Trường Sinh Đảo

Chương 74: Giây phút tòa thánh vinh quang run rẩy

Prologue

10/03/2013

“Những lời này, ngươi tự thấy nghe lọt tai sao !?”

Có lẽ thì thẹn quá hóa giận, giận quá hóa cười, tiếng cười của thánh nữ Monica lúc này lanh lảnh, vô cùng dễ nghe, nhưng những người đang đứng đây đều cảm thấy một luồng hàn ý mãnh liệt. Khỏi nghĩ cũng biết, cô ta thật sự tức giận rồi. Mà cơn giận này vô cùng dữ dội.

“Đôi khi dưới áp lực cùng lợi ích, nhiều chuyện tưởng chừng như vô lý, lại ngang nhiên mà xảy ra, cô không biết sao !?” Stellar nhún vai đáp.

“Ồ, ta rất tò mò, ngươi có thể cho ta áp lực cùng lợi ích gì vậy !?” Không gian xung quanh thánh nữ đã bắt đầu rung lên dữ dội, ánh sáng trong thánh đường cũng đã bắt đầu mất ổn định, dao động liên tục, dường như tất cả ánh sáng quanh đây đều có xu hướng nhập vào người cô ta.

“Vậy thì áp lực trước nhé.” Stellar với đôi mắt trong suốt màu lam, không chút do dự nhìn thẳng vào thánh nữ đang cố gắng áp chế cơn thịnh nộ, vỗ vỗ tay.

“Khụ.”

Một tiếng ho nhẹ đầy vẻ lười nhác, sau đấy, từ một góc khuất trong thánh đường, một ông già ăn mặc kiểu trung hoa cổ đại thong dong bước ra, khuôn mặt tiên phong đạo cốt lúc này đầy vẻ bất đắc dĩ.

“Môn chủ Ngạo Thiên Môn – Trương Chân !?”

Thánh nữ nhíu mày, còn giáo hoàng cùng các thần chức thì âm thầm sợ hãi không thôi, bảo vệ giáo đình sâm nghiêm, pháp trận hộ vệ đặt dày đặc, vậy mà ông lão này ở đây từ lúc nào, bọn họ cũng không biết. Đẳng cấp cách nhau quá xa. Hơn nữa nhìn khuôn mặt âm tình bất định của thánh nữ, người này chỉ sợ cũng không phải tay vừa.

Trương Chân vuốt vuốt chòm râu dài trắng như tuyết, liếc quanh giáo đình, hắng giọng.

“Đã đồng ý rồi thì các người cũng nên ra đi chứ !? Để mình lão già ta đây muối mặt sao !?”

...

Sau một thoáng im lặng, một giọng cười đùa cợt nhả từ góc khác của thánh đường phát ra.

“Trương lão, ông còn biết muối mặt sao !? Ta nghe nói bảy năm trước, vì thu đồ đệ, lão không tiếc làm xiếc thú cho một cô bé mười tuổi xem mà !? Ngày đó danh tiếng của lão quả thật lan xa bốn bể luôn, bọn trẻ ta nhìn thấy mà hâm mộ không thôi đấy”

Người bước tới toàn thân mặc bộ giáp cũ kỹ, đầy những vết chém ngang dọc khác nhau, nhưng không vì thế mà giảm đi tính nghệ thuật của bộ giáp, từng góc cạnh được thiết kế sao cho việc cử động và chiến đấu đạt hiệu quả cao nhất, mỗi khớp nối, đường cong đều như được tỉ mỉ điêu khắc thủ công, tỉ lệ vô cùng hoàn mỹ. Toàn bộ giáp cổ xưa mang cho người ta cảm giác phong sương, tráng liệt, làm chúng nhân cảm thán không thôi. Rút cuộc bộ giáp này đã trải qua bao nhiêu trận chiến thảm liệt rồi, mới có bộ dáng như vậy.

Người đàn ông trong bộ giáp cũ kỹ này, khuôn mặt đang độ trung niên, hàm râu vàng óng được tỉa tót kỹ càng, như phối với từng nếp nhăn trên mặt, càng tôn thêm vẻ uy vũ của những lão tướng sa trường, có lẽ cũng vì vậy, mà khi nghe giọng cười đùa của ông ta, người ta vẫn có chút gì đó thấy áp lực, như có trống đánh thẳng vào tim, ai nấy không tự chủ được mà sinh ra sự tôn kính không thôi.

“Hội trưởng hội hiệp sĩ bàn tròn – Mr Zero.”

Thánh nữ Monica gằn giọng, trong lòng càng thêm chấn động không thôi, nhìn vào Stellar đầy thâm ý.

Cô gái này, hóa ra đã có sự chuẩn bị.

“Còn ngươi, lúc nào cũng thích mặc cái bộ đồ cổ lỗ sĩ đó, ra vẻ chinh chiến uy vũ, ta khinh.” Trương Chân hiển nhiên bị chọc tức, nghiến răng đáp.

“Hàng cũ nhưng chất lượng cao.” Khuôn mặt sâm nghiêm của hội trưởng hội hiệp sĩ không đổi sắc, ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, bệ vệ đáp.

“Ồ, hai người các ngươi bất mãn nhau như vậy, sao không kéo nhau ra ngoài vũ trụ đại chiến ba trăm hiệp phân thắng thua xem, đừng có động thủ trên hành tinh bé nhỏ xinh đẹp này của ta là được.” Tiếng cười ôn hòa, nhưng đầy vẻ già nua của một lão nhân vang lên, rồi hư không như bị xé rách, một ông cụ râu tóc bạc phơ, trán đầy nếp nhăn, nhấc đôi tay đồi mồi chống gậy đi ra. Tấm lưng đã hơi còng, ông lão nhìn qua vô cùng yếu ớt này vừa đi vừa đỡ lấy cái lưng già, dáng vẻ cực kỳ khốn khổ.

Nhưng không ai dám coi thường lão, bởi lẽ, đây là một trong 6 người nắm giữ quyền lực to nhất hành tinh này, siêu việt hoàn toàn các quốc gia, chỉ đứng sau trường sinh đảo.

Viện trưởng học viện pháp thuật lớn nhất thế giới Key West – ngài Thomas Lanyi.

Thomas Lanyi chỉ nói một câu bâng quơ rồi chỉ tay vào chỗ bên cạnh, sàn nhà bằng đá cẩm thạch của giáo đường chợt nứt ra, các mảnh vỡ nhanh chóng tổ hợp lại thành một cái ghế dựa lưng. Xong đâu đấy, ông ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, tạo vẻ thế ngoại cao nhân, chúng sinh chém giết mặc người, ta chẳng liên quan.



Thế nhưng dẫu có ngu mấy, những người ở đây cũng hiểu, ông ta có mặt ở đây, cũng như hai người kia, đều là để trợ uy cho trường sinh đảo, tới chèn ép thánh nữ - người nhận được truyền thừa hoàn toàn của thần hoàng Jesu.

Dưới ánh đèn, hai mắt giáo hoàng trợn tròn, há hốc miệng ra ngơ ngác nhìn ba ông trùm khắp thế giới cùng tụ họp ở đây, ngay tại giáo đình này.

Không riêng gì lão giáo hoàng, mà trong thánh điện, những vệ sĩ khôi giáp sáng ngời, lúc trước luôn có vẻ sùng kính, đều ngây dại!

Tất cả bọn họ đều choáng váng!

Thậm chí không một ai dám tin tưởng, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt này lại chính là sự thật.

Khiếp sợ!

Lúc này trong nội tâm của mọi người đã tràn ngập một nỗi khiếp sợ khó có thể dùng ngôn ngữ để miêu tả!

Nhưng có một người ngoại lệ trong lúc này. Đó chính là Stellar.

Đôi mắt màu xanh trong suốt, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười tự tin, mái tóc vàng óng cao quý rủ xuống bờ vai, bên cái cần cổ trắng ngần, cùng đôi xương quai xanh gợi cảm. Một khắc này, cô như người chơi cờ, đã thực hiện xong bước chiếu tướng cuối cùng, mạnh mẽ mà kiêu ngạo, tạo cảm giác như đã nắm giữ hết thảy trong tay.

5 người, tất cả đều mạnh mẽ vô bì, ai ai cũng có tư cách xưng hùng xưng bá một phương, tề tụ nơi thánh diện này. Ngay lúc này đây, tòa thánh vinh quanh ngập tràn này, tưởng như đang run rẩy.

Tất cả đều do cô gái này tạo lên.

Queen thứ nhất của IMI

Stellar Rimington.

...

“Tốt... tốt... cô giỏi lắm.”

Thân hình mảnh mai với những đường cong quyến rũ của thánh nữ khẽ run rẩy, giọng nói thánh thót lúc này nghe có vẻ vì bị đè nén mà trở nên khàn khàn đi.

“Không có gì đặc sắc, nhưng chắc cũng không để thánh nữ thất vọng chứ !?” Dưới cái nhìn khiếp sợ của chúng nhân giáo đình, Stellar thản nhiên đáp.

“Không dám, thực lực của trường sinh đảo quả thật làm ta mở rộng tầm mắt, nhưng Queen của ta, chắc cô cũng đã tính đến trường hợp xấu nhất rồi chứ !?”

Thánh nữ nghiêng nghiêng đầu, để mái tóc màu trắng trượt qua bên vai, lộ ra đôi mắt lúc này đã chuyển thành màu bạc, lạnh lẽo vô hồn.

Ba người mới đến cũng cảnh giác, vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên, dù bọn họ có thể áp chế thánh nữ, nhưng đạt đến cấp bậc này rồi, mỗi sát chiêu tung ra không kềm chế đều có lực hủy diệt đáng sợ, không may dính phải thì cũng mất nửa cái mạng chứ chẳng chơi.

“Ta đương nhiên tính đến, cũng tính được, cô không có ngu đến mức muốn cá chết lưới rách cùng bọn ta.” Stellar thong dong, trấn tĩnh nói, sau đó rút từ trong người ra một lọ thủy tinh nhỏ.

“Ồ...”

Thấy được thứ này, hai mắt của viện trưởng Thomas Lanyi vốn đang khép hờ, lại có vẻ đục ngầu, một khắc này chợt sáng ngời, cái lưng còng lúc này cũng thẳng đứng lên, khuôn mặt để lộ vẻ tham lam không thể che giấu.

Trương Chân cười khẩy: “Sớm biết cô sẽ lôi thứ này ra mà.”

Mr Zero – hội trưởng hội hiệp sĩ cũng nheo nheo đôi mắt, nhìn vào lọ thủy tinh trong suốt đó, chép chép miệng: “Ba ngàn năm mới có một giọt, chân quý như vậy, nhưng những người từng uống nó, có mấy ai còn nguyên vẹn đâu, không luân hồi chuyển kiếp thì cũng đã bị phong ấn cả rồi. Đáng tiếc, đáng tiếc.”



Trương Chân nhạt giọng đáp: “Cũng không thể nói vậy, người của thần giới chẳng phải vẫn còn sống nhăn hết đó sao !?”

“Nhưng tất cả thông đạo ra bên ngoài đã bị phá vỡ, không xuất hiện trước mắt những chúng ta được nữa, có khác gì đã chết đâu.” Mr.Zero lắc đầu cảm thán.

...

“Có lẽ cô cũng nhận ra vật này, truyền thừa của Jesu cũng nhắc đến rồi phải không !?”

“Chị...” Shaorin do dự một chút, định nói gì đó, nhưng bị Stellar khoát tay ngăn lại.

“Sinh mệnh nguyên tuyền, ba ngàn năm mới có một giọt. Vì đã bị thần giới sử dụng hết từ trước, chỉ có 5 giọt duy nhất còn sót lại, King và Queen trước đây mỗi người một giọt, giờ còn có 3, chọn đi thánh nữ, bất tử sống mãi như thần thật sự, hay ở đây giả vờ làm thần thánh rồi trở thành một bà già khô héo. Đây là cơ hội duy nhất của cô. Trả lời ta, muốn hay không !?”

Stellar cao giọng nói, lời nói uy nghiêm thậm chí bức lùi thánh nữ trở lại một bước.

Lúc này sắc mặt cô ta tái nhợt, đôi môi hồng thuận bị cắn đến rách cả ra, máu tươi chảy ròng ròng. Đôi mắt đầy vẻ phẫn nộ, cùng không cam lòng, nhưng lại ẩn ẩn có chút do dự.

Áp lực quá đáng sợ, lợi ích quá mê người.

Vì lợi ích, liệu cô ta có thể thật sự phản bội thần linh không !?

“Thánh nữ.”

Chúng nhân thuộc tòa thánh đều quỳ xuống, đôi mắt già nua của giáo hoàng đã nhỏ lệ. Ông ta biết, giờ phút này đây, giáo đình đang phải đối mặt với nguy cơ chưa từng có, mọi công lao khổ sở gây dựng của các tiền bối, liệu đến đời ông sẽ chấm dứt chăng !? Phía sau ông, các vệ sĩ giáo đình luôn tận trung thành kính cũng quỳ xuống, bờ vai vạm vỡ dưới lớp giáp trụ cũng run rẩy không thôi.

Họ có niềm tin mãnh liệt vào giáo đình, có sự sùng bái đến mù quáng vào giáo hoàng, dù không biết sự thật, người điểu khiển giáo đình là thánh nữ, nhưng nếu cô ta lựa chọn phản bội họ, khác gì tiết độc hình tượng mà bấy lâu họ dựa vào, tôn sùng để sống. Nếu thánh nữ chỉ nói một chữ có thôi, thế giới này, vinh quang này của họ sẽ hoàn toàn biến mất. Cả cuộc đời họ phấn đấu vì cái gì cũng sẽ thành vô nghĩa.

Lãnh đạo đã thay đổi, con dân còn có thể như cũ sao !?

Không thể.

Trong giáo đình, từng hàng kị sĩ lần lượt quỳ xuống, những kị sĩ canh cửa thấy vậy cũng hốt hoảng quỳ xuống.

Những vệ sĩ đi quanh tuần tra thấy người bên trong thánh đường như vậy, dù không hiểu chuyện gì sảy ra, nhưng cũng quỳ xuống, dâng lên lòng thành kính vô hạn.

Cứ như vậy, giống hiệu ứng domino, người nối người lần lượt quỳ xuống. Cứ như thể xa giá của giáo hoàng đi qua.

Trong một khoảng khắc, cả tòa thánh như chấn động, từng hàng người quỳ mọp, miệng lẩm nhẩm thánh kinh, tín ngưỡng như những dòng thủy triều, bằng mắt của những siêu năng lực gia thậm chí có thể lờ mờ nhìn thấy.

Tín ngưỡng như đã hóa thực chất.

Sức mạnh này, sự thành kính này, là vô hạn, là tuyệt đối trong phút giây này đây.

Nhưng chỉ cần thánh nữ đồng ý, mọi thứ sẽ lập tức tan biến.

Giọng nói của Stellar vẫn vang vọng trong thánh đường:

“Trả lời ta. Có muốn hay không.”

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Đảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook