Chương 348: Mở phiên tòa (2)
Kim Nguyên Bảo
21/08/2023
Phong Tĩnh Đằng chú ý tới ánh mắt Mai Truyền Kỳ, thuận theo tầm mắt nhìn qua.
Hơn mười chiếc huyền phù màu đen ngừng ở bãi đỗ xe tòa án quân sự, tiếp theo có mười mấy người bước xuống, mỗi người đều mặc quân trang màu đen, hướng tòa án quân sự đi qua.
Phóng viên thấy Mai Truyền Kỳ bọn họ vẫn luôn nhìn nơi xa, liền quay người sang, rất nhanh có người nhận ra mười mấy người này là ai.
“Mau nhìn kìa, bọn họ chính là người hơn bốn năm trước ra tòa xác nhận Mai thiếu tá là đào binh.”
“Là bọn họ a, bất quá, sao chỉ có mười mấy người thế này? Tôi nhớ rõ lúc đó có tới tận 50 người lận nha.”
“Nghe đâu có vài người hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, còn có người sau khi xuất ngũ, không phải mất tích, thì là đã chết, cho nên hiện tại chỉ còn lại mười bảy người.”
“Những người xuất ngũ đều mất tích hoặc đã chết, không phải là bị giết đi?”
“Cái này ai mà biết được.”
“Nhìn bọn họ mà xem, đều là cấp thượng úy, thăng cấp thật nhanh, cũng không biết phía sau có nội tình gì.”
“Suỵt, bọn họ đi tới kìa, đừng nói việc này nữa, miễn cho rước họa vào thân.”
Mọi người dạt qua hai bên, nhường một đường cho mười bảy người này đi qua.
Khi đi tới trước mặt Mai Truyền Kỳ, bọn họ ngừng lại, hướng đám người Phong Tĩnh Đằng cúi chào: “Xin chào Phong thiếu tướng, xin chào các vị thiếu tá.”
Dứt lời, ánh mắt bọn họ nhất trí ngừng trên người Mai Truyền Kỳ.
Mặc dù vẻ mặt bọn họ biểu hiện bình tĩnh, nhưng cảm xúc phức tạp trong mắt lại bán đứng bọn họ.
Hơn bốn năm trước, bọn họ vẫn là tân binh, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau làm nhiệm vụ, cuối cùng cùng nhau đối kháng Trùng tộc.
Song, bọn họ lại vu hại cậu trên chiến trường chạy trốn, bị khai trừ quân tịch, còn bị phán ba năm tù, kết cục như vậy rất khó vươn mình.
Nhưng hơn bốn năm trôi qua, đối phương không những ra tù, còn dùng ba năm ngắn ngủi leo đến vị trí thiếu tá, hơn nữa, quân chức còn cao hơn bọn họ một bậc.
Thời điểm nhìn thấy Mai Truyền Kỳ, bọn họ trước tiên phải cúi chào, còn phải ngoan ngoãn gọi cậu một tiếng thiếu tá.
Rất nhiều người đều cho rằng Mai Truyền Kỳ là vì có bối cảnh cường đại nên mới có được ngày hôm nay, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ năng lực của cậu, Mai Truyền Kỳ có thể lên cấp thiếu tá hoàn dựa vào thực lực của mình tấn chức đi lên.
Mai Truyền Kỳ nhàn nhạt nói: “Đợi lát nữa gặp nhau trên tòa.”
Mười bảy tên quân nhân cả người run lên.
Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng mang theo người của mình đến phòng xử án chờ mở phiên toà, ngay sau đó, các phóng viên lập tức vây quanh mười bảy quân nhân này.
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài năm đó thật sự vu hại Mai thiếu tá sao?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài hiện tại có lo lắng Mai thiếu tá lật lại bản án thành công hay không?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài ……”
Những vấn đề sắc bén làm mười bảy người này tăng nhanh bước chân rời đi.
Khi gần đến phòng xử án, Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn thả chậm bước chân.
“Các ngươi nói, Dương trung tướng có nghĩ cách gì hay không?” Lời này là Hà Quân hỏi.
“Cái này……” Đặng Phi không chắc chắn lắm nói: “Hẳn là có đi.”
Thành Kiện Văn cười lạnh một tiếng: “Các ngươi thật sự là quá ngây thơ rồi.”
Hà Quân cùng Đặng Phi nhìn về phía hắn: “Lời này là có ý gì?”
“Dựa theo dĩ vãng, nếu Dương trung tướng có kế sách gì chắc chắn sẽ cùng chúng ta thương lượng, để chúng ta có thể phối hợp với nhau, nhưng lần này Dương trung tướng lại không nói gì.”
Hà Quân cùng Đặng Phi sắc mặt khẽ biến: “Ý ngươi là Dương trung tướng rất có thể vứt bỏ chúng ta?”
Thành Kiện Văn lắc đầu một cái: “Không chắc chắn lắm, ta chỉ biết chúng ta nhận thức Vệ Long thiếu tá đã biến thành Dương Thường Chính trung tướng, nhưng trong mắt người khác, Vệ Long thiếu tá đã là một kẻ đã chết, ai cũng sẽ không đem Vệ Long thiếu tá cùng Dương Thường Chính trung tướng liên hệ với nhau.”
“Còn nữa, bốn năm trước chúng ta cùng nhau ra tòa vu hại Mai Truyền Kỳ, Vệ Long thiếu tá cũng không ra tòa, cho nên, Mai Truyền Kỳ muốn lật lại bản án cũng không tới phiên Vệ Long thiếu tá, Vệ Long thiếu tá căn bản không phải chịu trách nhiệm chuyện này.”
Đặng Phi minh bạch ý này của Thành Kiện Văn: “Nói cách khác Vệ Long thiếu tá căn bản cũng không sợ Mai Truyền Kỳ lật lại bản án, cho dù sợ, cũng chỉ sợ chúng ta vạch trần thân phận của hắn, đúng không?”
Hà Quân sắc mặt trắng bệch: “Vệ Long thiếu tá nếu không muốn liên lụy thì sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu?”
Thành Kiện Văn nghĩ đến những người đã chết, sắc mặt cũng khó coi: “Cái này nói không đúng, nếu lật lại bản án không thành công, chúng ta căn bản không cần lo những việc này, nhưng nếu lật lại bản án thành công, Vệ Long thiếu tá rất có khả năng trước muốn trấn an chúng ta, để chúng ta nghe tòa án phán quyết rồi sau đó lại cứu chúng ta ra ngoài, nhưng trên thực tế, chờ chúng ta vào tù, sẽ thần không biết quỷ không hay giải quyết chúng ta.”
Hà Quân cùng Đặng Phi chỉ cần nghĩ tới Vệ Long rất có thể sẽ làm như vậy, liền cảm thấy sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao bây giờ.
Lúc Thành Kiện Văn định nói tiếp, phiên tòa bắt đầu.
Bọn họ và các thượng úy khác, luật sư cùng ra tòa, đối mặt về phía không có người xem chỉ có đủ loại camera, cùng với vô số quân nhân đứng thẳng tắp mặt không biểu tình, chột dạ trong lòng nhiều hơn một phần khiếp đảm.
Quan tòa cùng thẩm phán, thư ký, bồi thẩm đoàn đứng vào vị trí, tất cả mọi người đứng nghiêm cúi chào.
Đợi mọi người ngồi xuống, thư ký trước tiên tuyên bố quy tắc tòa án Diroya tinh cầu, sau đó, mới chính thức tiến vào mở phiên toà.
“Nguyên cáo Mai Truyền Kỳ vào vũ trụ lịch ngày 25 tháng 8 năm 3314 phán quyết tiến hành lật lại bản án, vào ngày đó, bị cáo Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn…… Bọn họ cùng đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ trong lúc đại chiến Trùng tộc lại bỏ trốn, cho nên bị khai trừ quân tịch, còn bị phán ba năm tù ……”
Quan tòa nói một loạt phán quyết án kiện bốn năm trước, rồi mới hỏi đến Mai Truyền Kỳ: “Nguyên cáo, cậu muốn lật lại bản án năm đó, có nhân chứng chứng minh sự trong sạch của cậu hay không?”
Mai Truyền Kỳ đáp: “Có, hắn là một trong những người năm đó đứng ra xác nhận tôi bỏ trốn, tên Thi Tinh Hào, tôi thỉnh cầu quan tòa cho hắn lên làm chứng cho tôi.”
Hà Quân bọn họ nghe nhân chứng là Thi Tinh Hào, đều không khỏi sinh ra một tia hoảng loạn, bọn họ không ngờ Mai Truyền Kỳ lại tìm được Thi Tinh Hào làm chứng cho mình.
Quan tòa đồng ý gọi nhân chứng: “Đưa Thi Tinh Hào lên.”
Cửa bên trái được đẩy ra, Thi Tinh Hào đi lên bục trước bàn thư ký: “Kính thưa quan tòa, các vị thẩm phán, thư ký bồi thẩm đoàn, tôi từng là một tiểu binh của một phân đội nhỏ tại Đông Á châu, đồng thời cũng là đồng đội của Mai Truyền Kỳ.” Hắn lấy ra một phần văn kiện đặt trên bàn: “Đây là chứng minh thư của tôi.”
Chứng minh thư là Phong Tĩnh Đằng đưa cho hắn.
Nếu không phải Phong Tĩnh Đằng sớm có chuẩn bị, chỉ sợ tư liệu về hắn ở trong quân đội đã bị người tiêu hủy.
Binh lính bên cạnh cầm văn kiện đưa tới trước mặt quan tòa.
Quan tòa lật xem một lần, tiếp theo, đưa văn kiện xuống thẩm phán để bọn họ nghiệm chứng thật giả.
Luật sư phía bị cáo lập tức đứng dậy: “Kính thưa quan tòa, tôi có mấy vấn đề muốn hỏi nhân chứng.”
Quan tòa gật đầu đồng ý.
Luật sư đến trước mặt Thi Tinh Hào: “Vừa rồi nguyên cáo nói, cậu là một trong những người năm đó ra tòa xác nhận Mai Truyền Kỳ bỏ trốn, đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Năm đó, cậu đã xác nhận Mai Truyền Kỳ đã bỏ trốn trong lúc đại chiến Trùng tộc, nhưng bốn năm sau, cậu lại làm nhân chứng cho Mai Truyền Kỳ, cậu có biết làm như vậy rất có thể gây bất lợi cho mình không?”
“Biết.”
“Vậy cậu vì sao lại đổi ý làm nhân chứng cho Mai Truyền Kỳ? Không phải là thu được chỗ tốt gì, nên mới đồng ý giúp Mai Truyền Kỳ như vậy?”
“Tôi làm chứng cho Mai Truyền Kỳ, cũng không thu được bất kỳ chỗ tốt nào. Sở dĩ làm như vậy vì tôi không qua được cửa ải lương tâm, chuyện năm đó vu hại Mai Truyền Kỳ là đào binh khiến tôi cảm thấy vô cùng áy náy.”
“Cậu nói dối, nếu không thu được bất kỳ chỗ tốt nào, sao có thể để mình chịu phạt cũng muốn ra làm chứng giúp Mai Truyền Kỳ?”
“Tôi không nói dối.”
Lúc này, luật sư của Mai Truyền Kỳ bỗng chốc đứng lên, mà luật sư bên bị cáo lại nói: “Kính thưa quan tòa, tôi đã hỏi xong.”
Luật sư nguyên cáo liếc nhìn luật sư bị cáo, nói: “Kính thưa quan tòa, tôi có mấy vấn đề muốn hỏi nhân chứng.”
Quan tòa dời mắt từ luật sư bị cáo chuyển tới luật sư nguyên cáo, đồng ý vấn đề của hắn.
Luật sư nguyên cáo đi đến trước mặt Thi Tinh Hào: “Thi Tinh Hào, cậu nói mình năm đó vu hại Mai Truyền Kỳ là đào binh, vậy cậu có thể giải thích vì sao năm đó lại muốn hại Mai Truyền Kỳ không?”
Hà Quân bọn họ khẩn trương, chăm chú nhìn Thi Tinh Hào.
“Năm đó, chúng tôi phụng lệnh Vệ Long thiếu tá, đến……” Thi Tinh Hào đem đại chiến năm đó nói một lần: “Mai Truyền Kỳ cứ như vậy bị người lấy danh nghĩa đào binh bắt đi, sau đó không bao lâu, liền có người tới tìm chúng tôi, nhượng chúng tôi vu hại Mai Truyền Kỳ ở trên chiến trường chạy trốn.”
“Lúc đó, cũng không có mấy người nguyện ý làm loại chuyện thiếu đạo đức này, nhưng những người kia cũng chưa chết tâm, liền bắt đầu dụ dỗ hoặc uy hiếp, bọn họ nói nếu chúng tôi nguyện ý đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ, vậy bọn họ sẽ tìm cơ hội thăng chức cho chúng tôi, còn có thân nhân của chúng tôi cũng sẽ được an toàn.”
------oOo------
Chương 353<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Hơn mười chiếc huyền phù màu đen ngừng ở bãi đỗ xe tòa án quân sự, tiếp theo có mười mấy người bước xuống, mỗi người đều mặc quân trang màu đen, hướng tòa án quân sự đi qua.
Phóng viên thấy Mai Truyền Kỳ bọn họ vẫn luôn nhìn nơi xa, liền quay người sang, rất nhanh có người nhận ra mười mấy người này là ai.
“Mau nhìn kìa, bọn họ chính là người hơn bốn năm trước ra tòa xác nhận Mai thiếu tá là đào binh.”
“Là bọn họ a, bất quá, sao chỉ có mười mấy người thế này? Tôi nhớ rõ lúc đó có tới tận 50 người lận nha.”
“Nghe đâu có vài người hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, còn có người sau khi xuất ngũ, không phải mất tích, thì là đã chết, cho nên hiện tại chỉ còn lại mười bảy người.”
“Những người xuất ngũ đều mất tích hoặc đã chết, không phải là bị giết đi?”
“Cái này ai mà biết được.”
“Nhìn bọn họ mà xem, đều là cấp thượng úy, thăng cấp thật nhanh, cũng không biết phía sau có nội tình gì.”
“Suỵt, bọn họ đi tới kìa, đừng nói việc này nữa, miễn cho rước họa vào thân.”
Mọi người dạt qua hai bên, nhường một đường cho mười bảy người này đi qua.
Khi đi tới trước mặt Mai Truyền Kỳ, bọn họ ngừng lại, hướng đám người Phong Tĩnh Đằng cúi chào: “Xin chào Phong thiếu tướng, xin chào các vị thiếu tá.”
Dứt lời, ánh mắt bọn họ nhất trí ngừng trên người Mai Truyền Kỳ.
Mặc dù vẻ mặt bọn họ biểu hiện bình tĩnh, nhưng cảm xúc phức tạp trong mắt lại bán đứng bọn họ.
Hơn bốn năm trước, bọn họ vẫn là tân binh, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau làm nhiệm vụ, cuối cùng cùng nhau đối kháng Trùng tộc.
Song, bọn họ lại vu hại cậu trên chiến trường chạy trốn, bị khai trừ quân tịch, còn bị phán ba năm tù, kết cục như vậy rất khó vươn mình.
Nhưng hơn bốn năm trôi qua, đối phương không những ra tù, còn dùng ba năm ngắn ngủi leo đến vị trí thiếu tá, hơn nữa, quân chức còn cao hơn bọn họ một bậc.
Thời điểm nhìn thấy Mai Truyền Kỳ, bọn họ trước tiên phải cúi chào, còn phải ngoan ngoãn gọi cậu một tiếng thiếu tá.
Rất nhiều người đều cho rằng Mai Truyền Kỳ là vì có bối cảnh cường đại nên mới có được ngày hôm nay, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ năng lực của cậu, Mai Truyền Kỳ có thể lên cấp thiếu tá hoàn dựa vào thực lực của mình tấn chức đi lên.
Mai Truyền Kỳ nhàn nhạt nói: “Đợi lát nữa gặp nhau trên tòa.”
Mười bảy tên quân nhân cả người run lên.
Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng mang theo người của mình đến phòng xử án chờ mở phiên toà, ngay sau đó, các phóng viên lập tức vây quanh mười bảy quân nhân này.
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài năm đó thật sự vu hại Mai thiếu tá sao?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài hiện tại có lo lắng Mai thiếu tá lật lại bản án thành công hay không?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài ……”
Những vấn đề sắc bén làm mười bảy người này tăng nhanh bước chân rời đi.
Khi gần đến phòng xử án, Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn thả chậm bước chân.
“Các ngươi nói, Dương trung tướng có nghĩ cách gì hay không?” Lời này là Hà Quân hỏi.
“Cái này……” Đặng Phi không chắc chắn lắm nói: “Hẳn là có đi.”
Thành Kiện Văn cười lạnh một tiếng: “Các ngươi thật sự là quá ngây thơ rồi.”
Hà Quân cùng Đặng Phi nhìn về phía hắn: “Lời này là có ý gì?”
“Dựa theo dĩ vãng, nếu Dương trung tướng có kế sách gì chắc chắn sẽ cùng chúng ta thương lượng, để chúng ta có thể phối hợp với nhau, nhưng lần này Dương trung tướng lại không nói gì.”
Hà Quân cùng Đặng Phi sắc mặt khẽ biến: “Ý ngươi là Dương trung tướng rất có thể vứt bỏ chúng ta?”
Thành Kiện Văn lắc đầu một cái: “Không chắc chắn lắm, ta chỉ biết chúng ta nhận thức Vệ Long thiếu tá đã biến thành Dương Thường Chính trung tướng, nhưng trong mắt người khác, Vệ Long thiếu tá đã là một kẻ đã chết, ai cũng sẽ không đem Vệ Long thiếu tá cùng Dương Thường Chính trung tướng liên hệ với nhau.”
“Còn nữa, bốn năm trước chúng ta cùng nhau ra tòa vu hại Mai Truyền Kỳ, Vệ Long thiếu tá cũng không ra tòa, cho nên, Mai Truyền Kỳ muốn lật lại bản án cũng không tới phiên Vệ Long thiếu tá, Vệ Long thiếu tá căn bản không phải chịu trách nhiệm chuyện này.”
Đặng Phi minh bạch ý này của Thành Kiện Văn: “Nói cách khác Vệ Long thiếu tá căn bản cũng không sợ Mai Truyền Kỳ lật lại bản án, cho dù sợ, cũng chỉ sợ chúng ta vạch trần thân phận của hắn, đúng không?”
Hà Quân sắc mặt trắng bệch: “Vệ Long thiếu tá nếu không muốn liên lụy thì sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu?”
Thành Kiện Văn nghĩ đến những người đã chết, sắc mặt cũng khó coi: “Cái này nói không đúng, nếu lật lại bản án không thành công, chúng ta căn bản không cần lo những việc này, nhưng nếu lật lại bản án thành công, Vệ Long thiếu tá rất có khả năng trước muốn trấn an chúng ta, để chúng ta nghe tòa án phán quyết rồi sau đó lại cứu chúng ta ra ngoài, nhưng trên thực tế, chờ chúng ta vào tù, sẽ thần không biết quỷ không hay giải quyết chúng ta.”
Hà Quân cùng Đặng Phi chỉ cần nghĩ tới Vệ Long rất có thể sẽ làm như vậy, liền cảm thấy sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao bây giờ.
Lúc Thành Kiện Văn định nói tiếp, phiên tòa bắt đầu.
Bọn họ và các thượng úy khác, luật sư cùng ra tòa, đối mặt về phía không có người xem chỉ có đủ loại camera, cùng với vô số quân nhân đứng thẳng tắp mặt không biểu tình, chột dạ trong lòng nhiều hơn một phần khiếp đảm.
Quan tòa cùng thẩm phán, thư ký, bồi thẩm đoàn đứng vào vị trí, tất cả mọi người đứng nghiêm cúi chào.
Đợi mọi người ngồi xuống, thư ký trước tiên tuyên bố quy tắc tòa án Diroya tinh cầu, sau đó, mới chính thức tiến vào mở phiên toà.
“Nguyên cáo Mai Truyền Kỳ vào vũ trụ lịch ngày 25 tháng 8 năm 3314 phán quyết tiến hành lật lại bản án, vào ngày đó, bị cáo Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn…… Bọn họ cùng đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ trong lúc đại chiến Trùng tộc lại bỏ trốn, cho nên bị khai trừ quân tịch, còn bị phán ba năm tù ……”
Quan tòa nói một loạt phán quyết án kiện bốn năm trước, rồi mới hỏi đến Mai Truyền Kỳ: “Nguyên cáo, cậu muốn lật lại bản án năm đó, có nhân chứng chứng minh sự trong sạch của cậu hay không?”
Mai Truyền Kỳ đáp: “Có, hắn là một trong những người năm đó đứng ra xác nhận tôi bỏ trốn, tên Thi Tinh Hào, tôi thỉnh cầu quan tòa cho hắn lên làm chứng cho tôi.”
Hà Quân bọn họ nghe nhân chứng là Thi Tinh Hào, đều không khỏi sinh ra một tia hoảng loạn, bọn họ không ngờ Mai Truyền Kỳ lại tìm được Thi Tinh Hào làm chứng cho mình.
Quan tòa đồng ý gọi nhân chứng: “Đưa Thi Tinh Hào lên.”
Cửa bên trái được đẩy ra, Thi Tinh Hào đi lên bục trước bàn thư ký: “Kính thưa quan tòa, các vị thẩm phán, thư ký bồi thẩm đoàn, tôi từng là một tiểu binh của một phân đội nhỏ tại Đông Á châu, đồng thời cũng là đồng đội của Mai Truyền Kỳ.” Hắn lấy ra một phần văn kiện đặt trên bàn: “Đây là chứng minh thư của tôi.”
Chứng minh thư là Phong Tĩnh Đằng đưa cho hắn.
Nếu không phải Phong Tĩnh Đằng sớm có chuẩn bị, chỉ sợ tư liệu về hắn ở trong quân đội đã bị người tiêu hủy.
Binh lính bên cạnh cầm văn kiện đưa tới trước mặt quan tòa.
Quan tòa lật xem một lần, tiếp theo, đưa văn kiện xuống thẩm phán để bọn họ nghiệm chứng thật giả.
Luật sư phía bị cáo lập tức đứng dậy: “Kính thưa quan tòa, tôi có mấy vấn đề muốn hỏi nhân chứng.”
Quan tòa gật đầu đồng ý.
Luật sư đến trước mặt Thi Tinh Hào: “Vừa rồi nguyên cáo nói, cậu là một trong những người năm đó ra tòa xác nhận Mai Truyền Kỳ bỏ trốn, đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Năm đó, cậu đã xác nhận Mai Truyền Kỳ đã bỏ trốn trong lúc đại chiến Trùng tộc, nhưng bốn năm sau, cậu lại làm nhân chứng cho Mai Truyền Kỳ, cậu có biết làm như vậy rất có thể gây bất lợi cho mình không?”
“Biết.”
“Vậy cậu vì sao lại đổi ý làm nhân chứng cho Mai Truyền Kỳ? Không phải là thu được chỗ tốt gì, nên mới đồng ý giúp Mai Truyền Kỳ như vậy?”
“Tôi làm chứng cho Mai Truyền Kỳ, cũng không thu được bất kỳ chỗ tốt nào. Sở dĩ làm như vậy vì tôi không qua được cửa ải lương tâm, chuyện năm đó vu hại Mai Truyền Kỳ là đào binh khiến tôi cảm thấy vô cùng áy náy.”
“Cậu nói dối, nếu không thu được bất kỳ chỗ tốt nào, sao có thể để mình chịu phạt cũng muốn ra làm chứng giúp Mai Truyền Kỳ?”
“Tôi không nói dối.”
Lúc này, luật sư của Mai Truyền Kỳ bỗng chốc đứng lên, mà luật sư bên bị cáo lại nói: “Kính thưa quan tòa, tôi đã hỏi xong.”
Luật sư nguyên cáo liếc nhìn luật sư bị cáo, nói: “Kính thưa quan tòa, tôi có mấy vấn đề muốn hỏi nhân chứng.”
Quan tòa dời mắt từ luật sư bị cáo chuyển tới luật sư nguyên cáo, đồng ý vấn đề của hắn.
Luật sư nguyên cáo đi đến trước mặt Thi Tinh Hào: “Thi Tinh Hào, cậu nói mình năm đó vu hại Mai Truyền Kỳ là đào binh, vậy cậu có thể giải thích vì sao năm đó lại muốn hại Mai Truyền Kỳ không?”
Hà Quân bọn họ khẩn trương, chăm chú nhìn Thi Tinh Hào.
“Năm đó, chúng tôi phụng lệnh Vệ Long thiếu tá, đến……” Thi Tinh Hào đem đại chiến năm đó nói một lần: “Mai Truyền Kỳ cứ như vậy bị người lấy danh nghĩa đào binh bắt đi, sau đó không bao lâu, liền có người tới tìm chúng tôi, nhượng chúng tôi vu hại Mai Truyền Kỳ ở trên chiến trường chạy trốn.”
“Lúc đó, cũng không có mấy người nguyện ý làm loại chuyện thiếu đạo đức này, nhưng những người kia cũng chưa chết tâm, liền bắt đầu dụ dỗ hoặc uy hiếp, bọn họ nói nếu chúng tôi nguyện ý đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ, vậy bọn họ sẽ tìm cơ hội thăng chức cho chúng tôi, còn có thân nhân của chúng tôi cũng sẽ được an toàn.”
------oOo------
Chương 353<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.