Chương 10
Dạ Hí Ca
11/12/2024
Việc Bạch Trình đánh bạn học đến bị thương bị nhà trường truy cứu trực tiếp đuổi học tức là gã phải học thêm một năm nữa nhưng với học bạ đó thật sự chẳng trường tốt nào dám nhận, mà khi nhóm Hạ Chi Dương biết cũng tức giận Lục Trạch còn lên tiếng bảo đảm sẽ nhờ quan hệ cấm cho tên đó sau này có thể vào đại học.
Dần cả nhóm cũng quen việc học thêm cũng thành tích cũng đỡ hơn tuần trước khá nhiều xem như có tí tiến triển, đột nhiên Hạ Chi Dương kéo Hàm Sênh ra ngoài.
Cậu ta dựa vào lan can:" Cuối tuần này cậu đến bệnh viện với tớ được không"
:" Cậu... chọn từ bỏ sao" Hàm Sênh nghiêm túc nhìn Hạ Chi Dương.
Hạ Chi Dương gật đầu, cậu ta đã suy nghĩ rất nhiều so với để ba mình sống không ra sống thì để ông ấy ra đi một cách yên ái nhất còn về người mẹ của mình Hạ Chi Dương dứt khoát xem như không có, cuối tuần này cậu ta sẽ đến viện thực hiện an tử nhưng Hạ Chi Dương không có can đảm đi một mình nên muốn Hàm Sênh đi cùng.
Cậu tất nhiên đồng ý cũng an ủi Hạ Chi Dương vui vẻ:" Ba cậu sẽ luôn ở bên cạnh cậu mà, chúng ta vào lớp nào không lại bị phạt"
Hai người vui vẻ vào lớp Hàm Sênh lại bị Cố Hiên trêu đến nổi quạu xù lông mắng còn ba người kia lại cười rất vui nhưng cái gọi đang căng mà đứt dây dàn là có thật, Bạch Đình Tuyết đi lại chỗ họ Hàm Sênh quay đi chỗ khác còn mấy người kia xem cô như không khí.
Cô nhìn Hàm Sênh hai mắt lại khóc:" Hàm Sênh cậu...cậu viết giấy tha thứ cho anh trai tớ được không, tớ xin cậu nếu không có giấy tha thứ thì anh trai tớ sẽ phải đi tù đấy"
:" Đi tù???" Hàm Sênh nghiên đầu nhìn Cố Hiên.
Hắn vẫn thiếu đánh cà nhây:" Sao tớ biết, có khi mấy chú cảnh sát thấy tên đó đánh nấm lùn quý hiếm nên bắt chăng"
:" CỐ!! HIÊN!!" Hàm Sênh gằng giọng tay lâm ke cây thước kẻ.
Bây giờ Cố cà nhây mới chịu nói chuyện đàng hoàng:" Bạch Đình Tuyết cô đừng có xin làm gì, anh trai cô ngoài đánh học sinh còn có nhiều tội danh khác có cả tội dùng chất kích thích và trấn lột nên Hàm Sênh có viết không cũng vậy thôi"
Hôm đó ba Cố đã làm cách gì đó gửi mấy bằng chứng phạm tội của Bạch Trình lên cảnh sát thế là từ tội nhẹ thành tội nặng chẳng biết Bạch Đình Tuyết nghe đâu chỉ cần Hàm Sênh viết thư tha thứ sẽ được tha mà chạy đến đây cầu xin, khi nghe Cố Hiên nói Bạch Đình Tuyết sụp đổ khóc nức nở Lục Trạch nghe thấy chói tai vô cùng.
:" Bạn học Bạch Đình Tuyết đừng có lại chỗ bọn này mà khóc không mấy cô gái kia lại bảo năm đứa con trai ăn hiếp một cô gái đấy" Anh cố ý nhấn mạnh chính là muốn Bạch Đình Tuyết mất mặt.
Bạch Đình Tuyết nhanh chóng bỏ về chỗ mà cô bạn thân Lý Nguyên cũng không thèm chơi với cô lại bị cả lớp tẩy chai khiến cô từ một hoa khôi nhiều người theo đuổi giờ không khác gì con điên bị xa lánh.
Khi thấy giáo vào lớp có thêm một bạn nữa.
:" Xin chào các em, đây là Khê Tú từ giờ sẽ học cùng chúng ta mong các em giúp đỡ bạn" Thầy Lý giới thiệu bạn học mới.
Nhìn thấy cô gái đó Lục Trạch trong khó chịu vô cùng mà khi thấy hắn cô gái đã vội chạy lại:" Anh Lục Trạch!! lâu quá không gặp anh"
:" Oa!? Lục Trạch đây là ai thế" Hàm Sênh quay đầu qua hỏi.
Lục Trạch để cô ta ra lạnh nhạt:" Bạn học Khê Tú làm ơn giữ khoản cách"
Khê Tú bĩu môi:" Thưa thầy em và anh Lục Trạch quen nhau từ nhỏ có thể cho em ngồi đây không?"
Hạ Chi Dương rất biết điều cậu ôm cặp lên ngồi cùng Hàn Lâm bị Lục Trạch kéo lại:" Cậu đi đâu vậy"
:" Cô ấy là bạn thân của cậu thì hai người ngồi cạnh nhau đi, tớ lên kia ngồi cùng Hàn Lâm" Hạ Chi Dương ngơ ngác.
Thầy Lý thấy đau đầu quá nên cũng bảo Lục Trạch cho Khê Tú ngồi cạnh rồi giảng bài, sắc mặt Lục Trạch phải gọi là đen như bão tố đến khi tan học lúc ra về còn bị Khê Tú chen vào.
Hạ Chi Dương bị đẩy qua một bên trúng vào Hàm Sênh làm cả hai suýt thì ngã từ trên cầu thang xuống, Cố Hiên vội giữ cả hai lại ánh mắt lạnh lùng nhìn về Lục Trạch ý bảo anh lo mà quản con nhỏ này đi.
Lục Trạch né Khê Tú ra:" Khê Tú cậu bỏ cái thói bám lấy tôi đi, cậu phiền thật"
Nói xong thì kéo cả đám đi không nhìn lại, Hàm Sênh vô cùng thắc mắc Khê Tú là ai thì Lục Trạch mới giải thích là cháu họ xa của mẹ anh cũng là người mẹ Lục Trạch sắp xếp đến để giám sát và lấy lòng nếu được. Hàm Sênh ồ một tiếng rồi không hỏi thêm, nhà giàu bị quản giáo nghiêm quá cũng may ba mẹ cậu không như thế.
Mà Khê Tú bị bỏ lại tức giận gọi điện:" Dì ơi anh Lục Trạch cứ đi với đám người đó còn bỏ con không quan tâm"
:" Cái gì!! tiểu Trạch vẫn còn chơi với đám đó sao, chẳng biết cho thằng bé ăn cái gì mà nghe theo bọn nó nhiều thế không biết" Mẹ Lục tức giận.
:" Hức anh ấy như vậy có khi nào thích con trai không dì, nếu vậy con có cố cũng không thể a" Cô ta vừa nói vừa khóc.
Mẹ Lục nghe câu đó như hóa đá lúc sau mới quát:" Con nói bậy bạ gì đấy!! mấy câu này là câu con có thể nói à, tiểu Trạch chỉ là ham chơi đến học kỳ sau ra nước ngoài thì sẽ hết"
Điều bà sợ nhất là Lục Trạch thật sự có vấn đề về xu hướng tính dục, bà luôn tự trấn an hôm nay thật sự là không thể không can thiệp.
Dần cả nhóm cũng quen việc học thêm cũng thành tích cũng đỡ hơn tuần trước khá nhiều xem như có tí tiến triển, đột nhiên Hạ Chi Dương kéo Hàm Sênh ra ngoài.
Cậu ta dựa vào lan can:" Cuối tuần này cậu đến bệnh viện với tớ được không"
:" Cậu... chọn từ bỏ sao" Hàm Sênh nghiêm túc nhìn Hạ Chi Dương.
Hạ Chi Dương gật đầu, cậu ta đã suy nghĩ rất nhiều so với để ba mình sống không ra sống thì để ông ấy ra đi một cách yên ái nhất còn về người mẹ của mình Hạ Chi Dương dứt khoát xem như không có, cuối tuần này cậu ta sẽ đến viện thực hiện an tử nhưng Hạ Chi Dương không có can đảm đi một mình nên muốn Hàm Sênh đi cùng.
Cậu tất nhiên đồng ý cũng an ủi Hạ Chi Dương vui vẻ:" Ba cậu sẽ luôn ở bên cạnh cậu mà, chúng ta vào lớp nào không lại bị phạt"
Hai người vui vẻ vào lớp Hàm Sênh lại bị Cố Hiên trêu đến nổi quạu xù lông mắng còn ba người kia lại cười rất vui nhưng cái gọi đang căng mà đứt dây dàn là có thật, Bạch Đình Tuyết đi lại chỗ họ Hàm Sênh quay đi chỗ khác còn mấy người kia xem cô như không khí.
Cô nhìn Hàm Sênh hai mắt lại khóc:" Hàm Sênh cậu...cậu viết giấy tha thứ cho anh trai tớ được không, tớ xin cậu nếu không có giấy tha thứ thì anh trai tớ sẽ phải đi tù đấy"
:" Đi tù???" Hàm Sênh nghiên đầu nhìn Cố Hiên.
Hắn vẫn thiếu đánh cà nhây:" Sao tớ biết, có khi mấy chú cảnh sát thấy tên đó đánh nấm lùn quý hiếm nên bắt chăng"
:" CỐ!! HIÊN!!" Hàm Sênh gằng giọng tay lâm ke cây thước kẻ.
Bây giờ Cố cà nhây mới chịu nói chuyện đàng hoàng:" Bạch Đình Tuyết cô đừng có xin làm gì, anh trai cô ngoài đánh học sinh còn có nhiều tội danh khác có cả tội dùng chất kích thích và trấn lột nên Hàm Sênh có viết không cũng vậy thôi"
Hôm đó ba Cố đã làm cách gì đó gửi mấy bằng chứng phạm tội của Bạch Trình lên cảnh sát thế là từ tội nhẹ thành tội nặng chẳng biết Bạch Đình Tuyết nghe đâu chỉ cần Hàm Sênh viết thư tha thứ sẽ được tha mà chạy đến đây cầu xin, khi nghe Cố Hiên nói Bạch Đình Tuyết sụp đổ khóc nức nở Lục Trạch nghe thấy chói tai vô cùng.
:" Bạn học Bạch Đình Tuyết đừng có lại chỗ bọn này mà khóc không mấy cô gái kia lại bảo năm đứa con trai ăn hiếp một cô gái đấy" Anh cố ý nhấn mạnh chính là muốn Bạch Đình Tuyết mất mặt.
Bạch Đình Tuyết nhanh chóng bỏ về chỗ mà cô bạn thân Lý Nguyên cũng không thèm chơi với cô lại bị cả lớp tẩy chai khiến cô từ một hoa khôi nhiều người theo đuổi giờ không khác gì con điên bị xa lánh.
Khi thấy giáo vào lớp có thêm một bạn nữa.
:" Xin chào các em, đây là Khê Tú từ giờ sẽ học cùng chúng ta mong các em giúp đỡ bạn" Thầy Lý giới thiệu bạn học mới.
Nhìn thấy cô gái đó Lục Trạch trong khó chịu vô cùng mà khi thấy hắn cô gái đã vội chạy lại:" Anh Lục Trạch!! lâu quá không gặp anh"
:" Oa!? Lục Trạch đây là ai thế" Hàm Sênh quay đầu qua hỏi.
Lục Trạch để cô ta ra lạnh nhạt:" Bạn học Khê Tú làm ơn giữ khoản cách"
Khê Tú bĩu môi:" Thưa thầy em và anh Lục Trạch quen nhau từ nhỏ có thể cho em ngồi đây không?"
Hạ Chi Dương rất biết điều cậu ôm cặp lên ngồi cùng Hàn Lâm bị Lục Trạch kéo lại:" Cậu đi đâu vậy"
:" Cô ấy là bạn thân của cậu thì hai người ngồi cạnh nhau đi, tớ lên kia ngồi cùng Hàn Lâm" Hạ Chi Dương ngơ ngác.
Thầy Lý thấy đau đầu quá nên cũng bảo Lục Trạch cho Khê Tú ngồi cạnh rồi giảng bài, sắc mặt Lục Trạch phải gọi là đen như bão tố đến khi tan học lúc ra về còn bị Khê Tú chen vào.
Hạ Chi Dương bị đẩy qua một bên trúng vào Hàm Sênh làm cả hai suýt thì ngã từ trên cầu thang xuống, Cố Hiên vội giữ cả hai lại ánh mắt lạnh lùng nhìn về Lục Trạch ý bảo anh lo mà quản con nhỏ này đi.
Lục Trạch né Khê Tú ra:" Khê Tú cậu bỏ cái thói bám lấy tôi đi, cậu phiền thật"
Nói xong thì kéo cả đám đi không nhìn lại, Hàm Sênh vô cùng thắc mắc Khê Tú là ai thì Lục Trạch mới giải thích là cháu họ xa của mẹ anh cũng là người mẹ Lục Trạch sắp xếp đến để giám sát và lấy lòng nếu được. Hàm Sênh ồ một tiếng rồi không hỏi thêm, nhà giàu bị quản giáo nghiêm quá cũng may ba mẹ cậu không như thế.
Mà Khê Tú bị bỏ lại tức giận gọi điện:" Dì ơi anh Lục Trạch cứ đi với đám người đó còn bỏ con không quan tâm"
:" Cái gì!! tiểu Trạch vẫn còn chơi với đám đó sao, chẳng biết cho thằng bé ăn cái gì mà nghe theo bọn nó nhiều thế không biết" Mẹ Lục tức giận.
:" Hức anh ấy như vậy có khi nào thích con trai không dì, nếu vậy con có cố cũng không thể a" Cô ta vừa nói vừa khóc.
Mẹ Lục nghe câu đó như hóa đá lúc sau mới quát:" Con nói bậy bạ gì đấy!! mấy câu này là câu con có thể nói à, tiểu Trạch chỉ là ham chơi đến học kỳ sau ra nước ngoài thì sẽ hết"
Điều bà sợ nhất là Lục Trạch thật sự có vấn đề về xu hướng tính dục, bà luôn tự trấn an hôm nay thật sự là không thể không can thiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.