Chương 12: Những cơn sóng dữ
Nguyễn Phương Linh
12/01/2020
Sau vài lần gặp gỡ Hùng và Lan dần như có thiện cảm hơn,nhìn Cô chăm sóc bé Na,trái tim anh có phần rung động
"Hôm nay sắc mặt của cô không được tốt"
"À,chắc do tôi bị mất ngủ"
"Thời gian thường xuyên thay đổi,cô nên chú ý sức khoẻ hơn"
"Cảm ơn anh"
Vài câu nói đã hết làm không gian giữa 2 người trở nên trầm lặng hơn.
Hùng đưa tay chỉnh lại gọng kính,mặt bắt đầu co giãn hơn.
"Chuyện tôi nói với cô,cô đã suy nghĩ chưa"
Đây chính là câu chuyện mà Lan luôn muốn trốn tránh,thực sự là như vậy.
"Chuyện đó..."
"Cô có thể làm mẹ của con tôi không?"
Lan không ngại mà trả lời thẳng thắn
"Xin lỗi,tôi cần một tình yêu chứ không cần làm một bảo mẫu"
"Được,tôi sẽ cho tình yêu"
"Tình yêu đối với anh nó dễ dàng như vậy sao"
"Tình yêu của đàn bà là một thứ gì đó rất mỏng manh"
"Có bao giờ anh thực sự yêu một người chưa"
"....."....anh không trả lời
"Chỉ vì một lời nói yêu tôi mà lại khó đến như vậy sao?nếu anh nói anh yêu tôi,tôi sẽ chẳng quan tâm đến quá khứ của anh thế nào,sẽ chẳng để ý anh từng li hôn,cũng chẳng để ý anh có một đứa con gái.Vì tôi yêu anh,nên sẵn sàng chấp nhận tất cả"
Lan nói,mặc Hùng ngồi đó với bao nhiêu suy nghĩ trong lòng.Không phải anh không có tình cảm với cô,chỉ là chưa sâu đậm.Thực ra anh sợ,sợ bị phản bội,sợ mình yêu ai quá nhiều,đến lúc nhận lại chỉ toàn niềm đau và nước mắt.
Một vết thương trong quá khứ có thể lành nhưng nó sẽ mãi để lại một vết sẹo theo ta dai dẳng.Nhiều lần muốn bước thêm 1 bước nữa,muốn tin vào thứ được gọi là tình yêu,nhưng chỉ cần ta nhớ lại vết sẹo ấy,ta lại khẽ đau,đôi chân lại dừng bước.
"Trước ngày gặp em,tôi đã từng phải đau khổ đến thế"
[....]
Ngồi trên xe buýt,lòng cô không khỏi vương vấn,khó chịu.Tình cảm trong lòng cô là người hiểu rõ nhất,ấy vậy,ngay chính cô cũng không thể hiểu nổi cảm xúc.
Trước đây cô cũng từng yêu một người tên Thành Nam,yêu hơn chính bản thân mình
Nhưng cũng chỉ vì anh ta mà cô đã mất đi tất cả.tương lai và phải trả giá bằng việc anh trai ngồi tù 5 năm liền.
Đêm hôm đó.....
Lan bị một người đàn ông cưỡng hiếp,nhưng rất may có người đến cứu cô kịp thời...trong cơn mơ man,cô thực sự thấy hình bóng của Thành Nam nên cứ ngỡ đó là anh.
Khi anh Trọng đến cũng là lúc tinh thần cô vô cùng hoảng loạn,mọi việc cô đều đổ hết cho Thành Nam,sự thật có thế nào thì chỉ người trong cuộc mới biết.
Anh trọng lúc đó không kìm chế nổi mà vung dao chém một nhát vào lưng của Nam.Đó cũng là chính là tội ác mà anh Trọnng phải trả giá trong suốt 5 năm trong tù.
Từ ngày hôm ấy,cô mãi mãi hận Thành Nam...cắt đứt mọi liên lạc,quên đi quá khứ mãi mãi không muốn nhắc lại
Sự việc ngày hôm đó chỉ duy nhất 1 người có thể biết rõ đó chính là Thành Nam?
"Hôm nay sắc mặt của cô không được tốt"
"À,chắc do tôi bị mất ngủ"
"Thời gian thường xuyên thay đổi,cô nên chú ý sức khoẻ hơn"
"Cảm ơn anh"
Vài câu nói đã hết làm không gian giữa 2 người trở nên trầm lặng hơn.
Hùng đưa tay chỉnh lại gọng kính,mặt bắt đầu co giãn hơn.
"Chuyện tôi nói với cô,cô đã suy nghĩ chưa"
Đây chính là câu chuyện mà Lan luôn muốn trốn tránh,thực sự là như vậy.
"Chuyện đó..."
"Cô có thể làm mẹ của con tôi không?"
Lan không ngại mà trả lời thẳng thắn
"Xin lỗi,tôi cần một tình yêu chứ không cần làm một bảo mẫu"
"Được,tôi sẽ cho tình yêu"
"Tình yêu đối với anh nó dễ dàng như vậy sao"
"Tình yêu của đàn bà là một thứ gì đó rất mỏng manh"
"Có bao giờ anh thực sự yêu một người chưa"
"....."....anh không trả lời
"Chỉ vì một lời nói yêu tôi mà lại khó đến như vậy sao?nếu anh nói anh yêu tôi,tôi sẽ chẳng quan tâm đến quá khứ của anh thế nào,sẽ chẳng để ý anh từng li hôn,cũng chẳng để ý anh có một đứa con gái.Vì tôi yêu anh,nên sẵn sàng chấp nhận tất cả"
Lan nói,mặc Hùng ngồi đó với bao nhiêu suy nghĩ trong lòng.Không phải anh không có tình cảm với cô,chỉ là chưa sâu đậm.Thực ra anh sợ,sợ bị phản bội,sợ mình yêu ai quá nhiều,đến lúc nhận lại chỉ toàn niềm đau và nước mắt.
Một vết thương trong quá khứ có thể lành nhưng nó sẽ mãi để lại một vết sẹo theo ta dai dẳng.Nhiều lần muốn bước thêm 1 bước nữa,muốn tin vào thứ được gọi là tình yêu,nhưng chỉ cần ta nhớ lại vết sẹo ấy,ta lại khẽ đau,đôi chân lại dừng bước.
"Trước ngày gặp em,tôi đã từng phải đau khổ đến thế"
[....]
Ngồi trên xe buýt,lòng cô không khỏi vương vấn,khó chịu.Tình cảm trong lòng cô là người hiểu rõ nhất,ấy vậy,ngay chính cô cũng không thể hiểu nổi cảm xúc.
Trước đây cô cũng từng yêu một người tên Thành Nam,yêu hơn chính bản thân mình
Nhưng cũng chỉ vì anh ta mà cô đã mất đi tất cả.tương lai và phải trả giá bằng việc anh trai ngồi tù 5 năm liền.
Đêm hôm đó.....
Lan bị một người đàn ông cưỡng hiếp,nhưng rất may có người đến cứu cô kịp thời...trong cơn mơ man,cô thực sự thấy hình bóng của Thành Nam nên cứ ngỡ đó là anh.
Khi anh Trọng đến cũng là lúc tinh thần cô vô cùng hoảng loạn,mọi việc cô đều đổ hết cho Thành Nam,sự thật có thế nào thì chỉ người trong cuộc mới biết.
Anh trọng lúc đó không kìm chế nổi mà vung dao chém một nhát vào lưng của Nam.Đó cũng là chính là tội ác mà anh Trọnng phải trả giá trong suốt 5 năm trong tù.
Từ ngày hôm ấy,cô mãi mãi hận Thành Nam...cắt đứt mọi liên lạc,quên đi quá khứ mãi mãi không muốn nhắc lại
Sự việc ngày hôm đó chỉ duy nhất 1 người có thể biết rõ đó chính là Thành Nam?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.