Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Chương 14: Phụ nữ đa đoan

Đoạn Kiều Tàn Tuyết

30/12/2013

Tô Lăng Phỉ ra khỏi phòng, trong lúc nhất thời không biết đi đâu, bất tri bất giác đẩy cửa đi vào phòng thí nghiệm.

Trong phòng thí nghiệm, hai sinh viên chưa tốt nghiệp đang bận rộn ở chỗ bồn chứa ống nuôi cấy, cốc chịu nhiệt các loại thí nghiệm. Bởi vì đề tài thí nghiệm này cần sàng lọc số lượng lớn các loại vi khuẩn, vì lẽ đó công tác thanh tẩy cũng là một vấn đề khá nặng nhọc. Vì thế nên phải bên trong những chuyên khoa tìm mấy người có hứng thú với công tác khoa học lại muốn kiếm chút sinh hoạt phí đến hỗ trợ một tay. Như vậy vừa có thể giảm bớt công việc đơn giản cho những nhân viên nghiên cứu chính thức ra để họ toàn tâm toàn ý tập trung vào việc nghiên cứu khoa học, mặt khác cũng có thể bồi dưỡng năng lực thí nghiệm khoa học cho những sinh viên đại học.

Bởi vì ngày hôm qua Tô Lăng Phỉ vừa hoàn thành một nhóm thí nghiệm có lượng lớn ống nuôi cây và cốc chịu nóng, bồn chứa cần thanh tẩy, cho nên vừa sáng sớm hôm nay hai sinh viên đại học chưa tốt nghiệp đã phải bắt đầu tẩy rửa.

Thấy trên mặt bàn, bên trong rãnh nước chứa đầy bồn chứa và đồ thí nghiệm, hai mắt Tô Lăng Phỉ không khỏi sáng ngời, nổi lên một tia đắc ý giảo hoạt.

"Lý Trung, Vương Hải Bằng, mấy ngày rồi các ngươi cực khổ rồi, hôm nay tha cho các ngươi, cố gắng nghỉ ngơi chút đi." Tô Lăng Phỉ tủm tỉm cười nói với hai vị sinh viên chưa tốt nghiệp.

"Cũng đâu có khổ cực gì, lại nói nếu hôm nay nghỉ thì mấy cái bồn chứa này làm sao bây giờ? Ngày hôm qua không phải cô nói ngày hôm nay nhất định phải tẩy xong sao? Hơn nữa những ống nuôi cấy này cũng cần phải dự bị diệt khuẩn mà?" Lý Trung là một học sinh rất chăm chỉ có trách nhiệm, nghe vậy vội vàng nói.

"Ta nói các ngươi nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi đi, sao nhiều chuyện quá vậy!" Tô Lăng Phỉ trong lòng có quỷ, tự nhiên sợ hai người Lý Trung lại hỏi nữa, lập tức mặt cười thu lại, nói.

Tô Lăng Phỉ là tình nhân trong mộng của hết thảy sinh viên cùng một số giáo viên của học viện Hoàn Công, đặc biệt đối với sinh viên của học viện này mà nói, Tô Lăng Phỉ không có dáng người đẹp đẽ, hơn nữa bởi vì tuổi tác cùng với thân phận của nàng cò chút mùi vị ngây ngô, hoa khôi của trường lại thêm chút phong thái thành thục khêu gợi, dùng từ nữ thần để hình dung địa vị của Tô Lăng Phỉ trong lòng bọn họ cũng không hề quá đáng chút nào.

Cũng chính bởi vì lý do đó từ sau khi Tô Lăng Phỉ đến học viện Hoàn Công, sinh viên chưa tốt nghiệp bỗng nhấc lên một đợt sóng thực tập trong phòng thí nghiệm, mãi đến khi Lý Trung và Vương Hải Bằng được phân phối đến làm dưới tay Tô Lăng Phỉ thì cơn sóng dữ này mới tạm lắng xuống. Mà Lý Trung cùng Vương Hải Bằng do hai người có thể làm dưới tay của Tô Lăng Phỉ thì không ít lần hả hê trước mặt bạn bè, cũng không ít lần phải đãi tiệc mời khách.

Vì lẽ đó nên hai người thấy nữ thần trong lòng hình như có chút không cao hứng, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại thu dọn đồ đạc rời đi, chỉ sợ lỡ chọc giận nàng mà mất đi phần "công việc tốt" rất có tiền đồ này.

Nhìn theo hai người rồi đi, Tô Lăng Phỉ mới lần nữa đưa mắt nhìn bồn chứa thí nghiệm chồng chất như núi, trên mặt đắc ý vô cùng, bộ dạng cười trên sự đau khổ của người khác.

"Chừng hai trăm cái cốc chịu nhiệt, gần hai trăm cái bình phễu, còn có bốn năm trăm cái ống nuôi cấy còn nguyên môi trường nuôi cấy trong đó, khà khà cho hắn bận bịu cả ngày luôn. Hừ, cho ngươi dám nhìn trộm bổn cô nương thay quần áo, cho ngươi chãnh, vậy trước tiên cho ngươi nếm mùi làm công nhân vệ sinh!"



Văn phòng 303, Trương Vệ Đông đang thu thập tư liệu có liên quan đến vi sinh vật xử lý ô nghiễm dầu mỏ đất đai thì một trận gió nhẹ mang theo hương thơm dễ chịu phả vào mặt.

"Thầy Trương vẫn đang tìm tài liệu sao?" một âm thanh lanh lảnh êm tai như chim hoàng oanh vang lên bên tai.

Trương Vệ Đông hơi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tô Lăng Phỉ mới vừa rồi còn như bị hắn cưỡng gian thì giờ đang nhìn hắn cười tủm tỉm, một đôi mắt to long lanh lấp lánh dường như có thể câu hồn đoạt phách.

Sự kinh ngạc trên mặt Trương Vệ Đông càng nồng, trong sách nói phụ nữ đa đoan, xem ra lời này đúng là không sai. Làm sao chỉ trong chớp mắt lại biến hóa nhanh như vậy chứ. Tuy vậy cô gái Tô Lăng Phỉ này cười lên vẫn đúng là rất dễ thương, hàm răng trắng đều, má lúm đồng tiền, lông mày xinh như lá liễu.

"Đúng vậy, ma đao không cầm đi đốn củi, ta cảm thấy trước khi bắt tay làm thí nghiệm thì tham khảo thêm nhiều tư liệu vẫn sẽ tốt hơn." Trương Vệ Đông cười nói. Người ta đem nụ cười xóa bỏ ân oán, hướng về hắn cười tủm tỉm, hắn là đàn ông đương nhiên không thể không phóng khoáng, đương nhiên cũng phải cười với nàng và âm thanh cũng phải ôn hòa.

Cười đi, cho ngươi cười đi, đợi chút nữa cho ngươi khóc luôn!

"Hèn chi thầy Trương còn trẻ như vậy liền tốt nghiệp tiến sĩ*, ở phương diện nghiên cứu khoa học quả nhiên có chủ kiến của chính mình." Tô Lăng Phỉ khen tặng nói, nụ cười trên mặt dĩ nhiên càng nồng, nồng nặc đến độ Trương Vệ Đông cảm thấy có mùi vị âm mưu.

"Cô Tô quá khen." Trương Vệ Đông vội vàng khiêm tốn nói, nhìn nụ cười trên mặt Tô Lăng Phỉ, luôn cảm giác mùi vị âm mưu càng lúc càng nồng nặc.

"Ha ha, thầy Trương khiêm tốn quá, ta đây thực sự là khách quan, nhưng mà hiện giờ ta có một chuyện phiền phức muốn nhờ thầy Trương giúp một chút, có được không?" nét mặt Tô Lăng Phỉ cười tươi như hoa nói.

Cũng may lúc này không có các giáo viên khác ở đây, bằng không nhìn thấy đệ nhất mỹ nữ Tô Lăng Phỉ tươi cười nịnh nọt, khách khí với Trương Vệ Đông như vậy, chưa biết chừng tâm tư thắt cổ tự sát cũng sẽ có.

Trương Vệ Đông cũng ít có giao tiếp với mọi người, không thích nói nhiều, trên thực tế hắn là một thanh niên rất hòa đồng, tâm địa cũng rất tốt. Như bọn Thiết Thủ đối với hắn như vậy, lúc sau vẫn cho bọn họ một lối thoát, chưa hề đem bọn đánh cho tàn phế hay gì cả. Đương nhiên nếu có người chọc hắn tức giận, tính tình bướng bỉnh nổi lên, trừ phi cha mẹ hắn can ngăn, bằng không Thiên vương lão tử hắn cũng không nể mặt gì cả.



"Mọi người đều là đồng nghiệp, hơn nữa bây giờ chúng ta cùng chung một tổ đề tài, có chuyện gì cô cứ nói thẳng là được rồi, không cần khách khí như vậy." Trương Vệ Đông lại cười nói.

"Nếu thầy đã nói như vậy thì ta cũng không khách khí nữa. Là như vầy, có vài bồn chứa cần thanh tẩy, vừa lúc tình hình kinh tế của ta eo hẹp, mà hai sinh viên thực tập là Lý Trung với Vương Hải Bằng hôm nay lại bị bệnh, chỉ có thể làm phiền thầy tẩy rửa giùm một chút, mấy cái đồ này ngày mai phải sử dụng gấp rồi!" Tô Lăng Phỉ cười nói.

"Hóa ra là như vậy, sao cô không nói sớm vậy, ta vốn là trong tổ đề tài, cái này cũng là chuyện của ta, để ta đi xử lý liền." Trương Vệ Đông nghe vậy vội vàng đứng dậy, từ trong ngăn tủ chung của văn phòng lấy ra một cái áo khoác màu trắng mới tinh mặc vào.

Thấy Trương Vệ Đông quả nhiên bị lừa, trong lòng Tô Lăng Phỉ hồi hộp từ lâu, vội vàng nói: "Để ta dẫn thầy đi."

Đương nhiên nàng muốn đích thân dẫn Trương Vệ Đông đi rồi, nàng còn muốn cố gắng thưởng thức vẻ mặt đặc sắc của Trương Vệ Đông khi thấy bồn chứa thí nghiệm chồng chất như núi đây nè!

"Ừm!" Trương Vệ Đông chỉ trỏ, không có khách khí với Tô Lăng Phỉ nữa.

"Chính là đây rồi!" đến phòng thí nghiệm, Tô Lăng Phỉ chỉ chỉ mấy vật dụng chất đống trên mặt bàn, cả rãnh nước trong bồn chứa, hời hợt nói.

Trong lòng nàng có chút âm thầm hả hê chờ xem, há hốc mồm đi, xem người lần sau còn dám nhìn trộm bổn cô nương thay quần áo nữa không, còn dám trước mặt bổn cô nương chảnh, bảnh nữa không, ngươi chưa đủ trình chơi với bổn cô nương!

Trong lòng cười trên sự đau khổ của người khác, Tô Lăng Phỉ cũng không quên lén lút đánh giá Trương Vệ Đông, nàng cũng không muốn bỏ qua cái vẻ mặt đặc sắc như ăn quả đắng kia.

Nhưng mà Tô Lăng Phỉ lập tức thất vọng rồi, bởi vì trên mặt Trương Vệ Đông, một chút xíu uất ức thậm chí cau mày kinh ngạc cũng không nhìn thấy.

Tô Lăng Phỉ cũng không biết, Trương Vệ Đông là một người rất có nguyên tắc, là một gia hỏa làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ. Nếu hắn cho rằng tẩy rửa những thứ này là phận sự của hắn thì cho dù trước mắt hắn bồn chứa thật sự chồng chất như cái núi cao thì hắn cũng không nhíu mày.

"Nha, đúng rồi, những ống nuôi cấy ngày hôm nay cũng phải diệt khuẩn luôn." Thấy dáng vẻ Trương Vệ Đông không có chút rung động nào, Tô Lăng Phỉ đương nhiên không cam lòng, lập tức bổ sung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook