Chương 147: Đối chiến trúc cơ
Chung Mạc Ly
04/06/2024
Ninh Thương không tỏ ý kiến, chỉ nhìn chăm chăm vào nữ tử áo xanh trên lôi đài.
Chung Ly nhìn đối thủ vì mải mê đắc ý mà lơ là phòng ngự, một sợi dây xích cuốn lấy nàng kiếm, sợi còn lại đã không đủ chặt chẽ để vây khốn nàng.
Tay chân nhanh nhẹn lách qua xích sắt, cảm giác nóng rát vụt qua má, nàng liền đã bắt lấy cổ tay của đối thủ trước ánh mắt ngỡ ngàng.
Nữ tu che mặt lại hoàn toàn không giấu được tia hoảng loạn vụt qua, cổ tay trái bị nắm lấy không thể cử động, tay phải đang cầm hắc kiếm liền dùng nó đâm về phía nàng.
Chung Ly nhìn đều không thèm liền bắt lấy bả vai đối thủ một đòn vật ra sau.
Nữ tu ngã mạnh xuống đất, hắc kiếm cũng văng khỏi tay, Chung Ly không vội vã nhặt lại vũ khí mà trực tiếp lột ra nàng ta khăn che mặt.
Người này hai mắt mở lớn, tự tin xây dựng phía trước đều lập tức mất sạch. Xung quanh nàng ta lập tức mọc ra hàng chục gai ngọn đẩy ra nàng.
“ Giang Mạn Nhi.” Chung Ly nhanh nhẹn tránh đi thổ thuật nhặt về hắc kiếm.
(Giang Mạn Nhi: chương 55. Nữ tu làm việc cho tà tu, tà tu bị diệt, lấy công truộc tội nên được thả đi.)
Giang Mạn Nhi nhảy khỏi bản thân thổ thuật, đứng vững vàng ở góc lôi đài.
Ánh mắt người này nhìn nàng mang theo phức tạp cảm xúc.
Không ngờ Giang Mạn Nhi lại chuyển đến Đông vực, nếu không phải thủ pháp chiến đấu không thay đổi có lẽ nàng đã không thể nhận ra.
“ Quả nhiên là thiên kiêu, chỉ cần vài năm tu luyện đã hơn hẳn ta vài chục năm phấn đấu.”
“ Mỗi người một con đường, đừng tự so sánh bản thân.” Nàng nhàn nhạt nói.
Người này cho dù thiên phú bình thường nhưng lại sở hữu dị mắt. Nếu biết tận dụng ắt thành tựu sẽ không thể hạn định.
Năm đó không phải cũng từ chính dị mắt này đã cứu sống không ít người.
“ Ta sẽ không đầu hàng. Xem chiêu.” Giang Mạn Nhi hét lớn.
' Người này vẫn nóng nảy như xưa.' Chung Ly nghĩ thầm.
Chỉ thấy đối thủ hai mắt nhắm định nàng, tiếp theo vung xích đều nhằm vào điểm yếu chí mạng.
Nàng khó khăn tránh đi hai điều dây xích đan chéo nhau, búi tóc lập tức bị tước đoạn. Tóc đen rơi trên vai, người cũng đã tiến công đến.
Hoàng thổ chi thuật của đối thủ rất tốt phòng ngự cùng kéo dãn khoảng cách, cho nên khi vừa mới tiếp cận Giang Mạn Nhi, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Thổ thuật giống như mầm non đâm lên khỏi mặt lôi đài, Chung Ly một khắc trước đó đã bắt được xích sắt, nàng cả người bị đối thủ kéo về.
Quan sát một lát liền có thể nhận ra người này thói quen mỗi lần sử dụng thuật pháp đều tiện tay thu về vũ khí. Cho nên cách áp sát nàng ta chính là lợi dụng chính nàng ta chiến đấu thói quen.
Phát hiện đối thủ theo bản thân vũ khí cùng thu về, muốn lập tức giãn khoảng cách nhưng đã muộn. Chung Ly ném ra xích sắt, bắt lấy bả vai người này ném lên không trung. Xương vai bị bóp chật mang theo đau đớn chạy dọc thân thể.
Lúc rơi xuống đất, đối thủ của nàng vẫn là một bộ dáng không thể tin tưởng.
' Người này sở hữu dị mắt, nếu dùng càng nhiều phức tạp chiêu thức sẽ càng dễ dàng lộ ra sơ hở. Nhanh gọn tiễn đi cũng giúp nàng không cần mất sức đấu trí đấu dũng mà không công may áo cưới cho người khác.'
Giang Mạn Nhi ở phía dưới lôi đài bộ dạng tối tăm, trước reo hò của đám đông liền quay người rời khỏi.
Chung Ly nhìn bóng lưng cô đơn lại trật vật, người này nếu có thể tự mình thoát ra, sau này có lẽ còn có thể gặp lại.
Nhân lúc thứ bảy người chưa xuất hiện, Chung Ly tranh thủ đả tọa.
Đến khi một giọng nói quen thuộc cất lên, lần biết rắc rối đã đến.
“ Ninh gia chủ, ta cũng muốn cùng góp vui một chút, coi như là Quỳ Hoa tông ta chúc mừng ngài.” Cao Ninh Hiên đứng dậy cùng Ninh gia chủ nói chuyện.
“ Haha, Quỳ Hoa tông có mặt là tất nhiên là bổn quân vinh dự. Không biết tiểu hữu muốn góp vui như thế nào?”
“ Ở đây không phải đang lôi đài chiến? Vừa lúc như vậy.”
Cao Ninh Hiên vừa dứt lời, xung quanh người ngay lập tức thì thầm to nhỏ.
“ Đây là ỷ thế hiếp người sao? Tu vi vị tông môn đệ tử này đã là trúc cơ, còn muốn khiêu chiến một tiểu bối?”
Âm thanh xì xào càng lúc càng lớn, Cao Ninh Hiên nhếch khoé môi nói:
“ Con đường tu tiên trước nay không có giới hạn. Nhưng tham gia luyện khí lôi đài ta tất nhiên sẽ ép tu vi bằng với vị...tiểu bối kia.”
Ninh Thương ở phía kia nghe thấy vậy liền cau mày,
đang muốn nói chuyện thì bị Ninh Yết bên cạnh giữ lại:
“ Ca ca, cha còn chưa lên tiếng, ngươi không thể vì một xa lạ người đắc tội thế lực lớn.”
“ Hơn nữa nàng ta quyết định tham gia lôi đài chiến, thắng thua sớm đã phải nghĩ đến. Trước mặt nhiều người như vậy còn có thể chết người?”
Ninh Thương nghe lọt liền thở dài, ánh mắt nhìn Chung Ly cũng dần trở lên tối tăm.
“ Ninh gia chủ, có thể sao?” Cao Ninh Hiên tươi cười nói.
“ Tất nhiên là được, để đám tiểu bối các ngươi có thể thật tốt giao lưu, bổn quân liền ra tay chỉnh sửa một chút.”
Hắn vừa dứt lời, lôi đài dưới chân Chung Ly lập tức mở rộng, kết giới xung quanh gia cố càng thêm chắc chắn.
Nàng hơi mím môi nhìn tình hình, nắm tay xiết chặt nhìn thẳng Cao Ninh Hiên.
Đáp lại nàng là ánh mắt khiêu khích cùng ác thú vị của người này.
“ Để tu sĩ luyện khí kỳ đánh với tu sĩ trúc cơ kỳ. Ninh gia quả nhiên hồ đồ. Châu gia ta đã đến sai một chuyến.” Kiều Sơ Oanh kìm nén nãy giờ cuối cùng lên tiếng.
Ninh gia chủ nghe vậy thu tay nhìn Kiều Sơ Oanh ha hả nói:
“ Châu gia để một ngoại tộc là ngươi tham dự bổn quân đại điển, đây lại là cái lý gì của đại gia tộc.”
“ Ninh tiền bối, nếu ngài đã không hài lòng như vậy, ta liền sẽ rời khỏi. Nhưng vị tiểu tu trên đài cần đi cùng ta.”
“ Châu thiếu phu nhân nói đùa, nàng nếu rời khỏi lôi đài tức từ bỏ thi đấu. Kiên trì như vậy đến trận thứ bảy, ngài muốn lôi kéo người rời khỏi sao?” Ninh Yết mở miệng.
“ Chung Ly là ta bằng hữu, Châu thiếu phu nhân vẫn là nên tôn trọng quyết định của nàng.” Ninh Thương hơi rũ ánh mắt nói.
Một vòng lời qua tiếng lại, ánh mắt mọi người lại một lần nữa quay về phía nàng.
Chung Ly đứng trên lôi đài rộng lớn, tóc đen phủ kín vành tai. Nàng tươi cười cực mỹ, ánh mắt kiên định nhìn về phía Cao Ninh Hiên.
“ Ta, ứng chiến.”
Ninh Thương sửng sốt chứng kiến, hai mắt chưa đều là hình ảnh nữ tử cầm kiếm.
Không phải chỉ mỗi hắn, tham dự đại điển người ánh mắt kinh diễm dành cho nữ tu trên lôi đài đều không ít.
“ Tuổi còn nhỏ đã có phong phạm bậc này.” Ninh gia chủ thầm than thở. Đáng tiếc nữ hài này nếu không đắc tội cùng đệ tử Quỳ Hoa tông kia liền có thể để Ninh Thương sử dụng.
Cao Ninh Hiên biết bản thân đuối lý liền không nói thêm, nhảy lên lôi đài cùng nàng song song đối mặt.
' Chung Ly, không ngờ ngươi cũng có ngày bị Quỳ Hoa tông ta áp chế.' Nàng ta cùng nàng truyền âm.
“ Áp chế? Ngươi cũng thực tự tin.” Nàng trả lời, hai mắt chứa đầy ý cười chế giễu.
“ Thanh Hà lại không phải chỉ có mình ta.” Âm thanh nhỏ nhưng lại có thể truyền rõ vào tai đối thủ.
Cao Ninh Hiên nhẹ nhàng điều chỉnh tu vi về luyện khí đỉnh, cùng nàng đối chiến.
Đối thủ cao hơn một đại cảnh giới, cho dù áp chế trở về luyện khí kỳ nhưng cơ thể trình độ cùng thuật pháp đều rõ rành rành trúc cơ kỳ.
Chung Ly đề kiếm, ba đường kiếm khí vô hình lao đến đối thủ.
Cao Ninh Hiên gọi ra linh khí hộ thân, kiếm khí của nàng liền bị ngăn lại.
Người này đã mạnh hơn rất nhiều, quả nhiên vượt qua một đại cảnh giới, người với người là không thể so sánh.
“ Sát Kiếm.”
Hắc Kiếm mang theo khí thế toả định, tấn công về đỉnh đầu đối thủ.
Cao Ninh Hiên hai tay sớm đã kết ấn, mở ra ba vòng mộc hệ linh khí vừa lúc bắt chọn nàng kiếm.
“ Tương Sinh thuật.”
Hai điều dây đằng gần như trong suốt vươn đến Chung Ly, nàng một bên tránh đi, tay lại khởi động kiếm mang hơi thở lao đến bao vây lấy Cao Ninh Hiên.
Loại dây leo gần với vô hình này hành động rất nhanh giống như tự có ý thức, phân làm hai ngả đánh lén nàng sau lưng.
Bên kia Cao Ninh Hiên đối phó Vây kiếm mang, toàn thân toả ra ánh sáng xanh nhạt, ném xuống đất một hạt giống. Hạt giống nhanh chóng mọc thành một cây hoa ăn thịt to lớn. Hoa ăn thịt nuốt vào nàng kiếm mang, giống như ăn rất ngon rồi ợ ra một luồng khí màu tro.
Khí biến thành mũi tên đâm thẳng về phía nàng, tiếp xúc với linh khí hộ thân liền bắt đầu ăn mòn.
Hai điều mang theo linh trí dây đằng nhân cơ hội này cùng lúc khởi phát tấn công.
Chung Ly bị một đầu đâm trúng, cánh tay trái tiếp xúc với nó linh khí liền trở lên trì trệ, chất độc vô hình còn muốn theo cánh tay đi vào đan điền.
Nàng lập tức phong toả cánh tay phải nhưng linh khí một khi đụng đến chất độc liền tan rã.
Tinh khí thần cũng vì vậy mà suy yếu, đến khi bị hoa ăn thịt há to miệng tới cắn nàng mới trật vật né tránh.
Phần eo bị xé xuống một mảnh, trống rỗng eo chảy đầy máu tươi.
Kiều Sơ Oanh ở phía dưới nhiều lần muốn tiến lên đều bị Ninh gia chủ ép ngồi về chỗ. Đôi tay bị khăn tay che lấp cẩn thận kết truyền tin ấn.
Ninh gia chủ yên lặng xem chiến, chỉ là luyện khí kỳ tiểu con kiến hắn tất nhiên không để vào mắt. Nhưng Quỳ Hoa tông nữ tu một câu nói chúc mừng, hắn muốn mang ra thành ý hợp tác tất nhiên sẽ không bỏ mặc.
Mấy chục năm nay, hoàng tộc thế lớn, Đông vực các đại gia tộc liền bắt đầu bị chèn ép. Cho nên bắt tay cùng đại tông Bắc vực là hướng đi toàn bộ gia tộc quyết định.
...
Chung Ly thở hổn hển, máu tươi ướt đẫm từ eo đến đùi, hình dung trật vật vô cùng.
Cao Ninh Hiên lại giống như mèo vờn chuột, dùng nàng ta Tương Sinh thuật hai đầu dây đằng cùng hoa ăn thịt khổng lồ vây công nàng.
Chung Ly hai mắt ám trầm, linh khí muốn ngăn lại độc tố đều gặp thất bại. Nàng tay phải khởi động, truyền đến từ đan điền một nửa linh khí.
Toàn thân bắt đầu xuất hiện lôi điện, lôi bao trùm thân kiếm, mang theo hơi thở dữ dằn.
Chung Ly đứng thẳng người, giống như thần minh hạ phàm mang theo thiên kiếp.
“ Lôi kiếm mang.”
Lôi điện rời khỏi người, cùng với cảnh giới thứ ba kiếm đạo lao đến đối thủ.
Cao Ninh Hiên hai năm trước đã chứng kiến đại chiêu này của nàng liền nghiêm mặt đón đỡ.
Lôi điện kết thành mạng lưới bao vây một phần lôi đài. Ánh sáng thuật pháp lúc này hoàn toàn trở lên nhỏ bé. Cao Ninh Hiên liên tiếp kết ấn triệt tiêu lôi điện, lại không có thời gian chú ý nàng ta hoa ăn thịt cùng tương sinh đằng. Thực vật cháy khét rơi xuống liền bị Chung Ly dẫm nát. Trong cơ thể độc tố cũng vì vậy nhanh chóng suy yếu, bị nàng linh khí ép ra ngoài.
Chung Ly ba bước thành một giống như nhạn lao về phía đối thủ. Kiếm đâm đến đều bị pháp thuật chặn lại. Lôi điện bao trùm lôi đài đã dần tan biến, nàng tay múa kiếm mau đến xuất hiện tàn ảnh. Mỗi lần va chạm cùng đối thủ đều nhấc lên một tia kiếm khí.
Đến khi lôi kiếm mang tan hết, người trên đài lẫn dưới đài mới dừng nín thở theo dõi.
“ Lôi linh căn, thật hiếm có.”
“ Lại còn là kiếm tu, nữ tử này cũng thực lợi hại.”
“ Có thể khiến cho trúc cơ kỳ tu sĩ trật vật thành như vậy, về mặt mũi nàng đã thắng.”
Cao Ninh Hiên tái mặt nhìn nàng, gằn từng chữ:
“ Ngươi tốt nhất nên hối hận vì phá huỷ ta linh vật.”
Dứt lời, mộc hệ pháp thuật giống như lốc xoáy quét đến. Thực vật mọc kín lôi đài cũng che đi bóng dáng hai người.
Chung Ly không gian hoạt động bị thu nhỏ lại, hơn nửa thực vật bên thân đều bắt đầu xuất hiện điều kỳ lạ.
Nàng máu tươi từ eo nhỏ xuống tức khắc bị cành lá xum xuê thực vật nuốt xuống. Có lẽ nó sẽ chuyển hoá nàng huyết thành chất dinh dưỡng để tấn công nàng.
Chung Ly nhìn đối thủ vì mải mê đắc ý mà lơ là phòng ngự, một sợi dây xích cuốn lấy nàng kiếm, sợi còn lại đã không đủ chặt chẽ để vây khốn nàng.
Tay chân nhanh nhẹn lách qua xích sắt, cảm giác nóng rát vụt qua má, nàng liền đã bắt lấy cổ tay của đối thủ trước ánh mắt ngỡ ngàng.
Nữ tu che mặt lại hoàn toàn không giấu được tia hoảng loạn vụt qua, cổ tay trái bị nắm lấy không thể cử động, tay phải đang cầm hắc kiếm liền dùng nó đâm về phía nàng.
Chung Ly nhìn đều không thèm liền bắt lấy bả vai đối thủ một đòn vật ra sau.
Nữ tu ngã mạnh xuống đất, hắc kiếm cũng văng khỏi tay, Chung Ly không vội vã nhặt lại vũ khí mà trực tiếp lột ra nàng ta khăn che mặt.
Người này hai mắt mở lớn, tự tin xây dựng phía trước đều lập tức mất sạch. Xung quanh nàng ta lập tức mọc ra hàng chục gai ngọn đẩy ra nàng.
“ Giang Mạn Nhi.” Chung Ly nhanh nhẹn tránh đi thổ thuật nhặt về hắc kiếm.
(Giang Mạn Nhi: chương 55. Nữ tu làm việc cho tà tu, tà tu bị diệt, lấy công truộc tội nên được thả đi.)
Giang Mạn Nhi nhảy khỏi bản thân thổ thuật, đứng vững vàng ở góc lôi đài.
Ánh mắt người này nhìn nàng mang theo phức tạp cảm xúc.
Không ngờ Giang Mạn Nhi lại chuyển đến Đông vực, nếu không phải thủ pháp chiến đấu không thay đổi có lẽ nàng đã không thể nhận ra.
“ Quả nhiên là thiên kiêu, chỉ cần vài năm tu luyện đã hơn hẳn ta vài chục năm phấn đấu.”
“ Mỗi người một con đường, đừng tự so sánh bản thân.” Nàng nhàn nhạt nói.
Người này cho dù thiên phú bình thường nhưng lại sở hữu dị mắt. Nếu biết tận dụng ắt thành tựu sẽ không thể hạn định.
Năm đó không phải cũng từ chính dị mắt này đã cứu sống không ít người.
“ Ta sẽ không đầu hàng. Xem chiêu.” Giang Mạn Nhi hét lớn.
' Người này vẫn nóng nảy như xưa.' Chung Ly nghĩ thầm.
Chỉ thấy đối thủ hai mắt nhắm định nàng, tiếp theo vung xích đều nhằm vào điểm yếu chí mạng.
Nàng khó khăn tránh đi hai điều dây xích đan chéo nhau, búi tóc lập tức bị tước đoạn. Tóc đen rơi trên vai, người cũng đã tiến công đến.
Hoàng thổ chi thuật của đối thủ rất tốt phòng ngự cùng kéo dãn khoảng cách, cho nên khi vừa mới tiếp cận Giang Mạn Nhi, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Thổ thuật giống như mầm non đâm lên khỏi mặt lôi đài, Chung Ly một khắc trước đó đã bắt được xích sắt, nàng cả người bị đối thủ kéo về.
Quan sát một lát liền có thể nhận ra người này thói quen mỗi lần sử dụng thuật pháp đều tiện tay thu về vũ khí. Cho nên cách áp sát nàng ta chính là lợi dụng chính nàng ta chiến đấu thói quen.
Phát hiện đối thủ theo bản thân vũ khí cùng thu về, muốn lập tức giãn khoảng cách nhưng đã muộn. Chung Ly ném ra xích sắt, bắt lấy bả vai người này ném lên không trung. Xương vai bị bóp chật mang theo đau đớn chạy dọc thân thể.
Lúc rơi xuống đất, đối thủ của nàng vẫn là một bộ dáng không thể tin tưởng.
' Người này sở hữu dị mắt, nếu dùng càng nhiều phức tạp chiêu thức sẽ càng dễ dàng lộ ra sơ hở. Nhanh gọn tiễn đi cũng giúp nàng không cần mất sức đấu trí đấu dũng mà không công may áo cưới cho người khác.'
Giang Mạn Nhi ở phía dưới lôi đài bộ dạng tối tăm, trước reo hò của đám đông liền quay người rời khỏi.
Chung Ly nhìn bóng lưng cô đơn lại trật vật, người này nếu có thể tự mình thoát ra, sau này có lẽ còn có thể gặp lại.
Nhân lúc thứ bảy người chưa xuất hiện, Chung Ly tranh thủ đả tọa.
Đến khi một giọng nói quen thuộc cất lên, lần biết rắc rối đã đến.
“ Ninh gia chủ, ta cũng muốn cùng góp vui một chút, coi như là Quỳ Hoa tông ta chúc mừng ngài.” Cao Ninh Hiên đứng dậy cùng Ninh gia chủ nói chuyện.
“ Haha, Quỳ Hoa tông có mặt là tất nhiên là bổn quân vinh dự. Không biết tiểu hữu muốn góp vui như thế nào?”
“ Ở đây không phải đang lôi đài chiến? Vừa lúc như vậy.”
Cao Ninh Hiên vừa dứt lời, xung quanh người ngay lập tức thì thầm to nhỏ.
“ Đây là ỷ thế hiếp người sao? Tu vi vị tông môn đệ tử này đã là trúc cơ, còn muốn khiêu chiến một tiểu bối?”
Âm thanh xì xào càng lúc càng lớn, Cao Ninh Hiên nhếch khoé môi nói:
“ Con đường tu tiên trước nay không có giới hạn. Nhưng tham gia luyện khí lôi đài ta tất nhiên sẽ ép tu vi bằng với vị...tiểu bối kia.”
Ninh Thương ở phía kia nghe thấy vậy liền cau mày,
đang muốn nói chuyện thì bị Ninh Yết bên cạnh giữ lại:
“ Ca ca, cha còn chưa lên tiếng, ngươi không thể vì một xa lạ người đắc tội thế lực lớn.”
“ Hơn nữa nàng ta quyết định tham gia lôi đài chiến, thắng thua sớm đã phải nghĩ đến. Trước mặt nhiều người như vậy còn có thể chết người?”
Ninh Thương nghe lọt liền thở dài, ánh mắt nhìn Chung Ly cũng dần trở lên tối tăm.
“ Ninh gia chủ, có thể sao?” Cao Ninh Hiên tươi cười nói.
“ Tất nhiên là được, để đám tiểu bối các ngươi có thể thật tốt giao lưu, bổn quân liền ra tay chỉnh sửa một chút.”
Hắn vừa dứt lời, lôi đài dưới chân Chung Ly lập tức mở rộng, kết giới xung quanh gia cố càng thêm chắc chắn.
Nàng hơi mím môi nhìn tình hình, nắm tay xiết chặt nhìn thẳng Cao Ninh Hiên.
Đáp lại nàng là ánh mắt khiêu khích cùng ác thú vị của người này.
“ Để tu sĩ luyện khí kỳ đánh với tu sĩ trúc cơ kỳ. Ninh gia quả nhiên hồ đồ. Châu gia ta đã đến sai một chuyến.” Kiều Sơ Oanh kìm nén nãy giờ cuối cùng lên tiếng.
Ninh gia chủ nghe vậy thu tay nhìn Kiều Sơ Oanh ha hả nói:
“ Châu gia để một ngoại tộc là ngươi tham dự bổn quân đại điển, đây lại là cái lý gì của đại gia tộc.”
“ Ninh tiền bối, nếu ngài đã không hài lòng như vậy, ta liền sẽ rời khỏi. Nhưng vị tiểu tu trên đài cần đi cùng ta.”
“ Châu thiếu phu nhân nói đùa, nàng nếu rời khỏi lôi đài tức từ bỏ thi đấu. Kiên trì như vậy đến trận thứ bảy, ngài muốn lôi kéo người rời khỏi sao?” Ninh Yết mở miệng.
“ Chung Ly là ta bằng hữu, Châu thiếu phu nhân vẫn là nên tôn trọng quyết định của nàng.” Ninh Thương hơi rũ ánh mắt nói.
Một vòng lời qua tiếng lại, ánh mắt mọi người lại một lần nữa quay về phía nàng.
Chung Ly đứng trên lôi đài rộng lớn, tóc đen phủ kín vành tai. Nàng tươi cười cực mỹ, ánh mắt kiên định nhìn về phía Cao Ninh Hiên.
“ Ta, ứng chiến.”
Ninh Thương sửng sốt chứng kiến, hai mắt chưa đều là hình ảnh nữ tử cầm kiếm.
Không phải chỉ mỗi hắn, tham dự đại điển người ánh mắt kinh diễm dành cho nữ tu trên lôi đài đều không ít.
“ Tuổi còn nhỏ đã có phong phạm bậc này.” Ninh gia chủ thầm than thở. Đáng tiếc nữ hài này nếu không đắc tội cùng đệ tử Quỳ Hoa tông kia liền có thể để Ninh Thương sử dụng.
Cao Ninh Hiên biết bản thân đuối lý liền không nói thêm, nhảy lên lôi đài cùng nàng song song đối mặt.
' Chung Ly, không ngờ ngươi cũng có ngày bị Quỳ Hoa tông ta áp chế.' Nàng ta cùng nàng truyền âm.
“ Áp chế? Ngươi cũng thực tự tin.” Nàng trả lời, hai mắt chứa đầy ý cười chế giễu.
“ Thanh Hà lại không phải chỉ có mình ta.” Âm thanh nhỏ nhưng lại có thể truyền rõ vào tai đối thủ.
Cao Ninh Hiên nhẹ nhàng điều chỉnh tu vi về luyện khí đỉnh, cùng nàng đối chiến.
Đối thủ cao hơn một đại cảnh giới, cho dù áp chế trở về luyện khí kỳ nhưng cơ thể trình độ cùng thuật pháp đều rõ rành rành trúc cơ kỳ.
Chung Ly đề kiếm, ba đường kiếm khí vô hình lao đến đối thủ.
Cao Ninh Hiên gọi ra linh khí hộ thân, kiếm khí của nàng liền bị ngăn lại.
Người này đã mạnh hơn rất nhiều, quả nhiên vượt qua một đại cảnh giới, người với người là không thể so sánh.
“ Sát Kiếm.”
Hắc Kiếm mang theo khí thế toả định, tấn công về đỉnh đầu đối thủ.
Cao Ninh Hiên hai tay sớm đã kết ấn, mở ra ba vòng mộc hệ linh khí vừa lúc bắt chọn nàng kiếm.
“ Tương Sinh thuật.”
Hai điều dây đằng gần như trong suốt vươn đến Chung Ly, nàng một bên tránh đi, tay lại khởi động kiếm mang hơi thở lao đến bao vây lấy Cao Ninh Hiên.
Loại dây leo gần với vô hình này hành động rất nhanh giống như tự có ý thức, phân làm hai ngả đánh lén nàng sau lưng.
Bên kia Cao Ninh Hiên đối phó Vây kiếm mang, toàn thân toả ra ánh sáng xanh nhạt, ném xuống đất một hạt giống. Hạt giống nhanh chóng mọc thành một cây hoa ăn thịt to lớn. Hoa ăn thịt nuốt vào nàng kiếm mang, giống như ăn rất ngon rồi ợ ra một luồng khí màu tro.
Khí biến thành mũi tên đâm thẳng về phía nàng, tiếp xúc với linh khí hộ thân liền bắt đầu ăn mòn.
Hai điều mang theo linh trí dây đằng nhân cơ hội này cùng lúc khởi phát tấn công.
Chung Ly bị một đầu đâm trúng, cánh tay trái tiếp xúc với nó linh khí liền trở lên trì trệ, chất độc vô hình còn muốn theo cánh tay đi vào đan điền.
Nàng lập tức phong toả cánh tay phải nhưng linh khí một khi đụng đến chất độc liền tan rã.
Tinh khí thần cũng vì vậy mà suy yếu, đến khi bị hoa ăn thịt há to miệng tới cắn nàng mới trật vật né tránh.
Phần eo bị xé xuống một mảnh, trống rỗng eo chảy đầy máu tươi.
Kiều Sơ Oanh ở phía dưới nhiều lần muốn tiến lên đều bị Ninh gia chủ ép ngồi về chỗ. Đôi tay bị khăn tay che lấp cẩn thận kết truyền tin ấn.
Ninh gia chủ yên lặng xem chiến, chỉ là luyện khí kỳ tiểu con kiến hắn tất nhiên không để vào mắt. Nhưng Quỳ Hoa tông nữ tu một câu nói chúc mừng, hắn muốn mang ra thành ý hợp tác tất nhiên sẽ không bỏ mặc.
Mấy chục năm nay, hoàng tộc thế lớn, Đông vực các đại gia tộc liền bắt đầu bị chèn ép. Cho nên bắt tay cùng đại tông Bắc vực là hướng đi toàn bộ gia tộc quyết định.
...
Chung Ly thở hổn hển, máu tươi ướt đẫm từ eo đến đùi, hình dung trật vật vô cùng.
Cao Ninh Hiên lại giống như mèo vờn chuột, dùng nàng ta Tương Sinh thuật hai đầu dây đằng cùng hoa ăn thịt khổng lồ vây công nàng.
Chung Ly hai mắt ám trầm, linh khí muốn ngăn lại độc tố đều gặp thất bại. Nàng tay phải khởi động, truyền đến từ đan điền một nửa linh khí.
Toàn thân bắt đầu xuất hiện lôi điện, lôi bao trùm thân kiếm, mang theo hơi thở dữ dằn.
Chung Ly đứng thẳng người, giống như thần minh hạ phàm mang theo thiên kiếp.
“ Lôi kiếm mang.”
Lôi điện rời khỏi người, cùng với cảnh giới thứ ba kiếm đạo lao đến đối thủ.
Cao Ninh Hiên hai năm trước đã chứng kiến đại chiêu này của nàng liền nghiêm mặt đón đỡ.
Lôi điện kết thành mạng lưới bao vây một phần lôi đài. Ánh sáng thuật pháp lúc này hoàn toàn trở lên nhỏ bé. Cao Ninh Hiên liên tiếp kết ấn triệt tiêu lôi điện, lại không có thời gian chú ý nàng ta hoa ăn thịt cùng tương sinh đằng. Thực vật cháy khét rơi xuống liền bị Chung Ly dẫm nát. Trong cơ thể độc tố cũng vì vậy nhanh chóng suy yếu, bị nàng linh khí ép ra ngoài.
Chung Ly ba bước thành một giống như nhạn lao về phía đối thủ. Kiếm đâm đến đều bị pháp thuật chặn lại. Lôi điện bao trùm lôi đài đã dần tan biến, nàng tay múa kiếm mau đến xuất hiện tàn ảnh. Mỗi lần va chạm cùng đối thủ đều nhấc lên một tia kiếm khí.
Đến khi lôi kiếm mang tan hết, người trên đài lẫn dưới đài mới dừng nín thở theo dõi.
“ Lôi linh căn, thật hiếm có.”
“ Lại còn là kiếm tu, nữ tử này cũng thực lợi hại.”
“ Có thể khiến cho trúc cơ kỳ tu sĩ trật vật thành như vậy, về mặt mũi nàng đã thắng.”
Cao Ninh Hiên tái mặt nhìn nàng, gằn từng chữ:
“ Ngươi tốt nhất nên hối hận vì phá huỷ ta linh vật.”
Dứt lời, mộc hệ pháp thuật giống như lốc xoáy quét đến. Thực vật mọc kín lôi đài cũng che đi bóng dáng hai người.
Chung Ly không gian hoạt động bị thu nhỏ lại, hơn nửa thực vật bên thân đều bắt đầu xuất hiện điều kỳ lạ.
Nàng máu tươi từ eo nhỏ xuống tức khắc bị cành lá xum xuê thực vật nuốt xuống. Có lẽ nó sẽ chuyển hoá nàng huyết thành chất dinh dưỡng để tấn công nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.