Chương 11
Dạ Hí Ca
11/12/2024
Thứ bảy trận đấu bóng rổ của đối Hàm Sênh đến sau khi học xong cả đám liền đến sân bóng, do là trận đấu của 2 trường nên có khá nhiều bạn học đến tham gia cả ba mẹ Hàm với ba mẹ Cố cũng đến cổ vũ.
Hai đội ra sân khởi động do tay trái Hàm Sênh vẫn có chút bất tiện cậu được xếp ở đội dự bị khiến cậu rất rất bất mãn, dùng ánh mắt oán thù thì Cố Hiên đang giản gân cốt ngoài sân.
:" Họ Cố kia cậu mà để thua là chết với tớ" Cậu thì thầm mắng Cố Hiên một trận.
Lúc mới khởi đầu đội Cố Hiên chiếm thế thượng phong vì cú ném ba điểm và thêm nhiều lần ghi điểm nữa, cả khán đài hô hào cổ vũ nhưng khi gần nửa hiệp bên kia lại chơi xấu!!! một tên trong đó cố tình đâm mạnh vào Hạ Chi Dương và Cố Hiên.
:" Gian lận!!! lũ vô sỉ dám chơi gian lận" Mấy bạn fan của hai người hướng về sân mà chửi to.
Hàm Sênh nhanh chóng đi ra:" Hai cậu sao rồi"
:" Tớ không sao, Hạ Chi Dương có vẻ bị thương ở chân rồi" Cố Hiên ngồi dậy nhìn qua tên đâm vào mình cũng bị thương.
Đổi một thành viên yếu hạ hai con bài mạnh chẳng trách đội bên kia hay bị các đội bóng khác ví như lũ giặc ác, do có tai nạn trọng tài tạm dừng trận đấu Lục Trạch ôm Hạ Chi Dương vào trong.
:" A!! bị trật rồi" Hạ Chi Dương nhịn đau muốn đứng nhưng không nổi.
Mặt Lục Trạch lẫn Cố Hiên đen lại, vị trí của Hạ Chi Dương chỉ có Hàm Sênh là người dự bị tốt nhất nhưng tay cậu...
Hàm Sênh không nghĩ nhiều trực tiếp ra sân luôn Cố Hiên không cản nổi vì cậu nổi giận khủng khiếp, đám bên kia chỉ bị đổi thành viên nhìn bọn họ mà cười khinh.
:" Lũ chó chết tụi mày, bố xem hôm nay chúng mày có thắng nổi không" Hàm Sênh nghiến răng.
Khán đài Hàm Vũ đi đâu đó hai ba mẹ thì khá lo cho tay của Hàm Sênh.
:" Thằng nhóc kia con xem mà bảo vệ tiểu Sênh đấy" Mẹ Cố nói thầm.
Đám đấy nghĩ cũng chỉ thêm vào một tên dự bị lại không ngờ Hàm Sênh là liều mạng mà chơi chẳng mấy chốc điểm lại kéo xa, tên đội trưởng lại ra hiệu một cậu bạn ý muốn đánh hạ cậu nhưng ai mà tiến gần Hàm Sênh điều bị Cố Hiên nhanh chóng cản lại. Bị phát hiện cố ý gây thương tích cho đối thủ lại một người nữa bị cho ra khỏi sân, kết thúc trận đấu là kết quả không thể lật kèo đội Hàm Sênh chiến thắng với khoản cách rất xa.
Cậu chống nạnh chỉ về tên đội trưởng:" Có chơi dơ thì thực lực vẫn là tuyệt đối, chơi dơ mà thua nữa thì chúng mày giải tán đi"
Cả bọn vào trong muốn đưa Hạ Chi Dương đi bệnh viện Lục Trạch vừa bế cậu ta ra thì gặp mẹ Lục và Khê Tú đang đợi, cô ta cầm bó hoa sáp lại thì bì anh tránh né.
:" Tiểu Trạch hôm nay Khê Tú đã nấu sẵn cơm con về ăn cùng con bé, hai đứa dù sao cũng.." Mẹ Lục chưa nói xong đã bị Lục Trạch cắt ngang.
Anh đang không có tâm trạng đến cả mẹ mình cũng chẳng nể nang:" Mẹ đủ rồi!! bên ngoài con không muốn làm xấu mặt bây giờ con bận mẹ về đi"
Chưa để mẹ Lục nói thêm Lục Trạch đã ôm Hạ Chi Dương ra ngoài Hàm Sênh và Cố Hiên cũng xin phép ba mẹ đến bệnh viện, ba mẹ họ không ý kiến mẹ Cố còn bảo Cố Hiên dắt Hàm Sênh đi xem tay có bị nặng hơn không.
Chân Hạ Chi Dương bị trật phải bó bột mà điều cả đám lo nhất là cậu ta sống một mình thì ai chăm sóc.
Hàm Sênh nghĩ ra gì đó liền nói:" Hay cậu đến nhà tớ đi, mai tiểu Vũ đến trường rồi phòng thằng bé trống cậu dọn vào khi nào chân khỏe rồi tính"
Hạ Chi Dương lắc đầu vì ngày mai còn phải đến bệnh viện ký giấy cậu ta định ở lại bệnh viện đêm nay:" Các cậu về đi hôm nay tớ ở đây sẵn có việc, Hàm Sênh mai cậu đến với tớ nha"
:" Cái này...cậu như vậy ổn không" Hàm Sênh lo lắng vì ngày mai chính tay Hạ Chi Dương phải ký giấy an tử cho cha mình.
Hạ Chi Dương vẫn bảo đảm mình không sao đuổi kéo họ về lúc ra ngoài Hàm Sênh bị Lục Trạch kéo lại.
Anh lúc này không còn vẻ cà lơ phất phơ mà nghiêm túc đến đáng sợ:" Hạ Chi Dương có chuyện gì cậu biết đúng không"
:" Cái này... cậu ấy không muốn tớ nói đâu, nói ra cậu ấy giận tớ" Hàm Sênh lắc đầu không nói.
Kiên nhẫn đã hết anh nắm cổ áo Hàm Sênh đẩy vào tư tường:" Nói mau!!"
Bốp!! anh bị Cố Hiên đấm một cái hắn xem Hàm Sênh có bị u chỗ nào không rồi nhìn qua cái tên đang mất trí kia:" Tỉnh chưa"
Lục Trạch im lặng vì biết bản thân quá kích động đổi lại là Hạ Chi Dương bị anh cũng đấm người ta thôi, Hàm Sênh thấy anh lo cho Hạ Chi Dương mới miễn cưỡng.
:" Thì... ngày mai Hạ Chi Dương phải kí giấy an tử cho ba cậu ấy nên cậu ấy buồn, gia đình cậu ấy không tốt cậu muốn biết rõ thì hỏi cậu ấy đi tớ chỉ nói được vậy thôi" Hàm Sênh nói khẽ nhưng câu nào cũng khiến Lục Trạch lo lắng.
Lục Trạch đi vào chỗ phòng bệnh Cố Hiên thì xách Hàm Sênh về, đang lúc đi ra ngoài thì nhận được điện thoại của Hàn Lâm.
:" Các cậu mau lên diễn đàn coi đi, mẹ ác giả ác báo mà" Y nói rất hưng phấn.
Hai người lấy điện thoại ra xem thì trên diễn đàn không biết ai đã gửi nặc danh đoạn clip tên lúc thi đấu đâm vào Cố Hiên và Hạ Chi Dương đang khai nhận mọi chuyện, vì muốn chiến thắng mà sài thủ đoạn và còn thêm một đoạn clip của Bạch Trình đang đe dọa một cô nữ sinh cấp 2!! Hàm Sênh giật mình bây giờ không chỉ phải đi tù hai ba năm Bạch Trình khả năng là ngồi đến mọt rong.
Hai đội ra sân khởi động do tay trái Hàm Sênh vẫn có chút bất tiện cậu được xếp ở đội dự bị khiến cậu rất rất bất mãn, dùng ánh mắt oán thù thì Cố Hiên đang giản gân cốt ngoài sân.
:" Họ Cố kia cậu mà để thua là chết với tớ" Cậu thì thầm mắng Cố Hiên một trận.
Lúc mới khởi đầu đội Cố Hiên chiếm thế thượng phong vì cú ném ba điểm và thêm nhiều lần ghi điểm nữa, cả khán đài hô hào cổ vũ nhưng khi gần nửa hiệp bên kia lại chơi xấu!!! một tên trong đó cố tình đâm mạnh vào Hạ Chi Dương và Cố Hiên.
:" Gian lận!!! lũ vô sỉ dám chơi gian lận" Mấy bạn fan của hai người hướng về sân mà chửi to.
Hàm Sênh nhanh chóng đi ra:" Hai cậu sao rồi"
:" Tớ không sao, Hạ Chi Dương có vẻ bị thương ở chân rồi" Cố Hiên ngồi dậy nhìn qua tên đâm vào mình cũng bị thương.
Đổi một thành viên yếu hạ hai con bài mạnh chẳng trách đội bên kia hay bị các đội bóng khác ví như lũ giặc ác, do có tai nạn trọng tài tạm dừng trận đấu Lục Trạch ôm Hạ Chi Dương vào trong.
:" A!! bị trật rồi" Hạ Chi Dương nhịn đau muốn đứng nhưng không nổi.
Mặt Lục Trạch lẫn Cố Hiên đen lại, vị trí của Hạ Chi Dương chỉ có Hàm Sênh là người dự bị tốt nhất nhưng tay cậu...
Hàm Sênh không nghĩ nhiều trực tiếp ra sân luôn Cố Hiên không cản nổi vì cậu nổi giận khủng khiếp, đám bên kia chỉ bị đổi thành viên nhìn bọn họ mà cười khinh.
:" Lũ chó chết tụi mày, bố xem hôm nay chúng mày có thắng nổi không" Hàm Sênh nghiến răng.
Khán đài Hàm Vũ đi đâu đó hai ba mẹ thì khá lo cho tay của Hàm Sênh.
:" Thằng nhóc kia con xem mà bảo vệ tiểu Sênh đấy" Mẹ Cố nói thầm.
Đám đấy nghĩ cũng chỉ thêm vào một tên dự bị lại không ngờ Hàm Sênh là liều mạng mà chơi chẳng mấy chốc điểm lại kéo xa, tên đội trưởng lại ra hiệu một cậu bạn ý muốn đánh hạ cậu nhưng ai mà tiến gần Hàm Sênh điều bị Cố Hiên nhanh chóng cản lại. Bị phát hiện cố ý gây thương tích cho đối thủ lại một người nữa bị cho ra khỏi sân, kết thúc trận đấu là kết quả không thể lật kèo đội Hàm Sênh chiến thắng với khoản cách rất xa.
Cậu chống nạnh chỉ về tên đội trưởng:" Có chơi dơ thì thực lực vẫn là tuyệt đối, chơi dơ mà thua nữa thì chúng mày giải tán đi"
Cả bọn vào trong muốn đưa Hạ Chi Dương đi bệnh viện Lục Trạch vừa bế cậu ta ra thì gặp mẹ Lục và Khê Tú đang đợi, cô ta cầm bó hoa sáp lại thì bì anh tránh né.
:" Tiểu Trạch hôm nay Khê Tú đã nấu sẵn cơm con về ăn cùng con bé, hai đứa dù sao cũng.." Mẹ Lục chưa nói xong đã bị Lục Trạch cắt ngang.
Anh đang không có tâm trạng đến cả mẹ mình cũng chẳng nể nang:" Mẹ đủ rồi!! bên ngoài con không muốn làm xấu mặt bây giờ con bận mẹ về đi"
Chưa để mẹ Lục nói thêm Lục Trạch đã ôm Hạ Chi Dương ra ngoài Hàm Sênh và Cố Hiên cũng xin phép ba mẹ đến bệnh viện, ba mẹ họ không ý kiến mẹ Cố còn bảo Cố Hiên dắt Hàm Sênh đi xem tay có bị nặng hơn không.
Chân Hạ Chi Dương bị trật phải bó bột mà điều cả đám lo nhất là cậu ta sống một mình thì ai chăm sóc.
Hàm Sênh nghĩ ra gì đó liền nói:" Hay cậu đến nhà tớ đi, mai tiểu Vũ đến trường rồi phòng thằng bé trống cậu dọn vào khi nào chân khỏe rồi tính"
Hạ Chi Dương lắc đầu vì ngày mai còn phải đến bệnh viện ký giấy cậu ta định ở lại bệnh viện đêm nay:" Các cậu về đi hôm nay tớ ở đây sẵn có việc, Hàm Sênh mai cậu đến với tớ nha"
:" Cái này...cậu như vậy ổn không" Hàm Sênh lo lắng vì ngày mai chính tay Hạ Chi Dương phải ký giấy an tử cho cha mình.
Hạ Chi Dương vẫn bảo đảm mình không sao đuổi kéo họ về lúc ra ngoài Hàm Sênh bị Lục Trạch kéo lại.
Anh lúc này không còn vẻ cà lơ phất phơ mà nghiêm túc đến đáng sợ:" Hạ Chi Dương có chuyện gì cậu biết đúng không"
:" Cái này... cậu ấy không muốn tớ nói đâu, nói ra cậu ấy giận tớ" Hàm Sênh lắc đầu không nói.
Kiên nhẫn đã hết anh nắm cổ áo Hàm Sênh đẩy vào tư tường:" Nói mau!!"
Bốp!! anh bị Cố Hiên đấm một cái hắn xem Hàm Sênh có bị u chỗ nào không rồi nhìn qua cái tên đang mất trí kia:" Tỉnh chưa"
Lục Trạch im lặng vì biết bản thân quá kích động đổi lại là Hạ Chi Dương bị anh cũng đấm người ta thôi, Hàm Sênh thấy anh lo cho Hạ Chi Dương mới miễn cưỡng.
:" Thì... ngày mai Hạ Chi Dương phải kí giấy an tử cho ba cậu ấy nên cậu ấy buồn, gia đình cậu ấy không tốt cậu muốn biết rõ thì hỏi cậu ấy đi tớ chỉ nói được vậy thôi" Hàm Sênh nói khẽ nhưng câu nào cũng khiến Lục Trạch lo lắng.
Lục Trạch đi vào chỗ phòng bệnh Cố Hiên thì xách Hàm Sênh về, đang lúc đi ra ngoài thì nhận được điện thoại của Hàn Lâm.
:" Các cậu mau lên diễn đàn coi đi, mẹ ác giả ác báo mà" Y nói rất hưng phấn.
Hai người lấy điện thoại ra xem thì trên diễn đàn không biết ai đã gửi nặc danh đoạn clip tên lúc thi đấu đâm vào Cố Hiên và Hạ Chi Dương đang khai nhận mọi chuyện, vì muốn chiến thắng mà sài thủ đoạn và còn thêm một đoạn clip của Bạch Trình đang đe dọa một cô nữ sinh cấp 2!! Hàm Sênh giật mình bây giờ không chỉ phải đi tù hai ba năm Bạch Trình khả năng là ngồi đến mọt rong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.