Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 318: Là Do Lòng Tham

Trì Đường

03/10/2019

Trầm mặc trong chốc lát, Thương Sùng nói: “Hiện tại không phải là lúc bàn luận nói ai đúng ai sai, ta chỉ muốn biết, ngày đó ngươi là như thế nào trúng cổ độc.”

Cẩm Mặc ngồi dậy, có chút ảo não nói: “Từ phó tổng, thuộc hạ lấy địa chỉ liền lái xe đi nhắm hướng đông. Ngay lúc đó thật là xác định nhà hàng kia không có bất cứ kết giới nào, sau đó nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang màu đen.”

“Nam nhân mặc đồ tây màu đen?”

“Vâng, tuy từ góc nhìn thuộc hạ chỉ thấy loáng tháng bóng dàng, nhưng thuộc hạ cảm giác được, đó chính là S.”

Đối với người mới tỉnh dậy như Cẩm Mặc mà nói, dù ngày đó mọi việc diễn ra mơ hồ nhưng cũng đã in dấu sâu vào trong lòng hắn, như rõ ràng trước mắt.

Nếu không phải do trực giác rõ ràng nói cho hắn, nam nhân kia chính là S. Như vậy… hắn cũng sẽ không trúng bẫy của gã.

Đáng giận!

Tia lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt nâu sẫm, Cẩm Mặc ngước mắt, nhìn về phía bóng đêm ngoài cửa sổ. “Có lẽ là thuộc hạ đã quá thiếu cảnh giác, cho nên lúc ấy cũng không phát hiện, những người tới lui trong nhà hàng đó đều là ảo cảnh do S dựng nên.”

Thương Sùng cau mày, gã S này… trong lòng hắn đánh giá năng lực S lại cao hơn một chút nữa.

Nếu là người khác nói như vậy, hẳn là hắn sẽ cho rằng nói quá sự thật. Nhưng mà… tính cách của Cẩm Mặc không phải như vậy.



Lặng yên liếm môi, Thương Sùng bắt chéo hai chân, ý bảo Cẩm Mặc tiếp tục nói.

“ Đẩy cửa nhà hàng, thuộc hạ hướng tới gã đàn ông mặc đồ đen mà đi tới… nhưng mà ngay lúc đó trước mắt thuộc hạ đột nhiên xuất hiện một màn sương trắng.”

“Không có bất cứ mùi gì lạ, thậm chí không hề khác gì hơi nước thông thường, nhưng mà cũng chính là thế…mắt thuộc hạ bắt đầu đau rát, sau đó không tới một phút…thuộc hạ…thuộc hạ đã không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo.”

Cẩm Mặc thở dài thật mạnh, có lẽ là bởi vì thân thể suy yếu, lúc này hắn thoạt nhìn có vẻ tang thương rất nhiều. “Chủ nhân, lúc này nói cái gì cũng vô dụng, nhưng mà thuộc hạ thật sự cảm tạ chủ nhân.”

“Thuộc hạ không biết ngài dùng biện pháp gì để cứu thuộc hạ trở về…nhưng kiếp này thuộc hạ lại nợ ngài thêm một lần ơn cứu mạng.”

500 năm trước thất thủ, Thương Sùng tương trợ linh hồn hắn, cho hắn làm người hầu, 500 năm sau lại có việc, Cẩm Mặc không biết nên báo đáp hắn như thế nào.

Hắn không khéo léo nhân tâm, không như Sở Niệm là mối tình khắc cốt minh tâm với chủ nhân, cũng không có trái tim hiểu chuyện như Hoa Lệ giỏi xem mặt đoán ý… Cho nên, Cẩm Mặc cảm thấy việc duy nhất có thể cho Thương Sùng chính là cảm tạ với việc sẽ vì hắn mà làm mọi việc không vì khó khăn mà buông tay, thậm chí nhảy vào dầu sôi lửa bỏng.

Một cái mạng, một viên nội đan trăm năm, thậm chí là tinh phách của bản thân… chỉ cần Thương Sùng yêu cầu, thì hắn… đều tình nguyện giao ra!

Thương Sùng nghe vậy làm sao không hiểu dụng ý của Cẩm Mặc. Hắn hơi cong môi, xua tay. “Không cần nghiêm túc như vậy, hơn nữa lần này ngươi có thể tỉnh lại, công lao lớn nhất cũng không phải ta.”

“…… Chủ nhân ngài là nói, Sở Niệm sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook