Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 84: Bát Cực Thiên Vĩ phát uy

Quan Kỳ

14/03/2014

Nói như vậy, chỉ có khi tu vi tới Thiên Cực Cảnh, căn thần thức mwois có thể ngưng thực, mới có thể lấy ra ngoài cơ thể. Căn thần thức kỳ diệu vô cùng, thần kỳ vô cùng, bình thường có thể làm Pháp bảo, cũng có thể làm linh thức chi bảo, tuy rằng tế luyện khó khăn, nhưng mà mỗi một tu hành giả đều đã nghe qua một truyền thuyết, đó chính là căn thần sau khi thành tiên có chỗ diệu dụng, đó chính là có thần hiệu trở thành Pháp bảo mãi mãi không bị phá hủy.

Bởi vậy, gần như tất cả cường giả tuyệt thế đều cô đọng căn thần thức, cũng có thế mới cho thấy bọn họ đều có ý định muốn thành tiên!

Tử Kim Văn Long Côn chính là căn thần thức của Thân Tề Thiên, có thể phóng lớn có thể thu nhỏ, lớn có thể nặng tới ức vạn quân, nhỏ có thể nhẹ nhưng lông ngỗng. Thân Tề Thiên sau khi chuyển thế, bảo vật đều bị lạc ở nhân gian, bị cường giả thiên hạ đoạt được, nhưng mà Tử Kim Văn Long Côn lại đoạt không được, chỉ cần chuyển thế, vẫy tay một cái là có thể trở lại trong tay.

Thân Tề Thiên tay vung lên, Tử Kim Văn Long Côn xuất hiện trong lòng bàn tay.

- Dùng toàn lực đi, nếu không ngươi vĩnh viễn không có cơ hội!

Tử Kim Văn Long Côn trong tay Thân Tề Thiên vũ động, bầu trời nổi lên gió lốc cuồn cuộn.

Thân Tề Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Chung Sơn, bởi vì Thân Tề Thiên bỗng nhiên có loại cảm giác không ổn.

Cảm giác không ổn? Chê cười, mình đường đường là Thiên Cực Cảnh, cho dù thân thể còn yếu, nhưng mà cảnh giới đã ổn, chỉ cần không dùng thân thể đọ cùng cường giả Đế Cực Cảnh trở, vậy thì ai cũng không phải là đối thủ của mình.

Nhưng loại cảm giác không ổn này lại vô cùng mãnh liệt! Sao lại thế này?

Chung Sơn? Lại là Chung Sơn? Thân Tề Thiên lúc này chỉ là muốn kích động Chung Sơn, để cho Chung Sơn ra tay, chỉ khi đối phương ra tay mới có thể phát sau mà đến trước.

- A! Đây là Thiên Cực Cảnh?

Chung Sơn không kiêng nể gì châm chọc.

- Hừ!

Thân Tề Thiên bị Chung Sơn châm chọc, ánh mắt giận dữ.

Cũng không quản Chung Sơn có chuẩn bị gì phía sau, 1 gậy hung hăng đập tới hắn.

Tử Kim Văn Long Côn đột nhiên biến dài vạn trượng, 1 gậy nện xuống lập tức phát ra ánh sáng đầy trời, giống như thiên hà sụp đổ, chùm xuống Chung Sơn.

Mà ngay trong nháy mắt này, Chung Sơn cũng ra tay.

Phía sau Chung Sơn đột nhiên xuất hiện 8 cái đuôi khổng lồ, khổng lồ tới cực điểm, từng cái đuôi quất thẳng lên trời, 8 màu sắc xinh đẹp lay động giống như 8 cái đuôi hồ ly vậy, nhìn qua vô cùng yêu dị.

8 cái đuôi, mỗi một cái màu sắc đều vô cùng quỷ dị, dường như khiến cho người ta có cảm giác ham muốn, nhìn vào tâm thần mê man. 8 cái đuôi 8 loại màu sắc, gợi lên 8 loại ham muốn.

Trong nháy mắt 8 cái đuôi xuất hiện, Thân Tề Thiên liền cảm giác tâm thần run lên một cái, ánh mắt mê man.

Chỉ trong nháy mắt, Thân Tề Thiên đã thanh tỉnh, nhưng mà dù vậy, trong lòng hắn cũng trở nên ngưng trọng, cảm giác không ổn lúc trước càng ngày càng mãnh liệt.

Mà trong nháy mắt này, một cái đuôi cuộn lên, cuộn lên Tử Kim Văn Long Côn, trong nháy mắt bám lên siết chặt, Thân Tề Thiên chỉ cảm thấy cánh tay lật dật, thiếu chút nữa đã buông tay ra.

Thân Tề Thiên trong lòng nhất hãi.

- Ái da...................

1 thanh âm vui mừng truyền tới, Thân Tề Thiên nhướng mày lên, cái gì vậy?

Mà chỉ trong giây lát kia, tám cái đuôi đã lộ ra hoàn toàn.

Một con quái vật hình dạng vô cùng quỷ dị, tám cái đuôi khổng lồ tới cực điểm lần lượt cuộn tới Tử Kim Văn Long Côn, một cái đầu không lớn, không có thân thể, cứ như vậy xuất hiện quái dị.



Thân Tề Thiên cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tình cảnh quái dị như vậy.

Ngay lúc Thân Tề Thiên nghi hoặc, cái đầu quái vật kia đã tới đầu Tử Kim Văn Long Côn, bỗng nhiên làm ra một động tác làm cho Thân Tề Thiên vô cùng kinh ngạc.

Cái miệng há rộng, từ đầu côn cắn một cái.

Một ngụm kia nhiều nhất chỉ cắn được trăm trượng, mà Tử Kim Văn Long Côn có thể dài thêm vài trượng.

Cắn? Muốn chết!

Thân Tề Thiên không rõ nó muốn làm gì, cũng không cần suy nghĩ cẩn thận, tay thúc một cái, Tử Kim Văn Long Côn đột nhiên biến to gấp 10 lần, hắn muốn dùng Tử Kim Văn Long Côn đỡ cho cái miệng con quái vật kia vỡ nát.

Nhưng mà, này có thể sao?

Đây chính là căn thần thức của Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ chính là một tên an tạp! Kẻ tham ăn trong truyền thuyết cũng không ăn tạp được như Bát Cực Thiên Vĩ.

Biến lớn liền chống được Bát Cực Thiên Vĩ sao? Cái miệng của Bát Cực Thiên Vĩ như cao su, hơn nữa bản thân cũng có thể biến lớn.

Trong lúc Thân Tề Thiên giở trò nham hiểm, cái miệng Bát Cực Thiên Vĩ cũng dừng lại, cả người đột nhiên lớn hơn 3000 trượng. Cái đầu quỷ dị kia cũng dài ra theo.

Nhìn thấy bộ dáng quỷ dị của Bát Cực Thiên Vĩ, Thân Tề Thiên vẻ mặt co rút, này, mẹ nó muốn làm gì đây?

- Két rắc!

Một tiếng gãy nát giòn tan vang lên, Thân Tề Thiên chỉ cảm thấy thú hồn cường đại của mình run lên, một loại cảm giác tan nát cõi lòng xuất hiện.

Xa xa, ngoài 7000 trượng, cái miệng Bát Cực Thiên Vĩ rốt cục tách ra khỏi Tử Kim Văn Long Côn, mà cái đầu Bát Cực Thiên Vĩ cũng nhanh chóng biến trở về như cũ.

Dường như chuyện gì cũng không phát sinh vậy, nhưng mà có thật là chuyện gì cũng không phát sinh sao?

Thân Tề Thiên bi kịch phát hiện, trong lúc Tử Kim Văn Long Côn bị cắn lên, Tử Kim Văn Long Côn bị cắn mất 1 đoạn, bị con quái vật trước mặt này ăn.

Đờ đẫn nhìn Bát Cực Thiên Vĩ phía xa xa, đây là cái gì? Nó, nó cắn đứt 1 đoạn Tử Kim Văn Long Côn? Còn, còn ăn? Thân Tề Thiên rất không muốn tin, dù sao, Tử Kim Văn Long Côn chắc chắn cỡ nào, tự hắn biết, nhưng mà cũng biết thì thế nào? Tử Kim Văn Long Côn chính là căn thần thức của mình, căn thần thức bị hủy, mình cũng bị liên lụy, tâm thần cũng bị tan vỡ. Đây rốt cục là quái vật gì?

Không lúc Thân Tề Thiên lộ ra vẻ mặt khó tin, không ngờ Bát Cực Thiên Vĩ lại lần nữa há mồm, một ngụm hung hăng cắn tới.

Nhìn thấy Bát Cực Thiên Vĩ há miệng, Thân Tề Thiên run lên, rất nhanh thu lại Tử Kim Văn Long Côn còn lại hơn nửa.

Thật sự coi Tử Kim Văn Long Côn như là thanh chocolate sao?

- Két, rắc!

Động tác của Thân Tề Thiên vẫn chậm một chút, Tử Kim Văn Long Côn còn thừa đang rút về, lại bị cắn 1 mảng lớn, chỉ còn lại 1 phần ba.

Thân Tề Thiên cầm lấy nửa thanh Tử Kim Văn Long Côn mà khóc không ra nước mắt!

Lúc trước Thiên triều ngự tỉ dù sao cũng là ngoại bảo, Thân Tề Thiên không quan tâm, nhưng Tử Kim Văn Long Côn này lại chính là căn thần thức của mình chậm rãi luyện ra, bây giờ chỉ còn lại nửa thanh.

Ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.

Bát Cực Thiên Vĩ lơ lửng trên không trung, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm nửa thành chocolate trong tay Thân Tề Thiên, miệng rộng lại há ra, Thân Tề Thiên bị dọa cho run run. Nhanh chóng thu lại nửa cây con còn lại.



Đây là quái vật gì, sao lại nghịch thiên như vậy?

Cừu hận liếc Chung Sơn một cái, tên Chung Sơn này khẳng định là cố ý, lúc trước hắn cố ý để mình không thủ mà công. Là hắn cố ý dụ mình vào chỗ chết, tới khi mình vừa buông lỏng cảnh giác hắn mới kêu ra quái vật quỷ dị này, nhất định là như vậy, nhất định là như vậy!

Đương nhiên, Thân Tề Thiên căn bản không có nghĩ tới đó kỳ thật chính là căn thần thức của Chung Sơn, căn bản không phải là cái gì thực thể.

Thân Tề Thiên nhìn về phía Chung Sơn vô cùng cừu hận, nếu như Chung Sơn sớm lấy ra quái vật này, tự nhiên hắn sẽ không đem bảo vật dâng lên miệng nó. Quái vật này hình như là khắc tinh của Tử Kim Văn Long Côn vậy, khó trách Chung Sơn lại bình tĩnh như thế.

Lạnh lùng lại nhìn thoáng qua Chung Sơn, Thân Tề Thiên giận dữ, tay vung lên, 1 cỗ áp bách vô cùng khổng lồ ép xuống phương hướng Chung Sơn, cho dù Chung Sơn ngươi có thể tránh thoát, người phía sau ngươi cũng bị đè bẹp.

Lần này, Thân Tề Thiên bất cứ giá nào cũng phải xử lý Chung Sơn, cho dù không làm được, cũng phải ở trước mặt giết chết người thân của ngươi.

Áp bách cường đại ép tới, mọi người lập tức có cảm giác hít thở không thông.

Mà đúng lúc này, 8 cái đuôi khổng lồ của Bát Cực Thiên Vĩ đột nhiên vũ động, từng đạo từng đạo quỷ dị vẽ lên không trung, nhìn qua vô cùng xinh đẹp.

Thân Tề Thiên vẻ mặt phức tạp nhìn về phía Bát Cực Thiên Vĩ, chỉ trong nháy mắt này, áp bách Thân Tề Thiên thả ra, không ngờ bị tám cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ đánh cho không còn.

Thân Tề Thiên ánh mắt giận dữ. Hắn đã nhìn ra, mặc kệ mình thi triển pháp thuật gì, quái vật này cũng có thể dùng cái đuôi đánh tan, mặc kệ dùng bảo vật gì, quái vật này cũng cắn nuốt.

Muốn tiêu diệt nó, phải dùng lực lượng cực kỳ cường đại 1 lần chấn vỡ.

Thân Tề Thiên một chân đạp ra, cả người nhảy lên, 1 chưởng vươn ra hung hăng vỗ tới Bát Cực Thiên Vĩ. Mà lúc này, Bát Cực Thiên Vĩ cũng mở to mồm ra, táp thẳng tới Thần Tề Thiên, dường như muốn nuốt cả người lẫn tay hắn vậy.

Thân Tề Thiên tự nhiên không tin quái vật này có thể ăn cả mình, dù sao ở thế giới này, tu vi của nó tuyệt đối không thể đạt tới tiên cảnh, một con quái vật chưa đạt tới tiên cảnh cũng muốn ăn mình? Chê cười.

Một chưởng mang theo lực lượng mạnh mẽ, khí thế tất diệt Bát Cực Thiên Vĩ.

Chung Sơn cũng tươi cười, đúng vậy, Bát Cực Thiên Vĩ đúnglà chưa đạt tới tiên cảnh, nhưng như vậy thì sao? Nó cũng không phải sinh linh, cái nó muốn ăn chính là thần thức mà thôi, Bát Cực Thiên Vĩ bây giờ càng ngày càng cường đại, không sợ ngươi cường, chỉ sợ ngươi không mạnh, cho dù là tiên nhân, ta cũng 1 lần nuốt hết.

Trong mắt Chung Sơn hiện lên vẻ hung ác.

Ngay lúc Bát Cực Thiên Vĩ và Thân Tề Thiên tiếp xúc với nhau.

Bỗng nhiên, thân hình Thân Tề Thiên khựng lại, trong mắt hoảng hốt, kinh hoảng nhìn về phía tây nam, thân hình nhoáng lên một cái rồi biến mất. Hình như phải nhanh chóng bỏ chạy.

Thấy một màn như vậy, Chung Sơn trong lòng ngưng trọng, vung tay lên 1 cái, Bát Cực Thiên Vĩ hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong cơ thể Chung Sơn. Hướng tây nam? Rốt cuộc có gì vậy? Sao lại khiến cho Thân Tề Thiên kinh hoảng như thế?

Chung Sơn cẩn thận đề phòng.

Đột nhiên, một cỗ khí thế mênh mông ép xuống, cho dù Chung Sơn có được Thiên Lôi Biến mô phỏng Thiên cũng không địch nổi, một cỗ khí thế đè xuống, Thiên Lôi Biến tiêu tán, lôi vân đầy trời đột nhiên tách ra.

Mà chỉ vẻn vẹn trong chớp mắt, trước mặt mọi người đột nhiên hiện ra một nam nhân hoàng bào.

Trán nam nhân có thiên cốt, khuôn mặt ngạo khí, sau lưng còn đeo một cái hồ lô lớn, mắt như lôi tuyền, thế như thiên địa. Trên người tản ra một cỗ lệ khí, khí thế vô cùng mạnh mẽ, ép vạn vật bốn phương tản ra.

Giới chủ Trường Sinh Giới, Thần Nha Đạo Quân!

Thiên Cực Cảnh? Hắn cũng là Thiên Cực Cảnh? Trong lòng Chung Sơn vô cùng hoảng sợ, khí thế Thần Nha Đạo Quân quá mạnh, đối mặt với cỗ khí thế này, Chung Sơn dường như không thể lay động. Cùng là Thiên Cực Cảnh, Thân Tề Thiên, Chung Sơn còn có thể kháng cự, nhưng mà đối mặt với Thần Nha Đạo Quân, Chung Sơn biết, tuyệt đối không địch lại.

Thần Nha Đạo Quân khiến cho Chung Sơn có cảm giác hung ác, một cỗ cảm giác hung ác ngập trời. Cỗ khí thế này chỉ có tiên nhân và Hỏa Kỳ Lân ở âm phủ mới có.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook