Chương 11: Ôn Thiên Liên 3
Hồng Thứ Bắc
26/05/2024
Người đàn ông mặc áo choàng xanh vô thức đưa tay sờ cổ hắn, tay dính đầy nước.
Là má.u.
Hắn ta gầm lên một tiếng trong cổ họng và cố gắng dùng hai tay bịt vết thương lại nhưng kinh hoàng phát hiện ra rằng đầu hắn đang rớt ra khi hắn cố gắng dùng tay bịt vết thương.
Trong chớp mắt, người đàn ông mặc áo choàng xanh đầu và thân ngã xuống đất.
Trường Ương tay trái cầm kiếm, không để ý lòng bàn tay phải bị kim đâm xước, một vũng máu rơi xuống.
Cô quay đầu lại nhìn cách đó không xa, chỉ còn lại một tên thể tu cùng tên cầm cung vẫn đang chiến đấu với con rắn ba đầu.
Trường Ương không có lập tức tiến lên, hai chân hơi tách ra, tay trái hướng lên đẩy một cái, kiếm bỗng nhiên lăng không.
"Đi”
Cô giơ ngón tay thẳng lên trước trán, xoay kiếm ngang, chỉ thẳng về phía trước, từ một biến thành năm, năm thanh kiếm hướng tên cầm cung bay tới.
Tên tán tu đó đang cùng thể tu bị ba đầu rắn đen đuổi gi.ết, hắn bị đuôi rắn cuốn vào phía dưới, không cách nào kéo ra được, ngẩng đầu một cái liền thấy có kiếm quang đang hướng tới.
"Phốc phốc "
Linh lực biến thành thân kiếm chia ra đâm vào tứ chi của tên tán tu, chặt đứt tay chân gân mạch, cuối cùng một kiếm thì chính diện đâm thủng đầu hắn, trên mặt kinh hoàng còn chưa kịp thu liễm, đột nhiên ngã xuống đất.
Trường Ương đã đến gần. Cô rút kiếm ra, máu lập tức bắn tung tóe lên hoa văn hoa hợp hoan trên vạt áo của cô.
Bên kia thể tu cũng bị yêu xà ép đến tuyệt lộ, ngã nhào trên đất, đang lúc hắn cho là mình sắp ch.ết trong miệng rắn, một đạo kiếm quang thoáng qua, yêu xa bị đau, rối rít hướng về sau lưng táp tới.
“Coong, coongg..”
Thể tu trong lúc mơ hồ tựa như nghe kiếm ngân vang thanh, thanh âm kia vừa giống như gần trong gang tấc, thủy triều cuồn cuộn trong nháy mắt, ba đầu của yêu xà đều bị chặt đứt. Đồng loạt rơi xuống đất, phần thân rắn bị gãy ngay lập tức.Máu dâng lên.
Một bóng người bước ra từ phía sau con rắn khổng lồ.
"Ngươi" thể tu hai tay chống đở trên đất, theo bản năng lui về phía sau.
“Ta tên Trường Ương.”
“Cái gì?”
Thể tu nhìn cô thu kiếm thế, cho là có thể xoay chuyển tình hình, thân thể đang lùi lại phía sau ngừng lại.
Trường Ương thấy thế mỉm cười, sau đó tiến lên đá vào đầu đối phương, giữ lại ba phân lực đạo, không đến mức chết.
Thể tu chỉ cảm thấy não trướng choáng váng đầu, ngực buồn nôn, hắn ta buộc mình bò bằng tay và chân, cố gắng trốn thoát.
Trường Ương chậm rãi đi theo hắn, tiếng bước chân từng bước từng bước vang lên, giống như mèo bắt chuột.
Thể tu kinh hoàng hơn, cảm thấy có điểm vừa cổ quái vừa quen thuộc.
Cho đến thể tu sau lưng đụng vào nham thạch, không còn đường lui, cô gái trẻ trước mặt không tiếc sức đá thẳng vào tim hắn ta, trực tiếp chấn vỡ linh phủ của hắn, còn cười nói :” Trước Diêm vương điện nhớ báo tên ta."
Thể tu run sợ nhìn vào cặp mắt đen nhánh nhưng lạnh nhạt, trước khi chết rốt cuộc nhớ tới trước đây không lâu, họ đã trêu chọc các đệ tử của Giáo phái Hợp Hoan như thế này.
Là má.u.
Hắn ta gầm lên một tiếng trong cổ họng và cố gắng dùng hai tay bịt vết thương lại nhưng kinh hoàng phát hiện ra rằng đầu hắn đang rớt ra khi hắn cố gắng dùng tay bịt vết thương.
Trong chớp mắt, người đàn ông mặc áo choàng xanh đầu và thân ngã xuống đất.
Trường Ương tay trái cầm kiếm, không để ý lòng bàn tay phải bị kim đâm xước, một vũng máu rơi xuống.
Cô quay đầu lại nhìn cách đó không xa, chỉ còn lại một tên thể tu cùng tên cầm cung vẫn đang chiến đấu với con rắn ba đầu.
Trường Ương không có lập tức tiến lên, hai chân hơi tách ra, tay trái hướng lên đẩy một cái, kiếm bỗng nhiên lăng không.
"Đi”
Cô giơ ngón tay thẳng lên trước trán, xoay kiếm ngang, chỉ thẳng về phía trước, từ một biến thành năm, năm thanh kiếm hướng tên cầm cung bay tới.
Tên tán tu đó đang cùng thể tu bị ba đầu rắn đen đuổi gi.ết, hắn bị đuôi rắn cuốn vào phía dưới, không cách nào kéo ra được, ngẩng đầu một cái liền thấy có kiếm quang đang hướng tới.
"Phốc phốc "
Linh lực biến thành thân kiếm chia ra đâm vào tứ chi của tên tán tu, chặt đứt tay chân gân mạch, cuối cùng một kiếm thì chính diện đâm thủng đầu hắn, trên mặt kinh hoàng còn chưa kịp thu liễm, đột nhiên ngã xuống đất.
Trường Ương đã đến gần. Cô rút kiếm ra, máu lập tức bắn tung tóe lên hoa văn hoa hợp hoan trên vạt áo của cô.
Bên kia thể tu cũng bị yêu xà ép đến tuyệt lộ, ngã nhào trên đất, đang lúc hắn cho là mình sắp ch.ết trong miệng rắn, một đạo kiếm quang thoáng qua, yêu xa bị đau, rối rít hướng về sau lưng táp tới.
“Coong, coongg..”
Thể tu trong lúc mơ hồ tựa như nghe kiếm ngân vang thanh, thanh âm kia vừa giống như gần trong gang tấc, thủy triều cuồn cuộn trong nháy mắt, ba đầu của yêu xà đều bị chặt đứt. Đồng loạt rơi xuống đất, phần thân rắn bị gãy ngay lập tức.Máu dâng lên.
Một bóng người bước ra từ phía sau con rắn khổng lồ.
"Ngươi" thể tu hai tay chống đở trên đất, theo bản năng lui về phía sau.
“Ta tên Trường Ương.”
“Cái gì?”
Thể tu nhìn cô thu kiếm thế, cho là có thể xoay chuyển tình hình, thân thể đang lùi lại phía sau ngừng lại.
Trường Ương thấy thế mỉm cười, sau đó tiến lên đá vào đầu đối phương, giữ lại ba phân lực đạo, không đến mức chết.
Thể tu chỉ cảm thấy não trướng choáng váng đầu, ngực buồn nôn, hắn ta buộc mình bò bằng tay và chân, cố gắng trốn thoát.
Trường Ương chậm rãi đi theo hắn, tiếng bước chân từng bước từng bước vang lên, giống như mèo bắt chuột.
Thể tu kinh hoàng hơn, cảm thấy có điểm vừa cổ quái vừa quen thuộc.
Cho đến thể tu sau lưng đụng vào nham thạch, không còn đường lui, cô gái trẻ trước mặt không tiếc sức đá thẳng vào tim hắn ta, trực tiếp chấn vỡ linh phủ của hắn, còn cười nói :” Trước Diêm vương điện nhớ báo tên ta."
Thể tu run sợ nhìn vào cặp mắt đen nhánh nhưng lạnh nhạt, trước khi chết rốt cuộc nhớ tới trước đây không lâu, họ đã trêu chọc các đệ tử của Giáo phái Hợp Hoan như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.