Quyển 6 - Chương 83: Chung Sơn VS Thân Tề Thiên
Quan Kỳ
13/03/2014
Xa xa. Hai người đối diện, ánh mắt đều phát ra hàn quang.
Với tâm tính của Chung Sơn, căn bản gai mắt đối thủ như Thân Tề Thiên, tuy rằng từng giao phong nhiều lần, nhưng mà từ trong lòng Chung Sơn luôn luôn không thèm nhìn thẳng Thân Tề Thiên, theo cách nói của Chung Sơn thì hắn còn không xứng. Nhưng lại không thể phủ nhận, vận khí của Thân Tề Thiên lại quá tốt, từ một thiếu niên ngu ngốc chất phác trở thành hoàng thân quốc thích quyền thế ngập trời, mưu trí siêu quần, tâm ngoan thủ lạt, mỗi một lần quyết đấu đều mang tới cho Chung Sơn một vài cảm giác mới lạ. Lần này thì tốt rồi (ý là quá mới lạ), cảnh giới trực tiếp vọt lên tới Thiên Cực Cảnh.
Thiên Cực Cảnh? Chí Tôn Hầu Viên tộc Thân Tề Thiên? Vậy thì tính sao, nhìn đã chướng mắt, tu vi có cao tới đâu thì cũng thấy chướng mắt. Cũng không phải là Chung Sơn không biết, mà là trong thâm tâm Chung Sơn luôn có một ngạo khí, đó là loại ưu việt trời sinh.
Triệu Sở Hướng tu vi không cao, danh tiếng, địa vị ở Thần Châu cũng không cao, nhưng mà Chung Sơn trước giờ đều coi hắn như huynh đệ, bởi vì hắn đúng với khẩu vị của Chung Sơn, mà Chung Sơn cũng càng coi trọng hào khí can vân, nghĩa bạc vân thiên của hắn. Loại phẩm chất này, không phải tu vi đề thăng lên là có được.
Về phần Thân Tề Thiên, một ngày đã chướng mắt ngươi thì sẽ vĩnh viễn chướng mắt ngươi! Chung Sơn đạp bước tiến lên, không một chút sợ hãi.
Chung Sơn không thèm để ý Thân Tề Thiên, xa xa Thân Tề Thiên cũng nhìn thật sâu Chung Sơn.
Sau khi phong ấn thú hồn giải khai, tư tưởng Chí Tôn Thân Tề Thiên kiếp trước chiếm chủ đạo, mà tư tưởng Thân Tề Thiên nhân loại lại hóa thành thành một đoạn ký ức bị hắn lật xem một lần.
Ánh mắt Thân Tề Thiên tràn ngập âm lãnh. Chung Sơn giống như đối thủ trời phái xuống vậy, ngay từ đầu mình gặp Chung Sơn đã không hay ho rồi, chỗ nào cũng bị hắn nhúng tay vào, thậm chí còn quấy rầy tới kế hoạch nhiều năm của mình. Thù này, nhất định phải báo!
Thân Tề Thiên đã không phải Thân Tề Thiên ban đầu, lòng dạ kiếp trước lại lần nữa trỗi dậy, đối với nhân vật chỉ dùng mấy chục năm đã rực sáng ở Thần Châu, tự nhiên Thân Tề Thiên sẽ không khinh thường.
Nhưng lại có Đại Tranh Hoàng triều danh chấn Thần Châu, còn có Đế Huyền Sát và ký ước. Tuy rằng Thân Tề Thiên muốn giết Chung Sơn nhưng vẫn dè dặt.
- Thân Tề Thiên? Sao, ngươi còn muốn tìm ta phiền toái?
Chung Sơn cười lạnh nói.
Thân Tề Thiên ánh mắt lạnh lùng, vẫn chưa lập tức ra tay, mà lại thăm dò, bước ra 1 bước, đỉnh đầu Thân Tề Thiên cuồn cuộn xuất hiện một tầng mây đen, vùng trời trên đỉnh đầu Thân Tề Thiên bỗng nhiên biến đổi.
Những chỗ khác bầu trời không mây, mặt trời hừng hực chiếu xuống, mà đỉnh đầu Thân Tề Thiên lại là mây đen dầy đặc, nhìn qua vô cùng áp lực.
Đây là năng lực Thiên mà chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có được, một khi đạt tới Thiên Cực Cảnh, dùng thực lực bản thân sẽ tạo thành một vùng trời thuộc về mình. Dậm chân một cái, tạo thành được thế giới của mình, đây là chỗ mạnh nhất của Thiên Cực Cảnh.
Dưới thiên uy, không chỉ có thể thăm dò đối thủ, càng có thể mang tới cho đối thủ cảm giác áp bách tim đập nhanh, thậm chí làm nhục đối thủ. Thân Tề Thiên một bước bước ra tạo thành một vùng trời của mình, bức thẳng tới Chung Sơn.
Chung Sơn lạnh lùng cười, cũng bước ra một bước.
- Ầm ầm...................
Bầu trời trên đầu Chung Sơn, tiếng ấm cuồn cuộn vang lên, vô số lôi điện lóng lánh, khí thế mênh mông ép xuống. Liếc mắt nhìn lại, trong vòng vạn dặm hiện ra lôi vân vô tận, còn có vô số lôi điện màu tím cường đại không ngừng lóe lên, bốn phía lại không ngừng có lôi điện đánh xuống vang vọng thiên địa.
Một mảnh trời cao trống không lập tức hình thành một mảnh Thiên ngang bằng với Thân Tề Thiên.
Lôi vân mạnh mẽ va chạm với mây đen trên vùng trời Thân Tề Thiên phát ra tiếng nổ bùm bùm.
- Ngươi sao lại cũng có Thiên?
Thân Tề Thiên kinh ngạc hỏi.
Tuy rằng, trong lòng Thân Tề Thiên rất xem trọng Chung Sơn, nhưng mà chỉ như thế, cũng không đến mức khoa trương như vậy. Tu vi Chung Sơn rõ ràng chỉ có Hoàng Cực Cảnh, nhưng mà hắn làm sao cũng có Thiên? Không có khả năng, đây là năng lực mà chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có được, căn bản không phải Hoàng Cực Cảnh như Chung Sơn có khả năng chạm tới, điều đó không có khả năng!
- Không đúng, đây là Thiên Lôi Biến, Thiên Lôi Biến do Thần cung sáng chế.
Thân Tề Thiên thở phào một hơi nói.
Thiên Lôi Biến, đúng là công pháp lúc trước Huyền Nguyên cho Chung Sơn, một cái liếc nhìn, lôi vân che phủ! Một công pháp cường đại mô phỏng Thiên, chỉ có tu vi càng cao, mới có thể thể hội càng sâu.
- Hừ!
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.
Trong bầu trời, vô tận lôi vân căn bản không chút nhượng bộ cùng với Thiên của Thân Tề Thiên va chạm với nhau, phảng phát như có hai Thiên Cực Cảnh đánh thử thăm dò trước khi quyết đấu.
Thân Tề Thiên nghĩ ra công pháp của Chung Sơn, ánh mắt khẩn trương cũng buông lỏng hơn nhiều, còn lộ ra một phần âm lãnh.
Nhìn Chung Sơn, Thân Tề Thiên vung tay lên, lấy ra một quả ấn tỉ màu lam.
- Cái này vốn là để làm ngự tỉ khi ta thành lập Thiên triều, nhưng mà kế hoạch của ta bị ngươi phá hỏng, ta không thể tự mở vận triều, nhưng cái này chung quy vẫn là Pháp bảo cửu phẩm, có thể chết ở dưới Pháp bảo cửu phẩm cũng là vinh hạnh lớn lao của ngươi.
Thân Tề Thiên lạnh giọng nói.
- Vinh hạnh? Ai sống ai chết còn khó nói!
Chung Sơn giọng điệu lạnh lùng nói.
Chỉ thấy Chung Sơn lật tay 1 cái, Phương Thiên Ngọc Tỉ xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Cửa ngươi là Thiên triều ngự tỉ? Nhưng mà ngươi dù sao cũng không phải là quân chủ vận triều, mà ta lại là quân chủ của Đại Tranh Hoàng triều, còn đây là ngự tỉ Đại Tranh Hoàng triều.
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Ha ha ha ha, Hoàng triều ngự tỉ? Ngươi không phải muốn dùng Hoàng triều ngự tỉ va chạm cùng với Thiên triều ngự tỉ của ta đó chứ?
Thân Tề Thiên bỗng nhiên cười dài, ánh mắt hiện lên vẻ châm chọc.
Hoàng triều ngự tỉ? Là chuyện buồn cười cỡ nào, Hoàng triều ngự tỉ cao nhất cũng chỉ có thể xem như Pháp bảo thất phẩm, muốn va chạm với Thiên triều ngự tỉ, đó quả thực là lấy trứng chọi đá.
Điên rồi? Chung Sơn này điên rồi?
Châm biếm xong, trong mắt Thân Tề Thiên hiện lên một cỗ hàn quang, Thiên triều ngự tỉ trong tay ném thẳng lên trời. Ngự tỉ sau đó hóa thành một tòa cự ấn vạn trượng, cự ấn khổng lồ đè xuống phía Chung Sơn.
Thiên Cực Cảnh thi triển ngự tỉ, tự nhiên có thể phát huy ra chín thành uy lực của nó, Thiên triều ngự tỉ cuồn cuộn ép tới, không gian phía dưới rung lên từng hồi, thế gian dường như muốn sụp đổ vậy.
Nhìn thấy sự mạnh mẽ của Thiên triều ngự tỉ, mọi người giống như lạc vào thế giới hoàn toàn khác.
Chung Sơn tự nhiên không sợ, Phương Thiên Ngọc Tỉ trong tay ném ra, cũng rất nhanh bành trướng, hóa thành một tòa cự ấn nghìn trượng nhanh chóng đánh tới Thiên triều ngự tỉ.
Tuy rằng chỉ lớn bằng 1 phần mười Thiên triều ngự tỉ, nhưng khí thế phát ra lại không yếu hơn chút nào.
Hai đại ngự tỉ từ khoảng cách rất xa đã cảm ứng được nhau, Thiên triều ngự tỉ dường như bị khiêu khích, đột nhiên tản ra lam quang, 1 cổ uy thế cường đại bức thẳng tới Phương Thiên Ngọc Tỉ, mà Phương Thiên Ngọc Tỉ tự nhiên không kém, cũng tản ra một cỗ ánh sáng màu vàng, làm ra phản kích.
- Oanh...................
Hai ngự tỉ từ trên trời cao phát ra tiếng va chạm khủng bố.
Nếu như là Hoàng triều ngự tỉ khác, nhất định đã bị chấn nát rồi, dù sao cũng là kém vài cấp bậc. Nhưng sau khi va chạm, không gian trở nên rung chuyển, sau khi ức vạn hào quang nở rộ, không ngờ cả hai lắc lư bắn ngược trở lại.
Phương Thiên Ngọc Tỉ vẫn tản ra ánh sáng màu vàng như trước, chiến ý dạt dào, mà lam quang trên Thiên triều ngự tỉ màu lam lại hơi ảm đạm đi, thậm chí ở một góc Thiên triều ngự tỉ, không ngờ xuất hiện một vết rạn.
- Tại sao lại như vậy? Của ngươi thật sự là Hoàng triều ngự tỉ?
Thân Tề Thiên vẻ mặt không hiểu, làm sao có thể, Thiên triều ngự tỉ không ngờ không chịu nổi 1 lần va chạm với Hoàng triều ngự tỉ?
Uy lực một kích kia hoàn toàn đạt tới hiệu quả một kích mạnh nhất của Thiên Cực Cảnh, Thiên triều ngự tỉ sao lại không đánh nổi Hoàng triều ngự tỉ? Điều đó không có khả năng.
- Ha ha ha! Lão hầu tử, để ta nói cho ngươi đi, ngự tỉ, nó không chỉ là Pháp bảo, còn là trọng khí một triều, dùng để trấn áp số mệnh một triều, uy lực của nó không chỉ đơn giản như Pháp bảo đâu, mà còn có uy lực của số mệnh một triều, ngươi căn bản không có vận triều chống đỡ, làm sao chống đỡ được ngự tỉ của ta? Thiên triều ngự tỉ? Thiếu Thiên triều, nó cũng chỉ vẻn vẹn là 1 Pháp bảo cửu phẩm mà thôi, mà ngự tỉ của ta lại hòa với số mệnh triều ta! Với ngươi lão hầu tử như ngươi, vĩnh viễn không thể thể hội diệu dụng của vận triều.
Chung Sơn trào phúng nói.
Đồng thời, Phương Thiên Ngọc Tỉ cũng phát ra ánh sáng màu vàng gấp mười lúc trước, lại lần nữa đập tới Thiên triều ngự tỉ.
- Không thể như vậy! Cho dù như thế, ngự tỉ của ngươi cũng không có khả năng cứng rắn như vậy!
Thân Tề Thiên vẻ mặt không tin, bàn tay vung lên, Thiên triều ngự tỉ lại lần nữa va chạm tới ngự tỉ Chung Sơn.
- Trấn...................
Chung Sơn cao giọng quát một tiếng, hai ngự tỉ lại lần nữa va chạm với nhau.
- Oanh...................
Hai đại ngự tỉ va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, cả khoảng không bị ánh sáng vô tận bao phủ, không gian chung quanh rung chuyển lại lần nữa phát ra gợn sóng, gợn sóng mênh mông xé ta mặt đất.
- Không có khả năng, như vậy là sao? Ngự tỉ của ngươi sao lại cứng rắn như vậy?
Thân Tề Thiên cả kinh kêu lên.
Chung Sơn vẫy tay một cái, Phương Thiên Ngọc Tỉ lại lần nữa bay trở về. Mà vết nứt lúc trước của Thiên triều ngự tỉ bị va chạm khiến cho nổ tung, nổ thành bụi phấn.
Phương Thiên Ngọc Tỉ quá mạnh mẽ, cho dù Thiên triều ngự tỉ cũng không thể chống được, đương nhiên, nếu như là Hoàng triều ngự tỉ tầm thường thì căn bản không có hiệu quả này, mấu chốt ở chỗ là Phương Thiên Ngọc Tỉ phẩm chất rất cao, không chỉ được dùng loại ngọc quý báu nhất thiên hạ luyện thành, mà còn được tinh tú lực rèn luyện trong lúc Cổ Thần Thông khai thiên lập, độ cứng của nó có thể nói là thiên hạ không có loại ngọc nào có thể sánh bằng.
Tuy nhiên, Chung Sơn làm sao đi nói chuyện này cho Thân Tề Thiên?
- Lão hầu tử, ngươi không phải đối thủ của ta, trước kia không phải, bây giờ cũng không phải, về sau vĩnh viễn cũng không phải!
Chung Sơn đả kích nói.
Đổi thành một Hoàng Cực Cảnh khác kích bác Thân Tề Thiên, Thân Tề Thiên căn bản sẽ không thèm để ý, nhưng mà Chung Sơn lại khác, từ khi gặp Chung Sơn đến bây giờ, bất kỳ phương diện gì Chung Sơn đều trên hắn, trừ những thứ không thể nói rõ như tu vi ra, bất kỳ thứ nào cũng không sánh được với Chung Sơn. Chung Sơn không phải đang ba hoa, là đang nói sự thực, nghe ra lại buồn cười cỡ nào.
Thân Tề Thiên ánh mắt giận dữ, lật tay lấy Tử Kim Văn Long Côn lúc trước ra.
Ở U Minh Thiên Tử, Kim Văn Long Côn không phát huy được hiệu quả, Thân Tề Thiên vẫn không lấy ra dùng, hơn nữa Thân Tề Thiên mơ hồ cảm thấy không nên dùng Tử Kim Văn Long Côn, cho nên luôn không dùng tới bây giờ, nhưng mà bây giờ không thể tiếp tục giấu nữa?
Chung Sơn nhìn thấy Thân Tề Thiên lại lần nữa lấy Tử Kim Văn Long Côn ra, trong lòng vui vẻ, chơi với ngươi lâu như vậy, chính là muốn nhìn thấy ngươi lấy ra cái gậy này, sau đó âm thầm chơi xấu hắn 1 phen. Bởi vì Chung Sơn biết, cây gậy này không chỉ đơn giản là Pháp bảo cửu phẩm như vậy. Pháp bảo cửu phẩm phải sử dụng pháp lực rót vào mới có thể biến lớn thu nhỏ, mà cây gậy này căn bản không cần pháp lực, chỉ cần Thân Tề Thiên dùng 1 ý niệm là đủ rồi. Điều này nói rõ, cây côn này không chỉ là Pháp bảo cửu phẩm, mà còn là căn thần thức của Thân Tề Thiên.
- - - - - oOo- - - - -
Với tâm tính của Chung Sơn, căn bản gai mắt đối thủ như Thân Tề Thiên, tuy rằng từng giao phong nhiều lần, nhưng mà từ trong lòng Chung Sơn luôn luôn không thèm nhìn thẳng Thân Tề Thiên, theo cách nói của Chung Sơn thì hắn còn không xứng. Nhưng lại không thể phủ nhận, vận khí của Thân Tề Thiên lại quá tốt, từ một thiếu niên ngu ngốc chất phác trở thành hoàng thân quốc thích quyền thế ngập trời, mưu trí siêu quần, tâm ngoan thủ lạt, mỗi một lần quyết đấu đều mang tới cho Chung Sơn một vài cảm giác mới lạ. Lần này thì tốt rồi (ý là quá mới lạ), cảnh giới trực tiếp vọt lên tới Thiên Cực Cảnh.
Thiên Cực Cảnh? Chí Tôn Hầu Viên tộc Thân Tề Thiên? Vậy thì tính sao, nhìn đã chướng mắt, tu vi có cao tới đâu thì cũng thấy chướng mắt. Cũng không phải là Chung Sơn không biết, mà là trong thâm tâm Chung Sơn luôn có một ngạo khí, đó là loại ưu việt trời sinh.
Triệu Sở Hướng tu vi không cao, danh tiếng, địa vị ở Thần Châu cũng không cao, nhưng mà Chung Sơn trước giờ đều coi hắn như huynh đệ, bởi vì hắn đúng với khẩu vị của Chung Sơn, mà Chung Sơn cũng càng coi trọng hào khí can vân, nghĩa bạc vân thiên của hắn. Loại phẩm chất này, không phải tu vi đề thăng lên là có được.
Về phần Thân Tề Thiên, một ngày đã chướng mắt ngươi thì sẽ vĩnh viễn chướng mắt ngươi! Chung Sơn đạp bước tiến lên, không một chút sợ hãi.
Chung Sơn không thèm để ý Thân Tề Thiên, xa xa Thân Tề Thiên cũng nhìn thật sâu Chung Sơn.
Sau khi phong ấn thú hồn giải khai, tư tưởng Chí Tôn Thân Tề Thiên kiếp trước chiếm chủ đạo, mà tư tưởng Thân Tề Thiên nhân loại lại hóa thành thành một đoạn ký ức bị hắn lật xem một lần.
Ánh mắt Thân Tề Thiên tràn ngập âm lãnh. Chung Sơn giống như đối thủ trời phái xuống vậy, ngay từ đầu mình gặp Chung Sơn đã không hay ho rồi, chỗ nào cũng bị hắn nhúng tay vào, thậm chí còn quấy rầy tới kế hoạch nhiều năm của mình. Thù này, nhất định phải báo!
Thân Tề Thiên đã không phải Thân Tề Thiên ban đầu, lòng dạ kiếp trước lại lần nữa trỗi dậy, đối với nhân vật chỉ dùng mấy chục năm đã rực sáng ở Thần Châu, tự nhiên Thân Tề Thiên sẽ không khinh thường.
Nhưng lại có Đại Tranh Hoàng triều danh chấn Thần Châu, còn có Đế Huyền Sát và ký ước. Tuy rằng Thân Tề Thiên muốn giết Chung Sơn nhưng vẫn dè dặt.
- Thân Tề Thiên? Sao, ngươi còn muốn tìm ta phiền toái?
Chung Sơn cười lạnh nói.
Thân Tề Thiên ánh mắt lạnh lùng, vẫn chưa lập tức ra tay, mà lại thăm dò, bước ra 1 bước, đỉnh đầu Thân Tề Thiên cuồn cuộn xuất hiện một tầng mây đen, vùng trời trên đỉnh đầu Thân Tề Thiên bỗng nhiên biến đổi.
Những chỗ khác bầu trời không mây, mặt trời hừng hực chiếu xuống, mà đỉnh đầu Thân Tề Thiên lại là mây đen dầy đặc, nhìn qua vô cùng áp lực.
Đây là năng lực Thiên mà chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có được, một khi đạt tới Thiên Cực Cảnh, dùng thực lực bản thân sẽ tạo thành một vùng trời thuộc về mình. Dậm chân một cái, tạo thành được thế giới của mình, đây là chỗ mạnh nhất của Thiên Cực Cảnh.
Dưới thiên uy, không chỉ có thể thăm dò đối thủ, càng có thể mang tới cho đối thủ cảm giác áp bách tim đập nhanh, thậm chí làm nhục đối thủ. Thân Tề Thiên một bước bước ra tạo thành một vùng trời của mình, bức thẳng tới Chung Sơn.
Chung Sơn lạnh lùng cười, cũng bước ra một bước.
- Ầm ầm...................
Bầu trời trên đầu Chung Sơn, tiếng ấm cuồn cuộn vang lên, vô số lôi điện lóng lánh, khí thế mênh mông ép xuống. Liếc mắt nhìn lại, trong vòng vạn dặm hiện ra lôi vân vô tận, còn có vô số lôi điện màu tím cường đại không ngừng lóe lên, bốn phía lại không ngừng có lôi điện đánh xuống vang vọng thiên địa.
Một mảnh trời cao trống không lập tức hình thành một mảnh Thiên ngang bằng với Thân Tề Thiên.
Lôi vân mạnh mẽ va chạm với mây đen trên vùng trời Thân Tề Thiên phát ra tiếng nổ bùm bùm.
- Ngươi sao lại cũng có Thiên?
Thân Tề Thiên kinh ngạc hỏi.
Tuy rằng, trong lòng Thân Tề Thiên rất xem trọng Chung Sơn, nhưng mà chỉ như thế, cũng không đến mức khoa trương như vậy. Tu vi Chung Sơn rõ ràng chỉ có Hoàng Cực Cảnh, nhưng mà hắn làm sao cũng có Thiên? Không có khả năng, đây là năng lực mà chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có được, căn bản không phải Hoàng Cực Cảnh như Chung Sơn có khả năng chạm tới, điều đó không có khả năng!
- Không đúng, đây là Thiên Lôi Biến, Thiên Lôi Biến do Thần cung sáng chế.
Thân Tề Thiên thở phào một hơi nói.
Thiên Lôi Biến, đúng là công pháp lúc trước Huyền Nguyên cho Chung Sơn, một cái liếc nhìn, lôi vân che phủ! Một công pháp cường đại mô phỏng Thiên, chỉ có tu vi càng cao, mới có thể thể hội càng sâu.
- Hừ!
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.
Trong bầu trời, vô tận lôi vân căn bản không chút nhượng bộ cùng với Thiên của Thân Tề Thiên va chạm với nhau, phảng phát như có hai Thiên Cực Cảnh đánh thử thăm dò trước khi quyết đấu.
Thân Tề Thiên nghĩ ra công pháp của Chung Sơn, ánh mắt khẩn trương cũng buông lỏng hơn nhiều, còn lộ ra một phần âm lãnh.
Nhìn Chung Sơn, Thân Tề Thiên vung tay lên, lấy ra một quả ấn tỉ màu lam.
- Cái này vốn là để làm ngự tỉ khi ta thành lập Thiên triều, nhưng mà kế hoạch của ta bị ngươi phá hỏng, ta không thể tự mở vận triều, nhưng cái này chung quy vẫn là Pháp bảo cửu phẩm, có thể chết ở dưới Pháp bảo cửu phẩm cũng là vinh hạnh lớn lao của ngươi.
Thân Tề Thiên lạnh giọng nói.
- Vinh hạnh? Ai sống ai chết còn khó nói!
Chung Sơn giọng điệu lạnh lùng nói.
Chỉ thấy Chung Sơn lật tay 1 cái, Phương Thiên Ngọc Tỉ xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Cửa ngươi là Thiên triều ngự tỉ? Nhưng mà ngươi dù sao cũng không phải là quân chủ vận triều, mà ta lại là quân chủ của Đại Tranh Hoàng triều, còn đây là ngự tỉ Đại Tranh Hoàng triều.
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Ha ha ha ha, Hoàng triều ngự tỉ? Ngươi không phải muốn dùng Hoàng triều ngự tỉ va chạm cùng với Thiên triều ngự tỉ của ta đó chứ?
Thân Tề Thiên bỗng nhiên cười dài, ánh mắt hiện lên vẻ châm chọc.
Hoàng triều ngự tỉ? Là chuyện buồn cười cỡ nào, Hoàng triều ngự tỉ cao nhất cũng chỉ có thể xem như Pháp bảo thất phẩm, muốn va chạm với Thiên triều ngự tỉ, đó quả thực là lấy trứng chọi đá.
Điên rồi? Chung Sơn này điên rồi?
Châm biếm xong, trong mắt Thân Tề Thiên hiện lên một cỗ hàn quang, Thiên triều ngự tỉ trong tay ném thẳng lên trời. Ngự tỉ sau đó hóa thành một tòa cự ấn vạn trượng, cự ấn khổng lồ đè xuống phía Chung Sơn.
Thiên Cực Cảnh thi triển ngự tỉ, tự nhiên có thể phát huy ra chín thành uy lực của nó, Thiên triều ngự tỉ cuồn cuộn ép tới, không gian phía dưới rung lên từng hồi, thế gian dường như muốn sụp đổ vậy.
Nhìn thấy sự mạnh mẽ của Thiên triều ngự tỉ, mọi người giống như lạc vào thế giới hoàn toàn khác.
Chung Sơn tự nhiên không sợ, Phương Thiên Ngọc Tỉ trong tay ném ra, cũng rất nhanh bành trướng, hóa thành một tòa cự ấn nghìn trượng nhanh chóng đánh tới Thiên triều ngự tỉ.
Tuy rằng chỉ lớn bằng 1 phần mười Thiên triều ngự tỉ, nhưng khí thế phát ra lại không yếu hơn chút nào.
Hai đại ngự tỉ từ khoảng cách rất xa đã cảm ứng được nhau, Thiên triều ngự tỉ dường như bị khiêu khích, đột nhiên tản ra lam quang, 1 cổ uy thế cường đại bức thẳng tới Phương Thiên Ngọc Tỉ, mà Phương Thiên Ngọc Tỉ tự nhiên không kém, cũng tản ra một cỗ ánh sáng màu vàng, làm ra phản kích.
- Oanh...................
Hai ngự tỉ từ trên trời cao phát ra tiếng va chạm khủng bố.
Nếu như là Hoàng triều ngự tỉ khác, nhất định đã bị chấn nát rồi, dù sao cũng là kém vài cấp bậc. Nhưng sau khi va chạm, không gian trở nên rung chuyển, sau khi ức vạn hào quang nở rộ, không ngờ cả hai lắc lư bắn ngược trở lại.
Phương Thiên Ngọc Tỉ vẫn tản ra ánh sáng màu vàng như trước, chiến ý dạt dào, mà lam quang trên Thiên triều ngự tỉ màu lam lại hơi ảm đạm đi, thậm chí ở một góc Thiên triều ngự tỉ, không ngờ xuất hiện một vết rạn.
- Tại sao lại như vậy? Của ngươi thật sự là Hoàng triều ngự tỉ?
Thân Tề Thiên vẻ mặt không hiểu, làm sao có thể, Thiên triều ngự tỉ không ngờ không chịu nổi 1 lần va chạm với Hoàng triều ngự tỉ?
Uy lực một kích kia hoàn toàn đạt tới hiệu quả một kích mạnh nhất của Thiên Cực Cảnh, Thiên triều ngự tỉ sao lại không đánh nổi Hoàng triều ngự tỉ? Điều đó không có khả năng.
- Ha ha ha! Lão hầu tử, để ta nói cho ngươi đi, ngự tỉ, nó không chỉ là Pháp bảo, còn là trọng khí một triều, dùng để trấn áp số mệnh một triều, uy lực của nó không chỉ đơn giản như Pháp bảo đâu, mà còn có uy lực của số mệnh một triều, ngươi căn bản không có vận triều chống đỡ, làm sao chống đỡ được ngự tỉ của ta? Thiên triều ngự tỉ? Thiếu Thiên triều, nó cũng chỉ vẻn vẹn là 1 Pháp bảo cửu phẩm mà thôi, mà ngự tỉ của ta lại hòa với số mệnh triều ta! Với ngươi lão hầu tử như ngươi, vĩnh viễn không thể thể hội diệu dụng của vận triều.
Chung Sơn trào phúng nói.
Đồng thời, Phương Thiên Ngọc Tỉ cũng phát ra ánh sáng màu vàng gấp mười lúc trước, lại lần nữa đập tới Thiên triều ngự tỉ.
- Không thể như vậy! Cho dù như thế, ngự tỉ của ngươi cũng không có khả năng cứng rắn như vậy!
Thân Tề Thiên vẻ mặt không tin, bàn tay vung lên, Thiên triều ngự tỉ lại lần nữa va chạm tới ngự tỉ Chung Sơn.
- Trấn...................
Chung Sơn cao giọng quát một tiếng, hai ngự tỉ lại lần nữa va chạm với nhau.
- Oanh...................
Hai đại ngự tỉ va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, cả khoảng không bị ánh sáng vô tận bao phủ, không gian chung quanh rung chuyển lại lần nữa phát ra gợn sóng, gợn sóng mênh mông xé ta mặt đất.
- Không có khả năng, như vậy là sao? Ngự tỉ của ngươi sao lại cứng rắn như vậy?
Thân Tề Thiên cả kinh kêu lên.
Chung Sơn vẫy tay một cái, Phương Thiên Ngọc Tỉ lại lần nữa bay trở về. Mà vết nứt lúc trước của Thiên triều ngự tỉ bị va chạm khiến cho nổ tung, nổ thành bụi phấn.
Phương Thiên Ngọc Tỉ quá mạnh mẽ, cho dù Thiên triều ngự tỉ cũng không thể chống được, đương nhiên, nếu như là Hoàng triều ngự tỉ tầm thường thì căn bản không có hiệu quả này, mấu chốt ở chỗ là Phương Thiên Ngọc Tỉ phẩm chất rất cao, không chỉ được dùng loại ngọc quý báu nhất thiên hạ luyện thành, mà còn được tinh tú lực rèn luyện trong lúc Cổ Thần Thông khai thiên lập, độ cứng của nó có thể nói là thiên hạ không có loại ngọc nào có thể sánh bằng.
Tuy nhiên, Chung Sơn làm sao đi nói chuyện này cho Thân Tề Thiên?
- Lão hầu tử, ngươi không phải đối thủ của ta, trước kia không phải, bây giờ cũng không phải, về sau vĩnh viễn cũng không phải!
Chung Sơn đả kích nói.
Đổi thành một Hoàng Cực Cảnh khác kích bác Thân Tề Thiên, Thân Tề Thiên căn bản sẽ không thèm để ý, nhưng mà Chung Sơn lại khác, từ khi gặp Chung Sơn đến bây giờ, bất kỳ phương diện gì Chung Sơn đều trên hắn, trừ những thứ không thể nói rõ như tu vi ra, bất kỳ thứ nào cũng không sánh được với Chung Sơn. Chung Sơn không phải đang ba hoa, là đang nói sự thực, nghe ra lại buồn cười cỡ nào.
Thân Tề Thiên ánh mắt giận dữ, lật tay lấy Tử Kim Văn Long Côn lúc trước ra.
Ở U Minh Thiên Tử, Kim Văn Long Côn không phát huy được hiệu quả, Thân Tề Thiên vẫn không lấy ra dùng, hơn nữa Thân Tề Thiên mơ hồ cảm thấy không nên dùng Tử Kim Văn Long Côn, cho nên luôn không dùng tới bây giờ, nhưng mà bây giờ không thể tiếp tục giấu nữa?
Chung Sơn nhìn thấy Thân Tề Thiên lại lần nữa lấy Tử Kim Văn Long Côn ra, trong lòng vui vẻ, chơi với ngươi lâu như vậy, chính là muốn nhìn thấy ngươi lấy ra cái gậy này, sau đó âm thầm chơi xấu hắn 1 phen. Bởi vì Chung Sơn biết, cây gậy này không chỉ đơn giản là Pháp bảo cửu phẩm như vậy. Pháp bảo cửu phẩm phải sử dụng pháp lực rót vào mới có thể biến lớn thu nhỏ, mà cây gậy này căn bản không cần pháp lực, chỉ cần Thân Tề Thiên dùng 1 ý niệm là đủ rồi. Điều này nói rõ, cây côn này không chỉ là Pháp bảo cửu phẩm, mà còn là căn thần thức của Thân Tề Thiên.
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.