Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 383: Cắt băng

Thái Tấn

27/04/2016

Nghe câu nói của Thẩm Ngôn Thạc, những vị cán bộ đứng đầu thành phố Lương Khê đi đón đều ngây ngẩn cả người. Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Thẩm Ngôn Thạc lần này tới đây chẳng qua là tới ngó qua một lượt, tỏ chút thái độ, không ngờ Thẩm Ngôn Thạc lại có thể làm thật sự tới mức này.

Lúc này ánh mắt của Thẩm Ngôn Thạc đã dừng lại ở chỗ Lý Quốc Hoa. Lý Quốc Hoa lúc này hơi cúi đầu xuống, vẻ mặt không có thay đổi gì mấy, một bộ dạng khiêm tốn, biết điều, mong được học hỏi. Điều này cũng khiến Thẩm Ngôn Thạc thấy dễ chịu hơn không ít. Những lời nói này không phải là mình nói suông, mục đích chính là để cảnh cáo Lý Quốc Hoa. Anh đúng là cháu đích tôn trưởng của nhà họ Lý, nhưng trong thể chế, có một số chuyện vẫn phải làm theo quy củ, nếu không đối mặt với sự cảnh cáo và sự tức giận của cấp trên, không phải Lý Quốc Hoa anh có thể thừa nhận được.

Lần này Thẩm Ngôn Thạc cũng là cố ý, có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai. Lần này Lý Quốc Hoa có thể khống chế việc kéo phiếu, lần sau không chừng còn có thể xảy ra chuyện nhiễu loạn gì nữa, không cảnh cáo một cái không được.

Phạm Thường Thắng lúc này lau trán một cái, có chút toát mồ hôi, không biết là vì xúc động hay là sợ hãi. Là một bí thư thành ủy, Phạm Thường Thắng chỉ có thể kiên trì lên mà nói:

- Lão lãnh đạo phê bình rất đúng, chúng tôi nhất định sửa đổi. Sau này chúng tôi nhất định bồi dưỡng thêm kiến thức cho cán bộ toàn thành phố. Khắc sâu và thực hiện đúng theo tinh thần chỉ đạo của Trung ương Đảng, đi sâu vào học tập theo lời phát biểu trong hội nghị tỉnh ủy lần thứ hai, kiên quyết tuân theo sự sắp xếp của cấp trên.

Lão lãnh đạo, từ này cũng không phải là có thể tùy tiện gọi được. Cả đời Thẩm Ngôn Thạc đều công tác tại tỉnh Giang Bắc.

Năm đó giữ chức chủ tịch thành phố của Lương Khê, sau đó thuyên chuyển công tác qua giữ chức chủ tịch thành phố Giang Châu rồi đến giữ chức Bí thư thành ủy, cuối cùng đến chức vụ hiện tại, có thể nói, cội nguồn của Thẩm Ngôn Thạc chính là tại tỉnh Giang Bắc.

Không nói toàn tỉnh, ít nhất cả thành phố Lương Khê, thậm chí cả người của thành phố Giang Châu không phải cũng có thể gọi Thẩm Ngôn Thạc là lão lãnh đạo sao?

Trên thực tế không thể tính như vậy được. Thực sự có thể xưng là dòng chính đấy cũng là có quy tắc. Phạm Thường Thắng từ lúc Thẩm Ngôn Thạc còn làm Phó chủ tịch ở thành phố Lương Khê đã bắt đầu đi theo Thẩm Ngôn Thạc. Cùng với sự thăng chức của Thẩm Ngôn Thạc, Phạm Thường Thắng cũng thuận nước dong thuyền theo. Người như vậy, mới có thể có tư cách gọi Thẩm Ngôn Thạc là lão lãnh đạo.

Liếc nhìn Phạm Thường Thắng một cái, Thẩm Ngôn Thạc cũng gật gật đầu nói:

- Tốt lắm đồng chí Phạm Thường Thắng. Hiện nay, cùng với việc kinh tế phát triển, các đồng chí cấp dưới cũng thay đổi theo, chạy theo hình thức rồi, loại hiện tượng này rất không tốt. Toàn bộ cán bộ thành phố Lương Khê, cần phải có nhận thức đúng đắn, phải học tập nhiều thêm.

Nói xong, Thẩm Ngôn Thạc đi đến chỗ Nhiếp Chấn Bang, chủ động đưa tay ra, mỉn cười nói:

- Chủ tịch Chấn Bang, lần này là lần thứ hai chúng ta gặp nhau đi? Rất tốt! Công tác tái cơ cấu sát nhập và thay đổi hình thức đầu tư cổ phần của tập đoàn dệt may, về vấn đề chống tham ô, tham nhũng lại vô cùng quyết đoán, điều này là một khởi đầu rất tốt cho toàn tỉnh chúng ta. Cho nên, sau khi được biết tập đoàn dệt may Lương Khê tiến hành gắn biển hoạt động, tôi liền nói với đồng chí Hoa Chương, tôi phải đến tham dự buổi lễ gắn biển của Tập đoàn dệt may.

Đồng chí Hoa Chương là Trưởng ban thư ký tỉnh ủy, ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc, lần này cũng đã cùng tới đây. Lời nói của Thẩm Ngôn Thạc ôn hòa như gió xuân, lập tức khiến cho bầu không khí khó xử này ở đây bớt đi nhiều. Sau đó, Thẩm Ngôn Thạc bắt tay từng cán bộ chào đón phía trước.

Tiếp theo, Thẩm Ngôn Thạc lại nói:

- Đồng chí Thường Thắng và đồng chí Chấn Bang cùng ngồi xe của tôi đi.

Câu nói này lập tức tạo ra một hồi ngưỡng mộ. Xe riêng của bí thư tỉnh ủy không phải ai cũng có thể có tư cách ngồi, huống chi còn là đích thân bí thư tỉnh ủy mời. Sợ rằng, gió của thành phố Lương Khê này sắp phải đổi hướng rồi. Quan hệ giữa Bí thư thành ủy và Chủ tịch thành phố, khẳng định cũng sẽ theo đó mà có một định vị mới rồi.

Sắc mặt của Lý Quốc Hoa âm trầm. Cái trò này Lý Quốc Hoa hiểu rất rõ, Thẩm Ngôn Thạc là muốn mượn chuyện của tập đoàn dệt may để cảnh cáo mình, ngoài ra cũng tỏ thái độ của Thẩm Ngôn Thạc ông ta với Trung ương.



Nhiếp Chấn Bang tới nhận chức ở tỉnh Giang Bắc, đến nhận chức ở thành phố Lương Khê, từ trên xuống dưới của tỉnh Giang Bắc đều ủng hộ.

Xe của Thẩm Ngôn Thạc là xe địa hình có bảy chỗ ngồi, nhưng Phạm Thường Thắng và Nhiếp Chấn Bang lên xe, chỗ ngồi cũng có vẻ hơi thiếu. Thẩm Ngôn Thạc đương nhiên không thể ngồi hàng ghế sau, mà Phạm Thường Thắng là bí thư thành ủy cũng không thể được. Nếu để Nhiếp Chấn Bang ngồi, chút nữa nói chuyện cũng không tiện, bởi vậy thư ký Thang Bằng Hải của Thẩm Ngôn Thạc đã ngồi chen về phía sau.

Phạm Thường Thắng và Thẩm Ngôn Thạc ngồi ở hàng ghế sau, Nhiếp Chấn Bang ngổi ở ghế trên bên cạnh lái xe, cùng xuất phát với xe của Thẩm Ngôn Thạc phía trước xe dẫn đường của cục công an thành phố Lương Khê cũng đi trước dẫn đoàn. Bật còi cảnh sát, đèn báo hiệu nhấp nháy, đi trước dẫn đường, một mạch đi về phía trước, ngã tư các con đường đều được các đội cảnh sát giao thông của chi đội cảnh vệ lâm thời tiến hành phong tỏa, kiểm soát.

Sau khi xe chạy, Thẩm Ngôn Thạc cũng mỉm cười bắt đầu nói chuyện:

- Chủ tịch Chấn Bang, lần này tập đoàn đệt may tái cơ cấu và sát nhập, tôi nghe nói các cậu còn đưa ra một phương án phát triển bất động sản, có thể nói qua suy nghĩ của các cậu không?

- Bí thư Thẩm, ý tưởng ban đầu là thế này, sau khi tập đoàn dệt may sát nhập, ba nhà máy tổng cộng có khoảng hơn bốn mươi hai nghìn công nhân viên, trong đó áp dụng theo các phương thức như sa thải có phân phối, về hưu một cục, dự tính sẽ có khoảng mười sáu nghìn công nhân viên rời khỏi tập đoàn được phân tách ra với các loại như sa thải, về hưu một cục. Điều này sẽ giảm bớt gánh nặng và sức ép tiền lương của tập đoàn dệt may rất lớn, có thể dễ dàng hoạt động.

Chuyện của tập đoàn dệt may, Nhiếp Chấn Bang tham gia từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, một tay quy hoạch. Bây giờ báo cáo, hoàn toàn không cần có bất kỳ chuẩn bị nào, tư duy rõ ràng, lời nói lưu loát, nói được Thẩm Ngôn Thạc cũng gật đầu liên tiếp. Công bằng mà nói, Nhiếp Chấn Bang là nhân tài hiếm có, chỉ tiếc rằng không phải cùng một đường với mình.

- Sau khi thành lập tập đoàn dệt may mới, toàn bộ tập đoàn bao gồm khu nhà máy, khu nhà ở trong đó, sẽ có diện tích hơn hai nghìn ba trăm mẫu. Lần này chúng tôi chuẩn bị lấy một nhà máy hoạt động tốt nhất tập đoàn dệt may làm thí điểm, lấy ra diện tích khoảng ba trăm mẫu, thành lập công ty khai thác, phát triển bất động sản, trực thuộc tập đoàn dệt may, là doanh nghiệp cấp hai của tập đoàn dệt may. Một mặt giải quyết vấn đề nhà ở của công nhân viên, mặt khác bán ra bên ngoài cũng coi là một thử nghiệm hoàn toàn mới. Nếu thành công, đối với tập đoàn dệt may mà nói, cũng có rất nhiều lợi ích. Ngoài ra, đối với việc sau này tiến hành cải tạo xây dựng khu phố cũ của toàn bộ quận Quỹ Thành, cũng là một cách thăm dò.

Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Ngôn Thạc lập tức đã gật đầu thể hiện việc tán thành, cũng hết lời khen ngợi nói:

- Hay, đây là một ý kiến rất tốt. Trước mắt, cán bộ chúng ta suy nghĩ còn cứng nhắc, cho rằng làm kinh doanh chính là làm kinh doanh, những thứ khác là không có đứng đắn, ý tưởng này rất nguy hiểm. Đa dạng hóa ý tưởng phát triển, đây chính là xu hướng chủ yếu hiện nay. Bắt buộc phải thay đổi lại, coi trọng quan niệm thay đổi. Tục ngữ nói không sai mà, phía đông không sáng phía tây sáng. Thường Thắng này, lần này cậu coi như đã có phúc rồi, có được một trợ thủ đắc lực như chủ tịch Chấn Bang, tôi cũng có chút ghen tỵ rồi đấy.

Lời nói của Thẩm ngôn Thạc xem như nói đùa cũng là đang nhắc nhở Phạm Thường Thắng. Nhiếp Chấn Bang là chủ tịch thành phố. Về vấn đề phát triển của thành phố, cậu ta có năng lực vượt trội, cậu phải toàn lực ủng hộ, làm tốt rồi, công lao lớn nhất vẫn là cậu, cái chức bí thư thành ủy này.

Phạm Thường Thắng liếc nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, ngay sau đó cũng cười nói:

- Lão lãnh đạo, còn phải cảm ơn sự quan tâm của tổ chức bên trên đối với thành phố Lương Khê chúng tôi, đã mang chủ tịch Nhiếp tặng cho thành phố Lương Khê.

Bầu không khí trong xe rất hài hòa. Một mặt, mục đích của Thẩm Ngôn Thạc chính là muốn đề cao uy thế cho Nhiếp Chấn Bang, Thẩm Ngôn Thạc muốn dùng cách này để truyền một thông điệp lên phía trên rằng, chuyện kéo phiếu lần này là ngoài ý muốn, không phải là chủ ý của mình. Mặt khác, Thẩm Ngôn Thạc đến là thật sự muốn nhìn thấy sự phát triển đi lên của thành phố Lương Khê.

Cứ như vậy, bầu không khí cũng rất hòa hợp.

Mà bên phía Phạm Thường Thắng, khắp nơi đều là lấy Thẩm Ngôn Thạc làm chủ, đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì.

Lúc này, Thang Bằng Hải ngồi ở hàng ghế sau cũng ló đầu nói:



- Bí thư Thẩm, đến tập đoàn dệt may rồi.

Đoàn xe đã dừng lại ở ngay đằng trước nhà máy số một ban đầu của tập đoàn dệt may. Cái cổng này, về sau cũng sẽ chính là cổng chính khu nhà máy của tập đoàn dệt may.

Ở hai bên, rất đông công nhân viên và người dân thành phố đều đã đứng chờ từ lâu. Cục công an thành phố Lương Khê đã điều động cảnh sát nhân dân kéo dài đường cảnh giới ở hai bên, đoàn xe chầm chậm tiến vào bên trong nhà máy số một, dừng ở trên quảng trường ngay phía trước trụ sở làm việc.

Trên quảng trường, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn dệt may Lãnh Siêu Hoa, tổng giám đốc Hoàng Giang Sinh và toàn thể cán bộ quản lý trung tầng của tập đoàn dệt may đều tập trung tại đây, xếp hàng ngay ngắn.

Bên cạnh còn có một đội trống do công nhân viên đã nghỉ hưu của tập đoàn dệt may lập nên. Tất cả đều mặc bộ đồng phục lụa màu lửa đỏ, xếp thành hàng chào đón Thẩm Ngôn Thạc đến.

Cửa xe mở ra, ở nơi gần nhất, một dây pháo nổ trăm nghìn quả được đốt cháy lên. Ngay sau đó, các cụ già của đội trống cũng bắt đầu đánh, tiếng trống đều nhịp vang lên, vang vọng đất trời. Đây là sự kiện mà mấy chục năm nay tập đoàn dệt may chưa từng có. Bí thư tỉnh ủy đích thân đến, đây là chuyện lần đầu tiên có trong lịch sử.

Những năm trước, lãnh đạo cao nhất cũng chỉ là phó chủ tịch tỉnh, lần này người đứng đầu tỉnh ủy, lãnh đạo cao nhất tỉnh Giang Bắc đích thân tới tập đoàn dệt may, treo bảng tên cho tập đoàn dệt may. Đây là chuyện làm lòng người phấn khởi đấy. Dường như tất cả người của tập đoàn dệt may đều nhìn thấy được tương lai và triển vọng tươi sáng. Những công nhân viên đã tham gia nhận mua cổ phần càng hết sức phấn khởi, cho dù họ sau đó bị sa thải, bị cho về hưu một cục, nhưng điều đó cũng không thay đổi được lòng tin của họ với tập đoàn dệt may.

Xuống xe, Thẩm Ngôn Thạc trong vòng vây của đám đông lãnh đạo thành ủy thành phố Lương Khê, sau khi bắt tay từng vị lãnh đạo của tập đoàn dệt may và thân mật trao đổi vài câu với một vài công nhân viên chức đại biểu được tuyển chọn ra tới xong, đoàn người được lễ tân hướng dẫn đi đến phía trước đài chủ tịch đã được dựng sẵn.

Trưởng ban thư ký thành ủy Hồ Hữu Tuyền là người chủ trì phụ trách nghi thức của buổi lễ, đứng trên bục sân khấu chính, mở lời nói:

- Kính thưa bí thư Thẩm của Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Trần, phó chủ tịch Âu, kính thưa các vị lãnh đạo, các vị khách quý. Hôm nay cảnh xuân tươi đẹp, gió xuân ấm áp thổi nhẹ khắp nơi. Chúng ta cùng chào đón sự khởi đầu mới của ngành công nghiệp dệt may Lương Khê. Hôm nay là ngày may mắn thành lập tập đoàn dệt may Lương Khê, sau đây xin mời đồng chí Thẩm Ngôn Thạc, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc, ủy viên cục chính trị Trung Ương. Xin mời đồng chí Trần Hoa Chương, Trưởng ban thư ký tỉnh ủy, ủy viên thường vụ tỉnh ủy.

- Đồng chí Âu Khánh Ngọc, Phó chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh, đồng chí Phạm Thường Thắng, Bí thư thành ủy, đồng chí Nhiếp Chấn Bang, Chủ tịch thành phố lên cắt băng cho tập đoàn dệt may Lương Khê.

Cùng với tiếng nói của Hồ Hữu Tuyền vừa dứt, một dải hoa băng đỏ làm từ tơ lụa được hai cô gái lễ tân kéo dài, đi đến khu vực trung tâm quảng trường được bao phủ bởi thảm đỏ, đồng thời năm cô gái lễ tân chia nhau hướng dẫn từng vị lãnh đạo đi đến vị trí ở giữa.

Cùng lúc cầm lấy cây kéo, với sự dẫn đầu của Thẩm Ngôn Thạc, các vị cán bộ đều cùng cắt xoẹt một tiếng. Cùng với tiếng cắt dải lụa vang lên, phía ngoài, công nhân làm việc và người dân vây xem đều bùng lên tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi. Ngay sau đó Hồ Hữu Tuyền lần nữa nói:

- Sau đây, xin mời Bí thư Thẩm Ngôn Thạc treo bảng tên cho tập đoàn dệt may Lương Khê.

Lúc này, hai thanh niên tre tuổi mặc bộ vest đen một trái một phải, mang một tấm bảng hiệu dài mảnh đi tới. Trên tấm bảng được dùng tấm vải đỏ trùm kín, Thẩm Ngôn Thạc mỉm cười đi tới, kéo một góc tấm vải. Nhẹ nhàng kéo ra, một tấm biển bằng thép được bọc mép, chữ cái màu đen lộ ra, bên trên viết mấy chữ thật lớn “Tập đoàn Cổ phần dệt may Lương Khê”.

Sau đó, mấy nhân viên công tác khác cùng bước lên, treo biển hiệu lên trên cột trụ phía bên phải của trụ sở làm việc, bên trái đương nhiên là tấm biển của Đảng Ủy và tập đoàn dệt may Lương Khê.

Sau khi nghi thức đã hoàn thành, tập đoàn dệt may Lương Khê coi như chính thức treo bảng tên thành lập. Những công việc sau đó như xây dựng công ty khai thác, phát triển bất động sản, tiến hành điều tra nghiên cứu thị trường, theo yêu cầu của thị trường, sản xuất sản phẩm cùng với như chuyện liên quan tới việc sản xuất này đó, đương nhiên không cần Nhiếp Chấn Bang phải bận tâm. Bộ máy lãnh đạo mới đều là cạnh tranh nhau để được trúng cử, chút năng lực như thế này là tuyệt đối không thành vấn đề.

Sau khi treo bảng tên, Thẩm Ngôn Thạc đã phát biểu một đoạn ngắn cổ vũ tinh thần, khẳng định việc tái cơ cấu và sát nhập tập đoàn dệt may. Sau đó đoàn người trở về trụ sở của ủy ban nhân dân thành phố và thành ủy thành phố Lương Khê trong quận Lương Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Thế Gia Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook