Truyền Nhân Thiên Y

Chương 339: Trụ cột của Viêm hạ, Cừu Thiên Lý

Tần Cẩn

11/09/2023

Với uy thế của một chưởng đó, không còn nghi ngờ gì nữa, người xuất thủ cũng là một cao thủ Nguyên Anh kỳ!

Ngọc Long Uyên đã cố gắng hết sức để ngăn chặn, nhưng cuối cùng...

"Bùm!"

Sau một tiếng nổ vang như sấm, cây hắc thiết côn trong tay ông bị bàn tay to lớn cướp mất, bản thân ông cũng vồ ếch trong viện...

Tình cờ lại đáp xuống ngay chính giữa trận sát âm mà Cơ Lăng Tuyết vừa mới chuẩn bị.

"Lão Lăng!"

"Ông, ông, tại sao ông..."

"Cái quái gì nữa! Lão tử không muốn nghe cậu nói chuyện!"

Lăng Vũ lập tức ngắt lời ông ta, mắng: "Nghe rõ này, Lương Siêu là bạn vong niên* của tôi! Ông khi dễ hắn, tôi động thủ với ông là chuyện đương nhiên!" (bạn bè cách biệt tuổi tác)

Hả!

Mọi người đều náo động khi nghe mấy lời đó!

Trong số những trưởng lão cấp một ở Võ Minh, một người là tình nhân của Lương Siêu, còn người kia là bạn vong niên của hắn!

Cái số này, cũng quá tốt rồi đó?

Ngay sau đó, trong trận sát âm, từng làn sóng âm thanh hóa thành những làn sóng có thể thực thể màu xanh lá cây, sức mạnh lớn hơn với cây gậy mà ông ta dùng nhiều, mạnh mẽ bắn ra, bắt đầu tấn công ông ta.

"Bùm!"

"Bang bang bang! bang bang!"

Vừa bị oanh kích chừng mười lần, Ngọc Long Uyên vốn luôn giỏi thể chất cũng không chịu nổi nữa, phun ra mấy ngụm máu, chiếc khăn choàng nằm vật vã dưới mặt đất.



Những trưởng lão khác được ông gọi tới bàn bạc chuyện chính sự, âm mưu chống lại Lương Siêu khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng cảm thấy ớn lạnh, đồng loạt nhìn về phía Lăng Vũ đang ngồi trên mái nhà, rồi lại nhìn nhau sau đó ăn ý mà tản ra. .

Từ giờ trở đi chúng tôi không dám chọc đến Lương Siêu nữa!

Chẳng mấy chốc, Ngọc Long Uyên đã bị đánh gục trên mặt đất, thậm chí không thể đứng dậy.

"Ông, ông . ."

"Ỷ mạnh hiếp yếu, lấy nhiều địch ít, uổng công ông là..."

"Bùm!"

Lăng Vũ vừa nghe lời này liền nổi giận, lập tức giáng thêm một thủ ấn thật lớn, đánh Ngọc Long Uyên kia bay đi lần nữa!

"Lão già, lời này mà ông cũng nói được?"

"Trước kia ông vì đứa cháu trai chết tiệt kia mà muốn giết chết Lương Siêu, hiện tại chúng tôi vì Lương Siêu mà muốn giết ông đấy, có vấn đề gì sao?"

Ngọc Long Uyên: "..."

Thật sự là ông ta không trả lời được, dù sao theo lý thì, hình như cũng không có gì sai...

Lập tức, trong nháy mắt Cơ Linh Tuyết bay tới trước mặt ông ta, một tay cầm dương cầm, còn tay kia bắt đầu tra tấn ông ta đẫm máu.

Chẳng mấy chốc, đã đánh ông ta y như lúc Lương Siêu bị Lăng Vũ hóa trang.

"Ha……"

"Cơ trưởng lão, bình thường không thấy cô ra tay, đến hôm nay mới biết được thì ra cô cũng là một người tàn nhẫn nhỉ?"

"Nhưng mà, mặc dù mấy vết thương này trông có chút nghiêm trọng, nhưng dù sao lão già này vẫn có thể khôi phục được."



"Ồ?"

"Không biết lão Lăng có ý gì?"

"Để lại cho ông ta một ít thương tổn không thể chữa trị đi, tỷ như phế đi một số bộ phận không thích hợp trên người ông ta."

Cơ Linh Tuyết nhướng mày: "Tay chân?"

"Này, cánh tay để chiến đấu, còn chân dùng để di chuyển được đó!"

"Nhưng mà cái công cụ nối dỗi kia thì vô dụng rồi, dù sao ông ta cũng đã đến tuổi này, không có khả năng sinh con với người khác nữa đâu."

"Lão già, ông thấy tôi nói đúng không?"

Ngọc Long Uyên vừa nghe hết câu, khóe miệng ông ta co giật dữ dội!

Cách trị người của lão già này thật quá kinh khủng!

Nếu để một người phụ nữ phế đi cái kia của ông, sau này ông làm sao còn mặt mũi đi gặp người khác, thà chết còn hay hơn!

Thấy hai người thật sự có ý định ra tay, hơn nữa ông cũng không nhu nhược như Ngọc Thiên Bá, ánh mắt trở nên cứng rắn, nảy ra ý định muốn tự sát!

Thấy ông ta đột nhiên dùng một chưởng tự chụp lên đầu, hai người đều không kịp đề phòng, không ngờ đầu óc lão già này khó hiểu như vậy, không hề có ý định phản kháng.

Nhưng vào lúc này, một lão giả hơi còng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngọc Long Uyên, lập tức nắm lấy cổ tay ngăn cản ông ta lại.

Nhìn thấy người tới, dù là hai vị trưởng lão cấp một như Lăng Vũ và Kỷ Lăng Tuyết cũng thu hồi thái độ đùa giỡn vừa rồi, nghiêm túc khom người hành lễ với ông

"Lão Cừu."

Cừu Thiên Lý, trong Đại chiến võ thuật hơn mười năm trước, người này đã dùng chính sức mạnh của mình làm máu nhuộm hàng ngàn dặm, lật ngược tình thế và bảo vệ ngôi vị tối cao của võ thuật Viêm Hạ trong giới võ thuật!

Chính vì vậy mà ông còn được gọi là trụ cột của Viêm Hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Nhân Thiên Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook