Chương 259: Tiểu lý phi đao
Tất Minh Vũ
11/03/2013
Thần thông Bát Tướng Thế Giới triển khai, quang ảnh hiện lên, Tiêu Thần trong nháy mắt xuất hiện trước Nhất Chân cùng Bích long vương.
Một vị khách không mời dùng thân pháp cực tốc xông đến, làm cho tất cả mọi người ở hiện trường đều tập trung vào hắn, trong sát na vẻ mặt mọi người đều không giống nhau.
"Là ngươi?" truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao một thân bạch y, khăn quấn đầu trắng như tuyết, lãnh khốc vô cùng, lạnh giọng nói: "Tránh ra! Ngươi biết mình đang làm gì không?"
"Đương nhiên biết." Tiêu Thần bình tĩnh đáp lại.
"Rống..." Bích long vương gầm nhẹ một tiếng, tiến lại gần. Nó quơ quơ đầu hữu hảo với Tiêu Thần, nó đã nhận ra cố nhân năm ấy.
Nhất Chân hòa thượng bề ngoài siêu trần thoát tục, không nhiễm tục khí thế gian, cũng nhẹ nhàng bay đến, lộ ra nét tươi cười, nói: "Rốt cục cũng gặp lại rồi."
"Lát nữa hàn huyên." Tiêu Thần đối mặt với Tiểu Lý Phi Đao không dám mảy may khinh thường, đó chính là đoạt mạng phi đao, trong đám cao thủ đồng cấp tuyệt đối là tồn tại kinh khủng, là loại lực lượng uy hiếp cực lớn.
Thần thông vốn lấy từ bảo tàng thân thể của mình, tự sáng chế ra, mà Tiểu Lý Phi Đao thần kỹ này vốn là chiến kĩ được tiền nhân thiên chuy bách luyện, có thể xưng là loại tuyệt thế thần thông truyền thừa, uy lực không thể tưởng tượng.
"Ngươi lại đi giúp dị tộc... đừng tưởng Ma giáo giáo tổ cho ngươi chỗ dựa là có thể xằng bậy." Truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao nói lạnh lẽo, đầu ngón tay đao mang phóng ra, chói mắt dị thường.
Nhất Chân hòa thượng muốn tiến lên, không cho Tiêu Thần đối mặt với phi đao đáng sợ, nhưng bị Tiêu thần ngăn lại, hắn đối với truyền nhân phi đao phía trước nói: "Dị tộc? Còn chưa biết được."
"Sao không phải dị tộc? Hai nước đang khai chiến, hắn là một trong những thanh niên cao thủ mạnh nhất Phạm quốc, hơn nữa rất có khả năng là Phật Đà truyền nhân. Mà ngươi lại giúp hắn."
Có thể không động thủ mà nói chuyện là tốt nhất, Tiêu Thần cũng không muốn cùng mười hai cao thủ trước mắt chiến đấu sinh tử. Dù sao những người này mỗi người đều có thực lực không dưới hắn và Nhất Chân hòa thượng.
Tiêu Thần lắc đầu nói: "Đầu tiên ngươi phải hiểu ta vốn không phải người Thương quốc, giúp ai cũng là bình thường. Mặt khác, Phạm quốc vốn là quốc gia đa chủng tộc, nhưng thật sự là đông phương tộc không thể nghi ngờ. Khi nào lại là dị tộc? Ngược lại mấy người các ngươi cùng cao thủ La Mã đế quốc liên thủ, ta thấy mới là kết minh với dị tộc đó."
Trong mười hai cao thủ Thương quốc cùng La Mã đế quốc đều chiếm một nửa. Tóc đen và tóc vàng xen lẫn bắt mắt.
"Đây là liên minh quốc gia, ta không muốn nhiều lời nói nhảm." Truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Thần. Tay phải hắn chậm rãi giơ lên, ngón tay trắng nõn, phi đao nhọn hoắt hiện ra giữa ngón trỏ dài và ngón cái. Phi đao trong suốt sáng long lanh, tựa hồ nhìn xuyên thấu, phóng ra từng đạo ánh sáng đẹp mắt, hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, tựa như mỹ lệ ngọc trong bảo khố chạm khắc mà thành. Chỉ là phi đao hiện lưu chuyển ra sát khí khiếp người.
"Hà hà, chúng ta không muốn động can qua. Xin các ngươi mỗi người mở lời một chút. Những người khác mặc kệ, chúng ta chỉ cần Nhất Chân này. Hội tình này xin ghi nhớ."
Phía sau có tiếng cười truyền đến, một tông giáo cao thủ của La Mã đế quốc bay đến. Lúc trước, thanh niên cao thủ của Thương quốc cùng La Mã đế quốc quyết đấu theo trình tự, người này là vốn là nhất hào của La Mã đế quốc, từng đánh bại Sở Hành Cuồng, cũng từng lấy tinh thần trận pháp cùng Tiêu thần quyết đấu một thức, tu vi sâu không thể lường.
Tên hắn là Tát Ma (Samos). Lúc này hắn đã lộ ra hình dáng, không có lớp sương mù lượn lờ quanh thân. Vóc người thon dài, tóc vàng phất phới, trên mặt tràn ngập ý cười sáng lạn cùng một đôi mắt sáng như lam bảo thạch. Tát Ma (Samos) cười dài nhìn Tiêu Thần nói: "Đây là chiến tranh hai nước, không thể nói đến nhân tình. Huống hồ hắn giết một cao thủ bên ta, có thể nào để hắn rời đi đây?"
Tiêu Thần gật đầu nói: "Đúng vậy, không thể nói nhân tình, lập trường bất đồng, tự nhiên tương trùng. Đứng ở góc độ các ngươi cũng không sai. Có sai thì là do phe cánh bất đồng thôi. Được rồi, nếu tất cả mọi người không sai, vậy thì nói chuyện bằng thực lực đi. Các ngươi mạnh tất nhiên có thể rời đi, các ngươi không địch lại thì tự nhiên vong mạng."
"Tiêu Thần không cần ngươi ra tay, tự ta có thể ứng phó." Nhất Chân không muốn Tiêu Thần bị cuốn nguy hiểm, dù sao nhân số đối phương cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, người nào cũng không kém bọn họ, thật sự không có bất cứ phần thắng nào.
Tiêu Thần khoát tay nói: "Đừng nói nữa!"
"Vậy. . . được rồi." Nhất Chân không nói thêm gì nữa. Bằng hữu mà nói chuyện khách khí nghe có vẻ giả dối. Không lâu trước, hắn đã nghe nói Tiêu Thần tái xuất, uy chấn Ân Đô, sáng chế ra Bát Tướng Thế Giới, lại từng tiếp được Tiểu Lý phi đao rồi.
Trong bảy người vây khốn có bốn gã cao thủ Phạm quốc, năm người khác vây khốn Tiêu Thần cùng Nhất Chân, còn có Bích long vương lân giáp quang mang lập lòe do Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần hiện ra, không gian phảng phất trùng điệp.
Lúc đó, Nhất Chân hòa thượng tư thế trang nghiêm, nơi này nhất thời phật quang tận trời, Bích long vương lắc đầu vẫy đuôi, phát ra tiếng hú dài (trường khiếu), như phỉ thúy thiêu đốt, lục quang chói mắt như ngọc.
"Muốn rời đi thì phải bước qua cửa này của ta trước." truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao khẽ vuốt đao phiến trong suốt, sáng long lanh.
Hắn là một gã cô nhi, thuở nhỏ không có tên, sư phụ của hắn đặt cho danh hiệu Tuyệt Đao, cùng hắn tu luyện thần kỹ.
Tiểu Lý Phi Đao được xưng tuyệt kĩ đệ nhất trong thiên địa, có thể trảm phá hư không, xuyên qua không gian giết địch, tại khoảng cách ngắn chưa người nào có thể thoát nổi nó, chính là Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần dù cực nhanh nhưng khoảng cách gần cũng khó hữu dụng.
"Lần trước không phân thắng thua, lần này hãy phân cao thấp đi." Tuyệt Đao ngưng thần nhìn Tiêu Thần, đầu ngón tay đao mang càng ngày càng thịnh.
Hung khí càng ngày càng ngưng trọng, Tiểu Lý Phi Đao sắp ra tay, một đóa mây đen thổi qua, trên bình nguyên ma quỷ xuất hiện âm ảnh lớn, biển xương cốt mênh mông trở nên mịt mờ u ám.
Xoát!
Tiêu Thần dùng Bát Tướng cực nhanh trên trời bay tới. Hắn cũng không muốn bị động tiếp đao, thân thể nhanh như lưu tinh, trên bầu trời vẽ ra từng đạo gấp khúc, quanh co tới gần Tuyệt Đao.
Sát khí lãnh liệt đầy trời, xung quanh Tuyệt Đao tuyết hoa tung bay, đối với Tiêu Thần đang đến gần hắn tựa như không thèm để ý, vẫn bất động như bàn thạch.
Tiêu Thần mấy lần muốn ra tay nhưng lại nhịn, vì hắn biết Tuyệt Đao chính là đang chờ cơ hội như vậy. Trong sát na mũi phi đao thần kì sẽ ra tay.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần cao độ, ánh mắt dừng ở hai người. Họ đều biết, hai người một khi đã ra tay thì long trời lở đất.
Mây đen phiêu tán tan đi, ánh mặt trời rọi xuống. Ở phía sau, Tiểu Lý Phi Đao ra tay rồi!
Trong sát na ánh mặt trời xuất hiện, ánh sáng chói lòa làm đồng tử mắt người không thể không thu nhỏ lại, trong nháy mắt như bị mù.
Tuyệt Đao có thật có thiên phú nắm bắt cơ hội, một đạo hàn quang trở thành duy nhất trong thiên địa, như một đạo thiên lôi đáng sợ. Trong sát na phi đao biến mất, quỷ khốc thần sầu, phảng phất như có vô tận ác quỷ cùng thần linh bi thảm tru lên,
Một đao phong vân, thiên địa thất sắc!
“Tiểu Lý” trong truyền thuyết thực là môn thần kĩ thiên cũng phải đố kị, đao phát ra ác quỷ cùng thần linh đều thất kinh.
"Ô ô. . ."
Âm thanh mũi đao phá không như quỷ khiếu, như thần khóc.
Dưới thiên địa càn khôn rực rỡ, khí tức tử vong vô tận phô thiên cái địa ập xuống, phảng phất như Cửu U địa phủ, minh vụ cuồn cuộn, âm lôi trùng trùng. Đồng thời, trong âm khí quay cuồng cũng có trận trận thần quang lóng lánh, phảng phất như thiên ngoại phi tiên, bổ trảm mà đến.
Sát thế kinh thiên!
Một đóa bạch vân trên trời bị trùng kích mà tiêu tán.
Tiêu Thần thân ở trong Bát Tướng Thế Giới, thể xác và tinh thần là một phiến kỳ ảo, linh giác tăng lên tới cực hạn, định bắt lấy đạo hàn quang nọ.
Chỉ là, phi đao thần kỹ sở dĩ có thể làm quỷ thần khó lường, tất nhiên là có chỗ độc bộ thiên hạ. Nó dường như đã yên diệt ở trong không gian, không đến lúc cuối cùng căn bản không thể nào bắt được quỹ tích (đường di chuyển).
"Ô ô. . ." Quỷ thần kêu khóc, Có không ít đầu thiên sứ hiện lên trên bầu trời, vây quanh Tiêu Thần, bàn tay tử vong đã cùng nhau hướng về hắn. Cực tốc thân pháp của hắn đã bị giam cầm, phảng phất giống như chậm đi rất nhiều.
Sát na vĩnh hằng, vạn vật thoáng qua trong nháy mắt.
Lúc này, Tiêu Thần mơ hồ cảm thấy đau ở vị trí tim, da tay đã toác ra, máu tươi phun trào.
Một đao kinh thế!
Đao khí đã chạm đến thân thể hắn, tay trái bảo hộ trước ngực xuất ra, Tiêu Thần đem hết toàn lực ngăn cản, dùng tốc độ nhanh chưa từng thấy.
"Đinh "
Một âm thanh giòn giã run rẩy vang lên, tại không trung vang vọng, một phiến phi đao trong suốt sáng long lanh bị Tiêu Thần kẹp lấy. Máu tươi rơi xuống, song chỉ của hắn đã bị cắt đứt, máu tươi cuồn cuộn mà chảy, nếu như không phải tay hắn được tôi luyện bằng Hắc Ô Thiết Ấn, sợ rằng thương thế càng nghiêm trọng.
Một đao phong vân, thần binh lợi khí siêu việt!
Lực công kích kinh khủng làm cho Tiêu Thần rung động không thôi, cùng lúc đó huyền công điên cuồng vận chuyển, hóa giải đao khí xâm nhập vào cơ thể.
"Phốc "
Trong sát na phun ra một ngụm máu nhỏ, Tiêu Thần sử Bát Tướng cực tốc huy động đến cực hạn, trong nháy mắt vọt tới trước Tiểu Lý Phi Đao, hai người lao vào cận chiến.
Trên bầu trời, hai đạo hư ảnh quấn lại một chỗ, như là điện quang lượn lờ, tốc độ quá nhanh rồi. Tuyệt Đao mang theo một thanh phi đao, cùng bàn tay Tiêu Thần không ngừng đối chạm, phát ra những tiếng vang "đinh đinh đang đang", không gian không ngừng bị chấn nát.
"Hắn chặn lại sao?"
"Hắn chặn được Tiểu Lý phi đao!" Là Tiểu Lý phi đao trong truyền thuyết đó! Mặc dù cũng chịu khổ bị thương, nhưng không bị một kích tất sát kinh khủng trong truyền thuyết này đánh nát, đủ để kiêu ngạo rồi.
Tiêu Thần có cảm giác khó chịu phi thường, liên tục phun ra 3 búng máu tươi, suýt nữa tao ngộ bất trắc. Thần mang đao khí đã kinh nhập vào trong thân thể hắn, làm cho hắn súyt nữa suy sụp, nếu như không phải tu luyện bảo khố thể thuật, sợ rằng thật sự tan xương nát thịt rồi.
Khó khăn lắm mới tiêu trừ phi đao thần mang trong thể nội, thần thông Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần bày ra, đem Tuyệt Đao bao phủ ở bên trong, quyết không cho hắn cơ hội phát đao thứ hai.
Tiêu Thần cùng Tuyệt Đao kịch liệt đại chiến, tới bây giờ không có chút nhân từ nương tay, không phải ngươi chết chính là ta vong, không thể đến gần đối phương, không thể bỏ ra cơ hội diệt sát đối phương.
Hỏa, Phong, Thủy, Thiên, Địa, Sơn, Trạch bát tướng tề động, tám thế giới thay đổi liên tục, muốn đem truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao nghiền nát.
Sóng đất vươn cao tận trời, đó là Địa tướng thần thông; thiêu hồng nửa bầu trời, đó là Hỏa tướng thần thông; cơn lốc xé rách bầu trời, đó là Phong tướng thần thông. . .
Một vị khách không mời dùng thân pháp cực tốc xông đến, làm cho tất cả mọi người ở hiện trường đều tập trung vào hắn, trong sát na vẻ mặt mọi người đều không giống nhau.
"Là ngươi?" truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao một thân bạch y, khăn quấn đầu trắng như tuyết, lãnh khốc vô cùng, lạnh giọng nói: "Tránh ra! Ngươi biết mình đang làm gì không?"
"Đương nhiên biết." Tiêu Thần bình tĩnh đáp lại.
"Rống..." Bích long vương gầm nhẹ một tiếng, tiến lại gần. Nó quơ quơ đầu hữu hảo với Tiêu Thần, nó đã nhận ra cố nhân năm ấy.
Nhất Chân hòa thượng bề ngoài siêu trần thoát tục, không nhiễm tục khí thế gian, cũng nhẹ nhàng bay đến, lộ ra nét tươi cười, nói: "Rốt cục cũng gặp lại rồi."
"Lát nữa hàn huyên." Tiêu Thần đối mặt với Tiểu Lý Phi Đao không dám mảy may khinh thường, đó chính là đoạt mạng phi đao, trong đám cao thủ đồng cấp tuyệt đối là tồn tại kinh khủng, là loại lực lượng uy hiếp cực lớn.
Thần thông vốn lấy từ bảo tàng thân thể của mình, tự sáng chế ra, mà Tiểu Lý Phi Đao thần kỹ này vốn là chiến kĩ được tiền nhân thiên chuy bách luyện, có thể xưng là loại tuyệt thế thần thông truyền thừa, uy lực không thể tưởng tượng.
"Ngươi lại đi giúp dị tộc... đừng tưởng Ma giáo giáo tổ cho ngươi chỗ dựa là có thể xằng bậy." Truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao nói lạnh lẽo, đầu ngón tay đao mang phóng ra, chói mắt dị thường.
Nhất Chân hòa thượng muốn tiến lên, không cho Tiêu Thần đối mặt với phi đao đáng sợ, nhưng bị Tiêu thần ngăn lại, hắn đối với truyền nhân phi đao phía trước nói: "Dị tộc? Còn chưa biết được."
"Sao không phải dị tộc? Hai nước đang khai chiến, hắn là một trong những thanh niên cao thủ mạnh nhất Phạm quốc, hơn nữa rất có khả năng là Phật Đà truyền nhân. Mà ngươi lại giúp hắn."
Có thể không động thủ mà nói chuyện là tốt nhất, Tiêu Thần cũng không muốn cùng mười hai cao thủ trước mắt chiến đấu sinh tử. Dù sao những người này mỗi người đều có thực lực không dưới hắn và Nhất Chân hòa thượng.
Tiêu Thần lắc đầu nói: "Đầu tiên ngươi phải hiểu ta vốn không phải người Thương quốc, giúp ai cũng là bình thường. Mặt khác, Phạm quốc vốn là quốc gia đa chủng tộc, nhưng thật sự là đông phương tộc không thể nghi ngờ. Khi nào lại là dị tộc? Ngược lại mấy người các ngươi cùng cao thủ La Mã đế quốc liên thủ, ta thấy mới là kết minh với dị tộc đó."
Trong mười hai cao thủ Thương quốc cùng La Mã đế quốc đều chiếm một nửa. Tóc đen và tóc vàng xen lẫn bắt mắt.
"Đây là liên minh quốc gia, ta không muốn nhiều lời nói nhảm." Truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Thần. Tay phải hắn chậm rãi giơ lên, ngón tay trắng nõn, phi đao nhọn hoắt hiện ra giữa ngón trỏ dài và ngón cái. Phi đao trong suốt sáng long lanh, tựa hồ nhìn xuyên thấu, phóng ra từng đạo ánh sáng đẹp mắt, hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, tựa như mỹ lệ ngọc trong bảo khố chạm khắc mà thành. Chỉ là phi đao hiện lưu chuyển ra sát khí khiếp người.
"Hà hà, chúng ta không muốn động can qua. Xin các ngươi mỗi người mở lời một chút. Những người khác mặc kệ, chúng ta chỉ cần Nhất Chân này. Hội tình này xin ghi nhớ."
Phía sau có tiếng cười truyền đến, một tông giáo cao thủ của La Mã đế quốc bay đến. Lúc trước, thanh niên cao thủ của Thương quốc cùng La Mã đế quốc quyết đấu theo trình tự, người này là vốn là nhất hào của La Mã đế quốc, từng đánh bại Sở Hành Cuồng, cũng từng lấy tinh thần trận pháp cùng Tiêu thần quyết đấu một thức, tu vi sâu không thể lường.
Tên hắn là Tát Ma (Samos). Lúc này hắn đã lộ ra hình dáng, không có lớp sương mù lượn lờ quanh thân. Vóc người thon dài, tóc vàng phất phới, trên mặt tràn ngập ý cười sáng lạn cùng một đôi mắt sáng như lam bảo thạch. Tát Ma (Samos) cười dài nhìn Tiêu Thần nói: "Đây là chiến tranh hai nước, không thể nói đến nhân tình. Huống hồ hắn giết một cao thủ bên ta, có thể nào để hắn rời đi đây?"
Tiêu Thần gật đầu nói: "Đúng vậy, không thể nói nhân tình, lập trường bất đồng, tự nhiên tương trùng. Đứng ở góc độ các ngươi cũng không sai. Có sai thì là do phe cánh bất đồng thôi. Được rồi, nếu tất cả mọi người không sai, vậy thì nói chuyện bằng thực lực đi. Các ngươi mạnh tất nhiên có thể rời đi, các ngươi không địch lại thì tự nhiên vong mạng."
"Tiêu Thần không cần ngươi ra tay, tự ta có thể ứng phó." Nhất Chân không muốn Tiêu Thần bị cuốn nguy hiểm, dù sao nhân số đối phương cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, người nào cũng không kém bọn họ, thật sự không có bất cứ phần thắng nào.
Tiêu Thần khoát tay nói: "Đừng nói nữa!"
"Vậy. . . được rồi." Nhất Chân không nói thêm gì nữa. Bằng hữu mà nói chuyện khách khí nghe có vẻ giả dối. Không lâu trước, hắn đã nghe nói Tiêu Thần tái xuất, uy chấn Ân Đô, sáng chế ra Bát Tướng Thế Giới, lại từng tiếp được Tiểu Lý phi đao rồi.
Trong bảy người vây khốn có bốn gã cao thủ Phạm quốc, năm người khác vây khốn Tiêu Thần cùng Nhất Chân, còn có Bích long vương lân giáp quang mang lập lòe do Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần hiện ra, không gian phảng phất trùng điệp.
Lúc đó, Nhất Chân hòa thượng tư thế trang nghiêm, nơi này nhất thời phật quang tận trời, Bích long vương lắc đầu vẫy đuôi, phát ra tiếng hú dài (trường khiếu), như phỉ thúy thiêu đốt, lục quang chói mắt như ngọc.
"Muốn rời đi thì phải bước qua cửa này của ta trước." truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao khẽ vuốt đao phiến trong suốt, sáng long lanh.
Hắn là một gã cô nhi, thuở nhỏ không có tên, sư phụ của hắn đặt cho danh hiệu Tuyệt Đao, cùng hắn tu luyện thần kỹ.
Tiểu Lý Phi Đao được xưng tuyệt kĩ đệ nhất trong thiên địa, có thể trảm phá hư không, xuyên qua không gian giết địch, tại khoảng cách ngắn chưa người nào có thể thoát nổi nó, chính là Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần dù cực nhanh nhưng khoảng cách gần cũng khó hữu dụng.
"Lần trước không phân thắng thua, lần này hãy phân cao thấp đi." Tuyệt Đao ngưng thần nhìn Tiêu Thần, đầu ngón tay đao mang càng ngày càng thịnh.
Hung khí càng ngày càng ngưng trọng, Tiểu Lý Phi Đao sắp ra tay, một đóa mây đen thổi qua, trên bình nguyên ma quỷ xuất hiện âm ảnh lớn, biển xương cốt mênh mông trở nên mịt mờ u ám.
Xoát!
Tiêu Thần dùng Bát Tướng cực nhanh trên trời bay tới. Hắn cũng không muốn bị động tiếp đao, thân thể nhanh như lưu tinh, trên bầu trời vẽ ra từng đạo gấp khúc, quanh co tới gần Tuyệt Đao.
Sát khí lãnh liệt đầy trời, xung quanh Tuyệt Đao tuyết hoa tung bay, đối với Tiêu Thần đang đến gần hắn tựa như không thèm để ý, vẫn bất động như bàn thạch.
Tiêu Thần mấy lần muốn ra tay nhưng lại nhịn, vì hắn biết Tuyệt Đao chính là đang chờ cơ hội như vậy. Trong sát na mũi phi đao thần kì sẽ ra tay.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần cao độ, ánh mắt dừng ở hai người. Họ đều biết, hai người một khi đã ra tay thì long trời lở đất.
Mây đen phiêu tán tan đi, ánh mặt trời rọi xuống. Ở phía sau, Tiểu Lý Phi Đao ra tay rồi!
Trong sát na ánh mặt trời xuất hiện, ánh sáng chói lòa làm đồng tử mắt người không thể không thu nhỏ lại, trong nháy mắt như bị mù.
Tuyệt Đao có thật có thiên phú nắm bắt cơ hội, một đạo hàn quang trở thành duy nhất trong thiên địa, như một đạo thiên lôi đáng sợ. Trong sát na phi đao biến mất, quỷ khốc thần sầu, phảng phất như có vô tận ác quỷ cùng thần linh bi thảm tru lên,
Một đao phong vân, thiên địa thất sắc!
“Tiểu Lý” trong truyền thuyết thực là môn thần kĩ thiên cũng phải đố kị, đao phát ra ác quỷ cùng thần linh đều thất kinh.
"Ô ô. . ."
Âm thanh mũi đao phá không như quỷ khiếu, như thần khóc.
Dưới thiên địa càn khôn rực rỡ, khí tức tử vong vô tận phô thiên cái địa ập xuống, phảng phất như Cửu U địa phủ, minh vụ cuồn cuộn, âm lôi trùng trùng. Đồng thời, trong âm khí quay cuồng cũng có trận trận thần quang lóng lánh, phảng phất như thiên ngoại phi tiên, bổ trảm mà đến.
Sát thế kinh thiên!
Một đóa bạch vân trên trời bị trùng kích mà tiêu tán.
Tiêu Thần thân ở trong Bát Tướng Thế Giới, thể xác và tinh thần là một phiến kỳ ảo, linh giác tăng lên tới cực hạn, định bắt lấy đạo hàn quang nọ.
Chỉ là, phi đao thần kỹ sở dĩ có thể làm quỷ thần khó lường, tất nhiên là có chỗ độc bộ thiên hạ. Nó dường như đã yên diệt ở trong không gian, không đến lúc cuối cùng căn bản không thể nào bắt được quỹ tích (đường di chuyển).
"Ô ô. . ." Quỷ thần kêu khóc, Có không ít đầu thiên sứ hiện lên trên bầu trời, vây quanh Tiêu Thần, bàn tay tử vong đã cùng nhau hướng về hắn. Cực tốc thân pháp của hắn đã bị giam cầm, phảng phất giống như chậm đi rất nhiều.
Sát na vĩnh hằng, vạn vật thoáng qua trong nháy mắt.
Lúc này, Tiêu Thần mơ hồ cảm thấy đau ở vị trí tim, da tay đã toác ra, máu tươi phun trào.
Một đao kinh thế!
Đao khí đã chạm đến thân thể hắn, tay trái bảo hộ trước ngực xuất ra, Tiêu Thần đem hết toàn lực ngăn cản, dùng tốc độ nhanh chưa từng thấy.
"Đinh "
Một âm thanh giòn giã run rẩy vang lên, tại không trung vang vọng, một phiến phi đao trong suốt sáng long lanh bị Tiêu Thần kẹp lấy. Máu tươi rơi xuống, song chỉ của hắn đã bị cắt đứt, máu tươi cuồn cuộn mà chảy, nếu như không phải tay hắn được tôi luyện bằng Hắc Ô Thiết Ấn, sợ rằng thương thế càng nghiêm trọng.
Một đao phong vân, thần binh lợi khí siêu việt!
Lực công kích kinh khủng làm cho Tiêu Thần rung động không thôi, cùng lúc đó huyền công điên cuồng vận chuyển, hóa giải đao khí xâm nhập vào cơ thể.
"Phốc "
Trong sát na phun ra một ngụm máu nhỏ, Tiêu Thần sử Bát Tướng cực tốc huy động đến cực hạn, trong nháy mắt vọt tới trước Tiểu Lý Phi Đao, hai người lao vào cận chiến.
Trên bầu trời, hai đạo hư ảnh quấn lại một chỗ, như là điện quang lượn lờ, tốc độ quá nhanh rồi. Tuyệt Đao mang theo một thanh phi đao, cùng bàn tay Tiêu Thần không ngừng đối chạm, phát ra những tiếng vang "đinh đinh đang đang", không gian không ngừng bị chấn nát.
"Hắn chặn lại sao?"
"Hắn chặn được Tiểu Lý phi đao!" Là Tiểu Lý phi đao trong truyền thuyết đó! Mặc dù cũng chịu khổ bị thương, nhưng không bị một kích tất sát kinh khủng trong truyền thuyết này đánh nát, đủ để kiêu ngạo rồi.
Tiêu Thần có cảm giác khó chịu phi thường, liên tục phun ra 3 búng máu tươi, suýt nữa tao ngộ bất trắc. Thần mang đao khí đã kinh nhập vào trong thân thể hắn, làm cho hắn súyt nữa suy sụp, nếu như không phải tu luyện bảo khố thể thuật, sợ rằng thật sự tan xương nát thịt rồi.
Khó khăn lắm mới tiêu trừ phi đao thần mang trong thể nội, thần thông Bát Tướng Thế Giới của Tiêu Thần bày ra, đem Tuyệt Đao bao phủ ở bên trong, quyết không cho hắn cơ hội phát đao thứ hai.
Tiêu Thần cùng Tuyệt Đao kịch liệt đại chiến, tới bây giờ không có chút nhân từ nương tay, không phải ngươi chết chính là ta vong, không thể đến gần đối phương, không thể bỏ ra cơ hội diệt sát đối phương.
Hỏa, Phong, Thủy, Thiên, Địa, Sơn, Trạch bát tướng tề động, tám thế giới thay đổi liên tục, muốn đem truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao nghiền nát.
Sóng đất vươn cao tận trời, đó là Địa tướng thần thông; thiêu hồng nửa bầu trời, đó là Hỏa tướng thần thông; cơn lốc xé rách bầu trời, đó là Phong tướng thần thông. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.