Chương 8: Chuẩn bị tiệc sinh thần
Khói Ảo
27/02/2024
Thị Đào trở về cung, cô vội vàng vào gặp Thanh Vân kể lại chuyện nghe được từ Phòng Y Bảo. Thanh Vân vừa ngồi cắm hoa sen vừa mỉm cười bảo.
"Thị Đào, ngươi thân là tì nữ của ta mà dám không tuân theo quy định của cung?"
Thị Đào giật điếng người vội quỳ xuống.
"Nương nương tha tội, nô tì biết lỗi..."
Thanh Vân nhẹ nhàng đưa cánh sen tươi lên mũi hít một hơi sảng khoái.
"Đứng lên đi, chuyện các Phi có gì mà ngươi phải như vậy. Hoàng thượng muốn ai thì đó là chuyện của người. Dù ta không muốn thì cũng phải chấp nhận, thân là người của Hoàng thượng phải hiểu!"
Thị Đào tuy trong lòng vẫn ghen tị thay cho Thanh Vân nhưng không dám trái ý chủ. Cô đứng dậy giúp Thanh Vân bưng lọ hoa vào phòng, Thanh Vân khoan thai đứng lên, thái giám tay đỡ nàng đi vào bên trong.
Chẳng ai biết được vị Hoàng Quý Phi ấy có nỗi lòng gì. Nàng đã biết một khi chấp nhận là người của Hoàng thượng, là thân phận cao quý trên vạn người, nhưng vẫn phải chịu kiếp chung chồng như bao người.
Một chức quan nhỏ nhoi vùng ven kinh thành mà cũng có năm thê bảy thiếp. Nói gì đến Hoàng Phong lại là Hoàng thượng, phía sau hậu cung biết bao phi tần cung nữ. Thanh Vân có muốn ghen muốn độc chiếm vị nam nhân ấy cho riêng mình liệu có được chăng?
......................
Thời gian thấm thoắt mà cũng đã hơn nửa năm trôi qua, Sa Ly cuối cùng cũng đã được Hoàng thượng thị tẩm, nàng hạnh phúc ra mặt. Dù vậy nhưng có vẻ trái tim vị Vua trẻ vẫn chỉ thật lòng với Hoàng Quý Phi của mình. Từ chiến trận, Hoàng Phong mang về cho Thanh Vân một đôi chim Yến Phụng. Màu lông của chúng bắt mắt, lại biết nhại tiếng người, thỉnh thoảng chúng lại nhại tiếng của Hoàng Phong.
"Ái phi ta yêu nàng! Ái phi ái phi!"
Thanh Vân nghe được liền đỏ mặt mà hỏi Hoàng Phong.
"Hoàng thượng! Người dạy bọn chúng nói gì vậy chứ?"
Hoàng Phong say đắm nhìn nét mặt ngại ngùng của Thanh Vân mà lên tiếng.
"Ta sẽ còn dạy chúng nói nhiều hơn nữa cơ! Ta rất yêu nàng Thanh Vân à!"
Đêm hôm ấy, Hoàng Phong cùng Thanh Vân trải qua một đêm tình cháy bỏng, chàng ôm lấy tấm thân yêu kiều trong vòng tay, hít lấy mùi hương cơ thể của nàng.
Từng cơn sóng tình xô bờ, nhấp nhô, Thanh Vân e ấp chạm vào từng múi cơ rắn chắc, những giọt mồ hôi chạm vào da thịt nàng nóng hổi. Tiếng động ám muội cùng hơi thở gấp gáp, hai cơn lửa tình cứ vậy mà đốt cháy hết cả canh khuya.
Thanh Vân vẫn thường xuyên qua lại với Sa Ly, mỗi lần như vậy thì Sa Ly thường tỏ ra e ngại.
Thanh Vân cùng Sa Ly đi dạo, nàng cười nói với Sa Ly.
"Thục Phi đừng cảm thấy Hoàng thượng đến chỗ muội mà không đến chỗ ta là có lỗi chứ!"
"Hoàng Quý Phi..."
Sa Ly trưng ra đôi mắt thấu hiểu Thanh Vân, nhưng bên trong lại nở nụ cười đắc ý. Sẽ chẳng bao lâu nữa, cái vị trí Hoàng Quý Phi kia sẽ thuộc về nàng và tiếp đó se là ngôi Hoàng hậu.
Bỗng từ xa một tên thái giám chạy đến bẩm.
"Khởi bẩm Hoàng Quý Phi, Thục Phi nương nương. Thái hậu có chỉ gọi Hoàng Quý Phi đến An Thọ cung ạ!"
Thanh Vân khẽ gật đầu, nàng sai người đưa Sa Ly về cung, còn mình thì đi đến chỗ của Thái hậu.
......................
Tại An Thọ cung, Thái hậu đang xem lại sổ sách của hậu cung, người tuy lớn tuổi nhưng đầu óc vẫn rất minh mẫn. Thanh Vân đi vào liền cúi hành lễ.
Thái hậu ngước mắt lên nhìn thấy Thanh Vân thì vội nói.
"Miễn lễ, Hoàng Quý Phi mau lại đây!"
Thanh Vân nhanh chân đi đến bên cạnh người, Thái hậu thì ra đang lên danh sách khách mời cho tiệc sinh thần của Thanh Vân. Người cất tiếng hỏi.
"Hoàng Quý Phi, yến tiệc lần này ta đã chọn trước những món trong Yến Thực, con xem còn muốn món gì nữa hãy ghi vào!"
Yến thực là thực đơn những món ngon sẽ được dâng lên trong những buổi yến tiệc của Triều đình. Chỉ một tuần nữa sẽ đến ngày sinh thần của Thanh Vân,Thái hậu cũng đã bàn với Hoàng thượng sẽ phong nàng lên ngôi Hoàng hậu vào chính ngày hôm ấy.
"Thị Đào, ngươi thân là tì nữ của ta mà dám không tuân theo quy định của cung?"
Thị Đào giật điếng người vội quỳ xuống.
"Nương nương tha tội, nô tì biết lỗi..."
Thanh Vân nhẹ nhàng đưa cánh sen tươi lên mũi hít một hơi sảng khoái.
"Đứng lên đi, chuyện các Phi có gì mà ngươi phải như vậy. Hoàng thượng muốn ai thì đó là chuyện của người. Dù ta không muốn thì cũng phải chấp nhận, thân là người của Hoàng thượng phải hiểu!"
Thị Đào tuy trong lòng vẫn ghen tị thay cho Thanh Vân nhưng không dám trái ý chủ. Cô đứng dậy giúp Thanh Vân bưng lọ hoa vào phòng, Thanh Vân khoan thai đứng lên, thái giám tay đỡ nàng đi vào bên trong.
Chẳng ai biết được vị Hoàng Quý Phi ấy có nỗi lòng gì. Nàng đã biết một khi chấp nhận là người của Hoàng thượng, là thân phận cao quý trên vạn người, nhưng vẫn phải chịu kiếp chung chồng như bao người.
Một chức quan nhỏ nhoi vùng ven kinh thành mà cũng có năm thê bảy thiếp. Nói gì đến Hoàng Phong lại là Hoàng thượng, phía sau hậu cung biết bao phi tần cung nữ. Thanh Vân có muốn ghen muốn độc chiếm vị nam nhân ấy cho riêng mình liệu có được chăng?
......................
Thời gian thấm thoắt mà cũng đã hơn nửa năm trôi qua, Sa Ly cuối cùng cũng đã được Hoàng thượng thị tẩm, nàng hạnh phúc ra mặt. Dù vậy nhưng có vẻ trái tim vị Vua trẻ vẫn chỉ thật lòng với Hoàng Quý Phi của mình. Từ chiến trận, Hoàng Phong mang về cho Thanh Vân một đôi chim Yến Phụng. Màu lông của chúng bắt mắt, lại biết nhại tiếng người, thỉnh thoảng chúng lại nhại tiếng của Hoàng Phong.
"Ái phi ta yêu nàng! Ái phi ái phi!"
Thanh Vân nghe được liền đỏ mặt mà hỏi Hoàng Phong.
"Hoàng thượng! Người dạy bọn chúng nói gì vậy chứ?"
Hoàng Phong say đắm nhìn nét mặt ngại ngùng của Thanh Vân mà lên tiếng.
"Ta sẽ còn dạy chúng nói nhiều hơn nữa cơ! Ta rất yêu nàng Thanh Vân à!"
Đêm hôm ấy, Hoàng Phong cùng Thanh Vân trải qua một đêm tình cháy bỏng, chàng ôm lấy tấm thân yêu kiều trong vòng tay, hít lấy mùi hương cơ thể của nàng.
Từng cơn sóng tình xô bờ, nhấp nhô, Thanh Vân e ấp chạm vào từng múi cơ rắn chắc, những giọt mồ hôi chạm vào da thịt nàng nóng hổi. Tiếng động ám muội cùng hơi thở gấp gáp, hai cơn lửa tình cứ vậy mà đốt cháy hết cả canh khuya.
Thanh Vân vẫn thường xuyên qua lại với Sa Ly, mỗi lần như vậy thì Sa Ly thường tỏ ra e ngại.
Thanh Vân cùng Sa Ly đi dạo, nàng cười nói với Sa Ly.
"Thục Phi đừng cảm thấy Hoàng thượng đến chỗ muội mà không đến chỗ ta là có lỗi chứ!"
"Hoàng Quý Phi..."
Sa Ly trưng ra đôi mắt thấu hiểu Thanh Vân, nhưng bên trong lại nở nụ cười đắc ý. Sẽ chẳng bao lâu nữa, cái vị trí Hoàng Quý Phi kia sẽ thuộc về nàng và tiếp đó se là ngôi Hoàng hậu.
Bỗng từ xa một tên thái giám chạy đến bẩm.
"Khởi bẩm Hoàng Quý Phi, Thục Phi nương nương. Thái hậu có chỉ gọi Hoàng Quý Phi đến An Thọ cung ạ!"
Thanh Vân khẽ gật đầu, nàng sai người đưa Sa Ly về cung, còn mình thì đi đến chỗ của Thái hậu.
......................
Tại An Thọ cung, Thái hậu đang xem lại sổ sách của hậu cung, người tuy lớn tuổi nhưng đầu óc vẫn rất minh mẫn. Thanh Vân đi vào liền cúi hành lễ.
Thái hậu ngước mắt lên nhìn thấy Thanh Vân thì vội nói.
"Miễn lễ, Hoàng Quý Phi mau lại đây!"
Thanh Vân nhanh chân đi đến bên cạnh người, Thái hậu thì ra đang lên danh sách khách mời cho tiệc sinh thần của Thanh Vân. Người cất tiếng hỏi.
"Hoàng Quý Phi, yến tiệc lần này ta đã chọn trước những món trong Yến Thực, con xem còn muốn món gì nữa hãy ghi vào!"
Yến thực là thực đơn những món ngon sẽ được dâng lên trong những buổi yến tiệc của Triều đình. Chỉ một tuần nữa sẽ đến ngày sinh thần của Thanh Vân,Thái hậu cũng đã bàn với Hoàng thượng sẽ phong nàng lên ngôi Hoàng hậu vào chính ngày hôm ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.