Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 48:

Lâm Tích Tích

29/12/2024

Nhìn khuôn mặt nhỏ của Tần Chiêu đỏ bừng vì tức giận, nhớ đến dáng vẻ vừa rồi cô bé bênh vực mình, Lâm Vi quyết định không để đồng đội mất mặt.

Cô suy nghĩ một lát, từ sau lưng Tần Chiêu thò nửa người ra, ngại ngùng nói: “Anh trai Tần Chiêu, em trượt băng giỏi hay không, chính em cũng khó mà nói được.”

“Hay là… chúng ta thi xem ai tới được lá cờ trước?” Lâm Vi chỉ vào hai hàng chướng ngại vật đã bày sẵn trên mặt đất, ngón tay nhấn vào lá cờ đầu hàng. Trong lúc nói, đôi mắt tròn xoe mở to, vẻ ngây thơ hiện rõ trên gương mặt.

Nghe Lâm Vi nói một cách nghiêm túc như vậy, Tần Trì không nhịn được cười. Cô gái nhỏ này không biết học được mấy động tác từ đâu mà đã tự cho rằng mình là người lợi hại nhất.

Cố ý trêu chọc cô một chút, Tần Trì cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Cậu ta quay người, gọi một người trong nhóm đưa giày trượt cho Lâm Vi.

Sau khi mang giày trượt băng vào, Lâm Vi tỏ ra vô cùng thoải mái. Dù đây là giày trượt băng thuê, cô vẫn chẳng cảm thấy chút ngại ngần nào, vô cùng tự nhiên.

Đám người xung quanh, tuổi tác không đồng đều, đều háo hức khi nghe tin Lâm Vi muốn thi đấu. Ngoại trừ mấy đứa trẻ nhỏ hơn còn đứng cạnh Tần Chiêu cổ vũ, những người khác đều đứng sang một bên, chờ xem trò vui, thậm chí có người còn định cười nhạo.

Tần Chiêu dẫn đầu cả nhóm, cổ vũ Lâm Vi nhiệt tình: “Lâm Vi, cố lên! Chúng ta nhất định phải đánh bại phát xít!"

Lời nói này nghe thì hùng hồn, nhưng thực ra là Tần Chiêu vừa học được từ mới ở đâu đó và đem ra dùng lung tung.

"Em gái, xong chưa?" Tần Trì trượt giày đến bên cạnh, giọng hỏi đầy thách thức.

"Xong rồi, nhưng anh Tần Trì phải nhường em một chút nhé!" Lâm Vi nở nụ cười ngọt ngào, ánh mắt sáng lên.

"Chuẩn bị xong chưa? Bắt đầu!" Một người nhanh nhảu đứng ra làm trọng tài, nghiêm nghị tuyên bố.



Cả hai vừa nghe tiếng hô liền đồng loạt trượt đi, nhanh chóng lướt qua các chướng ngại vật xếp thành đường chữ S, tiến về phía trước. Tốc độ của cả hai ban đầu gần như không chênh lệch.

Tần Trì nhanh chóng nhận ra người bên cạnh không hề yếu, tốc độ thậm chí không thua gì mình. Trong lòng cậu ta bắt đầu căng thẳng, không dám chủ quan nữa mà dốc toàn lực tăng tốc.

Đột nhiên, từ phía sau vang lên tiếng reo hò kinh ngạc: “Mau nhìn kìa, Lâm Vi chỉ dùng một chân!"

Nghe vậy, Tần Trì thoáng khựng lại, hơi thở dường như đứt quãng. Lợi dụng khoảnh khắc này, Lâm Vi vượt qua cậu ta một cách nhẹ nhàng, nhanh chóng giành lấy lá cờ cuối cùng.

Cầm lá cờ trong tay, Lâm Vi quay lại bên nhóm Tần Chiêu và vui vẻ múa cờ. Sau đó, cô mới hạ chân trái vẫn đang nhấc lên từ đầu, quay lại nhìn Tần Trì mỉm cười nói: “Cảm ơn anh Tần Trì đã nhường em nhé!"

Vẫn là nụ cười ấm áp quen thuộc đó, nhưng sao hôm nay nó lại khiến Tần Trì thấy chói mắt đến vậy?

Hai người trượt trở về vị trí ban đầu, Lâm Vi ngay lập tức được nhóm của Tần Chiêu hoan nghênh nồng nhiệt.

Ngược lại, nhóm bạn của Tần Trì bước tới bên cậu ta, chỉ tay về phía Lâm Vi với vẻ mặt khó tin: “Em ấy từ đầu đến cuối chỉ dùng một chân, tốc độ còn không chậm hơn cậu!"

Họ thật sự không biết phải nói gì thêm. Bị một cô bé nhỏ tuổi hơn đánh bại đã đủ mất mặt, đằng này cô bé còn chỉ dùng có một chân!

Bên kia, Tần Chiêu đã đứng giữa nhóm bạn, hào hứng chỉ huy cả hội vây quanh Lâm Vi. Khuôn mặt đầy tự hào, hai tay chống nạnh, cô bé kiêu hãnh hô lớn: “Anh trai, em đã nói Lâm Vi rất lợi hại mà."

Lâm Vi đứng phía sau, nở nụ cười không nói. Mặc dù thắng được Tần Trì có phần nhờ may mắn, cô vẫn hiểu rõ rằng mình chiếm lợi thế nhờ hai điểm: một là Tần Trì hơi khinh địch, hai là cơ thể trẻ con của cô vượt trội hơn về tốc độ. Nhưng điều đó không thể phủ nhận thực lực mà cô đã luyện tập qua vô số lần ngã nhào thời đại học.

“Thật sự lợi hại.” Dù có chút mất mặt, Tần Trì vẫn thừa nhận trước mặt mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook