Chương 9: Giang hồ làm công nhân vệ sinh
Đoạn Kiều Tàn Tuyết
30/12/2013
"Ta ở ký túc xá dành cho giáo sư độc thân." Trương Vệ Đông trả lời.
"Ký túc xá giáo sư? Ngài không phải học sinh sao?" ba người Thiết Thủ nhất thời cùng mang bộ mặt kinh ngạc nói.
"Làm sao? Nhìn ta không giống giảng viên sao?" Trương Vệ Đông thấy hôm nay lại thêm một lần nữa bị người ta hiểu lầm là sinh viên đại học, tức giận hỏi ngược lại.
"Giống, cực kỳ giống, chỉ có điều nhìn trẻ quá chừng!" Thiết Thủ vội vàng trả lời.
Lời này của Thiết Thủ tuyệt đối không có chút ý nào là khen tặng, Trương Vệ Đông năm nay mới hai mươi ba tuổi, tuổi tác vốn còn nhỏ, hơn nữa quanh năm tu luyện, da dẻ trắng nõn nhẵn nhụi, lại không có lăn lộn trên xã hội, trên người có phong độ trí thức nồng đậm, nhìn qua chắc chắn là càng thấy trẻ hơn.
Thấy Thiết Thủ nói vậy, lại quay đầu nhìn tiểu Kê cúng với a Tước trước ngực có hai đám bị áo lót chèn ra một cái rãnh sâu hoắm giữa hai vú, hai người cùng một bộ mặt tán thành, Trương Vệ Đông không khỏi có chút khổ não.
Hắn đến làm giáo viên, không phải đến làm học sinh, đương nhiên mong muốn trông thận trọng già dặn một chút, bằng không học sinh cũng xem hắn như học sinh, vô hình chung uy tín của giáo viên liền giảm đi không ít. Nhưng cái thứ đồ chơi tuổi tác này từ nhỏ lớn lên bao nhiêu sẽ là bấy nhiêu, có sửa cũng không được, dung mạo của hắn nếu như mạnh mẽ dùng tiên thuật có thể sửa lại một hai, nhưng chỉ như vậy liền phải sửa mặt thì hắn thật sự không thích.
Thấy Trương Vệ Đông đột nhiên xụ mặt xuống, ba người Thiết Thủ cũng không biết tại sao đắc tội Trương Vệ Đông, cả ba không dám hé răng, nhưng không biết Trương Vệ Đông vì chính mình quá trẻ mà khổ tâm.
Xe đi dọc theo đường rừng trong trường, rất nhanh đi đến ký túc xá của giáo sư độc thân.
Xe dừng lại, hai người tiểu Kê và a Tước tự nhiên giúp xách đồ đạc. Lúc này Trương Vệ Đông mới phát hiện cô gái duy nhất trong đảng Phi Xa, a Tước kỳ thực khuôn mặt cũng rất đoan chính, mũi ra mũi, mắt ra mắt, hơn nữa ngực đẹp, chân dài, mông đẹp, chỉ có điều hóa trang ghê quá làm cho người ta sợ hãi. Đầu thì bùm xùm, môi tô màu tím, lỗ tai thì bảy tám cái đinh, liền ngay cái cái rốn nhỏ cũng đeo cái vòng nhỏ, rồi còn hình xăm nữa. Cùng còn đỡ, hình xăm không lớn, chỉ là cái eo nhỏ với phần mông trong lúc bước đi thỉnh thoảng hiện ra một con chim nhỏ màu đỏ, theo mỗi bước chân của nàng quần áo khẽ động làm cho mông mẩy thêm mấy phần mê hoặc.
Đến lầu bảy, Trương Vệ Đông tự nhiên thấy chột dạ, quan sát thấy hành lang trống trơn mới thở phào nhẹ nhõm.
"Trong phòng sao không có gì hết vậy?" phỏng chừng phụ nữ luôn hơn đàn ông trong việc bố trí, sắm sửa phòng ở, dù cho cái nhỏ nhất cũng thế. Trương Vệ Đông mới vừa đẩy cửa phòng ra, a Tước liền kinh ngạc nói/
"Ta mới tới, còn chưa kịp bố trí" Trương Vệ Đông một bên vừa mở đèn vừa giải thích.
"Cả giường cũng không có, buổi tối làm sao ngài ngủ?" a Tước thấy Trương Vệ Đông hình như không có phản cảm với câu hỏi của nàng, không nhịn được lại hỏi.
"Ngồi một buổi tối là xong." Trương Vệ Đông nhún nhún vai nói như đó là chuyện đương nhiên.
"Vậy sao được? Đông ca, ta lập tức gọi điện thoại sắp xếp cho ngài một gian phòng!" Thiết Thủ nghe vậy liền lập tức lấy điện thoại ra nói.
"Không cần phiền toái như vậy, các ngươi giúp ta dọn dẹp sắp xếp phòng cho sạch sẽ là được." Trương Vệ Đông khoát tay một cái rồi nói.
Thiết Thủ còn muốn kiên trì nhưng nhìn thấy mặt Trương Vệ Đông lạnh nhạt, lời ra đến miệng lại nuốt xuống, phất phất tay tiểu Kê với a Tước, ra hiệu cho bọn họ bắt đầu làm việc.
Một tên lưu manh cùng với một nữ giang hồ tuân lệnh, lập tức bắt đầu làm công việc vệ sinh, Trương Vệ Đông thì lại tự nhiên đi tới sân thượng, mắt nhìn xuống toàn bộ trường học.
Dưới đêm đen, trường học hoàn toàn yên tĩnh, ánh đèn điểm điểm, bóng cây lắc lư, thỉnh thoảng có thể nghe tiếng ếch kêu dế gáy, ngược lại có chút ý cảnh rời xa huyên nào, làm cho Trương Vệ Đông cảm thấy thư thái trong lòng.
Thiết Thủ thấy Trương Vệ Đông một mình đứng trên ban công, bàn tay trong túi nhẹ nhàng đem khối tiền xu lúc nãy nắm lại trong bàn tay, nhớ tới một màn chấn động lúc nãy, ánh mắt nhìn về phía Trương Vệ Đông lại thêm mấy phần cuồng nhiệt và kính nể, không dám bước lên quấy rối.
Đứng tại chỗ yên lặng một lúc, Thiết Thủ do dự một chút liền cầm điện thoại lùi ra ngoài cửa, bấm mã số.
Gian phòng không lớn, cũng trống rỗng không có đồ vật gì để thu dọn thật sự nhưng tình trạng vệ sinh cực kém, mạng nhện giăng đầy, khắp nơi loang lổ hỗn tạp. Tiểu Kê cùng a Tước sợ tên biến thái Trương Vệ Đông đến đòi mạng, tự nhiên không có một chút qua loa, đầy đủ tinh thần cách mạng không ngại gian khổ, ngay cả đến một góc chút xíu cũng không buông tha, làm gần nửa giờ, đến nhà bếp hai người cũng dọn dẹp chưa xong. Thiết Thủ thấy thế sợ Trương Vệ Đông chê chậm, không thể làm gì khác hơn là hạ mình tay cầm giẻ lau giúp đỡ dọn dẹp, may mà lúc này không có người trong giang hồ ở đây, bằng không nhìn thấy đường đường lão đại đảng Phi Xa tay cầm giẻ lau dọn nhà, phỏng chừng con ngươi cũng sẽ rớt xuống.
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao, quả nhiên tốc độ gia tăng không ít. Hơn nửa giờ, trận địa rốt cục chuyển tới phòng ăn. Mà lúc này Trương Vệ Đông đứng trên ban công nhìn thấy có mấy chiếc xe tải đứng ở dưới lầu ký túc xá, phía sau ngoại trừ chuyên chở bàn, ghế, giá sách, giường gỗ các thứ còn có sáu đại hán. Trương Vệ Đông định thần nhìn lại thì nhận ra đều là người của đảng Phi Xa.
Lúc này, Trương Vệ Đông đương nhiên nhận ra đây là do Thiết Thủ bàn giao, lại quay đầu nhìn ba người bọn Thiết Thủ đang đầu đầy mồ hôi quỳ trên mặt đất mà chùi chùi lau lau, dù trước đó tức giận với hành vi ác ôn của bọn họ tới mức nào thì lúc này cũng không thể giận được.
"Quên đi, tùy tiện dọn sơ sơ là được." Trương Vệ Đông rốt cục xoay người đi vào phòng, thấy gạch men nhà bếp bị lau đến mức dưới ánh đèn lòe lòe cũng có thể đem làm gương cạo râu được, do dự một chút liền nói một câu tri kỷ.
"Như vậy sao được? Ngay cả dọn dẹp vệ sinh cũng làm không xong, Thiết Thủ ta sau này làm sao lăn lộn trên giang hồ!" Trương Vệ Đông có lòng tốt muốn tha bọn họ một lần, không nghĩ tới Thiết Thủ đứng lên lấy mu bàn tay lau mồ hôi trán, mặt nghiêm túc nói.
Thấy Thiết Thủ lão đại từ trước đến giờ dáng người phiêu dật, mặt mày nghiêm túc, mỗi tiếng nói cử động đều rất có phong thái đại ca lãnh đạo, bây giờ lại đem chuyện dọn dẹp vệ sinh với chuyện lăn lộn trên giang hồ hai đề tài liên kết lại mà nói, tiểu Kê với a Tước đang ra sức quét nhà đột nhiên hai chân mềm nhũn suýt chút nữa té lăn trên mặt đất.
Lão đại đúng là lão đại, nịnh hót cũng trâu bò đến như thế là cùng!
Cho tới Trương Vệ Đông nghe được câu đó cũng toàn thân nổi da gà, không còn gì để nói. Cũng phải, người ta như thế nào cũng đường đường là lão đại đảng Phi Xa, hiện tại cũng đã lấy công nhân vệ sinh làm chuẩn, hắn còn nói được gì nữa đây!
"Vậy cũng tốt, ngươi cứ từ từ mà làm." một hồi lâu, Trương Vệ Đông mới nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vai Thiết Thủ, sau đó xoay người trở lại sân thượng.
Trương Vệ Đông trở lại sân thượng không lâu thì bọn người a Hổ liền mang ghế, bàn các loại đồ vật vào phòng Trương Vệ Đông.
Gian nhà chừng bốn mươi mét vuông lập tức trở nên chật chội, mùi mồ hôi khắp phòng. Tuy nhiên Trương Vệ Đông đứng ở trên ban công gió đêm thổi vi vu đúng là không cảm giác được.
Thấy đám người a Hổ khuân vác đồ tới, cuối cùng Thiết Thủ từ công nhân vệ sinh thăng chức thành đốc công, chỉ huy bọn đàn em đem đồ vật sắp xếp xong, bày biện xong rồi lại quay qua chỉ huy bọn tiểu Kê cùng cả đám người đồng thời làm vệ sinh.
Bọn côn đồ đáng thương, đêm nay đầu tiên là làm bao cát, tiếp theo làm culi vận chuyển, hiện tại biến thành công nhân dọn dẹp vệ sinh. Đặc biệt là a Hổ, cao một mét chín quỳ trên sàn lau nhà, đúng là làm khó hắn quá chừng. Chỉ là lúc nãy mới bước vào nhìn thấy lão đại Thiết Thủ tự mình cầm khăn lau nhà, hắn còn nói được cái gì chứ. Chiến luôn, ngược lại hoạt động này kỹ thuật khá dễ, không cần huấn luyện có thể trực tiếp ra sân luôn.
Chừng bốn mươi mét vuông, gần mười người đồng thời chen chúc, cái mông chen cái mông, tình cảnh cực kỳ đồ sộ. Trương Vệ Đông tình cờ quay đầu lại nhìn thấy một dàn kính thưa các thể loại mông, cho dù tâm trí hắn kiên định, cũng thiếu chút nữa đầu óc choáng váng.
Thế giới này đúng là không có gì không thể, chỉ có không nghĩ ra! Trong lòng Trương Vệ Đông âm thầm cảm khái.
A Tước, cô gái làm vệ sinh duy nhất trong phòng, rốt cục không chịu nổi mùi đàn ông trong phòng, đung đưa cái mông cùng bọn hắn. Vừa ngẩng đầu thấy Trương Vệ Đông đứng trên ban công chợt nghĩ đến sân thượng còn chưa làm vệ sinh, liền đánh bạo cầm khăn lau, xách theo thùng nước một mình chạy tới ban công.
Chỉ là vừa đến sân thượng, a Tước liền hối hận. Người đàn ông trước mắt này coi như thanh niên nhã nhặn, dáng vẻ hiền lành, ai ngờ gia hỏa này chưa đầy năm giây đá ngã ba mươi hai người, sắt thép tùy ý vò lại thành viên, a Tước liền cảm thấy toàn thân lông tóc dựng đứng, lần nữa muốn tè ra quần.
Nàng tình nguyện cùng bọn đàn ông thối kia mông chạm mông chung một phòng, cũng không muốn một mình đối mặt Trương Vệ Đông trên cái ban công nho nhỏ.
Nhưng ra cũng ra rồi, cũng không thể xách nước quay trở lại. Chơi luôn, lão nương sợ cái quái gì chứ!
A Tước hít một hơi thật sâu, sau đó bắt đầu cầm khăn lau lan can bảo hộ của sân thượng.
Thấy a Tước đi ra lau chùi sân thượng, đầu tiên Trương Vệ Đông cũng không có cảm giác gì. mà khi a Tước chà xong lan can, lắc lắc cái mông quét sàn nhà thì Trương Vệ Đông liền cảm giác cả người khó chịu.
Cái váy ngắn căn bản không giấu được cái mông đầy đặn của nàng, khi cái mông mân mê đến gần, mí mắt Trương Vệ Đông chỉ cần hơi thấp một tý là có thể nhìn thấy bắp đùi trắng như tuyết cùng một bên quần lót có hoa văn. Không chỉ như vậy, a Tước quét nhà thì cả người cũng khum xuống, một mảnh trắng toát trước ngực lúc ẩn lúc hiện, đưa qua đưa lại làm cho con mắt Trương Vệ Đông muốn hoa mắt choáng váng.
Cũng may trang phục a Tước quá mức giang hồ, không phải kiểu dáng mà Trương Vệ Đông ưa thích, bằng không một người phụ nữ toát ra dáng dấp như vậy, chỉ cần là đàn ông đều không thể chịu nổi.
Câu nói đoàn kết là sức mạnh quả nhiên được thể hiện rõ ràng trong cuộc tổng vệ sinh này, chỉ trong chốc lát, gian phòng 701 liền được chỉnh đốn chỉnh tề ngăn nắp sạch sành sanh, cả cái chụp đèn cũng không tìm thấy được một hạt bụi.
Nhìn gian phòng rực rỡ hẳn lên, lại nhìn từng khuôn mặt bưu hãn đang chằm chằm nhìn hắn, Trương Vệ Đông thật muốn nói các ngươi không đi làm Osin thật sự đáng tiếc, nhưng nghĩ lại nếu nói vậy có khi làm cho bọn họ khóc nhè tại chỗ nên cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói, chỉ là hướng bọn họ gật đầu một cái rồi nói: "Cũng không tệ lắm!"
Thấy Trương Vệ Đông gật đầu duyệt, đại lão gia cùng với nữ lưu manh bang này rốt cục thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo lộ ra nụ cười thỏa mãn xáng lạn.
Xem ra lao động có thể làm cho người ta thỏa mãn sung sướng, câu nói này quả thật chính xác, không trách nhà nước cứ muốn cho phạm nhân cải tạo đi lao động, Trương Vệ Đông nhìn từng khuôn mặt "giản dị" đang tươi cười, trong lòng cảm khái lần thứ hai.
"Được rồi, đều đi thôi, đừng quấy rầy Đông ca nghỉ ngơi!" ở thời khắc Trương Vệ Đông rất cảm khái, Thiết Thủ rất biết điều đuổi hết đám thủ hạ ra ngoài, sau đó từ trong túi tiền lấy ra một tờ danh thiếp mới tinh đặt trên bàn, cẩn thận từng li từng tí một nói: "Đông ca, vậy ta đi đây. Đây là danh thiếp của ta, ngài nếu có chuyện gì, xin gọi điện thoại cho ta, Thiết Thủ ta nhất định giúp ngài giải quyết mọi chuyện vững vàng thỏa mãn."
Nói xong cũng không chờ Trương Vệ Đông trả lời, vội vàng xoay người rời khỏi phòng, sau đó nhẹ nhàng bước tới cửa phòng.
"Ký túc xá giáo sư? Ngài không phải học sinh sao?" ba người Thiết Thủ nhất thời cùng mang bộ mặt kinh ngạc nói.
"Làm sao? Nhìn ta không giống giảng viên sao?" Trương Vệ Đông thấy hôm nay lại thêm một lần nữa bị người ta hiểu lầm là sinh viên đại học, tức giận hỏi ngược lại.
"Giống, cực kỳ giống, chỉ có điều nhìn trẻ quá chừng!" Thiết Thủ vội vàng trả lời.
Lời này của Thiết Thủ tuyệt đối không có chút ý nào là khen tặng, Trương Vệ Đông năm nay mới hai mươi ba tuổi, tuổi tác vốn còn nhỏ, hơn nữa quanh năm tu luyện, da dẻ trắng nõn nhẵn nhụi, lại không có lăn lộn trên xã hội, trên người có phong độ trí thức nồng đậm, nhìn qua chắc chắn là càng thấy trẻ hơn.
Thấy Thiết Thủ nói vậy, lại quay đầu nhìn tiểu Kê cúng với a Tước trước ngực có hai đám bị áo lót chèn ra một cái rãnh sâu hoắm giữa hai vú, hai người cùng một bộ mặt tán thành, Trương Vệ Đông không khỏi có chút khổ não.
Hắn đến làm giáo viên, không phải đến làm học sinh, đương nhiên mong muốn trông thận trọng già dặn một chút, bằng không học sinh cũng xem hắn như học sinh, vô hình chung uy tín của giáo viên liền giảm đi không ít. Nhưng cái thứ đồ chơi tuổi tác này từ nhỏ lớn lên bao nhiêu sẽ là bấy nhiêu, có sửa cũng không được, dung mạo của hắn nếu như mạnh mẽ dùng tiên thuật có thể sửa lại một hai, nhưng chỉ như vậy liền phải sửa mặt thì hắn thật sự không thích.
Thấy Trương Vệ Đông đột nhiên xụ mặt xuống, ba người Thiết Thủ cũng không biết tại sao đắc tội Trương Vệ Đông, cả ba không dám hé răng, nhưng không biết Trương Vệ Đông vì chính mình quá trẻ mà khổ tâm.
Xe đi dọc theo đường rừng trong trường, rất nhanh đi đến ký túc xá của giáo sư độc thân.
Xe dừng lại, hai người tiểu Kê và a Tước tự nhiên giúp xách đồ đạc. Lúc này Trương Vệ Đông mới phát hiện cô gái duy nhất trong đảng Phi Xa, a Tước kỳ thực khuôn mặt cũng rất đoan chính, mũi ra mũi, mắt ra mắt, hơn nữa ngực đẹp, chân dài, mông đẹp, chỉ có điều hóa trang ghê quá làm cho người ta sợ hãi. Đầu thì bùm xùm, môi tô màu tím, lỗ tai thì bảy tám cái đinh, liền ngay cái cái rốn nhỏ cũng đeo cái vòng nhỏ, rồi còn hình xăm nữa. Cùng còn đỡ, hình xăm không lớn, chỉ là cái eo nhỏ với phần mông trong lúc bước đi thỉnh thoảng hiện ra một con chim nhỏ màu đỏ, theo mỗi bước chân của nàng quần áo khẽ động làm cho mông mẩy thêm mấy phần mê hoặc.
Đến lầu bảy, Trương Vệ Đông tự nhiên thấy chột dạ, quan sát thấy hành lang trống trơn mới thở phào nhẹ nhõm.
"Trong phòng sao không có gì hết vậy?" phỏng chừng phụ nữ luôn hơn đàn ông trong việc bố trí, sắm sửa phòng ở, dù cho cái nhỏ nhất cũng thế. Trương Vệ Đông mới vừa đẩy cửa phòng ra, a Tước liền kinh ngạc nói/
"Ta mới tới, còn chưa kịp bố trí" Trương Vệ Đông một bên vừa mở đèn vừa giải thích.
"Cả giường cũng không có, buổi tối làm sao ngài ngủ?" a Tước thấy Trương Vệ Đông hình như không có phản cảm với câu hỏi của nàng, không nhịn được lại hỏi.
"Ngồi một buổi tối là xong." Trương Vệ Đông nhún nhún vai nói như đó là chuyện đương nhiên.
"Vậy sao được? Đông ca, ta lập tức gọi điện thoại sắp xếp cho ngài một gian phòng!" Thiết Thủ nghe vậy liền lập tức lấy điện thoại ra nói.
"Không cần phiền toái như vậy, các ngươi giúp ta dọn dẹp sắp xếp phòng cho sạch sẽ là được." Trương Vệ Đông khoát tay một cái rồi nói.
Thiết Thủ còn muốn kiên trì nhưng nhìn thấy mặt Trương Vệ Đông lạnh nhạt, lời ra đến miệng lại nuốt xuống, phất phất tay tiểu Kê với a Tước, ra hiệu cho bọn họ bắt đầu làm việc.
Một tên lưu manh cùng với một nữ giang hồ tuân lệnh, lập tức bắt đầu làm công việc vệ sinh, Trương Vệ Đông thì lại tự nhiên đi tới sân thượng, mắt nhìn xuống toàn bộ trường học.
Dưới đêm đen, trường học hoàn toàn yên tĩnh, ánh đèn điểm điểm, bóng cây lắc lư, thỉnh thoảng có thể nghe tiếng ếch kêu dế gáy, ngược lại có chút ý cảnh rời xa huyên nào, làm cho Trương Vệ Đông cảm thấy thư thái trong lòng.
Thiết Thủ thấy Trương Vệ Đông một mình đứng trên ban công, bàn tay trong túi nhẹ nhàng đem khối tiền xu lúc nãy nắm lại trong bàn tay, nhớ tới một màn chấn động lúc nãy, ánh mắt nhìn về phía Trương Vệ Đông lại thêm mấy phần cuồng nhiệt và kính nể, không dám bước lên quấy rối.
Đứng tại chỗ yên lặng một lúc, Thiết Thủ do dự một chút liền cầm điện thoại lùi ra ngoài cửa, bấm mã số.
Gian phòng không lớn, cũng trống rỗng không có đồ vật gì để thu dọn thật sự nhưng tình trạng vệ sinh cực kém, mạng nhện giăng đầy, khắp nơi loang lổ hỗn tạp. Tiểu Kê cùng a Tước sợ tên biến thái Trương Vệ Đông đến đòi mạng, tự nhiên không có một chút qua loa, đầy đủ tinh thần cách mạng không ngại gian khổ, ngay cả đến một góc chút xíu cũng không buông tha, làm gần nửa giờ, đến nhà bếp hai người cũng dọn dẹp chưa xong. Thiết Thủ thấy thế sợ Trương Vệ Đông chê chậm, không thể làm gì khác hơn là hạ mình tay cầm giẻ lau giúp đỡ dọn dẹp, may mà lúc này không có người trong giang hồ ở đây, bằng không nhìn thấy đường đường lão đại đảng Phi Xa tay cầm giẻ lau dọn nhà, phỏng chừng con ngươi cũng sẽ rớt xuống.
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao, quả nhiên tốc độ gia tăng không ít. Hơn nửa giờ, trận địa rốt cục chuyển tới phòng ăn. Mà lúc này Trương Vệ Đông đứng trên ban công nhìn thấy có mấy chiếc xe tải đứng ở dưới lầu ký túc xá, phía sau ngoại trừ chuyên chở bàn, ghế, giá sách, giường gỗ các thứ còn có sáu đại hán. Trương Vệ Đông định thần nhìn lại thì nhận ra đều là người của đảng Phi Xa.
Lúc này, Trương Vệ Đông đương nhiên nhận ra đây là do Thiết Thủ bàn giao, lại quay đầu nhìn ba người bọn Thiết Thủ đang đầu đầy mồ hôi quỳ trên mặt đất mà chùi chùi lau lau, dù trước đó tức giận với hành vi ác ôn của bọn họ tới mức nào thì lúc này cũng không thể giận được.
"Quên đi, tùy tiện dọn sơ sơ là được." Trương Vệ Đông rốt cục xoay người đi vào phòng, thấy gạch men nhà bếp bị lau đến mức dưới ánh đèn lòe lòe cũng có thể đem làm gương cạo râu được, do dự một chút liền nói một câu tri kỷ.
"Như vậy sao được? Ngay cả dọn dẹp vệ sinh cũng làm không xong, Thiết Thủ ta sau này làm sao lăn lộn trên giang hồ!" Trương Vệ Đông có lòng tốt muốn tha bọn họ một lần, không nghĩ tới Thiết Thủ đứng lên lấy mu bàn tay lau mồ hôi trán, mặt nghiêm túc nói.
Thấy Thiết Thủ lão đại từ trước đến giờ dáng người phiêu dật, mặt mày nghiêm túc, mỗi tiếng nói cử động đều rất có phong thái đại ca lãnh đạo, bây giờ lại đem chuyện dọn dẹp vệ sinh với chuyện lăn lộn trên giang hồ hai đề tài liên kết lại mà nói, tiểu Kê với a Tước đang ra sức quét nhà đột nhiên hai chân mềm nhũn suýt chút nữa té lăn trên mặt đất.
Lão đại đúng là lão đại, nịnh hót cũng trâu bò đến như thế là cùng!
Cho tới Trương Vệ Đông nghe được câu đó cũng toàn thân nổi da gà, không còn gì để nói. Cũng phải, người ta như thế nào cũng đường đường là lão đại đảng Phi Xa, hiện tại cũng đã lấy công nhân vệ sinh làm chuẩn, hắn còn nói được gì nữa đây!
"Vậy cũng tốt, ngươi cứ từ từ mà làm." một hồi lâu, Trương Vệ Đông mới nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vai Thiết Thủ, sau đó xoay người trở lại sân thượng.
Trương Vệ Đông trở lại sân thượng không lâu thì bọn người a Hổ liền mang ghế, bàn các loại đồ vật vào phòng Trương Vệ Đông.
Gian nhà chừng bốn mươi mét vuông lập tức trở nên chật chội, mùi mồ hôi khắp phòng. Tuy nhiên Trương Vệ Đông đứng ở trên ban công gió đêm thổi vi vu đúng là không cảm giác được.
Thấy đám người a Hổ khuân vác đồ tới, cuối cùng Thiết Thủ từ công nhân vệ sinh thăng chức thành đốc công, chỉ huy bọn đàn em đem đồ vật sắp xếp xong, bày biện xong rồi lại quay qua chỉ huy bọn tiểu Kê cùng cả đám người đồng thời làm vệ sinh.
Bọn côn đồ đáng thương, đêm nay đầu tiên là làm bao cát, tiếp theo làm culi vận chuyển, hiện tại biến thành công nhân dọn dẹp vệ sinh. Đặc biệt là a Hổ, cao một mét chín quỳ trên sàn lau nhà, đúng là làm khó hắn quá chừng. Chỉ là lúc nãy mới bước vào nhìn thấy lão đại Thiết Thủ tự mình cầm khăn lau nhà, hắn còn nói được cái gì chứ. Chiến luôn, ngược lại hoạt động này kỹ thuật khá dễ, không cần huấn luyện có thể trực tiếp ra sân luôn.
Chừng bốn mươi mét vuông, gần mười người đồng thời chen chúc, cái mông chen cái mông, tình cảnh cực kỳ đồ sộ. Trương Vệ Đông tình cờ quay đầu lại nhìn thấy một dàn kính thưa các thể loại mông, cho dù tâm trí hắn kiên định, cũng thiếu chút nữa đầu óc choáng váng.
Thế giới này đúng là không có gì không thể, chỉ có không nghĩ ra! Trong lòng Trương Vệ Đông âm thầm cảm khái.
A Tước, cô gái làm vệ sinh duy nhất trong phòng, rốt cục không chịu nổi mùi đàn ông trong phòng, đung đưa cái mông cùng bọn hắn. Vừa ngẩng đầu thấy Trương Vệ Đông đứng trên ban công chợt nghĩ đến sân thượng còn chưa làm vệ sinh, liền đánh bạo cầm khăn lau, xách theo thùng nước một mình chạy tới ban công.
Chỉ là vừa đến sân thượng, a Tước liền hối hận. Người đàn ông trước mắt này coi như thanh niên nhã nhặn, dáng vẻ hiền lành, ai ngờ gia hỏa này chưa đầy năm giây đá ngã ba mươi hai người, sắt thép tùy ý vò lại thành viên, a Tước liền cảm thấy toàn thân lông tóc dựng đứng, lần nữa muốn tè ra quần.
Nàng tình nguyện cùng bọn đàn ông thối kia mông chạm mông chung một phòng, cũng không muốn một mình đối mặt Trương Vệ Đông trên cái ban công nho nhỏ.
Nhưng ra cũng ra rồi, cũng không thể xách nước quay trở lại. Chơi luôn, lão nương sợ cái quái gì chứ!
A Tước hít một hơi thật sâu, sau đó bắt đầu cầm khăn lau lan can bảo hộ của sân thượng.
Thấy a Tước đi ra lau chùi sân thượng, đầu tiên Trương Vệ Đông cũng không có cảm giác gì. mà khi a Tước chà xong lan can, lắc lắc cái mông quét sàn nhà thì Trương Vệ Đông liền cảm giác cả người khó chịu.
Cái váy ngắn căn bản không giấu được cái mông đầy đặn của nàng, khi cái mông mân mê đến gần, mí mắt Trương Vệ Đông chỉ cần hơi thấp một tý là có thể nhìn thấy bắp đùi trắng như tuyết cùng một bên quần lót có hoa văn. Không chỉ như vậy, a Tước quét nhà thì cả người cũng khum xuống, một mảnh trắng toát trước ngực lúc ẩn lúc hiện, đưa qua đưa lại làm cho con mắt Trương Vệ Đông muốn hoa mắt choáng váng.
Cũng may trang phục a Tước quá mức giang hồ, không phải kiểu dáng mà Trương Vệ Đông ưa thích, bằng không một người phụ nữ toát ra dáng dấp như vậy, chỉ cần là đàn ông đều không thể chịu nổi.
Câu nói đoàn kết là sức mạnh quả nhiên được thể hiện rõ ràng trong cuộc tổng vệ sinh này, chỉ trong chốc lát, gian phòng 701 liền được chỉnh đốn chỉnh tề ngăn nắp sạch sành sanh, cả cái chụp đèn cũng không tìm thấy được một hạt bụi.
Nhìn gian phòng rực rỡ hẳn lên, lại nhìn từng khuôn mặt bưu hãn đang chằm chằm nhìn hắn, Trương Vệ Đông thật muốn nói các ngươi không đi làm Osin thật sự đáng tiếc, nhưng nghĩ lại nếu nói vậy có khi làm cho bọn họ khóc nhè tại chỗ nên cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói, chỉ là hướng bọn họ gật đầu một cái rồi nói: "Cũng không tệ lắm!"
Thấy Trương Vệ Đông gật đầu duyệt, đại lão gia cùng với nữ lưu manh bang này rốt cục thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo lộ ra nụ cười thỏa mãn xáng lạn.
Xem ra lao động có thể làm cho người ta thỏa mãn sung sướng, câu nói này quả thật chính xác, không trách nhà nước cứ muốn cho phạm nhân cải tạo đi lao động, Trương Vệ Đông nhìn từng khuôn mặt "giản dị" đang tươi cười, trong lòng cảm khái lần thứ hai.
"Được rồi, đều đi thôi, đừng quấy rầy Đông ca nghỉ ngơi!" ở thời khắc Trương Vệ Đông rất cảm khái, Thiết Thủ rất biết điều đuổi hết đám thủ hạ ra ngoài, sau đó từ trong túi tiền lấy ra một tờ danh thiếp mới tinh đặt trên bàn, cẩn thận từng li từng tí một nói: "Đông ca, vậy ta đi đây. Đây là danh thiếp của ta, ngài nếu có chuyện gì, xin gọi điện thoại cho ta, Thiết Thủ ta nhất định giúp ngài giải quyết mọi chuyện vững vàng thỏa mãn."
Nói xong cũng không chờ Trương Vệ Đông trả lời, vội vàng xoay người rời khỏi phòng, sau đó nhẹ nhàng bước tới cửa phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.