Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 127: Đánh thức Tổ Long!

Quan Kỳ

22/01/2015

- Đúng, có lẽ Thánh vương đã đoán được mục đích của Doanh bọn họ. Tổ Long Mật Cảnh, thật ra là nơi mà thượng cổ Tổ Long ngủ say, mục đích của Doanh là đánh thức Tổ Long, ký khế ước cùng Tổ Long, chỉnh hợp Long Tộc trong thiên hạ, cùng xây dựng đế nghiệp to lớn của Đại Tần!

Thi tiên sinh mở miệng nói.

Kim Bằng hung hăng hít một hơi khí lạnh. Giờ khắc này, Kim Bằng rốt cuộc minh bạch vì sao quần hùng thiên hạ hội tụ ở nơi này. Cũng hiểu được ban đầu ở Nam Chiêm Bộ Châu, vì sao Doanh không đi tranh đoạt Tử Tiêu Cung.

Bởi vì khi đó Doanh đã bắt đầu bố trí đại sự ở Tổ Long Mật Cảnh, quy phục Long Tộc trong thiên hạ, chế tạo đế nghiệp to lớn của Đại Tần trước tiên, một Tử Tiêu Cung nho nhỏ đích xác không coi là cái gì.

Long Tộc trong thiên hạ, ở Đông Châu nhiều nhất, Đại Tần là Thiên Đình duy nhất ở Đông Châu, nếu là gom Long Tộc lại, thực lực Đại Tần tăng nhiều, huống chi, Tổ Long thức tỉnh, Doanh tất sẽ càng thêm cường thế, vừa xem Đông Châu là xu thế tất nhiên.

Thử nghĩ xem, Đại Chu năm đó, Cơ Cung Niết nhận được sự ủng hộ của Phượng Hoàng lão mẫu, sự ủng hộ của cả Phượng Hoàng tộc, Cơ Cung Niết được một phần tám thiên hạ, độc chiếm Tây châu, thậm chí, trình độ cường thế không kém gì Hồng Quân suất lĩnh bầy thánh.

Phượng Hoàng tộc trở thành Đại Chu, nếu là Đại Tần nhận được sự ủng hộ của thượng cổ Tổ Long, Long Tộc trong thiên hạ quần tụ. Vậy . . .

Không chỉ Kim Bằng, tất cả mọi người trong đại điện hiểu được cái này ý vị như thế nào.

Đây là một khắc mang tính lịch sử. Một Tổ Long Mật Cảnh, tác động tới kết cục của toàn bộ thiên hạ, Doanh muốn lấy được, Thái Nhất khẳng định cũng muốn lấy được, thậm chí Thánh nhân cũng muốn tham gia vào!

- Cho nên, Thánh vương đoán không sai, cuối cùng Doanh không thể nào thực hiện chia đều thứ bên trong Tổ Long Mật Cảnh cùng Thánh vương!

Thi tiên sinh tức thời nói.

- Vậy chúng ta còn phải trợ giúp Doanh làm gì?

Kim Bằng không hiểu nói.

- Chúng ta có thể đoạt được sự ủng hộ của Tổ Long sao?

Đao Nhân Đồ nói.

Chung Sơn lắc đầu nói:

- Nếu như chúng ta đoạt, không có thiên thời, địa lợi, nhân hòa, đây là chuyện tình không thực tế!

- Tại sao?

Kim Bằng không hiểu nói.

- Đầu tiên, chúng ta bố trí không đủ, chỉ có đám người kia của chúng ta, căn bản khó có được kết quả gì!

Chung Sơn lắc lắc đầu nói.

- Tại sao Đại Tần có thể? Lực lượng của ta so với Đại Tần cũng xê xích không nhiều a! Bạch Khởi, Vương Tiễn bọn họ gần đây cũng là lên cấp Tổ Tiên a!

Kim Bằng nghi ngờ nói.

Lắc đầu, Chung Sơn thản nhiên nói:

- Nội tình của Đại Tần, ngươi cũng không rõ ràng, lúc ở hàng ngàn tiểu thế giới, Doanh thức tỉnh, trong một thành thạch anh của Đại Tần, mười vạn tượng binh mã đứng yên, lực lượng của họ, Doanh chưa từng phơi bày ra!

Mọi người một trận trầm mặc.

- Tiếp theo, địa lợi! Nơi này là Đông Châu, cũng không phải sân nhà của chúng ta, còn có một điểm trọng yếu hơn, nhân hòa! Nếu như chúng ta xuất thủ, tất thành cái đích cho mọi người chỉ trích, Hồng Quân, Trình Hầu, Thái Nhất, Doanh cùng chư hùng thiên hạ nhất định quần công, không có đồng minh à đối mặt với chư hùng thiên hạ, thật là không khôn ngoan, Doanh cũng không dám, cho nên hắn mới tìm ta để kết minh, giống như trước, hắn khẳng định còn tìm những người khác để kết minh.

Chung Sơn khẳng định nói.

Mọi người một trận trầm mặc.

Đúng, trận chiến này không thể so với trận chiến tầm thường, không phải là đơn giản như một nhóm người đi Trấn Nguyên Tử, kế tiếp phải đối mặt, chính là thiên hạ đệ nhất nhân đời trước, Thánh nhân thiên hạ cận đại, Thiên đế Doanh của Đại Tần, Đông Hoàng Thái Nhất . . . Đám người Kim Bằng mặc dù tự nhận chiến lực cường thế, nhưng so với đám người kia mà nói, cũng không dám tới tranh hùng. Những cường giả này đều là lão quái vật.

- Vậy chúng ta chỉ có thể làm phu khuân vác, cái gì cũng không vớt được?

Kim Bằng có chút im lặng nói.

- Ha hả, ai nói cái gì cũng không vớt được?

Thi tiên sinh nở nụ cười hiếm thấy.

- Nga?

Mọi người nhìn về phía Thi tiên sinh.

- Thánh vương, thật ra thì, Tổ Long Mật Cảnh này còn có một thứ cực kỳ trọng yếu đối với Thánh vương, có lẽ không có mấy người sẽ chú ý tới!

Thi tiên sinh nói.

- Nga?

Chung Sơn nhìn về phía Thi tiên sinh.

- Chính là bản thân Tổ Long Mật Cảnh này!



Thi tiên sinh trịnh trọng nói.

- Bản thân Tổ Long Mật Cảnh?

- Thần vừa lúc biết được một chút tin tức về Tổ Long Mật Cảnh này, Tổ Long Mật Cảnh này là năm đó Tổ Long tìm năm Thánh nhân trong thiên hạ cùng chung chế tạo, hoàn mỹ đến cực điểm, bên trong tạo thành thế giới ngăn cách cùng đại thế giới!

Thi tiên sinh nói.

- Bên trong tạo thành thế giới?

- Đúng, lại còn có một Thương Thiên Nhãn, tựa như Thiên Phạt Nhãn của Thánh vương tồn tại, bất quá, Thương Thiên Nhãn kia bởi vì Tổ Long cùng bầy thánh cùng xuất thủ, nó có 1000 thiên đạo phục chế thể!! Thần có thể giúp Thánh vương đoạt được!

Thi tiên sinh trịnh trọng nói.

Thiên đạo phục chế thể? Những người khác không hiểu rõ lắm, nhưng Chung Sơn lại nghe ra ý tứ của Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh đã nhìn ra, chính mình nắm giữ hai trăm thiên đạo, chính là thiên đạo phục chế thể của đại thế giới. Hai trăm thiên đạo đã cường hãn như vậy, bên trong còn có 1000 thiên đạo phục chế thể? Nếu là Thiên Phạt Nhãn cắn nuốt, vậy Thánh ngục sẽ càng thêm hoàn mỹ.

1000, 1000 thiên đạo a!

- Bên trong tự tạo thành thế giới, bất đồng cùng đại thế giới, cho nên Thánh nhân đến bên trong, cũng không còn là Thánh nhân nữa!

Thi tiên sinh nói tiếp.

- Thánh nhân không thể điều động đại thế lực của thiên hạ?

Chung Sơn hỏi.

- Đúng, không thể điều động. Thiên đạo hoàn mỹ là ba ngàn thiên đạo của đại thế giới, mà bên trong Tổ Long Mật Cảnh, chỉ có 1000 thiên đạo, hết thảy đều bị suy yếu, một cái thế giới ngăn cách!

Thi tiên sinh nói.

Nhìn Thi tiên sinh thật sâu, cuối cùng Chung Sơn gật đầu.

Bí mật của Táng gia quả nhiên rất nhiều, chuyện bí ẩn như vậy của Tổ Long Mật Cảnh, không ngờ Thi tiên sinh rõ như lòng bàn tay.

Thời kỳ thượng cổ? Táng gia rốt cuộc là tồn tại dạng gì?

- - -

Nơi trú đóng của đoàn người Chung Sơn, chỗ giữa sườn núi ở xa xa bên ngoài. Một cô gái áo tím luôn luôn ngưng thần nhìn. Ánh mắt luôn luôn chăm chú vào trên người Chung Sơn.

Cho đến khi Chung Sơn tiến vào trong đại điện, cô gái áo tím mới khe khẽ thở dài.

Lại đợi một thời gian ngắn, nhưng đoàn người Chung Sơn vẫn không có đi ra ngoài, cô gái áo tím cứ lẳng lặng chờ như vậy, chờ nửa ngày thời gian nửa ngày thời gian, trong lúc đó, phảng phất như cô gái áo tím suy nghĩ viễn vong, nhớ lại cái gì đó.

- Thánh nữ một mực ở nơi này, chẳng lẽ là chờ tình lang đến?

Bỗng nhiên, một âm thanh cười lạnh truyền đến.

Cô gái áo tím sợ hãi cả kinh, quay đầu nhìn lại.

Một nam nhân áo trắng, tay cầm chiết phiến trắng, vẻ mặt tức giận nhìn cô gái, bảy tám cường giả đi theo phía sau hắn, thật giống như đặc biệt bảo vệ nam nhân áo trắng.

- Trình Bạch Y, ngươi theo dõi ta?

Cô gái áo tím trừng mắt.

- Ngươi là Thánh nữ của Lôi Đình Đạo tràng, hiện tại Đông Thắng Thần Châu loạn như vậy, ta tự nhiên phải chú ý an toàn của ngươi!

Trình Bạch Y cười lạnh nói.

- Vô sỉ!

- Vô sỉ? Là Thánh nữ ngươi, vì sao tới nơi này?

Trình Bạch Y nói.

- Trình Bạch Y, chuyện của ta không tới phiên ngươi nhúng tay!

Cô gái áo tím giọng nói lạnh như băng nói.

- Không tới phiên ta nhúng tay? Tử Huân, ngươi nhớ kỹ ngươi là Thánh nữ của Lôi Đình Đạo tràng, hừ! Năm đó ta liền cảm thấy tên hỗn đản Chung Sơn có liên quan cùng ngươi, bây giờ nhìn lại, đúng như dự đoán!

Trình Bạch Y tức giận nói.

- Ta cùng với Chung Sơn quen biết, ngươi không phải là đã sớm biết sao?

Sắc mặt Tử Huân âm trầm nói.

- Biết các ngươi quen biết, nhưng không biết ngươi cư nhiên nhớ thương hắn, hiện tại ta biết rồi, khó trách, bên trong Lôi Đình Đạo tràng, bảo ngươi làm đạo lữ của ta ngươi không muốn, cho dù Phụ Thánh mở miệng, ngươi cũng liều chết không muốn, tình nguyện làm Thánh nữ bài trí, cũng không nguyện làm đạo lữ của ta, nguyên lai là Chung Sơn!

Sắc mặt Trình Bạch Y âm trầm nói.



Cắn môi một cái, Tử Huân lạnh lùng nói:

- Làm đạo lữ của ngươi? Ngươi hơn được Chung Sơn sao?

- Hừ, Chung Sơn? Hắn nhảy nhót không được bao lâu! Một tiểu nhân đắc chí mà thôi, ở trước mặt Phụ Thánh, hắn coi là cái gì? Phụ Thánh nếu là nguyện ý, tùy thời có thể mạt sát hắn!

Trình Bạch Y khinh thường nói.

- Ngươi nói là Giáo chủ? Hắn là đệ nhất Thánh nhân, đó là hắn, không phải là ngươi, xin ngươi làm rõ ràng thân phận của mình!

Tử Huân cười lạnh nói.

- Thân phận? Ta rõ ràng hơn so sánh với ngươi, bất quá, hôm nay cũng không chỉ một mình ta thấy, Thánh nữ như ngươi, không xứng đáng với chức vụ a!

Trình Bạch Y bỗng nhiên nở nụ cười tà.

- Vậy thì như thế nào?

Chân mày Tử Huân cau lại, nói.

- Vậy thì như thế nào? Thánh nữ không tinh khiết, truyền tới Phụ Thánh nơi đó sẽ như thế nào? Ngươi ở Lôi Đình Đạo tràng ta còn có đất đặt chân sao?? Ừm?

Ngữ điệu của Trình Bạch Y bỗng nhiên cao lên.

Tử Huân: ". . ."

- Ta không biết vì sao ngươi muốn ở Lôi Đình Đạo tràng, nhưng ta cảm giác được, khẳng định ngươi có mục đích khác, ngươi không muốn rời khỏi Lôi Đình Đạo tràng có đúng hay không?

Trình Bạch Y nói.

Sắc mặt Tử Huân âm trầm, nhưng giờ phút này lại không lời nào để nói.

- Chỉ cần ta nói chuyện của ngươi ra, ngươi cũng sẽ bị đuổi ra khỏi Lôi Đình Đạo tràng, ngươi cũng biết, dĩ nhiên, cũng không phải là không có biện pháp, ở lại Lôi Đình Đạo tràng cũng là rất dễ dàng, chỉ cần ngươi làm đạo lữ của ta, sẽ không người nào nói cái gì, đến lúc đó, ngươi nghĩ muốn cái gì, ta còn có thể đi thỉnh cầu Phụ Thánh!

Trình Bạch Y uy hiếp nói.

- Ngươi hèn hạ!

Sắc mặt Tử Huân đỏ bừng một trận.

- Ngươi cũng biết, đây là biện pháp duy nhất!

Nụ cười tà của Trình Bạch Y càng ngày càng quá mức.

Tử Huân siết chặc quả đấm, có thể có biện pháp nào hay không, nhược điểm bị Trình Bạch Y nắm được, Tử Huân nhất thời không biết làm như thế nào.

- Nghĩ kỹ chưa? Làm đạo lữ của ta, đây là biện pháp duy nhất!

Trình Bạch Y từng bước ép sát, nói.

Lúc Tử Huân tỏ ra hết sức bất lực, phía sau bỗng nhiên lại truyền tới một thanh âm.

- Biện pháp cũng không chỉ có một, chỉ cần đám người các ngươi đã chết, sẽ không người nào biết rồi!

Trong thanh âm lộ ra một cổ lạnh như băng cùng dứt khoát.

Nghe được cái thanh âm này, Tử Huân hơi hơi ngạc nhiên, chân mày không tự chủ dãn ra, chẳng biết tại sao, Tử Huân đột nhiên cảm giác được, sau khi nghe được cái thanh âm này, áp lực đã diệt hết.

Mà mặt Trình Bạch Y cũng là liền biến sắc, quay đầu nói:

- Người nào?

Đầu vừa chuyển, sắc mặt Trình Bạch Y biến sắc nữa.

Người nào? Âm thanh phát ra không phải là người nào khác, chính là Chung Sơn mà Trình Bạch Y hận đến nghiến răng. Còn có một đám thuộc hạ của Chung Sơn.

- Trình Bạch Y, từ biệt ở Phong Trủng Cương Vực, đã lâu không gặp!

Chung Sơn thản nhiên nói. Thanh âm rất nhạt, nhưng đồng dạng lộ ra một cổ lạnh như băng khiến người cảm thấy hồn phách lạnh lẽo.

Một nhóm người đi theo Trình Bạch Y tới mặt cũng liền biến sắc, mọi người mặc dù đều là cường giả, nhưng cũng sớm có nghe nói về Chung Sơn, thậm chí, Lôi Đình Đạo tràng còn có tin tức đặc biệt phát ra, Chung Sơn của Đại Tranh cường đại dường nào, mọi người rõ ràng.

Chung Sơn tự mình chiến Thánh nhân, có một nhóm thuộc hạ Tổ Tiên, trong lòng một nhóm người căng thẳng.

- Thiếu chủ, chúng ta đi nhanh đi!

Một người lập tức nói.

- Chuyện còn không có giải quyết? Muốn đi sao?

Giọng nói Chung Sơn lạnh như băng, nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook