Chương 88: Tân hôn.
Soc 2k
27/07/2024
Thái hậu ngồi ở trên cao vô cùng hả dạ, bà khâm phục nàng dâu này đến tận đáy lòng.
Hoàng hậu mặt đỏ lên vì tức giận nói :
"Vô lễ, ngươi là cái thá gì mà nói bổn cung như vậy ?".
Như Họa mỉm cười nói :
"Thần thiếp là ai hoàng hậu không biết ư, vậy thần thiếp nói lại cho hoàng hậu rõ.
Thiếp trước khi gả cho Vương gia thì là đại công chúa của Hoa quốc, là do hoàng hậu Hoa quốc sở sinh, thân phận vô cùng cao quý.
Nói hoàng hậu ăn nói hàm hồ là vì mang ta so sánh với tiểu thư tể tướng, không hiểu hoàng hậu có hiểu lễ nghĩa cung quy hay không, thân phận hoàng thất của thiếp không thể chối bỏ.
Mà bây giờ thiếp gả cho Dạ Vương gia đường đường là Dạ Vương Phi thử hỏi ngoài hoàng hậu ai có thể so sánh được với thiếp ".
Hoàng hậu bị ăn quả đẳng tuy nhiên lại không thể nói lại được, mặt đỏ đúng như quả cà chua nhìn tức cười vô cùng.
Dạ Vô Thần nhìn tiểu nương tử của mình cảm thấy vô cùng tự hào, nàng có khí chất của nàng, hoàng hậu đâu phải là đối thủ chứ.
Lúc này thái giám vội hô to :
"Hoàng thượng giá đáo ".
Hoàng hậu có chút giật mình liền đứng lùi sang một bên.
Dạ Vô Hành đi lướt vào nhìn thấy hoàng hậu thì tỏ vẻ không hài lòng, những lời Dạ Vương phi vừa nói Y ở bên ngoài đã nghe được hết rồi.
Dạ Vô Hành thỉnh an thái hậu rồi quay sang nhìn đệ đệ nói :
"Đệ đến lâu chưa, sao không cho người báo cho ta ?".
Dạ Vô Thần mỉm cười :
"Định đến thỉnh an mẫu hậu trước, đệ đoán sau khi thượng triều huynh cũng đến đây luôn nên không cho người báo ".
Ánh mắt Dạ Vô Hành nhìn về phía Như Họa rồi hỏi :
"Đây là Dạ Vương phi phải không ?".
Như Họa cúi đầu hành lễ, Dạ Vô Hành mỉm cười nói :
"Đều là người một nhà muội đứng lên đi ".
Như Họa đứng lên nói :
"Đa tạ hoàng thượng !".
Dạ Vô Hành lắc đầu :.
"Muội cứ gọi ta là hoàng huynh giống đệ đệ đi như thế sẽ thân mật hơn ".
Rồi Dạ Vô Hành quay sang hoàng hậu hỏi :
"Nàng đang trong thời gian cấm túc đến đây làm gì thế, nàng muốn bị phạt thêm à, trở về Trữ Tú cung của nàng đi !".
Nhìn vẻ mặt tức giận của hoàng thượng, Lăng Thục Dung liền cúi đầu trở về mặc dù trong lòng không muốn.
Cuối cùng bầu không khí cũng thoải mái không còn căng thẳng nữa.
Như Họa cùng Dạ Vô Thần ở lại trò chuyện một lúc rồi trở về dù cho thái hậu giữ lại dùng cơm cũng không ở lại.
Khi hai người rời đi thái hậu quay sang nhi tử hỏi :
"Lần này nhị đệ con làm thật tốt, kiếm cho ta một nàng dâu rất hợp ý mẫu hậu, nếu cứ đà này mẫu hậu sắp có cháu bế rồi ".
Dạ Vô Hành gật đầu đồng tình :
"Cuối cùng đệ ấy cũng có Vương phi, thân là huynh trưởng con cũng lo lắng, bị công chúa này khá thú vị, người như thế mới xứng với đệ đệ tài giỏi của con ".
Lúc này thái hậu nhìn hoàng thượng rồi nói :
"Hoàng nhi, mẫu hậu nghĩ là đã đến lúc rồi, con không thể để kéo dài như thế được, chuyện phế hậu mẫu hậu đồng tình với con.
Chuyện của Lăng thái phó trôi qua đã lâu, con đã làm hết khả năng của mình rồi, nhưng nàng ta càng ngày càng quá đáng không biết đủ, không biết điểm dừng.
Con xem chuyện ngày hôm nay, cũng nhờ nàng ấy thông minh đứng lên giải quyết mọi chuyện chứ để đệ đệ con tức giận thì hậu quả không lường trước được đâu.
Thanh quốc ta không thể có một mẫu nghi như thế được, thái tử sau này sẽ vì nàng ấy mà xấu hổ, con hãy nghĩ cho tương lai của Duệ nhi. "
Dạ Vô Hành suy nghĩ một lát rồi nói :
"Con hiểu rồi thưa mẫu hậu, con đã nghĩ rất nhiều về việc này, sau những chuyện nàng ấy đã làm nhi thần muốn nàng ấy xuất cung, dù sao thái phó cũng có ơn với nhi thần nên bỏ qua hết mọi chuyện thôi ".
Thái hậu gật đầu nói :
"Tùy quyết định của con, mẫu hậu tin con sẽ giải quyết êm đẹp ".
Lúc này Dạ Vô Thần cùng Như Họa trở về, chàng nhìn chăm chăm vào nàng khiến nàng xấu hổ hỏi :
"Sao chàng nhìn thiếp như vậy chứ ?"
Dạ Vô Thần cười nói :
"Ta không nghĩ Vương phi của ta lại có thể đối đáp như thế, nàng không nhìn thấy vẻ mặt lúc đó của hoàng hậu đâu ".
Như Họa lắc đầu trả lời :
"Chuyện liên quan đến thân phận và tôn nghiêm của thiếp làm sao thiếp bỏ qua được ".
Xe ngựa từ từ lăn bánh trở về Dạ Vương phủ.
Ba ngày sau tân hôn của Dạ Vương gia được tổ chức vô cùng náo nhiệt, quan khách được mời tới rất đông.
Từ sáng sớm Như Họa đã phải dậy để trang điểm và mặc y phục, nàng khoác lên người lễ phục tân nương đỏ chót vô cùng diễm lệ.
Đích thân thái hậu và hoàng thượng đến chủ trì hôn lễ khiến cho buổi hôn lễ càng long trọng hơn.
Như Họa cùng Dạ Vô Thần nắm tay cùng nhau đi thực hiện toàn bộ các lễ nghi, mãi cuối cùng nàng mới được A Tình và A Nhu đỡ về phòng.
Phải dậy từ sáng sớm trang điểm mặc y phục tân nương nàng chẳng kịp ăn gì cả bây giờ bụng đã đói meo.
Cũng may A Vũ và A Cẩn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho nàng, Như Họa bỏ khăn chùm đầu ăn một cách ngon miệng.
Hoàng hậu mặt đỏ lên vì tức giận nói :
"Vô lễ, ngươi là cái thá gì mà nói bổn cung như vậy ?".
Như Họa mỉm cười nói :
"Thần thiếp là ai hoàng hậu không biết ư, vậy thần thiếp nói lại cho hoàng hậu rõ.
Thiếp trước khi gả cho Vương gia thì là đại công chúa của Hoa quốc, là do hoàng hậu Hoa quốc sở sinh, thân phận vô cùng cao quý.
Nói hoàng hậu ăn nói hàm hồ là vì mang ta so sánh với tiểu thư tể tướng, không hiểu hoàng hậu có hiểu lễ nghĩa cung quy hay không, thân phận hoàng thất của thiếp không thể chối bỏ.
Mà bây giờ thiếp gả cho Dạ Vương gia đường đường là Dạ Vương Phi thử hỏi ngoài hoàng hậu ai có thể so sánh được với thiếp ".
Hoàng hậu bị ăn quả đẳng tuy nhiên lại không thể nói lại được, mặt đỏ đúng như quả cà chua nhìn tức cười vô cùng.
Dạ Vô Thần nhìn tiểu nương tử của mình cảm thấy vô cùng tự hào, nàng có khí chất của nàng, hoàng hậu đâu phải là đối thủ chứ.
Lúc này thái giám vội hô to :
"Hoàng thượng giá đáo ".
Hoàng hậu có chút giật mình liền đứng lùi sang một bên.
Dạ Vô Hành đi lướt vào nhìn thấy hoàng hậu thì tỏ vẻ không hài lòng, những lời Dạ Vương phi vừa nói Y ở bên ngoài đã nghe được hết rồi.
Dạ Vô Hành thỉnh an thái hậu rồi quay sang nhìn đệ đệ nói :
"Đệ đến lâu chưa, sao không cho người báo cho ta ?".
Dạ Vô Thần mỉm cười :
"Định đến thỉnh an mẫu hậu trước, đệ đoán sau khi thượng triều huynh cũng đến đây luôn nên không cho người báo ".
Ánh mắt Dạ Vô Hành nhìn về phía Như Họa rồi hỏi :
"Đây là Dạ Vương phi phải không ?".
Như Họa cúi đầu hành lễ, Dạ Vô Hành mỉm cười nói :
"Đều là người một nhà muội đứng lên đi ".
Như Họa đứng lên nói :
"Đa tạ hoàng thượng !".
Dạ Vô Hành lắc đầu :.
"Muội cứ gọi ta là hoàng huynh giống đệ đệ đi như thế sẽ thân mật hơn ".
Rồi Dạ Vô Hành quay sang hoàng hậu hỏi :
"Nàng đang trong thời gian cấm túc đến đây làm gì thế, nàng muốn bị phạt thêm à, trở về Trữ Tú cung của nàng đi !".
Nhìn vẻ mặt tức giận của hoàng thượng, Lăng Thục Dung liền cúi đầu trở về mặc dù trong lòng không muốn.
Cuối cùng bầu không khí cũng thoải mái không còn căng thẳng nữa.
Như Họa cùng Dạ Vô Thần ở lại trò chuyện một lúc rồi trở về dù cho thái hậu giữ lại dùng cơm cũng không ở lại.
Khi hai người rời đi thái hậu quay sang nhi tử hỏi :
"Lần này nhị đệ con làm thật tốt, kiếm cho ta một nàng dâu rất hợp ý mẫu hậu, nếu cứ đà này mẫu hậu sắp có cháu bế rồi ".
Dạ Vô Hành gật đầu đồng tình :
"Cuối cùng đệ ấy cũng có Vương phi, thân là huynh trưởng con cũng lo lắng, bị công chúa này khá thú vị, người như thế mới xứng với đệ đệ tài giỏi của con ".
Lúc này thái hậu nhìn hoàng thượng rồi nói :
"Hoàng nhi, mẫu hậu nghĩ là đã đến lúc rồi, con không thể để kéo dài như thế được, chuyện phế hậu mẫu hậu đồng tình với con.
Chuyện của Lăng thái phó trôi qua đã lâu, con đã làm hết khả năng của mình rồi, nhưng nàng ta càng ngày càng quá đáng không biết đủ, không biết điểm dừng.
Con xem chuyện ngày hôm nay, cũng nhờ nàng ấy thông minh đứng lên giải quyết mọi chuyện chứ để đệ đệ con tức giận thì hậu quả không lường trước được đâu.
Thanh quốc ta không thể có một mẫu nghi như thế được, thái tử sau này sẽ vì nàng ấy mà xấu hổ, con hãy nghĩ cho tương lai của Duệ nhi. "
Dạ Vô Hành suy nghĩ một lát rồi nói :
"Con hiểu rồi thưa mẫu hậu, con đã nghĩ rất nhiều về việc này, sau những chuyện nàng ấy đã làm nhi thần muốn nàng ấy xuất cung, dù sao thái phó cũng có ơn với nhi thần nên bỏ qua hết mọi chuyện thôi ".
Thái hậu gật đầu nói :
"Tùy quyết định của con, mẫu hậu tin con sẽ giải quyết êm đẹp ".
Lúc này Dạ Vô Thần cùng Như Họa trở về, chàng nhìn chăm chăm vào nàng khiến nàng xấu hổ hỏi :
"Sao chàng nhìn thiếp như vậy chứ ?"
Dạ Vô Thần cười nói :
"Ta không nghĩ Vương phi của ta lại có thể đối đáp như thế, nàng không nhìn thấy vẻ mặt lúc đó của hoàng hậu đâu ".
Như Họa lắc đầu trả lời :
"Chuyện liên quan đến thân phận và tôn nghiêm của thiếp làm sao thiếp bỏ qua được ".
Xe ngựa từ từ lăn bánh trở về Dạ Vương phủ.
Ba ngày sau tân hôn của Dạ Vương gia được tổ chức vô cùng náo nhiệt, quan khách được mời tới rất đông.
Từ sáng sớm Như Họa đã phải dậy để trang điểm và mặc y phục, nàng khoác lên người lễ phục tân nương đỏ chót vô cùng diễm lệ.
Đích thân thái hậu và hoàng thượng đến chủ trì hôn lễ khiến cho buổi hôn lễ càng long trọng hơn.
Như Họa cùng Dạ Vô Thần nắm tay cùng nhau đi thực hiện toàn bộ các lễ nghi, mãi cuối cùng nàng mới được A Tình và A Nhu đỡ về phòng.
Phải dậy từ sáng sớm trang điểm mặc y phục tân nương nàng chẳng kịp ăn gì cả bây giờ bụng đã đói meo.
Cũng may A Vũ và A Cẩn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho nàng, Như Họa bỏ khăn chùm đầu ăn một cách ngon miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.