Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 3:

Lâm Tích Tích

23/12/2024

Nhưng giờ đây, Hạ Tuệ Ngân lại an bài mọi thứ chu đáo. Sau bữa sáng, bà cẩn thận đặt Lâm Vi ngồi lên sofa trong phòng khách, lấy đồ chơi và sách tranh xếp đầy trước mặt để cô giải khuây.

Sau đó, bà nhanh chóng thu dọn bát đũa, kiểm tra từng phòng một, cuối cùng mới ngồi xuống bên cạnh con gái.

Dẫu vậy, Lâm Vi vẫn thấy mẹ có chút không yên. Hạ Tuệ Ngân cố gắng giữ tinh thần, cùng cô xem sách tranh nhưng ánh mắt lại thường xuyên liếc đồng hồ.

Lật sách một cách nhàm chán, Lâm Vi bỗng ngẩng đầu, ngập ngừng nói: “Mẹ, con ở nhà một mình được mà. Mẹ đi dạy đi.”

Không khí ấm áp của bữa sáng vẫn còn đọng lại trong bụng, lịch treo tường đối diện đánh dấu ngày hôm nay – 1 tháng 6 năm 2000. Cha mẹ trẻ trung ngồi trước mặt, tất cả đều nói rõ với cô: Đây không phải mơ.

Cô thật sự đã quay lại quá khứ, trở về năm tám tuổi.

Chỉ mới tháng trước, cô vừa đón sinh nhật tám tuổi của mình.

Nếu đúng là một đứa trẻ, có lẽ cô sẽ nhân cơ hội này làm nũng để cha mẹ ở bên cạnh. Nhưng giờ đây, mang tâm hồn của một người trưởng thành, cô không thể làm vậy.

Cô hiểu rằng đây là tháng sáu, nghĩa là kỳ thi cuối kỳ đang đến gần.

Dù không nhớ rõ mẹ hiện đang dạy lớp nào, cô biết việc học của học sinh cấp ba rất nặng nề, mà Hạ Tuệ Ngân luôn là giáo viên tận tụy. Dù muốn ở bên con gái, chắc chắn bà vẫn lo lắng cho học sinh của mình.

Nghe Lâm Vi nói, Hạ Tuệ Ngân hơi chần chừ.

Dù có chút động tâm, nhưng bà vẫn dịu dàng xoa khuôn mặt nhỏ của cô, nói: “Không sao, mẹ ở nhà với con.”

Nhận ra thái độ mẹ đã phần nào buông lỏng, Lâm Vi tiếp tục thuyết phục: “Mẹ, con hết bệnh rồi, thật sự ở nhà một mình được. Mẹ đi nhanh đi, chắc vẫn kịp giờ dạy.”

Nhà họ Lâm ở ngay khu nhà dành cho giáo viên Nhất Trung, đi qua trường rất thuận tiện.

Hạ Tuệ Ngân nhìn ánh mắt kiên định của con gái, lại ngó đồng hồ.



Bà tiếp tục do dự vài giây rồi cúi xuống dặn dò: “Vậy Vi Vi phải ngoan ngoãn nhé. Mẹ xong việc sẽ về ngay.”

“Vâng, con biết rồi!” Lâm Vi gật đầu liên tục, như chú gà con mổ thóc.

Sau khi kiểm tra điện nước cẩn thận, dưới sự giục giã của Lâm Vi, Hạ Tuệ Ngân cuối cùng cũng vội vàng rời nhà đến trường học.

Chờ Hạ Tuệ Ngân vừa đi, Lâm Vi liền buông sách trong tay, ném xuống ghế sofa.

Những trang sách tranh vẽ đơn giản với vài dòng chữ ghép âm nhạt nhẽo chẳng thể nào thu hút nổi sự chú ý của cô.

Cô đưa mắt nhìn quanh căn nhà quen thuộc – nơi từng là một phần ký ức sâu đậm trong đời mình.

Căn hộ này là chỗ ở được trường học phân phát cho các giáo viên không có nhà riêng. Gia đình cô chuyển vào đây từ lâu, mãi đến khi cô học trung học cơ sở mới rời đi.

Căn nhà chỉ rộng vừa đủ với hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng ăn kiêm bàn học, cùng nhà bếp nhỏ và nhà vệ sinh.

Bàn ăn được đặt ngay nơi có ánh sáng tốt nhất, thường xuyên được lau sạch, đôi khi còn kiêm nhiệm luôn vai trò bàn học.

Phía sau bàn ăn là tủ âm tường, cánh cửa tủ đóng kín giấu bên trong những chồng sách cao ngất.

Tủ có ba tầng, hai tầng trên là sách của cha mẹ cô – Hạ Tuệ Ngân và Lâm Thủy Vinh. Tầng dưới cùng là nơi dành cho Lâm Vi, nhưng ngoài sách vở, cô còn thường xuyên nhét thêm những món đồ chơi nhỏ vào đó.

Hạ Tuệ Ngân và Lâm Thủy Vinh không phải người bản xứ. Họ xuất thân từ một thôn nhỏ ở Dương Trạch, cùng thi đậu vào một trường sư phạm, rồi sau đó cùng được phân về trường Nhất Trung. Thời gian gắn bó đã khiến hai người tự nhiên mà nên duyên vợ chồng.

Hai người có nhiều điểm chung: đều là con cả trong gia đình, đều là người học giỏi nhất nhà. Nhưng chính những điểm chung đó lại tạo nên hai tính cách trái ngược: Hạ Tuệ Ngân mạnh mẽ, hiếu thắng, còn Lâm Thủy Vinh thì ôn hòa, điềm đạm.

Trong gia đình, Hạ Tuệ Ngân luôn đóng vai “nghiêm mẫu”, còn Lâm Thủy Vinh là “từ phụ”. Là anh cả trong ba anh em, ông luôn sẵn lòng bao che những lỗi lầm nhỏ của con gái trước mặt vợ. Trong khi đó, Hạ Tuệ Ngân từ nhỏ đã quen chăm sóc em trai, em gái nên tính cách nghiêm khắc, luôn đặt yêu cầu cao với bản thân và cả con gái mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook