Chương 89: Tình nùng mật ý
Soc 2k
27/07/2024
Như Họa ăn một chút điểm tâm rồi được A Vũ trang điểm lại cho và trùm khăn ngồi ngay ngắn trên giường.
Lúc này tâm trạng của nàng khá là lo lắng, tuy đã từng trải qua nhưng kí ức đó toàn là đau khổ nên nàng không muốn nhớ tới nó nữa.
Không để cho nàng chờ đợi lâu chỉ một lúc Dạ Vô Thần đã trở về, có vẻ như chàng uống một chút rượu nhưng vẫn còn tỉnh táo.
Như Họa có chút mất bình tĩnh, hai tay nàng đan vào nhau thể hiện sự luống cuống.
Dạ Vô Thần đã chờ giây phút này khá lâu rồi, thê tử trước mắt xinh đẹp động lòng người Y làm sao có thể bỏ qua được chứ.
Dạ Vô Thần kéo khăn che mặt của nàng lên rồi nói :
"Nương tử nàng thật đẹp ".
Nhận được lời khen nàng có chút xấu hổ, chàng nhẹ nhàng vuốt lấy tóc nàng, từ từ gỡ trâm cài đầu của nàng ra ngửi nhẹ mùi hương thoang thoảng trên tóc nàng, vô cùng nâng niu giống như trân bảo vậy.
Sau tất cả hai người cuối cùng cũng ở bên nhau, hai tráo tim như xích lại gần nhau hơn, một người lãnh cảm chưa bao giờ rung động trước một ai lại bùng cháy mãnh liệt với nàng.
Còn một người thì trải qua đau khổ, thù hận những tưởng sẽ không thể rung động được nữa thì lại bị tình cảm chân thành của chàng lay động.
Ánh đèn từ từ tắt, hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau, từng khung bậc cảm xúc dâng lên, hai người như hòa vào một, cuối cùng họ đã ở bên nhau là phu thế thực sự.
Sáng hôm sau khi Như Họa mở mắt ra đã nhìn thấy chàng nằm bên cạnh, hai người khoảnh cách vô cùng gần, lúc này nàng mới có thể ngắm kỹ dung mạo của chàng .
Đôi mày kiếm sắc bén, đôi lông mày rậm nhưng kết hợp với đôi mắt linh hoạt của chàng không làm cho đường nét trở nên dữ tợn mà trông kiên nghị và anh tuấn hơn.
Bất chợt Dạ Vô Thần mở mắt ra rồi khẽ cười nói :
"Nương tử mới sáng sớm mà đã bắt gặp nàng nhìn lén ta rồi, có phải hôm qua vi phu phục vụ nàng chưa chu đáo hay không ?".
Nghĩ đến hình ảnh tối hôm qua, Như Họa bất giác đỏ mặt, đêm hôm qua chàng có biết bao nhiêu nhẹ nhàng, nam nhân chưa được thưởng thức qua mỹ vị bao giờ lần đầu tiên cảm nhận được nên có hơi phóng túng.
Hai người quấn lấy nhau đến nửa đêm mới đi ngủ, sáng dậy chàng còn nhắc đến chuyện này nữa, Như Họa từ từ xuống giường nói :
"Chàng dậy đi, hôm nay còn phải vào cung thỉnh an, không thể để trưởng bối chờ đợi được ".
Dạ Vô Thần dáng vẻ lười biếng nói :
"Nàng đâu cần khẩn trương, mẫu hậu là người từng trải sẽ thông cảm cho chúng ta mà, dù sao cũng mới tân hôn
".
Như Họa lắc đầu :
"Không được, chàng dậy đi thiếp chờ chàng dùng bữa ". Q
Dạ Vô Thần tuy nói thế nhưng vẫn dậy cùng nàng, trong bao nhiêu năm qua đây là lần đầu tiên Y dậy muộn.
Lúc nào cũng thế cứ sáng sớm là Y đã dậy luyện võ, nhưng hôm nay là ngoại lệ từ trước đến giờ.
Y phục đã để sẵn ở đó, Dạ Vô Thần liền để tiểu A Tử thay xiêm y cho mình, làm vệ sinh cá nhân xong xuôi thấy nàng cũng đã xong đang ngồi trang điểm.
Dạ Vô Thần từ từ đi đến cầm lấy chiếc lược trong tay A Vũ rồi chải đầu cho nàng, khi trước có một lần đi tuần Y có nghỉ trọ ở một nhà dân. (
Khi đó nhi tử của bọn họ mới thành thân, sáng hôm đó vô tình Y cũng thấy nhi tử đó tự tay chải đầu cho nương tử của mình vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.
Lúc đó mẫu thân của chàng trai đó thấy Y ngạc nhiên có giải thích rằng, đó là tập tục nơi họ chải đầu cho tân nương tử mới thành thân với mục đích mau chóng sinh quý tử, lúc đó Y chỉ cười.
Bây giờ Y cũng vừa mới chải qua nên rất muốn thử cảm giác hạnh phúc đó ra sao.
Y Họa mỉm cười nói :
"Chàng có biết chải đầu và búi tóc hay không ?, cần thận làm rối đầu thiếp đó ".
Đúng là Dạ Vô Thần không biết chải thật, chỉ mấy lần trải mà mái tóc mượt mà của nàng đã hơi rối, cuối cùng sau nhiều lần không được Y liền đầu hàng đưa lại lược cho A Vũ rồi xấu hổ đi ra ngoài.
Như Họa trang điểm đơn giản một chút rồi trở ra thì đã thấy chàng ngồi đó đợi sẵn.
Sau nhiều ngày cuối cùng ngự trù phòng đã biết được sở thích của nàng, nên đồ ăn không nhiều như mấy hôm trước, đó cũng là lời căn dặn của nàng.
Hai người ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi lên ngựa xuất phát vào hoàng cung.
Xe dừng gần tòa thành mới dừng lại, Dạ Vô Thần đưa nàng đến Tề Ninh cung thỉnh an mẫu hậu trước, sẽ đến thỉnh an hoàng huynh sau.
Nhưng khá bất ngờ khi nàng vừa mới đến Tề Ninh Cung hoàng huynh đã chờ sẵn ở đấy, lần này lại có thêm cả
Thục Quý phi.
Lúc hai người bước vào không khí đang vô cùng vui vẻ, Như Họa nhìn thấy có một nữ tử xinh đẹp ngồi gần hoàng thượng, nàng đoán là vị Thục Quý phi chưa từng gặp mặt kia.
Hai người đi lên hành lễ với thái hậu và hoàng thượng, thái hậu thấy sắc mặt tươi cười hớn hở của nhi tử thì mỉm cười vô cùng hài lòng, cuối cùng sang bao ngày tháng nhi tử út này của bà cũng đã có thê tử.
——- Toàn văn hoàn ———
Lúc này tâm trạng của nàng khá là lo lắng, tuy đã từng trải qua nhưng kí ức đó toàn là đau khổ nên nàng không muốn nhớ tới nó nữa.
Không để cho nàng chờ đợi lâu chỉ một lúc Dạ Vô Thần đã trở về, có vẻ như chàng uống một chút rượu nhưng vẫn còn tỉnh táo.
Như Họa có chút mất bình tĩnh, hai tay nàng đan vào nhau thể hiện sự luống cuống.
Dạ Vô Thần đã chờ giây phút này khá lâu rồi, thê tử trước mắt xinh đẹp động lòng người Y làm sao có thể bỏ qua được chứ.
Dạ Vô Thần kéo khăn che mặt của nàng lên rồi nói :
"Nương tử nàng thật đẹp ".
Nhận được lời khen nàng có chút xấu hổ, chàng nhẹ nhàng vuốt lấy tóc nàng, từ từ gỡ trâm cài đầu của nàng ra ngửi nhẹ mùi hương thoang thoảng trên tóc nàng, vô cùng nâng niu giống như trân bảo vậy.
Sau tất cả hai người cuối cùng cũng ở bên nhau, hai tráo tim như xích lại gần nhau hơn, một người lãnh cảm chưa bao giờ rung động trước một ai lại bùng cháy mãnh liệt với nàng.
Còn một người thì trải qua đau khổ, thù hận những tưởng sẽ không thể rung động được nữa thì lại bị tình cảm chân thành của chàng lay động.
Ánh đèn từ từ tắt, hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau, từng khung bậc cảm xúc dâng lên, hai người như hòa vào một, cuối cùng họ đã ở bên nhau là phu thế thực sự.
Sáng hôm sau khi Như Họa mở mắt ra đã nhìn thấy chàng nằm bên cạnh, hai người khoảnh cách vô cùng gần, lúc này nàng mới có thể ngắm kỹ dung mạo của chàng .
Đôi mày kiếm sắc bén, đôi lông mày rậm nhưng kết hợp với đôi mắt linh hoạt của chàng không làm cho đường nét trở nên dữ tợn mà trông kiên nghị và anh tuấn hơn.
Bất chợt Dạ Vô Thần mở mắt ra rồi khẽ cười nói :
"Nương tử mới sáng sớm mà đã bắt gặp nàng nhìn lén ta rồi, có phải hôm qua vi phu phục vụ nàng chưa chu đáo hay không ?".
Nghĩ đến hình ảnh tối hôm qua, Như Họa bất giác đỏ mặt, đêm hôm qua chàng có biết bao nhiêu nhẹ nhàng, nam nhân chưa được thưởng thức qua mỹ vị bao giờ lần đầu tiên cảm nhận được nên có hơi phóng túng.
Hai người quấn lấy nhau đến nửa đêm mới đi ngủ, sáng dậy chàng còn nhắc đến chuyện này nữa, Như Họa từ từ xuống giường nói :
"Chàng dậy đi, hôm nay còn phải vào cung thỉnh an, không thể để trưởng bối chờ đợi được ".
Dạ Vô Thần dáng vẻ lười biếng nói :
"Nàng đâu cần khẩn trương, mẫu hậu là người từng trải sẽ thông cảm cho chúng ta mà, dù sao cũng mới tân hôn
".
Như Họa lắc đầu :
"Không được, chàng dậy đi thiếp chờ chàng dùng bữa ". Q
Dạ Vô Thần tuy nói thế nhưng vẫn dậy cùng nàng, trong bao nhiêu năm qua đây là lần đầu tiên Y dậy muộn.
Lúc nào cũng thế cứ sáng sớm là Y đã dậy luyện võ, nhưng hôm nay là ngoại lệ từ trước đến giờ.
Y phục đã để sẵn ở đó, Dạ Vô Thần liền để tiểu A Tử thay xiêm y cho mình, làm vệ sinh cá nhân xong xuôi thấy nàng cũng đã xong đang ngồi trang điểm.
Dạ Vô Thần từ từ đi đến cầm lấy chiếc lược trong tay A Vũ rồi chải đầu cho nàng, khi trước có một lần đi tuần Y có nghỉ trọ ở một nhà dân. (
Khi đó nhi tử của bọn họ mới thành thân, sáng hôm đó vô tình Y cũng thấy nhi tử đó tự tay chải đầu cho nương tử của mình vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.
Lúc đó mẫu thân của chàng trai đó thấy Y ngạc nhiên có giải thích rằng, đó là tập tục nơi họ chải đầu cho tân nương tử mới thành thân với mục đích mau chóng sinh quý tử, lúc đó Y chỉ cười.
Bây giờ Y cũng vừa mới chải qua nên rất muốn thử cảm giác hạnh phúc đó ra sao.
Y Họa mỉm cười nói :
"Chàng có biết chải đầu và búi tóc hay không ?, cần thận làm rối đầu thiếp đó ".
Đúng là Dạ Vô Thần không biết chải thật, chỉ mấy lần trải mà mái tóc mượt mà của nàng đã hơi rối, cuối cùng sau nhiều lần không được Y liền đầu hàng đưa lại lược cho A Vũ rồi xấu hổ đi ra ngoài.
Như Họa trang điểm đơn giản một chút rồi trở ra thì đã thấy chàng ngồi đó đợi sẵn.
Sau nhiều ngày cuối cùng ngự trù phòng đã biết được sở thích của nàng, nên đồ ăn không nhiều như mấy hôm trước, đó cũng là lời căn dặn của nàng.
Hai người ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi lên ngựa xuất phát vào hoàng cung.
Xe dừng gần tòa thành mới dừng lại, Dạ Vô Thần đưa nàng đến Tề Ninh cung thỉnh an mẫu hậu trước, sẽ đến thỉnh an hoàng huynh sau.
Nhưng khá bất ngờ khi nàng vừa mới đến Tề Ninh Cung hoàng huynh đã chờ sẵn ở đấy, lần này lại có thêm cả
Thục Quý phi.
Lúc hai người bước vào không khí đang vô cùng vui vẻ, Như Họa nhìn thấy có một nữ tử xinh đẹp ngồi gần hoàng thượng, nàng đoán là vị Thục Quý phi chưa từng gặp mặt kia.
Hai người đi lên hành lễ với thái hậu và hoàng thượng, thái hậu thấy sắc mặt tươi cười hớn hở của nhi tử thì mỉm cười vô cùng hài lòng, cuối cùng sang bao ngày tháng nhi tử út này của bà cũng đã có thê tử.
——- Toàn văn hoàn ———
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.