Quyển 3 - Chương 487: Điều kiện
Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
17/06/2013
Lúc này Hoàng tử Abdullah cảm thấy ngay được cái khốn khổ ở trước mặt của một lữ khách lạc giữa sa mạc mênh mông đang thiếu nước, thiếu lương thực, leo qua một cồn cát còn chưa thấy rõ cái cồn cát trước mặt kia là cái gì đã lơ mơ tụt xuống ngã bổ nhào xuống hồ nước.
Phương Minh Viễn quả không hổ là quý nhân của mình, nếu nói trang viên Sayr kia thật sự như lời cậu ta nói, chớp mắt mỗi ngày lượng nước suối có thể lên tới hàng trăm mét khối, nghĩa là phải tiêu tốn hàng trăm triệu đô, anh ta cũng cảm nhận rõ được cái giá trị của hàng trăm mét khối nước suối mỗi ngày, trong toàn bộ lãnh thổ Kuwait này, mà cũng chỉ có một vài cung điện do các Tiểu vương xứ Ả Rập cai quản mới có. Nếu trang viên Sayr tự mình đứng tên, thì bất luận là giàu có đến đâu hay có hết thảy ý nghĩa lịch sử đến thế nào thì cũng khó mà tính ra được giá trị to lớn của nó.
- Này! Này! Phương Minh Viễn! Cậu chịu thiệt rồi!
Hoàng tử Abdullah lầm bầm nói.
Hoàng tử Mark làm mặt ghen tị vỗ vỗ vào vai Hoàng tử Abdullah nói:
- Abdullah! Ngài thật là quá may mắn!
So với việc mỗi ngày có thể phun ra nước suối tinh khiết thì cho dù là có tiền bạc hay là dầu mỏ, với người Ả Rập mà nói đều không tính toán được.
Hơn nữa, so với việc dùng nước ngọt được nhà máy sản xuất từ nước biển thì người Ả Rập chuộng dùng nước ngọt tự nhiên hơn, thậm chí có rất nhiều nhà quý tộc bỏ tiền ra đề mua nước từ các quốc gia khác về, con số tiêu tốn mỗi năm cũng khá lớn, nói cách khác, nếu chất lượng nước suối tốt mà Hoàng tử Abdullah lại còn sẵn lòng bán ra nước ngoài, vậy thì chẳng khác một cái máy in tiền không ngớt hay sao.
- Phương Minh Viễn! Chỉ cần dòng suối kia vẫn chảy, nếu nó chảy 1 tấn nước, ta sẽ tặng ngươi 3 tấn dầu.
Hoàng tử Abdullah đập bàn lớn tiếng nói.
Do tính chất của dầu mỏ không giống nhau, 1 tấn dầu nếu đổi ra thùng, thì được khoảng 7 đến 10 thùng, Hoàng tử Abdullah nói, có nghĩa là nó đủ dùng cho cậu trong những năm tháng sau này, chỉ cần suối nguồn ở trang viên Sayr không cạn, thì mỗi ngày đều có thể lấy ít nhất trên 2000 thùng dầu, 1 năm sẽ là 780.000 thùng dầu. Con số này khá là lớn. Nó xấp xỉ bằng một nửa lượng dầu mà cả Kuwait có.
- Hả?
Phương Minh Viễn không ngờ Hoàng tử Abdullah đột nhiên lại nói ra một lời đề nghị liều lĩnh như vậy, tạm thời cậu thật sự chưa biết phải trả lời ra làm sao.
- 3 tấn thì không đủ, ít nhất phải 4 tấn. Abdullah! Có được trang viên Sayr, giá của nó như vậy có hơi…
Hoàng tử Mark nhỏ nhẹ nói.
- Đúng, đúng, đúng, ngươi nói đúng.
Hoàng tử Abdullah vỗ vỗ trán, ngài làm sao mà quên điều này được, có được nước suối, giá của trang viên Sayr chí ít cũng phải tăng lên gấp 10 lần. Tự ý giữ giá gốc mà Phương Minh Viễn mua, không phải rõ ràng là chiếm cái lợi của Phương Minh Viễn về mình sao? Nếu là người khác, trả người ta cái giá bèo bọt, Hoàng tử Abdullah cũng chẳng thấy có lỗi, nhưng Phương Minh Viễn lại là quý nhân, Đức A La sủng ái của ngài, ngay cả cái việc không tưởng thế này mà ngài lại có thể bất ngờ nói ra như vậy, điều này tất nhiên là do Thánh A La chỉ dẫn cho ngài.
Ngày hôm sau, lúc mới sáng sớm tinh mơ Rober đã bị triệu tới biệt thự của Hoàng tử Abdullah với cặp mắt thâm quầng thiếu ngủ.
Mới bước vào Robert vô cùng kinh ngạc, không ngờ ngồi bên cạnh Hoàng tử Abdullah lại cũng là hai người với cặp mắt thâm quầng, mắt ai cũng thâm quầng như gấu trúc. Chắc mẩm hẳn là ai cũng trải qua một đêm mất ngủ, ông đang nghĩ xem làm sao để thuyết phục Phương Minh Viễn đồng ý nhượng lại cho ông suất dầu của mỏ dầu Rafel, để xem Hoàng tử Abdallah rốt cục là vì cái gì?
Dạo gần đây tình hình chính trị ở Kuwait ổn định, chả lẽ không có chuyện gì không hay xảy ra hay sao?
Ông nghĩ đi nghĩ lại nhưng cũng chẳng dám hỏi.
Hoàng tử Abdullah nhìn hai quầng thâm mắt của Robert, không kìm nổi phải ngáp một cái, đêm qua Hoàng tử cũng có một đêm dài mất ngủ. Lúc cảm thấy buồn ngủ thì lại đến lúc phải đi tham gia buổi lễ sáng chủ nhật. Dự lễ xong, vì nóng lòng muốn có được trang viên Sayr trong tay nên đã phái người đi tìm Robert.
- Ngài Robert, ta trằn trọc suy nghĩ suốt đêm qua, thiết nghĩ, với yêu cầu của ông, ta không phải là không thể đáp ứng.
Thấy hai người kia như hai con gấu trúc, Phương Minh Viễn cười ý nhị.
Robert lập tức tỉnh ngủ, dù mới sáng sớm đã bị gọi đến nhưng ông đã có chuẩn bị tâm lý rồi, dù nghĩ đến có thể liên quan đến việc này nhưng nghe được tin tức từ chính miệng Phương Minh Viễn nói ra vẫn làm ông cảm thấy bất sung sướng bất ngờ.
- Robert, gánh vác trách nhiệm của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia rất lớn, ngay cả tôi cũng có người ủy thác, bảo tôi thuyết phục Phương bán suất dầu mỏ của mỏ dầu Rafel cho công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Hoàng tử Abudllah vừa nói vừa gõ tay.
- Hoàng tử điện hạ, cậu Phương! Ân huệ của hai vị, công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia chúng tôi nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm.
Robert nói không ngừng.
- Robert, ta có câu hỏi muốn hỏi ông, nếu Phương lấy số dầu trong tay cậu ta bán lại cho các ông thì số dầu đó có thể bổ sung cho số dầu còn thiếu của công ty British Petrolium Fortermedia không?
Hoàng tử Abdullah hỏi một cách nghiêm túc.
- Chuyện này…
Robert có vẻ hơi chần chừ do dự nên sắc mặt Hoàng tử Abdullah trùng xuống tức khắc.
- Ngài Robert, nếu nhu công ty của các ông cuối cùng vẫn không thể tránh được việc bị công ty British Petrolium thâu tóm thì Phương việc gì phải làm việc này chứ?
Mặc dù Kuwait chỉ là một nước nhỏ, nhưng thân là Hoàng tử Abdullah – thành viên trong hoàng tộc, mặt trầm xuống thì áp lực không phải là nhỏ.
-Nếu như cậu Phương có thể bán chỗ dầu của cậu ấy cho công ty chúng tôi thì trước mắt công ty tôi vẫn thiếu 30 vạn thùng dầu mỗi ngày. Nhưng chúng tôi đang đàm phán với các công ty dầu mỏ ở các nước vùng vịnh, tin tưởng rằng…
Có vẻ Hoàng tử Abdullah không lấy gì làm vui vẻ, Robert vội vã giải thích ngay.
Hoàng tử Abdullah lúc này thật không còn cái vẻ của một thành viên hoàng tộc với địa vị không cao của Kuwait như xưa nữa, ông ta là một Tiểu vương xứ Ả Rập tài ba, một người nổi tiếng của xứ Kuwait, nếu như không phải do trở ngại tuổi tác hay lai lịch, không biết chừng đã gia nhập vào nội các rồi.
Để giúp công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia đạt được mục đích, Hoàng tử Abdullah cũng lực bất tòng tâm, nhưng cái chuyện không hay của công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia kia chẳng qua chỉ là bóp méo sự việc.
- Nếu nói tôi có thể giúp bù vào lỗ hổng 30 vạn thùng dầu mỗi ngày của công ty ông, vậy đổi lại tôi sẽ nhận lại được gì nào?
Phương Minh Viễn thong thả hỏi.
- Hả?
Robert ngớ người ra, vui mừng khôn xiết, nếu thật sự là vậy, thì mình đã tự lập được công lớn cho công ty. Chỉ cần có đầy đủ nguồn nguyên liệu, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia sẽ hoàn toàn có thể đứng vững trước áp lực thâu tóm của công ty xăng dầu British Petrolium.
- Xin hỏi, cậu Phương muốn lợi ích thế nào?
Robert hỏi ngay.
- Vậy thì mời cậu nói thẳng! Công ty British Petrolium Fortermedia chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức đáp ứng yêu cầu của cậu.
- Thứ nhất, một hai năm gần đây, tôi có ý định mua một nhà máy lọc dầu, nên tôi hy vọng có thể sử dụng con đường mua hàng của các ông, đương nhiên, toàn bộ chi phí cần thiết để mua nó sẽ do tôi tự chi trả.
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
Tuy nhiên cho đến giờ, Ương Hoàn vẫn chưa đưa cho mình một tin tức nào xác thực, nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng rằng, việc này chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian, nên bắt đầu từ bây giờ, cậu sẽ suy nghĩ về việc đặt mua các thiết bị.
Các nhà máy trong nước vẫn có thể sản xuất được các thiết bị lọc dầu, nhưng Phương Minh Viễn thấy, là đã làm thì làm cho tốt, có điểm xuất phát tốt rồi sẽ có hiệu quả tích cực lớn để phát triển các kĩ thuật sau này. Hơn nữa, với một vài nhà máy trong nước kia thì hiệu suất cũng là một bài toán đau đầu. Mà nếu cho phép hóa dầu, mấy nước quốc hữu hóa hóa dầu kia sẽ lũng đoạn doanh nghiệp, có trời mới biết bọn họ có mờ ám quấy phá hay không. Hơn nữa được xem như là một công ty xăng dầu có tiếng lâu đời của Anh Quốc, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia mua bán trong lĩnh vực thiết bị hóa dầu chắc chắn đã có mối tiêu thụ riêng, theo cái tài mua bán của họ, với cái giá đó, hẳn đã được giảm xuống không ít.
- Được thôi, không có vấn đề gì.
Robert đáp lại không chút do dự.
- Hai là, tôi hy vọng bên ông có thể giúp tôi đào tạo một vài nhân viên, dự kiến là mỗi năm 100 người, cứ 2 năm 1 đợt, tổng cộng là 3 đợt, tiền lương của mấy người đó tất nhiên là bên các ông không phải trả, nhưng tôi có yêu cầu, ngoài những tài liệu quan trọng và những chức vụ chủ chốt ra, bên ông phải bồi dưỡng, đào tạo họ như như nhân viên của mình.
Phương Minh Viễn còn thêm một yêu cầu nữa.
Robert có chút do dự, tính xem việc này cũng chẳng có bất lợi gì cho công ty, đã không can dự vào mấy chức vụ chủ chốt của công ty, thì kể cả 300 người cũng chẳng đáng gì, mặc dù Phương Minh Viễn chẳng thấy đả động gì đến phí đào tạo, nhưng nếu không trả lương cho 300 người đó, so với mức lương cao của người Anh, thì cũng tiết kiệm được một khoản chi không nhỏ.
- Có việc này tôi không thể không nhắc cậu Phương, đào tạo trong 2 năm, với những người mà không có chút căn bản nào thì để đạt đến được trình độ có thể làm việc độc lập vẫn còn xa lắm nhé.
- Việc này ông khỏi lo, đến lúc đó, 2 bên chúng ta có thể tổ chức sát hạch một lần, những người đạt tiêu chuẩn thì mới được điều đến công ty ông.
Phương Minh Viễn gật gật nói.
- Thứ ba là, tôi chỉ kí hợp đồng ba năm, sau ba năm xem tình hình thế nào rồi gia hạn hợp đồng tiếp. Thời gian này tốt nhất là bên ông nên tiếp tục đi tìm kiếm nguồn cung cấp dầu đi, lý do vì sao thì chắc tôi không cần nói phải không?
Phương Minh Viễn nói.
Robert gật gật đầu ngầm hiểu, Phương Minh Viễn đã có dự định tự thành lập một nhà máy lọc dầu rồi, vậy thì đợi đến khi nhà máy lọc dầu hoàn thành, nguồn dầu nằm trong tay cậu, đương nhiên là sẽ cung cấp cho cậu sử dụng. Chỉ có điều trong thời gian 3 năm, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia cũng bảo đảm đủ nguồn hàng mà bọn họ mới tìm được. Nếu trong thời gian 3 năm, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedila không thể dứt ra khỏi nguồn cung cấp dầu đang nằm trong tay Phương Minh Viễn, thế thì thật chẳng khác nào dứt khoát để công ty xăng dầu British Petrolium hoàn toàn thu mua.
- Với cái điều kiện thứ ba này, tôi có thể thay mặt công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia đồng ý chấp thuận.
Robert nghiêm túc nói.
Phương Minh Viễn cười nói:
- Ngài Robert không cần phải trả lời vội như vậy, vẫn còn điều kiện bốn nữa, tôi hy vọng để có giá cả hợp lý, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia có thể trao cho tôi ít nhất là 2 quyền sáng chế về lĩnh vực lọc dầu, không biết, ngài Robert có thể đồng ý không?
Phương Minh Viễn quả không hổ là quý nhân của mình, nếu nói trang viên Sayr kia thật sự như lời cậu ta nói, chớp mắt mỗi ngày lượng nước suối có thể lên tới hàng trăm mét khối, nghĩa là phải tiêu tốn hàng trăm triệu đô, anh ta cũng cảm nhận rõ được cái giá trị của hàng trăm mét khối nước suối mỗi ngày, trong toàn bộ lãnh thổ Kuwait này, mà cũng chỉ có một vài cung điện do các Tiểu vương xứ Ả Rập cai quản mới có. Nếu trang viên Sayr tự mình đứng tên, thì bất luận là giàu có đến đâu hay có hết thảy ý nghĩa lịch sử đến thế nào thì cũng khó mà tính ra được giá trị to lớn của nó.
- Này! Này! Phương Minh Viễn! Cậu chịu thiệt rồi!
Hoàng tử Abdullah lầm bầm nói.
Hoàng tử Mark làm mặt ghen tị vỗ vỗ vào vai Hoàng tử Abdullah nói:
- Abdullah! Ngài thật là quá may mắn!
So với việc mỗi ngày có thể phun ra nước suối tinh khiết thì cho dù là có tiền bạc hay là dầu mỏ, với người Ả Rập mà nói đều không tính toán được.
Hơn nữa, so với việc dùng nước ngọt được nhà máy sản xuất từ nước biển thì người Ả Rập chuộng dùng nước ngọt tự nhiên hơn, thậm chí có rất nhiều nhà quý tộc bỏ tiền ra đề mua nước từ các quốc gia khác về, con số tiêu tốn mỗi năm cũng khá lớn, nói cách khác, nếu chất lượng nước suối tốt mà Hoàng tử Abdullah lại còn sẵn lòng bán ra nước ngoài, vậy thì chẳng khác một cái máy in tiền không ngớt hay sao.
- Phương Minh Viễn! Chỉ cần dòng suối kia vẫn chảy, nếu nó chảy 1 tấn nước, ta sẽ tặng ngươi 3 tấn dầu.
Hoàng tử Abdullah đập bàn lớn tiếng nói.
Do tính chất của dầu mỏ không giống nhau, 1 tấn dầu nếu đổi ra thùng, thì được khoảng 7 đến 10 thùng, Hoàng tử Abdullah nói, có nghĩa là nó đủ dùng cho cậu trong những năm tháng sau này, chỉ cần suối nguồn ở trang viên Sayr không cạn, thì mỗi ngày đều có thể lấy ít nhất trên 2000 thùng dầu, 1 năm sẽ là 780.000 thùng dầu. Con số này khá là lớn. Nó xấp xỉ bằng một nửa lượng dầu mà cả Kuwait có.
- Hả?
Phương Minh Viễn không ngờ Hoàng tử Abdullah đột nhiên lại nói ra một lời đề nghị liều lĩnh như vậy, tạm thời cậu thật sự chưa biết phải trả lời ra làm sao.
- 3 tấn thì không đủ, ít nhất phải 4 tấn. Abdullah! Có được trang viên Sayr, giá của nó như vậy có hơi…
Hoàng tử Mark nhỏ nhẹ nói.
- Đúng, đúng, đúng, ngươi nói đúng.
Hoàng tử Abdullah vỗ vỗ trán, ngài làm sao mà quên điều này được, có được nước suối, giá của trang viên Sayr chí ít cũng phải tăng lên gấp 10 lần. Tự ý giữ giá gốc mà Phương Minh Viễn mua, không phải rõ ràng là chiếm cái lợi của Phương Minh Viễn về mình sao? Nếu là người khác, trả người ta cái giá bèo bọt, Hoàng tử Abdullah cũng chẳng thấy có lỗi, nhưng Phương Minh Viễn lại là quý nhân, Đức A La sủng ái của ngài, ngay cả cái việc không tưởng thế này mà ngài lại có thể bất ngờ nói ra như vậy, điều này tất nhiên là do Thánh A La chỉ dẫn cho ngài.
Ngày hôm sau, lúc mới sáng sớm tinh mơ Rober đã bị triệu tới biệt thự của Hoàng tử Abdullah với cặp mắt thâm quầng thiếu ngủ.
Mới bước vào Robert vô cùng kinh ngạc, không ngờ ngồi bên cạnh Hoàng tử Abdullah lại cũng là hai người với cặp mắt thâm quầng, mắt ai cũng thâm quầng như gấu trúc. Chắc mẩm hẳn là ai cũng trải qua một đêm mất ngủ, ông đang nghĩ xem làm sao để thuyết phục Phương Minh Viễn đồng ý nhượng lại cho ông suất dầu của mỏ dầu Rafel, để xem Hoàng tử Abdallah rốt cục là vì cái gì?
Dạo gần đây tình hình chính trị ở Kuwait ổn định, chả lẽ không có chuyện gì không hay xảy ra hay sao?
Ông nghĩ đi nghĩ lại nhưng cũng chẳng dám hỏi.
Hoàng tử Abdullah nhìn hai quầng thâm mắt của Robert, không kìm nổi phải ngáp một cái, đêm qua Hoàng tử cũng có một đêm dài mất ngủ. Lúc cảm thấy buồn ngủ thì lại đến lúc phải đi tham gia buổi lễ sáng chủ nhật. Dự lễ xong, vì nóng lòng muốn có được trang viên Sayr trong tay nên đã phái người đi tìm Robert.
- Ngài Robert, ta trằn trọc suy nghĩ suốt đêm qua, thiết nghĩ, với yêu cầu của ông, ta không phải là không thể đáp ứng.
Thấy hai người kia như hai con gấu trúc, Phương Minh Viễn cười ý nhị.
Robert lập tức tỉnh ngủ, dù mới sáng sớm đã bị gọi đến nhưng ông đã có chuẩn bị tâm lý rồi, dù nghĩ đến có thể liên quan đến việc này nhưng nghe được tin tức từ chính miệng Phương Minh Viễn nói ra vẫn làm ông cảm thấy bất sung sướng bất ngờ.
- Robert, gánh vác trách nhiệm của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia rất lớn, ngay cả tôi cũng có người ủy thác, bảo tôi thuyết phục Phương bán suất dầu mỏ của mỏ dầu Rafel cho công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Hoàng tử Abudllah vừa nói vừa gõ tay.
- Hoàng tử điện hạ, cậu Phương! Ân huệ của hai vị, công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia chúng tôi nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm.
Robert nói không ngừng.
- Robert, ta có câu hỏi muốn hỏi ông, nếu Phương lấy số dầu trong tay cậu ta bán lại cho các ông thì số dầu đó có thể bổ sung cho số dầu còn thiếu của công ty British Petrolium Fortermedia không?
Hoàng tử Abdullah hỏi một cách nghiêm túc.
- Chuyện này…
Robert có vẻ hơi chần chừ do dự nên sắc mặt Hoàng tử Abdullah trùng xuống tức khắc.
- Ngài Robert, nếu nhu công ty của các ông cuối cùng vẫn không thể tránh được việc bị công ty British Petrolium thâu tóm thì Phương việc gì phải làm việc này chứ?
Mặc dù Kuwait chỉ là một nước nhỏ, nhưng thân là Hoàng tử Abdullah – thành viên trong hoàng tộc, mặt trầm xuống thì áp lực không phải là nhỏ.
-Nếu như cậu Phương có thể bán chỗ dầu của cậu ấy cho công ty chúng tôi thì trước mắt công ty tôi vẫn thiếu 30 vạn thùng dầu mỗi ngày. Nhưng chúng tôi đang đàm phán với các công ty dầu mỏ ở các nước vùng vịnh, tin tưởng rằng…
Có vẻ Hoàng tử Abdullah không lấy gì làm vui vẻ, Robert vội vã giải thích ngay.
Hoàng tử Abdullah lúc này thật không còn cái vẻ của một thành viên hoàng tộc với địa vị không cao của Kuwait như xưa nữa, ông ta là một Tiểu vương xứ Ả Rập tài ba, một người nổi tiếng của xứ Kuwait, nếu như không phải do trở ngại tuổi tác hay lai lịch, không biết chừng đã gia nhập vào nội các rồi.
Để giúp công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia đạt được mục đích, Hoàng tử Abdullah cũng lực bất tòng tâm, nhưng cái chuyện không hay của công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia kia chẳng qua chỉ là bóp méo sự việc.
- Nếu nói tôi có thể giúp bù vào lỗ hổng 30 vạn thùng dầu mỗi ngày của công ty ông, vậy đổi lại tôi sẽ nhận lại được gì nào?
Phương Minh Viễn thong thả hỏi.
- Hả?
Robert ngớ người ra, vui mừng khôn xiết, nếu thật sự là vậy, thì mình đã tự lập được công lớn cho công ty. Chỉ cần có đầy đủ nguồn nguyên liệu, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia sẽ hoàn toàn có thể đứng vững trước áp lực thâu tóm của công ty xăng dầu British Petrolium.
- Xin hỏi, cậu Phương muốn lợi ích thế nào?
Robert hỏi ngay.
- Vậy thì mời cậu nói thẳng! Công ty British Petrolium Fortermedia chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức đáp ứng yêu cầu của cậu.
- Thứ nhất, một hai năm gần đây, tôi có ý định mua một nhà máy lọc dầu, nên tôi hy vọng có thể sử dụng con đường mua hàng của các ông, đương nhiên, toàn bộ chi phí cần thiết để mua nó sẽ do tôi tự chi trả.
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
Tuy nhiên cho đến giờ, Ương Hoàn vẫn chưa đưa cho mình một tin tức nào xác thực, nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng rằng, việc này chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian, nên bắt đầu từ bây giờ, cậu sẽ suy nghĩ về việc đặt mua các thiết bị.
Các nhà máy trong nước vẫn có thể sản xuất được các thiết bị lọc dầu, nhưng Phương Minh Viễn thấy, là đã làm thì làm cho tốt, có điểm xuất phát tốt rồi sẽ có hiệu quả tích cực lớn để phát triển các kĩ thuật sau này. Hơn nữa, với một vài nhà máy trong nước kia thì hiệu suất cũng là một bài toán đau đầu. Mà nếu cho phép hóa dầu, mấy nước quốc hữu hóa hóa dầu kia sẽ lũng đoạn doanh nghiệp, có trời mới biết bọn họ có mờ ám quấy phá hay không. Hơn nữa được xem như là một công ty xăng dầu có tiếng lâu đời của Anh Quốc, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia mua bán trong lĩnh vực thiết bị hóa dầu chắc chắn đã có mối tiêu thụ riêng, theo cái tài mua bán của họ, với cái giá đó, hẳn đã được giảm xuống không ít.
- Được thôi, không có vấn đề gì.
Robert đáp lại không chút do dự.
- Hai là, tôi hy vọng bên ông có thể giúp tôi đào tạo một vài nhân viên, dự kiến là mỗi năm 100 người, cứ 2 năm 1 đợt, tổng cộng là 3 đợt, tiền lương của mấy người đó tất nhiên là bên các ông không phải trả, nhưng tôi có yêu cầu, ngoài những tài liệu quan trọng và những chức vụ chủ chốt ra, bên ông phải bồi dưỡng, đào tạo họ như như nhân viên của mình.
Phương Minh Viễn còn thêm một yêu cầu nữa.
Robert có chút do dự, tính xem việc này cũng chẳng có bất lợi gì cho công ty, đã không can dự vào mấy chức vụ chủ chốt của công ty, thì kể cả 300 người cũng chẳng đáng gì, mặc dù Phương Minh Viễn chẳng thấy đả động gì đến phí đào tạo, nhưng nếu không trả lương cho 300 người đó, so với mức lương cao của người Anh, thì cũng tiết kiệm được một khoản chi không nhỏ.
- Có việc này tôi không thể không nhắc cậu Phương, đào tạo trong 2 năm, với những người mà không có chút căn bản nào thì để đạt đến được trình độ có thể làm việc độc lập vẫn còn xa lắm nhé.
- Việc này ông khỏi lo, đến lúc đó, 2 bên chúng ta có thể tổ chức sát hạch một lần, những người đạt tiêu chuẩn thì mới được điều đến công ty ông.
Phương Minh Viễn gật gật nói.
- Thứ ba là, tôi chỉ kí hợp đồng ba năm, sau ba năm xem tình hình thế nào rồi gia hạn hợp đồng tiếp. Thời gian này tốt nhất là bên ông nên tiếp tục đi tìm kiếm nguồn cung cấp dầu đi, lý do vì sao thì chắc tôi không cần nói phải không?
Phương Minh Viễn nói.
Robert gật gật đầu ngầm hiểu, Phương Minh Viễn đã có dự định tự thành lập một nhà máy lọc dầu rồi, vậy thì đợi đến khi nhà máy lọc dầu hoàn thành, nguồn dầu nằm trong tay cậu, đương nhiên là sẽ cung cấp cho cậu sử dụng. Chỉ có điều trong thời gian 3 năm, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia cũng bảo đảm đủ nguồn hàng mà bọn họ mới tìm được. Nếu trong thời gian 3 năm, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedila không thể dứt ra khỏi nguồn cung cấp dầu đang nằm trong tay Phương Minh Viễn, thế thì thật chẳng khác nào dứt khoát để công ty xăng dầu British Petrolium hoàn toàn thu mua.
- Với cái điều kiện thứ ba này, tôi có thể thay mặt công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia đồng ý chấp thuận.
Robert nghiêm túc nói.
Phương Minh Viễn cười nói:
- Ngài Robert không cần phải trả lời vội như vậy, vẫn còn điều kiện bốn nữa, tôi hy vọng để có giá cả hợp lý, công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia có thể trao cho tôi ít nhất là 2 quyền sáng chế về lĩnh vực lọc dầu, không biết, ngài Robert có thể đồng ý không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.