Trùng Sinh, Ta Cưa Đổ Trà Xanh
Chương 1: Trở Lại Năm 17 Tuổi
Gin Yan
02/05/2024
"Chuyện gì vậy?"
"Bạch Chi?"
"Bạch Chi?"
"Hôm nay là ngày đám cưới của tôi mà"
"Bạch Chi nghe tớ giải thích đi mà"
"Lâm Tử Anh!"
"Uổng công tôi coi cô là bạn thân"
"Không phải như cậu nghĩ đâu"
"Tôi đã quá xem thường cô rồi"
"Từ giờ chúng ta chẳng còn là bạn bè gì nữa!"
"Còn anh Hàn Minh Đông! Chúng ta dừng chuyện này tại đây đi!
"Bạch Chi"
"Em nghe anh giải thích đi mà Bạch Chi"
Ở xa, 1 chiếc xe đang mất thăng bằng lao đến, Cố Bạch Chi muốn đi qua đường để lên xe mình về nhà trông lúc mất bình tĩnh nên không chú ý, 1 tiếng "Bùm" rất lớn, sau đó Cố Bạch Chi nằm bên đường với tình trạng toàn thân là máu, máu nhuộm đỏ bộ váy cưới xinh đẹp.
"Bạch Chi!"
"BẠCH CHI!"
Ba Mẹ cô đến và nhận được tin sốc, khiến mẹ cô ngất xỉu, phải đi chuyền nước bên phòng khác.
"Chúng tôi rất thương tiết phải chia buồn với gia đình"
"Bệnh nhân bị tông xe lại còn bị sốc tinh thần hộp sọ bị vỡ, đã không còn cứu được"
Nghe được tin này ai cũng ngây người, tại sao 1 người cái gì cũng có mà lại ra đi trong lúc bị phản bội chứ, tại sao những chuyện này không xảy ra với những kẻ đã phản bội cô ấy, tại sao cô ấy phải chết trong khi bản thân đã bị tổn thương đến cực điểm, tất cả là tại CÔ TA, LÂM TỬ ANH. Là cô ta đã cướp đi hạnh phúc cả đời của cô, là cô ta khiến cho cô bị tổn thương, là cô ta khiến cho cô chết trong nỗi đau, cô ta phải trả giá, 1 CÁI GIÁ RẤT ĐẮC.
Ở phòng chuyền nước, 2 kẻ mặt dầy đó còn đến tìm ba mẹ của Cố Bạch Chi, để cầu mong sự tha thứ mặc dù biết họ vừa mất đi đứa con gái mà họ yêu quý nhất. Mẹ của Cố Bạch Chi là Cố Bạch Hinh vừa nhìn thấy 2 kẻ khiến con gái mình phải chết đang đứng trước mặt thì tức giận tột cùng.
"Các người còn muốn gì nữa đây?"
"Các người khiến con gái ta mất mạng còn đến đây làm gì!"
"Cố Phu Nhân, tôi thừa nhận là tôi và Tiểu Anh đã làm chuyện có lỗi với Tiểu Chi"
"Nhưng cái chết của cô ấy không phải là lỗi của chúng tôi"
"Tôi chỉ xin bà cho phép chúng tôi được hạnh phúc bên nhau"
"Tôi thề là chúng tôi sẽ rời khỏi đây"
"Sẽ không xuất hiện trước mặt bà nữa"
"Ha! Chẳng hiểu cậu có điểm tốt gì"
"Mà khiến con gái yêu dấu của tôi đòi cưới cậu cho bằng được"
"Để rồi đổi lại cậu khiến nó đau như vậy"
"Nếu nó còn sống, nghe được những lời nói tuyệt tình này của cậu"
"Không biết nó có hối hận khi đã yêu cậu không"
"Tôi biết là chúng tôi có lỗi với gia đình Cố Phu Nhân, nhưng tôi mong bà tác hợp cho chúng tôi"
"Tác hợp?"
"Hahaha...hahaha"
"KHÔNG ĐỜI NÀO!"
Nói rồi Cố Bạch Hinh quơ tay ra hiệu, 4 người vệ sĩ đi theo 2 ông bà liền đi đến bắt giữ Lâm Tử Anh và Hàn Minh Đông, Cố Bạch Hinh kêu đưa họ đến phòng tang của Cố Bạch Chi, xác của cô vẫn chưa đưa vào quan tài, Cố Bạch Hinh lấy ra con dao sắc nhọn, dúi và tay của Bạch Chi đã chết, sau đó nói.
"Nếu muốn ở bên nhau"
"THÌ PHẢI LÀ TẤT CẢ CHỨ!!!"
Nói rồi Cố Bạch Hinh đỡ người Có Bạch Chi dạy, cầm chặt tay cô ấy rồi đâm con dao mạnh vào tim Hàn Minh Đông. Hàn Minh Đông bị đâm ngay tim mất máu liên hồi, Lâm Tử Anh sợ hãi trước việc này, cuối cùng Hàn Minh Đông gục xuống, Cố Bạch Hinh lại nhìn qua Lâm Tử Anh.
Cô ta sợ hãi cầu xin tha cho nhưng nào lọt được vài tai của Cố Bạch Hinh, Cố Bạch Hinh lại di chuyển tay Cố Bạch Chi đến trước mặt Lâm Tử Anh với con dao đang rướm máu, sau đó đâm mạnh vào bụng Lâm Tử Anh, vậy là cả hai người đã có thể theo con gái bà ấy xuống dưới, Cố Bạch Hinh đưa con dao cho Cao Bình Cảnh, ông đâm dao vào người mình và gục xuống, chỉ còn lại Cố Bạch Hinh nhìn những cái xác xung quanh, sau đó bà đâm mạnh con dao vào tim mình và gục xuống, bà ráng dùng sức lực cuối cùng đưa tay của 3 người kia cầm lấy tay kia của Cố Bạch Chi. Còn bà thì cầm bàn tay còn lại, vậy là cả 4 người quan trọng của Cố Bạch Chi đều theo cô ấy qua thế giới bên kia.
1 cơn đau chuyền đến, Cố Bạch Chi bật người dậy, chuyện gì đã xảy ra vậy, chẳng phải cô đã chết rồi sao, đó là câu hỏi đầu tiên khi cô vừa mở mắt, Cố Bạch Chi nhìn kỹ xung quanh thì nhận ra đây là căn phòng năm 17 tuổi của cô ấy.
"Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy"
"Mình đáng lẽ đã chết rồi mà"
"Bạch Chi?"
"Bạch Chi?"
"Hôm nay là ngày đám cưới của tôi mà"
"Bạch Chi nghe tớ giải thích đi mà"
"Lâm Tử Anh!"
"Uổng công tôi coi cô là bạn thân"
"Không phải như cậu nghĩ đâu"
"Tôi đã quá xem thường cô rồi"
"Từ giờ chúng ta chẳng còn là bạn bè gì nữa!"
"Còn anh Hàn Minh Đông! Chúng ta dừng chuyện này tại đây đi!
"Bạch Chi"
"Em nghe anh giải thích đi mà Bạch Chi"
Ở xa, 1 chiếc xe đang mất thăng bằng lao đến, Cố Bạch Chi muốn đi qua đường để lên xe mình về nhà trông lúc mất bình tĩnh nên không chú ý, 1 tiếng "Bùm" rất lớn, sau đó Cố Bạch Chi nằm bên đường với tình trạng toàn thân là máu, máu nhuộm đỏ bộ váy cưới xinh đẹp.
"Bạch Chi!"
"BẠCH CHI!"
Ba Mẹ cô đến và nhận được tin sốc, khiến mẹ cô ngất xỉu, phải đi chuyền nước bên phòng khác.
"Chúng tôi rất thương tiết phải chia buồn với gia đình"
"Bệnh nhân bị tông xe lại còn bị sốc tinh thần hộp sọ bị vỡ, đã không còn cứu được"
Nghe được tin này ai cũng ngây người, tại sao 1 người cái gì cũng có mà lại ra đi trong lúc bị phản bội chứ, tại sao những chuyện này không xảy ra với những kẻ đã phản bội cô ấy, tại sao cô ấy phải chết trong khi bản thân đã bị tổn thương đến cực điểm, tất cả là tại CÔ TA, LÂM TỬ ANH. Là cô ta đã cướp đi hạnh phúc cả đời của cô, là cô ta khiến cho cô bị tổn thương, là cô ta khiến cho cô chết trong nỗi đau, cô ta phải trả giá, 1 CÁI GIÁ RẤT ĐẮC.
Ở phòng chuyền nước, 2 kẻ mặt dầy đó còn đến tìm ba mẹ của Cố Bạch Chi, để cầu mong sự tha thứ mặc dù biết họ vừa mất đi đứa con gái mà họ yêu quý nhất. Mẹ của Cố Bạch Chi là Cố Bạch Hinh vừa nhìn thấy 2 kẻ khiến con gái mình phải chết đang đứng trước mặt thì tức giận tột cùng.
"Các người còn muốn gì nữa đây?"
"Các người khiến con gái ta mất mạng còn đến đây làm gì!"
"Cố Phu Nhân, tôi thừa nhận là tôi và Tiểu Anh đã làm chuyện có lỗi với Tiểu Chi"
"Nhưng cái chết của cô ấy không phải là lỗi của chúng tôi"
"Tôi chỉ xin bà cho phép chúng tôi được hạnh phúc bên nhau"
"Tôi thề là chúng tôi sẽ rời khỏi đây"
"Sẽ không xuất hiện trước mặt bà nữa"
"Ha! Chẳng hiểu cậu có điểm tốt gì"
"Mà khiến con gái yêu dấu của tôi đòi cưới cậu cho bằng được"
"Để rồi đổi lại cậu khiến nó đau như vậy"
"Nếu nó còn sống, nghe được những lời nói tuyệt tình này của cậu"
"Không biết nó có hối hận khi đã yêu cậu không"
"Tôi biết là chúng tôi có lỗi với gia đình Cố Phu Nhân, nhưng tôi mong bà tác hợp cho chúng tôi"
"Tác hợp?"
"Hahaha...hahaha"
"KHÔNG ĐỜI NÀO!"
Nói rồi Cố Bạch Hinh quơ tay ra hiệu, 4 người vệ sĩ đi theo 2 ông bà liền đi đến bắt giữ Lâm Tử Anh và Hàn Minh Đông, Cố Bạch Hinh kêu đưa họ đến phòng tang của Cố Bạch Chi, xác của cô vẫn chưa đưa vào quan tài, Cố Bạch Hinh lấy ra con dao sắc nhọn, dúi và tay của Bạch Chi đã chết, sau đó nói.
"Nếu muốn ở bên nhau"
"THÌ PHẢI LÀ TẤT CẢ CHỨ!!!"
Nói rồi Cố Bạch Hinh đỡ người Có Bạch Chi dạy, cầm chặt tay cô ấy rồi đâm con dao mạnh vào tim Hàn Minh Đông. Hàn Minh Đông bị đâm ngay tim mất máu liên hồi, Lâm Tử Anh sợ hãi trước việc này, cuối cùng Hàn Minh Đông gục xuống, Cố Bạch Hinh lại nhìn qua Lâm Tử Anh.
Cô ta sợ hãi cầu xin tha cho nhưng nào lọt được vài tai của Cố Bạch Hinh, Cố Bạch Hinh lại di chuyển tay Cố Bạch Chi đến trước mặt Lâm Tử Anh với con dao đang rướm máu, sau đó đâm mạnh vào bụng Lâm Tử Anh, vậy là cả hai người đã có thể theo con gái bà ấy xuống dưới, Cố Bạch Hinh đưa con dao cho Cao Bình Cảnh, ông đâm dao vào người mình và gục xuống, chỉ còn lại Cố Bạch Hinh nhìn những cái xác xung quanh, sau đó bà đâm mạnh con dao vào tim mình và gục xuống, bà ráng dùng sức lực cuối cùng đưa tay của 3 người kia cầm lấy tay kia của Cố Bạch Chi. Còn bà thì cầm bàn tay còn lại, vậy là cả 4 người quan trọng của Cố Bạch Chi đều theo cô ấy qua thế giới bên kia.
1 cơn đau chuyền đến, Cố Bạch Chi bật người dậy, chuyện gì đã xảy ra vậy, chẳng phải cô đã chết rồi sao, đó là câu hỏi đầu tiên khi cô vừa mở mắt, Cố Bạch Chi nhìn kỹ xung quanh thì nhận ra đây là căn phòng năm 17 tuổi của cô ấy.
"Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy"
"Mình đáng lẽ đã chết rồi mà"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.