Quyển 11 - Chương 123: Bên trong Tru Tiên Kiếm Trận
Quan Kỳ
22/01/2015
- Chung Sơn? Thủ lĩnh đám người kia là Chung Sơn! Cường giả vây xem không biết ai bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Là kêu sợ hãi!
Không phải ngưng trọng, mà là kinh hoàng. Bởi vì hắn không tin!
Không chỉ người hô to, rất nhiều cường giả núp trong bóng tối cũng không khỏi kinh dị. Bởi vì rất nhiều người cũng không tin đây là thật, điều này sao có thể là thật?
Chung Sơn? Thế nào lại là hắn?
Chung Sơn tuy rằng không ở Đông Châu, nhưng Đông Châu luôn luôn có truyền thuyết Chung Sơn.
Lần trước Khổng Tử ngã xuống, Chung Sơn đã tới Đông Châu, cũng một lần kia, Chung Sơn bỗng nhiên nổi tiếng, cuối cùng khiến vô số cường giả Đông Châu nhớ kỹ tên của hắn.
Bại Tôn Thân, loạn địa phủ, chiến Tử Lộ, khuấy Thiên Đình, chúc thọ Doanh, giúp Chuẩn Đề.
Ngay lúc đó những đại sự kinh thiên kia, nhiều lần đều có thân ảnh Chung Sơn, khi đó đoàn người Chung Sơn vài lần chiến dịch dựng lên danh tiếng Chung Sơn lớn như vậy. Rất nhiều người đều biết tên Chung Sơn, người dò thăm Chung Sơn là một Thánh Vương Bắc Châu.
Nhưng mà mạnh như thế nào đi nữa, Chung Sơn mang tới một đám người toàn là Tổ Tiên a, chiến Tử Lộ, Tử Lộ là Tổ Tiên, một đám người Chung Sơn vây công Tử Lộ mới may mắn giành thắng lợi, hơn nữa cuối cùng các thuộc hạ của Chung Sơn còn trọng thương thảm thiết.
Ai có thể nghĩ đến, sự việc cách mấy trăm năm, Chung Sơn lại lần nữa đi tới Đông Châu.
Thời khắc này Chung Sơn là Chung Sơn năm đó sao?
Cái này cũng quá khoa trương đi? Bởi vì nhìn thấy và Kiếm Ngạo cùng một chỗ, cho nên đoán được đoàn người Đại Lôi Âm Tự lần trước là Chung Sơn.
Vẻn vẹn chỉ chỉ là mấy trăm năm? Chung Sơn làm sao có thể trưởng thành đến trình độ này?
Tổ Tiên? Thuộc hạ Chung Sơn đã có một đám Tổ Tiên. Cổ Tiên lại hơn 300 tên.
Đại Lôi Âm Tự ra nhất định nhiếp càn khôn! Chư hùng tranh Linh Sơn, Chung Sơn lui quần hùng? Thậm chí lui Thánh nhân?
Vừa mới diệt Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, cường thế sanh cầm Tổ Tiên Trấn Nguyên Tử, hiện tại? Chiến Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Nghĩ đến Chung Sơn trưởng thành kinh khủng, gần như trong lòng mọi người đều không khỏi kinh sợ, đây cũng quá yêu nghiệt! Hắn đúng thật là Chung Sơn sao?
Chung Sơn xốc lên vành nón, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng biết ý tứ Chung Sơn.
Lạnh lùng cười, trong mắt Nguyên Thủy lóe lên vẻ khinh miệt, nhưng ngay sau đó, Nguyên Thủy cũng hiện lên vẻ ngưng trọng.
Khổng Tử ngã xuống trước, Nguyên Thủy liền thức tỉnh, ngày xưa ở trong Nguyên Thủy Phiên, hiểu được rất nhiều chuyện ngoại giới, tỷ như Chung Sơn này. Đặc biệt từ biết đến nhiều nhất chỗ Sắc Không.
Chung Sơn cực kỳ quỷ dị, cũng chỉ có chừng 1700 tuổi, nhưng mà 1700 năm trưởng thành quá nhanh, nhanh đến một loại khó tin. Sắc Không trưởng thành mau, đó là hắn cắn nuốt Khổng Tử.
Nhưng mà Chung Sơn? Có thể học cấp tốc nhanh như vậy chỉ có ba phương án, một là hắn là cường giả sống lại, hiển nhiên Chung Sơn không phải, thứ hai là Chung Sơn kỳ ngộ nghịch thiên. Nhưng mà tuy kỳ ngộ lớn hơn nữa, lớn qua Sắc Không sao? Vậy chỉ có thứ ba, người này hùng tài đại lược, thiên tài ngút trời. Giống như Hồng Quân.
Nguyên Thủy cũng trải qua vô tận kiếp nạn mới được hôm nay, mới đầu vẻ khinh miệt, đảo mắt hóa thành ngưng trọng.
- Trẫm tên Chung Sơn, nếu ngươi khư khư cố chấp, trẫm có thể tiếp ngươi, nhưng trẫm vẫn muốn khuyên ngươi một câu, thứ ngươi không nên được, ngươi không có được. Chung Sơn thản nhiên nói.
- Phải không? Nguyên Thủy lạnh lùng nói.
Nguyên Thủy ngưng trọng Chung Sơn, không có nghĩa Nguyên Thủy sợ Chung Sơn, Nguyên Thủy ngạo khí không phải người bình thường có thể hiểu được, dù đối mặt với Thánh nhân, Nguyên Thủy cũng có đủ vốn liếng kiêu ngạo.
Lui? Chỉ dựa vào câu nói muốn ta lui?
Ông!
Bát Cực Thiên Vĩ chợt biến mất.
Bát Cực Thiên Vĩ đột nhiên biến mất, khiến Nguyên Thủy hơi hơi kinh ngạc.
Thình thịch ...~ thình thịch ...~ thình thịch ...~ thình thịch ... ... ...~!
Gần như đồng thời bốn thanh âm nổ, phương đông một thanh trường kiếm màu tím chui lên dưới đất. Phương nam một thanh trường kiếm màu đỏ chui lên dưới đất, phương tây một thanh trường kiếm màu xanh biếc chui lên dưới đất, phương bắc một thanh trường kiếm màu đen chui lên dưới đất.
Tứ kiếm vừa ra, lập tức xông lên trời, hóa thành tứ chuôi thần trụ, mỗi thứ thủ một phương.
Thình thịch!
Kiếm khí mênh mông ầm ầm bộc phát ra, vô cùng vô tận, lập tức vây quanh khu vực trung ương tứ kiếm.
Kiếm ý cường đại tiến ra giống Kiếm Ngạo phun dũng mãnh lúc trước, tuy rằng ít một chút linh khí, nhưng có thêm một cỗ bá đạo.
Kiếm khí kinh khủng vừa ra, không gian bốn phía không khỏi lay động.
- Tru Tiên Kiếm Trận... ... ... ... ... ... ...~! Một cường giả ngoại giới bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Tru Tiên Kiếm Trận, tự nhiên là Tru Tiên Tứ Kiếm hình thành đại trận.
Bao bọc Chung Sơn, Nguyên Thủy và quyển Địa Thư tại trung tâm.
Vô lượng kiếm khí che tầm mắt của người, cũng xé nát tất cả thần thức đến gần.
Bên trong, Nguyên Thủy trên không trung nhìn về phía Chung Sơn, trên mặt không khỏi nặng hơn lãnh ý, sát tâm.
Vô tận kiếm khí nhằm phía Nguyên Thủy, thân hình Nguyên Thủy hơi động, trong Nguyên Thủy Phiên không ngừng bay ra rất nhiều kiếm khí hỗn độn, trực tiếp triệt tiêu kiếm khí Tru Tiên Tứ Kiếm bốn phía.
Tru Tiên Tứ Kiếm kiếm khí căn bản không gần được thân Nguyên Thủy.
- Tru Tiên Kiếm Trận? Có điểm mùi vị Thông Thiên năm đó, đáng tiếc cuối cùng còn kém một chút, ngươi muốn dùng trận pháp của Thông Thiên để ngăn cản ta? Nguyên Thủy lộ ra nụ cười lạnh nói.
- Tru Tiên Kiếm Trận, ta chỉ ngăn lại người bên ngoài mà thôi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Phải không? Từ Sắc Không ta biết, ngươi chuẩn bị ở sau rất nhiều, anh hùng xuất thiếu niên, ta rất muốn biết, một Cổ Tiên làm sao có thể ngăn bước chân ta? Nguyên Thủy thản nhiên nói.
- Tru Tiên Kiếm Trận? Ngươi và Thông Thiên cùng thời đại, thủ đoạn của Thông Thiên, ta không lừa được ngươi, ta cũng không trông cậy vào tác dụng Tru Tiên Tứ Kiếm đối với ngươi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Ồ?
Leng keng lang!
Trong Tru Tiên Kiếm Trận xơ xác tiêu điều, bỗng nhiên truyền đến thanh âm giòn vang, dường như chuông.
Leng keng lang! Leng keng lang! . . .
Chuông? Sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi hơi trầm xuống.
Có lẽ người khác nghe chuông cực kỳ bình thường, nhưng mà tại trong tai Nguyên Thủy Thiên Tôn, thanh âm của chuông này lại tràn đầy hương vị tĩnh mịch, vạn vật tĩnh mịch. Thiên địa tĩnh mịch.
Ầm ầm... ... ... ... ... ...!
Phía dưới, cả vùng đất bỗng nhiên có chín chỗ thổ địa nứt ra.
Đất nứt ra, từ từ toát ra từng cỗ quan tài màu tím dựng đứng.
Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành (9 thiên mạch)!
Chín cỗ quan tài, trên mỗi cỗ đều viết một từ! Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành (9 thiên mạch)! Cửu đại thiên mạch?
Thình thịch!
Chín cỗ quan tài gần như đồng thời hạ xuống, một cỗ khí bên trong tức cực kỳ tĩnh mịch tràn ngập ra, Tru Tiên Kiếm Trận xơ xác tiêu điều càng thêm một cỗ hương vị băng hàn đến xương.
Thình thịch! Thình thịch! . . .
Tại ánh mắt Nguyên Thủy ngưng trọng, chín thân ảnh bên trong chậm rãi đi ra, tất cả đều hoa lệ áo bào vàng, ngay cả tóc dài đều là hoàng kim, hai mắt đỏ rực, trong miệng toát ra hai răng nanh thật dài, quanh thân tản phát ra một cỗ khí tức mục nát muôn đời. Khí tức cường đại lại lệnh vô số kiếm khí rất xa nổ nát vụn.
- Tổ cương thi? Trong mắt Nguyên Thủy bỗng nhiên trầm xuống.
Thình thịch!
Cửu đại Cương thi xông lên trời, nhằm phía Nguyên Thủy, thân hình vọt tới cao hơn một chỉ, từng người phát ra một tiếng vang thật lớn, trên lưng không ngờ toát ra một đôi cánh long cốt to lớn.
Grào... ... ... ... ... ... ...~!
Cửu đại Cương thi đồng thời rống to, tiếng như kim thạch đánh nhau, chói tai chấn minh, kiếm khí bốn phía đều chấn vỡ, thậm chí tại chỗ miệng cửu đại Cương thi, lại hô lên tiểu hắc động không lớn.
- Cương thi sinh long dực (cánh rồng)? Tướng thần? Hơn nữa còn là chín? Nguyên Thủy hơi biến sắc mặt.
Leng keng lang!
Tiếng chuông lại lần nữa truyền đến từ bên trong đại trận, tiếng chuông cùng nhau, cửu Đại tướng thần đồng thời nhìn chăm chú về phía Nguyên Thủy, răng nanh trong miệng phát ra từng trận hung ngâm.
- Ta nhớ ra rồi! Hai mắt Nguyên Thủy bỗng nhiên nhíu lại, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
- Nhớ tới cái gì rồi? Chung Sơn thản nhiên nói.
- Hậu duệ Táng gia? Năm đó Hồng Quân tìm thiên hạ mà không được hậu duệ Táng gia, không ngờ đến xưng thần Đại Tranh ngươi, Chung Sơn, ngươi thật đúng là vận mệnh thật lớn a! Nguyên Thủy mang theo một cỗ thở dài nói.
- Hồng Quân cũng tìm Táng gia? Chung Sơn híp lại hai mắt nói.
Chung Sơn cực kỳ tôn trọng đối với một ít thần tử thân phận quan trọng, bởi vậy, thân phận giống như Thi tiên sinh, Chung Sơn cũng không hỏi, chỉ là phái người ra ngoài tìm hiểu mà thôi.
Táng gia? Thế lực Chung Sơn tìm kiếm thiên hạ, làm thế nào cũng không có tin tức Táng gia? Dường như chưa bao giờ có gia tộc hậu thế như vậy. Nhưng mà Chung Sơn không tin Táng gia yên lặng vô danh, Địa Tạng Vương là một chi nhánh Táng gia mà thôi, mà Thi tiên sinh quỷ dị lại nghe những điều chưa từng nghe. Ai cũng không biết lai lịch.
Hiện tại, không ngờ Nguyên Thủy cũng biết?
- Hồng Quân tìm Táng gia, đáng tiếc, Hồng Quân tìm thiên hạ cũng tìm không thấy hậu duệ Táng gia, nguyên tưởng rằng Táng gia đã đoạn tuyệt tại đại thế giới, không thể tưởng được bị ngươi đoạt được, còn có thể cho ngươi sở dụng, cho nên, Hồng Quân cũng không có số phận của ngươi! Nguyên Thủy trầm giọng nói.
Leng keng lang!
Ầm!
Lại một tiếng chuông vang truyền đến, bốn phía cửu Đại tướng thần bỗng nhiên trào ra một thiên đạo màu vàng.
Thiên đạo màu vàng vừa ra, ngón tay cửu Đại tướng thần lập tức biến thành nhọn lên, ầm ầm hướng về Nguyên Thủy, hư không lập tức xuất hiện từng hắc động xanh đen, trong hắc động còn có một cỗ sát khí chí dương.
Nguyên Thủy cũng muốn thử một chút uy lực Tướng thần, nghênh hướng một người trong đó, thân hợp nhất đường đại đạo màu trắng, đánh một chưởng. Một chưởng đánh ra, Nguyên Thủy trừng mắt, một cỗ hung ác nhảy ra từ trong mắt.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Ức vạn kiếm khí tán loạn, Nguyên Thủy một chưởng đánh về phía một Tướng thần.
Tướng thần rút lui ngoài trăm trượng, Nguyên Thủy đứng ở đàng xa, nhưng mà lòng bàn tay Nguyên Thủy lại có thêm năm vết cào dữ tợn.
Tướng thần hung ác hiển lộ ra hết thực lực.
Nguyên Thủy hơi kinh ngạc nhìn bàn tay, không ngờ bị Tướng thần trảo phá?
Lui một Tướng thần, lại tám Tướng thần vây quanh, mục đích chỉ có một, giết chết nam nhân áo trắng trước mắt.
Ầm ầm!
Cửu Đại tướng thần hiển lộ ra hết một mặt cường thế. Đối chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nguyên Thủy Phiên trong tay vung lên, kiếm khí cuồng bạo hỗn độn ầm ầm xông thẳng tới các Tướng thần.
Là kêu sợ hãi!
Không phải ngưng trọng, mà là kinh hoàng. Bởi vì hắn không tin!
Không chỉ người hô to, rất nhiều cường giả núp trong bóng tối cũng không khỏi kinh dị. Bởi vì rất nhiều người cũng không tin đây là thật, điều này sao có thể là thật?
Chung Sơn? Thế nào lại là hắn?
Chung Sơn tuy rằng không ở Đông Châu, nhưng Đông Châu luôn luôn có truyền thuyết Chung Sơn.
Lần trước Khổng Tử ngã xuống, Chung Sơn đã tới Đông Châu, cũng một lần kia, Chung Sơn bỗng nhiên nổi tiếng, cuối cùng khiến vô số cường giả Đông Châu nhớ kỹ tên của hắn.
Bại Tôn Thân, loạn địa phủ, chiến Tử Lộ, khuấy Thiên Đình, chúc thọ Doanh, giúp Chuẩn Đề.
Ngay lúc đó những đại sự kinh thiên kia, nhiều lần đều có thân ảnh Chung Sơn, khi đó đoàn người Chung Sơn vài lần chiến dịch dựng lên danh tiếng Chung Sơn lớn như vậy. Rất nhiều người đều biết tên Chung Sơn, người dò thăm Chung Sơn là một Thánh Vương Bắc Châu.
Nhưng mà mạnh như thế nào đi nữa, Chung Sơn mang tới một đám người toàn là Tổ Tiên a, chiến Tử Lộ, Tử Lộ là Tổ Tiên, một đám người Chung Sơn vây công Tử Lộ mới may mắn giành thắng lợi, hơn nữa cuối cùng các thuộc hạ của Chung Sơn còn trọng thương thảm thiết.
Ai có thể nghĩ đến, sự việc cách mấy trăm năm, Chung Sơn lại lần nữa đi tới Đông Châu.
Thời khắc này Chung Sơn là Chung Sơn năm đó sao?
Cái này cũng quá khoa trương đi? Bởi vì nhìn thấy và Kiếm Ngạo cùng một chỗ, cho nên đoán được đoàn người Đại Lôi Âm Tự lần trước là Chung Sơn.
Vẻn vẹn chỉ chỉ là mấy trăm năm? Chung Sơn làm sao có thể trưởng thành đến trình độ này?
Tổ Tiên? Thuộc hạ Chung Sơn đã có một đám Tổ Tiên. Cổ Tiên lại hơn 300 tên.
Đại Lôi Âm Tự ra nhất định nhiếp càn khôn! Chư hùng tranh Linh Sơn, Chung Sơn lui quần hùng? Thậm chí lui Thánh nhân?
Vừa mới diệt Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, cường thế sanh cầm Tổ Tiên Trấn Nguyên Tử, hiện tại? Chiến Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Nghĩ đến Chung Sơn trưởng thành kinh khủng, gần như trong lòng mọi người đều không khỏi kinh sợ, đây cũng quá yêu nghiệt! Hắn đúng thật là Chung Sơn sao?
Chung Sơn xốc lên vành nón, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng biết ý tứ Chung Sơn.
Lạnh lùng cười, trong mắt Nguyên Thủy lóe lên vẻ khinh miệt, nhưng ngay sau đó, Nguyên Thủy cũng hiện lên vẻ ngưng trọng.
Khổng Tử ngã xuống trước, Nguyên Thủy liền thức tỉnh, ngày xưa ở trong Nguyên Thủy Phiên, hiểu được rất nhiều chuyện ngoại giới, tỷ như Chung Sơn này. Đặc biệt từ biết đến nhiều nhất chỗ Sắc Không.
Chung Sơn cực kỳ quỷ dị, cũng chỉ có chừng 1700 tuổi, nhưng mà 1700 năm trưởng thành quá nhanh, nhanh đến một loại khó tin. Sắc Không trưởng thành mau, đó là hắn cắn nuốt Khổng Tử.
Nhưng mà Chung Sơn? Có thể học cấp tốc nhanh như vậy chỉ có ba phương án, một là hắn là cường giả sống lại, hiển nhiên Chung Sơn không phải, thứ hai là Chung Sơn kỳ ngộ nghịch thiên. Nhưng mà tuy kỳ ngộ lớn hơn nữa, lớn qua Sắc Không sao? Vậy chỉ có thứ ba, người này hùng tài đại lược, thiên tài ngút trời. Giống như Hồng Quân.
Nguyên Thủy cũng trải qua vô tận kiếp nạn mới được hôm nay, mới đầu vẻ khinh miệt, đảo mắt hóa thành ngưng trọng.
- Trẫm tên Chung Sơn, nếu ngươi khư khư cố chấp, trẫm có thể tiếp ngươi, nhưng trẫm vẫn muốn khuyên ngươi một câu, thứ ngươi không nên được, ngươi không có được. Chung Sơn thản nhiên nói.
- Phải không? Nguyên Thủy lạnh lùng nói.
Nguyên Thủy ngưng trọng Chung Sơn, không có nghĩa Nguyên Thủy sợ Chung Sơn, Nguyên Thủy ngạo khí không phải người bình thường có thể hiểu được, dù đối mặt với Thánh nhân, Nguyên Thủy cũng có đủ vốn liếng kiêu ngạo.
Lui? Chỉ dựa vào câu nói muốn ta lui?
Ông!
Bát Cực Thiên Vĩ chợt biến mất.
Bát Cực Thiên Vĩ đột nhiên biến mất, khiến Nguyên Thủy hơi hơi kinh ngạc.
Thình thịch ...~ thình thịch ...~ thình thịch ...~ thình thịch ... ... ...~!
Gần như đồng thời bốn thanh âm nổ, phương đông một thanh trường kiếm màu tím chui lên dưới đất. Phương nam một thanh trường kiếm màu đỏ chui lên dưới đất, phương tây một thanh trường kiếm màu xanh biếc chui lên dưới đất, phương bắc một thanh trường kiếm màu đen chui lên dưới đất.
Tứ kiếm vừa ra, lập tức xông lên trời, hóa thành tứ chuôi thần trụ, mỗi thứ thủ một phương.
Thình thịch!
Kiếm khí mênh mông ầm ầm bộc phát ra, vô cùng vô tận, lập tức vây quanh khu vực trung ương tứ kiếm.
Kiếm ý cường đại tiến ra giống Kiếm Ngạo phun dũng mãnh lúc trước, tuy rằng ít một chút linh khí, nhưng có thêm một cỗ bá đạo.
Kiếm khí kinh khủng vừa ra, không gian bốn phía không khỏi lay động.
- Tru Tiên Kiếm Trận... ... ... ... ... ... ...~! Một cường giả ngoại giới bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Tru Tiên Kiếm Trận, tự nhiên là Tru Tiên Tứ Kiếm hình thành đại trận.
Bao bọc Chung Sơn, Nguyên Thủy và quyển Địa Thư tại trung tâm.
Vô lượng kiếm khí che tầm mắt của người, cũng xé nát tất cả thần thức đến gần.
Bên trong, Nguyên Thủy trên không trung nhìn về phía Chung Sơn, trên mặt không khỏi nặng hơn lãnh ý, sát tâm.
Vô tận kiếm khí nhằm phía Nguyên Thủy, thân hình Nguyên Thủy hơi động, trong Nguyên Thủy Phiên không ngừng bay ra rất nhiều kiếm khí hỗn độn, trực tiếp triệt tiêu kiếm khí Tru Tiên Tứ Kiếm bốn phía.
Tru Tiên Tứ Kiếm kiếm khí căn bản không gần được thân Nguyên Thủy.
- Tru Tiên Kiếm Trận? Có điểm mùi vị Thông Thiên năm đó, đáng tiếc cuối cùng còn kém một chút, ngươi muốn dùng trận pháp của Thông Thiên để ngăn cản ta? Nguyên Thủy lộ ra nụ cười lạnh nói.
- Tru Tiên Kiếm Trận, ta chỉ ngăn lại người bên ngoài mà thôi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Phải không? Từ Sắc Không ta biết, ngươi chuẩn bị ở sau rất nhiều, anh hùng xuất thiếu niên, ta rất muốn biết, một Cổ Tiên làm sao có thể ngăn bước chân ta? Nguyên Thủy thản nhiên nói.
- Tru Tiên Kiếm Trận? Ngươi và Thông Thiên cùng thời đại, thủ đoạn của Thông Thiên, ta không lừa được ngươi, ta cũng không trông cậy vào tác dụng Tru Tiên Tứ Kiếm đối với ngươi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Ồ?
Leng keng lang!
Trong Tru Tiên Kiếm Trận xơ xác tiêu điều, bỗng nhiên truyền đến thanh âm giòn vang, dường như chuông.
Leng keng lang! Leng keng lang! . . .
Chuông? Sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi hơi trầm xuống.
Có lẽ người khác nghe chuông cực kỳ bình thường, nhưng mà tại trong tai Nguyên Thủy Thiên Tôn, thanh âm của chuông này lại tràn đầy hương vị tĩnh mịch, vạn vật tĩnh mịch. Thiên địa tĩnh mịch.
Ầm ầm... ... ... ... ... ...!
Phía dưới, cả vùng đất bỗng nhiên có chín chỗ thổ địa nứt ra.
Đất nứt ra, từ từ toát ra từng cỗ quan tài màu tím dựng đứng.
Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành (9 thiên mạch)!
Chín cỗ quan tài, trên mỗi cỗ đều viết một từ! Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành (9 thiên mạch)! Cửu đại thiên mạch?
Thình thịch!
Chín cỗ quan tài gần như đồng thời hạ xuống, một cỗ khí bên trong tức cực kỳ tĩnh mịch tràn ngập ra, Tru Tiên Kiếm Trận xơ xác tiêu điều càng thêm một cỗ hương vị băng hàn đến xương.
Thình thịch! Thình thịch! . . .
Tại ánh mắt Nguyên Thủy ngưng trọng, chín thân ảnh bên trong chậm rãi đi ra, tất cả đều hoa lệ áo bào vàng, ngay cả tóc dài đều là hoàng kim, hai mắt đỏ rực, trong miệng toát ra hai răng nanh thật dài, quanh thân tản phát ra một cỗ khí tức mục nát muôn đời. Khí tức cường đại lại lệnh vô số kiếm khí rất xa nổ nát vụn.
- Tổ cương thi? Trong mắt Nguyên Thủy bỗng nhiên trầm xuống.
Thình thịch!
Cửu đại Cương thi xông lên trời, nhằm phía Nguyên Thủy, thân hình vọt tới cao hơn một chỉ, từng người phát ra một tiếng vang thật lớn, trên lưng không ngờ toát ra một đôi cánh long cốt to lớn.
Grào... ... ... ... ... ... ...~!
Cửu đại Cương thi đồng thời rống to, tiếng như kim thạch đánh nhau, chói tai chấn minh, kiếm khí bốn phía đều chấn vỡ, thậm chí tại chỗ miệng cửu đại Cương thi, lại hô lên tiểu hắc động không lớn.
- Cương thi sinh long dực (cánh rồng)? Tướng thần? Hơn nữa còn là chín? Nguyên Thủy hơi biến sắc mặt.
Leng keng lang!
Tiếng chuông lại lần nữa truyền đến từ bên trong đại trận, tiếng chuông cùng nhau, cửu Đại tướng thần đồng thời nhìn chăm chú về phía Nguyên Thủy, răng nanh trong miệng phát ra từng trận hung ngâm.
- Ta nhớ ra rồi! Hai mắt Nguyên Thủy bỗng nhiên nhíu lại, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
- Nhớ tới cái gì rồi? Chung Sơn thản nhiên nói.
- Hậu duệ Táng gia? Năm đó Hồng Quân tìm thiên hạ mà không được hậu duệ Táng gia, không ngờ đến xưng thần Đại Tranh ngươi, Chung Sơn, ngươi thật đúng là vận mệnh thật lớn a! Nguyên Thủy mang theo một cỗ thở dài nói.
- Hồng Quân cũng tìm Táng gia? Chung Sơn híp lại hai mắt nói.
Chung Sơn cực kỳ tôn trọng đối với một ít thần tử thân phận quan trọng, bởi vậy, thân phận giống như Thi tiên sinh, Chung Sơn cũng không hỏi, chỉ là phái người ra ngoài tìm hiểu mà thôi.
Táng gia? Thế lực Chung Sơn tìm kiếm thiên hạ, làm thế nào cũng không có tin tức Táng gia? Dường như chưa bao giờ có gia tộc hậu thế như vậy. Nhưng mà Chung Sơn không tin Táng gia yên lặng vô danh, Địa Tạng Vương là một chi nhánh Táng gia mà thôi, mà Thi tiên sinh quỷ dị lại nghe những điều chưa từng nghe. Ai cũng không biết lai lịch.
Hiện tại, không ngờ Nguyên Thủy cũng biết?
- Hồng Quân tìm Táng gia, đáng tiếc, Hồng Quân tìm thiên hạ cũng tìm không thấy hậu duệ Táng gia, nguyên tưởng rằng Táng gia đã đoạn tuyệt tại đại thế giới, không thể tưởng được bị ngươi đoạt được, còn có thể cho ngươi sở dụng, cho nên, Hồng Quân cũng không có số phận của ngươi! Nguyên Thủy trầm giọng nói.
Leng keng lang!
Ầm!
Lại một tiếng chuông vang truyền đến, bốn phía cửu Đại tướng thần bỗng nhiên trào ra một thiên đạo màu vàng.
Thiên đạo màu vàng vừa ra, ngón tay cửu Đại tướng thần lập tức biến thành nhọn lên, ầm ầm hướng về Nguyên Thủy, hư không lập tức xuất hiện từng hắc động xanh đen, trong hắc động còn có một cỗ sát khí chí dương.
Nguyên Thủy cũng muốn thử một chút uy lực Tướng thần, nghênh hướng một người trong đó, thân hợp nhất đường đại đạo màu trắng, đánh một chưởng. Một chưởng đánh ra, Nguyên Thủy trừng mắt, một cỗ hung ác nhảy ra từ trong mắt.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Ức vạn kiếm khí tán loạn, Nguyên Thủy một chưởng đánh về phía một Tướng thần.
Tướng thần rút lui ngoài trăm trượng, Nguyên Thủy đứng ở đàng xa, nhưng mà lòng bàn tay Nguyên Thủy lại có thêm năm vết cào dữ tợn.
Tướng thần hung ác hiển lộ ra hết thực lực.
Nguyên Thủy hơi kinh ngạc nhìn bàn tay, không ngờ bị Tướng thần trảo phá?
Lui một Tướng thần, lại tám Tướng thần vây quanh, mục đích chỉ có một, giết chết nam nhân áo trắng trước mắt.
Ầm ầm!
Cửu Đại tướng thần hiển lộ ra hết một mặt cường thế. Đối chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nguyên Thủy Phiên trong tay vung lên, kiếm khí cuồng bạo hỗn độn ầm ầm xông thẳng tới các Tướng thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.