Truyền Kỳ Phu Nhân

Chương 349: Mở phiên tòa (3)

Kim Nguyên Bảo

21/08/2023

Thi Tinh Hào nói tới đây, người xem phát sóng trực tiếp kinh ngạc thốt lên, không ngờ chân tướng hơn bốn năm trước là như vậy, đương nhiên, vẫn có người ôm thái độ hoài nghi.

Ngay cả những quân nhân mặt vô biểu tình có mặt ở đó khi nghe Thi Tinh Hào nói, cũng hơi nhíu mày lại.

“Tôi lúc ấy vì sợ hãi những người đó sẽ gây bất lợi cho mình, nên mới lựa chọn đứng ra vu hại Mai Truyền Kỳ.”

Luật sư bị cáo nhanh chóng đứng lên: “Kính thưa quan tòa, tôi có lời muốn hỏi nhân chứng.”

Nhận được sự đồng ý, hắn mới hỏi: “Thi Tinh Hào, theo tôi điều tra biết được, cậu không có cha mẹ, căn bản không tồn tại chuyện uy hiếp cha mẹ theo như lời cậu nói, còn bốn năm trước, sau khi Mai Truyền Kỳ bị tuyên án, cậu cũng chỉ là sĩ quan bậc một nho nhỏ, đây là tân binh bình thường được tấn chức sau đại chiến, làm gì tồn tại cái mà dụ dỗ thăng chức, cho nên, cậu nói hơn bốn năm trước mình vu hại Mai Truyền Kỳ là bị người khác dụ dỗ cùng uy hiếp, tất cả đều là nói dối.”

Thi Tinh Hào vô cùng bình tĩnh trả lời: “Tôi lúc ấy chỉ là sĩ quan bậc một, do tôi cùng những người uy hiếp dụ dỗ quan hệ không tốt, còn những người có quan hệ tốt thì tấn chức cực kỳ nhanh, mười bảy thượng úy trước mắt chính là chứng minh, thử hỏi trong quân đội, có bao nhiêu người có thể dựa vào năng lực của mình trong bốn năm ngắn ngủi lên tới thượng úy? Cho dù có, cũng không thể trùng hợp như vậy, người vu hại Mai Truyền Kỳ đều có thể lên tới thượng úy đi?”

“Còn những người không đứng ra vu hại Mai Truyền Kỳ, hiện tại không phải mất tích thì là đã chết, điều này cũng trùng hợp đi? Đây chính là hơn hai ngàn binh lính, nếu không có người cố ý muốn lấy mạng bọn họ, đều sẽ có người sống đến bây giờ không phải sao?”

Luật sư bị cáo lớn tiếng chỉ trích: “Mười bảy vị thượng úy này đều bằng thực lực của mình thăng lên thượng úy, trong hồ sơ quân đội có ghi chép công huân, cũng không phải như cậu suy đoán bịa đặt ra.”

Hắn chuyển hướng quan tòa: “Kính thưa quan tòa, tôi cho rằng lời của nhân chứng này cũng không thể chứng minh Mai Truyền Kỳ năm đó không chạy trốn, ngược lại, nhân chứng này vì muốn tẩy sạch tội danh cho nguyên cáo, vẫn luôn nói dối.”

“Kính thưa quan tòa.” Luật sư nguyên cáo ngắt lời luật sư bị cáo, trình văn kiện lên: “Nhân chứng của nguyên cáo không bịa đặt sự thật, xem phần tài liệu này cũng biết tình hình cụ thể.”

Thẩm phán tiếp nhận văn kiện, luật sư nguyên cáo tiếp tục nói: “Trong này đều ghi chép gần ba ngàn người đã từng cùng thân chủ của tôi kề vai tác chiến, sau khi thân chủ bị phán quyết, không phải bị phân công làm nhiệm vụ nguy hiểm, thì là thủ vệ biên thành. Còn nữa, việc chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm cùng bị phái đến biên thành cũng không phải bọn họ, mà là trước khi lên đường, đột nhiên điều ba ngàn người này qua, hiển nhiên có người sau lưng thao túng, muốn đem những người này đưa vào chỗ chết.”

Mai Truyền Kỳ trong lòng ấm áp, những chứng cứ này đều là Phong Tĩnh Đằng vì cậu tra được.

“Kính thưa quan tòa.” Luật sư bị cáo lần thứ hai lên tiếng: “Những văn kiện này cũng không thể nói rõ điều gì, không thể chứng minh nguyên cáo không phải đào binh.”

Quan tòa đưa mắt nhìn luật sư bị cáo, cùng thẩm phán viên bên cạnh nhỏ giọng thảo luận vài câu, sau đó đối Mai Truyền Kỳ nói: “Nguyên cáo Mai Truyền Kỳ, nhân chứng cùng văn kiện này xác thật không thể chứng minh cậu trong sạch, không biết cậu còn nhân chứng khác hay không?”

Hà Quân bọn họ nghe quan tòa nói, thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Thi Tinh Hào cảm thấy mình đã tận lực, thở dài rời đi.

Mai Truyền Kỳ trả lời: “Có.”

Trái tim Hà Quân bọn họ lập tức lại nâng lên.

“Người này đồng dạng cũng là một trong những người năm đó ra tòa đứng ra xác nhận tôi trong trận đại chiến đã bỏ trốn, tên là Lý Binh.”

Hà Quân bọn họ vừa nghe là Lý Binh, trên mặt chợt lóe vẻ lo lắng.

Luật sư bị cáo dùng ánh mắt trấn an bọn họ bình tĩnh một chút.

Nếu lời Lý Binh này giống Thi Tinh Hào, như vậy không có gì phải lo lắng, kết quả chỉ có thể giống như trước, chứng cứ không đủ.

“Đưa Lý Binh lên.” Quan tòa nói.

Song, cửa bên trái chậm chạp chưa mở ra.

Người trên tòa cùng người đang xem phát sóng trực tiếp đều vô cùng nghi hoặc.

Mai Truyền Kỳ nhíu mày.



Sáng sớm hôm nay, bọn họ gọi cho Nhạc Nhiên.

Nhạc Nhiên nói tình huống Lý Binh rất không lạc quan, cần phải cấp cứu.

Trước đó trong đình thất, cũng không thấy Nhạc Nhiên cùng Lý Binh xuất hiện.

Quan tòa hỏi: “Nguyên cáo Mai Truyền Kỳ, nhân chứng đâu?”

Hà Quân bọn họ thấy không có nhân chứng thượng đình, trong lòng thầm vui mừng, suy đoán Lý Binh nhất định là đột nhiên sợ hãi, sau đó, chạy.

Mai Truyền Kỳ hơi há miệng, nghĩ có nên xin dừng một lát rồi tái thẩm không.

Ngay cả luật sư nguyên cáo cũng nghĩ có cần xin dừng hay không.

“Nguyên cáo Mai Truyền Kỳ, nếu nhân chứng lại không lên, chúng ta liền phải……”

Quan tòa lời còn chưa dứt, cửa bên trái đột nhiên bị người đẩy ra: “Nhân chứng Lý Binh đến.”

Mai Truyền Kỳ cùng Hà Quân bọn họ nhìn sang, thấy Lý Binh ngồi trên xe lăn, được Nhạc Nhiên đẩy tiến vào.

Sắc mặt Lý Binh vô cùng tái nhợt, giống như người chết, đôi môi không hề có huyết sắc.

Hà Quân bọn họ nhìn nhau một cái, sắc mặt trầm trầm.

“Kính thưa quan tòa, thẩm phán, bồi thẩm đoàn và thư ký, mọi người khỏe, tôi chính là nhân chứng của nguyên cáo, Lý Binh, đây chứng minh thư của tôi.”

Lý Binh trình chứng minh thư lên: “Những lời tôi muốn nói cũng giống Thi Tinh Hào, đã từng bị dụ dỗ cùng uy hiếp nên mới vu hại Mai Truyền Kỳ, người nhà của tôi tại thời điểm Mai Truyền Kỳ bị xét xử từng bị người bắt đi, nhưng hơn bốn năm qua đi, tôi không có chứng cứ chứng minh chuyện này.”

Giọng hắn vô cùng suy yếu, nói xong một chuỗi dài liền thở hồng hộc: “Bất quá, tôi nguyện ý tiếp thu quét hình đại não ký ức.”

Hà Quân bọn họ vừa nghe, tức khắc sắc mặt so với Lý Binh còn muốn trắng hơn.

Nếu không phải ở trên tòa án, bọn họ nhất định sẽ hư thoát ngã trên mặt đất.

Quan tòa thẩm phán viên dồn dập nhìn nhau một cái: “Hiện tại thân thể cậu tựa hồ rất suy yếu, căn bản không thích hợp quét hình đại não ký ức.”

Lý Binh nhìn về phía Mai Truyền Kỳ, trong mắt lộ ra áy náy, kiên định nói: “Coi như là vậy, ta cũng muốn quét hình đại não ký ức.”

Mai Truyền Kỳ đối diện mắt Lý Binh, trong lòng nhẹ nhàng thở dài.

Hai ngày trước thời điểm trở lại A thành, cậu vốn muốn đến Phong gia xem Lý Binh, nhưng nghĩ tới mình rất có thể bị người theo dõi nên đành từ bỏ ý niệm này.

Quan tòa cùng thẩm phán viên lại lần nữa nhỏ giọng thương lượng, nhất trí quyết định trước hết để pháp y kiểm tra, xác định thừa nhận được, mới cho quét hình đại não ký ức.

Mai Truyền Kỳ biết tình huống thân thể Lý Binh, trong lòng lo lắng cũng không biết có qua kiểm tra hay không.

Nhạc Nhiên ra hiệu cho cậu yên tâm.

Quá trình kiểm tra hết mười lăm phút, pháp y trình lên báo cáo giám định, xác định thân thể Lý Binh có thể thừa nhận đại não kích thích.

Kiểm tra thân thể này làm pháp y đều cảm giác hết sức kỳ quái, Lý Binh rõ ràng thoạt nhìn vô cùng suy yếu, nhưng các phương diện thân thể lại phi thường cường tráng, dáng vẻ không giống có bệnh.

Quan tòa xem xong báo cáo, lại lần nữa xác nhận: “Nhân chứng Lý Binh, cậu xác định muốn quét hình đại não ký ức sao?”



“Đúng vậy.”

“Thời điểm rà quét đại não, sẽ đem một số việc riêng tư đều bại lộ ra, hơn nữa, bây giờ còn có hiện trường phát sóng trực tiếp, cậu chắc chắn muốn quét hình đại não ký ức?”

Lý Binh vẫn cứ kiên định nói: “Đúng vậy.”

Này biểu thị rất có thể rà quét trong trí nhớ Lý Binh, chuyện bị rót vào gien thú nhân.

Mai Truyền Kỳ lại thấy Nhạc Nhiên vẻ mặt bình tĩnh.

“Một khi đã như vậy, vậy cho nhân chứng Lý Binh quét hình đại não ký ức.”

Pháp y đem dụng cụ quét hình đại não ký ức đẩy lên, tiếp theo, đặt Lý Binh lên giường.

Lý Binh không nhúc nhích, chỉ là nhìn Mai Truyền Kỳ nói: “Kính thưa quan tòa, trước khi quét hình đại não ký ức, tôi có thể cùng Mai Truyền Kỳ nói mấy câu được không.”

Quan tòa cùng thẩm phán viên nhìn nhau một cái, gật đầu: “Có thể, cho hai người ba phút.”

Nhạc Nhiên đẩy Lý Binh đến trước mặt Mai Truyền Kỳ, trong mắt Lý Binh hiện lên đủ loại cảm xúc phức tạp, có khổ sở, có áy náy, có bi ai, cũng có nhận mệnh, còn có bất đắc dĩ.

“Mai Truyền Kỳ, lát nữa tôi sẽ quét hình đại não ký ức, trước lúc đó, tôi muốn lần nữa nói tiếng xin lỗi, tôi biết hai chữ này không thể bù đắp sai lầm trước kia, nhưng tôi hy vọng cậu có thể nể tình tôi nguyện ý quét hình đại não ký ức mà tha thứ cho tôi, tha thứ tôi đã từng phạm sai lầm.” Lý Binh nức nở nói.

Trong lòng Mai Truyền Kỳ lúc này rất phức tạp, trước kia cậu thật sự hận chết những người vu hại mình, nhưng bộ dáng Lý Binh hiện tại lại làm cậu rất khó chịu.

Bởi vì cậu biết Lý Binh sau khi quét hình đại não ký ức, phải đối mặt chính là tử vong, khiến cậu làm sao hận nổi, huống chi sự tình đã qua thời gian dài như vậy, Lý Binh cũng đã chịu trừng phạt.

Lý Binh thấy Mai Truyền Kỳ không lên tiếng, mất mát hỏi: “Vẫn là không thể tha thứ tôi sao?”

“Không.” Mai Truyền Kỳ nhanh chóng lên tiếng: “Sự tình đều đã qua, huống hồ cậu bây giờ đã bù đắp những việc làm trước đây, cho nên, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cậu, tha thứ chuyện cậu đã từng làm.”

Lý Binh mừng rỡ kích động nhìn cậu: “Thật sao?”

Mai Truyền Kỳ gật đầu: “Thật!”

Lúc này, quan tòa nói: “Đã đến giờ!”

 

 

     

------oOo------

     

Chương 354<: br/>

Nguồn: EbookTruyen.VN

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Kỳ Phu Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook