Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 4:

Lâm Tích Tích

23/12/2024

Hồi bé, Lâm Vi từng thích thú khi xem trên TV cảnh người ta chơi đàn piano. Thấy con hào hứng, Hạ Tuệ Ngân lập tức đăng ký cho cô học đàn ở nhà văn hóa.

Học phí khi đó gần như chiếm một nửa lương của bà, nhưng bà không hề do dự.

Ban đầu, Lâm Vi rất chăm chỉ, nhưng sau đó lại chán nản vì việc luyện đàn khô khan. Tuy nhiên, Hạ Tuệ Ngân không cho phép cô bỏ cuộc dễ dàng.

Chính sự ép buộc của mẹ đã khiến cô duy trì được đến trung học cơ sở trước khi phải bỏ đàn vì áp lực học tập.

Việc học tập của Lâm Vi cũng không ngoại lệ. Là con gái của giáo viên, cô gần như không có chút riêng tư nào.

Những việc nhỏ như nói chuyện trong lớp cũng có thể bị mẹ cô biết ngay sau khi tan học.

Chính vì thế, thành tích học tập của Lâm Vi luôn ổn định, nhưng áp lực lúc nào cũng đè nặng trên vai cô.

Mãi đến khi vào lớp 11, cô mới lần đầu chống lại mẹ, quyết định từ bỏ ban xã hội – sở trường của mình – để theo học ban tự nhiên.

Cô lấy lý do rằng tương lai theo ban tự nhiên dễ chọn trường hơn và được giáo viên đồng ý, dù trong thực tế, đây chỉ là sự phản kháng ngầm của cô đối với mẹ.

Khi biết chuyện, Hạ Tuệ Ngân tức đến phát điên. Bà liên tục hỏi: “Tại sao?” Thậm chí còn lén lút dò la, xem Lâm Vi có thân thiết với cậu bạn nào trong lớp khoa học tự nhiên không, nghi ngờ rằng cô vì yêu đương mà trở nên bướng bỉnh như vậy.

Thực ra, sau này Lâm Vi cũng không hiểu nổi tại sao lúc ấy mình lại cố chấp đến thế.

Có lẽ đó là kết quả của một kiểu tâm lý nổi loạn đến muộn, như thể muốn trả thù bằng cách phản kháng. “Ngươi muốn ta làm, ta lại càng không làm!”

Hạ Tuệ Ngân sau cơn giận dữ vẫn quyết tâm ép cô chuyển lớp.

Lâm Thủy Vinh, dù rất cưng chiều con gái, nhưng đối với những chuyện liên quan đến nguyên tắc, ông cũng không đứng về phía cô.

Đây là lần hiếm hoi cả hai vợ chồng đồng lòng gây áp lực với cô.



Nhưng Lâm Vi đâu phải người dễ dàng khuất phục. Cô bày đủ trò, từ đấu khẩu, tranh cãi, cho đến giả bệnh. Thậm chí, cô còn định lấy cái chết ra ép buộc cha mẹ.

Hạ Tuệ Ngân và Lâm Thủy Vinh nhìn bộ dạng ngang ngạnh, không khoan nhượng của cô mà tức đến phát run.

Hai người, vốn luôn tin tưởng vào “thuyết phục giáo dục”, lần đầu tiên cảm thấy muốn... đánh con mình một trận cho bõ tức.

Thế nhưng, với một sự kiên trì khó ai hiểu nổi, Lâm Vi đã giành phần thắng trong cuộc chiến này.

Dù vậy, cô không thể quên được ánh mắt mệt mỏi và giọng nói đầy bất lực của mẹ khi bà tìm đến cô sau cùng: “Con không coi trọng tiền đồ của mình, sau này chịu thiệt chính là con.”

Lời nói ấy, như một dự báo, quả thật đã ứng nghiệm. Lâm Vi phải trả giá đắt cho sự bồng bột của mình.

Một năm học lớp khoa học tự nhiên trở thành chuỗi ngày đau khổ và áp lực đè nặng.

Điểm thi đại học cuối cùng cũng chỉ đạt mức trung bình, vừa đủ để cô miễn cưỡng đỗ vào một trường không mấy danh giá.

Nhìn lại những bạn bè từng cùng nhau đặt mục tiêu vào những trường đại học hàng đầu, giờ đây đều đã thành công bước chân vào đó, Lâm Vi không khỏi cảm thấy hối tiếc.

Trường của cô, so với họ, giống như một cuốn sách cũ rách chẳng đáng để mang ra khoe khoang.

Lần này, lãnh đạo trường Nhất Trung tổ chức tiệc chiêu đãi giáo viên và học sinh xuất sắc.

Lâm Vi nhìn thấy mẹ mình – Hạ Tuệ Ngân, người vốn luôn không chịu thua kém bất kỳ ai, cùng những đồng nghiệp khác được tuyên dương, trong lòng không khỏi có chút ngậm ngùi. Đừng nói đến bà, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy khó chịu.

Cô hiểu rõ, việc không vào được trường danh giá không chỉ ảnh hưởng đến chính cô, mà còn dẫn đến những khác biệt về cơ hội phát triển nghề nghiệp sau này. Nếu phải nói tiếc nuối lớn nhất trong đời, có lẽ chính là chuyện này.

“Vậy thì trước tiên phải thi đỗ vào trường danh giá đã!” Lâm Vi trong lòng dâng trào khí thế, tự nhủ với bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook