ xong, Diệp Thanh quyết định ra khỏi nhà, hắn trước tiên nói với mẹ hắn đang ngồi xem tivi để hắn có thể ra ngoài đi dạo một lát, dù sao hắn cũng chỉ mới 15 tuổi, vẫn chưa qua tuổi 16 nên hắn vẫn phải xin phép mới có thể ra ngoài được.
Ngay khi Diệp Thanh ra khỏi cửa nhà, trong lòng hắn chỉ có một ý niệm duy nhất là 'đã đến lúc cuộc vui bắt đầu rồi' với một nụ cười trên mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.