Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 418: Xin hợp tác

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

29/07/2013

Lâm Liên và Trịnh Ngôn cùng ngồi xuống.

-Trịnh tổng, ông bảo Tổng giám đốc Từ mời tôi đến đây có chuyện gì vậy?

Vừa ngồi xuống Lâm Liên liền hỏi. Khách mời trong khán đài rất nhiều, tất nhiên Lâm Liên không có nhiều thời gian để nói chuyện phiếm với một người lạ mặt, chứ không nói đến chuyện cô đã đoán được ý đồ của đối phương.

Trịnh Ngôn cười ha ha nói:

-Cô Lâm đúng là người thẳng thắn, được rồi, tôi cũng không nói vòng vo nữa, sở dĩ tôi mạo muội mời cô tới đây là có ý kiến này, quý công ty đã có quyết đoán chắc chắn như vậy, chưa gì đã đầu tư một nguồn vốn rất lớn vào Quỳnh Hải Nhai Châu này với quy mô lớn để phát triển, thật sự khiến tôi rất khâm phục. Tôi chỉ muốn hỏi cô Lâm một chút,không biết công ty trách nhiệm hữu hạng Tập đoàn xây dựng Hoa Thiên chúng tôi có vinh hạnh tham gia vào quá trình xây dựng các dự án của công ty.

Công trình chia làm nhiều mốc thời gian khai thác gần trăm km2 Vịnh Á Long và Vịnh Hải Đường. Trong đó, công trình kỳ đầu tiên trước khi Trúc Tài kí hợp đồng, Vu Thu Hạ đã nói đến một cách rõ ràng.

Công trình thời gian đầu chủ yếu là khau thác và phát triển tài nguyên du lịch vịnh Á Long, công ty Cẩm Hồ dự định xây dựng hai khách sạn đạt tiêu chuẩn quốc tế ít nhất bốn sao gần vịnh Á Long để cung cấp phòng nghỉ cho khách du lịch dừng chân, hơn nữa còn bao gồm một vài công trình liên quan. Như một xóm nhỏ của vịnh Á Long đang tiến hành cải tạo ,tăng cường việc xây dựng các công trình du lịch để nghênh đón các đoàn khách du lịch đến, mà dân cư trong xóm của vịnh Á Long sẽ bị di cư sang vùng khác,

Trấn do công ty tìm vị trí ở các xã khác xây dựng.

Cái mà thứ Trịnh Ngôn nhìn thấy chính là hai khách sạn nằm trong kế hoạch. Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là bước đầu tìm hiểu, Trịnh Ngôn hi vọng có thể thông qua lần hợp tác này. Công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn Hoa Thiên trong quá trình phát triển sau này tại vịnh Á Long và vịnh Hải Đường cũng có thể tham gia cùng. Tổng vốn đầu tư phát triển gần trăm km2 đất với con số khổng lồ của các xí nghiệp nhà nước. Nếu không phải các cổ đông trong trong Tập đoàn Cẩm Hồ có Quách gia sợ rằng rất nhiều người không tin nổi. Nhà họ Phương có khả năng hoàn thành công tác khai thác toàn bộ khu đất này. Việc khai thác đất đai với quy mô lớn như vậy từ Quỳnh Hải cho đến thời kiến Quốc Trung Quốc đều rất hiếm.

Những cơ hội ẩn chứa bên trong cũng cực kỳ báo động. Theo ước tính các ban ngành có liên quan của công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn xây dựng Hoa Thiên, việc khai thác khu đất gần trăm km2này hoàn thành, vốn công ty Tập đoàn Cẩm Hồ đầu tư vào sẽ lên đến hơn một tỉ thậm chí hơn mười tỉ nhân dân tệ. Trong đó đa phần là dùng vào các dự án xây dựng.Nếu như nói, cho dù là lấy một phần mười trong các dự án đó cũng đủ cho công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Thiên Hoa ăn mấy năm.

-Công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Thiên Hoa chúng tôi là một trong những công ty xây dựng tư nhân lớn nhất khu vực duyên hải Đông Nam, năm trước còn vinh hạnh một trong ba xí nghiệp tư nhân mạnh nhất cả nước về lĩnh vực xây dựng đã xây dựng cải tạo qua khách sạn Hoa Đình của thành phố Thượng Hải đồng thời nhận được giải thưởng công trình xây dựng Trung Quốc năm đó…

Trịnh Ngôn nói.

Lâm Liên nghiêng tai lắng nghe, thỉnh thoảng khẽ gật đầu.

-Cô Lâm, tôi tin tưởng rằng sau khi ký kết hợp đồng sẽ có rất nhiều công ty xây dựng tìm đến cửa quý công ty tự giới thiệu, trong đó chắc chắn còn có rất nhiều công ty kiến trúc nhà nước có nhiều kinh nghiệm. Bất luận về góc độ lịch sử của công ty hay nguồn vốn hùng hậu, công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Thiên Hoa chúng tôi cũng không thua kém ai. Về mặt này tôi không phủ nhận.



Mặc dù Trịnh Ngôn tự nhận kém hơn người khác, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ tràn đầy tự tin. Lâm Liên đổi tư thế ngồi ra hiệu cho Trịnh Ngôn tiếp tục.

-Không tồi, nếu so sánh những công ty kiến trúc trong nước với những xí nghiệp tư nhân.

Có những công ty được nhà nước nâng đỡ có thể gọi là “quái vật lớn”, nhưng đạo lý cửa hàng lớn thì nhiều khách sang, khách hàng lớn thì bắt nạt cửa hàng, tin rằng cô Lâm cũng sẽ nắm lấy cơ hội hợp tác với chúng tôi. Chẳng những phải chịu được chủ nghĩa quan liêu và tác phong làm việc chần chừ không quyết định, còn phải ứng phó với loại người có tiền có quyền còn tham lam ăn trên lưng người khác , không những chất lượng công trình khó được bảo đảm, một khi xảy ra vấn đề ngược lại bọn họ sẽ trả đũa.

Mà những công ty tư nhân chúng tôi căn bản lại không nhận được sự giúp đỡ của nhà nước và hợp tác với họ. Có thể nói là nhược điểm nằm ngoài lợi ích!

Trịnh Ngôn thấp giọng nói.

Lâm Liên khẽ gật đầu, về điểm này,ý của Trịnh Ngôn và Phương Minh Viễn cũng gần giống nhau. Phương Minh Viễn trước nay cũng không có quan hệ gì với các xí nghiệp Quốc doanh tránh sau này bị thua thiệt và khinh bỉ.

-Trịnh tổng

Ý tưởng của ông tôi sẽ truyền đạt đến Vu tổng. Nhưng ở đây, tôi không thể cam kết với ông bất cứ chuyện gì. Người khác không biết, chứ Lâm Liên không thể không biết. Phương Minh Viễn đang chú ý vào mấy dự án lao động xuất ngũ. Muốn nhờ lực lượng của họ “trong vài năm sau” xây dựng thành một đội ngũ xây dựng công trình thực sự thuộc nhà họ Phương. Mà hai công trình xây dựng tại vịnh Á Long và vịnh Hải Đường chắc chắn đa phần rơi vào tay nhà họ Phương ,nước phù sa không chảy vào ruộng ngoài.

Nhưng đối mặt với Trịnh Ngôn tất nhiên cô không thể lấy cái bàn đỡ trong kế hoạch phát triển tương lai của nhà họ Phương ra để chống đỡ. Cho nên cũng chỉ có thể trả lời lập lờ nước đôi như vậy.

Trịnh Ngôn cũng không ngang ngược! Cơ hội hợp tác như vậy tất nhiên không phải năm ba lời mà có kết quả, mà mục đích của anh ta bây giờ cũng chỉ muốn thông qua Lâm Liên chuyển lời đến Phương gia và Quách gia để nguyện vọng tham gia công trình của công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Hoa Thiên đạt được mục đích cũng đủ rồi. Đương nhiên rồi, nếu có thể đứng cùng một chiến tuyến với những nhân vật chính trong Phương gia và Quách gia thì càng tốt. Nhưng sự phát triển của công ty trách nhiệm hữu hạn Hoa Thiên mấy năm gần đây mặc dù có vẻ nhanh chóng, nhưng đã bước vào giai đoạn nút cổ chai,vấn đề then chốt ở chỗ, không có cách nào rút tiền từ ngân hàng được. Ngân hàng Trung Quốc đã bỏ một khoản tiền lớn đầu tư vào một vài các xí nghiệp nhà nước sản xuất sản phẩm không gán nợ, cũng không đồng ý cũng cấp đủ vốn cho các xí nghiệp tư nhân. Mỗi khoản tiền công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Hoa Thiên đều yêu cầu nhân lực và vật lực rất lớn mới đủ. Nâng cao chi phí hoạt động của công ty nếu có thể hợp tác được với các ngân hàng Hồng Kông, không những thuận tiện hơn cho đối tác về các khoản tiền trong ngân hang Hồng Kông. Hơn nữa còn có thể xin vốn từ ngân hàng Hồng Kông, điều này đối với sự phát triển sau này của công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Hoa Thiên có tác dụng rất quan trọng.

Mà trong điểm này “ sự nổi lên của nhà họ Phương trong nước đã đứng trước công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng Hoa Thiên”, không những có mối liên hệ mật thiết với nguồn tiền Hồng Kông, Nhật Bản và Mỹ làm Trịnh Ngôn hết sức ngưỡng mộ.

-Cho nên Lâm Liên đối với sản nghiệp Phương gia có vị trí vô cùng quan trọng.

Trịnh Ngôn vô cùng coi trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook