Chương 13: Cái chết của bé Na
Nguyễn Phương Linh
12/01/2020
Đang đi trên đường về,Lan bỗng gặp 1 người không hề muốn gặp lại- đó là Thành Nam
Tinh thần cô có chút bất ổn khi nhìn thấy anh,chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức
"Tại sao anh lại đến đây,tại sao lại biết chỗ ở của tôi"
"Lan,em bình tĩnh,anh đến đây có chuyện muốn nói"
"Giữa anh và tôi không có chuyện gì để nói cả"
"Em đã tìm em rất lâu rồi,xin em đấy"
"Nếu anh không đi tôi sẽ hét lên"
"Anh nhất định không đi"
"Hay anh muốn để tôi chết anh mới vừa lòng hả"
"Em đừng nghĩ gì dại dột,anh sẽ đi"
Nam lên xe nhanh chóng lái xe rời đi
Lan ngã gục xuống đất thở hổn hển,mồ hôi toát ra không thôi.
Đang tính đứng dậy để vào nhà thì...
Cô nhớ sực ra là mấy ngày hôm nay Bé Na không có đến lớp,cô cũng không tiện liên lạc với Hùng để hỏi.
Bỗng nhiên điện thoại có một cuộc tin nhắn lạ.
"Cô có thể đến chung cư cùng bé Na không?nó đang ở một mình.Hùng"
"Số này đâu phải số của anh ta.."
Cô cũng không quan tâm nữa,trước hết là đến gặp bé Na trước đã.
Cô vơ vội chiếc cặp và rời đi,quên nhét điện thoại vào túi.
Vài phút sau,ai đó lén lẻn vào phòng trọ của cô lấy trộm điện thoại,nhanh tay xoá tin nhắn vừa nãy và bấm vài dòng chữ gửi tin nhắn đến Hùng
"Tôi vừa đến nhà anh nhưng không thấy,tôi đợi anh ở nhà.Lan"
Sau lớp mặt nạ hiện lên một nụ cười hiểm ác.
"Lần này cô phải chịu thay tôi một lần rồi"
Người đó là ai?Tại sao lại hiểu về nơi ở của cô đến vậy.
[....]
Bấm thang máy tầng 18,cô khẽ bấm chuông,vẫn không có ai mở cửa
"Na à,cô Lan nè,mở cửa cho cô"
Gọi mãi mà không thấy hồi đáp,e chẳng có việc chẳng lành,cô đành khẽ mở cửa,cửa tự nhiên bật mở.
Cô chạy vào,tìm xung quannh không thấy bé Na.Đi vào dần phòng tắm,cô thấy tiếng vòi nước chảy
Mở cửa ra,một cảnh tượng hết sức kinh khủng đập vào mắt cô.
Bé Na nằm trên một vũng máu,nước hoà với dòng máu tươi tạo nên mùi tanh nồng nặc khó chịu.Lan nhìn cảnh tượng trước mắt,hai tay buông thõng vô định,tun rẩy mà tiến lại gần
"Con có sao không,tỉnh dậy đi con.."
Lay mãi mà không thấy con bé tỉnh,cô liều mình đưa tay lên mũi,lắng nghe hơi thở của bé.Điều mong ước duy nhất giờ cũng vụt tắt,cô bé không còn thở,toàn thân đang dần trở nên thâm tím
Bà Hồng nghe thấy tiếng động cùng cánh cửa nhà vô định,liền chạy vào
"Cháu tôi,cô làm gì ở đây vậy"
Bà nhìn thấy thế,gào khóc thảm thiết...Lan lùi lại phía sau
"Cháu không biết gì hết,không...."
"Cô đã giết chết cháu tôi,đúng không"
"Không,không,cháu không bao giờ làm thế"
[.......]
30 phút sau,cảnh sát đã đến hiện trường để bao vây toàn bộ khu vực để điều tra.Hùng sau khi nhận được tin cũng tức tốc trở về nhà.
"Rốt cuộc là có chuyện gì"
Anh thất thần nhìn thân thể con gái nằm dưới đất,nguy nhân tử vong vẫn chưa được xác định.Vân lúc này cũng xuất hiện,cô gào khóc trước thi thể của con gái
"Là ai muốn hại con tôi,anh là đồ tồi,tại sao lại để con bé như thế này"
Điều tra viên sau một hồi tiến hành khám nghiệm tử thi liền đưa ra kết luận
"Đây chính là một vụ ám sát,hiện trường có thể cho chúng ta thấy,trên trán nạn nhân có 1 vết thương,có thể do va chạm hoặc bị một vật cứng đánh vào dẫn đến trọng thương và mất máu.Có thể sau đó nạn nhân vẫn còn tỉnh táo,nên hung thủ đành tìm cách duy nhất là dìm vào trong bể tắm.Có thể thấy,hành động của hung thủ vô cùng tàn nhẫn khi ra tay với nạn nhân"
Điều tra viên nhìn qua một lượt quanh nhà rồi tiếp tục nói
"Hung thủ có thể sẽ là người quen,bởi vì trên thân thể của nạn nhân không có dấu hiệu chống trả hay phản kháng.Vậy xin mời tất cả mọi người có liên quan,từ người phát hiện thi thể đến những người thân liên quan đến nạn nhân phải theo chúng tôi về đồn để lấy lời khai"""
Từng lời nói như nhát búa nhắm thẳng vào từng con người đang có mặt tại đây.
"Tại sao lại ra tay tàn độc như vậy chứ"
Bà Hồng và Vân cứ thế ngồi khóc lóc thảm thiết..Lan thì thất thần,cô chưa kịp định thần lại,tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Bên ngoài phóng viên cùng người dân hiếu kì vây kín xung quanh nghe ngóng tình hình
Mọi đài truyền hình lớn đều đưa tin về vụ án đặc biệt nghiêm trọng và vô cùng tàn độc như vậy.
Tinh thần cô có chút bất ổn khi nhìn thấy anh,chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức
"Tại sao anh lại đến đây,tại sao lại biết chỗ ở của tôi"
"Lan,em bình tĩnh,anh đến đây có chuyện muốn nói"
"Giữa anh và tôi không có chuyện gì để nói cả"
"Em đã tìm em rất lâu rồi,xin em đấy"
"Nếu anh không đi tôi sẽ hét lên"
"Anh nhất định không đi"
"Hay anh muốn để tôi chết anh mới vừa lòng hả"
"Em đừng nghĩ gì dại dột,anh sẽ đi"
Nam lên xe nhanh chóng lái xe rời đi
Lan ngã gục xuống đất thở hổn hển,mồ hôi toát ra không thôi.
Đang tính đứng dậy để vào nhà thì...
Cô nhớ sực ra là mấy ngày hôm nay Bé Na không có đến lớp,cô cũng không tiện liên lạc với Hùng để hỏi.
Bỗng nhiên điện thoại có một cuộc tin nhắn lạ.
"Cô có thể đến chung cư cùng bé Na không?nó đang ở một mình.Hùng"
"Số này đâu phải số của anh ta.."
Cô cũng không quan tâm nữa,trước hết là đến gặp bé Na trước đã.
Cô vơ vội chiếc cặp và rời đi,quên nhét điện thoại vào túi.
Vài phút sau,ai đó lén lẻn vào phòng trọ của cô lấy trộm điện thoại,nhanh tay xoá tin nhắn vừa nãy và bấm vài dòng chữ gửi tin nhắn đến Hùng
"Tôi vừa đến nhà anh nhưng không thấy,tôi đợi anh ở nhà.Lan"
Sau lớp mặt nạ hiện lên một nụ cười hiểm ác.
"Lần này cô phải chịu thay tôi một lần rồi"
Người đó là ai?Tại sao lại hiểu về nơi ở của cô đến vậy.
[....]
Bấm thang máy tầng 18,cô khẽ bấm chuông,vẫn không có ai mở cửa
"Na à,cô Lan nè,mở cửa cho cô"
Gọi mãi mà không thấy hồi đáp,e chẳng có việc chẳng lành,cô đành khẽ mở cửa,cửa tự nhiên bật mở.
Cô chạy vào,tìm xung quannh không thấy bé Na.Đi vào dần phòng tắm,cô thấy tiếng vòi nước chảy
Mở cửa ra,một cảnh tượng hết sức kinh khủng đập vào mắt cô.
Bé Na nằm trên một vũng máu,nước hoà với dòng máu tươi tạo nên mùi tanh nồng nặc khó chịu.Lan nhìn cảnh tượng trước mắt,hai tay buông thõng vô định,tun rẩy mà tiến lại gần
"Con có sao không,tỉnh dậy đi con.."
Lay mãi mà không thấy con bé tỉnh,cô liều mình đưa tay lên mũi,lắng nghe hơi thở của bé.Điều mong ước duy nhất giờ cũng vụt tắt,cô bé không còn thở,toàn thân đang dần trở nên thâm tím
Bà Hồng nghe thấy tiếng động cùng cánh cửa nhà vô định,liền chạy vào
"Cháu tôi,cô làm gì ở đây vậy"
Bà nhìn thấy thế,gào khóc thảm thiết...Lan lùi lại phía sau
"Cháu không biết gì hết,không...."
"Cô đã giết chết cháu tôi,đúng không"
"Không,không,cháu không bao giờ làm thế"
[.......]
30 phút sau,cảnh sát đã đến hiện trường để bao vây toàn bộ khu vực để điều tra.Hùng sau khi nhận được tin cũng tức tốc trở về nhà.
"Rốt cuộc là có chuyện gì"
Anh thất thần nhìn thân thể con gái nằm dưới đất,nguy nhân tử vong vẫn chưa được xác định.Vân lúc này cũng xuất hiện,cô gào khóc trước thi thể của con gái
"Là ai muốn hại con tôi,anh là đồ tồi,tại sao lại để con bé như thế này"
Điều tra viên sau một hồi tiến hành khám nghiệm tử thi liền đưa ra kết luận
"Đây chính là một vụ ám sát,hiện trường có thể cho chúng ta thấy,trên trán nạn nhân có 1 vết thương,có thể do va chạm hoặc bị một vật cứng đánh vào dẫn đến trọng thương và mất máu.Có thể sau đó nạn nhân vẫn còn tỉnh táo,nên hung thủ đành tìm cách duy nhất là dìm vào trong bể tắm.Có thể thấy,hành động của hung thủ vô cùng tàn nhẫn khi ra tay với nạn nhân"
Điều tra viên nhìn qua một lượt quanh nhà rồi tiếp tục nói
"Hung thủ có thể sẽ là người quen,bởi vì trên thân thể của nạn nhân không có dấu hiệu chống trả hay phản kháng.Vậy xin mời tất cả mọi người có liên quan,từ người phát hiện thi thể đến những người thân liên quan đến nạn nhân phải theo chúng tôi về đồn để lấy lời khai"""
Từng lời nói như nhát búa nhắm thẳng vào từng con người đang có mặt tại đây.
"Tại sao lại ra tay tàn độc như vậy chứ"
Bà Hồng và Vân cứ thế ngồi khóc lóc thảm thiết..Lan thì thất thần,cô chưa kịp định thần lại,tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Bên ngoài phóng viên cùng người dân hiếu kì vây kín xung quanh nghe ngóng tình hình
Mọi đài truyền hình lớn đều đưa tin về vụ án đặc biệt nghiêm trọng và vô cùng tàn độc như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.