Chương 307: Lục Đạo Luân Hồi
Tất Minh Vũ
10/06/2013
Lão Long lấy sức mạnh bản thân để nâng Tử Thành, ngay cả các vị Bán Tổ cũng trố mắt đứng nhìn!
Thiên Bi dao động mãnh liệt, trên bầu trời những hư ảnh không ngừng hiện lên. Trước sau có hai tấm ảnh bia thật lớn từ bên ngoài bay tới rồi đáp xuống trong Tử Thành, chúng cùng Thiên Bi Long Đảo song song xếp lớp cùng trấn áp Tử Thành.
Tường thành đang hạ xuống, lão Long phải chịu đựng những thống khổ lớn lao, lão đã hơi khó có thể tiếp tục gắng sức .
Đám người Nguyên Thủy, Thông Thiên, Chuẩn Đề Đạo Nhân, Xi Vưu cùng thi triển đại thần thông. Tất cả đều muốn phá vỡ phong ấn nền móng để thu hồi lại các chí bảo năm đó đã bị đánh rơi tại Tử Thành.
"Oanh "
Lại một mặt hư ảnh của Thiên Bi hiện ra ở phía chân trời, dưới uy áp lớn lao mênh mông cuồn cuộn trong nháy mắt nó bay tới rồi cắm thẳng ở gần Thiên Bi Long Đảo.
Đám người Nguyên Thủy, Xi Vưu cùng hô lớn không tốt. Bất chấp chuyện đoạt bảo, tất cả đều dốc cạn kiệt khả năng để tương trợ lão Long, nhưng mà ngay cả bọn họ liên hợp chung một chỗ thì cũng khó lòng đối kháng với lực lượng của Thiên Bi.
"Ngăn lại!"
Thông Thiên giáo chủ tức giận, nhìn thấy chiếc Thanh Đồng cổ thuẫn quen thuộc kia nửa chôn ở dưới nền, lão hận không thể lập tức đào lên. Tru Tiên tứ kiếm phát lực công kích cường độ mạnh nhất, bởi chưng năm đó lão lấy tâm huyết để tế luyện ra Thanh Đồng thần thuẫn. Đó thật sự là pháp bảo công thủ gồm nhiều mặt, không thể ngăn cản.
Xi Vưu càng không cam lòng, Thiết Qua ở ngay trước mắt, hắn vươn tay có thể chạm tới nên muốn lại được nắm trong tay. Chuẩn Đề Đạo Nhân cùng Nguyên Thủy liền càng không nói, đều cùng lộ ra vẻ kích động đối với Thất sắc Hung kiếm và Cổ Trượng.
"Chư vị mau mau đến tương trợ." Mấy Bán Tổ gọi lớn, họ muốn mời những Bán Tổ "đi lậu" đến Long Đảo đang âm thầm ẩn náu đến giúp đỡ. Ở trên trời cao, Tiêu Thần gần như hóa đá, cả người dường như đang tan vào cùng hư không chung quanh. Bóng dáng hắn nhạt đi, tâm thần hắn phảng phất đã bay đến trên những tấm bia đá phía dưới kia.
Thiên Bi của Long Đảo là cái thật sự tồn tại, còn ba pho Thiên Bi khác chính là hư ảo. Nhưng chúng cũng giống như pho bia chân thật, xuyên qua màn hắc vụ như ẩn như hiện có thể thấy được hoạ đồ khắc trên thiên bi.
Tiêu Thần tăng lực lượng thần thức lên tới cực hạn, đôi mắt gần như nứt ra sắp văng tung tóe . Mặc dù đồ hoạ kia phức tạp huyền ảo khiến thần trí hắn gần như rối loạn, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, nhưng hắn vẫn cố gắng quan sát.
Chịu đựng đến khi lúc nào cũng như có thể sắp sửa phát điên, rốt cục hắn đã hoàn toàn thấy rõ hoạ đồ trên một mặt Thiên Bi. Vào giờ khắc này hắn không cầu hiểu rõ hết mà chỉ dùng một loại phương thức ghi nhớ để khắc hoạ những thiên đồ trên cổ bi vào trong lòng.
Tuy chỉ như thế mà cũng làm hắn có cảm giác tinh thần sắp sụp đổ. Trong khoảnh khắc ấn ký nhập thể, toàn thân hắn phảng phất muốn chuyển động theo thiên đồ trên cổ bi.
Gắng chịu đựng nguy hiểm tinh thần tán loạn, hắn lại ngắm về phía một mặt Thiên Bi khác.
Đây là cơ may lớn lao. Hắn vô cùng có khả năng trong hôm nay hoàn toàn tập hợp bộ Thiên Bi Cổ Pháp, khiến cho cách thức tu luyện trở nên hoàn mỹ.
Bên dưới Tử Thành, lão Long dùng lưng nâng Tử Thành ngửa mặt lên trời bắt đầu rống vang. Âm thanh vang động tới các vì sao, khiến cho Long Đảo rung rinh, làm cho Cấm Kỵ Chi Hải im lặng như bãi tha ma phải nổi sóng ngút trời.
"Lục. . . Đạo. . . Luân. . . Hồi!" Vào giờ khắc này, âm thanh già nua vang vọng khắp vòm trời, rung chuyển thiên địa, dội lại từ mặt đất rộng mênh mông.
Âm thanh cũng truyền tới đại lục Trường Sinh, khiến cho một chút tu giả kinh ngạc. Bốn chữ thốt ra, nhật nguyệt ảm đạm, sơn hà biến sắc, thiên địa biến đổi mạnh mẽ.
Trong làn sương mù mênh mông lượn lờ. Không ai thấy rõ trong Tử Thành Long Đảo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mọi người chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông nện thẳng lên Thiên Bi.
Tử Thành đang thong thả hạ xuống lập tức bị cứng đờ, lực lượng phát ra do Thiên Bi rung động bị đứt đoạn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên thất sắc, lão Long này mạnh mẽ đến khó có thể tin nổi!
Lục Đạo Luân Hồi là cái gì? Đó là một trong thần thông Chí Tôn!
Từ trước chỉ xuất hiện ở trong truyền thuyết , không ngờ giờ phút này mọi người được thấy tận mắt .
Long Đảo bị phủ đầy bụi suốt năm tháng vô tận đang phát sinh dị biến, núi rừng Nguyên Thủy rậm rạp đang dao động kịch liệt. Trong không trung ở trung tâm Long Đảo có ma khí cuồn cuộn, sóng dao động mênh mông truyền khắp thập phương. Uy áp lớn lao như thể cả vòm trời sao rơi xuống mặt đất đè nén, như ngày tận thế đã tới.
Vượn kêu hổ gầm, chim bay vút tận trời cao, Man Thú bỏ chạy, cự long gào rống. Hoàn toàn đại loạn.
Đám người Nguyên Thủy, Chuẩn Đề, Xi Vưu, Thông Thiên ngay lập tức bắt đầu hành động, đều mãnh liệt oanh kích nền của Tử Thành.
"Ha ha. . ." Chuẩn Đề là người thứ nhất cười lớn. Hắn tay trái cầm Thất Bảo Diệu Thụ, tay phải mang theo một thanh Thất sắc Hung kiếm mà bước dài bước ra. Một kiếm liền chém nát huyết màn chung quanh. Hắn chiếm lại được chí bảo đã mất mát ở chỗ này. Thất Bảo Diệu Thụ có lực phòng ngự kinh thiên, hiện tại Thất sắc Hung kiếm là chủ chém giết đã trở về làm cho thực lực của hắn lập tức nhảy vọt thêm một bậc lớn.
"Đạo huynh chúc mừng ." Tiếp Dẫn đạo nhân từ bên ngoài Tử Thành đến đây tương trợ tiến lên chúc, còn Phật Đà bên cạnh yên lặng không nói năng gì.
"Hừm!" Xi Vưu rống to một tiếng, sức lực bạt sơn khí thế hơn người. Với mái tóc đen dựng thẳng đứng, đôi mắt giống như chớp giật, hắn đào được một cây Thiết Qua ma khí ngập trời mà bước ra.
Tiếp theo Nguyên Thủy mang theo một thanh Cổ Trượng cũng vọt ra. Mà Thông Thiên giáo chủ thì càng kích động gầm lớn một tiếng, có Tru Tiên tứ kiếm mở đường để cho Thanh Đồng Cổ Thuẫn lượn vòng ở bên cạnh cùng lao ra khỏi Tử Thành.
Bán Tổ lần lượt đi ra, cùng lên tiếng và khom người thi lễ đối với lão Long vừa đánh ra Lục Đạo Luân Hồi: "Đa tạ tiền bối đã tương trợ, ngày khác tất sẽ tương trợ Long Tộc."
Vừa lúc đó, lão Long tựa hồ đã hao phí hết lực lượng, Lục Đạo Luân Hồi cứ vậy mà đình chỉ
Một cỗ năng lượng dao động khiến cho Bán Tổ tim đập dồn dập đang cuồn cuộn mà quay về, lực lượng đáng sợ đến mức khó có thể tưởng tượng. Ngay cả là Bán Tổ mà trước mặt nó cũng có loại cảm giác hoang đường thấy mình như con kiến hôi ngước nhìn lên hùng binh.
Truyền thuyết nói, Lục Đạo Luân Hồi vừa ra, tối thiểu có thể hủy diệt một thế giới, mà hiện tại lão Long phóng ra dao động mặc dù cường đại, nhưng mức kinh khủng thì kém xa không như truyền thuyết vậy . Rõ ràng, lão đã suy nhược đến hoàn cảnh cực gay go, căn bản khó có thể phát huy ra lực lượng ban đầu.
"Oanh "
Lại có hai mặt Thiên Bi từ bên ngoài bầu trời bay tới, sáu mặt Thiên Bi đồng thời ráp lại.
Lão Long miệng phun tiên huyết mà quát to: "Ta. . . Chỉ có thể vì Hạ Đại Tổ Long mà làm được đến đây."
Một tiếng rồng ngâm thê lương vô song vọng thẳng tới trời cao, mưa máu bay tán loạn, thân thể lão Long bắt đầu nứt nẻ.
"Tiền bối. . ."
Tất cả đám người Thông Thiên, Xi Vưu, Chuẩn Đề, Phật Đà, Tiếp Dẫn, Lão Tử giật mình la lên, cùng một lúc mọi người đồng loạt ra tay công kích Tử Thành định giải cứu lão Long.
Âm thanh suy yếu già nua vọng lại quanh quẩn: "Tổ Long có đôi có cặp mà không gặp gỡ, lực lượng của ta đã sớm qua đi không còn được mấy. Qua nhiều năm như vậy thực sự không nên cứ kéo dài hơi tàn, sớm nên giải thoát cho mình để một thế hệ Tổ Long mới cường đại hơn sớm xuất hiện trên đời này . . ."
"Rống. . ."
Một tiếng rồng ngâm thê lương làm rung động bầu trời, nó mang theo sự quả quyết cùng bi thương. Lão Long làm vỡ nát một mảnh tường thành cao ngất như dãy núi, đồng thời thân thể lão văng tung tóe, huyết nhục bay tán loạn.
"Lấy máu của ta, vì con cháu mà nhuộm thắm một con đường sống. . ."
Nửa đoạn thân thể bên dưới của lão Long hoàn toàn vỡ vụn. Nửa đoạn tàn thể bên trên múa lượn nhằm về phía Thiên Bi, âm thanh yếu ớt bi thương cuối cùng lại vang lên một lần nữa: "Lục. . . Đạo. . . Luân. . . Hồi!"
"Oanh "
Đất trời rung chuyển, mặt đất tối sầm lại, đầy trời hiện lên những vì sao to như cái đấu.
Cảnh dị tượng của thiên địa khiến cho tất cả Cự Long trên Long Đảo đều bắt đầu bi thương gầm rống. Giữa đất trời mưa máu xối xả, sấm sét liên hồi từng đạo.
Chính tại đại lục Trường Sinh xa xôi cách đó hơn mấy vạn dặm cũng thấy hoa rụng tứ tung, đất trời bắt đầu khóc thảm.
Nửa đoạn thân tàn của lão Long ở trước Thiên Bi bị chấn nát thành huyết vụ. Một đôi long trảo biến mất sau cùng đã kịp xóa đi chữ "Long" trong bốn chữ "Vĩnh trấn Long Đảo" ở trên pho bia. Đồng thời nó cũng nhổ Thiên Bi lên, đem áp chế nó ở trên Khẩu Ma Tỉnh.
Tổ Long bỏ mạng!
"Rầm ầm ầm "
Bầu trời run rẩy, đầy trời những cánh hoa lả tả, hoa rơi như lệ vũ.
Xa xa, đám Kha Kha, Tiểu Quật Long, Thanh Long vương, Bích Long Vương, Hắc Long vương nước mắt không ngừng chảy xuống. Những tiếng gầm đau thương của Long Tộc vang vọng trong không trung.
"Là các ngươi hại chết lão nhân gia. . ." Một con Tiểu Ô Quy mai trắng gào thét lớn, nó xé rách không trung bay tới. Sau khi đáp xuống thì nó hóa thành một người trung niên áo trắng.
Nguyên Thủy đáp: "Là vị lão nhân gia truyền ngữ bảo chúng ta oanh kích Thiên Bi. Lão nói muốn trợ giúp chúng ta thu hồi chí bảo. Tương lai chúng ta tất sẽ hậu báo Long Tộc."
Chuyện đã rõ ràng, lão Long bắt đầu sinh ra ý muốn chết, nên vì Hạ Đại Tổ Long mà nhường đường cho con cháu, nên vì Long Tộc xuất ra nhiệt huyết cuối cùng, đồng thời vì Long Tộc mà kết mối thiện duyên.
Trên bầu trời. Tiêu Thần gần như sụp đổ .
Cổ Bi trấn phong Hoàng Hà, Cổ Bi trấn phong Thất Nhạc Viên, Cổ Bi trấn phong Long Đảo đều là những thứ Tiêu Thần đã quen thuộc, công pháp khắc hoạ trên bề mặt chúng đã sớm được hắn ghi vào trong lòng.
Nhưng trước khi sụp đổ, rốt cục hắn cũng kịp khắc ghi lại đầy đủ vào trái tim các đồ hoạ ở trên ba mặt Thiên Bi khác.
Tập hợp toàn bộ tâm pháp ở trên sáu mặt Thiên Bi!
Hắn không biết liệu vẫn còn có pho bia thứ bảy hay không, nhưng như thế đã là đủ rồi.
Tử Thành từ từ biến mất, Cốt Hải trắng xoá lại hiện ra. Thiên Bi bị ngã xuống, còn Ma Vân ở phía chân trời đã tản đi, Cổ Bảo đã sớm không thấy đâu nữa.
Trong suốt ba ngày tiếp theo ở trên Long Đảo đều tràn ngập tiếng khóc ai oán của Long Tộc.
Tiêu Thần mặc dù nóng lòng trở lại nhân gian. Nhưng rồi cũng tùy theo Kha Kha cùng Tiểu Quật Long mà chậm trễ ba ngày. Lão Long là khả kính, trong lòng hắn cũng có đau thương.
Trong mấy ngày này, hắn dạo khắp nơi trên Long Đảo nhưng không phát hiện được tung tích của người có diện mạo giống hắn như đúc. Đó tuyệt đối chính là kẻ mà Đông Hổ đã thấy một năm trước từ thác nước Lư Sơn tiến vào Trường Sinh Giới.
Hắn ta rốt cuộc có mục tiêu gì?
Tiêu Thần không biết. Nhưng cuối cùng trên một bờ biển hắn phát hiện ra đầu mối. Không ngờ nơi đó lại có khắc hoạ trận đồ Cửu U Thông Thiên.
Sau khi Xi Vưu quan sát thì xác nhận không có lầm. Người kia hẳn là đã rời đi hai mươi ngày trước khi triệu hoán thuyền Quân Vương.
Người kia dĩ nhiên là đi đại lục Trường Sinh, Tiêu Thần lẳng lặng suy nghĩ trong thời gian dài mà cũng không có đầu mối.
Rốt cục cũng phải rời khỏi Long Đảo . Tiêu Thần lấy vòng ngọc hươ lên xé rách không trung. Ngoại trừ Xi Vưu cùng Lão Tử đứng bên cạnh Tiêu Thần, toàn bộ Bán Tổ còn lại đi trước mở đường. Dù sao người bảo vệ Lư Sơn không phải là người bình thường đủ sức đối chọi.
Ở trước thác nước Lư Sơn, trong khoảnh khắc khi Đông Hổ thấy Tiếp Dẫn đạo nhân, Chuẩn Đề Đạo Nhân, Phật Đà bay ra thì trực tiếp bay lên Lư Sơn. Căn bản lão không có ý định ngăn cản, lão biết rất rõ ràng thực lực của những người trước mắt này .
Đại quân Trường Sinh Giới trùng trùng điệp điệp từ thác nước Lư Sơn tiến vào Nhân Gian Giới, bóng người phô thiên cái địa đen ngòm nhìn không thấy điểm cuối.
" Mười hai Kim Tiên Xiển Giáo chúng ta đã trở về."
"Ta Đa Bảo Đạo Nhân đã trở về."
"Đã trở về. . . Ta trở lại cố hương!"
Rất nhiều người đều đang kích động hô to.
Ở trong thông đạo đi Long Đảo, Tiêu Thần đang canh chừng. Hắn muốn ngăn lại một nhóm người nào đó, khiến bọn họ vĩnh viễn bị kẹt ở Long Đảo. Nhưng đến cuối cùng hắn cũng không hề phát hiện người của Hổ gia xuất hiện.
Xi Vưu bảo: "Không cần chờ , Bạch Hổ Thánh Hoàng khẳng định đã đưa bọn họ đi. Với một vị Bán Tổ nếu như cố tình xen lẫn trong đám người thì ngay cả là chúng ta cũng rất khó phát hiện."
Khi rời đi thì Tuyết Bạch Tiểu Thú nước mắt ròng ròng, đám Tiểu Quật Long cũng vô cùng bi thương, lưu luyến, đi một bước lại ngoái đầu nhìn mấy lần.
Xi Vưu cùng Lão Tử cũng bay vào Nhân Gian Giới, Tiêu Thần đi ở cuối cùng trong thoáng chốc nghe được một thanh âm.
"Vốn dĩ là địa phương kia thật sự tồn tại,cuộc chiến đấu vừa mới bắt đầu. Tử vong cũng không phải kết thúc, chỉ vẻn vẹn là một sự khởi đầu mới . . ."
Đó là. . . âm thanh của Lão Long!
Tại sao có thể như vậy? Tiêu Thần kinh ngạc nhìn Long Đảo, nhưng cũng không hề phát hiện ra điều gì.
Sự khởi đầu mới . . . vậy phải đi đâu đây?
Sau khi bay ra khỏi lối thông không gian, Tiêu Thần thỉnh giáo với Xi Vưu cùng Lão Tử .
"Rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?"
Xi Vưu đưa ra câu trả lời: "Ngoài Nhân Gian Giới thì còn có tứ phương thế giới, hình như thật sự giống như tứ phương ở nhân gian. Đó là Võ giới, Chú giới, Khí giới, Hồn giới."
"Tứ phương của Nhân Gian Giới . . . Có tứ phương thế giới?"
"Tên như ý nghĩa, Võ giới là thế giới của Võ Giả, Chú giới là thế giới của Chú giả, Khí giới là thế giới của Luyện Khí sĩ, Hồn giới là thế giới của hồn giả . Võ giới đã biến hóa thành Trường Sinh Giới, bởi vì Võ Giả thuần tuý đã biến mất nên ở đó trở thành thế giới của rất nhiều môn phái tu luyện nhỏ cùng tồn tại. Bọn họ cuối cùng như trăm sông đổ về một biển, đều chuyển hướng thành Thần Thông Giả. Khí giới đã diễn biến thành Tu Chân Giới, còn như Hồn giới cùng Chú giới rất khó nói hiện tại ra sao. Hồn giới là một đại môn phái tu luyện chuyên tu linh hồn, Chú giới là khởi nguồn của phù thủy cùng đạo sĩ hiện tại."
Tiêu Thần cảm giác rất hỗn loạn, môn phái tu luyện của quá khứ so cùng hiện tại thì căn bản không giống nhau, tựa hồ rất dễ dàng lẫn lộn.
Xi Vưu cười lạnh nói: "Bất kể biến đổi như thế nào, kỳ thật cuối cùng vẫn là lực lượng nguồn gốc của tứ phương thế giới. Thần Thông Giả, Phù thủy, Đạo sĩ, Tu Chân Giả. . . Còn có một số tiểu môn phái tu luyện khác kỳ thật đều có thể dùng bốn đại hệ thống để phân chia."
Lão Tử gật đầu tiếp lời: "Tất cả hệ thống cũng có thể khái quát vào tứ đại hệ thống Võ, Chú, Khí, Hồn."
Xi Vưu thì càng khẳng định đáp lại: "Sớm muộn gì thì tứ đại hệ thống này sẽ trở thành chủ đạo."
Tiêu Thần suy nghĩ thật lâu rồi hỏi: "Sau khi Tổ Thần tử vong thì linh thức của ngài đã bị mất đi sao?"
"Tổ Thần vạn kiếp bất diệt. . ." Nói đến đây Xi Vưu lại trầm lặng. Trường Sinh Giới biến mất Tổ Thần không phải cũng là một với nó sao, mới vừa rồi cũng không phải Tổ Long bị diệt vong sao?
Lão Tử thì không hề bận tâm, đôi mắt thâm thúy như biển khơi lại nói: "Có một truyền thuyết, Tổ Thần tử vong cũng không phải kết cục, chỉ vẻn vẹn là một sự khởi đầu mới . . ."
Xi Vưu mắt trợn ngược, cả kinh nói: "Ngài định nói Tổ Thần bất diệt, tự hủy thân thể, là vì đi vào. . ."
Đi vào đâu?
Tiêu Thần bức thiết muốn biết. Nhưng mà hắn hỏi mấy lần thì Lão Tử cùng Xi Vưu cũng không lên tiếng. Bọn họ tựa hồ cũng lâm vào trong trầm tư.
"Truyền thuyết, bên trên tứ phương thế giới còn có một Hồng Hoang thiên giới, nơi đó phải . ."
Xi Vưu nói tới đây im bặt mà kết thúc, tựa hồ đã chạm đến đề tài có chút cấm kỵ.
Tiêu Thần thì chấn động, trong lúc vô tình biết được tứ phương thế giới. Mà hiện tại lại nghe nói về một bí ẩn, bên trên tứ phương thế giới còn có Nhất Giới, nơi đó tựa hồ là mục tiêu của Tổ Thần.
Hắn so sánh với những người đó thì kém quá xa.
Hắn thu hồi ý nghĩ lung tung, nhìn lên bầu trời hô lớn: "Xin các vị tiền bối tương trợ, đi hải ngoại thì đi lên cùng một lần."
Phật Đà, Trang Tử, Chuẩn Đề, Tôn Vũ, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Lão Tử, Xi Vưu, Huyền Vũ lão tổ, thậm chí còn có cả Tiếp Dẫn đạo nhân cũng đến đứng ở chỗ này.
Lời hứa hẹn của Bán Tổ sẽ không mất hiệu lực, Nguyên Thủy đi ra nói với Tiêu Thần: "Vì việc ra tay có thể sẽ chọc tới đại phiền toái của Tu Chân Giới, như thế xem như đáp lại ân tình lần này của ngươi."
Chín vị Bán Tổ có thêm Tiếp Dẫn đạo nhân đều gật đầu.
Sau đó bọn họ bay về phía phương xa, đều tự căn dặn đám đệ tử môn đồ một lần, bảo bọn họ đi trước.
Mười vị Bán Tổ cùng Tiêu Thần bay về hướng Cửu Châu ở phương đông, chả mấy chốc liền đi tới trên biển rộng mênh mông.
Đi tới Trường Sinh Giới cầu viện binh, rời đi lâu như vậy nên Tiêu Thần không biết liệu Thái Hạo có ngăn cản được Thanh Liên thiên nữ hay không. Ở trong lòng hắn cầu khẩn chớ để phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn. Đồng thời, hắn bức thiết muốn đối đầu với Thanh Liên thiên nữ. Có mười vị Bán Tổ tới đây, ngay cả Thanh Liên thiên nữ với pháp lực nghịch thiên cũng khó lòng chống lại! Hắn vô cùng muốn nhìn vẻ mặt của Thanh Liên thiên nữ một chút.
Thiên Bi dao động mãnh liệt, trên bầu trời những hư ảnh không ngừng hiện lên. Trước sau có hai tấm ảnh bia thật lớn từ bên ngoài bay tới rồi đáp xuống trong Tử Thành, chúng cùng Thiên Bi Long Đảo song song xếp lớp cùng trấn áp Tử Thành.
Tường thành đang hạ xuống, lão Long phải chịu đựng những thống khổ lớn lao, lão đã hơi khó có thể tiếp tục gắng sức .
Đám người Nguyên Thủy, Thông Thiên, Chuẩn Đề Đạo Nhân, Xi Vưu cùng thi triển đại thần thông. Tất cả đều muốn phá vỡ phong ấn nền móng để thu hồi lại các chí bảo năm đó đã bị đánh rơi tại Tử Thành.
"Oanh "
Lại một mặt hư ảnh của Thiên Bi hiện ra ở phía chân trời, dưới uy áp lớn lao mênh mông cuồn cuộn trong nháy mắt nó bay tới rồi cắm thẳng ở gần Thiên Bi Long Đảo.
Đám người Nguyên Thủy, Xi Vưu cùng hô lớn không tốt. Bất chấp chuyện đoạt bảo, tất cả đều dốc cạn kiệt khả năng để tương trợ lão Long, nhưng mà ngay cả bọn họ liên hợp chung một chỗ thì cũng khó lòng đối kháng với lực lượng của Thiên Bi.
"Ngăn lại!"
Thông Thiên giáo chủ tức giận, nhìn thấy chiếc Thanh Đồng cổ thuẫn quen thuộc kia nửa chôn ở dưới nền, lão hận không thể lập tức đào lên. Tru Tiên tứ kiếm phát lực công kích cường độ mạnh nhất, bởi chưng năm đó lão lấy tâm huyết để tế luyện ra Thanh Đồng thần thuẫn. Đó thật sự là pháp bảo công thủ gồm nhiều mặt, không thể ngăn cản.
Xi Vưu càng không cam lòng, Thiết Qua ở ngay trước mắt, hắn vươn tay có thể chạm tới nên muốn lại được nắm trong tay. Chuẩn Đề Đạo Nhân cùng Nguyên Thủy liền càng không nói, đều cùng lộ ra vẻ kích động đối với Thất sắc Hung kiếm và Cổ Trượng.
"Chư vị mau mau đến tương trợ." Mấy Bán Tổ gọi lớn, họ muốn mời những Bán Tổ "đi lậu" đến Long Đảo đang âm thầm ẩn náu đến giúp đỡ. Ở trên trời cao, Tiêu Thần gần như hóa đá, cả người dường như đang tan vào cùng hư không chung quanh. Bóng dáng hắn nhạt đi, tâm thần hắn phảng phất đã bay đến trên những tấm bia đá phía dưới kia.
Thiên Bi của Long Đảo là cái thật sự tồn tại, còn ba pho Thiên Bi khác chính là hư ảo. Nhưng chúng cũng giống như pho bia chân thật, xuyên qua màn hắc vụ như ẩn như hiện có thể thấy được hoạ đồ khắc trên thiên bi.
Tiêu Thần tăng lực lượng thần thức lên tới cực hạn, đôi mắt gần như nứt ra sắp văng tung tóe . Mặc dù đồ hoạ kia phức tạp huyền ảo khiến thần trí hắn gần như rối loạn, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, nhưng hắn vẫn cố gắng quan sát.
Chịu đựng đến khi lúc nào cũng như có thể sắp sửa phát điên, rốt cục hắn đã hoàn toàn thấy rõ hoạ đồ trên một mặt Thiên Bi. Vào giờ khắc này hắn không cầu hiểu rõ hết mà chỉ dùng một loại phương thức ghi nhớ để khắc hoạ những thiên đồ trên cổ bi vào trong lòng.
Tuy chỉ như thế mà cũng làm hắn có cảm giác tinh thần sắp sụp đổ. Trong khoảnh khắc ấn ký nhập thể, toàn thân hắn phảng phất muốn chuyển động theo thiên đồ trên cổ bi.
Gắng chịu đựng nguy hiểm tinh thần tán loạn, hắn lại ngắm về phía một mặt Thiên Bi khác.
Đây là cơ may lớn lao. Hắn vô cùng có khả năng trong hôm nay hoàn toàn tập hợp bộ Thiên Bi Cổ Pháp, khiến cho cách thức tu luyện trở nên hoàn mỹ.
Bên dưới Tử Thành, lão Long dùng lưng nâng Tử Thành ngửa mặt lên trời bắt đầu rống vang. Âm thanh vang động tới các vì sao, khiến cho Long Đảo rung rinh, làm cho Cấm Kỵ Chi Hải im lặng như bãi tha ma phải nổi sóng ngút trời.
"Lục. . . Đạo. . . Luân. . . Hồi!" Vào giờ khắc này, âm thanh già nua vang vọng khắp vòm trời, rung chuyển thiên địa, dội lại từ mặt đất rộng mênh mông.
Âm thanh cũng truyền tới đại lục Trường Sinh, khiến cho một chút tu giả kinh ngạc. Bốn chữ thốt ra, nhật nguyệt ảm đạm, sơn hà biến sắc, thiên địa biến đổi mạnh mẽ.
Trong làn sương mù mênh mông lượn lờ. Không ai thấy rõ trong Tử Thành Long Đảo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mọi người chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông nện thẳng lên Thiên Bi.
Tử Thành đang thong thả hạ xuống lập tức bị cứng đờ, lực lượng phát ra do Thiên Bi rung động bị đứt đoạn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên thất sắc, lão Long này mạnh mẽ đến khó có thể tin nổi!
Lục Đạo Luân Hồi là cái gì? Đó là một trong thần thông Chí Tôn!
Từ trước chỉ xuất hiện ở trong truyền thuyết , không ngờ giờ phút này mọi người được thấy tận mắt .
Long Đảo bị phủ đầy bụi suốt năm tháng vô tận đang phát sinh dị biến, núi rừng Nguyên Thủy rậm rạp đang dao động kịch liệt. Trong không trung ở trung tâm Long Đảo có ma khí cuồn cuộn, sóng dao động mênh mông truyền khắp thập phương. Uy áp lớn lao như thể cả vòm trời sao rơi xuống mặt đất đè nén, như ngày tận thế đã tới.
Vượn kêu hổ gầm, chim bay vút tận trời cao, Man Thú bỏ chạy, cự long gào rống. Hoàn toàn đại loạn.
Đám người Nguyên Thủy, Chuẩn Đề, Xi Vưu, Thông Thiên ngay lập tức bắt đầu hành động, đều mãnh liệt oanh kích nền của Tử Thành.
"Ha ha. . ." Chuẩn Đề là người thứ nhất cười lớn. Hắn tay trái cầm Thất Bảo Diệu Thụ, tay phải mang theo một thanh Thất sắc Hung kiếm mà bước dài bước ra. Một kiếm liền chém nát huyết màn chung quanh. Hắn chiếm lại được chí bảo đã mất mát ở chỗ này. Thất Bảo Diệu Thụ có lực phòng ngự kinh thiên, hiện tại Thất sắc Hung kiếm là chủ chém giết đã trở về làm cho thực lực của hắn lập tức nhảy vọt thêm một bậc lớn.
"Đạo huynh chúc mừng ." Tiếp Dẫn đạo nhân từ bên ngoài Tử Thành đến đây tương trợ tiến lên chúc, còn Phật Đà bên cạnh yên lặng không nói năng gì.
"Hừm!" Xi Vưu rống to một tiếng, sức lực bạt sơn khí thế hơn người. Với mái tóc đen dựng thẳng đứng, đôi mắt giống như chớp giật, hắn đào được một cây Thiết Qua ma khí ngập trời mà bước ra.
Tiếp theo Nguyên Thủy mang theo một thanh Cổ Trượng cũng vọt ra. Mà Thông Thiên giáo chủ thì càng kích động gầm lớn một tiếng, có Tru Tiên tứ kiếm mở đường để cho Thanh Đồng Cổ Thuẫn lượn vòng ở bên cạnh cùng lao ra khỏi Tử Thành.
Bán Tổ lần lượt đi ra, cùng lên tiếng và khom người thi lễ đối với lão Long vừa đánh ra Lục Đạo Luân Hồi: "Đa tạ tiền bối đã tương trợ, ngày khác tất sẽ tương trợ Long Tộc."
Vừa lúc đó, lão Long tựa hồ đã hao phí hết lực lượng, Lục Đạo Luân Hồi cứ vậy mà đình chỉ
Một cỗ năng lượng dao động khiến cho Bán Tổ tim đập dồn dập đang cuồn cuộn mà quay về, lực lượng đáng sợ đến mức khó có thể tưởng tượng. Ngay cả là Bán Tổ mà trước mặt nó cũng có loại cảm giác hoang đường thấy mình như con kiến hôi ngước nhìn lên hùng binh.
Truyền thuyết nói, Lục Đạo Luân Hồi vừa ra, tối thiểu có thể hủy diệt một thế giới, mà hiện tại lão Long phóng ra dao động mặc dù cường đại, nhưng mức kinh khủng thì kém xa không như truyền thuyết vậy . Rõ ràng, lão đã suy nhược đến hoàn cảnh cực gay go, căn bản khó có thể phát huy ra lực lượng ban đầu.
"Oanh "
Lại có hai mặt Thiên Bi từ bên ngoài bầu trời bay tới, sáu mặt Thiên Bi đồng thời ráp lại.
Lão Long miệng phun tiên huyết mà quát to: "Ta. . . Chỉ có thể vì Hạ Đại Tổ Long mà làm được đến đây."
Một tiếng rồng ngâm thê lương vô song vọng thẳng tới trời cao, mưa máu bay tán loạn, thân thể lão Long bắt đầu nứt nẻ.
"Tiền bối. . ."
Tất cả đám người Thông Thiên, Xi Vưu, Chuẩn Đề, Phật Đà, Tiếp Dẫn, Lão Tử giật mình la lên, cùng một lúc mọi người đồng loạt ra tay công kích Tử Thành định giải cứu lão Long.
Âm thanh suy yếu già nua vọng lại quanh quẩn: "Tổ Long có đôi có cặp mà không gặp gỡ, lực lượng của ta đã sớm qua đi không còn được mấy. Qua nhiều năm như vậy thực sự không nên cứ kéo dài hơi tàn, sớm nên giải thoát cho mình để một thế hệ Tổ Long mới cường đại hơn sớm xuất hiện trên đời này . . ."
"Rống. . ."
Một tiếng rồng ngâm thê lương làm rung động bầu trời, nó mang theo sự quả quyết cùng bi thương. Lão Long làm vỡ nát một mảnh tường thành cao ngất như dãy núi, đồng thời thân thể lão văng tung tóe, huyết nhục bay tán loạn.
"Lấy máu của ta, vì con cháu mà nhuộm thắm một con đường sống. . ."
Nửa đoạn thân thể bên dưới của lão Long hoàn toàn vỡ vụn. Nửa đoạn tàn thể bên trên múa lượn nhằm về phía Thiên Bi, âm thanh yếu ớt bi thương cuối cùng lại vang lên một lần nữa: "Lục. . . Đạo. . . Luân. . . Hồi!"
"Oanh "
Đất trời rung chuyển, mặt đất tối sầm lại, đầy trời hiện lên những vì sao to như cái đấu.
Cảnh dị tượng của thiên địa khiến cho tất cả Cự Long trên Long Đảo đều bắt đầu bi thương gầm rống. Giữa đất trời mưa máu xối xả, sấm sét liên hồi từng đạo.
Chính tại đại lục Trường Sinh xa xôi cách đó hơn mấy vạn dặm cũng thấy hoa rụng tứ tung, đất trời bắt đầu khóc thảm.
Nửa đoạn thân tàn của lão Long ở trước Thiên Bi bị chấn nát thành huyết vụ. Một đôi long trảo biến mất sau cùng đã kịp xóa đi chữ "Long" trong bốn chữ "Vĩnh trấn Long Đảo" ở trên pho bia. Đồng thời nó cũng nhổ Thiên Bi lên, đem áp chế nó ở trên Khẩu Ma Tỉnh.
Tổ Long bỏ mạng!
"Rầm ầm ầm "
Bầu trời run rẩy, đầy trời những cánh hoa lả tả, hoa rơi như lệ vũ.
Xa xa, đám Kha Kha, Tiểu Quật Long, Thanh Long vương, Bích Long Vương, Hắc Long vương nước mắt không ngừng chảy xuống. Những tiếng gầm đau thương của Long Tộc vang vọng trong không trung.
"Là các ngươi hại chết lão nhân gia. . ." Một con Tiểu Ô Quy mai trắng gào thét lớn, nó xé rách không trung bay tới. Sau khi đáp xuống thì nó hóa thành một người trung niên áo trắng.
Nguyên Thủy đáp: "Là vị lão nhân gia truyền ngữ bảo chúng ta oanh kích Thiên Bi. Lão nói muốn trợ giúp chúng ta thu hồi chí bảo. Tương lai chúng ta tất sẽ hậu báo Long Tộc."
Chuyện đã rõ ràng, lão Long bắt đầu sinh ra ý muốn chết, nên vì Hạ Đại Tổ Long mà nhường đường cho con cháu, nên vì Long Tộc xuất ra nhiệt huyết cuối cùng, đồng thời vì Long Tộc mà kết mối thiện duyên.
Trên bầu trời. Tiêu Thần gần như sụp đổ .
Cổ Bi trấn phong Hoàng Hà, Cổ Bi trấn phong Thất Nhạc Viên, Cổ Bi trấn phong Long Đảo đều là những thứ Tiêu Thần đã quen thuộc, công pháp khắc hoạ trên bề mặt chúng đã sớm được hắn ghi vào trong lòng.
Nhưng trước khi sụp đổ, rốt cục hắn cũng kịp khắc ghi lại đầy đủ vào trái tim các đồ hoạ ở trên ba mặt Thiên Bi khác.
Tập hợp toàn bộ tâm pháp ở trên sáu mặt Thiên Bi!
Hắn không biết liệu vẫn còn có pho bia thứ bảy hay không, nhưng như thế đã là đủ rồi.
Tử Thành từ từ biến mất, Cốt Hải trắng xoá lại hiện ra. Thiên Bi bị ngã xuống, còn Ma Vân ở phía chân trời đã tản đi, Cổ Bảo đã sớm không thấy đâu nữa.
Trong suốt ba ngày tiếp theo ở trên Long Đảo đều tràn ngập tiếng khóc ai oán của Long Tộc.
Tiêu Thần mặc dù nóng lòng trở lại nhân gian. Nhưng rồi cũng tùy theo Kha Kha cùng Tiểu Quật Long mà chậm trễ ba ngày. Lão Long là khả kính, trong lòng hắn cũng có đau thương.
Trong mấy ngày này, hắn dạo khắp nơi trên Long Đảo nhưng không phát hiện được tung tích của người có diện mạo giống hắn như đúc. Đó tuyệt đối chính là kẻ mà Đông Hổ đã thấy một năm trước từ thác nước Lư Sơn tiến vào Trường Sinh Giới.
Hắn ta rốt cuộc có mục tiêu gì?
Tiêu Thần không biết. Nhưng cuối cùng trên một bờ biển hắn phát hiện ra đầu mối. Không ngờ nơi đó lại có khắc hoạ trận đồ Cửu U Thông Thiên.
Sau khi Xi Vưu quan sát thì xác nhận không có lầm. Người kia hẳn là đã rời đi hai mươi ngày trước khi triệu hoán thuyền Quân Vương.
Người kia dĩ nhiên là đi đại lục Trường Sinh, Tiêu Thần lẳng lặng suy nghĩ trong thời gian dài mà cũng không có đầu mối.
Rốt cục cũng phải rời khỏi Long Đảo . Tiêu Thần lấy vòng ngọc hươ lên xé rách không trung. Ngoại trừ Xi Vưu cùng Lão Tử đứng bên cạnh Tiêu Thần, toàn bộ Bán Tổ còn lại đi trước mở đường. Dù sao người bảo vệ Lư Sơn không phải là người bình thường đủ sức đối chọi.
Ở trước thác nước Lư Sơn, trong khoảnh khắc khi Đông Hổ thấy Tiếp Dẫn đạo nhân, Chuẩn Đề Đạo Nhân, Phật Đà bay ra thì trực tiếp bay lên Lư Sơn. Căn bản lão không có ý định ngăn cản, lão biết rất rõ ràng thực lực của những người trước mắt này .
Đại quân Trường Sinh Giới trùng trùng điệp điệp từ thác nước Lư Sơn tiến vào Nhân Gian Giới, bóng người phô thiên cái địa đen ngòm nhìn không thấy điểm cuối.
" Mười hai Kim Tiên Xiển Giáo chúng ta đã trở về."
"Ta Đa Bảo Đạo Nhân đã trở về."
"Đã trở về. . . Ta trở lại cố hương!"
Rất nhiều người đều đang kích động hô to.
Ở trong thông đạo đi Long Đảo, Tiêu Thần đang canh chừng. Hắn muốn ngăn lại một nhóm người nào đó, khiến bọn họ vĩnh viễn bị kẹt ở Long Đảo. Nhưng đến cuối cùng hắn cũng không hề phát hiện người của Hổ gia xuất hiện.
Xi Vưu bảo: "Không cần chờ , Bạch Hổ Thánh Hoàng khẳng định đã đưa bọn họ đi. Với một vị Bán Tổ nếu như cố tình xen lẫn trong đám người thì ngay cả là chúng ta cũng rất khó phát hiện."
Khi rời đi thì Tuyết Bạch Tiểu Thú nước mắt ròng ròng, đám Tiểu Quật Long cũng vô cùng bi thương, lưu luyến, đi một bước lại ngoái đầu nhìn mấy lần.
Xi Vưu cùng Lão Tử cũng bay vào Nhân Gian Giới, Tiêu Thần đi ở cuối cùng trong thoáng chốc nghe được một thanh âm.
"Vốn dĩ là địa phương kia thật sự tồn tại,cuộc chiến đấu vừa mới bắt đầu. Tử vong cũng không phải kết thúc, chỉ vẻn vẹn là một sự khởi đầu mới . . ."
Đó là. . . âm thanh của Lão Long!
Tại sao có thể như vậy? Tiêu Thần kinh ngạc nhìn Long Đảo, nhưng cũng không hề phát hiện ra điều gì.
Sự khởi đầu mới . . . vậy phải đi đâu đây?
Sau khi bay ra khỏi lối thông không gian, Tiêu Thần thỉnh giáo với Xi Vưu cùng Lão Tử .
"Rốt cuộc có bao nhiêu thế giới?"
Xi Vưu đưa ra câu trả lời: "Ngoài Nhân Gian Giới thì còn có tứ phương thế giới, hình như thật sự giống như tứ phương ở nhân gian. Đó là Võ giới, Chú giới, Khí giới, Hồn giới."
"Tứ phương của Nhân Gian Giới . . . Có tứ phương thế giới?"
"Tên như ý nghĩa, Võ giới là thế giới của Võ Giả, Chú giới là thế giới của Chú giả, Khí giới là thế giới của Luyện Khí sĩ, Hồn giới là thế giới của hồn giả . Võ giới đã biến hóa thành Trường Sinh Giới, bởi vì Võ Giả thuần tuý đã biến mất nên ở đó trở thành thế giới của rất nhiều môn phái tu luyện nhỏ cùng tồn tại. Bọn họ cuối cùng như trăm sông đổ về một biển, đều chuyển hướng thành Thần Thông Giả. Khí giới đã diễn biến thành Tu Chân Giới, còn như Hồn giới cùng Chú giới rất khó nói hiện tại ra sao. Hồn giới là một đại môn phái tu luyện chuyên tu linh hồn, Chú giới là khởi nguồn của phù thủy cùng đạo sĩ hiện tại."
Tiêu Thần cảm giác rất hỗn loạn, môn phái tu luyện của quá khứ so cùng hiện tại thì căn bản không giống nhau, tựa hồ rất dễ dàng lẫn lộn.
Xi Vưu cười lạnh nói: "Bất kể biến đổi như thế nào, kỳ thật cuối cùng vẫn là lực lượng nguồn gốc của tứ phương thế giới. Thần Thông Giả, Phù thủy, Đạo sĩ, Tu Chân Giả. . . Còn có một số tiểu môn phái tu luyện khác kỳ thật đều có thể dùng bốn đại hệ thống để phân chia."
Lão Tử gật đầu tiếp lời: "Tất cả hệ thống cũng có thể khái quát vào tứ đại hệ thống Võ, Chú, Khí, Hồn."
Xi Vưu thì càng khẳng định đáp lại: "Sớm muộn gì thì tứ đại hệ thống này sẽ trở thành chủ đạo."
Tiêu Thần suy nghĩ thật lâu rồi hỏi: "Sau khi Tổ Thần tử vong thì linh thức của ngài đã bị mất đi sao?"
"Tổ Thần vạn kiếp bất diệt. . ." Nói đến đây Xi Vưu lại trầm lặng. Trường Sinh Giới biến mất Tổ Thần không phải cũng là một với nó sao, mới vừa rồi cũng không phải Tổ Long bị diệt vong sao?
Lão Tử thì không hề bận tâm, đôi mắt thâm thúy như biển khơi lại nói: "Có một truyền thuyết, Tổ Thần tử vong cũng không phải kết cục, chỉ vẻn vẹn là một sự khởi đầu mới . . ."
Xi Vưu mắt trợn ngược, cả kinh nói: "Ngài định nói Tổ Thần bất diệt, tự hủy thân thể, là vì đi vào. . ."
Đi vào đâu?
Tiêu Thần bức thiết muốn biết. Nhưng mà hắn hỏi mấy lần thì Lão Tử cùng Xi Vưu cũng không lên tiếng. Bọn họ tựa hồ cũng lâm vào trong trầm tư.
"Truyền thuyết, bên trên tứ phương thế giới còn có một Hồng Hoang thiên giới, nơi đó phải . ."
Xi Vưu nói tới đây im bặt mà kết thúc, tựa hồ đã chạm đến đề tài có chút cấm kỵ.
Tiêu Thần thì chấn động, trong lúc vô tình biết được tứ phương thế giới. Mà hiện tại lại nghe nói về một bí ẩn, bên trên tứ phương thế giới còn có Nhất Giới, nơi đó tựa hồ là mục tiêu của Tổ Thần.
Hắn so sánh với những người đó thì kém quá xa.
Hắn thu hồi ý nghĩ lung tung, nhìn lên bầu trời hô lớn: "Xin các vị tiền bối tương trợ, đi hải ngoại thì đi lên cùng một lần."
Phật Đà, Trang Tử, Chuẩn Đề, Tôn Vũ, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Lão Tử, Xi Vưu, Huyền Vũ lão tổ, thậm chí còn có cả Tiếp Dẫn đạo nhân cũng đến đứng ở chỗ này.
Lời hứa hẹn của Bán Tổ sẽ không mất hiệu lực, Nguyên Thủy đi ra nói với Tiêu Thần: "Vì việc ra tay có thể sẽ chọc tới đại phiền toái của Tu Chân Giới, như thế xem như đáp lại ân tình lần này của ngươi."
Chín vị Bán Tổ có thêm Tiếp Dẫn đạo nhân đều gật đầu.
Sau đó bọn họ bay về phía phương xa, đều tự căn dặn đám đệ tử môn đồ một lần, bảo bọn họ đi trước.
Mười vị Bán Tổ cùng Tiêu Thần bay về hướng Cửu Châu ở phương đông, chả mấy chốc liền đi tới trên biển rộng mênh mông.
Đi tới Trường Sinh Giới cầu viện binh, rời đi lâu như vậy nên Tiêu Thần không biết liệu Thái Hạo có ngăn cản được Thanh Liên thiên nữ hay không. Ở trong lòng hắn cầu khẩn chớ để phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn. Đồng thời, hắn bức thiết muốn đối đầu với Thanh Liên thiên nữ. Có mười vị Bán Tổ tới đây, ngay cả Thanh Liên thiên nữ với pháp lực nghịch thiên cũng khó lòng chống lại! Hắn vô cùng muốn nhìn vẻ mặt của Thanh Liên thiên nữ một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.