Trường Sinh Giới

Chương 253: Bán Thần cũng phải giết

Tất Minh Vũ

11/03/2013

Tiêu Thần to gan lớn mật! Trước mặt vài tên bán thần lại muốn diệt trừ hai nữ tử của Hổ gia. Không phải phô trương thanh thế mà là nhổ răng trong miệng cọp, đã đạt được chiến quả sơ bộ. Linh Tê kiếm ba liên tục rung động, đánh nát một cánh tay của nữ tử diễm lệ, lúc này hắn lại xông về phía nữ tử băng lãnh như sương.

Đông đảo người xem cuộc chiến phía dưới toàn bộ kêu lên, xuất phát từ sự bất mãn với kiểu hành sự bá đạo của Hổ gia trong nhiều năm qua, rất nhiều người hò hét theo.

Tiêu Thần như lướt qua, trong sát na vọt tới bên cạnh nữ tử thần sắc băng lãnh, dốc toàn lực xuất thủ. Lục thần thức hung hăng bổ xuống, cự đại đao kiếm hoành quán thiên không, tựa như kiếm phong va chạm với đao sơn, khí lãng trắng xoá phô thiên cái địa, vô số tiểu đao kiếm đánh vào người nữ tử nọ.

Không có gì có thể kháng cự, vô pháp ngăn cản!

Tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh, uy thế như thế, chỉ sợ chân chính đối mặt với bán thần cũng chưa chắc rơi xuống hạ phong!

Bốn vị bán thần của Hổ gia, tốc độ không có khả năng nhanh hơn Tiêu Thần, vì họ đã tụ lại bên cạnh nữ tử diễm lệ nên không có khả năng nhanh hơn Tiêu Thần đang xông đến trước người băng mỹ nhân.

Trong mắt mọi người bên dưới, tuyệt sắc lãnh mỹ nhân vô pháp thoát được một mạng, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá mọi sự lại diễn ra khác với ngoài dự đoán của mọi người, ngay khi Tiêu Thần cũng cho rằng nàng phải chết thì có năng lượng ba động truyền đến, tuyệt sắc băng mỹ nhân trong thời khắc quan trọng lại sử dụng không gian quyển trục, trong sát na phá khai một cái không gian thông đạo, biến mất vô tung vô ảnh.

Cự đại đao kiếm bốc lên đến tận mây xanh hợp lại cùng một chỗ, phá tan muôn vàn hư không, đánh nát không gian thông đạo, nhưng lại không lấy được tính mệnh của nữ tử nọ đành để nàng chạy thoát sang vùng trời khác.

Tất cả mọi người kinh hô, không gian quyển trục là vật phẩm tối xa xỉ, phi hành quyển trục và công kích quyển trục bình thường không sao so sánh được với không gian quyển trục, động đến là lấy mười vạn kim tệ làm đơn vị, giá trị có thể nói là trên trời.

Băng mỹ nhân có không gian quyển trục trong người chứng tỏ nàng là nhân vật trọng yếu trong Hổ gia. Nếu không thì không có khả năng tuỳ ý sử dụng đồ vật giá trị hơn mười vạn kim tệ.

Tiêu Thần một kích không thành công. Cấp tốc phi thiên độn thổ, tránh được một kích của hai gã bán thần, cả hai đều phát ra tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ.

Một mình đứng trên không trung, đối mặt với bốn vị bán thần của Hổ gia. Tiêu Thần không hề có ý định đào tẩu, lại chỉ vào diễm lệ nữ tử đang được bọn họ vây ở giữa, sau đó làm động tác chém đầu. (chém xuống hay lấy tay vạch ngang cổ như kiểu trừ khử nhỉ?)

Tư thái đó khiến cho bốn gã bán thần giận dữ. Một tiểu bối cũng dám làm càn trước mặt bọn họ. Thật là đáng ghét!

Xoát Xoát!

Hai gã bán thần phóng đi, xé rách hư không đánh thẳng tới Tiêu Thần.

Chỉ là Bát Tương Thế Giới thần thông là thần thông cực nhanh trong thiên hạ, bọn họ vô pháp đuổi theo. Tiêu Thần như một đạo khói nhạt, lưu lại tàn ảnh, trong sát na tiêu thất trước mặt bọn họ.

" Vô sỉ tiểu bối, nếu như ngươi là người sẽ không chạy trốn, có giỏi thì giao chiến chính diện với ta, cùng phân sinh tử" Một tên bán thần quát lên.

Thanh âm cười nhạt của Tiêu Thần từ khoảng không truyền đến: "Thiếu tâm nhãn, thiểu trí tuệ, có bản lĩnh đưa đầu ra cho ta chém, như vậy mới là thẳng thắn cùng phân sinh tử"

Phía dưới Diễn Vũ trường mọi người đều cười vang. Tiêu Thần đối chọi gay gắt, nhưng cũng có chút đạo lý. Hổ gia vốn là lấy lớn bắt nạt nhỏ, đưa bốn gã bán thần song song xuất động, nếu như là chính diện quyết đấu với người ta, thực sự là không thể nào nói nổi.

Hai gã bán thần che chở nữ tử mất đi một tay, hai gã còn lại muốn đánh bọc sườn Tiêu Thần, phi hành rất nhanh trên bầu trời.

Tiêu Thần cười nhạt, không thèm để ý. Đứng yên chờ bọn chúng làm việc vô dụng, đến thời khắc mấu chốt lại phi thiên đi. Hai gã bán thần thẹn quá thành giận, đường đường lão bối cao thủ lại vô pháp chạm đến một người tiểu bối.

Một gã bán thần tức giận đứng thẳng trên bầu trời, không hề truy kích, lạnh lùng liếc nhìn. Mà ở phía sau hắn đột nhiên hiện ra một đạo thân ảnh, đại hào thái đao vô thanh vô tức bổ xuống.

Tên bán thần này quá sợ hãi, hắn cảm giác được phía sau có sát khí lạnh như băng sơn, trong sát na chạm đến thần thể và linh hồn của hắn, lưỡi dao sắc bén dán trên lưng.

Dù sao hắn cũng là bán thần cao thủ, tuy rằng bị đánh lén trong cự ly gần, nhưng mà hắn cũng kịp phản ứng, ngay lập tức bay đi.

"Phụp"

Huyết quang tung toé, đại hào thái đao chém thành một vết thương lớn trên lưng hắn, sau đó hung hăng băm nát cái mông của hắn, hàn quang lành lạnh, đao khí thực chất hóa đã trùng kích, huyết nhục trong nháy mắt nát bấy, lộ ra cả xương trắng.

Đây là sỉ nhục, tên bán thần rống lớn một tiếng, phi độn ra khu vực khác, cái mông của hắn tối thiểu thiếu hai cân thịt! Tất cả mọi người khiếp sợ, nhưng ngay lập tức cười lớn, người đánh lén quá độc ác, chọn đâu không chọn lại chọn ngay cái mông của tên bán thần, mà lại đắc thủ nữa, khiến cho hắn bị thương nghiêm trọng.

Trên bầu trời hiển hóa ra một đạo hư ảnh, quanh thân lượn lờ tử vong khí tức dày đặc, toàn thân đều bị hắc vụ bao phủ, sát khí gần như thực chất hóa, xông lên tận trời.

Trong tay hắn cầm theo một thanh thái đao khổ lớn, trong đôi mắt bắn ra lưỡng đạo quang mang lành lạnh như vạn năm tuyết sơn băng lãnh.

Tử vong khí tức và sát khí băng lãnh đều không có cách nào hóa khai! Gần như thực chất hóa, hắc vụ hay tử vong khí tức và sát khí âm trầm đều đã thực chất hóa một cách rõ ràng.

Đây tuyệt đối là sát thủ trong sát thủ, như Âm phủ tái hiện cùng với tử vong khí tức, sát khí xông thẳng đến trời cao, tất nhiên là phải trải qua vô tận sinh tử kiếp nạn mới ngưng tụ được.

"Thưởng kim tam ức" bốn chữ hiện lên trong tim mỗi người. Truyền thuyết nói rằng tổ chức này từ xưa đến nay thủy chung vẫn đối nghịch với Hổ gia, báo thù lẫn nhau, không ngừng giao phong.

Sát thủ với sát khí nghiêm nghị trên không trung tuyệt đối là một nhân vật kinh khủng.

Cách đó không xa, Tiêu Thần trong lòng chấn động, dựa vào cảm giác, hắn biết rằng người trong hắc vụ đó là Kim Tam Ức, thật không ngờ hắn còn có một mặt như vậy, cái này gọi là "Dương quang hạ sát thủ", thường ngày thì hèn mọn đến cực điểm, rất khó liên hệ với hình dạng lãnh khốc vô tình, sát khí tận trời lúc này.

Hay đây mới là tính cách nguyên bản của hắn, dù sao hắn là một sát thủ, người có tổ tiên là siêu việt sát thủ!

Kim Tam Ức tuy rằng đang ở Thức Tàng cảnh giới, bản thân là sát thủ, tiềm hành nặc tung là bản lĩnh cực mạnh của hắn, ẩn thân thuật đã được hắn phát huy cực hạn. Ngay trước mắt bao người lại đánh lén được bán thần, đủ để nói rõ sự đáng sợ.

Trên không trung, hai tiểu la lỵ phấn nộn Linh Lung và Thố Thố thanh âm yếu ớt không thể nghe thấy nói thầm:

" Quái thúc thúc."

" Hèn mọn đại thúc."

Tên bán thần bị đánh lén hận không thể một cái tát đánh chết mình. Cái mông nở hoa, khiến hắn cảm thấy xấu hổ và giận dữ đến mức gần như muốn tự sát. Tại trước mặt mọi người mà bị như vậy thực sự là quá mất mặt.

" Ta chém ngươi!"

Hắn quát to một tiếng, nhằm phía trước mà phóng đi.

Kim Tam Ức đôi mắt tràn đầy băng lãnh, dày đặc không gì sánh được, ánh mắt như thực chất hóa đảo qua Hổ gia bán thần. Sau đó hắn vô thanh vô tức tiêu thất tại chỗ.

" Tiềm hành thuật tính là cái gì, đi ra cho ta!" Hổ gia bán thần phẫn nộ mở ra Thiên Nhãn, hai đạo thần quang từ trong đôi mắt phóng ra, đảo qua mọi nơi trên bầu trời hòng tìm nơi hạ lạc của Kim Tam Ức.

Đợi cho đến khi tìm được thì hắn phát hiện Kim Tam Ức sắp tiêu thất ở khoảng không xa xa.

Kim Tam Ức phi thường lãnh tĩnh, chính diện vô pháp chống lại bán thần. Đánh một kích liền lui xuống, không hề ở lại dây dưa.

"Ha Ha..."

Phía dưới truyền đến một trận cười vang.

Ba vị bán thần còn lại của Hổ gia cũng đỏ mặt tía tai, thực sự quá mất mặt.

Cũng đúng lúc đó, Tiêu Thần ngay lập tức hành động, mục tiêu không phải là nữ tử diễm lệ mà là tên bán thần bị thương. Hắn như một đạo ánh sáng bình minh, từ xa đã đến gần, trong nháy mắt Vô Úy Sư Tử ấn đại khai đại hợp. Hoàng Kim Sư Tử vương hiện lên, ngửa mặt lên trời rít gào, thanh chấn trời cao, hướng về phía tên bán thần bị thương đánh tới.

"Thực can đảm!" Tên bán thần tràn đầy phẫn hận. Cái mông vừa nở hoa, Tiêu Thần lại hướng về phía hắn mà công kích, đây là xích loã miệt thị hắn.

Đột nhiên, một đạo năng lượng bạch hổ hiện lên, đánh về phía Hoàng Kim Sư Tử vương. Trong nháy mắt hai thú gặp nhau, cả hai đều bị băng toái, khiến cho một mảnh hư không tơi tả. Tiêu Thần nhanh chóng bắn ra Linh Tê kiếm ba, vòng tròn hủy diệt quét về phía tên bán thần. Kiếm thế kinh khủng mang theo lực sát thương cực đại như thủy ba, tên bán thần mạnh mẽ vung tay mới chấn toái được.

Dù sao hắn cũng là bán thần, luận tu vi thì Tiêu Thần không thể bằng được, hắn chỉ có cách dùng thần thông đối kháng mới có một tia thắng lợi. Xung quanh Tiêu Thần hiện lên tám phiến thế giới hư ảo đang luân chuyển như nhau, điên cuồng hướng về phía tên bán thần vây lại.

Tám không gian chồng chéo lên nhau, bát tương luân chuyển. Thiên, địa, thủy, hỏa, lôi, sơn, phong, trạch, cùng nhau xuất động.

Cuối cùng, tên bán thần bị quấn vào trong Trạch tương, như hãm sâu vào vũng bùn. Nhất thời vô pháp thoát ra, Thiên tương và Địa tương cùng nhau áp lại, xé rách từng đạo không gian lực, muốn nghiền nát tên bán thần.



Hôm nay, Tiêu Thần đã tiến giai lên cảnh giới Thức Tàng Thất trọng thiên. Trước đây đối chiến với Sở Hành Cuồng thì vậy, nhưng hiện tại Bát Tương Thế Giới uy lực đề thăng trên diện rộng, là thần thông không thể phỏng đoán.

Hổ gia bán thần cảm giác được áp lực cực lớn, cả người đều bị không gian lực xé rách.

Người đang xem cuộc chiến ở phía dưới thì hoảng sợ, Thức Tàng cao thủ thần thông lại có thể phong khốn bán thần!

La Mã đế quốc thập đại cao thủ thanh niên, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Bát Tương Thế Giới mà không một cái chớp mắt, sợ bỏ qua từng tí, như muốn nhìn thấu thần thông.

Trạch tương khốn thân, Thiên tương và Địa tương xuất ra không gian lực. Mà ở phía sau, thủy, hỏa, lôi, sơn, phong ngũ tương cùng lên, phong khốn Hổ gia bán thần. sơn băng kỳ thế, lôi toái kỳ hình, thủy dong kỳ chất, hỏa diệt kỳ thần, phong tiêu kỳ linh. ( Sơn phá đi khí thế, Lôi đập nát hình thái, Thủy chấn vỡ thể chất, Hỏa thiêu cháy thần thức, Phong hủy diệt linh hồn)

Mặc dù Hổ gia bán thần cảnh giới cao, thế nhưng dưới sự công kích của thần thông kinh khủng nhất, cũng chịu không ít thống khổ dằn vặt. Bát tương luân chuyển, phảng phất như tám thế giới cùng xé rách hắn. Thân thể hắn tưởng như tuỳ mọi lúc đều có thể tan vỡ, quanh thân mỗi thốn da thịt đều có vết máu nhè nhẹ chảy ra, tiếng xương cốt kẽo kẹt như có thể vỡ tan ngay lập tức.

Để cho hắn không thể chịu đựng được chính là cái mông lại chịu đủ dằn vặt, dưới sự lay động luân phiên của bát tương, có thể nói là họa vô đơn chí, máu tươi phun dài khiến hắn như một mảnh mơ hồ, tùy thời đều có khả năng bị nát vụn.

Bị phế cũng chịu mà thôi, thế nhưng nếu như bắt đầu tan vỡ là từ cái mông, tên bán thần nghĩ không bằng trực tiếp tự sát, hắn thật sự không chịu nổi.

"Phốc."

Huyết quang băng hiện, huyết vụ phiêu tán, Hổ gia bán thần quả nhiên đã bị thương nặng, cái mông lại khai hoa, một cân thịt sau lại hoá thành thịt nát, băng toái trong Bát Tương Thế Giới.

"Ngao..."

Hổ gia bán thần không biết đau, vẫn còn tức giận, phát ra thanh âm tựa như sói tru hổ gầm, khiến bầu trời rung chuyển.

Mọi việc chỉ phát sinh trong sát na, mọi người nhìn vào tám thế giới hư ảo đang luân chuyển trên bầu trời, sau đó huyết quang băng hiện, Hổ gia bán thần kêu thảm.

Mặt khác ba bán thần còn lại thì quá sợ hãi, trong đó hai người hóa thành lưỡng đạo quang mang vọt tới, muốn cứu viện cho cao thủ phe mình, diệt sát Tiêu Thần.

Phía dưới Diễn Vũ trường, trong lòng mỗi người đều kích động không gì sánh được. Thần thông đáng sợ lại vây khốn một gã bán thần, khiến hắn bị thương nặng khiến cho mọi người đều phi thường giật mình.

" Suất ca ca... Cẩn thận!" Hai tiểu la lỵ môi hồng răng trắng ở phía xa hảo tâm nhắc nhở.

Hai gã bán thần trong chớp mắt đã áp sát tới. Tiêu Thần bất đắc dĩ phải từ bỏ tên bán thần kia, triển khai Bát Tương Thế Giới, thân nhập tinh quang, thoát khỏi vòng vây, dừng lại cách đó không xa lạnh lùng nhing bọn họ.

"Sát..." Tên bán thần được giải cứu gần như điên cuồng, cái mông triệt để nát vụn, tại trước mặt nhiều người như vậy, có thể nói là mất hết mặt mũi. Hắn là người thứ nhất truy sát Tiêu Thần, mà hai người còn lại cũng bắt đầu đánh bọc sườn Tiêu Thần.

Phía dưới mọi người ồ lên, cảm thán Bát Tương Thế Giới thật là kinh khủng, lại khiến cho một tên bán thần mệt nhọc như vậy, đây quả là thần thông biến thái!

Tất cả đều do một đao của Kim Tam Ức hèn mọn, nếu như không phải hắn đánh lén trước, khiến hắn bị thương ở mông, cho dù bị Bát Tương Thế Giới của Tiêu Thần phong khốn, hắn cũng không có khả năng bị đánh cho bi thảm như vậy.

Tiêu Thần tựa hồ gặp phiền phức, ba gã bán thần vây khốn hắn ở trên cao, mặc dù đã trùng kích vài lần nhưng hắn vẫn không thoát đi được.

"Sát..."

Ba vị lão bối cao thủ của Hổ gia lúc này đã hoàn toàn vứt bỏ lời nói của Đại Thương quốc Tam công chủ Ân Oánh. Cho dù bây giờ có người đến ngăn cản bọn họ cũng không ngừng tay, cuối cùng cũng vây khốn được Tiêu Thần, cơ hội như vậy tuyệt đối không thể buông tha.

Ba đầu cự đại bạch hổ hiển hóa ra, cùng ba người vây kín Tiêu Thần, phong tỏa tứ phương!

Xa xa, tên bán thần còn lại gầm dài, thấy Tiêu Thần bị khốn, đã vọt tới ngay lập tức, muốn triệt để diệt sát mối hoạ này.

Nhưng ngay khi hắn vọt tới, Tiêu Thần tựa như lưu tinh phóng đi, hắn một bước liền thoát ra, trong nháy mắt thoát khốn, lấy thân pháp cực nhanh hướng về phía nữ tử diễm lệ phóng đi.

"ĐCM!" Tên bán thần vừa mới đuổi tới kia không thèm để ý đến thân phận mắng to, bây giờ hắn mới biết là bị lừa,. Đây đích thực cái gọi là điệu hổ ly sơn.

Bốn gã bán thần theo đuôi Tiêu Thần, nhưng lấy tốc độ của bọn hắn có thể nào so sánh với thiên hạ cực tốc Bát Tương Thế Giới?

Tiêu Thần vô tình cười nhạt, quay sang nữ tử diễm lệ bị mất một cánh tay giơ cao tay lên.

Băng liệt thức!

Bàn tay xuất ra quỹ tích huyền bí. Bầu trời giống như một món đồ sứ tinh xảo, giăng khắp nơi, xuất hiện từng đạo vết rách như màng nhện.

Lan tràn!

Vẫn lan tràn!

Vết rách vẫn lan tràn!

Nữ tử diễm lệ tuy rằng đem hết toàn lực, thế nhưng vẫn vô pháp chống đối lại vết nứt xung quanh, hai chân của nàng, rồi cánh tay còn lại đều mất đi tri giác, tứ phân ngũ liệt, nát bấy trên bầu trời.

Cuối cùng, "Phanh" một tiếng, phần eo cũng băng toái, huyết quang phóng lên cao.

Tiêu Thần xông qua mà không dừng lại một chút nào, trong sát na đã độn đi xa.

Khi bốn vị bán thần Hổ gia xông đến thì trên bầu trời chỉ còn lại một cái đầu phiêu phù, tiên huyết từng giọt rơi xuống.

"Không ..."

Bốn gã bán thần kêu to.

" Pục"

Cái đầu của nữ tử diễm lệ vẫn còn lưu lại biểu tinh cực kỳ kinh khủng trên mặt, vỡ nát trước mặt bốn gã bán thần, máu đỏ và óc trắng bắn tung toé ra.

Phía dưới Diễn Vũ trường mới đầu thì lặng ngắt như tờ, sau đó trong nháy mắt ồn ào như chợ.

Tiêu Thần không coi bốn vị bán thần vào đâu, giết người mà bọn họ bảo vệ ngay trước mặt! Quả là cường thế bá đạo, ngay cả bán thần cũng không thể ngăn trở.

"Giết hay lắm, sớm nên có người đối phó với Hổ gia!"

"Tốt, nên như vậy, cần giết cứ giết!"

" Tàn nhẫn a! Nữ tử mỹ lệ như thế lại hương tiêu ngọc tổn a."

Ở phía xa, Tiêu Thần quay sang phía tên bán thần bị thương ra dấu giết rồi độn đi.

Bốn vị Hổ gia bán thần một câu cũng không nói, ngay lập tức đuổi theo. Thế nhưng, làm thế nào mà truy đây? Lúc này Tiêu Thần cũng nghĩ là phải ly khai nơi đây. Hắn cũng không cho rằng mình có thể ngạnh kháng với bốn vị bán thần, hôm nay giết hai tên cao thủ lớp trẻ của Hổ gia là được rồi. Nhưng ngay lúc này, có người lại cải biến ý kiến của hắn. Trên không trung bỗng nhiên sát khí tận trời, một đao cực độ hèn mọn, như cầu vồng rực rỡ hung hăng bổ vào mông của tên bán thần bị thương lúc trước.

Quá đột nhiên, Hổ gia bán thần tuy rằng đem hết toàn lực tránh né và phản kháng, thần quang tận trời, thế nhưng hai cân thịt vẫn như cũ lại bị hoá thành thịt nát, băng tán trên bầu trời. Lúc này đây, nửa người bên dưới của hắn triệt để mất đi tri giác, giống như bị phế đi.

Tiếng kêu thảm thiết đinh tai nhức óc, hận muốn điên, xấu hổ và giận dữ muốn chết. Hổ gia ba vị bán thần khác cũng sợ ngây người, người trong nhà ngày hôm nay bị làm sao vậy, vì sao không thuận lợi như vậy, lần lượt chịu đòn?

Tại giờ khắc này, bọn họ đã bỏ qua Tiêu Thần, cùng nhau hướng về tên sát thủ hắc vụ cuồn cuộn quanh thân phóng đi.

Một đạo bạch quang xông đến, Kim Tam Ức dẫn theo đại hào thái đao nhảy lên trên lưng Tiểu Bạch lư. Tiểu Bạch lư tốc độ nhanh đến mức bất khả tư nghị, mạnh như Hổ gia bán thần cũng vô pháp đuổi theo.( Tiểu Bạch là con lừa mới ghê, chạy nhanh hơn ngựa)

Mọi người bên dưới đều chết lặng, ai là chủ a? Tuy rằng sát khí tận trời, tử vong khí tức lượn lờ dày đặc, thế nhưng lại quá hèn mọn, hai lần liên tục đánh lén vào mông của một người. Sự âm hiểm khiến người ta không còn gì để nói, mà ai ai cũng cảm thấy cái mông của mình có chút lành lạnh. Gặp phải tên này thì không có cách đánh nào khác, che cái mông quan trọng hơn. Không ai bảo đảm lúc nào thì bị đánh lén.

Xoát.



Một đạo tinh quang tựa như ánh sáng ngọc tinh không, Tiêu Thần hoa phá trường không mà đi, tốc độ nhanh đến cực hạn, mục tiêu là tên bán thần bị thương.

Kim Tam Ức làm hắn cải biến chủ ý, hôm nay nếu không thể tiêu diệt một tên bán thần thì phải thực sự xin lỗi nam nhân hèn mọn đã xuất thủ hai lần a!

Tên bán thần bị thương, tốc độ bị ảnh hưởng lớn. Tuy rằng vẫn có thể phi hành, thế nhưng nửa thân dưới đã gần như chết lặng, phi thường mất linh hoạt, liền tạo thành một khoảng cách với ba gã bán thần còn lại.

Tiêu Thần cực tốc khiến cho mấy tên bán thần hận đến ngứa răng, bọn họ không ngờ rằng Tiêu Thần đã bỏ đi không ngờ còn dám quay lại, lại còn dám đánh cả bán thần.

Tên bán thần bị thương đột nhiên sắc mặt đại biến, bất chấp thể diện, cực lực bỏ chạyo, ba tên bán thần còn lại cũng quay đầu lại cản.

Tiêu Thần tốc độ vô song. Tại hư huyễn thế giới và hiện thực thế giới, một bước thoát ra, so với xuyên việt không gian còn muốn khủng bố hơn mấy lần. Bát Tương luân chuyển, dường như xuyên qua cả tám không gian, hầu như chỉ trong sát na đã vọt tới bên cạnh tên bán thần bị thương.

" Thằng nhãi con, ngươi muốn chết!" Tên bán thần bị thương thần sắc dữ tợn, triển khai thần thông của mình là Tinh Vân Tỏa Liên.

Nguyên khí xung quanh dường như bị triệu hoán, ngưng kết trên bầu trời tạo ra từng đạo năng lượng xiềng xích cự đại, hướng về Tiêu Thần phóng đi, nơi chúng đi qua thì không gian băng toái.

" Âm Dương Thập Trọng phong!" Tiêu Thần hét lớn, hoàn toàn không đếm xỉa đến tư thế, triển khai cực mạnh phong ấn. Âm Dương Thái Cực đồ hiện lên, công kích kinh khủng vây kín tứ phía.

Song song, tám hư huyễn thế giới luân chuyển, trong nháy mắt cuộn cả Tinh Vân Tỏa Liên lẫn tên bán thần bị thương vào.

Ba vị bán thần xông đến chỉ kém vài bước, trơ mắt nhìn Tiêu Thần bỏ chạy. Tiêu Thần thổ ra một bụm máu lớn, Tinh Vân Toả Liên mặc dù bị áp chế trong Bát Tương Thế Giới, thế nhưng vẫn làm cho hắn rất khó chịu, lục phủ ngũ tạng đều quay cuồng.

Thế nhưng hắn cũng không buông tha, Bát Tương luân chuyển, phong khốn bán thần. Sau đó thiên, địa, sơn, hỏa, phong, thủy, trạch, lôi tề động, lực lượng của tám thế giới bắt đầu oanh kích tên bán thần bị thương.

Đây là thần thông đại quyết đấu!

Ngày trước, Nam Hoang đấu thú đại tái làm Tiêu Thần xúc động rất lớn, mấy đầu tiểu thú rõ ràng là ở Thức Tàng cảnh giới, nhưng lại có thể chống lại bán thần.

Hôm nay, chính hắn cũng nắm giữ thế gian độc nhất vô nhị thần thông hiếm thấy. Vì vậy hắn không tiếc mạo hiểm sinh mệnh mà quyết đấu, hắn tin tưởng vững chắc vào thần thông của mình có thể áp chế đối phương. Tựa như Kha Kha có thể quét ngang Hổ gia bán thần lão ẩu!

Trên thực tế, phán đoán của Tiêu Thần không có sai, ngoại trừ lúc bắt đầu hắn bị chấn đến thổ huyết, không lâu sau hắn đã hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động.

Trong Bát Tương Thế Giới, toàn bộ thiên địa linh khí đều bị phong khốn cắt đứt khiến thần thông Tinh Vân Tỏa Liên của bán thần Hổ gia mất đi nguồn cung cấp năng lượng, vô pháp bổ sung, rất nhanh đã bị suy yếu.

Tinh Vân Tỏa Liên có thể bị cạn kiệt!

Hổ gia bán thần quá sợ hãi, nhưng không cách nào thoát ra ngoài, bị lực lượng Bát Tương gắt gao cấm cố.

Thời gian càng dài thì hắn càng suy nhược, mà Tiêu Thần lại càng mạnh.

Tuy rằng bắt đầu thì bị chấn đến thổ huyết, nhưng căn bản Tiêu Thần lại không bị thương, đệ nhất thần thông của hắn là Dong Binh Luyện thể, là một môn bảo thuật tu thể. Tu luyện môn thần thông này thì làm cho thân thể cứng rắn đến mức thần binh pháp bảo khó mà đả thương được, vết thương rất nhanh được chữa trị, cuối cùng cũng không còn việc gì, triệt để khôi phục.

Bán thần bị thương trong lòng lạnh lẽo, hắn cảm giác được sự tiêu tan càng ngày càng lớn, Bát Tương luân chuyển, hắn đang phải thừa nhận lực lượng oanh kích khó có thể tưởng tượng, thân thể tuỳ thời đều có thể tan vỡ.

Ba gã bán thần ở phía sau theo đuổi không bỏ, thế nhưng căn bản là đuổi không kịp. Bát Tương Thế Giới của Tiêu Thần phong khốn tên bán thần bị thương vây khốn vòng quanh khắp Diễn Vũ trường, khiến ba người gấp đến độ không thể tránh được.

"Ta liều mạng với ngươi!"

Tên bán thần bị thương cũng biết, nếu còn tiếp tục như vậy thì bản thân không thể tránh nổi cái chết một cách bi thảm như vậy. Hắn dốc hết khả năng, phun ra ba khẩu bản mạng nguyên khí, muốn đánh ra một lỗ hổng nhằm lao ra.

Thế nhưng, bên trong Bát Tương Thế Giới, Thiên tương và Địa tương như là có cảm ứng với nhau, trong sát na nguyên khí xuất hiện, Thiên tương và Địa tương đồng thời luân chuyển, điên cuồng hấp thu năng lượng, khiến bát phiến thế giới càng ngày càng rõ nét.

Hổ gia bán thần khiếp sợ, bản mạng nguyên khí của hắn lại trở thành năng lượng bổ sung của Bát Tương Thế Giới, giống như hắn đang tương trợ Tiêu Thần.

"A..."

Hắn kêu lên thảm thiết, thiên, địa, phong, hỏa, thủy, trạch, lôi, sơn, bát tương luân hồi, cỗ lực lượng mang tính hủy diệt đã đánh nát ... cái mông của hắn.

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ Bát Tương Thế Giới, huyết quang tận trời, huyết vụ tràn ngập.

Bát tương luân hồi!

Như là có tám toà thái cổ ma nghiền áp cùng lúc, cái mông của Hổ gia bán thần cùng với hai chân băng toái từng thốn, cuối cùng tiêu thất.

Tại giờ khắc này, tên Hổ gia bán thần hận nhất không phải là Tiêu Thần, mà là tên sát thủ đã đánh lén hắn. Tên vương bát đản đã chém ra một đao cực kỳ hèn mọn.

Hắn chửi ầm lên, thế nhưng tình huống lại không cho phép hắn làm như vậy. Bát tương luân hồi, tám thế giới như là tám bức họa quyển, mỗi một bức đi qua đều nghiền nát một bộ phận linh hồn của hắn. Thân thể hắn đã không chống đỡ được nữa, bắt đầu tan vỡ.

Phía dưới Diễn Vũ trường tất cả mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời, một bán thần đã tiêu vong.

Tiêu Thần phong khốn một gã bán thần, phi hành cực nhanh trên bầu trời, tránh né ba bán thần còn lại truy sát, hơn nữa là trong khi chạy trốn lại trảm sát được một cao thủ Ngự Không cảnh giới.

Thần thông đáng sợ, Bát Tương Thế Giới thật đáng sợ!

"Buông hắn ra.."

"Tiêu Thần, ta muốn đàm phán với ngươi."

Phía ba gã bán thần triệt để tức giận, ngày hôm nay, bốn vị bán thần xuất động, lại chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn hai gã đệ tử lớp trẻ bị giết, nếu như lại thêm một gã bán thần bị giết, Hổ gia rốt cuộc mất hết mặt mũi. Tiêu Thần lại làm trò trước mặt thiên hạ, hung hăng tát tai Hổ gia.

"Đàm phán? Ta cự tuyệt. Chờ các ngươi tụ tập đầy đủ cùng đi địa ngục mà nói!"

Tiêu Thần bất vi sở động, quát to: "Bát tương hợp nhất!"

Bát tương thế giới, tám hư huyễn không gian, trong sát na trọng điệp hợp nhất, đánh nát toàn bộ vật chất, giống như có thể chôn vùi tất cả sinh linh trên thế gian.

Tám thế giới hợp nhất, thiên địa dường như trở về thời sơ khai, tên bán thần muốn kêu la cũng không thể mở miệng, đành phải trừng mắt nhìn thân thể của minh tan vỡ dần, cuối cùng, linh hồn cũng bị đánh tan, hoá thành tro bụi, hình thần câu diệt!

" Xôn xao... "

Diễn Vũ trường đại loạn, triệt để ồn ào. Một bán thần cứ như vậy bị Tiêu Thần tiêu diệt, mọi người khiếp sợ, rất nhiều người hô lớn lên.

Triệu Lâm Nhi dựa vào người Tiểu Thiên Mã, trên khuôn mặt như ngọc tràn đầy thần sắc bất khả tư nghị. Nàng không phải không biết Tiêu Thần cường đại, nhưng không ngờ lại cường đại đến mức có thể tiêu diệt bán thần. Như vậy … chẳng phải là có thể dùng hàng loạt bí pháp đại tong giáo để bồi dưỡng thì sau này có thể so sánh với thần chăng? Nhưng chưa kể đến phí tổn hàng loạt tâm huyết của đại tong giáo để bồi dưỡng, mà Tiêu Thần hình như cũng không có cơ duyên như vậy.

Đại thương quốc tam công chủ Ân Oánh cũng chết lặng, nguyên bản nàng còn muốn đưa bán thần của đại thương quốc trong thời khắc mấu chốt cứu Tiêu Thần một mạng. Sau đó lôi kéo, tuyết bạch tiểu thú đầu quân dưới trướng, thế nhưng lại có kết quả như thế này.

Yến Khuynh Thành thì lại thất thần, nàng cảm giác tất cả như mộng ảo. Nam nhân này … lại cường đại đến bậc này, không thể so sánh với năm xưa.

Thiết kiếm trong tay Độc Cô Kiếm Ma kêu liên tục, giống như tuỳ lúc có thể rời tay mà đi, chiến ý của nó đã bốc lên tận trời.

Ngưu Nhân lắc lư đôi sừng trâu cười hắc hắc, ba năm nay, hắn thường hay luận bàn cùng Tiêu Thần, là người hiểu rõ Tiêu Thần nhất.

Đại Thương quốc thập đại cao thủ tất cả đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần, đây tuyệt đối là địch thủ đáng sợ. Truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao thì đao mang thoáng hiện trên đầu ngón tay, lần đầu tiên lộ ra vẻ ngưng trọng. Tông giáo liên minh thập đại cao thủ thì toàn bộ đứng lên, nhìn vào "hợp nhất" thế giới trên bầu trời.

Diễn Vũ trường triệt để hỗn loạn!

Ba vị bán thần còn lại của Hổ gia mặt xám như tro tàn, một bán thần của gia tộc cứ như vậy bị một tên hậu bối giết, cái này là một cú bạt tai cho họ a.

Đúng vậy, qua trận chiến này, Tiêu Thần nhất định danh chấn thiên hạ. Hổ gia bán thần trở thành đá lót đường của hắn, hắn tựa như trước bàn dân thiên hạ hung hăng tát thật kêu vào miệng của Hổ gia Trung thổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook