Chương 258: Truyền nhân phật đà
Tất Minh Vũ
11/03/2013
Cổ bia thiên đồ công pháp điên cuồng vận chuyển, Tiêu Thần thân thể hiện lên quang mang chói lọi , da thịt lưu chuyển từng đạo quang hoa , một mặt lớn cổ bia hiện lên tại trái tim hắn.
Vết tích mơ hồ làm người ta sợ hãi, cổ bia to lớn phàng phất như một ngọn cự sơn đứng sừng sững trong biển vươn lên trời cao khó có thể nhìn thấy đỉnh.
Vì sao lại như vậy? Trong lòng Tiêu Thần giật mình. Hoàng Hà cổ bia nhìn giống Long đảo cổ bia nhưng có chút khác biệt mặt tấm bia đá đã từng nhìn qua phảng phất hai mặt bia có khác nhau.
Trong tâm Tiêu Thần lúc ấy trái tim oanh lên như có tiếng chuông đánh thức hắn, chả lẽ truyền thuyết ... nói đến tấm bia đá thứ ba ở gần đó là thật ?
Lúc ấy , trong lòng hắn máy động kịch liệt, hắn thu thập cổ bia đó chính là thiên đồ pháp quyết, hẳn là còn có vài tấm nữa mới đúng. Ở tại Long Đảo hắn đã từng thấy tối thiểu sáu bẩy mặt cổ bia hư ảnh. Khi đó liền có một loại phỏng đoán hẳn là trong thế giới hiện thực những thứ tương ứng điều này là có nhiều hơn.
Chỉ là ... hắn dụng tâm đi cảm ứng cẩn thận lục soát tấm bia khác thường này thì cái gì cũng không có phát hiện, mà cảm giác tim đập nhanh cũng dần biến mất.
Tiêu Thần cũng không có chán nản, từ từ bình tĩnh trở lại, lẳng lặng nhìn khắp vùng bình nguyên hoang vu.
Về bình nguyên ma quỉ của Pham Quốc có vô số truyền thuyết nói đây chính là một nơi thần bí đã từng có nhiều đại nhân vật từng xuất hiện ở đây.
Tương truyền, Nguyên Thủy từng tính đem núi Tiên Sơn Côn Lôn chuyển qua nơi đây muốn đi truyền đạo thiên hạ. Nhưng vào một đêm núi Côn Lôn lở làm dân bản xứ phụ cận gần như bị tuyệt diệt.
Còn có truyền thuyết kể chân thân kiếp trước của Lão Tử bị ma khí kinh khủng ép tan xương nát thịt, làm 800 năm khó có thể tụ lại hồn phách. Đồng thời kỳ đó, Phật Đà kiếp trước bị kẹt trên đỉnh núi Thông Thiên qua 49 ngày thì chảy hết phật huyết mà chết.
Nơi này trở thành vùng đất dữ . Chính các đại nhân vật cũng không mong quay trở lại đây.
Mênh mông bạch cốt ,trắng ngần như tuyết ,dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ chói mắt . Sát khí của ngàn vạn quân hồn của ma quỷ bình nguyên đã sớm tán đi. Tiếng binh hồn rít gào đã không thấy, chỉ còn biển xương trắng chứng thật nơi này đã từng phát sinh một trận thảm chiến.
Không đến 40 ngày tử trận ngàn vạn người nếu ở nhân gian cũng là điều không thể tưởng tượng , cũng chỉ có ở trường sinh đại lục mênh mông này mới có thể phát sinh ra kinh thiên sự kiện này.
Trường sinh giới ngũ đại bá chủ, bất cứ một quốc gia nào so sánh với nhân gian giới đều gấp mười lần. Từ những quốc gia khổng lồ mênh mông vô tận bộc phát đại chiến tử vong ngàn vạn lần cũng là loại bình thường.
Tiêu Thần đối mặt với vô tận hài cốt cảm khái vô hạn, phiến ma quỷ bình nguyên thật là một mộ phần lộ thiên chôn cốt vô số , từ cổ đến nay không biết đã có bao nhiều người chết ở đây.
Màn đêm buông xuống những cơn gió nhẹ nhàng thổi tới, Tiêu Thần tại chỗ lưu lại tàn ảnh rồi biến mất tại ma quỷ bình nguyên.
Bên ngoài Sơn hà quan tứ đại bá chủ quốc gia dồn tất cả lực lượng tập trung mấy trăm vạn đại quân khiến nơi này nghiễm nhiên trở thành một Tu La sát trận. Lần thứ hai đại chiến mặc dù không có bộc phát nhưng lúc nào cũng có thể phát sinh , những chiến dịch nhỏ không ngừng khai hỏa.
Sơn hà quan ngoại là một chiên trường ước chừng hơn ngàn dặm từ cổ chí kim là một mảnh tử vong chiến trường, dưới đất thì hài cốt vô số.
Chấp mắt lại qua một tháng, lần thứ hai đại chiến rốt cục đã bộc phát lúc đó máu chảy thành sông , oan hồn than khóc, thiên địa rung chuyển .
Nơi này sát khí xung thiên.
Đây là cuộc chiến cuối cùng sau ba tháng hỗn chiến với mấy trăm vạn thương vong. Mặc dù không có thương vong thảm trọng giống như lần đầu. Nhưng nơi này sát khí lượn lờ , oán khí trùng thiên.
Bất quá lần này huyết vũ bay lả tả mấy ngày vô tận oán hồn lại đột nhiên biết mất chỉ còn lại dưới mặt đất đầy bạch cốt , từng hắc vụ âm khí đều tan dần.
Sự kiện thần bí lại một lần nữa phát sinh có người lấy đi mấy trăm vạn linh hồn.
Từ nay về sau, chiến đấu vẫn lại tiếp tục , Đại Chu quốc cùng Phạm quốc đội hợp lại cùng nhau lui về giữ Sơn hà quan, đế quốc La Mã cùng Đại Thương quốc hợp binh chung một chỗ mỗi ngày công thành không ngừng.
Đương nhiên vùng phụ cận hoang mạc trung đông cũng đang tiến hành huyết chiến .
Trên chiến trường bán thần là Vương.
Trường Sinh cao thủ rất ít ra tay, với cảnh giới của bọn họ thì không màng thế sự mà chỉ có mục đích theo đuổi làm sao để ra tăng tu vi. Niết Bàn cao thủ thì càng hiếm hơn tu vi họ không ổn định, khi cường thịnh thì có thể so với cao thủ trường sinh , lúc suy yếu thì thậm chí không bằng cảnh giới tu giả, một khi tiến vào niết cảnh những người đó hơn phân nửa sẽ ẩn núp lẳng lặng tìm hiểu.
Bởi vậy, cao thủ bán thần cảnh giới trên chiến trường là những kẻ hủy diệt kinh khủng. Tại Sơn hà quan đại chiến bán thần cao thủ vô cùng kịch liệt ,nhiều ngày nay Tiêu Thần vẫn ở đây theo dõi cuộc chiến.
Gần một tháng qua Tiêu Thần hóa thân thành binh sĩ, người mặc trang phục binh sĩ Thương quốc, xung phong liều chết chém giết trong tinh phong huyết vũ. Tất nhiên hắn sẽ không xuất thủ với những tên lính tầm thường , hắn chỉ là muốn cảm thụ thế nào là hào khí.
Ở tràng chiến tranh tàn khốc này hắn đã thấy rất nhiều binh sĩ tinh thần sụp đổ, không ít người bởi vậy mà hóa điên. Tại tử vong cùng sự sợ hãi hành hạ cũng có rất nhiều người dần dần trở nên kiên cường hơn.
Tiêu Thần cảm thụ sâu sắc, nếu như không có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối tu vi hộ thể hắn chỉ sợ cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
Đối mặt với bán thần có thực lực kinh khủng có thể tuyệt sát những binh lính tầm thường thần công kinh khủng chỉ một chiêu là tan xương nát thịt, mỗi lần công kích như thái sơn ấp đỉnh là một thảm cảnh không nỡ nhìn.
Bá chủ quốc gia đang lúc chiến tranh chính là chiến trường huyết hải, đối với tu ma giả thật là địa phương tu luyện tốt. Ở chỗ này để tìm đối thủ rất dễ dàng nhất là tiền tuyến luôn có những trận quyết đấu của bán thần.
Lại là ánh tịch dương trên chiến trường hài cốt ở khắp nơi, làm quét dọn viên chiến trường Tiêu Thần nhạy cảm phát hiện vết tích truyền nhân Tiểu Lý phi đao, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Trai kiếm nhai tiên tử. Còn có những cao thủ thanh niên đế quốc La Mã được vài đại tông giáo sử dụng bí pháp bồi dưỡng lên tựa hồ liên miên như mây .Trong quân doanh chợt loé lên Bát tướng thần thông bày ra. Tiêu Thần như quang ảnh biến mất tại chỗ dọa cho người dọn tử thi vừa đặt mông ngồi trên mặt đất suýt bị hù chết.
Dựa vào trực giác, Tiêu Thần biết mấy đại cường giả thanh niên mạnh nhất có thể muốn có hành động, hắn quyết định đi theo xem xét.
Ban đêm ánh trăng cơn gió nhè nhẹ thổi. Từ quân doanh có mười ba đạo nhân ảnh thần tốc bay ra.
Mười ba người đều ngự không phi hành hướng về nguyên thủy sơn mạch bên cạnh Sơn Hà Quan mà bay. Hoang sơn dã lĩnh rừng rậm mặc dù khó hành quân nhưng vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn Phạm Quốc phải có quân đóng ở đó.
Tiêu Thần đã thấy rõ mười ba người đều là cao thủ thanh niên bậc nhất của đại Thương quốc cùng đế quốc La Mã bọn họ dường như bí mật hành động.
Cũng không lựa chọn tiếp tục phi hành mà họ chọn di chuyển bí mật.Những người này đều gần đạt đến bán thần cường giả , đã có khả năng đối kháng với bán thần. Nhiều người như vậy trong một tổ hợp chung thì tuyệt đối là một lực lượng kinh khủng.
Trên chiến trường bán thần là vua, bọn họ có sức mạnh của vua!
Canh giữ bên trong núi hoang đích xác là có cao thủ nhưng bất quá cũng rất khó phát hiện lượng binh mã ít ỏi .Nếu ngẫu nhiên có trạm canh gác phát hiện bọn họ cũng bị chém giết ngay tức khắc.
Hoa máu bắn tung tóe, huyết vụ tràn ngập mười ba cao thủ dọc đường đã tiêu diệt mười trạm gác .Không ai cảm giác được sự tàn nhẫn, chiến trường chính là thế. Tiêu Thần theo dõi ở phía xa ngoài tầm mắt của bọn họ hoàn toàn dựa vào cảm giác từng luồng ba động, cách xa khoảng mười dặm đơn giản vì không thể gần quá.
Nếu không thì chắc chắn đến năm thành sẽ bị họ cảm giác được, dù sao đó là cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất của hai quốc gia, nếu bàn về tu vi cảnh giới so với hắn cách biệt nhiều.
Xoát !
Một đạo nhân ảnh như là biên bức(dơi) ,từ bầu trời đêm chui vào phiến núi rừng hướng về phía Tiêu Thần tấn công, định nhất kích tất sát nháy mắt đã lao đến Tiêu Thần.
Tiêu Thần không hề bận tâm, đứng tại chỗ không động chờ tên kia, rồi xuất thần thuật trong chớp mắt bỗng không gian xuất hiện Linh Tê kiếm ba xao động. “Phốc” một tiếng vang nhỏ, không trung hiên lên một thân ảnh tan nát huyết nhục từ từ chảy xuống.
Mấy ngày nay ,trên chiên trường nhìn thấy cảnh sinh tử chém giết trên chiến tường,Tiêu Thần cảm giác tâm cũng dần băng lãnh , mặc dù không coi thường tình trạng sinh mệnh, nhưng giết người mà lòng không hiện lên chút ba động , chiến trường tàn khốc đúng là địa phương rèn luyện tâm địa sắt đá tốt nhất một loại tâm chí càng khó dao động.
Nguyên thủy hoang mạch sâu trong một trăm hai mươi dặm, truyền nhân của tiểu Lý phi đao, yêu nữ Thiên Ma Cung đám người ngừng lại, mới vừa rồi bọn họ đã đem 100 dặm phương viên lục soát không có người nào mười ba người bắt đầu bí mật thương lượng.
“Căn cứ tin tức là thật. Thân vương đốc chiến của Phạm Quốc không ở tại nguyên thủy sơn mạch Sơn Hà Quan. Như vậy có thể khẳng định chỉ có một khả năng hắn không kịp chạy tới tiền tuyến mà đang ở trên đường”.
“Không sai, chúng ta có thể xâm nhập Phạm Quốc ám sát thượng tướng trên đường”.
“Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng rất đang giá vị thân vương kia là một người hùng tài đại lược một vị Thống Soái khó tìm , đem ám sát chắc chắn ảnh hưởng quân tâm. Quyết định xâm nhâp Phạm Quốc tiêu diệt vị thống soái thân vương"
Tiêu Thần không có khả năng nghe điều này bởi vì hắn còn cách bọn họ ngoài mười dặm, nhưng hắn lại có thể căn cứ khí tức của những người này lưu lại phán đoán về hướng họ di chuyển triển khai bát tướng thế giới đuổi theo.
Bọn họ cũng không lo lắng, cẩn thận bí mật di chuyển đêm khuya nghỉ ngơi đến xế chiều ngày thứ hai tới ma quỷ bình nguyên.
Sâu nhất trong ma quỷ bình nguyên một người khoảng bốn mươi tuổi trung niên nhân uy nghiêm vô cùng, thân toát khí đế vương không giận tự uy làm cho người ta không dám nhìn đối diện, hắn long sanh hổ bộ, đứng tại giữa hoang nguyên quan sát .
“Ta muốn tại đây đại thương đế quốc cùng La Mã đế quốc chết ngàn vạn binh”.
Lúc những lời này nói ra người trung niên uy nghiêm nhìn hướng chân trời, rồi lại nhìn biển bạch cốt vô tận nói :” Đánh một trận định Càn Khôn!”.
“Vương gia hùng tài đại lược, bụng chứa Càn Không nhấc tay diệt ngàn binh nước họ khỏi phải bàn.” Bên cạnh có người vỗ mông ngựa.
Trung niên nam tử lạnh lùng quay đầu quét mắt nhất thời xung quanh câm như hến:” Ta không thích nghe những lời a dua nịnh nọt, ta thích người có thực lực chân chính. Ta muốn ở chỗ này bố trí cửu thiên thập địa tru thần diệt ma tuyệt diệt trận, mặc dù là tàn trận nhưng để tiêu diệt phàm nhân vậy đủ rồi!”.
Một nữ tu giả trẻ tuổi đi ra thản nhiên cười nói :”Chiều nay chúng ta sẽ đóng ở chỗ này, ta mang mấy người đi xem xét phía trước”.
Trung niên nam tử gật đầu, nói:” Không nên đi quá xa.Nếu có người muốn ám sát ta thì như thế nào ? Ta bên cạnh nhiều cao thủ như thế căn bản là không sợ . Phát hiện hành tung địch không nên mạo hiểm mà lập tức trở về.”
Rõ!
Bình nguyên trống trải trừ vùng cỏ dại mọc hỗn độn , nơi này đều là xương trắng hài cốt. Bởi vậy tầm nhìn bình nguyên rộng, nếu như bay lên bầu trời thì mười ba cao thủ có thể nhìn cảnh vật phạm vi hơn 10 dặm.
Tiêu Thần không thể kéo cự ly dài nữa. Cứ như vậy nhiều sẽ mất dấu mục tiêu, dù sao thì hắn cũng không phải là thần, không có khả năng thần niệm mở là có thể lập tức hiểu rõ tình hình thế giới.
Cuối cùng, hắn cũng mất dấu vết của mười ba người. Bất quá cũng may bát tướng thế giới cực nhanh, liên tục biến hóa phương vị. Tổng thể hắn một lần nữa lại phát hiện được.
Hoàng hôn buông xuống, ánh mắt trời hạ xuống một màu hồng ma quỷ bình nguyên như bị nhiểm một tâng huyết sắc vô số bạch cốt lộ ra vẻ tà dị âm trầm.
Đương nhiên một lần nữa Tiêu Thần lại tìm được đám người Thiên Ma cung yêu nữ , phát hiện được họ đang kịch chiến.
Mười ba người đại chiến với tám người, rõ ràng chiếm thế thượng phong, không lâu đã giết giết được ba địch thủ. Trên vùng đất thần quang sáng lạn, các loại thần thông tầng tầng lớp lớp tại chân chính chiến trường sinh tử không ai có thể ẩn dấu thực lực đã xuất chiêu là phải tuyệt sát.
Bỗng nhiên ánh mắt Tiêu Thần lộ rõ thần quang, hắn thấy được thân ảnh vô cùng quen thuộc , một người bằng hữu nhiều năm không gặp.
Một bạch y hòa thường tuổi còn trẻ trên không trung dùng lực chiến hai cao thủ thong dong trấn định phiêu dật xuất trần thực sự giống một cao tăng thế ngoại.
Dĩ nhiên người nọ là Nhất Chân hòa thượng đã từ biệt tại Long Đảo 4 năm không gặp.
Giờ đây, hắn lộ ra tu vi đáng sợ . Dùng thực lực đối chọi 2 cao thủ Đại Thương đế quốc, la mã đế quốc nhưng không tỏ ra yếu thế.
Nhất Chân Hòa thượng trẻ tuổi dung mạo thanh tú , bạch y nhẹ nhàng khí chất xuất trần , giống thần phật Niêm Hoa phi thiên , có một sự hấp dẫn kỳ ảo. Hòa thượng tu vi thâm hậu không thể phán đoán, khiến những cao thủ đương trường đều kinh dị.
Tiêu Thần không ngạc nhiên, Nhất Chân không yếu hơn so với việc các cao thủ mạnh nhất Đại Thương quốc và đế chế La Mã là chuyện đã nằm trong ý định. Bởi vì từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì thật sự người hưởng lợi nhiều nhất ở trên Long Đảo chính là Nhất Chân.
Ở trước Tử Thành, Phật Đà Pháp Luân đã từng cùng hắn dung hợp thành một thể. Không ai biết làm sao mà hắn thu được chỗ tốt, chỉ biết là hắn lúc ấy đột phá mấy Trọng thiên, một bước trở thành cường giả trên Long đảo. Bốn năm đã qua tu vi hắn tăng mạnh là điều có thể dự liệu.
“Ngã phật từ bi!”
Nhất Chân hòa thượng vừa tụng phật hiệu, thanh âm hiện lên rõ ràng trong thiên địa mênh mông. Từ khoảng không xa xa có tiếng rồng ngâm truyền đến, một đạo bích ngọc cắt ngang trời trong nháy mắt vọt tới. Tựa như luồng sét màu bích ngọc, ngay trong thời khác công kích nó đã giúp Nhất Chân hòa thượng chặn một đối thủ.
Bích Long Vương!
Dĩ nhiên Bích Long Vương lớn lên mấy thước thần vũ phi phàm quanh thân ánh lên quang mang chói lọi như một khối phỉ thúy rực rỡ.
Xoát
Thiên Long vẫy đuôi , Long vĩ như một đạo lục quang nổi bật giữa trời mây đỏ lục ý dạt dào trên bầu trời một mảng xanh ba động khiếp người.
Bích Long Vương vọt tới, lập tức đem một đối thủ của Nhất Chân chống đỡ mà không rơi vào hạ phong. Thậm chí chiến ý dâng cao liên tục công kích, Long tộc cổ chiến kỹ làm cho người ta hoa mắt tất cả đều là sát chiêu sát thức.
Bích quang trùng thiên sát khí phá không ánh nắng đều buồn bã thất sắc.
Ở một nơi khác Nhất Chân hòa thượng chỉ còn đấu với một người áp lực đã giảm, phật môn tuyệt học liên tục được thi triển. Mặc dù hắn phiêu dật biến ảo như thể một cao tăng nhưng sát khí kinh người làm rung chuyển một phương không gian.
Cuối cùng Nhất Chân tụng phật hiệu đột nhiên bầu trời hiện lên một cái phật thủ to lớn phô thiên cái địa bao phủ cả trăm trượng không gian, khiến cao thủ La Mã tu giả dù ra sức đánh ra tuyệt học thần thông vẫn bị hung hăng ghim dưới đất.
Phật quang vạn trượng, cây phật thủ khổng lồ đột nhiên nắm lấy tu giả dưới đất dùng sức khép lại nhất thời truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Ở những nơi khác chúng nhân đều bị kinh động Phật quang trùng thiên Nhất Chân hòa thượng trang nghiêm cây phật thủ nở rộ xuất ra khiến không ai dám nhìn thẳng vào quang mang, cuối cùng nghiền nát cường giả La Mã đế quốc.
Cùng hút một ngụm lãnh khí mười hai cao thủ còn lại đều giật mình, trong đó ba người đồng loạt chạy tới.
Tiêu Thần bỗng nhiên nhớ ra lúc đầu ở trước cổng Tử Thành trên Long Đảo có một cây phất thủ thật giống như của Nhất Chận vậy.
“Hắn là Phật Đà truyền nhân giết hắn!”
Cũng không biết là ai hô một tiếng.
Quang mang lóe lên, Nhất Chân hòa thượng bỗng chốc xuất hiện tại trước người Bích Long Vương quát :”Chạy!”
Cùng lúc đó bên cạnh vài tên cao thủ Phạm Đế còn sống cũng muốn bỏ chạy , nhưng thấy đối thủ của bọn họ đã sớm chặn đứt đường lui của họ, dù sao hiện tại mười hai người đánh với năm người.
Xoát
Quang mang chợt lóe, không chờ Nhất Chân hòa thương vọt lên, truyền nhân tiểu Lý phi đao một mình hắn trước người Bích Long Vương, đầu ngón tay băng hiện khí tức tử vong tràn ngập ra.
Một người một đao duy nhất trong thiên địa , khiến mặt đất và bầu trời nhiệt độ hạ xuống.
Đối mặt với thần kỹ kinh khủng tiểu Lý phi đao, bất luận kẻ nào cũng đều biến sắc. Nhất Chân hòa thượng cùng Bích Long Vương đều ngừng mọi động tác, không thể không tập trung tinh thân đối kháng sợ chỉ một chút sai lầm sẽ bị phi đao phá nát yết hầu.
Đây chính là uy lực tiểu Lý phi đao đối đầu với thiên quân vạn mã cũng đủ kinh sợ không biết phi đao sẽ bay về phía ai . Nhất Chân hòa thượng cùng Bích Long Vương đều không thể không tập trung mười phần tinh thần đề phòng. Tràng diện yên tĩnh vô cùng, mặt khác cao thủ Phạm Quốc bị vây khốn tất cả đều nhìn chằm chú về nơi này, tưởng muốn nhìn thiên địa phong vân nhất đao cùng Phật Đà truyền nhân tuyệt học điểm manh yếu.
Vừa lúc đó Tiêu Thần động, bát tướng thế giới triển khai, trên bầu trời lưu lại một tàn ảnh nháy mắt xuất hiện trước Nhất Chân.
Tiểu Lý phi đao vừa xuất, không ai có thể dự liệu được kết quả , mặc dù biểu hiện của Nhất Chân siêu phàm thoát tục, nhưng đến như Tiêu Thần cũng không có cách nào dự liệu hắn có thể hay không trước một đao kinh thế giữ được tính mạng. Hắn không muốn người từng là bằng hữu có sự việc ngoài ý muốn bỗng chốc xảy ra.
Vết tích mơ hồ làm người ta sợ hãi, cổ bia to lớn phàng phất như một ngọn cự sơn đứng sừng sững trong biển vươn lên trời cao khó có thể nhìn thấy đỉnh.
Vì sao lại như vậy? Trong lòng Tiêu Thần giật mình. Hoàng Hà cổ bia nhìn giống Long đảo cổ bia nhưng có chút khác biệt mặt tấm bia đá đã từng nhìn qua phảng phất hai mặt bia có khác nhau.
Trong tâm Tiêu Thần lúc ấy trái tim oanh lên như có tiếng chuông đánh thức hắn, chả lẽ truyền thuyết ... nói đến tấm bia đá thứ ba ở gần đó là thật ?
Lúc ấy , trong lòng hắn máy động kịch liệt, hắn thu thập cổ bia đó chính là thiên đồ pháp quyết, hẳn là còn có vài tấm nữa mới đúng. Ở tại Long Đảo hắn đã từng thấy tối thiểu sáu bẩy mặt cổ bia hư ảnh. Khi đó liền có một loại phỏng đoán hẳn là trong thế giới hiện thực những thứ tương ứng điều này là có nhiều hơn.
Chỉ là ... hắn dụng tâm đi cảm ứng cẩn thận lục soát tấm bia khác thường này thì cái gì cũng không có phát hiện, mà cảm giác tim đập nhanh cũng dần biến mất.
Tiêu Thần cũng không có chán nản, từ từ bình tĩnh trở lại, lẳng lặng nhìn khắp vùng bình nguyên hoang vu.
Về bình nguyên ma quỉ của Pham Quốc có vô số truyền thuyết nói đây chính là một nơi thần bí đã từng có nhiều đại nhân vật từng xuất hiện ở đây.
Tương truyền, Nguyên Thủy từng tính đem núi Tiên Sơn Côn Lôn chuyển qua nơi đây muốn đi truyền đạo thiên hạ. Nhưng vào một đêm núi Côn Lôn lở làm dân bản xứ phụ cận gần như bị tuyệt diệt.
Còn có truyền thuyết kể chân thân kiếp trước của Lão Tử bị ma khí kinh khủng ép tan xương nát thịt, làm 800 năm khó có thể tụ lại hồn phách. Đồng thời kỳ đó, Phật Đà kiếp trước bị kẹt trên đỉnh núi Thông Thiên qua 49 ngày thì chảy hết phật huyết mà chết.
Nơi này trở thành vùng đất dữ . Chính các đại nhân vật cũng không mong quay trở lại đây.
Mênh mông bạch cốt ,trắng ngần như tuyết ,dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ chói mắt . Sát khí của ngàn vạn quân hồn của ma quỷ bình nguyên đã sớm tán đi. Tiếng binh hồn rít gào đã không thấy, chỉ còn biển xương trắng chứng thật nơi này đã từng phát sinh một trận thảm chiến.
Không đến 40 ngày tử trận ngàn vạn người nếu ở nhân gian cũng là điều không thể tưởng tượng , cũng chỉ có ở trường sinh đại lục mênh mông này mới có thể phát sinh ra kinh thiên sự kiện này.
Trường sinh giới ngũ đại bá chủ, bất cứ một quốc gia nào so sánh với nhân gian giới đều gấp mười lần. Từ những quốc gia khổng lồ mênh mông vô tận bộc phát đại chiến tử vong ngàn vạn lần cũng là loại bình thường.
Tiêu Thần đối mặt với vô tận hài cốt cảm khái vô hạn, phiến ma quỷ bình nguyên thật là một mộ phần lộ thiên chôn cốt vô số , từ cổ đến nay không biết đã có bao nhiều người chết ở đây.
Màn đêm buông xuống những cơn gió nhẹ nhàng thổi tới, Tiêu Thần tại chỗ lưu lại tàn ảnh rồi biến mất tại ma quỷ bình nguyên.
Bên ngoài Sơn hà quan tứ đại bá chủ quốc gia dồn tất cả lực lượng tập trung mấy trăm vạn đại quân khiến nơi này nghiễm nhiên trở thành một Tu La sát trận. Lần thứ hai đại chiến mặc dù không có bộc phát nhưng lúc nào cũng có thể phát sinh , những chiến dịch nhỏ không ngừng khai hỏa.
Sơn hà quan ngoại là một chiên trường ước chừng hơn ngàn dặm từ cổ chí kim là một mảnh tử vong chiến trường, dưới đất thì hài cốt vô số.
Chấp mắt lại qua một tháng, lần thứ hai đại chiến rốt cục đã bộc phát lúc đó máu chảy thành sông , oan hồn than khóc, thiên địa rung chuyển .
Nơi này sát khí xung thiên.
Đây là cuộc chiến cuối cùng sau ba tháng hỗn chiến với mấy trăm vạn thương vong. Mặc dù không có thương vong thảm trọng giống như lần đầu. Nhưng nơi này sát khí lượn lờ , oán khí trùng thiên.
Bất quá lần này huyết vũ bay lả tả mấy ngày vô tận oán hồn lại đột nhiên biết mất chỉ còn lại dưới mặt đất đầy bạch cốt , từng hắc vụ âm khí đều tan dần.
Sự kiện thần bí lại một lần nữa phát sinh có người lấy đi mấy trăm vạn linh hồn.
Từ nay về sau, chiến đấu vẫn lại tiếp tục , Đại Chu quốc cùng Phạm quốc đội hợp lại cùng nhau lui về giữ Sơn hà quan, đế quốc La Mã cùng Đại Thương quốc hợp binh chung một chỗ mỗi ngày công thành không ngừng.
Đương nhiên vùng phụ cận hoang mạc trung đông cũng đang tiến hành huyết chiến .
Trên chiến trường bán thần là Vương.
Trường Sinh cao thủ rất ít ra tay, với cảnh giới của bọn họ thì không màng thế sự mà chỉ có mục đích theo đuổi làm sao để ra tăng tu vi. Niết Bàn cao thủ thì càng hiếm hơn tu vi họ không ổn định, khi cường thịnh thì có thể so với cao thủ trường sinh , lúc suy yếu thì thậm chí không bằng cảnh giới tu giả, một khi tiến vào niết cảnh những người đó hơn phân nửa sẽ ẩn núp lẳng lặng tìm hiểu.
Bởi vậy, cao thủ bán thần cảnh giới trên chiến trường là những kẻ hủy diệt kinh khủng. Tại Sơn hà quan đại chiến bán thần cao thủ vô cùng kịch liệt ,nhiều ngày nay Tiêu Thần vẫn ở đây theo dõi cuộc chiến.
Gần một tháng qua Tiêu Thần hóa thân thành binh sĩ, người mặc trang phục binh sĩ Thương quốc, xung phong liều chết chém giết trong tinh phong huyết vũ. Tất nhiên hắn sẽ không xuất thủ với những tên lính tầm thường , hắn chỉ là muốn cảm thụ thế nào là hào khí.
Ở tràng chiến tranh tàn khốc này hắn đã thấy rất nhiều binh sĩ tinh thần sụp đổ, không ít người bởi vậy mà hóa điên. Tại tử vong cùng sự sợ hãi hành hạ cũng có rất nhiều người dần dần trở nên kiên cường hơn.
Tiêu Thần cảm thụ sâu sắc, nếu như không có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối tu vi hộ thể hắn chỉ sợ cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
Đối mặt với bán thần có thực lực kinh khủng có thể tuyệt sát những binh lính tầm thường thần công kinh khủng chỉ một chiêu là tan xương nát thịt, mỗi lần công kích như thái sơn ấp đỉnh là một thảm cảnh không nỡ nhìn.
Bá chủ quốc gia đang lúc chiến tranh chính là chiến trường huyết hải, đối với tu ma giả thật là địa phương tu luyện tốt. Ở chỗ này để tìm đối thủ rất dễ dàng nhất là tiền tuyến luôn có những trận quyết đấu của bán thần.
Lại là ánh tịch dương trên chiến trường hài cốt ở khắp nơi, làm quét dọn viên chiến trường Tiêu Thần nhạy cảm phát hiện vết tích truyền nhân Tiểu Lý phi đao, Thiên Ma Cung yêu nữ, Từ Hàng Trai kiếm nhai tiên tử. Còn có những cao thủ thanh niên đế quốc La Mã được vài đại tông giáo sử dụng bí pháp bồi dưỡng lên tựa hồ liên miên như mây .Trong quân doanh chợt loé lên Bát tướng thần thông bày ra. Tiêu Thần như quang ảnh biến mất tại chỗ dọa cho người dọn tử thi vừa đặt mông ngồi trên mặt đất suýt bị hù chết.
Dựa vào trực giác, Tiêu Thần biết mấy đại cường giả thanh niên mạnh nhất có thể muốn có hành động, hắn quyết định đi theo xem xét.
Ban đêm ánh trăng cơn gió nhè nhẹ thổi. Từ quân doanh có mười ba đạo nhân ảnh thần tốc bay ra.
Mười ba người đều ngự không phi hành hướng về nguyên thủy sơn mạch bên cạnh Sơn Hà Quan mà bay. Hoang sơn dã lĩnh rừng rậm mặc dù khó hành quân nhưng vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn Phạm Quốc phải có quân đóng ở đó.
Tiêu Thần đã thấy rõ mười ba người đều là cao thủ thanh niên bậc nhất của đại Thương quốc cùng đế quốc La Mã bọn họ dường như bí mật hành động.
Cũng không lựa chọn tiếp tục phi hành mà họ chọn di chuyển bí mật.Những người này đều gần đạt đến bán thần cường giả , đã có khả năng đối kháng với bán thần. Nhiều người như vậy trong một tổ hợp chung thì tuyệt đối là một lực lượng kinh khủng.
Trên chiến trường bán thần là vua, bọn họ có sức mạnh của vua!
Canh giữ bên trong núi hoang đích xác là có cao thủ nhưng bất quá cũng rất khó phát hiện lượng binh mã ít ỏi .Nếu ngẫu nhiên có trạm canh gác phát hiện bọn họ cũng bị chém giết ngay tức khắc.
Hoa máu bắn tung tóe, huyết vụ tràn ngập mười ba cao thủ dọc đường đã tiêu diệt mười trạm gác .Không ai cảm giác được sự tàn nhẫn, chiến trường chính là thế. Tiêu Thần theo dõi ở phía xa ngoài tầm mắt của bọn họ hoàn toàn dựa vào cảm giác từng luồng ba động, cách xa khoảng mười dặm đơn giản vì không thể gần quá.
Nếu không thì chắc chắn đến năm thành sẽ bị họ cảm giác được, dù sao đó là cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất của hai quốc gia, nếu bàn về tu vi cảnh giới so với hắn cách biệt nhiều.
Xoát !
Một đạo nhân ảnh như là biên bức(dơi) ,từ bầu trời đêm chui vào phiến núi rừng hướng về phía Tiêu Thần tấn công, định nhất kích tất sát nháy mắt đã lao đến Tiêu Thần.
Tiêu Thần không hề bận tâm, đứng tại chỗ không động chờ tên kia, rồi xuất thần thuật trong chớp mắt bỗng không gian xuất hiện Linh Tê kiếm ba xao động. “Phốc” một tiếng vang nhỏ, không trung hiên lên một thân ảnh tan nát huyết nhục từ từ chảy xuống.
Mấy ngày nay ,trên chiên trường nhìn thấy cảnh sinh tử chém giết trên chiến tường,Tiêu Thần cảm giác tâm cũng dần băng lãnh , mặc dù không coi thường tình trạng sinh mệnh, nhưng giết người mà lòng không hiện lên chút ba động , chiến trường tàn khốc đúng là địa phương rèn luyện tâm địa sắt đá tốt nhất một loại tâm chí càng khó dao động.
Nguyên thủy hoang mạch sâu trong một trăm hai mươi dặm, truyền nhân của tiểu Lý phi đao, yêu nữ Thiên Ma Cung đám người ngừng lại, mới vừa rồi bọn họ đã đem 100 dặm phương viên lục soát không có người nào mười ba người bắt đầu bí mật thương lượng.
“Căn cứ tin tức là thật. Thân vương đốc chiến của Phạm Quốc không ở tại nguyên thủy sơn mạch Sơn Hà Quan. Như vậy có thể khẳng định chỉ có một khả năng hắn không kịp chạy tới tiền tuyến mà đang ở trên đường”.
“Không sai, chúng ta có thể xâm nhập Phạm Quốc ám sát thượng tướng trên đường”.
“Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng rất đang giá vị thân vương kia là một người hùng tài đại lược một vị Thống Soái khó tìm , đem ám sát chắc chắn ảnh hưởng quân tâm. Quyết định xâm nhâp Phạm Quốc tiêu diệt vị thống soái thân vương"
Tiêu Thần không có khả năng nghe điều này bởi vì hắn còn cách bọn họ ngoài mười dặm, nhưng hắn lại có thể căn cứ khí tức của những người này lưu lại phán đoán về hướng họ di chuyển triển khai bát tướng thế giới đuổi theo.
Bọn họ cũng không lo lắng, cẩn thận bí mật di chuyển đêm khuya nghỉ ngơi đến xế chiều ngày thứ hai tới ma quỷ bình nguyên.
Sâu nhất trong ma quỷ bình nguyên một người khoảng bốn mươi tuổi trung niên nhân uy nghiêm vô cùng, thân toát khí đế vương không giận tự uy làm cho người ta không dám nhìn đối diện, hắn long sanh hổ bộ, đứng tại giữa hoang nguyên quan sát .
“Ta muốn tại đây đại thương đế quốc cùng La Mã đế quốc chết ngàn vạn binh”.
Lúc những lời này nói ra người trung niên uy nghiêm nhìn hướng chân trời, rồi lại nhìn biển bạch cốt vô tận nói :” Đánh một trận định Càn Khôn!”.
“Vương gia hùng tài đại lược, bụng chứa Càn Không nhấc tay diệt ngàn binh nước họ khỏi phải bàn.” Bên cạnh có người vỗ mông ngựa.
Trung niên nam tử lạnh lùng quay đầu quét mắt nhất thời xung quanh câm như hến:” Ta không thích nghe những lời a dua nịnh nọt, ta thích người có thực lực chân chính. Ta muốn ở chỗ này bố trí cửu thiên thập địa tru thần diệt ma tuyệt diệt trận, mặc dù là tàn trận nhưng để tiêu diệt phàm nhân vậy đủ rồi!”.
Một nữ tu giả trẻ tuổi đi ra thản nhiên cười nói :”Chiều nay chúng ta sẽ đóng ở chỗ này, ta mang mấy người đi xem xét phía trước”.
Trung niên nam tử gật đầu, nói:” Không nên đi quá xa.Nếu có người muốn ám sát ta thì như thế nào ? Ta bên cạnh nhiều cao thủ như thế căn bản là không sợ . Phát hiện hành tung địch không nên mạo hiểm mà lập tức trở về.”
Rõ!
Bình nguyên trống trải trừ vùng cỏ dại mọc hỗn độn , nơi này đều là xương trắng hài cốt. Bởi vậy tầm nhìn bình nguyên rộng, nếu như bay lên bầu trời thì mười ba cao thủ có thể nhìn cảnh vật phạm vi hơn 10 dặm.
Tiêu Thần không thể kéo cự ly dài nữa. Cứ như vậy nhiều sẽ mất dấu mục tiêu, dù sao thì hắn cũng không phải là thần, không có khả năng thần niệm mở là có thể lập tức hiểu rõ tình hình thế giới.
Cuối cùng, hắn cũng mất dấu vết của mười ba người. Bất quá cũng may bát tướng thế giới cực nhanh, liên tục biến hóa phương vị. Tổng thể hắn một lần nữa lại phát hiện được.
Hoàng hôn buông xuống, ánh mắt trời hạ xuống một màu hồng ma quỷ bình nguyên như bị nhiểm một tâng huyết sắc vô số bạch cốt lộ ra vẻ tà dị âm trầm.
Đương nhiên một lần nữa Tiêu Thần lại tìm được đám người Thiên Ma cung yêu nữ , phát hiện được họ đang kịch chiến.
Mười ba người đại chiến với tám người, rõ ràng chiếm thế thượng phong, không lâu đã giết giết được ba địch thủ. Trên vùng đất thần quang sáng lạn, các loại thần thông tầng tầng lớp lớp tại chân chính chiến trường sinh tử không ai có thể ẩn dấu thực lực đã xuất chiêu là phải tuyệt sát.
Bỗng nhiên ánh mắt Tiêu Thần lộ rõ thần quang, hắn thấy được thân ảnh vô cùng quen thuộc , một người bằng hữu nhiều năm không gặp.
Một bạch y hòa thường tuổi còn trẻ trên không trung dùng lực chiến hai cao thủ thong dong trấn định phiêu dật xuất trần thực sự giống một cao tăng thế ngoại.
Dĩ nhiên người nọ là Nhất Chân hòa thượng đã từ biệt tại Long Đảo 4 năm không gặp.
Giờ đây, hắn lộ ra tu vi đáng sợ . Dùng thực lực đối chọi 2 cao thủ Đại Thương đế quốc, la mã đế quốc nhưng không tỏ ra yếu thế.
Nhất Chân Hòa thượng trẻ tuổi dung mạo thanh tú , bạch y nhẹ nhàng khí chất xuất trần , giống thần phật Niêm Hoa phi thiên , có một sự hấp dẫn kỳ ảo. Hòa thượng tu vi thâm hậu không thể phán đoán, khiến những cao thủ đương trường đều kinh dị.
Tiêu Thần không ngạc nhiên, Nhất Chân không yếu hơn so với việc các cao thủ mạnh nhất Đại Thương quốc và đế chế La Mã là chuyện đã nằm trong ý định. Bởi vì từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì thật sự người hưởng lợi nhiều nhất ở trên Long Đảo chính là Nhất Chân.
Ở trước Tử Thành, Phật Đà Pháp Luân đã từng cùng hắn dung hợp thành một thể. Không ai biết làm sao mà hắn thu được chỗ tốt, chỉ biết là hắn lúc ấy đột phá mấy Trọng thiên, một bước trở thành cường giả trên Long đảo. Bốn năm đã qua tu vi hắn tăng mạnh là điều có thể dự liệu.
“Ngã phật từ bi!”
Nhất Chân hòa thượng vừa tụng phật hiệu, thanh âm hiện lên rõ ràng trong thiên địa mênh mông. Từ khoảng không xa xa có tiếng rồng ngâm truyền đến, một đạo bích ngọc cắt ngang trời trong nháy mắt vọt tới. Tựa như luồng sét màu bích ngọc, ngay trong thời khác công kích nó đã giúp Nhất Chân hòa thượng chặn một đối thủ.
Bích Long Vương!
Dĩ nhiên Bích Long Vương lớn lên mấy thước thần vũ phi phàm quanh thân ánh lên quang mang chói lọi như một khối phỉ thúy rực rỡ.
Xoát
Thiên Long vẫy đuôi , Long vĩ như một đạo lục quang nổi bật giữa trời mây đỏ lục ý dạt dào trên bầu trời một mảng xanh ba động khiếp người.
Bích Long Vương vọt tới, lập tức đem một đối thủ của Nhất Chân chống đỡ mà không rơi vào hạ phong. Thậm chí chiến ý dâng cao liên tục công kích, Long tộc cổ chiến kỹ làm cho người ta hoa mắt tất cả đều là sát chiêu sát thức.
Bích quang trùng thiên sát khí phá không ánh nắng đều buồn bã thất sắc.
Ở một nơi khác Nhất Chân hòa thượng chỉ còn đấu với một người áp lực đã giảm, phật môn tuyệt học liên tục được thi triển. Mặc dù hắn phiêu dật biến ảo như thể một cao tăng nhưng sát khí kinh người làm rung chuyển một phương không gian.
Cuối cùng Nhất Chân tụng phật hiệu đột nhiên bầu trời hiện lên một cái phật thủ to lớn phô thiên cái địa bao phủ cả trăm trượng không gian, khiến cao thủ La Mã tu giả dù ra sức đánh ra tuyệt học thần thông vẫn bị hung hăng ghim dưới đất.
Phật quang vạn trượng, cây phật thủ khổng lồ đột nhiên nắm lấy tu giả dưới đất dùng sức khép lại nhất thời truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Ở những nơi khác chúng nhân đều bị kinh động Phật quang trùng thiên Nhất Chân hòa thượng trang nghiêm cây phật thủ nở rộ xuất ra khiến không ai dám nhìn thẳng vào quang mang, cuối cùng nghiền nát cường giả La Mã đế quốc.
Cùng hút một ngụm lãnh khí mười hai cao thủ còn lại đều giật mình, trong đó ba người đồng loạt chạy tới.
Tiêu Thần bỗng nhiên nhớ ra lúc đầu ở trước cổng Tử Thành trên Long Đảo có một cây phất thủ thật giống như của Nhất Chận vậy.
“Hắn là Phật Đà truyền nhân giết hắn!”
Cũng không biết là ai hô một tiếng.
Quang mang lóe lên, Nhất Chân hòa thượng bỗng chốc xuất hiện tại trước người Bích Long Vương quát :”Chạy!”
Cùng lúc đó bên cạnh vài tên cao thủ Phạm Đế còn sống cũng muốn bỏ chạy , nhưng thấy đối thủ của bọn họ đã sớm chặn đứt đường lui của họ, dù sao hiện tại mười hai người đánh với năm người.
Xoát
Quang mang chợt lóe, không chờ Nhất Chân hòa thương vọt lên, truyền nhân tiểu Lý phi đao một mình hắn trước người Bích Long Vương, đầu ngón tay băng hiện khí tức tử vong tràn ngập ra.
Một người một đao duy nhất trong thiên địa , khiến mặt đất và bầu trời nhiệt độ hạ xuống.
Đối mặt với thần kỹ kinh khủng tiểu Lý phi đao, bất luận kẻ nào cũng đều biến sắc. Nhất Chân hòa thượng cùng Bích Long Vương đều ngừng mọi động tác, không thể không tập trung tinh thân đối kháng sợ chỉ một chút sai lầm sẽ bị phi đao phá nát yết hầu.
Đây chính là uy lực tiểu Lý phi đao đối đầu với thiên quân vạn mã cũng đủ kinh sợ không biết phi đao sẽ bay về phía ai . Nhất Chân hòa thượng cùng Bích Long Vương đều không thể không tập trung mười phần tinh thần đề phòng. Tràng diện yên tĩnh vô cùng, mặt khác cao thủ Phạm Quốc bị vây khốn tất cả đều nhìn chằm chú về nơi này, tưởng muốn nhìn thiên địa phong vân nhất đao cùng Phật Đà truyền nhân tuyệt học điểm manh yếu.
Vừa lúc đó Tiêu Thần động, bát tướng thế giới triển khai, trên bầu trời lưu lại một tàn ảnh nháy mắt xuất hiện trước Nhất Chân.
Tiểu Lý phi đao vừa xuất, không ai có thể dự liệu được kết quả , mặc dù biểu hiện của Nhất Chân siêu phàm thoát tục, nhưng đến như Tiêu Thần cũng không có cách nào dự liệu hắn có thể hay không trước một đao kinh thế giữ được tính mạng. Hắn không muốn người từng là bằng hữu có sự việc ngoài ý muốn bỗng chốc xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.