Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 22: Tai tinh

Quan Kỳ

02/06/2014

- Nghiệt súc, ngươi dám...

Hai tên Vu tộc hiển nhiên bị chọc cho giận dữ.

Lúc trước đối phó đám người Thiên Hiểu, một tên Vu tộc đã chết, mà hai tên Vu tộc này đều biết, nhưng mà cũng không hỏi là ai làm, bởi vì bọn họ còn có chuyện quan trọng hơn đi làm, phải làm tốt nhiệm vụ lão tổ tông giao cho, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm. Hơn nữa trong hai gã Vu tộc, mạnh mẽ đối phó Nam Cung Thắng, yếu tới mức không đủ sức, thực lực không đủ, đi chỉ có thể là chịu chết.

Bây giờ thì tốt rồi, đã chết một người, bản thân thì bị trọng thương, tên Vu tộc cầm đầu rốt cục nổi giận, làm sao nguyện ý buông bỏ Địa Thư trước mắt?

- Trá...................

Tên Vu tộc cầm đầu gầm lên một tiếng, quanh người đột nhiên bành trướng lên, năng lượng cường đại tràn ngập bốn phương tám hướng, một ít năng lượng tối đen lại có thể nhìn thấy được.

Thân thể đột nhiên bành trướng lên tới nghìn trượng, quyền trượng cũng theo đó phóng lớn, hơn nữa lơ lửng bên cạnh tên Vu tộc, tay bắt lấy đuôi rồng, dùng sức đập xuống.

- Rống...................

Một tiếng rống to, cái đuôi Hoàng Long vừa mới chạy trốn đột nhiên bị kéo lại.

Hoàng Long còn ngậm địa thư, mặt đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm tên Vu tộc to lớn nghìn trượng kia.

- Grào!.................

Hoàng Long gầm lên giận dữ, cái đuôi to lớn quất tới Vu tộc.

Đại chiến hết sức căng thẳng, lúc này, Nam Cung Thắng đang uể oải hơi hơi lay động một cái, thân hình biến mất tại chỗ. Ngay cả Địa Thư cũng không cần.

- Đuổi theo hắn, giết chết hắn, hắn lúc này ở trong phạm vi Tê Hồn của ta, hồn phách vỡ thành bột mịn, toàn thân vỡ vụn, thực lực chỉ còn một phần vạn.

Vu tộc to lớn nghìn trượng quay sang một tên Vu tộc khác hét lên.

- Vâng!

Tên Vu tộc còn lại cũng nhanh chóng đuổi theo.

Như thế, Vu tộc nghìn trượng đối chiến cự long 5 vạn trượng, một cuộc chiến điên cuồng mới bắt đầu.

Nguyên nhân lúc trước Nam Cung Thắng không chịu giao ra Địa Thư chính là như thế, có Địa Thư, Nam Cung Thắng còn có một đường sinh cơ, chỉ khi nào mất đi Địa Thư, hắn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì lúc trước mình đã mở Địa Thư ra, đã biết nội dung bên trong, như vậy, tên Vu tộc kia còn tha cho mình sao?

Nam Cung Thắng lựa chọn liều mạng, thế nhưng đối phương thực sự quá mạnh mẽ.

Ra khỏi hắc động, Nam Cung Thắng đột nhiên phát hiện dị thường bốn phía, dị thường quỷ dị tới mức, thậm chí còn phong tỏa mình đi tới đại thế giới, đương nhiên, đại thế giới khẳng định có vô số cường giả còn đang chờ mình, chỉ cần mình vừa đi ra, nhất định tan xương nát thịt.

Nam Cung Thắng chính là Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ, tuy rằng không hiểu sâu về phong thủy, nhưng vẫn biết một chút, lập tức tìm được một sơ hở của Phong Thủy Đại Trận, vô số tinh khí Phong Thủy Đại Trận này quỷ dị tiết về một hướng.

Nam Cung Thắng lê lết thân thể mệt mỏi, nhanh chóng phóng đi.

Phong Thủy Trận này có thể che lấp thiên cơ, nghịch thiên hóa hình, nhưng mà Nam Cung Thắng dù sao cũng là tiên mệnh, khói vàng đại trận không làm gì được Nam Cung Thắng.

Thực lực chỉ còn một phần vạn, lúc này Nam Cung Thắng suy yếu chịu không nổi, thậm chí, hồn phách bị dập nát như vậy, cũng là dùng tiên mệnh mới giữ cho không bị tán loạn. Đổi thành một Thiên Cực Cảnh, cho dù là Thiên Cực Cảnh 12 tầng, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Vỡ nát như vậy, năng lượng tinh khiết chứa đựng chỉ còn khoảng bằng một Hợp Thể Kỳ mà thôi, không có ngàn năm tu dưỡng, hồn phách dập nát này không có khả năng phục hồi như cũ.

Tê Hồn của Vu tộc? Quá khủng bố.

Nam Cung Thắng tiện tay bố trí lượng lớn trận pháp, dùng để dẫn dắt tên Vu tộc phía sau rời đi, tiếp đó, tiếp tục chạy trốn.

Ngay từ đầu trận pháp thiết trí còn dùng được, nhưng dần dần, không ngờ đã không còn hiệu quả.

Tên Vu tộc theo phía sau ngay từ đầu còn bị trận pháp của Nam Cung Thắng làm cho đầu óc choáng váng, nhưng mà dần dần nở nụ cười lạnh.

- Thì ra bốn phía này, không có sinh linh nào, chỉ có một mình ngươi? Nếu chỉ còn lại một mình ngươi, vậy không cần phiền toái như vậy, chỉ cần đuổi bắt ấn ký hồn phách của ngươi là được, ta xem ngươi còn trốn như thế nào?

Vu tộc cười lạnh nói.

Dần dần, Nam Cung Thắng cảm nhận được càng ngày càng nguy hiểm, đối phương đuổi tới, càng ngày càng gần mình.

Nam Cung Thắng không có biện pháp, chỉ có thể lại lần nữa thúc dục bí pháp, tốc độ đột nhiên tăng vọt, nhưng hồn phách Nam Cung Thắng vốn đã dập nát, dưới bí pháp thúc dục, chẳng phải là đã thương lại càng thương sao?

Hai mắt đã mê ly, Nam Cung Thắng liều mạng bôn đào, rốt cục bỏ ra được một đoạn ngắn ngủi với tên Vu tộc kia.

Nhưng Nam Cung Thắng cảm nhận mình càng ngày càng suy yếu. Không ổn, thật sự không ổn.

Nam Cung Thắng sắp tới khe hở thiên địa, rốt cục không chịu nổi, lapajt ức hôn mê, hóa thành một đốm lửa chảy xuống đất.

Hơn hai ngày, Chung Sơn cũng từ từ tỉnh lại, tuy rằng còn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, nhưng mà vẫn khôi phục được 5, 6 thành.

Đứng dậy đẩy cửa phòng đi ra.



- Bệ hạ, ngươi rốt cục xuất quan rồi!

Lão già nát rượu vẻ mặt đầy ngạc nhiên vui mừng nói.

Mọi người nhao nhao xông tới, từng người lộ ra vẻ mặt sợ hãi lẫn vui mừng, chỉ có Cổ Thiên U vẻ mặt hơi tái nhợt.

- Thế nào?

Chung Sơn nhìn về phía Cổ Thiên U hỏi.

- Hai ngày này vô cùng hao tâm tổn sức, Phong Thủy Trận không phải dễ bố trí như vậy!

Cổ Thiên U lộ ra nụ cười khổ.

Chung Sơn đau lòng cầm lấy bàn tay Cổ Thiên U, dịu dàng nắn nắn, an nủi.

Nơi này nhiều người như vậy, Chung Sơn làm ra như thế, Cổ Thiên U không khỏi đỏ mặt.

- Chung Sơn, bên ngoài xảy ra chuyện lớn rồi, một cái Phong Thủy Trận siêu bự!

Tiên Tiên lập tức kêu lên với Chung Sơn.

- Ồ?

Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn.

Tiếp đó, mọi người đem chuyện đã xảy ra bên ngoài cẩn thận kể lại 1 lần, Chung Sơn không ngừng phần tích.

Đồng thời, dương gian Chung Sơn cũng bắt đầu hỏi Nê Bồ Tát.

Nê Bồ Tát nghe Chung Sơn hỏi, há mồm ngạc nhiên nói:

- Bệ hạ, ngươi nói là Thần Tú Nhập Úng Khốn Long Đại Trận có khe hở khoảng hai trăm dặm?

- Chắc là như thế!

Bản thể Chung Sơn gật gật đầu.

Nê Bồ Tát vẻ mặt cực kỳ cổ quái nói:

- Thần Tú một đời anh danh, xem như hoàn toàn bị bệ hạ và hoàng hậu hủy diệt rồi.

- Sao lại vậy?

Chung Sơn nghi hoặc hỏi.

- Trận này, là một trong trận pháp mạnh nhất Thần Tú nhất mạch, tiêu hao cũng phải cực kỳ khủng bố, bất kể là linh thạch hay là vô tận tài liệu, số lượng đều làm người ta đỏ mắt!

- Ồ?

- Nói như vậy đi, nó dùng tài liệu và linh thạch, có thể mua được năm Đế triều!

Nê Bồ Tát thay đổi cách so sánh nói.

- Năm Đế triều?

Chung Sơn kinh ngạc nói.

Chung Sơn biết năm Đế triều trong miệng Nê Bồ Tát là có ý gì, đó không chỉ là linh thạch và tài liệu của hoàng thất, mà còn bao gồm dân chúng, tất cả tài liệu và linh thạch của dân chúng, đó chính là tiêu hao khủng bố cỡ nào?

- Tuy nhiên, vì Địa Thư, tất cả đều là đáng giá.

Nê Bồ Tát nói.

Ngay cả tiên nhân của đại thế giới đều đỏ mắt, dùng những thứ này đổi Địa Thư còn không đáng sao?

- Chỉ là, tất cả chuyện này dường như bị bệ hạ và hoàng hậu hủy hoại rồi.

Nê Bồ Tát nói.

- Ồ? Sinh linh không phải cuối cùng cũng hóa thành Hoàng Long sao?

Chung Sơn hỏi.

- Là hóa thành, nhưng, lâu dài thì không được, nếu không có sơ hở, thực lực Hoàng Long vĩnh viễn không thay đổi, nhưng mà có khe hở này, tinh khí đại trận đang điên cuồng tiết ra ngoài cho nên mỗi khi tiết ra một phần, thực lực Hoàng Long lại yếu một chút. Cho tới tận khi cuối cùng hoàn toàn bị hỏng mất.



Nê Bồ Tát cổ quái nhìn lại Chung Sơn.

Tuy rằng Nê Bồ Tát còn điều không dám nói, đó chính là cảm thán thân phận tai tinh của bệ hạ, đến nơi đâu, nơi đó phải nếm mùi thất bại, lần này Nhập Úng Khốn Long Đại Trận, lần trước là cường giả bao vây tiễu trừ Niết Phàm Trần ở Vạn Đan Đại Hội, Cực Lạc Tịnh Thổ hủy diệt Mệnh Kiếp, quy nguyên phật miệng tụng thiện kinh nhưng chỉ cần gặp bệ hạ, những cường giả tiếng tăm lừng lẫy những ngày này đều phải té nhào. Không ngờ còn một người tiếp một người ngã xuống, đều là chuyện long trời lở đất, rung động đến tâm can, cả đời khó quên.

Quả nhiên, theo tình huống Chung Sơn hiểu biết, đại trận chỗ phương nam xa xôi ở âm phủ, Thần Tú đứng quan sát đại trận trước mắt.

Trong tay luôn luôn cầm khối phác ngọc, Thần Tú chính là dùng cái này khống chế Hoàng Long, ở trước Thần Tú, có một cảnh tượng được ngưng hiện từ pháp thuật, đúng là cảnh tượng Hoàng Long đối chiến với tên Vu tộc kia.

Diệp Khuynh Thành vừa lòng nhìn.

- Tập hợp vô số cường giả chỉ còn ba gã Thiên Cực Cảnh, lực lượng Hoàng Long này quả nhiên đạt tới mức độ cường đại quỷ dị, ngay cả tên Vu tộc kia biến thân cũng không là đối thủ của nó, liên tiếp bại lui.

Diệp Khuynh Thành vừa lòng nói.

- Ừ, chủ yếu là uy lực đại trận, cả đám cường giả chỉ dùng để bó buộc thần mà thôi, đại trận không mất, lực lượng Hoàng Long vĩnh không yếu, Địa Thư không cần lo lắng.

Thần Tú vừa lòng cười nói.

- Ừ, lần này làm phiền Thần Tú Đại sư!

Diệp Khuynh Thành cũng vừa lòng cười nói.

Bỗng nhiên, Thần Tú biến sắc.

- Thần Tú Đại sư, chuyện gì vậy?

Diệp Khuynh Thành nghi hoặc hỏi.

- Không đúng, tinh khí đại trận đang bị tiết ra, tiết ra? Sao lại như vậy?

Thần Tú không ngừng đánh giá phác ngọc trong tay, không ngừng kiểm tra, hình như không muốn tin tưởng vậy.

- Thần Tú Đại sư? Xảy ra chuyện gì?

Diệp Khuynh Thành lại hỏi.

- Khẳng định là đại trận bị tiết ra, có người không đúng yêu cầu mà bày trận.

Thần Tú sắc mặt đại biến nói.

- Không có khả năng, 63 phương vị khác nhau, tất cả người chủ trận, ta đều chọn lọc kỹ lưỡng.

Diệp Khuynh Thành lập tức kêu lên. Nhưng mà Diệp Khuynh Thành vẫn có chút tin tin Thần Tú.

- Mau, mau tìm ra, hy vọng còn kịp bù lại!

Thần Tú lập tức nói.

- Ừ, ngươi và ta mỗi người một bên!

Diệp Khuynh Thành lập tức nói.

Tiếp đó, hai người rất nhanh chóng chọn hướng bay đi, muốn nhanh chóng tìm lại vấn đề trên.

Phương vị bị lỗi, Chung Sơn đều biết.

- Quên đi, đây không phải là vấn đề chúng ta phải quan tâm. Thiên U, ngươi tiếp tục thúc giục trận một lần cuối cùng, ta mang bọn ngươi ra ngoài.

Chung Sơn khẳng định nói.

- Ừ!

Cổ Thiên U gật gật đầu, thúc dục đại trận lần cuối cùng.

Tiếp đó, Chung Sơn gọi một đám mây trắng, nâng mọi người lên.

Tại trong Phong Thủy Trận này, người khác không phân rõ được phương hướng đông nam tây bắc, nhưng mà ảnh thân Chung Sơn lại không bị hạn chế này, mây trắng nhoáng lên một cái bay về bên ngoài.

Mà giờ phút này, nam nhân tóc tím bên ở trên đỉnh núi bên ngoài vẻ mặt vui vẻ.

- Phong Thủy Trận của đối phương yếu đi? Tốt lắm, tốt lắm, thật là tốt quá.

Nam nhân tóc tím ngạc nhiên vui mừng nói.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook