Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 10:

Lâm Tích Tích

23/12/2024

Không sao cả! Lâm Vi tự nhủ. Chỉ cần lên kiểm tra với đại diện môn ngữ văn là được. Nhưng ai là đại diện môn ngữ văn nhỉ? Cô nhìn quanh lớp, cố gắng tìm kiếm.

Đại khái, có lẽ do Diêu Hân Đồng cố tình gây khó dễ, hiệu suất kiểm tra học thuộc lòng của tổ bọn họ bị chậm lại, đến khi cô học xong thì tiết đọc sớm cũng gần kết thúc.

Đúng lúc đó, tiếng nhạc "Hành Khúc Vận Động Viên" vang lên từ loa phát thanh bên ngoài.

Cô Trần thúc giục cả lớp ra ngoài xếp hàng, chuẩn bị cho nghi thức kéo cờ đầu tuần.

Lâm Vi cố tình đi chậm, chờ đội hình kéo dài rồi từ từ chen về phía cuối. Khi tìm được một nhóm bạn học có chiều cao tương đương mình, cô liền len vào hàng.

Quả nhiên, một cô bé đứng gần đó thấy Lâm Vi liền tự nhiên lùi lại, nhường chỗ. Lâm Vi vội vàng đứng vào khoảng trống, khẽ gật đầu cảm ơn.

Trên sân, các hộ kỳ thủ lớp trên với găng tay trắng, đồng phục trắng viền vàng, hùng dũng tiến bước trước ánh mắt ngưỡng mộ của toàn trường.

Theo nhịp quốc ca, lá quốc kỳ được từ từ kéo lên, uy nghiêm và đẹp mắt vô cùng.

Chẳng trách các nam sinh ai cũng muốn được làm hộ kỳ, Lâm Vi thầm nghĩ.

Sau khi hiệu trưởng và đại diện học sinh phát biểu dưới quốc kỳ, thời gian đã gần hết tiết đầu tiên.

Trở lại lớp, cô Trần tổ chức cuộc họp lớp, đánh giá biểu hiện tuần trước của từng tổ và khen thưởng những tổ có thành tích xuất sắc.

Thời điểm Diêu Hân Đồng đại diện tổ mình lên nhận phần thưởng, cô bé không quên liếc nhìn Lâm Vi với ánh mắt đắc ý. Đầu cô bé ngẩng cao như một chú gà trống chiến thắng, về đến chỗ liền đặt túi đồ ăn vặt – phần thưởng của tổ – cao ngất trên bàn, cố ý để ai cũng nhìn thấy.



Không thể phủ nhận, cách khen thưởng của cô Trần thực sự rất hiệu quả. Lâm Vi chú ý thấy ánh mắt các thành viên trong tổ mình bắt đầu rực sáng, ý chí chiến đấu dâng trào mạnh mẽ.

Đến tiết thể dục giữa giờ, cả lớp lại bị "điều động" ra sân. Tiếng nhạc Mặt Trời Tân Sinh vang dội từ loa phát thanh, từng động tác thể dục đồng đều hiện ra trên sân. Lâm Vi vừa làm theo vừa mỉm cười, nhớ tới những năm trung học, bài nhạc này sẽ được thay thế bằng Tuổi Thanh Xuân Nhảy Múa.

Dù không còn nhớ rõ động tác, Lâm Vi cũng chẳng lo lắng. Phía trước lớp đã có nhân viên điều khiển làm mẫu. Cô chỉ cần làm theo vài động tác tay chân qua loa, chẳng ai để ý.

Khi buổi tập thể dục kết thúc, cả lớp vừa về đến phòng học thì sinh viên trực nhật đã mang sữa tươi được đặt trước về. Một chai nhanh chóng được phát đến tay Lâm Vi.

Cô nhìn chai sữa màu lam quen thuộc, lòng không khỏi cảm thấy hoài niệm. Đây mới thật sự là loại sữa tươi nguyên chất, không hề có chất phụ gia. Sau này, khi muốn uống lại, cô đã tìm khắp nơi mà chẳng thấy chỗ nào bán.

Cầm chai sữa bò về chỗ ngồi, chưa kịp mở nắp, Diệp Hi Bối đã chạy tới, vui vẻ rủ cô cùng đi WC. Trong thế giới học sinh tiểu học, việc cùng đi WC chính là một dấu hiệu quan trọng để xác định mối quan hệ thân thiết.

Lâu ngày không gặp, Diệp Hi Bối dường như tích góp cả một kho chuyện để kể. Cô bé ríu rít bên tai Lâm Vi, chia sẻ đủ thứ đã xảy ra trong thời gian cô vắng mặt.

Đến khi chuông vào học vang lên, Diệp Hi Bối mới chịu rời chỗ ngồi cạnh cô. May mà bạn nam ngồi cùng bàn với Lâm Vi vẫn đang mải chơi bên ngoài.

Mãi đến khi tiếng chuông vang lên lần nữa, bạn cùng bàn của cô – Vương An Nam – mới đỏ mặt tía tai chạy vào lớp.

Lâm Vi nhớ rất rõ về Vương An Nam. Một phần vì cha cậu ta là một ca sĩ dân ca có tiếng ở địa phương. Có lần trong buổi tiệc mừng năm mới của lớp, cha cậu ta đến biểu diễn. Nhờ đó, lớp của bọn họ còn được lên đài truyền hình địa phương.

Phần khác là vì Lâm Vi và Vương An Nam từng học piano cùng một giáo viên. Cậu ta chơi tốt hơn cô rất nhiều và vẫn kiên trì luyện tập.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook