Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 393: Bọn họ không muốn sống trong khách sạn nữa

Trà Minh

08/05/2021

Mọi người đang ngôi trong phòng khách uống trà, nhưng Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình lại chạy khắp tầng trên rồi lại xuống tầng dưới.

Biệt thự như vậy, bọn họ cũng là lần đầu tiên được vào, thực sự đã làm cho hai người được mở rộng tầm mắt. Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình hào hứng chụp ảnh ở bể bơi bên ngoài, chụp ở các phòng tầng trên và tầng dưới, rồi chụp cả ảnh ở trên sân thượng, và cũng ngồi trong hai chiếc xe khác nhau ở bên ngoài để chụp ảnh.

Sau đó, bọn họ lại một lần nữa đăng lên mạng xã hội để khoe với mọi người.

Bài đăng trên mạng xã hội đó đã nhận được vô số lượt thích và bình luận.

Tất cả những bình luận đó thì có người tỏ ra hâm mộ, có người lại thấy ghen tị, có người thấy chán ghét.

Trong danh sách bạn bè của Ngô Phi Điệp, đã có rất nhiều thanh niên giàu có đã bắt đầu tỏ ra thích cô ta. Và trong danh sách bạn bè của Ngô Tân Bình, cũng có những cô gái trẻ đã gửi nhiều tin nhắn cho anh ta để có thể cùng hẹn hò với anh ta.

Tình huống này, đã thỏa mãn lòng hạm hư vinh của hai người bọn họ một đến mức cực đại.

Khi bài viết thứ hai được được đăng trên mạng xã hội, lại một lần nữa làm cho bạn bè của hai người bọn họ bị sốc. Ngôi biệt thự này cùng với cái bể bơi đã một lần nữa nâng cao vị thế của hai người trong mắt những người bạn của mình trên mạng xã hội.

Thậm chí, ngay cả con gái Lộ Tây Á của ông chủ, cũng đã bình luận một lời khen dưới bài đăng của bọn họ, làm cho cả hai người lại càng thấy vui mừng hơn.

Mấy người trong nhà cùng nhau tán gẫu một lát. Nhìn thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, Phương Như Nguyệt nói: "Như Linh, hay là để Lâm Mạc Huy đưa mấy người bọn họ về khách sạn trước "Buổi tối em hãy ở lại đây, hai người chúng ta lại cùng nhau Ngay lúc này, Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình Vừa bước vào nói chuyện tiếp nhà.

Ngô Phi Điệp lập tức nói: "Bác cả, không phải phiền phức như vậy đầu. Bác và mẹ cháu đã nhiều năm không gặp nhau, hai người phải cùng nhau trò chuyện thật vui vẻ. vậy, tối nay chúng cháu sẽ ở đây. Dù sao thì, chúng ta cũng là một gia đình, chúng ta nên ở cạnh nhau nhiều hơn.

Ngô Trung Kiên cũng gật đầu lia lịa, ông ta vốn còn rất tự hào về cái khách sạn bốn sao của mình.

Tuy nhiên, bây giờ khi được nhìn thấy một biệt thự sang trọng như vậy, ông ta lại cảm thấy rằng cái khách sạn của mình chẳng qua chỉ là rác rưởi mà thôi.

Lúc này, ông ta thực sự không muốn lại phải đến khách sạn đó nữa.

Phương Như Nguyệt nghe vậy nên thấy rất vui: "Ôi, nếu được như vậy thì tuyệt quá! Mấy đứa đi theo bác, tôi đã chuẩn bị phòng cho tất cả mọi người rồi. Trước tiên, mọi người hãy đi nghỉ ngơi đi."

Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình vui vẻ đi lên lầu, mỗi người được ở trong một phòng.

Ngô Trung Kiên lên phòng dành cho khách ở trên tầng ba. Biệt thự này có rất nhiều phòng cho khách. Hơn nữa, mỗi phòng lại vô cùng rộng rãi, rất thoải mái và cực kỳ sang trọng. Cho dù là có ở phòng đi nữa thì vẫn sẽ tốt hơn so với việc ở khách sạn năm sao. Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình hoàn toàn không muốn rời đi. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Nhìn thấy biểu hiện này của bọn họ, Hứa Thanh Mây và Hứa Thanh Tuyết lại khịt mũi coi thường.

Mấy người trong cái gia đình này, từ trước đến nay đều tỏ ra rất kiêu ngạo, cứ như là vừa mới từ nước ngoài trở về, luôn nghĩ là bản thân cao hơn người khác một bậc.



Đến lúc ăn cơm, bọn họ chỉ hận không thể đem hết tất cả các đĩa trên bàn nhét vào miệng.

Sau khi uống rượu xong, còn đòi ôm bình rượu về nhà

Trước đây thì chỉ đòi về khách sạn. Bây giờ sau khi thấy nhà của các cô, lại không hề có ý định rời đi.

Điều này thực sự là đáng xấu hổ mà

Tuy nhiên, các cô cũng không thể làm gì khác được, ai bảo Phương Như Linh lại là dì hai của hai người cơ chứ.

Mối quan hệ của Phương Như Linh và Phương Như Nguyệt rất tốt, nếu hai người không cho phép gia đình này sống ở đây, chắc chắn sẽ làm cho Phương Như Nguyệt tức giận.

Không có gì xảy ra trong đêm qua, Ngô Phi Điệp và Ngô

Tân Bình đã dành tất cả thời gian để đọc hết các bình luận. Sáng sớm hôm sau, Ngô Phi Điệp trực tiếp gõ cửa phòng của Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây.

Hứa Thanh Mây buồn ngủ mở cửa: "Phi Điệp, sớm như vậy có chuyện gì sao?" Ngô Phi Điệp hào hứng nói: "Chị họ, chị có đồ bơi không? Cho tôi mượn một bộ, tôi muốn bơi l

Hứa Thanh Mây ngây ngẩn cả người. Đây là lần đầu tiên cô thấy có người mượn đồ bơi. Làm thế nào cô ta có thể mượn một bộ quần áo của người khác như vậy. "Uh, bơi sớm như vậy sao?"

Ngô Phi Điệp hưng phấn nói: "Đúng vậy. "Lúc này bạn bè của tôi đang ăn trưa, tôi chụp ảnh rồi đăng lên mạng xã hội, tất cả họ đều có thể nhìn thấy. Hơn nữa, bể bơi này lớn như vậy, đừng lãng phí nói

Hứa Thanh Mây nhất thời không biết phải nói gì. Nói tháng ra, cô ta văn chỉ là muốn chụp ảnh để khoe khoang mà thôi.

Không phải là Hứa Thanh Mây không có độ bơi, những thứ này, sao có thể cho người khác mượn được chứ? "Xin lỗi, tôi hiếm khi bơi, cho nên tôi không có đồ bơi ở nhà.

Nếu không, tôi bảo người khác mang một bộ tới đây cho cô?"

Hứa Thanh Mây trả lời một cách rất lịch sự Mặc dù Ngô Phi Điệp này rất đáng ghét, nhưng dù sao khi cô còn nhỏ, dì hai đã đối xử với cô không tệ, phần tình cảm này cô vẫn luôn nhớ

Ngô Phi Điệp nóng nảy: "Không có sao? Một hồ bơi lớn như vậy trong nhà, chị lại không có đồ bơi? Những người sống trong nước như mấy chị, thực sự là không biết gì về sự hưởng thụ cả

Hứa Thanh Mây tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng cũng không phản bác lại, dù sao đây cũng là con của dì hai.

Ngô Phi Điệp lẩm bẩm một lát, khoát tay nói: "Thôi quên đi, chị mau bảo người đưa cho tôi một bộ đi. Hãy nhanh lên, nếu không, những người bạn của tôi đều sẽ đi làm rồi đến lớp hết, lại không thể xem bài đăng của tôi được. Những người bạn của tôi, tôi không thể nhìn thấy tôi, bọn họ sẽ cảm thấy rất buồn.

Hứa Thanh Mây cảm thấy vô cùng bất lực, chỉ có thể gọi điện thoại cho thư ký, nhờ cô ấy gửi một bộ đồ bơi tới đây. Ai biết được, cô vừa gọi điện thoại xong, Ngô Phi Điệp lại quay trở lại: "Đúng rồi, chị họ, chị hãy nói với bọn họ." "Làn da của tôi khá nhạy cảm, cho nên chất lượng đồ bơi không thể quá kém. Mặc không thoải mái, tôi có thể dễ bị nổi man låm."



Hứa Thanh Mây vô cùng bất lực, cô em họ này cũng quá khó để mà phục vụ.

Hai mươi phút sau, một chiếc Porsche đi đến cửa biệt thự Thư ký của Hứa Thanh Mây bước ra khỏi xe, đưa một cái túi cho Hứa Thanh Mây: "Tổng giám đốc Hứa, đồ bơi mà chị cần đây ạ. "Do chị không có nói là cần thương hiệu gì, vì vậy tôi đã tự quyết định và đến Chanel để mua một bộ. Nếu chị cảm thấy không thoải mái, tôi có thể giúp chị đổi một thương hiệu khác. Cô thư kỷ này làm việc cũng khá chu đáo.

Cô ấy còn tưởng rằng Hứa Thanh Mây muốn mua một bộ đồ bơi, cho nên đã lựa chọn rất cẩn thận.

Hứa Thanh Máy cười nói: "Cái này là được rồi. Xin lỗi, sáng sớm đã phải làm phiền đến cô rồi." Thư ký vội vàng nói: "Tổng giám đốc Hứa, chị quá khách sảo quả rồi. Nếu không còn chuyện gì khác, tôi xin phép đi trước.

Hứa Thanh Máy gật đầu

Cô thư kỷ lập tức lái chiếc Porsche đi.

Lúc này, Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình đang ngồi trong sân, chứng kiến tất cả những chuyện này Ngô Phi Điệp lập tức chạy tới: "Chị họ, đó là bạn của chị à?

Wow, lái hắn một chiếc Porsche, thật là ngầu. Gia đình cô ấy có giàu có không?"

Hứa Thanh Tuyết vừa vặn đi tới cửa, nghe vậy trực tiếp cười lạnh nói: "Bạn nào chứ? Đó là thư ký của chị gái tôi!" Ngô Phi Điệp trợn tròn hai mặt của mình: "Cái gì... Thư ký gì?"

Hứa Thanh Tuyết nói: "Thư ký riêng của chị tôi, chủ yếu chịu trách nhiệm giúp chị tôi xử lý công việc hàng ngày!"

Ngô Tân Bình cũng ngây ngẩn cả người: "Chị họ, chị làm gì vậy? Còn có thể có một thư ký riêng chứ?" Hứa Thanh Tuyết ngạo nghề nói: "Chị tôi là chủ tịch của

Công ty Dược phẩm Hưng Thịnh, quản lý cả một công ty. Một công ty lớn như vậy, nếu không có thư ký riêng thì có làm việc được hay không?"

Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình trợn mắt và há hốc mồm. Từ tối qua đến bây giờ, bọn họ vẫn chưa kịp hỏi về tình hình của gia đình Hứa Thanh Mây

Trong thực tế ở nước ngoài, Phương Như Linh đã nhiều lần nói về những điều nghèo đói trong gia đình Phương Như Nguyệt.

Vì vậy, trong tiềm thức của bọn họ, bọn họ cảm thấy rằng đây là những người họ hàng nghèo, không bao giờ là những người giàu có.

Trở lại đây vào lúc này, nếu không phải vì lý do của Phương Như Linh, tất cả bọn họ đều tỏ ra rất lười biếng để tham dự cái gọi là bữa tiệc gia đình này.

Bọn họ cũng không muốn hỏi về tình hình hiện tại của nhà họ Hứa, bởi vì cảm thấy rằng có những người họ hàng nghèo như vậy là quá xấu hổ.

Nhưng bây giờ, bọn họ lại hoàn toàn bị sốc.

Ngô Phi Điệp trợn mắt, há hốc mồm nhìn Hữa Thanh Mây: "Chị họ, đây có phải là sự thật không? Chị thật sự là chủ tịch của một công ty sao? Công ty.... Công ty có lớn không?" Hứa Thanh Tuyết cười lạnh: "Việc này còn có thể là giả sao? Thư ký đã lái xe Porsche, cô nói thử xem công ty có lớn hay không."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook