Trường Sinh Giới

Chương 254: Ma giáo giáo tổ truyền lệnh!

Tất Minh Vũ

11/03/2013

Tiêu Thần với thần thông Bát Tướng Thế Giới trước mặt mọi người trảm sát bán thần của Hổ gia, khiến cho mấy vạn người ở Diễn Vũ trường cảm thấy rung động.

Một thanh niên cao thủ mới đạt đến Thức Tàng cảnh giới không ngờ có thể giết chết một cường giả đạt tới Ngự Không cảnh giới, đây thực sự là một cuộc đại chiến mà đẳng cấp hai bên chênh lệch rõ ràng! Điều này khiến cho tất cả những người trẻ tuổi có mặt ở đó nhiệt huyết sôi trào, có người trẻ tuổi nào lại không có mộng tưởng? Có ai lại không muốn danh chấn thiên hạ , uy chấn bát phương?

Chỉ cần một ví dụ sống động trước mắt thôi đã đủ khiến cho rất nhiều thanh niên ôm lấy hy vọng bản thân danh chấn thiên hạ. Mà ví dụ đó đang ở ngay trước mắt, Tiêu Thần bất quá cũng chỉ hai mươi mấy tuổi thôi mà hắn đã có thể có được những thành tựu như vậy, khiến cho bao người trong lòng sục sôi .

Hổ gia bán thần cho dù thắng Tiêu Thần,thì tên tuổi của hắn vẫn sẽ truyền khắp thiên hạ, tức giận như muốn phát điên, ba bán thần còn lại của Hổ gia vẫn còn hừng hực khí thế. Trung thổ Hổ gia hiện tại đã mất hết cả thể diện, cái tát thẳng vào mặt này thật quá đau,đau đến khiến cho bọn họ đứng trong không trung mà toàn thân run rẩy,cứ chỉ trỏ về phía Tiêu Thần mà không nói được một câu nào.

Mãi cho tới lúc này, một đạo bach quang xuất hiện ở trong không trung bầu trời phía đằng xa, một sát thủ toàn thân từ từ phát tán ra khí tức tử vong , sát khí như muốn xông thẳng đến trời xanh cưỡi một con lừa trắng bay tới, trong tay cầm một cây thái đao loại lớn sáng chói, có vẻ đặc biệt lóa mắt.

Tên hèn hạ bỉ ổi đáng chết!

Tên hỗn đản vương bát đản!

Tên sát thủ đáng chết vạn lần!

Nộ hỏa trong lòng ba gã bán thần sôi sục, ba ánh mắt cũng như muốn phun lửa, nếu không phải tên hỗn đản hèn hạ này chém ra hai đao cực kỳ hèn hạ thì vị bán thần của Hổ gia nhất định đã không chết. Cho tới bây giờ, tên đáng chết này không ngờ lại dám vác mặt xuất hiện, sự cố tình của hắn thực khiến người ta chán ghét , sự lang thang đó khiến cho ba gã bán thần của Hổ gia cảm thấy khó chịu.

"A ……"

Ba gã bán thần tức giận gầm lên ,rồi cùng nhau xông lên phía trước. Đối với bọn họ mà nói , tên bỉ ổi đáng chết này cần phải bị bầm thây thành vạn mạnh.

Kim Tam Ức không nói gì, y cực kỳ bỉ ổi rút cây thái đao loại lớn rồi nhứ nhứ một hồi. Sau đó y tay múa đao, thân cưỡi con lừa trắng lao về phiá ba gã bán thần nhanh như chớp mà không lưu lại một chút tàn ảnh.

Tư thế khiêu khích của y thực đáng giận , khiến cho một vị bán thần tức giận đến độ nộ hỏa công tâm ,suýt nữa thổ huyết đương trường.

Trong không trung. Bát Tướng thế giới sau khi hợp nhất hoàn chỉnh thì từ từ hiện ra. Tám tầng không gian, tám bức tranh lớn, tất cả như ẩn chứa vô tận năng lượng. Thời khắc này , trong lòng Tiêu Thần hoàn toàn trống không , lý giải của hắn về thần thông này càng sâu hơn. Trong lúc mơ hồ hắn đã chạm tới tới lĩnh vực càng thâm ảo hơn , cũng tìm ra được những chân lý uyên thâm phức tạp hơn.

Địa, hỏa, phong, thủy cùng động , liệu có thể tái hiện hỗn độn hay không? Thiên tướng cùng địa tướng quán thông liệu có thể xảy ra hiện tượng thiên địa giao dung? Còn lôi tướng cùng trạch tướng luân hồi, có thể phát triển thành âm dương được chăng ……

Thần thông Bát Tướng Thế Giới bất quá cũng chỉ mới đạt thành công bước đầu, còn có rất nhiều không gian rộng lớn hơn đang chờ được khai mở. Tiêu Thần có thể không ngừng hoàn thiện, không ngừng tìm tòi , đây là đặc điểm độc nhất vô nhị của bộ thần thông mà hắn đang luyện. Uy lực tiềm tàng của nó thật không thể nào đánh giá hết được.

Sát khí như phô thiên cái địa ập đến, ba bán thần của Hổ gia đuổi không kịp Kim Tam Ức, lại một lần nữa vòng về phía Tiêu Thần.

Vút!

Tiêu Thần triển khai thân pháp cực nhanh, không ngừng di hình hoán vị xung quanh ba gã bán thần, chiến ý cũng như sát phạt chi khí như bốc thẳng tới trời cao.

Hắn liệu có thể chính diện nghạnh tiếp ba vị bán thần trước mặt không? Chỉ thấy Tiêu Thần di chuyển uyển chuyển như giao long , hoành không mà đi, cứ không ngừng lẩn trốn xung quanh bọn họ.

Hắn đang chờ cơ hội!

Hắn đang muốn xuất thủ!

Thanh niên cao thủ mới đạt tới Thức Tàng cảnh giới không ngờ lại can đảm khí khái dám đối kháng với bán thần, khiến cho mọi người không ai là không phấn chấn tinh thần.

"Thằng nhóc con , ngươi có dám đứng lại đánh một trận hay không?" Một gã bán thần của Hổ gia bán thần chỉ thẳng vào Tiêu Thần, thân thể cũng thoáng run rẩy, hôm nay bọn họ đã mất hết cả thể diện đến không còn lời nào để nói. Trừ phi triệt để diệt sát Tiêu Thần, may ra còn có thể cứu vãn chút thể diện.

Tiêu Thần cười lạnh, trào phúng đáp: " Các ngươi tuổi cũng đã phải mấy chục rồi mà còn lấy ba người đối phó ta,không hiểu sao các người còn có can đảm nói những lời như vậy?" Nói đến đây, chiến ý của hắn sôi trào, nói: " Kẻ nào dám cùng ta một chọi một? Nếu không dám, các người nên nhân lúc này lăn về Hổ gia đi, từ nay về sau đừng có ỷ mình lớn tuổi mà bắt chẹt người khác, cũng không nên xuất hiện trước mặt ta."

"Ngươi …… Giỏi! Giỏi! Giỏi lắm!" Một vị bán thần của Hổ gia giận dữ điên cuồng. Lão chỉ vào Tiêu Thần liên tục nói ba chữ "giỏi", rồi sau đó gầm lên: " Ta cùng ngươi độc chiến , không chết không dừng!"

Đây mới là kết quả mà Tiêu Thần mong muốn, khiến lão tuyên bố trước mặt bao nhiều người như vậy khiến cho hai bán thần còn lại không còn cách nào can thiệp, cũng sử không ra được nửa điểm khí lực.

Phía dưới ồn ào náo nhiệt hẳn lên, ai nấy cũng khiếp sợ Tiêu Thần gan to mật lớn, vừa mới lực chiến một vị bán thần, bây giờ còn muốn khai chiến, ai cũng khó tránh khỏi suy nghĩ y quá hiếu chiến.

Kỳ thật, bản thân Tiêu Thần cũng không nắm chắc phần thắng, dù sao cũng vừa trải qua một hồi đại chiến, diệt sát một gã bán thần đã hao phí của hắn rất nhiều nguyên khí. Nhưng hắn vừa nãy đã ngộ ra một số những ý nghĩa thâm ảo đầy mới mẻ, nên hắn cũng muốn nhân lúc kịch chiến để từ từ tìm hiểu.

Hắn dám làm như vậy, chủ yếu là bởi vì thân pháp của hắn cực nhanh, nếu như địch không lại, có thể bỏ chạy. Hắn là một thanh niên hậu bối cao thủ, có thua cho mấy lão bối cao thủ cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

"Ngừng tay ! " Ngay lúc này,Đại Thương tam công chúa lên tiếng, trong âm thanh như từ trên trời cao vọng lại này không có một chút dao động của cảm tình, nàng nói: " Hôm nay là trận chiến giao hữu giữa những cường giả cao thủ trẻ tuổi của Đại Thương đế quốc và La Mã đế quốc …… Các ngươi nếu có thù oán gì, đợi sau khi thịnh hội kết thúc, ta sẽ cho các ngươi mượn Diễn Vũ trường này để giải quyết ân oán."

Ân Oánh công chúa còn phải bắt đầu tràng đối chiến giữa hai đế quốc. Đối với việc này Tiêu Thần cũng không nói gì thêm, ba vị bán thần của Hổ gia phi thường bất mãn, nhưng cũng không tiện phát tác. Đối diện với sáu vị lão nhân của Đại Thương quốc đang bay trên bầu trời có nhiệm vụ dọn dẹp đấu trường, nếu ba người bọn họ cố ý muốn làm loạn, đương nhiên Hổ gia sẽ bị cười vào mặt !

" Được, tạm thời tha cho con chó nhỏ ngươi một mạng, ta cũng chưa rời khỏi Ân đô, tùy thời có thể lấy mạng ngươi." Cho đến bây giờ bọn họ đã không còn để ý đến thân phận, trực tiếp buông ra những lời uy hiếp đầy ác độc.

Đối với những lời nói này, Tiêu Thần cười cười tỏ vẻ không có vấn đề, nói:" Có câu này mấy lão có từng nghe qua chưa, đừng khinh thiếu niên nghèo! Ta bây giờ không bằng Hổ gia các ngươi, không có nghĩa là trong tương lai ta không có thực lực. Các người cứ yên tâm, ta sẽ sống sót thật tốt, chung quy rồi sẽ có ngày ta đích thân tới Hổ gia."

Không hề có khí thế hung hãn như Hổ gia, nhưng Tiêu Thần có thể bình tĩnh nói những lời như vậy lại khiến cho ba vị bán thần của Hổ gia cảm thấy lạnh xương sống.

"Thằng nhóc con ngươi …… sẽ không sống được lâu đâu!" Ba người chậm rãi hạ xuống đất, bọn họ đương nhiên không có khả năng bỏ đi dễ dàng như vậy, ba người âm thầm tính cách khóa chặt Tiêu Thần lại,rồi từ từ kiếm cơ hội diệt trừ hắn.

Tiêu Thần vô cùng lạnh lùng nói: " Ta cũng nhắc nhở các ngươi nên nhanh chóng trở về Hổ gia, nếu không chuyện chết trên đất khách quê người rất có thể xảy ra đấy."

Ba vị bán thần của Hổ gia ngẩng đầu liếc nhìn lên đầy giận dữ, đáp : " Chỉ dựa vào ngươi ……"

Tiêu Thần bình tĩnh đáp: " Phải. Chỉ dựa vào ta! Các ngươi ngàn vạn lần đừng cho ta cơ hội, hãy nhìn vào sai lầm của người đi trước mà rút kinh nghiệm ."

Ba vị bán thần của Hổ gia giận dữ điên cuồng, nếu không phải cố kỵ sáu lão nhân trong sân, bọn họ đã nhịn không được liều mạng đấu với hắn. Cuối cùng chỉ đành nghiến răng nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần một lúc,rồi sau đó mới biến mất dần trong đám đông.

Tiêu Thần không nói lời dư thừa, hắn phóng mình lên cao, triển khai thần thông Bát Tướng thế giới, chỉ trong phút chốc đã biến mất phía chân trời. Không phải chính diện xung đột với ba gã bán thần của Hổ gia, trận chiến hôm nay đã giúp hắn thu được rất nhiều lợi ích, hắn cũng cần kiếm một nơi để từ từ tìm hiểu.

"Chú dế xinh đẹp …… đợi một chút đi."Hai tiểu la lỵ ở phía sau hô to.

Thấy Tiêu Thần rời đi, ba vị bán thần của Hổ gia cũng không ngồi yên, nhưng bọn họ lại không có cách nào đuổi kịp Tiêu Thần, cuối cùng đành ủ rũ bỏ đi.

Xảy ra chuyện thanh niên cao thủ trảm sát bán thần cao thủ đã khiến cho lòng nhiệt tình theo dõi trường đối chiến giữa đám cao thủ trẻ tuổi của hai phương Đông-Tây giảm xuống rất nhiều. Mà sự thật thì trường đối chiến này cũng không có điểm gì đặc sắc, La Mã đế quốc và Đại Thương đế quốc, song phương đều có những cao thủ tham gia nhưng kết quả là đánh hòa liền ngưng tay. Ngày đầu tiên đối chiến, song phương tựa hồ như hết sức kiềm chế,chưa thực sự động sát tâm. Thậm chí còn có một vài thanh niên cao thủ ngay cả thần thông vẫn còn chưa thi triển ra, ngày đối chiến thứ nhất cứ như vậy mà kết thúc.

Bất quá , mọi người cũng không quá thất vọng. Bởi vì có tin đồn truyền ra, song phương sau này mới thực sự là kịch chiến, nghe nói còn có nhiều người thực lực có thể trảm sát bán thần cao thủ.

Nếu nói như vậy …… trường đối chiến này sẽ không bình lặng như khi Tiêu Thần quyết chiến với ba vị bán thần của Hổ gia, nhất định sẽ đặc sắc vô cùng.

Liên tục ba ngày này, Tiêu Thần cũng không hề thấy bóng dáng đâu. Ba vị bán thần của Hổ gia khẩn trương đến độ uất hận không thôi. Nhưng cũng không còn cách nào khác, tốc độ thì không bằng người ta, không lẽ lại dựa vào ba tấc lưỡi để ngăn trở hắn? Nếu Tiêu Thần cao chạy xa bay, bọn họ thật sự cũng không biết phải làm sao.

Trong lòng bọn họ giận dữ vô cùng, không chỉ có hai hậu bối cao thủ bị chết, mà còn …… chết mất một vị bán thần. Nếu muối mặt trở về gia tộc, không chỉ khiến cho các vị trưởng lão trong gia tộc tức giận, mà người trong thiên hạ còn cười vào mặt họ, sau này cũng không có mặt mũi đối diện với hậu thế.

Bây giờ, trong lòng bọn họ chỉ có một hy vọng, hy vọng Tiêu Thần gan to mật lớn đến giết bọn họ, như thế bọn họ mới có cơ hội xuất thủ độc ác được.

Đến ngày thứ tư, Tiêu Thần rốt cục cũng xuất hiện.

Hắn vẫn bình tĩnh điềm đạm, ung dung xuất hiện ở diễn võ trường, phảng phất như hắn dường như chỉ vì muốn theo dõi trận đối chiến giữa song phương mà tới.



Ba vị bán thần của Hổ gia đứng trong đám người nhất thời ánh mắt rực sáng, sát ý trong lòng họ điên cuồng gia tăng.

Giống như trong lòng có cảm ứng, Tiêu Thần bỗng quay đầu lại, ánh mắt thâm trầm của hắn trực tiếp rọi thẳng vào ba người trong đám đông, ánh mắt ấy cứ như muốn khóa chặt bọn họ lại vậy. Không biết vì sao, ba vị bán thần cảm giác như có một cỗ hàn khí phảng phất như đang âm thầm xâm nhập thân thể, một cỗ khí tức lạnh lẽo như băm tuyết đang bao phủ lấy bọn họ.

" Tiểu tử này bình tĩnh như vậy, không biết hắn có chuẩn bị gì không?"

Ba vị bán thần thì thầm với nhau.

Hôm nay, Tiêu Thần mới vừa xuất hiện đã khiến cho cả đám đông ồn ào náo nhiệt hẳn lên, hắn không ngờ dám dám ung dung đứng cách ba vị bán thần của Hổ gia không xa, thật sự …… rất có bá lực.

Linh Lung cùng Thố Thố hai tiểu la lỵ xinh xắn đáng yêu ngồi ở phía cao trên khán đài, cả hai phi thường không thành thực lắc lư bắp đùi trắng mịn như tuyết. Ngay khi thấy Tiêu Thần, hai tiểu cô nương này nhảy cẫng lên, nhập vào dòng người chạy tới bên Tiêu Thần. Hai khuôn mặt đỏ hồng như thoa phấn hiện rõ vẻ hưng phấn, nhỏ nhẹ nói: " Chú dế đáng yêu, tất cả mọi chuyện không có vấn đề ……"

Tiêu Thần không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng gật đầu.

Nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Tiêu Thần hôm nay tới diễn võ trường không ngờ là để khiêu chiến với tất cả cao thủ trong diễn võ trường.

Tin tức này không thể nghi ngờ rất có tính chấn động, rất nhiều người không thể nào hiểu nổi, ba vị bán thần của Hổ gia lại càng mờ mịt, hiển nhiên là bọn họ kinh ngạc phi thường.

Những người ở bên ngoài trường đấu náo loạn cả lên, ai nấy đều rất kinh ngạc, bất quá không lâu đã yên tĩnh lại ngay, ai nấy cũng đầy vẻ chờ mong trận chiến này!

Giống như đã sớm biết kết quả, bên Đại Thương quốc cử ra truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao, La Mã đế quốc cử ra chú sư đã từng đánh bại Sở Hành Cuống, bọn họ là người đầu tiên mà hai bên cử ra, đương nhiên số thứ tự không đồng nghĩa với thực lực tự thân, gần như chỉ là thuận theo sắp xếp ban đầu để ra sân mà thôi.

Hai người chăm chú nhìn Tiêu Thần, dùng thanh âm rất nhỏ khó mà nghe được truyền vào tai hắn: "Năng lượng của ngươi rất lớn, không ngờ ……"

Tiêu Thần rất nhanh đã cắt ngang lời đối thoại của đối phương, hỏi: " Mỗi người dùng hết sức xuất thủ một chiêu, các ngươi thương lượng xem ai lên trước chưa?"

Kim phát chú sư mặc dù trên khuôn mặt có một tầng khói mờ giăng giăng ,nhưng là người ta cũng có thể cảm giác được hình như y đang cười rất thoải mái, y nhanh chóng bước tới, nói: " Ta lên trước."

" Đựợc!"

Truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao lui về phía sau, giữa sân chỉ còn Tiêu Thần cùng tu giả được đeo số một của La Mã đế quốc.

Mọi người bên ngoài sân đấu bắt đầu hò hét rất náo nhiệt.Trong truyền thuyết có một vài đại tông giáo dùng bí pháp để bồi dưỡng ra vị lai thần. Cho tới hiện tại bọn họ đã có thực lực có thể tiêu diệt bán thần, mà những người ở đây đều đã chứng kiến cảnh Tiêu Thần xuất thủ giết bán thần. Lần này ắt hẳn là một hồi long tranh hổ đấu, tất cả mọi người đều phi thường chờ mong.

" Ta cảm thấy hình như có điều không ổn." Một trong ba vị bán thần của Hổ gia nói đầy vẻ nghi ngờ.

Một người khác lại nói: " Chắc không có gì đâu, tên tiểu tử này thật quá càn rỡ rồi, lúc này còn dám xuất hiện để tranh đoạt chút hư danh, đối với chúng ta mà nói đây là một tin tức tốt."

Giữa sân đấu, trận đối chiến bắt đầu,toàn thân của La Mã đế quốc số hiệu một phát ra kim quang vạn đạo. Y chậm rãi bay lên, đứng trong không trung không khác gì một vị thần!

Không còn vẻ lười nhác giống như mấy ngày trước, thời khắc này y đã toàn toàn bộc lộ năng lực đáng sợ của mình, thần thánh chi quang xông thẳng tới trời cao, điều này làm cho mọi người kinh hãi thất sắc, ai cũng thầm than quả không hổ là vị lai thần. Niên kỷ như thế đã có thể có khí thế kinh người như vậy, tu vi lại càng thâm sâu khó lường.

Trong tay y xuất hiện một quyển kinh thư cổ xưa, y bắt đầu lật giở quyển kinh thư, đồng thời miệng lẩm nhẩm những câu trong đó. Chỉ trong phút chốc mà tinh quang lập lòe đầy trời, ba mươi sáu khỏa tinh thần có kích thước bằng căn nhà xuất hiện trên bầu trời, khiến cho sân đấu phảng phất như biến thành một thế giới thần thoại.

Tinh quang sáng láng bao phủ lấy Tiêu Thần. Quang mang của ba mươi sáu khỏa tinh thần như muốn xông thẳng tới trời!

"Thần thuyết, phong khốn, hủy diệt!"

Thanh âm của La Mã đế quốc số hiệu một, giống như một khúc nhạc vĩnh hằng, mặc dù ôn nhu như gió nhẹ, nhưng cũng phảng phất như có lực lượng hủy thiên diệt địa.

Tinh diệu thiên địa!

Ba mươi sáu khỏa tinh thần giống như muốn phá vỡ khối không gian này, chúng không ngừng biến hóa phương vị, hợp thành một tinh không thần trận phức tạp, không gian bên trong không ngừng bị chấn nhát, không ngừng xung kích hình ảnh của Tiêu Thần đang ở bên trong.

Bên ngoài sân đấu tất cả mọi người đều biến sắc, đây quả thực là một hủy diệt tuyệt trận, chú thuật như vậy sợ rằng không chỉ có thể vây khốn bán thần, mà còn có thể diệt sát bán thần.

Truyền thuyết lưu truyền quả nhiên là thật. Mấy đại tông giáo dùng bí pháp để bồi dưỡng cường giả , mấy cường giả này thực sự có thể diệt sát bán thần.

" Oa, chú dế xinh xắn tóc vàng này quả thực lợi hại nha. Ta thực muốn mỗi ngày lại được nhìn hắn thi triển cái loại ma thuật biến hóa này."

" Vậy chúng ta kiếm cơ hội bắt hắn lại đi, càng nhìn càng thấy y rất tuấn tú nha, làm nước miếng của ta cứ chảy ròng ròng."

Hai tiểu la lỵ xinh xắn đáng yêu này không chút để ý đến những cái trừng mắt của những người xung quanh, ngồi ở phía trên cao của khán đài , miệng nhai tóp tép đồ ăn, còn không ngừng lắc lư bắp đùi trắng nõn một cách không thành thật.

Giữa sân đấu một đạo hỗn độn chi quang chợt lóe lên, trên bầu trời ba mươi sáu khỏa tinh thần chỉ trong phút chốc mờ mịt hẳn đi, rồi sau đó Tiêu Thần vọt ra.

Tất cả mọi người không một ai thấy hắn đã sử dụng thần thông gì để phá khai thần trận . Ba mươi sáu khỏa tinh thần chỉ trong chốc lát lại rực sáng trở lại ,bộc phát quang mang như muốn xông thẳng tới trời, lại một lần nữa định vây khốn Tiêu Thần. Nhưng ngay lúc này, Tiêu Thần khẽ vung tay về phía trước tỏ ý dừng lại, đáp: "Chỉ luận bàn một chiêu thôi!"

La mã đế quốc số hiệu một bất đắc dĩ thở dài, nói : " Được rồi, xem như hòa." Rồi sau đó đáp xuống đất.

Bên ngoài sân đấu , mọi người tỏ vẻ khó hiểu, vì sao chỉ là mỗi lần đối chiến được xuất ra duy nhất một chiêu? Bàn tán xôn xao , tất cả mọi người muốn hỏi rốt cục có chuyện gì, nhưng đương sự lại không trả lời.

Mấy vạn người ồn áo bàn tán, ầm ầm ĩ ĩ, không ai biết rõ chân tướng sự việc ra sao.

Ngay lúc này, Đại Thương quốc đeo số một bay lên không. Bạch y trắng hơn tuyết, nhưng khí thế lăng lệ trăm người khó so, trên bầu trời không ngờ vì sự xuất hiện của mà bông tuyết lác đác rơi, mà càng không ngờ tất cả là do sát khí tạo ra!

Bên ngoài sân đấu cơ hồ chỉ trong chốc lát đã im bặt, mặc dù sương khói giăng giăng, không cách nào thấy rõ chân dung của hắn, nhưng tất cả mọi người đều đã đoán ra y là ai. Là truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao trong truyền thuyết, là đệ tử kiệt xuất nhất đương thời của nhất mạch này.

Người này vừa xuất trường, tất cả mọi người đều nín thở, bởi vì cho dù chỉ đối chiến trong một chiêu, thế cũng đã đủ rồi! Tiểu Lý Phi Đao, một đao là đủ!

Phi đao danh chấn thiên hạ, còn được xưng là Thiên hạ đệ nhất đao!

Năm đó, Lý Tầm Hoan đao toái hư không, sau đó đi tới Trường Sinh giới, từng đao đều thấm đẫm thần huyết, mỗi đao phát ra đều bách phát bách trúng,uy danh bát phương, không ai có thể tránh né, một đao phong vân đúng thực phải dùng hoành tảo thiên hạ để hình dung!

Phi Đao Thần Thuật đã chấn nhiếp đến mấy thời đại.

" Chuẩn bị tốt rồi chứ?" Thanh âm của truyền nhân Phi đao băng lạnh vô cùng. Tiêu Thần cũng lạnh nhạt gật đầu, Bát Tướng bắt đầu khai triển, đối mặt với sát thuật trong truyền thuyết - một đao giết thần, hắn cũng không dám có một chút khinh thường, dù sao địa vị của Tiểu Lý Phi Đao quá lớn, y kinh khủng cơ hồ như yêu tà vậy!

Không ai có thể ung dung đối diện với y, nếu như quả thực Lý Tầm Hoan tự mình tìm đến, cho dù là thần cũng phải rét run!

Bên ngoài sân đấu, tất cả chìm trong yên tĩnh,tất cả mọi người đều nín thở, chờ đợi một đao thạch phá thiên kinh một cách đầy khẩn trương.

"Món cháo này ngon quá, mà con dế xinh đẹp này thật lạnh lùng nha, thực muốn bắt nó lại nha."

" Phải nha. Lau nước miếng đi, bắt nó có lẽ dùng phi đao phạt cỏ là thích hợp nhất."

Hai tiểu la lỵ này không hề cố kỵ, bên ngoài sân đấu yên tĩnh như vậy mà chép miệng đánh giá, thật sự làm cho người ta cảm giác không biết nói gì.

Ngay thời khắc này, trong thiên địa đột nhiên nổi lên từng trận phong lôi ầm ầm, không biết là ảo giác hay chỉ là trùng hợp, một đám mây đột nhiên bay tới ,tựa hồ đến ngay cả nó cũng như đang run rẩy.

Ngay lúc này, Tiểu Lý Phi Đao xuất thủ!

Sấm sét từng đạo xuất hiện, quỷ khốc thần sầu, phảng phất có rất nhiều thần ma đang bi thảm tru lên, không ngờ còn hiện lên bóng dáng của thiên sứ cùng ác ma, lại có thần linh đang gầm lên đầy thê lương.



Kinh thế nhất đao, phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc!

Tất cả mọi người cũng kinh hãi thất sắc.

Truyền thuyết kể lại rằng bởi vì năm đó Lý Tầm Hoan giết chết quá nhiều thần ma, khiến cho thần kỹ này gặp phải thiên đố ( sự đố kỵ của trời cao). Lúc phát chiêu quỷ thần đều kinh sợ!

Thiên địa thất sắc, sấm chớp gió giật từng trận, Tiêu Thần thân ở trong Bát Tướng thế giới , linh giác đề thăng lên tới cực điểm, nhưng hắn vẫn không thể nắm bắt được một chút tung tích của phi đao.

Một đao quỷ thần khó lường, căn bản không cách nào nắm bắt được trước tung tích phi đao!

Bên ngoài sân đấu, có bán thần cao thủ đang ngồi xem, nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều biến sắc. Một đao như thế tựa hồ thật sự có thể diệt sát bán thần a.

Sát khí xung thiên!

Một sát na này như thể vĩnh hằng, mặc dù bất quá chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi, nhưng đối với mọi người mà nói , nó phảng phất lâu như một thế kỷ , chờ đợi thật quá lâu.

Đến khi một đao tuyệt diễm này, rốt cục đã bị Tiêu Thần phát hiện được, nhưng lúc đao quang lóa mắt lúc này đã phá nhập Bát Tướng thế giới, cơ hồ đã chạm tới thân thể hắn.

"Phụt"

Huyết quang phun ra!

Thiên địa trở nên yên tĩnh vô thanh.

Phong lôi tiêu biến , mây đen bay xa. Thần quỷ biến mất, thiên địa trở về thanh minh.

Tiểu Lý Phi Đao truyền nhân. lạnh lẽo như băng sơn, bạch y trắng hơn tuyết, đứng ở trong hư không.

Tiêu Thần vẫn đứng trong thiên không, một vài giọt máu rơi xuống, khiến tất cả mọi người khẩn trương vô cùng, chăm chú nhìn lên hư không.

Nhưng Tiêu Thần cũng không rơi xuống đất, Bát Tướng thế giới đã thu lại, hắn vẫn lẳng lặng đứng đó, hữu thủ che ngang phía trước yết hầu, giữa ngón trỏ và ngón giữa là một thanh phi đao quang mang chói mắt, hai ngón tay bị rạch thành hai đạo huyết khẩu, tiên huyết chậm rãi nhỏ xuống, khoảng cách giữa thanh phi đao sáng lóa như tuyết và yết hầu bất quá chỉ là một tấc, chỉ thiếu chút nữa là đam xuyên yết hầu!

Cả sân đấu như bùng nổ, Tiêu Thần không ngờ lại chặn được một đao kinh thế này, có thể đỡ được thần thuật nổi danh là bách phát bách trúng.

Đương nhiên, nghiêm khắc mà nói, cũng không phải là không trúng, dù sao cũng rạch hai vết thương trên ngón tay của Tiêu Thần, tiên huyết nhỏ xuống.

Nếu đổi lại là người bên ngoài, hai ngón tay tất nhiên sớm đã đứt lìa, nhưng may Tiêu Thần tu luyện chính là bảo thể chi thuật, phương pháp dong binh luyện thể khiến cho cho dù là hai ngón tay hắn cũng hơn xa thần binh lợi nhận. Mặc dù như thế, y vẫn dính phải vết thương nhẹ, đủ để nói Phi Đao Thần Thuật đích thực đáng sợ !

Quang mang lóng lánh chói mắt biến mất, quang mang giữa song thủ của Tiêu Thần vỡ vụn, tất cả đều là do một cỗ sát khí ngưng tụ mà thành, cũng không phải là chân thật

" Ta còn chưa xuất ra đao thật, mà ngươi cũng chỉ phòng ngự một cách bị động, hiệp này coi như hòa." Phi Đao truyền nhân bình thản nói.

Lại chiến hòa một hiệp đấu, Tiêu Thần không nói gì thêm, nhưng hắn biết rõ sự đáng sợ của Phi Đao tuyền nhân, y tuyệt đối là kình địch của hắn!

Mấy vạn người bắt đầu bàn tán, mọi người đều khiếp sợ dị thường, mặc dù vừa rồi chỉ nói là đối chiến một chiêu, nhưng bầu không khí thế này, cảm giác áp bức thế này, so với một hồi đại chiến chân chính có lẽ còn khốc liệt hơn.

Rất nhiều người không rõ vì sao bọn họ chỉ đối chiến một chiêu, tại sao không chính thức giao phong.

Ngay lúc này, Tam công chúa Ân Oánh tuyên bố: " Đối quyết chấm dứt, ngày mai tiếp tục."

Mọi người lại ồn ào trở lại, sao chỉ mới như thế mà đã kết thúc? Mọi người vẫn còn thấy chưa thỏa mãn, cao thủ của Đại Thương đế quốc cùng La Mã đế quốc tựa hồ vẫn còn chưa giao đấu.

Ba vị bán thần Hổ gia được nghe lời ấy, bèn phóng thân lên cao, phân ra ba hướng bao vây Tiêu Thần, mặc dù bọn họ biết vây khốn đối phương như vậy có làm cũng như không, nhưng bọn họ vẫn muốn thử qua một lần.

Nhưng ngay lúc này, chuyện khiến người ta kinh dị đã xảy ra, thập đại cao thủ trẻ tuổi của Đại Thương quốc đều phóng lên không, bao vây lấy ba vị bán thần Hổ gia,trong đó có cả Tiểu Lý Phi Đao truyền nhân, yêu nữ Thiên Ma cung, tiên tử Từ Hàng Kiếm Trai ……

Càng làm cho người ta cảm thấy chấn kinh ngoài ý muốn chính là, thập đại cao thủ trẻ tuổi của La Mã đế quốc, tất cả đều phóng lên cao, bao vây ba vị Hổ gia bán thần.

Phía dưới , tất cả mọi người đều mờ mịt không biết chuyện gì đang xảy ra.

Thực lực của hai mươi người này cơ hồ đều là bán thần, truyền thuyết còn nói thậm chí có thể diệt sát bán thần, hiện tại toàn bộ không ngờ lại tiến hành vây khốn Hổ gia ba vị bán thần, quả thực khó có thể nào tưởng tượng!

Tất cả mọi người đều không hiểu vì sao.

"Các ngươi …… Các ngươi vì sao giúp hắn?" Hổ gia ba vị bán thần hoàn toàn bị trấn áp, những người này tuy chỉ là thanh niên cao thủ, nhưng tất cả đều rất khủng bố, cho dù có thêm vài bán thần nữa đến cũng sẽ bị tiêu diệt.

"Phụng mệnh Ma giáo giáo tổ giết ngươi!"

"Ma giáo giáo tổ có lệnh, giúp Tiêu Thần giết các ngươi!"

"Theo lệnh của Ma giáo giáo tổ ……"

Hai mươi người trước sau đều mở miệng, nói ra chân tướng.

Hổ gia ba vị bán thần như phát điên rồi, Ma giáo giáo tổ …… danh tiếng thật dọa người! Tuy vậy, y cũng không thể ra lệnh cho tất cả các đại môn phái, thậm chí cả Tây phương tông giáo cao thủ chứ?

"Hì hì, chúng ta biết ……"

Hai tiểu la lỵ xinh xắn đáng yêu bay lên trời , nghịch ngợm đáp: " Ma giáo giáo tổ thúc thúc không chết, mà còn trở lại Trường Sinh đại lục. Thúc thúc muốn làm hòa với các phái, nên đã trả lại các phái điển tịch cùng bảo vật, ân tình to lớn như vậy …… ra lệnh cho mấy chú đế xinh xắn cùng mấy mỹ lệ tỷ tỷ này đương nhiên có thể."

Tin tức Ma giáo giáo tổ tái hiện sớm đã truyền khắp đại lục, hôm nay lại được hai tiểu la lỵ này chứng thực, quả nhiên khiến cả thiên hạ chấn kinh. Hai tiểu la lỵ tiếp túc nói: "Giáo tổ thúc thúc nói, Tiêu Thần là bằng hữu của thúc thúc, ai dám động đến Tiêu Thần, thúc thúc sẽ giết kẻ đó, cho dù là bạch lão Hổ cũng giết không tha!"

" Xôn xao ……"

Toàn trường như bùng nổ, mọi người đều kích động, Ma giáo giáo tổ không ngờ lại là bằng hữu của Tiêu Thần …… tin tức này thực khó mà tưởng tượng,thật quá mức kinh ngờ !

Không ai dám hoài nghi năng lực của Ma giáo giáo tổ, đó là thiên cổ nhân kiệt, bách chiến bất bại, đả biến thiên hạ vô địch thủ!

Nghiêm khắc mà nói, ngay cả Nam Hoang Bất Tử Tà Vương cũng là hậu đại đệ tử của lão, ngay cả trước kia rất lâu rồi , lúc lão xuất thế ,cũng không có mấy người có thể địch nổi lão, huống chi là bây giờ?

Truyền thuyết kể về lão có rất nhiều,tin tức có tính chân thực nhất gần đây truyền lại, lão là một trong rất ít người có tư cách tranh đoạt bảo tọa Tổ Thần. Nghe nói tiền kiếp của Ma giáo giáo tổ chính là Xi Vưu, đả biến thiên hạ vô địch thủ, để tiếp tục vươn tới một tầng cao hơn, lão đã nhờ tay đối thủ hủy đi thân thể, lấy thân phận Ma giáo giáo tổ trọng hiện hậu thế, tu vi lại càng thêm đáng sợ.

Lão mất tích nhiều năm như vậy, có người tiên đoán, lão có khả năng tiến hành tu hành trước đó, tự hủy đi thân thể Ma giáo giáo tổ mà trọng hiện hậu thế ở một niên đại nào đó còn chưa xác định được.

Hiện tại, lão quả thật đã tái hiện!

Rốt cục quan hệ giữa Tiêu Thần và Ma giáo giáo tổ là thế nào? Mọi người đoán già đoán non, điều này rõ ràng giúp Tiêu Thần tạo thế, chứ nếu lão tự thân xuất mã thì mọi chuyện không cần lằng nhằng như vậy, hoặc nếu không thì trực tiếp phái một bộ hạ cũ xuất thủ diệt sát Hổ gia bán thần là được rồi.

Song, lão lại không làm vậy mà đi chiêu cáo thiên hạ thế này, giúp Tiêu Thần tạo thế. Tiêu Thần là bằng hữu của lão, nếu kẻ nào chán sống đi chọc vào Tiêu Thần, Ma giáo giáo tổ lão cũng không ngại ra tay diệt sát kẻ đó.

Đương nhiên, hai tiểu la lỵ đang xuất hiện ở hiện trường cũng khiến mọi người chú ý, hai tiểu cô nương này gọi Ma giáo giáo tổ là thúc thúc, vậy thân phận của hai tiểu cô nương này là……

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook