Chương 10: Ngũ Đế Chân Kinh
Đoạn Kiều Tàn Tuyết
30/12/2013
Trương Vệ Đông nhìn cửa phòng đóng chặt, lắc lắc đầu dở khóc dở cười,
sau đó tay vừa nhấc, danh thiếp trên bàn lập tức bay vào tay hắn.
"Chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn giải trí Chí Tôn thành phố Ngô Châu, chính ủy viên khu Đông thành thành phố Ngô Châu." Trương Vệ Đông liếc nhìn danh thiếp một cái không khỏi lắc đầu, thời đại này sống trong giang hồ cũng đều biết ngụy trang, không những là chủ tịch công ty mà còn là chính ủy viên.
Suy nghĩ trong lòng, Trương Vệ Đông đem danh thiếp vò thành một cục ném vào thùng rác, khả năng ghi nhớ của hắn từ trước đến giờ rất tốt, quét qua một lần như vậy là số điện thoại Đỗ Uy đã ghi nhớ sâu trong trí nhớ của hắn.
Sau khi ném danh thiếp xuống, Trương Vệ Đông đem quần áo trong hành lý xếp vào tủ quần áo, đem sách vở bày lên giá sách, sau đó nhìn hành lý rỗng tuếch, nhìn lại tủ quần áo nằm chỉnh tề cùng với giá sách, rồi ngẫm lại trong nhà không chỉ có người hỗ trợ dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả đồ dùng cũng đầy đủ, trong lòng không khỏi cảm khái một hồi.
Sau khi thu thập tất cả thỏa đáng, Trương Vệ Đông cầm khăn tắm và quần áo đi vào nhà tắm mở lên nước lạnh. Phòng tắm cũng dọn dẹp rất sạch sẽ, ngay cả bồn cầu đều bóng loáng chói lóa, điều đó làm Trương Vệ Đông cảm thấy rất hài lòng. Bằng không, chính mình muốn dọn dẹp mấy cái này trong lòng cũng cảm thấy có chút không thoải mái.
Tắm rửa tỉnh táo xong, Trương Vệ Đông thấy thời gian còn sớm liền lấy ra tài liệu ban ngày Tần Hồng đưa cho rồi lật xem. Nhìn thấy chừng mười một giờ, chính là giờ tý, Trương Vệ Đông ngừng xem, lên giường ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện hàng ngày.
Giờ tý âm cực thịnh là dương vừa sinh, chính là một trong những khoảng thời gian hấp thu linh khí tốt nhất trong ngày.
Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp tùy tâm vận chuyện, bên trong đan điền có năm đám chân khí màu sắc chia ra trắng, xanh, đen, cam, vàng chậm rãi chuyển động. Chân khí màu trắng lạnh lẽo sát khí, mang theo hơi thở sát phạt của cái chết; màu xanh vừa vặn ngược lại, làm cho người ta sinh cơ bừng bừng, ấm áp như gió xuân; chân khí màu đen thì lạnh lẽo âm u; chân khí màu đỏ cuồng dã bất kham, chí cương chí dương; chân khí màu vàng thì thâm hậu mạnh mẽ, dày nặng rộng lớn như đại địa. Năm đám chân khí này chính là được Trương Vệ Đông trong bảy năm kiên trì không ngừng hấp thu linh khí kim, mộc, thủy, hỏa, thổ mà ngưng tụ thành.
Theo thời gian trôi qua, năm đám chân khí càng chuyển động càng nhanh, cuối cùng ngưng tụ năm giọt dung dịch màu sắc khác nhau, cũng chính là chân nguyên.
Kiên trì tu luyện bảy năm không ngừng nghỉ, Trương Vệ Đông cuối cùng từ Luyện khí kỳ bước vào Trúc cơ kỳ!
Trong khoảnh khắc đó, những điều trước đây trong quá trình tu luyện hắn chưa hiểu thì bỗng hiểu ra, còn có rất nhiều chân lý bất di bất dịch bỗng nhiên hiện ra như tranh vẽ trong đầu hắn.
Thời khắc này, tu luyện khổ cực suốt bảy năm qua, tinh khí thần của Trương Vệ Đông rốt cục đạt đỉnh cao, thậm chí trong cảm giác mơ hồ còn thấy mình hòa vào thiên địa, khó có thể phân biệt đâu là mình đâu là thiên địa.
Lẽ nào đây chính là thứ mà trong "Ngũ Đế Chân Kinh" ghi chép là ngàn năm khó phân thiên nhân hợp nhất sao? Cùng với sự nghi ngờ này, Trương Vệ Đông một lần nữa cảm giác được bản thân, sau đó nhìn thấy năm giọt chân nguyên với năm màu sắc khác nhau đang treo lơ lửng trong đan điền, xoay chầm chậm, lập lòe ánh sáng không mang một tia tạp chất, dường như ánh sao trong đêm tối lấp lánh. Màu trắng sát phạt, màu xanh sinh cơ, màu đen âm nhu, màu đỏ thẫm cương dương, màu vàng dày nặng, từng tia khí tức như có như không xoay chầm chậm theo năm giọt chân nguyên, phóng thích ra ngoài, ở trong đan điền dung hợp đan xen lẫn nhau, mơ hồ trong trung ương đan điền còn có một tia hỗn độn nguyên khí bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, thậm chí năm giọt chân nguyên dường như cũng theo năm sợi khí tức đan xen mà chậm rãi lớn mạnh lên.
Hô! Trương Vệ Đông phun ra một ngụm trọc khí, hai mắt chậm rãi mở ra. Thời điểm hai mắt mở ra, có hơn hai luồng ánh sáng năm màu bắn ra, mãi cho đến khi hai mắt Trương Vệ Đông hoàn toàn mở ra thì mai đường ánh sáng năm màu kia mới biến mất trong đêm tối.
Ý chí điêu luyện, linh đài trong sáng, xương cốt thông, Trương Vệ Đông cảm thấy thoải mái trước nay chưa từng có, đầu óc cũng tỉnh táo trước giờ chưa từng có. Thậm chí tâm ý hơi động, chân khí phóng ra, cả người giống như một sợi lông chim nhẹ nhàng nhẹ nhàng bay lên trôi nổi giữa không trung.
Thấy một quãng thời gian trước chính mình chỉ có thể bay rào vượt tường, nỗ lực hết mình cũng một lần chỉ có thể nhảy lên hơn ba mươi mét, bây giờ bỗng dưng có thể trôi nổi giữa không trung, trên mặt Trương Vệ Đông cũng không nhịn được nở một nụ cười mừng rỡ.
"Ngũ Đế Chân Kinh" quả nhiên kì diệu, một khi trúc cơ thành công, tu vi không những có bước nhảy vượt bậc, hơn nữa dù cho không cố gắng tu luyện thì dựa vào Ngũ hành tương sinh tương khắc, công lực cũng tăng trưởng cực kỳ kinh người.
Trong lòng suy nghĩ, tay Trương Vệ Đông theo bản năng sờ sờ một khối ngọc thạch năm màu trong ngực, nhất thời một khí tức mát mẻ ôn hòa theo bàn tay chạy khắp toàn thân.
Khối ngọc thạch năm màu này là Trương Vệ Đông học đại học năm thứ hai tình cờ ở một ông lão bày sạp bán ngọc thạch mua được. Lúc đó thấy miếng ngọc này màu sắc tươi đẹp, giả cả cũng phải chăng liền mua về nghịch chơi một chút. Không ngờ cùng ngày đó, bởi vì gọt táo không cẩn thận bị đứt tay nhỏ một giọt máu lên khối ngọc này. Miếng ngọc thạch liền phát ra ánh sáng năm màu, sau đó Trương Vệ Đông không hiểu sao lại có cảm giác huyết nhục tương liên với miếng ngọc. Trong khiếp sợ, Trương Vệ Đông tự nhiên cầm lấy miếng ngọc thạch chuẩn bị nghiên cứu kỹ lưỡng, ai dè vừa cầm lấy nhìn lên miếng ngọc thạch liền thấy thật nhiều chữ cổ. Những văn tự cổ đó Trương Vệ Đông tuy rằng chưa nhìn thấy bao giờ nhưng không biết vì sao vừa nhìn đã hiểu.
Trương Vệ Đông nhìn thấy những chữ đó chính là "Ngũ Đế Chân Kinh" năm vị đại đế kim, mộc, thủy, hỏa, thổ truyền tới từ thời thượng cổ, "Ngũ Đế Chân Kinh" ghi chép ngoại trừ pháp quyết tu luyện duy nhất là Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp còn có các loại bùa chú thần chú, luyện đan luyện khí các loại, vàng thau lẫn lộn tiên thuật đạo pháp tất cả đều có, có thể nói là đa dạng, phong phú toàn diện. Đương nhiên ngoại trừ tâm pháp tu luyện ra.
Chỉ có trời sinh người có ngũ hành thân thể mới có thể tu luyện công pháp này, đây là mở đầu Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp đã nói, tuy nhiên Trương Vệ Đông lúc đó bị đầu óc hưng phấn làm cho choáng váng, căn bản không để ý tới câu nói này, trực tiếp làm theo chỉ dẫn tu luyện. Không ngờ, tu luyện ngay trong ngày đó đã có khí cảm. Luyện được sau một tháng, cảm giác thể chất yếu đuối đã biến mất, sức mạnh như trâu, người nhẹ như yến, càng luyện sâu thì đầu óc càng trở nên tốt hơn.
Loại sự tình không thể tưởng tượng nổi này đương nhiên không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không lấy công phu vừa mới nhập môn của hắn hiện giờ, chỉ cần vài người luyện võ công trên thế gian là có thể đem hắn đánh ngã, đừng nói chi là những người tu chân trong truyền thuyết. Mặc dù đối với người tu chân và thế giới tu chân, trước đây Trương Vệ Đông đều cho rằng đó chỉ là nhân vật và thế giới hư cấu, bây giờ dĩ nhiên không còn nghĩ như vậy nữa. Nhưng mà Trương Vệ Đông là một đứa con có hiếu, đâu thể chính mình mạnh khỏe, tuổi thọ kéo dài mà không để ý cha mẹ chết sống. Ở kỳ nghỉ hè bèn tìm một cái cớ nói mình nhận được một sư phụ khí công, truyền cho công pháp tu luyện khí công, để cho cha mẹ luyện theo một chút, sau đó đem nhập môn tâm pháp của Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp truyền cho họ. Cha mẹ Trương Vệ Đông đương nhiên không coi chuyện này có gì đáng kể, nhưng cũng không muốn phụ lòng hiếu thảo của hắn, cho nên mỗi ngày dành chút thời gian ngồi tu luyện như Trương Vệ Đông. Tuy vậy đừng nói cả người nhẹ như yến, ngay cả khí cũng không cảm ứng được chút nào. Đúng là vì mỗi ngày ngồi xếp bằng gây ra mỏi lưng đau chân, sau đó dĩ nhiên cha mẹ Trương Vệ Đông từ bỏ, thậm chí còn tránh khí công đại sư Trương Vệ Đông ra xa một chút.
Lúc đầu Trương Vệ Đông còn không rõ tại sao mình một ngày liền có khí cảm mà cha mẹ cả tháng cũng không có, lẽ nào vì thiên phú cách biệt quá lớn, sau đó lại đem tâm kinh ra nhìn kỹ lại, lúc này mới thấy mở đầu của Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp có một câu nói, chỉ người có ngủ hành thân thể mới tu luyện được.
"Chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn giải trí Chí Tôn thành phố Ngô Châu, chính ủy viên khu Đông thành thành phố Ngô Châu." Trương Vệ Đông liếc nhìn danh thiếp một cái không khỏi lắc đầu, thời đại này sống trong giang hồ cũng đều biết ngụy trang, không những là chủ tịch công ty mà còn là chính ủy viên.
Suy nghĩ trong lòng, Trương Vệ Đông đem danh thiếp vò thành một cục ném vào thùng rác, khả năng ghi nhớ của hắn từ trước đến giờ rất tốt, quét qua một lần như vậy là số điện thoại Đỗ Uy đã ghi nhớ sâu trong trí nhớ của hắn.
Sau khi ném danh thiếp xuống, Trương Vệ Đông đem quần áo trong hành lý xếp vào tủ quần áo, đem sách vở bày lên giá sách, sau đó nhìn hành lý rỗng tuếch, nhìn lại tủ quần áo nằm chỉnh tề cùng với giá sách, rồi ngẫm lại trong nhà không chỉ có người hỗ trợ dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả đồ dùng cũng đầy đủ, trong lòng không khỏi cảm khái một hồi.
Sau khi thu thập tất cả thỏa đáng, Trương Vệ Đông cầm khăn tắm và quần áo đi vào nhà tắm mở lên nước lạnh. Phòng tắm cũng dọn dẹp rất sạch sẽ, ngay cả bồn cầu đều bóng loáng chói lóa, điều đó làm Trương Vệ Đông cảm thấy rất hài lòng. Bằng không, chính mình muốn dọn dẹp mấy cái này trong lòng cũng cảm thấy có chút không thoải mái.
Tắm rửa tỉnh táo xong, Trương Vệ Đông thấy thời gian còn sớm liền lấy ra tài liệu ban ngày Tần Hồng đưa cho rồi lật xem. Nhìn thấy chừng mười một giờ, chính là giờ tý, Trương Vệ Đông ngừng xem, lên giường ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện hàng ngày.
Giờ tý âm cực thịnh là dương vừa sinh, chính là một trong những khoảng thời gian hấp thu linh khí tốt nhất trong ngày.
Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp tùy tâm vận chuyện, bên trong đan điền có năm đám chân khí màu sắc chia ra trắng, xanh, đen, cam, vàng chậm rãi chuyển động. Chân khí màu trắng lạnh lẽo sát khí, mang theo hơi thở sát phạt của cái chết; màu xanh vừa vặn ngược lại, làm cho người ta sinh cơ bừng bừng, ấm áp như gió xuân; chân khí màu đen thì lạnh lẽo âm u; chân khí màu đỏ cuồng dã bất kham, chí cương chí dương; chân khí màu vàng thì thâm hậu mạnh mẽ, dày nặng rộng lớn như đại địa. Năm đám chân khí này chính là được Trương Vệ Đông trong bảy năm kiên trì không ngừng hấp thu linh khí kim, mộc, thủy, hỏa, thổ mà ngưng tụ thành.
Theo thời gian trôi qua, năm đám chân khí càng chuyển động càng nhanh, cuối cùng ngưng tụ năm giọt dung dịch màu sắc khác nhau, cũng chính là chân nguyên.
Kiên trì tu luyện bảy năm không ngừng nghỉ, Trương Vệ Đông cuối cùng từ Luyện khí kỳ bước vào Trúc cơ kỳ!
Trong khoảnh khắc đó, những điều trước đây trong quá trình tu luyện hắn chưa hiểu thì bỗng hiểu ra, còn có rất nhiều chân lý bất di bất dịch bỗng nhiên hiện ra như tranh vẽ trong đầu hắn.
Thời khắc này, tu luyện khổ cực suốt bảy năm qua, tinh khí thần của Trương Vệ Đông rốt cục đạt đỉnh cao, thậm chí trong cảm giác mơ hồ còn thấy mình hòa vào thiên địa, khó có thể phân biệt đâu là mình đâu là thiên địa.
Lẽ nào đây chính là thứ mà trong "Ngũ Đế Chân Kinh" ghi chép là ngàn năm khó phân thiên nhân hợp nhất sao? Cùng với sự nghi ngờ này, Trương Vệ Đông một lần nữa cảm giác được bản thân, sau đó nhìn thấy năm giọt chân nguyên với năm màu sắc khác nhau đang treo lơ lửng trong đan điền, xoay chầm chậm, lập lòe ánh sáng không mang một tia tạp chất, dường như ánh sao trong đêm tối lấp lánh. Màu trắng sát phạt, màu xanh sinh cơ, màu đen âm nhu, màu đỏ thẫm cương dương, màu vàng dày nặng, từng tia khí tức như có như không xoay chầm chậm theo năm giọt chân nguyên, phóng thích ra ngoài, ở trong đan điền dung hợp đan xen lẫn nhau, mơ hồ trong trung ương đan điền còn có một tia hỗn độn nguyên khí bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, thậm chí năm giọt chân nguyên dường như cũng theo năm sợi khí tức đan xen mà chậm rãi lớn mạnh lên.
Hô! Trương Vệ Đông phun ra một ngụm trọc khí, hai mắt chậm rãi mở ra. Thời điểm hai mắt mở ra, có hơn hai luồng ánh sáng năm màu bắn ra, mãi cho đến khi hai mắt Trương Vệ Đông hoàn toàn mở ra thì mai đường ánh sáng năm màu kia mới biến mất trong đêm tối.
Ý chí điêu luyện, linh đài trong sáng, xương cốt thông, Trương Vệ Đông cảm thấy thoải mái trước nay chưa từng có, đầu óc cũng tỉnh táo trước giờ chưa từng có. Thậm chí tâm ý hơi động, chân khí phóng ra, cả người giống như một sợi lông chim nhẹ nhàng nhẹ nhàng bay lên trôi nổi giữa không trung.
Thấy một quãng thời gian trước chính mình chỉ có thể bay rào vượt tường, nỗ lực hết mình cũng một lần chỉ có thể nhảy lên hơn ba mươi mét, bây giờ bỗng dưng có thể trôi nổi giữa không trung, trên mặt Trương Vệ Đông cũng không nhịn được nở một nụ cười mừng rỡ.
"Ngũ Đế Chân Kinh" quả nhiên kì diệu, một khi trúc cơ thành công, tu vi không những có bước nhảy vượt bậc, hơn nữa dù cho không cố gắng tu luyện thì dựa vào Ngũ hành tương sinh tương khắc, công lực cũng tăng trưởng cực kỳ kinh người.
Trong lòng suy nghĩ, tay Trương Vệ Đông theo bản năng sờ sờ một khối ngọc thạch năm màu trong ngực, nhất thời một khí tức mát mẻ ôn hòa theo bàn tay chạy khắp toàn thân.
Khối ngọc thạch năm màu này là Trương Vệ Đông học đại học năm thứ hai tình cờ ở một ông lão bày sạp bán ngọc thạch mua được. Lúc đó thấy miếng ngọc này màu sắc tươi đẹp, giả cả cũng phải chăng liền mua về nghịch chơi một chút. Không ngờ cùng ngày đó, bởi vì gọt táo không cẩn thận bị đứt tay nhỏ một giọt máu lên khối ngọc này. Miếng ngọc thạch liền phát ra ánh sáng năm màu, sau đó Trương Vệ Đông không hiểu sao lại có cảm giác huyết nhục tương liên với miếng ngọc. Trong khiếp sợ, Trương Vệ Đông tự nhiên cầm lấy miếng ngọc thạch chuẩn bị nghiên cứu kỹ lưỡng, ai dè vừa cầm lấy nhìn lên miếng ngọc thạch liền thấy thật nhiều chữ cổ. Những văn tự cổ đó Trương Vệ Đông tuy rằng chưa nhìn thấy bao giờ nhưng không biết vì sao vừa nhìn đã hiểu.
Trương Vệ Đông nhìn thấy những chữ đó chính là "Ngũ Đế Chân Kinh" năm vị đại đế kim, mộc, thủy, hỏa, thổ truyền tới từ thời thượng cổ, "Ngũ Đế Chân Kinh" ghi chép ngoại trừ pháp quyết tu luyện duy nhất là Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp còn có các loại bùa chú thần chú, luyện đan luyện khí các loại, vàng thau lẫn lộn tiên thuật đạo pháp tất cả đều có, có thể nói là đa dạng, phong phú toàn diện. Đương nhiên ngoại trừ tâm pháp tu luyện ra.
Chỉ có trời sinh người có ngũ hành thân thể mới có thể tu luyện công pháp này, đây là mở đầu Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp đã nói, tuy nhiên Trương Vệ Đông lúc đó bị đầu óc hưng phấn làm cho choáng váng, căn bản không để ý tới câu nói này, trực tiếp làm theo chỉ dẫn tu luyện. Không ngờ, tu luyện ngay trong ngày đó đã có khí cảm. Luyện được sau một tháng, cảm giác thể chất yếu đuối đã biến mất, sức mạnh như trâu, người nhẹ như yến, càng luyện sâu thì đầu óc càng trở nên tốt hơn.
Loại sự tình không thể tưởng tượng nổi này đương nhiên không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không lấy công phu vừa mới nhập môn của hắn hiện giờ, chỉ cần vài người luyện võ công trên thế gian là có thể đem hắn đánh ngã, đừng nói chi là những người tu chân trong truyền thuyết. Mặc dù đối với người tu chân và thế giới tu chân, trước đây Trương Vệ Đông đều cho rằng đó chỉ là nhân vật và thế giới hư cấu, bây giờ dĩ nhiên không còn nghĩ như vậy nữa. Nhưng mà Trương Vệ Đông là một đứa con có hiếu, đâu thể chính mình mạnh khỏe, tuổi thọ kéo dài mà không để ý cha mẹ chết sống. Ở kỳ nghỉ hè bèn tìm một cái cớ nói mình nhận được một sư phụ khí công, truyền cho công pháp tu luyện khí công, để cho cha mẹ luyện theo một chút, sau đó đem nhập môn tâm pháp của Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp truyền cho họ. Cha mẹ Trương Vệ Đông đương nhiên không coi chuyện này có gì đáng kể, nhưng cũng không muốn phụ lòng hiếu thảo của hắn, cho nên mỗi ngày dành chút thời gian ngồi tu luyện như Trương Vệ Đông. Tuy vậy đừng nói cả người nhẹ như yến, ngay cả khí cũng không cảm ứng được chút nào. Đúng là vì mỗi ngày ngồi xếp bằng gây ra mỏi lưng đau chân, sau đó dĩ nhiên cha mẹ Trương Vệ Đông từ bỏ, thậm chí còn tránh khí công đại sư Trương Vệ Đông ra xa một chút.
Lúc đầu Trương Vệ Đông còn không rõ tại sao mình một ngày liền có khí cảm mà cha mẹ cả tháng cũng không có, lẽ nào vì thiên phú cách biệt quá lớn, sau đó lại đem tâm kinh ra nhìn kỹ lại, lúc này mới thấy mở đầu của Đại hỗn độn ngũ hành tâm pháp có một câu nói, chỉ người có ngủ hành thân thể mới tu luyện được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.