Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 20: Chào Thầy.

Linh Lạc Thành Nê

23/05/2021

Edit: Diệp.

Beta: Ly.

Buổi sáng trước khi rời nhà, Anna đã cố ý nói một tiếng với Gay rằng bởi vì công việc nhiều hơn nên buổi tối sẽ trở về hơi muộn một chút, như vậy cô mới có thời gian đi tìm Dibian học tập.

Buổi tối khi về nhà, cô cố ý rẽ qua quán rượu của một nhà nọ, dùng tiền đồng mình để dành được mua chút đồ ăn, sau đó lặng lẽ trở lại hẻm Thạch Lựu, thừa dịp không ai chú ý rẽ vào bên trong phế tích.

“Dibian?” Anna nhỏ giọng gọi.

Thân hình Dibian hiện ra từ trong bóng tối, Anna thấy thế liền vội vàng đi tới, đưa túi giấy chứa đồ ăn và nước trái cây trong tay cho anh ta.

“Tôi mua chút thịt nướng này, bị thương thì nên ăn nhiều thịt một chút.” Anna nói.

“Cảm ơn cô.” Dibian mỉm cười nhận lấy, lại lấy ra một đồng tiền vàng đưa qua.

Anna sửng sốt, trong lòng cô không nhịn được cảm khái, làm pháp sư quả nhiên có tiền… Cũng không đúng, quả nhiên phải có tiền mới có thể làm pháp sư. Dibian có dòng họ, có thể thấy được anh ta là một quý tộc.

Nhưng mà, Dibian vừa là quý tộc vừa là pháp sư mà lại thảm như vậy sao? Rõ ràng cuộc sống của Ulysses trôi qua rất thoải mái, thành chủ - bá tước Wilson để hắn ở tạm phủ Bá Tước, đối đãi hắn cực kỳ khách khí, bình thường dường như cũng không quấy rầy hắn.

Anna nhớ tới Dibian nói anh ta là pháp sư sa đọa, pháp sư sa đọa đều thảm như vậy đi…Nếu như cô có thể trở thành pháp sư, tuyệt đối sẽ không làm pháp sư hệ ám.

Anna nhận lấy đồng vàng nói: “Cái này tôi nhận trước, sau này anh không cần đưa thêm cho tôi nữa.”

Cô tính qua, dựa theo tiêu chuẩn trước mắt cô tiêu phí tiền mua đồ ăn cho Dibian, mỗi ngày hết 30 tiền đồng, một tháng là 10 đồng bạc, hai tháng mới 20 đồng bạc. Dư lại 80 đồng bạc khác chính là phí bịt miệng và để cô đi lại vất vả, tương đương với số tiền cha cô không ăn không uống ba năm mới có thể để dành được.

*Một đồng vàng = 100 đồng bạc.

Về phần mấy chuyện anh ta dạy cô, đối với bọn họ đều có chỗ tốt, coi như triệt tiêu lẫn nhau.

Sau khi Anna tính toán chi li thuyết phục chính mình, cô ngồi ở một bên nhìn Dibian ăn.

Trạng thái của Dibian đã tốt hơn một chút so với ngày hôm qua, động tác lúc ăn của anh ta cũng mười phần ưu nhã, ngược lại là không hề hợp với cái phế tích này.

Bởi vì đỉnh nóc nhà của phế tích đã bị đốt thủng một bộ phận, ánh trăng chiếu vào, ngồi bên trong cũng không tối đến mức không nhìn thấy nên không cần mạo hiểm châm lửa chiếu sáng.

Chờ Dibian ăn xong, anh ta và Anna ngồi đối diện nhau, nhớ tới hứa hẹn ngày hôm qua, anh ta nói: “Tha thứ tôi mạo muội hỏi một câu, cô từng đi theo người thầy nào học chưa?”

Ở thế giới này, cái từ “Thầy” này là học giả chỉ truyền thụ tri thức, lời này của Dibian là đang uyển chuyển dò hỏi Anna biết chữ hay không, mà biết chữ là điều kiện quan trọng nếu muốn đi theo con đường pháp sư.

“Không có, một chữ tôi cũng không quen biết.” Anna vô cùng sảng khoái trả lời, lại tiếp một câu, “Nhưng tôi học cái gì cũng rất nhanh.”

Để thầy giáo biết được tình huống của mình, thầy giáo mới có thể tùy theo tài năng tới đâu mà dạy nha.

Dibian có chút kinh ngạc khi Anna thẳng thắn, đương nhiên anh ta cũng không hoài nghi cô nói học cái gì cũng rất nhanh là giả, dù sao từ ngày hôm qua đến giờ, cô đã chứng minh cô không giống người thường rồi.

“Hôm nay tôi dạy cô các ký tự cơ sở trước.” Dibian nói. Anh ta là lần đầu tiên dạy người khác, nhưng anh ta cũng là được dạy ra từ dưới tay thầy giáo tiêu chuẩn nên cũng biết quá trình dạy chữ.

Ký tự cơ sở? Chắc là tương đương với 26 chữ cái của tiếng Anh.

Anna yên lặng gật đầu.

Tri thức ở thế giới này là tài nguyên trân quý, giấy vẫn còn chưa được dùng nhiều, chỉ là bình thường cũng không cần dùng đến giấy, nhà Anna tất nhiên không có giấy có thể dùng để viết chữ.

Bởi vậy, Dibian dựa vào ánh trăng, dùng đá vụn vẽ ra ký tự cơ sở ở trên mặt đất tràn ngập tro bụi, dạy Anna cách đọc.

Ký tự cơ sở tổng cộng có 22 từ, Dibian viết hết chúng nó ra trên mặt đất trước, đọc tổng thể một lần.

Ở thời điểm Dibian đọc, Anna cũng đang lưu vào trí nhớ. Chờ Dibian đọc xong một lần, cô quét mắt nhìn một lần, phát hiện mình nhớ kỹ tám phần.

Sau khi Dibian đọc xong tổng thể, liền chỉ vào ký tự cơ sở, đọc một cái kêu Anna đọc theo.

Anna đọc theo Dibian từ đầu tới đuôi một lần, đã nhớ kỹ hoàn toàn.

Những ký tự cơ sở này có phần giống với chữ cái Hy Lạp, âm đọc cũng ở trong phạm vi bình thường, không khó nhớ.

Sau khi hướng dẫn Anna đọc xong một lần, Dibian nói: “Anna, cô nhớ trước đi, cái nào không nghĩ ra thì lập tức hỏi tôi.”

Anna gật gật đầu, trong lòng đọc lại một lần, khi xác định mình không có quên mới đọc thành tiếng 22 ký tự lại một lần.

Ngay từ đầu Dibian chỉ coi Anna đang ở trong quá trình nhớ lại, anh ta nghiêm túc nghe muốn uốn đúng phát âm sai của cô, nhưng thẳng đến khi Anna đọc xong tất cả các ký tự, anh ta cũng không tìm được cơ hội.

Dibian kinh ngạc hỏi: “Cô đều nhớ kỹ rồi á?”

Anna gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Dibian không khỏi trầm mặc, lúc đầu anh ta nghĩ là, những ký tự cơ sở này có thể phải mất bốn năm ngày mới làm Anna có ấn tượng đại khái được, để cô học được đến trình độ nhìn thấy là có thể đọc ra, nghe được là có thể viết ra, học sinh bình thường đều cần một tuần đến mười ngày, sau đó nhất định còn phải thường xuyên ôn tập củng cố để tránh quên đi.

Nhưng Anna lại chỉ nghe anh ta đọc hai lần đã nhớ kỹ, năm đó khi anh ta đi theo thầy giáo học vỡ lòng, phải bỏ ra thời gian khoảng chừng ba ngày mới có thể thuần thục toàn bộ.

Dibian cũng không trầm mặc quá lâu, anh ta bắt đầu kiểm tra mức độ nhớ kỹ của Anna trước.

Qua bài kiểm tra nghe viết ngẫu nhiên, mà Anna lại đáp đúng toàn bộ, Dibian đã tiếp nhận sự thật anh ta thật sự gặp một cô “Học sinh” vô cùng có thiên phú rồi.

Trên mặt Dibian hiện lên nụ cười, anh ta không keo kiệt chút nào khen ngợi: “Anna, cô thật sự là người tôi thấy có thiên phú nhất, nếu cô sinh trong gia đình quý tộc chỉ sợ đã sớm là thiên tài mỹ danh lan xa.”

Anna khiêm tốn nói: “Anh quá lời rồi.”



Trong lòng cô ngược lại vô cùng rõ ràng, cô không được tính là thiên tài gì, chỉ là được tích lũy giáo dục nhiều năm khiến cô hình thành phương pháp học tập của mình, có thể nhanh chóng tiếp thu bất kỳ kiến thức mới nào.

Hoa văn tối tăm trên mặt Dibian vẫn không yếu đi chút nào so với hôm qua. Giờ phút này trên gương mặt anh ta vẫn có thể nhìn ra được nét anh tuấn và niềm vui sướng thuần túy: “Không, tôi nói không hề khoa trương tí nào đâu. Nếu trong quá trình học tập pháp thuật, cô cũng có thể duy trì thiên phú này, có lẽ cô có thể trở thành pháp sư ngũ tinh vạn người không có một.”

Anna thấy Dibian bắt đầu đề cập đến pháp sư, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, dò hỏi: “Tôi nghe nói chỉ thân thể có nguyên tố mới có thể học pháp thuật, mà kiểm tra một người có là nguyên tố không chỉ có hai con đường, đi giáo đường hoặc tìm hiệp hội pháp sư, là thật vậy sao?”

Dibian gật đầu: “Không sai. Kiểm tra nguyên tố thân thể cần một loại khoáng thạch hỗn hợp nguyên tố đặc biệt, vô cùng hiếm có, đã sớm bị giáo đình và hiệp hội pháp sư độc quyền.” Anh ta cười cười, vẻ mặt có chút vi diệu: “Nhưng trên thực tế, chỉ cần có giáo viên sẵn lòng dạy cô, cô cũng không cần phải sau khi kiểm tra mới có thể học tập pháp thuật. Mặc dù thân thể thuần ám vô cùng hiếm thấy, nhưng một khi bị giáo đình kiểm tra phát hiện ra, người nào cũng không cứu được cô.”

Trong lòng Anna đầu tiên là vui vẻ, hiện tại trước mặt cô đã có một thầy giáo sẵn lòng dạy cô, phí kiểm tra năm cái đồng vàng kia có thể tiết kiệm được rồi!

Sau đó, cô nhỏ giọng hỏi: “Thân thể thuần ám cứ không được dung thứ như vậy sao? Pháp thuật chỉ là một loại công cụ dùng vô cùng tốt thôi mà, làm việc thiện hay làm việc ác chẳng lẽ không phải do người sử dụng công cụ đó sao?”

Dibian kinh ngạc mà nhìn Anna, không nghĩ tới cô là một bình dân áo vải sẽ có lý giải như vậy, anh ta cười khổ nói: “Việc này không đơn giản như vậy. Thầy tôi nói, trên đời này vốn là có tám loại nguyên tố tự nhiên: phong, hỏa, thủy, thổ, lôi, kim, quang, ám, là giáo đình đánh cắp nguyên tố quang rồi lấy danh nghĩa thánh quang, lại đem nguyên tố ám làm mặt đối lập chèn ép. Giáo đình có được lực lượng cường đại, dân chúng lại đều tín ngưỡng nữ thần Quang Minh, thân thể thuần ám thậm chí chỉ là thân thể có nguyên tố ám, cũng sẽ bị cho rằng là sức mạnh hắc ám đối địch với nữ thần, do đó bị tiêu diệt.”

Làm kẻ vô thần đã từng bất kính với nữ thần ở trong lòng không chỉ một lần, Anna hiểu rõ nói: “Cho nên, nữ thần Quang Minh cũng không tồn tại đúng không?”

Ai nói có thế giới tây huyễn thì nhất định phải có thần? Nguyên tố siêu tự nhiên cũng không nhất định phải lấy sự tồn tại của thần linh là điều kiện tiên quyết, thế giới này vĩ mô ở chỗ nó khác biệt với thế giới của cô, những nguyên tố tự nhiên kia nói không chừng là được sinh ra từ vụ nổ lớn của vũ trụ này.

Đại đa số quốc gia ở thế giới này đều xây dựng giáo đình, giáo đường ở khắp nơi, nữ thần Quang Minh là tín ngưỡng của toàn dân, chỉ có người gọi là “Sa đọa pháp sư” bị giáo đình hãm hại, mới có thể hoàn toàn không tin nữ thần. Vả lại, trước khi trở thành “Pháp sư sa đoạ”, bọn họ cũng từng là tín đồ thành kính nữ thần.

Bởi vậy, nghe thấy Anna hời hợt nói ra loại lời như nữ thần không tồn tại bằng giọng điệu này, Dibian cũng không nhịn được ngạc nhiên nhìn cô.

Sau khi Anna từ Dibian biết được giáo đình sẽ chèn ép pháp sư ám hệ cô liền biết nói về chủ đề nữ thần ở trước mặt Dibian rất an toàn.

Cô cười cười: “Trước đó tôi đã từng vụng trộm nói xấu nữ thần rất nhiều lần, nàng cũng chưa bao giờ hạ phàm trừng phạt tôi, tôi nghĩ là nàng không thèm để ý chút chuyện nhỏ này, hoặc là là cũng không tồn tại. Hiện tại tôi đã biết, nàng cũng không tồn tại.”

Biết tin tức này khiến Anna cảm thấy vô cùng sảng khoái, thế giới không có thần ánh sáng tồn tại, đối với kẻ vô thần mà nói quá tốt.

Về phần chuyện của tên Ác Ma kia...Sau khi đã trải qua nhiều lần hy vọng đến thất vọng, cô cảm thấy vẫn là bản thân đáng tin nhất, còn không bằng cô đi theo Dibian học tập thật tốt, tự mình tìm được phương pháp tiêu diệt Ác Ma.

Cân nhắc đến chuyện mình học ma pháp hẳn là Ác Ma có thể khoan nhượng, Anna cũng không sợ bị Ác Ma biết, nhưng cô rất sợ Ác Ma biết cô đã sớm nhìn thấu hắn, bởi vậy về chuyện Ác Ma, hiện tại cô sẽ không nói với bất kỳ kẻ nào, bao gồm Dibian. Cùng lắm là sau này nếu Dibian nhắc tới Ác Ma, cô làm bộ lơ đãng thuận miệng hỏi hai câu, nhưng chính cô tuyệt đối không thể chủ động nói tới.

“Lần đầu tiên tôi gặp được người giống như cô vậy…” Dibian nói một nửa, không biết nên miêu tả loại tình huống như Anna thế nào, biểu hiện của cô thật giống như từ trước tới giờ cô cũng chưa từng tin nữ thần, chuyển biến chóng mặt như thế.

Anna nói: “Nếu nữ thần thật sự tồn tại, lại nhân từ giống như cha sứ nói vậy, vậy sinh hoạt hiện tại của chúng ta được coi là cái gì? Mỗi ngày mở mắt sẽ vì đồ ăn một ngày mà lao động không ngừng nghỉ, vất vả cả ngày chỉ đủ ăn no, ngày hôm sau lại phải lặp lại ngày hôm trước. Bất kỳ một cái ngoài ý muốn nào cũng sẽ hủy diệt tất cả những thứ yếu ớt này. Nếu nữ thần tồn tại, nếu nhân từ, vì sao nàng còn muốn để cho chúng ta chịu những cực khổ này?”

Tín ngưỡng của thế giới này đối với nữ thần, thật ra là tín ngưỡng vô cùng đau khổ, theo đuổi chính là thế giới yên bình sau khi chết, sau khi chết có thể đạt được tất cả ở Thần quốc của nữ thần, cho nên bất kỳ một người tín đồ nào đều có thể trả lời như Anna vậy: Cực khổ bây giờ, là khảo nghiệm, chỉ có thông qua khảo nghiệm của nữ thần, sau khi chết mới có thể tiến vào Thần quốc.

Nhưng đương nhiên Anna hoàn toàn không để mình bị xoay vòng vòng.

Đường ở dưới chân mình, nghĩ tới cuộc sống thế nào, thì tự mình đi sáng tạo, sao có thể chờ người khác bố thí?

Cho dù thần thật sự tồn tại, cũng không thể khiến cô thay đổi ý tưởng.

Dibian kinh ngạc nhìn Anna, anh ta cảm thấy Anna thật sự là một người con gái kỳ lạ, anh ta và cô quen biết mới một ngày nhưng cảm nhận của anh ta đối với cô đã thay đổi rất nhiều lần.

Đáy lòng anh ta bỗng nhiên nổi lên một ý tưởng, nếu như Anna cũng là thân thể thuần nguyên tố ám thì tốt rồi, vậy thì anh ta có thể thêm một đồng bạn đáng tin tưởng.

Nhưng ngay sau đó, anh ta lại cười khổ phỉ nhổ ý tưởng âm u kia của mình. Làm “Pháp sư sa đoạ” bị giáo đình truy nã, anh ta vô cùng rõ loại người này nguy hiểm mà cô đơn đến cỡ nào. Anh ta không thể không tách khỏi người nhà mình, đi theo thầy giáo trốn đông trốn tây, thỉnh thoảng sẽ có lãnh chúa không thành kính quá mức muốn thuê mượn dùng lực lượng của bọn họ, khi đó bọn họ sẽ trôi qua thoải mái hơn rất nhiều, nhưng đại đa số thời điểm, vẫn phải lo lắng sẽ bị giáo đình đuổi giết.

Tựa như lần này, trong lúc vô tình anh ta gặp phải một đám mục sư cải trang ra ngoài, đối phương người đông thế mạnh, anh ta ném đi nửa cái mạng mới may mắn trốn khỏi.

Anh ta cũng không hy vọng người con gái trước mắt có ánh mắt chuyên chú mà sáng ngời khi học tập này cũng trải qua sinh hoạt lang bạt kỳ hồ (*), ăn bữa hôm lo bữa mai như vậy.

(*) Lang bạt kỳ hồ: Sống đầu đường xó chợ.

“Tôi vô cùng đồng ý suy nghĩ của cô, nhưng cô tuyệt đối không nên nói lên ở trước mặt tín đồ của nữ thần Quang Minh.” Dibian nghiêm túc căn dặn: “Cô sẽ bị giáo đình cho là xúc phạm tên thần linh, thậm chí sẽ bị xử quyết ở trước mặt mọi người.”

Anna gật gật đầu cười nói: “Tôi không ngốc, chỉ nói như vậy ở trước mặt anh thôi.”

Dibian cũng biết là mình lo lắng nhiều, mỉm cười kéo đề tài lại: “Cô học chữ viết vô cùng nhanh, tôi nghĩ cô có thể nắm giữ cơ sở từ ngữ và ngữ pháp để học pháp thuật cần có ở trong vòng nửa tháng, vậy về sau, tôi sẽ dạy cô pháp thuật chân chính. Đồng thời khi cô học tập cơ sở từ ngữ và ngữ pháp, cô cũng có thể dựa theo phương pháp tôi sẽ dạy cô thử suy tưởng, dùng cái này đến quản lý chung, rèn luyện tăng trưởng tinh thần lực của cô.”

Anna giống như là một cô học sinh tiểu học ngồi nghiêm chỉnh, ghi nhớ lời Dibian nói không sót chữ nào.

Tâm tâm niệm niệm lại thất vọng rất nhiều lần, hiện giờ cô thật sự có thể học tập pháp thuật, lại giống như là đang nằm mơ. Hiện tại tim cô đập vô cùng nhanh, kích động đến không chịu được, lại còn phải cố gắng khắc chế, không thể giống như một đứa ngốc thét lên rồi nhảy nhót.

“Hôm nay cũng chỉ học ký tự cơ sở, sau khi trở về chính cô ôn tập củng cố lại đi. Hiện tại tôi lại nói đến một số điều thông thường mà mỗi pháp sư đều nên biết.” Dibian vừa nghĩ vừa nói, anh ta cũng làm thầy giáo lần đầu tiên, còn là thầy giáo dạy vỡ lòng kiêm chức thầy dạy pháp thuật, chuyện này đối với anh mà nói là một sự khiêu chiến.

Anna không chớp mắt nhìn Dibian, trong mắt là khát vọng của trẻ em thất học đối với kiến thức.

Dibian ho nhẹ một tiếng, có chút xấu hổ, nhưng học sinh nghiêm túc nhìn thầy giáo rồi nghe giảng hẳn là việc học sinh nên làm khi thầy giáo giảng bài. Anh ta đành phải xem nhẹ sự mất tự nhiên khi bị đôi mắt trong trẻo ấy nhìn chăm chú, chậm rãi nói: “Chỉ có nguyên tố thân thể mới có thể học pháp thuật, có lực tương tác với nguyên tố hay không từ khi sinh ra đã quyết định. Một người có thể chỉ có một loại nguyên tố thân hòa (*), đây là thân thể thuần nguyên tố, ví dụ như tôi, chính là thân thể có nguyên tố thuần ám. Nhưng đa số mọi người có nhiều loại nguyên tố thân hòa, mà đa phần cũng chỉ sử dụng nguyên tố thân hòa với mình nhất. Thân thể thuần nguyên tố và thân thể nhiều nguyên tố trên phương diện thiên phú học tập cũng không khác nhau, chỉ có thể sử dụng pháp thuật phân loại khác nhau, một người học tập pháp thuật thiên phú, có quan hệ với năng lực học tập và tinh thần lực của họ. Năng lực học tập của cô vô cùng mạnh, nếu như cô là thân thể thuần nguyên tố, tinh thần lực cũng có thể theo kịp, như vậy cô sẽ trở thành thiên tài tất cả mọi người hâm mộ.”

( *)Thân hòa: Hòa hợp với thân thể. VD: một người có nguyên tố hỏa thì nguyên tố hỏa là nguyên tố thân hòa của người đó. Một người có 1 hoặc nhiều nguyên tố thân hòa.

Anna nghĩ thầm, liền giống như Ulysses ở tuổi này nhẹ nhàng đã trở thành thiên tài tứ tinh.

Cô nhớ rõ Ulysses đã từng sử dụng pháp thuật hệ phong, đó là lần đầu tiên chính mắt cô nhìn thấy, tự mình trải nghiệm pháp thuật kỳ diệu, cái loại cảm giác này cả đời cô cũng sẽ không quên. Mà sau khi bị Ác Ma bám vào người, Ác Ma kia làm ra một con rồng lửa ở trước mặt cô, cô cảm giác đó hẳn là năng lực vốn có của Ulysses, nói cách khác, ít nhất hắn là thân thể có hai loại nguyên tố.

“Pháp sư tứ tinh…… Có phải rất lợi hại không?” Anna xen vào một câu.

Dibian không ngoài ý muốn Anna biết pháp sư tứ tinh, những cái này đều có lưu truyền trong dân chúng bình thường, chỉ là có khả năng bọn họ chỉ biết một số từ ngữ, cũng không biết ý nghĩa thật sự nó đại biểu là gì.

“Cấp bậc trước mắt của pháp sư là từ học đồ, nhất tinh mãi cho đến ngũ tinh. Thông thường mà nói, vào bảy tuổi là có thể đi kiểm tra xem mình có nguyên tố thân hoà hay không. Nếu có thì lại lấy thân phận pháp sư học đồ bắt đầu học tập, sau khi trải qua 5 năm học tập cơ sở kiểm tra trở thành pháp sư nhất tinh, sau đó mỗi một đẳng cấp cần khoảng 5 năm, mười năm, mười lăm năm học tập, mà muốn trở thành pháp sư ngũ tinh, không phải nỗ lực học tập là có thể. Người thiên phú bình thường, hơn bốn mươi tuổi có thể trở thành pháp sư tứ tinh, sau đó sẽ chấm dứt.”

Nghe xong lời giải thích khó hiểu của Dibian, Anna mới biết được Ulysses là thiên tài thế nào, chừng hai mươi tuổi, người khác mới là pháp sư nhị tinh, hắn cũng đã là pháp sư tứ tinh rồi.



Có thể thấy được cái tên Ác Ma kia có bao nhiêu đáng sợ, ngay cả loại thiên tài này cũng không ngăn được hắn bám vào người!

Cô bắt đầu cảm thấy, mặc dù cô cũng là một thiên tài có tinh thần lực nghịch thiên, sau khi học tập trong vòng mấy chục năm cũng không thể đấu được tên Ác Ma kia.

Rất nhanh Anna liền đuổi suy nghĩ tiêu cực này ra khỏi đầu được, cô cũng không thể nhận thua ngay ở giai đoạn bắt đầu được!

“Vậy Dibian, anh là pháp sư mấy tinh?” Anna tò mò hỏi.

Dibian có chút ngượng ngùng mà nói: “Pháp sư sa đọa như chúng tôi không có cách nào tiếp nhận kiểm tra xác định đẳng cấp, thầy của tôi nói, trình độ của tôi hẳn là pháp sư tam tinh.”

Anna chuyển đổi một chút, dựa theo cách nói của Dibian, 27-28 tuổi trở thành pháp sư tam tinh là bình thường, mà hiện tại anh ta thoạt nhìn cũng mới chừng hai mươi tuổi, có thể thấy được thiên phú của anh ta cũng rất tốt.

“Thật là lợi hại a!” Anna thiệt tình thành ý tán thưởng nói.

Dibian có chút đỏ mặt, anh ta vẫn là lần đầu tiên nghe được một thiếu nữ xinh đẹp ca ngợi chân thành như thế, cũng may ám văn trên mặt che dấu sắc mặt của anh ta.

“Thiên phú của tôi không tính là quá cao……” Dibian vội vàng dời đề tài đi, tiếp theo nói, “Sau khi giáo đình cướp đi nguyên tố quang, hiện giờ pháp sư bị chia làm ba loại, pháp sư thánh quang, pháp sư nguyên tố và pháp sư sa đọa, pháp sư thánh quang chính là pháp sư tu luyện nguyên tố quang là chính, bởi vậy cũng được gọi là mục sư, cấp bậc phân chia giống với pháp sư nguyên tố, cũng là từ học đồ đến ngũ tinh. Giáo Hoàng chính là mục sư ngũ tinh. Pháp sư sa đọa là cách gọi của giáo đình bên kia, thật ra chúng tôi càng thích xưng mình là pháp sư hệ ám hơn.”

Trong lòng Anna lại có chút ít ý tưởng, Ác Ma có thể bám vào người pháp sư tứ tinh, vậy mục sư tứ tinh thì sao? Mặc dù nữ thần không tồn tại, nhưng Giáo Hoàng là một pháp sư ngũ tinh chân chính nha, nói không chừng có thể tiêu diệt Ác Ma?

Cô tạm thời giấu cái ý tưởng này ở đáy lòng, về sau nếu cô thật sự dùng hết tất cả phương pháp cũng không thể khiến Ác Ma chết, đây cũng là một con đường.

“Vậy cha sứ giáo đường là mục sư mấy tinh?” Anna hỏi, cô nhớ tới cha sứ Louis thậm chí ngay cả sự tồn tại của Ác Ma cũng không phát hiện ra, không khỏi có chút tò mò.

Dibian nói: “Không nhất định. Chức vị ở giáo đình cũng không nghiêm khắc trói định với cấp bậc pháp sư. Giống giáo chủ Hồng Ý giáo đình của Thánh Điện, có thể là mục sư ngũ tinh, cũng có thể là mục sư tứ tinh, bọn họ cũng không nhất định là nguyên tố thân hòa thuần quang, nghe nói chỉ có Thánh Tử Thánh Điện mới cần thân thể có nguyên tố thuần quang, mà Giáo Hoàng mỗi một đời sẽ sinh ra từ trong việc trải qua thí luyện Thánh Tử.”

Thánh Tử…… Nghe thật đúng là khiến người ta hướng tới a.

Anna không khỏi nghĩ, pháp sư nguyên tố tứ tinh không có biện pháp với Ác Ma, nhưng nếu là pháp sư tứ tinh hệ quang thì sao? Thật hy vọng mấy ngài Thánh Tử đi ngang qua đánh chết Ác Ma.

Anna đang ngẩn người mê mẩn, lại nghe Dibian nói: “Hôm nay cứ nói về những cái này trước thôi. Ngày mai tôi dạy cho cô minh tưởng như thế nào.”

Anna nhìn thời gian quả thật không còn sớm, liền cười nói: “Được, vậy tôi liền về trước nhà, ngày mai gặp!”

Trước khi ngủ Anna lại nhớ lại mấy ký tự cơ sở kia mấy lần, ngày thứ hai sau khi thức dậy cũng nhớ lại mấy lần, phát hiện bản thân càng thuần thục hơn, không khỏi hết sức vừa lòng.

Cô cảm thấy tinh thần lực của mình khẳng định không có vấn đề gì, kế tiếp chính là cầu nguyện cô là một người có nguyên tố thân hòa thể.

Chờ tới phủ Bá Tước rồi, Anna mới nhớ tới ngày hôm qua Ác Ma cưỡng ép ước định với cô hôm nay phải đi chỗ của hắn tiếp nhận giáo dục, không khỏi mặt ủ mày ê thở dài một cái.

Mà khi cô nói nguyên nhân xin nghỉ với Rebecca, cô ấy còn muốn làm ra bộ dáng kích động, dù sao một pháp sư tứ tinh tự mình dạy cô biết chữ, đối với một người thị nữ mà nói, còn có chuyện gì vinh hạnh hơn cái này sao?

Mặc dù Rebecca đã từng kinh ngạc ở sau khi vị pháp sư thiên tài bình thường ru rú trong nhà kia chỉ định Anna đưa cơm cho hắn, ở sau khi nghe thấy lời này của Anna cũng không khỏi giật mình vì cô.

Rebecca trầm mặc một lát, tất nhiên không làm khó Anna, mỗi người đều có quyền theo đuổi cuộc sống tốt đẹp hơn, cô ấy rất thích Anna nghiêm túc ham học hỏi. Mặc dù có không ít đồn đãi về Anna, nhưng cô càng tin tưởng phán đoán của mình hơn.

Đương nhiên, Rebecca cũng không biết, thật ra Anna tình nguyện Rebecca mắng mình một trận, vậy thì cô sẽ có đầy đủ lý do không đi.

Hiện tại là 8 rưỡi sáng, cách thời gian đưa cơm cho Parish còn ba giờ, mà ba giờ này, Anna phải đi tới chỗ Ác Ma tiếp thu “giáo dục”.

Anna đến lầu nhỏ nơi Ác Ma ở, Ác Ma đang chờ cô trong phòng bình thường hay dùng cơm, cô phát hiện vẻ mặt của nam hầu Ulysses nhìn cô có chút kỳ lạ, cô cũng không thể làm như không thấy được.

Chủ tử nhà hắn không thích hợp như thế cũng không có quan hệ gì với cô mà, oan có đầu nợ có chủ, có bản lĩnh bắt tên Ác Ma kia tới đánh đi!

Rotgar thấy Anna tới, mới bắt đầu nghĩ hôm nay hắn muốn dạy Anna chút gì đó.

Mục đích của hắn là vì biết rõ người tên Anna này, dạy cô biết chữ chỉ là một thủ đoạn, đương nhiên hắn cũng không tốn thời gian đi chuẩn bị.

Ngôn ngữ thông dụng của nhân giới và Ma giới giống nhau, nhưng các chủng tộc của Ma giới còn có một ít ngôn ngữ biến hóa, thậm chí thân thể cũng có tạo ra từ ngữ. Đối với ngôn ngữ thông dụng đương nhiên Rotgar tinh thông, chẳng qua, hắn chưa từng làm thầy giáo bao giờ, tất nhiên cũng không rõ phải dạy học sinh kiểu gì, mà trong trí nhớ của Ulysses cũng không có loại chuyện râu ria này.

Anna đứng ở trước mặt Ác Ma chừng ba phút, đối phương một mực không mở miệng, cô có chút thiếu kiên nhẫn, không khỏi ngẩng đầu nhìn hắn.

Hắn cũng đang nhìn cô, bỗng nhiên mở miệng: “Em muốn học như thế nào?”

Quả thực Anna muốn dấu chấm hỏi đầy đầu, hắn là thầy giáo hay là cô là thầy giáo đây? Đã không dạy, vậy thì không tỉnh thả cô đi à!

Bởi vì có Dibian, cái giá trị lợi dụng duy nhất của tên Ác Ma này ở trong mắt cô cũng đã không còn, hiện tại thật sự là cô tránh còn không kịp.

Thấy Ác Ma dường như không nghe được đáp án thì không chịu bỏ qua, Anna đành phải nói: “Vậy…… Dạy từ ký tự cơ sở?”

Rotgar mỉm cười nói: “Vậy không phải thì sao?”

Anna: “……” Bệnh tâm thần à!

Tất nhiên Rotgar không biết Anna mắng hắn như thế nào ở trong lòng. Trên bàn đặt một chồng giấy hắn kêu người hầu chuẩn bị, bên cạnh là bút lông chim và mực nước màu đen, hắn cầm lấy bút lông chim thấm thấm mực nước, một lát liền viết xong ký tự cơ sở.

Sau đó hắn đưa giấy cho Anna.

Anna nhận lấy, sau đó hơi có vẻ mờ mịt nhìn Ác Ma nọ.

Rotgar không kiên nhẫn nói: “Xem đi.”

…… Không phải, tôi là một người không biết chữ, anh kêu tôi xem gì chứ, tôi xem có thể hiểu sao?

Trong lòng Anna trợn trắng mắt, đành phải cúi đầu làm bộ làm tịch xem chữ trên tờ giấy này.

Không thể không nói, cái chữ này rồng bay phượng múa, còn khá xinh đẹp, vấn đề duy nhất là…… Làm sao lại có 25 cái ký tự? Vậy lấy từ đâu ra thêm ba cái ký tự hả?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook