Quyển 11 - Chương 124: Thiên Điều! Thánh ngục!
Quan Kỳ
22/01/2015
9 Đại tướng thần cùng công kích Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Chín đường thiên đạo màu vàng vây quanh đại đạo màu trắng, điên cuồng va chạm, trong vòng Tru Tiên Kiếm Trận, vô tận kiếm khí không ngừng tán loạn. Tuy nhiên cũng đoàn tụ dựng lên rất nhanh.
Nguyên Thủy Nguyên Thủy Phiên ra, lập tức phát huy ra lực Thánh nhân, từng đạo oai thiên địa cuốn tới, 9 Đại tướng thần mặc dù thực lực có mạnh mấy đi nữa cũng nhất thời khó có thể thủ thắng.
9 Đại tướng thần, nguyên bổn chính là xương lão thi Tây Hoàng Tuyền Lộ chôn mấy ngàn vạn năm, tuy rằng không bằng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng so với Tổ Tiên tầm thường cũng không kém.
Chỉ là luôn luôn bị Thi tiên sinh khống chế mà thôi.
Leng keng lang!
Lại là chuông vang truyền đến.
Lập tức, 9 Đại tướng thần ban đầu chiến đấu điên cuồng bỗng nhiên làm thành một vòng tròn, bao bọc Nguyên Thủy Thiên Tôn ở bên trong, hắc động bốn phía không ngừng bị bổ khuyết, nhưng cũng không ảnh hưởng thị lực Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn 9 Đại tướng thần, bỗng nhiên hai mắt híp lại.
Grào... ... ... ... ... ... ...~!
9 Đại tướng thần gần như đồng thời không khỏi hót dài, lập tức, vòng vo quanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Ngay lập tức xoay tròn, dường như hình thành một lốc xoáy thật lớn, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng ở trong lốc xoáy này.
Bộ mặt Nguyên Thủy âm trầm, hiển nhiên đã cẩn thận nhóm Tướng thần dùng tuyệt chiêu.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Trên vách lốc xoáy, bỗng nhiên toát ra một đầu rồng to lớn màu vàng, đầu rồng vừa ra, long uy mênh mông phun ra ngoài, thẳng tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Mà lệnh Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn là, từ tuyệt chiêu 9 Đại tướng thần hình thành một đầu rồng năng lượng, lại là một đầu rồng mù!
Hai mắt trống? Một đầu năng lượng rồng mù?
Oanh... ... ... ... ... ...!
Rồng mù dán vách tường lốc xoáy bơi lội, đầu rồng to lớn đánh tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Long uy kinh khủng hướng về Nguyên Thủy Thiên Tôn, khí tức to lớn khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi biến sắc mặt.
- Khá lắm Táng gia! Nguyên Thủy Thiên Tôn âm trầm sắc mặt. Nguyên Thủy Phiên trong tay vung lên.
Trong Nguyên Thủy Phiên, hỗn độn khí ầm ầm bùng nổ, cũng toát ra một đầu cự long màu xám, lưỡng long chạm vào nhau như một loại va chạm cực hạn.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Dường như hai cỗ lực lượng trời sinh tương khắc, chấn lốc xoáy không khỏi lắc lư, đại đạo Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hơi hơi lay động.
Ở ngoài lốc xoáy, Chung Sơn nhìn tràng chiến này, thần sắc hiện lên vẻ vui mừng.
Thi tiên sinh quả nhiên không để cho mình thất vọng.
Lật tay, Chung Sơn diệt kiếm khí, vô cùng ung dung nắm Địa Thư.
Thiên Địa Bảo Giám? Chung Sơn cũng không có thời gian tế luyện, bởi vì loại pháp bảo này, nếu Chung Sơn hoàn toàn bắt đầu tế luyện, không biết tới khi nào, ít nhất cho tới hôm nay Trấn Nguyên Tử cũng chưa có hoàn toàn tế luyện, hay là giao cho Bát Cực Thiên Vĩ đi.
Lật tay vung lên, Địa Thư bị Chung Sơn đánh vào trong lòng đất.
Đương nhiên, bởi vì giờ phút này Bát Cực Thiên Vĩ ngay tại trong lòng đất.
Đảo mắt đầu nhập trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ. Bát Cực Thiên Vĩ tạm thời vẻn vẹn chỉ bố trí Tru Tiên Kiếm Trận, bởi vậy có thể chậm rãi tiêu hóa.
Địa Thư tới tay!
Lúc này Chung Sơn mới lại lần nữa nhìn về phía lốc xoáy Tướng thần hình thành khủng bố trước mắt.
Thình thịch ... ... ... ... ... ... ...~!
Lốc xoáy khổng lồ ầm ầm nổ tung lên, chấn động to lớn, khiến trong vòng Tru Tiên Kiếm Trận, một mảnh khu vực vô cùng khổng lồ hóa thành hắc động.
9 Đại tướng thần bay ngược ra, ầm ầm hướng tứ phương, lực lượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn quá bá đạo.
Tứ chi 9 Đại tướng thần đều có tổn thương, sau một tiếng chuông rút lui, 9 Đại tướng thần bay trở về mặt đất, bay trở về trong quan tài, quan tài khép lại, thành công lui thân.
Trung tâm, tóc Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi hỗn độn, trên y phục bị Tướng thần trảo ra một ít vết, Nguyên Thủy Phiên hoành tại trước ngực, khí tức dồi dào phun ra ngoài.
Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn! Một cỗ sát ý mãnh liệt phun ra ngoài.
- Chung Sơn? Tốt! Đã lâu không ai khiến ta bị thua thiệt! Giọng điệu Nguyên Thủy lạnh như băng nói.
Nói xong, Nguyên Thủy nhìn trời một trảo, một thủ ấn to lớn màu trắng đè xuống Chung Sơn.
- Grào! Một tiếng long ngâm trong cơ thể Chung Sơn..
Tay phải Chung Sơn lại vươn ra lần nữa, thần thông 'Hội' chợt xuất hiện.
Một lốc xoáy màu đen từ đầu ngón tay Chung Sơn toát ra. Bắn thẳng đến thủ ấn to lớn.
Vù!
Lốc xoáy màu đen giống như có uy lực lớn lao, điên cuồng khuấy thủ ấn thật lớn, trong nháy mắt, trung tâm thủ ấn xuất hiện một cái động lớn, cái động lớn càng lúc càng lớn, đảo mắt biến mất.
- Thần thông? Thần thông nhắm vào vận số? Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm sắc mặt xuống.
Nói xong, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại lần nữa nhìn về phía Chung Sơn.
- Đáng tiếc, ngươi mới Cổ Tiên! Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lạnh nói.
Ngụ ý là thần thông Chung Sơn rất lợi hại, rất đáng sợ, nhưng mà, tu vi Chung Sơn cuối cùng không đủ, không có khả năng phát huy ra uy lực thần thông lớn nhất, ít nhất ở trước mặt mình không có khả năng.
- Ta biết, cận chiến ta bây giờ còn không phải là đối thủ của ngươi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Ồ?
- Tuy nhiên, nếu muốn lưu lại ngươi, chưa hẳn không có khả năng! Chung Sơn lại lần nữa nói.
- Chỉ bằng ngươi? Trong mắt Nguyên Thủy xuyên thấu qua một cỗ khinh thường và cẩn thận.
Thình thịch!
Trong trời cao, bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ nặng nề, trong lòng Nguyên Thủy căng thẳng ngẩng đầu nhìn lại.
Một ánh mắt màu tím gắt gao nhìn chằm chằm Nguyên Thủy Thiên Tôn. Một cỗ khí tức thiên uy ép xuống. Dưới ánh mắt màu tím, vạn kiếm thần phục. Vô tận kiếm khí đều bị áp chế.
- Thương Thiên Nhãn? Nguyên Thủy Thiên Tôn nhận ra ánh mắt bầu trời.
Hiển nhiên, loại Thương Thiên Nhãn này bị bắt luyện hóa, Nguyên Thủy Thiên Tôn trước kia cũng thấy qua, ít nhất Thiên Uy Chi Nhãn của Thiên gia, Nguyên Thủy Thiên Tôn rõ ràng.
- Ta chế công pháp, mặc dù chỉ là hình thức ban đầu, nhưng ngươi có thể thử nhìn một chút! Chung Sơn thản nhiên nói.
Khi nói chuyện, Thiên Phạt Nhãn bỗng nhiên toát ra vô tận lôi điện, che đậy Thiên Phạt Nhãn.
Một cái thiên đạo bỗng nhiên hiện ra. Tiếp đó đạo thứ hai, đạo thứ ba. . .
Mãi cho đến 200 đạo, Nguyên Thủy chợt phát hiện một một màn kỳ lạ. 200 đường thiên đạo vây mình lại, tất cả đều là lôi điện cường đại.
Dường như bao bọc mình ở trong một lồng chim.
Nguyên Thủy có thể cảm nhận được khí tức thiên đạo bá đạo. Và giống khí tức Thương Thiên Nhãn vừa rồi. Dường như một trận pháp lại giống như một Thế giới.
- Công pháp ngươi sáng tạo ra? Nguyên Thủy lại lần nữa ngưng trọng nhìn về phía Chung Sơn.
Chung Sơn không đến 1700 tuổi, thời gian ngắn ngủi như thế, trưởng thành đến Cổ Tiên đã khiến Nguyên Thủy bất khả tư nghị, không có vô tận năm tháng tích lũy, có thể sáng chế thần thông, khiến Nguyên Thủy càng thêm kinh ngạc, không có năm tháng lắng đọng lại, làm sao có thể sáng chế công pháp cường đại như vậy? Đây là công pháp gì?
- Thiên Điều! Thánh ngục! Chung Sơn thản nhiên nói.
Thiên Điều! Thánh ngục! Nghe được tên này, Nguyên Thủy hơi chậm lại.
- Thiên Điều? Thánh ngục? Khẩu khí thật là lớn! Vẻn vẹn chỉ dùng tuổi của ngươi, còn muốn sáng chế công pháp nhốt Thánh nhân, ngươi coi Thánh nhân là cái gì? Ha ha ha! Nguyên Thủy bỗng nhiên phá lên cười.
Trong giọng nói Nguyên Thủy tràn đầy ý giễu cợt, nhưng trong lòng lần đầu tiên cảm thấy Chung Sơn đáng sợ. Bởi vì tư tưởng Chung Sơn rất dọa người.
Mình ở Cổ Tiên cũng có lực lượng kinh thế hãi tục, đối mặt với Tổ Tiên cũng vui mừng không sợ, lúc ấy mục tiêu xa nhất cũng chính là trở thành Thánh nhân, hoặc là trở thành một Thánh nhân cường đại mà thôi.
Nhưng mà, Chung Sơn đều là Cổ Tiên, tư tưởng của hắn không ngờ không kiêng nể gì đến loại trình độ này? Mình nghiên cứu làm sao trở thành Thánh nhân, mà Chung Sơn lại nghiên cứu làm sao nhốt Thánh nhân. Kẻ điên! Chung Sơn đúng là một tên điên cuồng vọng tự đại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm giác, cho dù hiện tại công bố công pháp Chung Sơn ra ngoài, cũng không có ai tin tưởng, bởi vì quá điên cuồng. Căn bản chuyện không thể nào.
Nhưng, cũng bởi vì đây là chuyện không thể nào, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới lần đầu tiên cảm giác Chung Sơn đáng sợ, bởi vì, Chung Sơn đã bắt đầu làm.
Dường như muốn đuổi đi không tin trong lòng. Nguyên Thủy Thiên Tôn lật tay một chưởng quay sang một trụ trong thiên đạo.
Một chưởng đánh ra, thiên đạo bỗng nhiên bắn ra một cỗ vầng sáng màu xám nghênh hướng dấu bàn tay mình.
Ông!
Dấu bàn tay không khỏi run rẩy, không ngờ từ từ tan rã. Thật giống như vừa rồi thần thông 'Hội' gặp được dấu bàn tay, tán loạn năng lực vận số, nhưng mà lần này tan rã chậm hơn rất nhiều.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm sắc mặt xuống, nhìn ra Chung Sơn!
- Ngươi sáp nhập thần thông vào đây. . . ! Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.
- Gọi là Thiên điều! Thánh ngục! Chỉ là bước đầu dung nhập, ngươi là người thứ nhất tiến vào Thánh ngục, có cảm giác gì? Chung Sơn cười nhạt nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi âm trầm sắc mặt.
Nhưng ngay một chốc kia, Chung Sơn bỗng nhiên biến sắc.
- A! Chung Sơn thống khổ kêu to một tiếng.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Thánh ngục không khỏi lay động. Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn ở nội bộ cũng sắc mặt cổ quái, Chung Sơn có chuyện gì vậy?
Giờ phút này, toàn thân Chung Sơn co giật, mồ hôi đầy người, vô cùng thống khổ.
Nhìn Chung Sơn bỗng nhiên biến hóa, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời không biết chuyện gì xảy ra, Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề động, chẳng lẽ còn có cường giả đối phó Chung Sơn? Không có khả năng a, ai mạnh như vậy có thể giấu diếm được mình?
Ông!
Chung Sơn quỷ dị bỗng nhiên khôi phục.
Chung Sơn khôi phục bình thường, toàn thân tràn đầy mồ hôi, nhưng giờ phút này, trên mặt Chung Sơn lại lộ ra một cỗ hưng phấn.
- Tầng thứ mười? Không ngờ đến tầng thứ mười? Chung Sơn hưng phấn nói.
- Cổ Tiên tầng mười? Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm giọng hỏi.
Chung Sơn tươi cười, không trả lời, mà hai mắt bỗng nhiên biến đổi, biến thành đồng tử màu hồng.
- Đồng thuật? Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi biến sắc mặt.
Đồng thuật của Chung Sơn, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đã gặp, không phải màu xanh nhạt sao?
Cổ Tiên tầng mười? Dĩ nhiên không phải, Chung Sơn còn không bởi vì tu vi gia tăng mà hưng phấn, bởi vì nuốt Địa Thư là tất nhiên, Chung Sơn không có khả năng bởi vì tất nhiên mà hưng phấn, chỉ có ngoài ý muốn mới có thể khiến cảm xúc Chung Sơn sinh ra vẻ biến hóa.
Hồng Loan Thiên Kinh! Tại sau khi nuốt quyển Địa Thư này, Hồng Loan Thiên Kinh hậu tích bạc phát, không ngờ tại thời điểm mấu chốt, một khối đột phá! Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ mười!
Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ mười! Vận số thiên hạ!
Đây mới là Chung Sơn chân chính hưng phấn! Hồng Loan Thiên Kinh đã thật lâu không có đột phá, không phải Chung Sơn không muốn, mà căn bản làm không được, bởi vì căn bản không có bất kỳ phương pháp cố định thăng cấp, Hồng Loan Thiên Kinh tổng cộng 12 tầng, đến hậu kỳ toàn dựa vào cơ duyên, mà lần này cũng là cơ duyên?
Chín đường thiên đạo màu vàng vây quanh đại đạo màu trắng, điên cuồng va chạm, trong vòng Tru Tiên Kiếm Trận, vô tận kiếm khí không ngừng tán loạn. Tuy nhiên cũng đoàn tụ dựng lên rất nhanh.
Nguyên Thủy Nguyên Thủy Phiên ra, lập tức phát huy ra lực Thánh nhân, từng đạo oai thiên địa cuốn tới, 9 Đại tướng thần mặc dù thực lực có mạnh mấy đi nữa cũng nhất thời khó có thể thủ thắng.
9 Đại tướng thần, nguyên bổn chính là xương lão thi Tây Hoàng Tuyền Lộ chôn mấy ngàn vạn năm, tuy rằng không bằng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng so với Tổ Tiên tầm thường cũng không kém.
Chỉ là luôn luôn bị Thi tiên sinh khống chế mà thôi.
Leng keng lang!
Lại là chuông vang truyền đến.
Lập tức, 9 Đại tướng thần ban đầu chiến đấu điên cuồng bỗng nhiên làm thành một vòng tròn, bao bọc Nguyên Thủy Thiên Tôn ở bên trong, hắc động bốn phía không ngừng bị bổ khuyết, nhưng cũng không ảnh hưởng thị lực Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn 9 Đại tướng thần, bỗng nhiên hai mắt híp lại.
Grào... ... ... ... ... ... ...~!
9 Đại tướng thần gần như đồng thời không khỏi hót dài, lập tức, vòng vo quanh Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Ngay lập tức xoay tròn, dường như hình thành một lốc xoáy thật lớn, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng ở trong lốc xoáy này.
Bộ mặt Nguyên Thủy âm trầm, hiển nhiên đã cẩn thận nhóm Tướng thần dùng tuyệt chiêu.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Trên vách lốc xoáy, bỗng nhiên toát ra một đầu rồng to lớn màu vàng, đầu rồng vừa ra, long uy mênh mông phun ra ngoài, thẳng tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Mà lệnh Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài ý muốn là, từ tuyệt chiêu 9 Đại tướng thần hình thành một đầu rồng năng lượng, lại là một đầu rồng mù!
Hai mắt trống? Một đầu năng lượng rồng mù?
Oanh... ... ... ... ... ...!
Rồng mù dán vách tường lốc xoáy bơi lội, đầu rồng to lớn đánh tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Long uy kinh khủng hướng về Nguyên Thủy Thiên Tôn, khí tức to lớn khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi biến sắc mặt.
- Khá lắm Táng gia! Nguyên Thủy Thiên Tôn âm trầm sắc mặt. Nguyên Thủy Phiên trong tay vung lên.
Trong Nguyên Thủy Phiên, hỗn độn khí ầm ầm bùng nổ, cũng toát ra một đầu cự long màu xám, lưỡng long chạm vào nhau như một loại va chạm cực hạn.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Dường như hai cỗ lực lượng trời sinh tương khắc, chấn lốc xoáy không khỏi lắc lư, đại đạo Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hơi hơi lay động.
Ở ngoài lốc xoáy, Chung Sơn nhìn tràng chiến này, thần sắc hiện lên vẻ vui mừng.
Thi tiên sinh quả nhiên không để cho mình thất vọng.
Lật tay, Chung Sơn diệt kiếm khí, vô cùng ung dung nắm Địa Thư.
Thiên Địa Bảo Giám? Chung Sơn cũng không có thời gian tế luyện, bởi vì loại pháp bảo này, nếu Chung Sơn hoàn toàn bắt đầu tế luyện, không biết tới khi nào, ít nhất cho tới hôm nay Trấn Nguyên Tử cũng chưa có hoàn toàn tế luyện, hay là giao cho Bát Cực Thiên Vĩ đi.
Lật tay vung lên, Địa Thư bị Chung Sơn đánh vào trong lòng đất.
Đương nhiên, bởi vì giờ phút này Bát Cực Thiên Vĩ ngay tại trong lòng đất.
Đảo mắt đầu nhập trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ. Bát Cực Thiên Vĩ tạm thời vẻn vẹn chỉ bố trí Tru Tiên Kiếm Trận, bởi vậy có thể chậm rãi tiêu hóa.
Địa Thư tới tay!
Lúc này Chung Sơn mới lại lần nữa nhìn về phía lốc xoáy Tướng thần hình thành khủng bố trước mắt.
Thình thịch ... ... ... ... ... ... ...~!
Lốc xoáy khổng lồ ầm ầm nổ tung lên, chấn động to lớn, khiến trong vòng Tru Tiên Kiếm Trận, một mảnh khu vực vô cùng khổng lồ hóa thành hắc động.
9 Đại tướng thần bay ngược ra, ầm ầm hướng tứ phương, lực lượng của Nguyên Thủy Thiên Tôn quá bá đạo.
Tứ chi 9 Đại tướng thần đều có tổn thương, sau một tiếng chuông rút lui, 9 Đại tướng thần bay trở về mặt đất, bay trở về trong quan tài, quan tài khép lại, thành công lui thân.
Trung tâm, tóc Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi hỗn độn, trên y phục bị Tướng thần trảo ra một ít vết, Nguyên Thủy Phiên hoành tại trước ngực, khí tức dồi dào phun ra ngoài.
Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn! Một cỗ sát ý mãnh liệt phun ra ngoài.
- Chung Sơn? Tốt! Đã lâu không ai khiến ta bị thua thiệt! Giọng điệu Nguyên Thủy lạnh như băng nói.
Nói xong, Nguyên Thủy nhìn trời một trảo, một thủ ấn to lớn màu trắng đè xuống Chung Sơn.
- Grào! Một tiếng long ngâm trong cơ thể Chung Sơn..
Tay phải Chung Sơn lại vươn ra lần nữa, thần thông 'Hội' chợt xuất hiện.
Một lốc xoáy màu đen từ đầu ngón tay Chung Sơn toát ra. Bắn thẳng đến thủ ấn to lớn.
Vù!
Lốc xoáy màu đen giống như có uy lực lớn lao, điên cuồng khuấy thủ ấn thật lớn, trong nháy mắt, trung tâm thủ ấn xuất hiện một cái động lớn, cái động lớn càng lúc càng lớn, đảo mắt biến mất.
- Thần thông? Thần thông nhắm vào vận số? Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm sắc mặt xuống.
Nói xong, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại lần nữa nhìn về phía Chung Sơn.
- Đáng tiếc, ngươi mới Cổ Tiên! Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lạnh nói.
Ngụ ý là thần thông Chung Sơn rất lợi hại, rất đáng sợ, nhưng mà, tu vi Chung Sơn cuối cùng không đủ, không có khả năng phát huy ra uy lực thần thông lớn nhất, ít nhất ở trước mặt mình không có khả năng.
- Ta biết, cận chiến ta bây giờ còn không phải là đối thủ của ngươi! Chung Sơn thản nhiên nói.
- Ồ?
- Tuy nhiên, nếu muốn lưu lại ngươi, chưa hẳn không có khả năng! Chung Sơn lại lần nữa nói.
- Chỉ bằng ngươi? Trong mắt Nguyên Thủy xuyên thấu qua một cỗ khinh thường và cẩn thận.
Thình thịch!
Trong trời cao, bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ nặng nề, trong lòng Nguyên Thủy căng thẳng ngẩng đầu nhìn lại.
Một ánh mắt màu tím gắt gao nhìn chằm chằm Nguyên Thủy Thiên Tôn. Một cỗ khí tức thiên uy ép xuống. Dưới ánh mắt màu tím, vạn kiếm thần phục. Vô tận kiếm khí đều bị áp chế.
- Thương Thiên Nhãn? Nguyên Thủy Thiên Tôn nhận ra ánh mắt bầu trời.
Hiển nhiên, loại Thương Thiên Nhãn này bị bắt luyện hóa, Nguyên Thủy Thiên Tôn trước kia cũng thấy qua, ít nhất Thiên Uy Chi Nhãn của Thiên gia, Nguyên Thủy Thiên Tôn rõ ràng.
- Ta chế công pháp, mặc dù chỉ là hình thức ban đầu, nhưng ngươi có thể thử nhìn một chút! Chung Sơn thản nhiên nói.
Khi nói chuyện, Thiên Phạt Nhãn bỗng nhiên toát ra vô tận lôi điện, che đậy Thiên Phạt Nhãn.
Một cái thiên đạo bỗng nhiên hiện ra. Tiếp đó đạo thứ hai, đạo thứ ba. . .
Mãi cho đến 200 đạo, Nguyên Thủy chợt phát hiện một một màn kỳ lạ. 200 đường thiên đạo vây mình lại, tất cả đều là lôi điện cường đại.
Dường như bao bọc mình ở trong một lồng chim.
Nguyên Thủy có thể cảm nhận được khí tức thiên đạo bá đạo. Và giống khí tức Thương Thiên Nhãn vừa rồi. Dường như một trận pháp lại giống như một Thế giới.
- Công pháp ngươi sáng tạo ra? Nguyên Thủy lại lần nữa ngưng trọng nhìn về phía Chung Sơn.
Chung Sơn không đến 1700 tuổi, thời gian ngắn ngủi như thế, trưởng thành đến Cổ Tiên đã khiến Nguyên Thủy bất khả tư nghị, không có vô tận năm tháng tích lũy, có thể sáng chế thần thông, khiến Nguyên Thủy càng thêm kinh ngạc, không có năm tháng lắng đọng lại, làm sao có thể sáng chế công pháp cường đại như vậy? Đây là công pháp gì?
- Thiên Điều! Thánh ngục! Chung Sơn thản nhiên nói.
Thiên Điều! Thánh ngục! Nghe được tên này, Nguyên Thủy hơi chậm lại.
- Thiên Điều? Thánh ngục? Khẩu khí thật là lớn! Vẻn vẹn chỉ dùng tuổi của ngươi, còn muốn sáng chế công pháp nhốt Thánh nhân, ngươi coi Thánh nhân là cái gì? Ha ha ha! Nguyên Thủy bỗng nhiên phá lên cười.
Trong giọng nói Nguyên Thủy tràn đầy ý giễu cợt, nhưng trong lòng lần đầu tiên cảm thấy Chung Sơn đáng sợ. Bởi vì tư tưởng Chung Sơn rất dọa người.
Mình ở Cổ Tiên cũng có lực lượng kinh thế hãi tục, đối mặt với Tổ Tiên cũng vui mừng không sợ, lúc ấy mục tiêu xa nhất cũng chính là trở thành Thánh nhân, hoặc là trở thành một Thánh nhân cường đại mà thôi.
Nhưng mà, Chung Sơn đều là Cổ Tiên, tư tưởng của hắn không ngờ không kiêng nể gì đến loại trình độ này? Mình nghiên cứu làm sao trở thành Thánh nhân, mà Chung Sơn lại nghiên cứu làm sao nhốt Thánh nhân. Kẻ điên! Chung Sơn đúng là một tên điên cuồng vọng tự đại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm giác, cho dù hiện tại công bố công pháp Chung Sơn ra ngoài, cũng không có ai tin tưởng, bởi vì quá điên cuồng. Căn bản chuyện không thể nào.
Nhưng, cũng bởi vì đây là chuyện không thể nào, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới lần đầu tiên cảm giác Chung Sơn đáng sợ, bởi vì, Chung Sơn đã bắt đầu làm.
Dường như muốn đuổi đi không tin trong lòng. Nguyên Thủy Thiên Tôn lật tay một chưởng quay sang một trụ trong thiên đạo.
Một chưởng đánh ra, thiên đạo bỗng nhiên bắn ra một cỗ vầng sáng màu xám nghênh hướng dấu bàn tay mình.
Ông!
Dấu bàn tay không khỏi run rẩy, không ngờ từ từ tan rã. Thật giống như vừa rồi thần thông 'Hội' gặp được dấu bàn tay, tán loạn năng lực vận số, nhưng mà lần này tan rã chậm hơn rất nhiều.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm sắc mặt xuống, nhìn ra Chung Sơn!
- Ngươi sáp nhập thần thông vào đây. . . ! Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.
- Gọi là Thiên điều! Thánh ngục! Chỉ là bước đầu dung nhập, ngươi là người thứ nhất tiến vào Thánh ngục, có cảm giác gì? Chung Sơn cười nhạt nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi âm trầm sắc mặt.
Nhưng ngay một chốc kia, Chung Sơn bỗng nhiên biến sắc.
- A! Chung Sơn thống khổ kêu to một tiếng.
Oanh... ... ... ... ... ... ...~!
Thánh ngục không khỏi lay động. Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn ở nội bộ cũng sắc mặt cổ quái, Chung Sơn có chuyện gì vậy?
Giờ phút này, toàn thân Chung Sơn co giật, mồ hôi đầy người, vô cùng thống khổ.
Nhìn Chung Sơn bỗng nhiên biến hóa, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời không biết chuyện gì xảy ra, Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề động, chẳng lẽ còn có cường giả đối phó Chung Sơn? Không có khả năng a, ai mạnh như vậy có thể giấu diếm được mình?
Ông!
Chung Sơn quỷ dị bỗng nhiên khôi phục.
Chung Sơn khôi phục bình thường, toàn thân tràn đầy mồ hôi, nhưng giờ phút này, trên mặt Chung Sơn lại lộ ra một cỗ hưng phấn.
- Tầng thứ mười? Không ngờ đến tầng thứ mười? Chung Sơn hưng phấn nói.
- Cổ Tiên tầng mười? Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm giọng hỏi.
Chung Sơn tươi cười, không trả lời, mà hai mắt bỗng nhiên biến đổi, biến thành đồng tử màu hồng.
- Đồng thuật? Nguyên Thủy Thiên Tôn hơi biến sắc mặt.
Đồng thuật của Chung Sơn, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đã gặp, không phải màu xanh nhạt sao?
Cổ Tiên tầng mười? Dĩ nhiên không phải, Chung Sơn còn không bởi vì tu vi gia tăng mà hưng phấn, bởi vì nuốt Địa Thư là tất nhiên, Chung Sơn không có khả năng bởi vì tất nhiên mà hưng phấn, chỉ có ngoài ý muốn mới có thể khiến cảm xúc Chung Sơn sinh ra vẻ biến hóa.
Hồng Loan Thiên Kinh! Tại sau khi nuốt quyển Địa Thư này, Hồng Loan Thiên Kinh hậu tích bạc phát, không ngờ tại thời điểm mấu chốt, một khối đột phá! Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ mười!
Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ mười! Vận số thiên hạ!
Đây mới là Chung Sơn chân chính hưng phấn! Hồng Loan Thiên Kinh đã thật lâu không có đột phá, không phải Chung Sơn không muốn, mà căn bản làm không được, bởi vì căn bản không có bất kỳ phương pháp cố định thăng cấp, Hồng Loan Thiên Kinh tổng cộng 12 tầng, đến hậu kỳ toàn dựa vào cơ duyên, mà lần này cũng là cơ duyên?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.