Trường Sinh Bất Tử

Quyển 10 - Chương 95: Trấn Thế Đồng Quan tái hiện

Quan Kỳ

25/12/2014

Dương gian, Lăng Tiêu Thiên Đình! trong Thiên Duyến Các!

Bản thể Chung Sơn sắc mặt hơi nặng nề, ngồi ở nơi bàn đọc sách, nhẹ nhàng mở ra một quyển thánh chỉ. Cũng đúng thánh chỉ cao nhất của Đại Tranh. Phong Thần Bảng!

Phong Thần Bảng mở ra, danh sách quần thần lộ ra!

Chung Sơn trực tiếp lướt qua danh sách quần thần, nhìn về danh sách khu vực hoàng hậu ở vị trí đầu tiên, hoàng hậu thứ nhất, Ngụy Quỳ Nhi! Thời điểm nhìn thấy cái tên này, ánh mắt Chung Sơn hơi dịu dàng, tiếp đó lộ ra vẻ chua xót.

Danh sách quần thần đều lóng lánh ánh sáng bảy màu, chỉ có cái tên Ngụy Quỳ Nhi này, ảm đạm không ánh sáng, một mảnh xám trắng!

Chung Sơn khổ sở nói: - Nha đầu, Niệm Vô Tương kia hiển hóa ra bộ dáng của ngươi, ta tuy có sát tâm, nhưng mà dù sao cũng không toàn lực xuống tay với hắn, nhiều năm như vậy, dung mạo của ngươi ta không thể nào quên được, chôn sâu trong lòng, lại càng ngày càng khắc sâu. Ngươi còn sống không?

Phong Thần Bảng bỗng nhiên khẽ run lên, dường như đáp lại Chung Sơn vậy, Ngụy Quỳ Nhi cái tên đó, đột nhiên hiện lên ánh sáng đỏ nhàn nhạt, lóe lên lên một cái rồi biến mất!

- Vù!

- Oanh!

Chung Sơn bỗng nhiên đứng dậy, động tác quá lớn đánh tan cả ghế dựa đang ngồi. Ầm ầm một tiếng truyền ra bên ngoài.

- Thánh Vương, Thánh Vương không có sao chứ! Rất nhiều thị vệ bên ngoài lập tức xông vào.

- Cút ra ngoài! Chung Sơn hét lớn một tiếng.

- Thủ hộ tứ phương, bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu, dám xông vào, giết không tha! Chung Sơn quay sang thị vệ nhảy vào đại điện quát.

- Vâng! Thị vệ kia hơi hơi căng thẳng lui ra ngoài.

Thời khắc này Chung Sơn cũng hơi cẩn thận nhìn về phía Phong Thần Bảng, trong mắt lóe lên một cỗ sợ hãi và chờ mong, sợ hãi tất cả chuyện này cũng không phải là thật sự.

Chờ, luôn luôn đợi một canh giờ! Cái tên Ngụy Quỳ Nhi đều không có động tĩnh chút nào.

Nhưng mà Chung Sơn vẫn kiên nhẫn chờ!

- Ông!

Rốt cục lại một lúc lâu sau, cái tên Ngụy Quỳ Nhi bỗng nhiên lại hiện lên ánh sáng đỏ hơi yếu.

Chung Sơn cầm lấy Phong Thần Bảng, đầu ngón tay không khỏi run rẩy!

- Hắc, ha ha, ha ha ha ha! Chung Sơn bỗng nhiên cuồng tiếu, trong tiếng cười tràn đầy một cỗ tang thương.

- Chung Sơn, ngươi làm sao vậy? Trong điện bỗng nhiên truyền đến một tiếng nghi hoặc.

Người khác không thể vào được, nhưng người nào cũng ngăn không được Huyễn Cơ.

Chung Sơn giờ phút này trong lòng mừng như điên, cũng không có trách cứ Huyễn Cơ, nhưng mà không để ý đến Huyễn Cơ, mà lại lật tay lấy ra một hộp gỗ nỏ. Hộp gỗ mở ra, bên trong là hơn trăm quả cầu nhỏ phát ra ánh sáng vàng lóng lánh, chiếu Thiên Duyến Các sáng chưng.

Chung Sơn lấy ra một quả cầu nhỏ, nhẹ nhàng đưa đến chỗ cái tên Ngụy Quỳ Nhi!

- Hưu!

Cái tên kia tự động hút quả cầu nhỏ màu vàng vào trong.

- Chung Sơn ngươi làm gì? Đây chính là 1 nguyên khí số, ngươi ném vào Phong Thần bảng, tên trong đó hút được 1% cũng chưa tới. 99% còn lại toàn bộ lãng phí a! Huyễn Cơ lập tức kinh ngạc nói.

- Ta không quan tâm!

Chung Sơn vẫn làm theo ý mình, đem vận số không ngừng đưa vào cái tên Ngụy Quỳ Nhi, 1 nguyên, mười nguyên, trăm nguyên, tổng cộng 116 nguyên khí số, Chung Sơn không chút keo kiệt nào, toàn bộ bỏ vào!

Sau khi hơn trăm nguyên khí số bỏ vào lên cái tên Ngụy Quỳ Nhi, ánh sáng đỏ rốt cục ổn định, tuy rằng không giống tên người khác phát ra ánh sáng bảy màu, nhưng mà đã có chút màu.

Chung Sơn kích động hít vào một hơi nói: - Ngươi chờ, ta sẽ tìm được vô số vận số cho ngươi!



- Chung Sơn, đó là...? Huyễn Cơ lập tức tiến lên phía trước nói.

Chung Sơn cuốn lại Phong Thần Bảng, lắc lắc đầu nói: - 1 người vô cùng trọng yếu của ta!

Thấy Chung Sơn thu hồi Phong Thần Bảng, Huyễn Cơ chu miệng nói: - Keo kiệt! ....... Âm phủ, trong trận thứ sáu tại tinh không.

Ảnh thân Chung Sơn đối chiến Vô Tướng Thánh Vương!

Đế tâm của Vô Tướng Thánh Vương không ngừng kéo lên, khí tức đứng trên thiên hạ lại càng ngày càng cao, đại đao màu máu trong tay vũ động, trong hư không xuất hiện vô tận đao ảnh, bá đạo vô cùng.

- Vù!

- Cái thân thể thứ bảy, hơn hai canh giờ này, ta đã chém bảy phân thân, ngươi còn có bao nhiêu phân thân? Lòng ngươi đang rối loạn! Vô Tướng Thánh Vương cười lạnh nói.

Giờ khắc này, một cái thân thể Chung Sơn lại đứng ở trong hư không, bỗng nhiên nhắm mắt, dường như nhớ lại cái gì, trên mặt không ngờ lộ ra nụ cười ôn nhu.

- Ha ha ha ha ha ha ha ha! Chung Sơn bỗng nhiên cuồng tiếu. Vô cùng vui sướng, từ vui sướng nội tâm.

Sau khi cười xong, Chung Sơn nghiêm mặt, mặt đầy âm hàn nhìn về phía Vô Tướng Thánh Vương, xuyên thấu qua vẻ ngoài của nàng nhìn vào Vô Tướng Thánh Vương, dường như hình tượng Quỳ Nhi cũng... không làm khó được Chung Sơn nữa!

Vô Tướng Thánh Vương vẻ mặt hơi hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm Chung Sơn xa xa nói: - Hừ, Huyết Hải La Thiên!

Huyết đao múa lên, hư không bỗng nhiên xuất hiện vô tận biển máu, cuồng bạo chém tới Chung Sơn.

- Hưu, hưu, hưu...

Tốc độ Chung Sơn đột nhiên nhanh gấp đôi, trong nháy mắt tránh thoát cường chiêu của Vô Tướng Thánh Vương, quá nhanh, nhanh đến mắt thường đều khó bắt giữ được.

Vô Tướng Thánh Vương biến sắc, đao thế trong tay rất nhanh biến hóa. Mau! Quá nhanh! Tốc độ đột nhiên tăng gấp đôi đó là cái khái niệm gì? Mới vừa rồi còn thấy Chung Sơn ở phía xa, đảo mắt đã tới gần.

- Thông đạo Luân Hồi! Khai! Chung Sơn kêu to một tiếng.

- Ầm!

Quần áo quanh thân Vô Tướng Thánh Vương xuất hiện một ít chỗ bị nát, một thông đạo Luân Hồi liền xuất hiện ở trước mặt hắn, cũng may Vô Tướng Thánh Vương phản ứng rất nhanh, đao thế chém ra chặn lại đại bộ phận uy lực.

Nhưng mà trong nháy mắt, thân ảnh Chung Sơn lại biến mất. Đợi thời điểm Vô Tướng Thánh Vương phát hiện Chung Sơn tại phía xa, Chung Sơn lại lần nữa tiến lên, tốc độ khủng bố kinh người kia, trong giây lát đã công kích tới bên cạnh Vô Tướng Thánh Vương.

- Thông đạo Luân Hồi! Khai! - Ầm! Tốc độ biến thái, nếu là bị Kim Bằng thấy được, khẳng định lại há to mồm, tốc độ Chung Sơn quá nhanh, nhanh đến mức Vô Tướng Thánh Vương chỉ có thể trốn trong thiên đạo, không dám ra ngoài, mỗi lần thông đạo Luân Hồi nổ tung tại trước mặt mới tiến hành ngăn cản.

Một trận chiến này, lại kéo dài một canh giờ, một lúc lâu sau, Chung Sơn tốc độ không giảm, mà quần áo Vô Tướng Thánh Vương lại xuất hiện vô số vết nứt. Nhưng Chung Sơn cũng không cho rằng đó là đả kích trí mạng!

- Ầm!

Lại một lần và chạm nữa, sau đó tách ra.

- Lợi hại, khó trách ngươi dám cùng ta độc đấu! Vô Tướng Thánh Vương có chút chật vật nói.

- Vô Tướng Thánh Vương, ngươi hẳn là còn có thủ đoạn, sử xuất ra đi, ngươi không ngừng bị ta áp chế như vậy, ngươi cảm thấy còn có ý nghĩa sao? Chung Sơn thản nhiên nói.

Vô Tướng Thánh Vương sắc mặt trầm xuống nói: - Ngươi nếu đã biết, ta đây cũng sẽ không ẩn dấu, mà tốc độ ngươi đã tăng, phải chẳng đó là bản thể của ngươi?

Chung Sơn không có phản bác, tốc độ có thể đột nhiên tăng gấp đôi đích thật là Ảnh thân tự mình xuất chiến, không còn là Ảnh phân thân, bởi vì Ảnh phân thân căn bản không làm khó được Vô Tướng Thánh Vương! Vô Tướng Thánh Vương nhìn chằm chằm Chung Sơn xa xa, khí thế quanh thân điên cuồng tăng lên, khí tức thiên đạo cũng bỗng nhiên không khỏi bành trướng, Vô Tướng Thánh Vương vươn bàn tay phải ra, hư không xuất hiện một khẩu Đồng Quan to lớn màu xanh từ bên trong chậm rãi toát ra!

Trên Đồng Quan tràn ra một cỗ khí phách vô địch, Đồng Quan vừa ra, dường như trong nháy mắt Vô Tướng Thánh Vương khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh vậy, khí tức hoang cổ mênh mông bức dòng chảy tinh không ra ngoài.

Đồng Quan bá đạo dường như trào ra một loại khí tức Chí Tôn vô thượng, trấn phục tất cả xung quanh.

Chung Sơn ánh mắt hơi động.

- Đây vốn là Pháp bảo ta chuẩn bị thăng cấp Thiên đế Thiên đế, luôn luôn không có ý định lấy ra nữa, ngươi là người đầu tiên nhìn thấy Pháp bảo này! Vô Tướng Thánh Vương lạnh lùng nói.



- Ngươi quả nhiên cất giấu một thủ đoạn lớn! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Biết đây là cái gì không? Vô Tướng Thánh Vương hỏi.

- Tiểu thế giới, Trấn Thế Đồng Quan một trong lịch cổ mười Pháp bảo! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ngươi cũng biết? Vô Tướng Thánh Vương không khỏi hiện lên vẻ ngoài ý muốn trước nay chưa từng có.

- Đáng tiếc, nó vĩnh viễn không thành Thiên đế chí bảo được! Chung Sơn lắc đầu.

- Khẩu khí thật lớn! Vô Tướng Thánh Vương còn tưởng Chung Sơn khinh thường.

- Không phải ta khẩu khí lớn, mà là đã có Thiên đế dùng Trấn Thế Đồng Quan làm Pháp bảo! Chung Sơn lắc đầu.

- Không có khả năng, ngươi nói ai? - Doanh! Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Thiên hạ đệ nhất nhân tiểu thế giới 9 vạn năm trước? Vô Tướng Thánh Vương hơi hơi kinh ngạc.

- Cho nên nói, ngươi không có cơ hội! Chung Sơn nói.

- Chưa chắc! Vô Tướng Thánh Vương lạnh lùng nói.

- Hừ! Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, thân hình lại lần nữa bắn về phía Vô Tướng Thánh Vương!

Vô Tướng Thánh Vương sắc mặt trầm xuống, bàn tay vỗ lên Trấn Thế Đồng Quan.

- Ầm!

Hư không sinh ra gợn sóng. Không gian cũng không vỡ nát nhưng gợn sóng quỷ dị này lại chấn thân thể Chung Sơn bay ra ngoài.

- Ầm!

Chung Sơn đập vào một tinh cầu, trong mắt lóe lên vẻ ngoài ý muốn, tiếp đó là vẻ hưng phấn.

Trấn Thế Đồng Quan, mặc dù Trấn Thế Đồng Quan này không mạnh như của Doanh, nhưng mà có thể sớm cảm thụ hiệu quả Trấn Thế Đồng Quan, Chung Sơn cũng thu hoạch rất lớn.

Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng! Về sau nếu như thật cùng Doanh ra tay, có lẽ hôm nay là luyện tập tốt nhất.

- Trấn Thế thiên địa! Vô Tướng Thánh Vương lại lần nữa vỗ lên Trấn Thế Đồng Quan.

Trấn Thế Đồng Quan hơi hơi chìm chìm xuống phía dưới, cũng không đập vụn không gian, lại dường như mang theo một chỗ không gian kia chìm xuống phía dưới, mà một chỗ không gian kia di chuyển, dường như hút theo không gian bốn phía vậy.

- Ca ca ca ca ca!

Lực lượng cường đại, chấn khiếp toàn bộ đại trận thứ sáu, tất cả không gian chảy loạn bỗng nhiên đình, tất cả tinh tú đều ngừng vận động. Mạnh mẽ bị chấn khiếp.

Mảnh không gian này, tất cả đều đình chỉ.

Không giống với thời gian cấm chỉ của Lạc Tinh Trần, đây là chấn khiếp không gian.

Tại trong mảnh không gian này, Chung Sơn đột nhiên cảm giác không gian bốn phía biến thành vững chắc, dường như trong nháy mắt cứng rắn hơn rất nhiều, khiến cho không người nào có thể di chuyển, giống như một người bị phiến tinh không này đóng băng vậy.

Đương nhiên, đọng lại ở tinh không không phải là nước, mà lại là không gian, không gian đọng lại, Trấn Thế thiên địa!

- Trấn Thế Đồng Quan, bảo bối thật cường đại! Chung Sơn trong lòng kinh ngạc nói.

Bởi vì không gian bị trấn áp, tuy rằng Ảnh thân có thể tiếp tục xuyên qua mọi môi trường, nhưng tốc độ đột nhiên chậm lại gấp ba, ưu thế lúc trước lập tức không còn! Đây mới là năng lực đầu tiên của Trấn Thế Đồng Quan! Trấn Thế Đồng Quan mạnh như thế nào?

Tinh không đại trận hoàn toàn dừng lại, đây đâu chỉ là phá trận, nếu như lúc trước Vô Tướng Thánh Vương lấy ra Trấn Thế Đồng Quan, vẻn vẹn chỉ một kích, các Tổ Tiên khác khẳng định không còn!

Đứng ở trong hư không, thủ áp Trấn Thế Đồng Quan, Vô Tướng Thánh Vương dường như Chiến Thần bất bại, lãnh khốc nhìn về phía Chung Sơn đối diện không thể di động được nữa!

- Tại thế hệ kia của ta, ta đã hủy diệt tất cả phương pháp tế luyện Trấn Thế Đồng Quan, có thể có được Trấn Thế Đồng Quan, chỉ có người đời trước, không thể tưởng được, trừ lão quái vật Trường Sinh Giới tại tiểu thế giới, còn có Doanh có thể sống hơn vạn tuổi! Vô Tướng Thánh Vương trầm giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook