Chương 7
Dạ Hí Ca
11/12/2024
Cố Hiên ở nhà Hàm Sênh chơi đến tận tối mẹ hắn qua hỏi khi biết hắn ở đây thì không gọi nữa mà về luôn, hai người đang ngồi chơi game Cố Hiên vai trò sát thủ còn Hàm Chu là support.
:" Cứu tớ!!!" Hàm Sênh khóc ròng khi mình lại lên bảng.
Game này rất hay nhưng cậu chơi khá tệ lần nào cũng là người có KDI thấp nhất team, Cố Hiên thì khác ăn một mình vẫn cân ba bốn được.
Kết thúc ván Cố Hiên tắt điện thoại:" Ngủ thôi cậu hứa ván cuối"
Hàm Sênh không tình nguyện leo lên giường cậu nằm ở trong còn Cố Hiên ngủ ở ngoài, bình thường cả hai vẫn hay ngủ lại nhà nhau nên quá bình thường rồi. Cố Hiên vào nhà vệ sinh hơn nửa tiếng rồi trở ra hắn nằm cạnh Hàm Sênh, thấy cậu quấn như con nhộng cũng bật cười.
:" Này công chúa nấm lùn cậu sợ tớ ăn cậu à?" Cố Hiên kéo chăn ra.
Do sợ ma nên lúc ngủ Hàm Sênh hay quấn chăn như nhộng mà bây giờ bị Cố Hiên lôi chăn ra cậu xị mặt ôm con gấu bông ngủ.
Chuyện sẽ rất bình thường nếu buổi sáng Hàm Sênh thức dậy vì bị tiếng ồn đánh thức, mở mắt đã là cảnh Hàm Vũ và Cố Hiên vật nhau đánh lộn tất nhiên Hàm Vũ đánh không lại tên to xác kia.
:" Này!! hai người có thôi đi không" Cậu xuống giường ngăn cả hai lại.
Hàm Vũ muốn đánh cho cậu một cái, rõ ràng bị tên chó chết Cố Hiên sờ mó lại không biết gì cuối cùng là tức giận bỏ ra ngoài khách.
Chuyện là lúc sáng Hàm Vũ vào phòng gọi anh mình dậy thì thấy Hàm Sênh đang ôm Cố Hiên ngủ tên đó còn rất tự nhiên ôm eo cậu nên thằng bé lôi hắn xuống giường đánh nhau một hiệp, Cố Hiên ngáp ngắn ngáp dài về nhà mình thay đồ cũng như ăn uống. Hắn định xong sẽ chở Hàm Chu đi học mà quên mất cái gai Hàm Vũ, thằng bé đòi phải chở Hàm Sênh đi học cho bằng được.
:" Anh đi với Cố Hiên được mà?? em còn phải đến trường lấy đồ đúng không tiểu Vũ" Hàm Sênh tay cầm bánh tay cầm sữa nhìn Hàm Vũ dắt xe.
:" Không sao, nhanh lên đi không thể để anh đi cùng tên đó mãi được" Hàm Vũ vẫn rất cay chuyện lúc sáng.
Mi mắt Cố Hiên giật mấy cái cố ý đạp nhanh để Hàm Vũ nổi tính hơn thua quả nhiên là anh em dù khác về IQ nhưng giống nhau về tính cách rất nhanh tốc độ đạp xe đã tăng chóng mặt, khi đến trường nhóm ba đã đợi sẵn Hàm Vũ mệt muốn chết tạm biệt Hàm Sênh thì rẽ qua một hướng khác. Sau việc hôm qua đúng là Bạch Đình Tuyết đã chuyển cách xa nhóm họ ra Hạ Chi Dương đổi chỗ cùng Hàm Sênh tất nhiên Lục Trạch cũng bị quăng lên ghế trên bị Cố Hiên lấy chỗ, bỗng nhiên Cố Hiên ném cho Hàm Sênh một hộp sữa.
:" Oaaa!! Sao cậu mua được vậy mẹ tớ bảo hết hàng rồi" Đó là loại sữa Hàm Sênh cực kì thích uống.
Cố Hiên há miệng ngáp có vẻ đêm qua ngủ trễ:" Mẹ tớ được đối tác tặng mấy thùng, tớ không thích uống mấy cậu thích tối về đến nhà tớ lấy"
Cậu gật đầu lia lịa lần ít ỏi cảm thấy làm bạn thân của Cố Hiên là một chuyện tốt mà lúc này bên phía góc lớp Bạch Đình Tuyết nghiến răng oán độc nhìn về phía Hàm Sênh, hôm qua cô mất hết mặt mũi còn bị Cố Hiên từ chối tất cả là do cái thằng ẻo lả này mà ra. Cô bạn thân Lý Nguyên hôm qua còn chụp được tấm ảnh Hàm Sênh ôm Cố Hiên trong nhà vệ sinh hết là cô đã biết mọi chuyện là do cậu mà ra, Lý Nguyên ngồi cạnh sợ Bạch Đình Tuyết sẽ làm lớn bể chuyện nên trấn an.
:" Cậu đừng nóng vội, chiều nay tên đó ít cũng phải né Cố Hiên thôi" Lý Nguyên bảo đảm chắc nịt.
Lớp học vẫn nhưng mọi hôm đến giờ giải lao Hàm Sênh và các bạn xuống nhà ăn lấy cơm cậu hí hửng đi vào hàng có món yêu thích, phía sau cậu có thêm mấy người nữa họ chen lấn khiến khay của cậu bị đổ mất.
:" Này các cậu có ý thức không vậy hả!? làm đổ của tôi rồi kìa" Cậu quay lại quát mấy tên kia.
Trong đó có một tên cậu khá quen thuộc là Bạch Trình anh trai của Bạch Đình Tuyết, gã đáng lý ra không phải học ở đây nhưng đo đánh nhau dẫn đến chết người bị đình chỉ hai năm.
:" Sao mày ý kiến gì, giỏi thì hết giờ học ra bãi đá gặp tao" Gã cười khinh miệt cậu.
Mi mắt Hàm Sênh giật giật cậu kiềm chế cảm xúc muốn phang nguyên cái ghế vô đầu tên này, cạnh đó mấy người Cố Hiên cũng đến hắn giật Bạch Trình làm gã té vào cái bàn bên cạnh.
:" Mày thích thì giờ chơi luôn cần chó gì phải ra bãi đá mất công" Hắn xắn tay áo bẻ khớp tay điệu bộ muốn đánh thật.
Mấy người Hạ Chi Dương cũng đặt khay thức ăn xuống, dù sao cũng là dân chơi thể thao nhiều bọn họ ai cũng khá cao lớn Bạch Trình cùng mấy người đi cùng nếu đánh hoàn toàn không phải đối thủ.
Gã nghĩ hại và lời thì cũng đàn em bỏ đi:" Coi như mày hên"
:" Bạch Đình Tuyết đúng là bị điên" Hàm Sênh có ngu cũng biết do Bạch Đình Tuyết tìm anh trai đánh cậu.
Hạ Chi Dương đưa thêm một khay đựng thức ăn khác vào tay Hàm Sênh:" Tớ không hiểu sao trước lại nghĩ nhỏ điên đó dịu dàng, hoa khôi gì mà như con điên ấy"
:" Hoa xuyến chi thì đúng hơn" Cố Hiên tiện miệng nói một câu.
( Hoa shit lợn )
Mà ở chỗ Hàm Vũ thằng bé đang ngồi cùng một đám bạn đeo cái kính cận còn dày hơn cái đốt ngón tay, hôm nay là ngày nhóm cậu hẹn ôm tập đang chăm chú thì có điện thoại.
:" Tiểu Sênh?? có chuyện gì vậy" Hàm Vũ bắt máy nghe giọng anh trai thì lo lắng.
Đầu dây bên kia Hàm Sênh đau khổ cầu cứu:" Huhu tiểu Vũ giúp anh, không giải xong hôm nay bọn anh không về được"
Hóa ra đầu đuôi là thầy giáo thấy bọn họ quyết tâm học nên đã trực tiếp cho mấy cái đề khó phải làm xong mới có thể về, Hàm Vũ đỡ trán kêu cậu gửi ảnh đề qua rồi hướng dẫn mà thật ra có mỗi Hàm Sênh bị khó chứ mấy người kia miễn cưỡng vẫn qua được.
Cậu bạn ngồi cạnh nghe được thì chế giễu:" Cậu học giỏi thế sao anh trai cậu lại ngốc thế kia, cái đề dễ vậy còn phải cầu cứu"
:" Chắc lúc ra đời anh ta quên mang não đấy haha" Cô bạn Tiêu Ái cũng hùa theo.
Mặt Hàm Vũ đen thui liếc họ:" Các cậu nói gì đấy"
Cây bút trong tay Hàm Vũ nháy mắt bị bẻ gãy cả bọn thức thời ngậm mõm lại, tên này mà điên lên thì bài tập của họ là gấp năm đó chẳng đùa.
:" Cứu tớ!!!" Hàm Sênh khóc ròng khi mình lại lên bảng.
Game này rất hay nhưng cậu chơi khá tệ lần nào cũng là người có KDI thấp nhất team, Cố Hiên thì khác ăn một mình vẫn cân ba bốn được.
Kết thúc ván Cố Hiên tắt điện thoại:" Ngủ thôi cậu hứa ván cuối"
Hàm Sênh không tình nguyện leo lên giường cậu nằm ở trong còn Cố Hiên ngủ ở ngoài, bình thường cả hai vẫn hay ngủ lại nhà nhau nên quá bình thường rồi. Cố Hiên vào nhà vệ sinh hơn nửa tiếng rồi trở ra hắn nằm cạnh Hàm Sênh, thấy cậu quấn như con nhộng cũng bật cười.
:" Này công chúa nấm lùn cậu sợ tớ ăn cậu à?" Cố Hiên kéo chăn ra.
Do sợ ma nên lúc ngủ Hàm Sênh hay quấn chăn như nhộng mà bây giờ bị Cố Hiên lôi chăn ra cậu xị mặt ôm con gấu bông ngủ.
Chuyện sẽ rất bình thường nếu buổi sáng Hàm Sênh thức dậy vì bị tiếng ồn đánh thức, mở mắt đã là cảnh Hàm Vũ và Cố Hiên vật nhau đánh lộn tất nhiên Hàm Vũ đánh không lại tên to xác kia.
:" Này!! hai người có thôi đi không" Cậu xuống giường ngăn cả hai lại.
Hàm Vũ muốn đánh cho cậu một cái, rõ ràng bị tên chó chết Cố Hiên sờ mó lại không biết gì cuối cùng là tức giận bỏ ra ngoài khách.
Chuyện là lúc sáng Hàm Vũ vào phòng gọi anh mình dậy thì thấy Hàm Sênh đang ôm Cố Hiên ngủ tên đó còn rất tự nhiên ôm eo cậu nên thằng bé lôi hắn xuống giường đánh nhau một hiệp, Cố Hiên ngáp ngắn ngáp dài về nhà mình thay đồ cũng như ăn uống. Hắn định xong sẽ chở Hàm Chu đi học mà quên mất cái gai Hàm Vũ, thằng bé đòi phải chở Hàm Sênh đi học cho bằng được.
:" Anh đi với Cố Hiên được mà?? em còn phải đến trường lấy đồ đúng không tiểu Vũ" Hàm Sênh tay cầm bánh tay cầm sữa nhìn Hàm Vũ dắt xe.
:" Không sao, nhanh lên đi không thể để anh đi cùng tên đó mãi được" Hàm Vũ vẫn rất cay chuyện lúc sáng.
Mi mắt Cố Hiên giật mấy cái cố ý đạp nhanh để Hàm Vũ nổi tính hơn thua quả nhiên là anh em dù khác về IQ nhưng giống nhau về tính cách rất nhanh tốc độ đạp xe đã tăng chóng mặt, khi đến trường nhóm ba đã đợi sẵn Hàm Vũ mệt muốn chết tạm biệt Hàm Sênh thì rẽ qua một hướng khác. Sau việc hôm qua đúng là Bạch Đình Tuyết đã chuyển cách xa nhóm họ ra Hạ Chi Dương đổi chỗ cùng Hàm Sênh tất nhiên Lục Trạch cũng bị quăng lên ghế trên bị Cố Hiên lấy chỗ, bỗng nhiên Cố Hiên ném cho Hàm Sênh một hộp sữa.
:" Oaaa!! Sao cậu mua được vậy mẹ tớ bảo hết hàng rồi" Đó là loại sữa Hàm Sênh cực kì thích uống.
Cố Hiên há miệng ngáp có vẻ đêm qua ngủ trễ:" Mẹ tớ được đối tác tặng mấy thùng, tớ không thích uống mấy cậu thích tối về đến nhà tớ lấy"
Cậu gật đầu lia lịa lần ít ỏi cảm thấy làm bạn thân của Cố Hiên là một chuyện tốt mà lúc này bên phía góc lớp Bạch Đình Tuyết nghiến răng oán độc nhìn về phía Hàm Sênh, hôm qua cô mất hết mặt mũi còn bị Cố Hiên từ chối tất cả là do cái thằng ẻo lả này mà ra. Cô bạn thân Lý Nguyên hôm qua còn chụp được tấm ảnh Hàm Sênh ôm Cố Hiên trong nhà vệ sinh hết là cô đã biết mọi chuyện là do cậu mà ra, Lý Nguyên ngồi cạnh sợ Bạch Đình Tuyết sẽ làm lớn bể chuyện nên trấn an.
:" Cậu đừng nóng vội, chiều nay tên đó ít cũng phải né Cố Hiên thôi" Lý Nguyên bảo đảm chắc nịt.
Lớp học vẫn nhưng mọi hôm đến giờ giải lao Hàm Sênh và các bạn xuống nhà ăn lấy cơm cậu hí hửng đi vào hàng có món yêu thích, phía sau cậu có thêm mấy người nữa họ chen lấn khiến khay của cậu bị đổ mất.
:" Này các cậu có ý thức không vậy hả!? làm đổ của tôi rồi kìa" Cậu quay lại quát mấy tên kia.
Trong đó có một tên cậu khá quen thuộc là Bạch Trình anh trai của Bạch Đình Tuyết, gã đáng lý ra không phải học ở đây nhưng đo đánh nhau dẫn đến chết người bị đình chỉ hai năm.
:" Sao mày ý kiến gì, giỏi thì hết giờ học ra bãi đá gặp tao" Gã cười khinh miệt cậu.
Mi mắt Hàm Sênh giật giật cậu kiềm chế cảm xúc muốn phang nguyên cái ghế vô đầu tên này, cạnh đó mấy người Cố Hiên cũng đến hắn giật Bạch Trình làm gã té vào cái bàn bên cạnh.
:" Mày thích thì giờ chơi luôn cần chó gì phải ra bãi đá mất công" Hắn xắn tay áo bẻ khớp tay điệu bộ muốn đánh thật.
Mấy người Hạ Chi Dương cũng đặt khay thức ăn xuống, dù sao cũng là dân chơi thể thao nhiều bọn họ ai cũng khá cao lớn Bạch Trình cùng mấy người đi cùng nếu đánh hoàn toàn không phải đối thủ.
Gã nghĩ hại và lời thì cũng đàn em bỏ đi:" Coi như mày hên"
:" Bạch Đình Tuyết đúng là bị điên" Hàm Sênh có ngu cũng biết do Bạch Đình Tuyết tìm anh trai đánh cậu.
Hạ Chi Dương đưa thêm một khay đựng thức ăn khác vào tay Hàm Sênh:" Tớ không hiểu sao trước lại nghĩ nhỏ điên đó dịu dàng, hoa khôi gì mà như con điên ấy"
:" Hoa xuyến chi thì đúng hơn" Cố Hiên tiện miệng nói một câu.
( Hoa shit lợn )
Mà ở chỗ Hàm Vũ thằng bé đang ngồi cùng một đám bạn đeo cái kính cận còn dày hơn cái đốt ngón tay, hôm nay là ngày nhóm cậu hẹn ôm tập đang chăm chú thì có điện thoại.
:" Tiểu Sênh?? có chuyện gì vậy" Hàm Vũ bắt máy nghe giọng anh trai thì lo lắng.
Đầu dây bên kia Hàm Sênh đau khổ cầu cứu:" Huhu tiểu Vũ giúp anh, không giải xong hôm nay bọn anh không về được"
Hóa ra đầu đuôi là thầy giáo thấy bọn họ quyết tâm học nên đã trực tiếp cho mấy cái đề khó phải làm xong mới có thể về, Hàm Vũ đỡ trán kêu cậu gửi ảnh đề qua rồi hướng dẫn mà thật ra có mỗi Hàm Sênh bị khó chứ mấy người kia miễn cưỡng vẫn qua được.
Cậu bạn ngồi cạnh nghe được thì chế giễu:" Cậu học giỏi thế sao anh trai cậu lại ngốc thế kia, cái đề dễ vậy còn phải cầu cứu"
:" Chắc lúc ra đời anh ta quên mang não đấy haha" Cô bạn Tiêu Ái cũng hùa theo.
Mặt Hàm Vũ đen thui liếc họ:" Các cậu nói gì đấy"
Cây bút trong tay Hàm Vũ nháy mắt bị bẻ gãy cả bọn thức thời ngậm mõm lại, tên này mà điên lên thì bài tập của họ là gấp năm đó chẳng đùa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.